Suy nghĩ một hồi lâu về thực lực đầy bí ẩn của người tên họ Trường kia như thế nào mà lại có thể tự mình đối chọi với Từ gia thì bất chợt giẫm phải mảnh giấy ms Tiểu Điệp đưa cho mình .
- Soạt !
- ........
- Đáng lý nên giữ lại thay vì là xé rách nát nó giờ nhìn kĩ lại thì nó tàn tạ quá haiz thật không biết rốt cuộc vị trí ở trong tờ giấy này là gì và điểm đến là ở đâu nữa .
Thiên Vũ thở dài một tiếng rồi bất chợt trưởng lão ngoại môn Từ gia tìm đến cúi đầu chắp tay hành lễ với Thiên Vũ .
- Soạt !
- Bộp !
- Lão phu nguyện gia nhập Kiếm Vương phủ .
-Nhanh như vậy mà thương thế của ngươi đã bình phục rồi . Không tồi !
- Nhờ ơn công tử đã chiếu cố giúp thương thế bao năm hành hạ lão phụ đã không còn nữa nguyện ra sức vì chủ nhân và Kiếm Vương phủ .
- Bịch !
- Bộp !
- Ấy , nếu đã quy thuận cứ theo vai vế tuổi tác mà xưng hô ngươi lớn nhất trong đám người bọn ta cứ gọi một tiếng đệ tử là được rồi .
Thiên Vũ đỡ lấy tay ông ta rồi đỡ lên rồi nói .
- Lời nói chẳng mất lòng ai lựa lời mà nói vừa ý thiên hạ . Lão phu tâm phục khẩu phục .
- Tuy nói là vậy nhưng kì thực mấy câu nói đó là ta học từ mấy vị sư thúc của ta trước đây cũng không tính là câu nói thâm ý nhất nhưng đem câu này nói ra cũng vừa đúng lúc tăng thêm thiện ý với đối phương a .
- Đúng rồi , vị trí trên tờ giấy này ngươi có biết chính xác là nơi nào không ?
- Cái này......... nó rách nát quá ta cũng bất lực nhưng cũng sẽ cố gắng hết sức .
Sau một hồi lâu ghét lại mấy mảnh ghép của tờ giấy thì giải mình hoảng sợ nhìn thấy địa điểm mà tờ giấy đánh dấu liền tái xanh mặt mày nhìn Thiên Vũ rồi nói .
- Đây........ đây là.......... Nham Sơn Cố Địa mà sao người lại muốn đi tới nơi cố kỵ cấm vực đó vậy hơn nữa nói đó được canh giữ rất nghiêm khắc chẳng một tên này dám lại gần cả và cũng chẳng có gì ở đó ngoại trừ một thứ ở đó được mỗi người gọi là Thạch Viễn Di Hồn .
- Thứ đó vẫn tồn tại đến bây giờ sao ??? Rốt cuộc là tên này đã tạo ra thứ đồ quái dị đó ???
- Sư phụ , trong cổ thư có một chút thông tin về nó đấy ạ .
- Soạt !
- Bộp !
Nam Hạ lấy ra một quyển cổ thư rồi đưa cho Thiên Vũ xem qua một lượt rồi dừng ánh mắt của mình lại ở một khung hình đó là hình của hai Tà Linh khí một trong 2 điều kiện để phá bỏ phong ấn Thiên Vũ giờ cũng đoán được phần nào ý đồ của Tiểu Điệp là gì rồi nhưng vẫn phải xác nhận lại một lần nữa thì mới tin .
- !!!????
- Cái gì ???
- Bộp !
- Lập tức hoàn thành sớm chuyện Thí luyện này đi ta phải tức tốc đi đến đó một chuyến . Ta có dự cảm nơi đó sắp xảy ra loạn chiến rồi .
- Vâng !
- Địa thế nơi đó vô cùng hung hiểm nhất định phải cẩn thận đấy .
- Ừm .
- Hấp !
- Kịch !
- Vút !
- Đoạt đồ ở đó là muốn cướp đoạt thân xác hay là diệt một hồn thể đây Tiểu Điệp ???
- Vù.........!
Từ gia , sau một trận ác chiến và không còn Tà Linh khí trong tay nhưng Từ gia vẫn rất mạnh lại đánh ngang ngửa Trường Cửu Vân khiến bản thân lão có đôi chút bất ngờ nhưng chẳng thể duy trì được lâu rồi ngã khuỵu xuống đất .
- Bịch !
- Hộc hộc hộc.......... Ngươi chỉ có nhiêu đó thôi à ??? Nãy nói gì oai phong lắm mà sao chẳng đả thương ta được bao nhiêu đã lui lại vài bước né tránh ta rồi hả ???
- Khốn kiếp ! Tên này rõ ràng không còn hai thứ Tà Linh khí đó rồi mà vẫn còn sức lực để đánh được đúng là khó tin mà .
- !!!!????
- Cánh tay của hắn sao lại..........
Bất ngờ Trường Cửu Vân nhìn thấy cánh tay của hắn ta xảy ra biến dị rất đáng sợ một sự sát ý niệm cực kì lớn mạnh trong người hắn ta thông qua cánh tay quái dị kia của hắn và không ngừng lan ra xung quanh cơ thể hắn .
- Ngươi chán sống như vậy thì nói luôn với ta một câu giúp ngươi chết một cách thoải mái hà tất làm cái điều đáng ngu xuẩn như hiện tại khác gì đem bán mạng đổi lấy chút sức mạnh vô nghĩa không rõ lai lịch đó chứ .
- Giết chết được ngươi xong rồi muốn nói gì thì ta ghi lên bia mộ của ngươi .
- Vút !
- !!!???
- Keeng !
- Uỳnh !
- Tên điên loạn này .......... thật sự hết cứu nổi hắn ta rồi vẫn nên đưa Kiệt Thần tạm rời khỏi chỗ này trước đã rồi tính sao đề phòng sự Tà tâm chấp niệm giết ta e là hắn nuôi ý định đó từ lâu giờ có muốn thoát cũng cũng thoát nổi nữa rồi .
- Bộp !
- Nghênh Khởi - Hàng Thế !
- Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm........!
Hàng loạt những thứ vô chi trên mặt đồng loạt lao tới tấn công hắn ta dồn dập còn bản thân Trường Cửu Vân chạy đến chỗ Kiệt Thần và cả đệ tử còn lại kia của mình rồi nhanh chóng biến mất vào hư vô .
- Vút !
- Soạt !
- Vụt !
- Chúng ta đi .
- Muốn chạy ??? Đừng hòng thoát khỏi tay ta .
- Uỳnh !
Lão ta bạo phát Long Khí ra toàn bộ xung quanh phạm vi bán kính 500 dặm xung quanh nhưng lại tức giận đến hóa điên vì tốc độ di chuyển của Trường Cửu Vân quá nhanh không thể nào truy ra được tung tích của lão .
- !!!!????
- Sao...... sao có thể ???? Tên khốn kiếp !!!
Một luồng sát ý niệm tỏa ra xung quanh khiến cho tất cả mọi người xung vô cùng hoảng sở trước bộ dạng hiện tại của Tử Phá Nguyên quá sức tàn bạo không một chút nhân tỉnh nào là còn sót lại trong tâm thức giờ chỉ toàn là chấp niệm giết chóc mà thôi .
- Bịch !
Sau khi thoát khỏi sự vây hãm của Tử Phá Nguyên đã đưa Kiệt Thần đến nơi an toàn để lánh nạn và trị thương .
- Có vẻ chỗ này an toàn rồi .
- Đệ tử vô năng không thể làm gì được nhiều cho người thật lòng xin lỗi sư phụ .
- Đừng có nói thêm gì nữa chịu khó nghỉ ngơi chút đi ta còn vài viên Linh Đan đây mau uống đi .
- Soạt !
Kiệt Thần cầm lấy rồi đưa qua cho đệ đệ của mình rồi nói .
- Đệ uống nó đi ta có được viên Linh Đan do chủ nhân ban cho rồi có công hiệu tốt hơn nhiều thứ này đệ nên uống đi đừng do dự nữa uống đi và sớm bình phục và còn hoàn thành tâm nguyện còn dang dở của muội ấy nữa .
Từ bên trong chiếc nhẫn Vô Tận , Kiệt Thần lấy ra một viên Linh Đan cực kì tinh diệu rồi uống nó ổn định tinh thần bắt đầu quá trình hồi phục . Nhìn thấy được sự tuyệt diệu của viên Linh Đan đó trong đầu Trường Cửu Vân không khỏi tò mò về thân phận của chủ nhân bí ẩn kia của Kiệt Thần định hỏi điều đó nghĩ lại đợi đến khi hồi phục lại rồi sẽ hỏi cũng không muộn .
- Viên Linh Đan đó ngươi cũng nhanh uống đi ta sẽ hộ pháp cho cả hai .
- V...... vâng !
- Ực !
- Vù..........!
- Vẫn may tiểu tử này còn giấu hậu chiêu đánh đòn tâm lý lôi kéo tên tiểu tử này đi lại đúng con đường ban đầu thật tốt quá !
Danh Sách Chương: