Mục lục
Nghịch Thiên Tam Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe theo lệnh của Phụng Kê đám Thú hùng hục khí thế đuổi đến chỗ Thiên Vũ và Tuyết Băng .

- Nguy rồi ! Long Nữ đang gặp nguy hiểm !!!

- Các ngươi nhanh chóng qua đó ứng chiến bảo vệ cho Long Nữ mau !

- Tuân lệnh !

- Vút !

- Đừng có lơ là .

- Keeng !

- Băng Vực !

- Mau đuổi theo đi ta không ngăn được lâu đâu !

- Rắc rắc rắc...... choang !

- Sư Hống !

- GRÀO........!

- Lang Ảnh Trảm !

- Ầm........!

- Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt.......!

- Đừng hòng !

- Tâm Băng - Cực Địa !

- Uỳnh !

- Vù.......!

- Sớm nói cho ngươi nó không có tác dụng gì với hai người bọn ta rồi mà !

- Sao cơ ???

- Xoẹt !

- Đuổi theo !

- Băng.......

- Phập !

- Nằm đó luôn đi .

- Uỳnh !

- Vốn dĩ muốn thuận lợi trong chuyện này nào ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn hại chết không ít người đã vậy hôm nay ta lấy tính mạng của mình ra đảm bảo cho các vị rút lui an toàn trở về !

- Vù........!

- Cây thương đó.........!!!

- Vân Siêu Thương ???

- Pặc !

- Tới đây lão phu nghênh đón câc ngươi .

Độc Lang dừng lại đi đến trước mặt hắn ta Huyết Sư liền lên tiếng hỏi .

- Độc Lang ngươi muốn đánh với hắn à ???

- Tên này nửa bước đỉnh phong tuyệt không thể giữ lại ngươi đi đi ta sẽ đuổi theo sau .

- Cẩn thận đấy !

Vừa đi được một lúc thì chỉ còn lại hai người Độc Lang cũng thoải mái lấy ra Khí Binh của mình .

- Song Nguyệt Giới Đao ??? Không thể ngờ được nó lại ở trong tay ngươi .

- Nó vốn dĩ là của ta từ hàng ngàn năm nay rồi chỉ là có vài con cẩu trộm nó mà thôi ! Cũng may ta may mắn được chủ nhân tìm lại được đồng thời thu nhận ta về dưới trướng của mình .

- Thứ tà vật đó cắn nuốt không ít oán khí nặng nề vô cùng chấp niệm giết chóc của ngươi sâu quá rồi đấy ! Buông bỏ nó ngươi vẫn có thể cứu vãn được đấy !

- Ha , cứu vãn ???

- Vút !

- Keeng !

- Uỳnh !

Phía của Thiên Vũ đang cố gắng chạy thoát khỏi sự truy bắt của Phụng Kê và đám thuộc hạ .

- Phù.......! Chạy cũng đủ xa rồi !

- Chạy cũng nhanh đấy tiểu tử thối !

- Thúc đứng đó từ khi nào vậy ???

- Khui đồ trong hang của ta xong còn chơi trò anh hùng nữa chứ ?!!

- Dù sao thì cũng nên làm cho họ phân tâm lúc đó cũng được mà hơn nữa thúc thách thức bọn họ như thế thì thà bọn họ ngồi chờ chết còn tốt hơn đấy !

- Ta cũng đâu thể ngờ được một đám kiếm bọ chỉ mới ngoi lên mặt đất đòi đấu với vị vua vĩ đại như ta chứ đúng là cạn ngôn mà ! Haiz !

- Khịt khịt khịt.......!!!

- Sao rồi ???

- Bên đó !

- Đi thôi !

- Mộc Nhân - Hành Quân !

- Cạch !

- Vút Vút Vút Vút.......!!!

- Bộp !

- Hộ !

- Ruỳnh !

- Xạt......!

- Kiếm chiêu đơn giản vừa tung ra tựa núi đá đang rơi xuống rốt cuộc bọn chúng còn che giấu thực lực đến khi nào đây ???

- Cái đám này bám mãi không buông trực tiếp cắt đứt đường đi vậy .

- Ngươi tính phá nát luôn cả cái hang mà ta đang ở luôn à tên đầu gỗ kia ?

- Chủ...... chủ nhân !?? Còn cả Thiên Vũ công tử nữa !

- Cơ hội tốt !

- Hấp !

- Keeng !

- Đánh lén thì ta gặp nhiều rồi tiểu tử .

- Pặc !

- Rầm !

- Khụ !

- Đó là......tên tiểu tử kiêu ngạo đó và Long Nữ ???

Bị nhìn thấy Thiên Vũ liền liếc mắt nhìn sư thúc của mình như thể ra hiệu chuyện gì đó .

- Khụ , đừng có làm thế với ta ta cầu xin ngươi đấy tiểu tử !?? Ta nuôi dưỡng bộ lông đó ngàn năm nay ngươi nỡ lòng nào.......???

- Yên tâm đi dù sao nó vẫn mọc lại được mà !

- Sao ta cảm giác giống như đang tra tấn rất kinh khủng vậy ?

- Chuyện này......... có được tính là tra tấn ngược đãi không vậy ?

- Ta không biết nữa ! Kiêu căng ngạo mạn như hắn ta sao lại có bộ dạng đó vậy ???

- Theo như ta biết thì đại đa số những Thú giống hắn đều rất chú trọng đến lông vũ của mình chăm sóc từng li từng tý một đấy !

- Hắn ta coi mấy cái đó như báu vật à ???

Nhìn mấy người bọn họ cãi nhau một hồi lâu rồi Thiên Vũ cũng chịu dừng tay rồi quay người rời đi cùng lúc đó đám người kia cũng vẫn chưa hết ngơ ngác chuyện vừa xảy ra nữa .

- UỲNH !!!

- Tiếng nổ lớn quá vậy ???

- Sát niệm sao lại nặng nề quá vậy ??? Song Nguyệt Giới Đao ???

- Vút !

- Ngươi chán sống rồi hay sao mà dám cả gan sử dụng thứ đó vậy hả ??? Muốn chẻ sao ???

- Hộc hộc hộc.......!

- Cạch !

- Ngươi........ sao vẫn......còn đứng vững được ???

- Cái tên của ta nói lên tất cả chỉ vậy thôi .

- Phù.......! Nên đặt dấu chấm hết rồi !

- Rầm !

- Ngươi phớt lờ lời cảnh cáo của ta tự ý sử dụng cái thứ đó ngươi muốn chết à ??? Hay là ngươi đã quên sạch chuyện của 30 năm trước rồi ???

- Sao ta có thể quên được chứ ngày Tiêu nhi rời xa ta cơ chứ !

Nói đến đây nước mắt trên gương mặt chứa đầy sát niệm kia dần trào ra .

- Dù làm các nào đi chăng nữa cô ta cũng không thể sống lại được đâu chẳng lẽ ngươi muốn chết vứt bỏ hi vọng cô ta gửi gắm lại cho ngươi hay sao hả ???

Những hình ảnh đầy kỉ niệm xưa kia của hai người dần ùa về trong đầu hắn ta khiến hắn ta gục ngã xuống dưới đất .

- Bịch !

- Trước khi ta đổi ý thì cút ngay cho khuất mắt ta .

- Hự.......!

- Cạch !

Cứ thế một trận ác chiến đẫm máu đã dừng lại để lại thêm cho Độc Lang thêm một sự im lặng vô hình bao vây hình ảnh người con gái mà mình đã đem lòng yêu tuy rằng nàng ấy là con người nhưng lại không giống bọn họ nàng tận tình chăm sóc Độc Lang không quản mệt mỏi cứ ngỡ rằng chuyện của hai người cứ thế lặng lẽ trôi qua trong yên bình thì vào một ngày nàng mang thai con của Độc Lang nàng không giấu nổi niềm vui sướng mà đi tìm chàng thì lại bị dân làng phát hiện ra bắt trói nàng ấy treo lên cột và thiêu sống nàng ấy lòng người khó đoán tước đi hai sinh mạng bọn họ lại trùng ngày Độc Lang trở về nhìn thấy nàng ấy cùng đứa con chưa chào đời của mình bị bọn họ thẳng tay sát hại sự tức giận đã biến một kẻ cô độc hóa thành một con quỷ khát máu điên cuồng tàn sát toàn bộ dân làng nhưng dù có giết hết bọn họ thì cả hai vẫn không thể nào mà sống lại được nữa nỗi đau dần dần biến Độc Lang thành một kẻ vô cảm lặng lẽ ôm thi thể của cả hai rời đi đi đến cái nơi mà hai người gặp nhau lần đầu chàng nhẹ nhàng đặt nàng vào vòng tay tháng này qua tháng nọ bất kể thời gian trôi qua bao lâu chàng cũng không buông tay được hay nói đúng hơn là không thể .

- Vù..........!

Từ trên áo nàng ấy một lá thư đã bay ra ngoài Độc Lang thuận tay lấy được và mở ra xem .

- Bộp !

- Soạt !

- Lang ca , con gái của ta và huynh muội đã sớm gửi gắm đến Đông thành cách chỗ muội ở không xa lắm thay muội chăm sóc tốt cho con gái của chúng ta nhé !

- Tiêu nhi.........! Ta sẽ giúp nàng chăm sóc cho con gái của chúng ta thật tốt dạy cho con gái của chúng ta phải thật kiên cường mạnh mẽ giống như ta và vị tha bao dung như nàng .

- Soạt !

- Vù........!

- Con gái của chúng ta tên là Lang Vân Nhu !

- Soạt !

- Tiểu Nhu , cha đến tìm con đây .

Trở lại thực tại ,

- Tại Văn gia , nha đầu tiểu Nhu đang ở đó đấy mau đi đón nó đi .

- Lang thúc , viên Lưu Tâm Ý Thiên Cảnh này xem như là quà của một vị thúc thúc như cháu tặng và một bộ phi linh đao này xem như là vật phòng .

- Soạt !

- Đa....... đa tạ Long Tử và Long Nữ !

- Chí ít thúc còn phải sống sao cho thật tốt thay cho phần người đó nữa có dịp ta sẽ đến tìm thúc sau !

- Vút !



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK