Sau hơn 3 tiếng ngồi du thuyền, cuối cùng cô đến nơi. Đây là 1 khu nghĩ dưỡng ở vùng đảo nổi tiếng Phuket của Thái Lan. Nằm ở phía Nam Thái Lan, Đảo Phuket là một hòn đảo lớn với hàng trăm đảo nhỏ cùng rất nhiều đỉnh núi, hang động. Ở đây không chỉ phát triển về du lịch mà còn có các quặng thiết thứ mà Trần Kiều nhắm tới cho dự án lần này.
Khu nghỉ dưỡng rộng lớn như một thị trấn, ngoài 2 mặt giáp biển còn có những tòa nhà lớn. Các tòa nhà ở đây theo lối kiến trúc Trung Hoa, tầng 1 dùng để mua sắm và tiếp khách, tầng 2 dành cho gia đình. Những tòa nhà chọc trời cũ kỹ mang nhiều nét quyến rũ kết nối nhiều nơi linh thiêng của người Hoa.
Vừa đặt chân đến đã có nhân viên nơi đây trực tiếp ra chào đón. Phòng của cô nằm ở khu vực VIP dành cho những khách mời quan trọng, kế bên là phòng của Hoắc Tuấn và Trần Kiều, để tiện cho việc đi lại nên Susan đã bài trí bọn họ ở gần nhau. Buổi lễ quan trọng lần này do phía công ty giải trí Kim Thành của Khưu Dĩ Đình tổ chức, bộ phận PR đã có mặt từ sớm tiếp đón khách quan, bà chủ như cô đến đây không chỉ chúc mừng mà còn phải làm việc.- Susan, giúp chị kiểm tra xem thư ký đã sắp xếp xong chổ ở cho các khách mời đặc biệt chưa. - Khưu Dĩ Đình đang nhìn vào màng hình máy tính hỏi.- Đây là danh sách cùng vị trí phòng của các vị khách.
Susan trực tiếp mail cho cô.
Khưu Dĩ Đình nhìn qua một lượt liền chau mày cảm thấy không hài lòng: - Không được. Đổi vị trí của bà Mặc và bà Trịnh đi, bọn họ đi cùng nhau chắc chắn sẽ lên cơn đau tim.
Bỏ rọng kính ra Khưu Dĩ Đình nhìn Susan nói tiếp:- Làm nghề này của chúng ta thường xuyên chạm mặt những người có địa vị trong xã hội cho nên phải năm bắt được hỉ nộ ái ố của họ. Ai có thể đi chung với ai còn ai thì không, ai với ai gặp nhau sẽ đau tim, đây là lý thuyết cơ bản phải nắm vững, xem lại danh sách này cho chị.
Susan gật đầu, nhanh chóng bảo thư ký soạn lại một list danh sách mới theo ý Khưu Dĩ Đình.- Chúng ta đến chổ Trần Kiều thôi. - Khưu Dĩ Đình tắt màng hình máy tính, đứng lên sãi bước ra ngoài, Susan lặng lẽ đi theo sau cô.
Trần Kiều đang bận tiếp vài vị khách, bên cạnh hắn còn có một cô gái xinh đẹp. Cô ta là tiểu hoa đán mới nổi gần đây, nhờ vào khuông mặt xinh xắn, khả năng diễn xuất không tệ cho nên cũng xem là nổi bật trong số những tiểu hoa đáng mới nổi. Hôm nay xuất hiện bên cạnh Trần Kiều xem ra là tình nhân mới của hắn, mà cô ta đối với hắn ngoài yêu thích còn có ý muốn tìm kiếm thêm nhiều tài nguyên.
Cô gái mặt một bộ váy xanh lộng lẫy, xẻ tà cao qua đùi để lộ phần da trắng, thoạt nhìn đầy vẻ quyến rũ và phong tình. Sở dĩ tiểu hoa đán này được gọi là nhân tình của Trần Kiều là gì hiện tại bạn gái được công khai của hắn là Lục Thanh Thanh, con gái một đại gia tộc lớn ở Thượng Hải. Là đối tượng rất thích hợp để liên hôn mà nhà họ Trần nhắm đến cho hắn.
Vừa thấy Khưu Dĩ Đình xuất hiện Trần Kiều liền buông eo cô gái bên cạnh ra, tiến nhanh về phía cô. Khưu Dĩ Đình mặc một bộ váy đen tuyền với thiết kế cổ chữ V đơn giản, khảm kim cương theo hình cánh hoa trên vai, khẽ phất phơ theo làn gió, như làn váy của nữ thần ánh trăng lay động theo gió mà nhảy múa phiêu dật, tản mác ra khí chất cao quý, tôn lên làn da trắng nõn như dương chi bạch ngọc. Mái tóc xoăn gợn sóng xoã ra, dài đến thắt lưng. Khuôn mặt trang điểm nhẹ càng làm nổi bật nét đẹp trời sinh.
Trông Khưu Dĩ Đình lúc này đẹp tựa như thiên tiên giáng trần. Trần Kiều nhìn cô đến ngây ngốc, không thể kiềm chế được thốt ra lời khen ngợi.- Violet, hôm nay em thật đẹp.
Khưu Dĩ Đình cười nhẹ, cũng không quên trêu ghẹo hắn: - Thật dẻo miệng. Anh không sợ tiểu mỹ nhân bên cạnh không vui sao?
Khưu Dĩ Đình đưa mắt về phía Tiểu Mỹ, cô ta rất biết điều liền ra vẻ nịnh nọt chào hỏi.- Không đâu. Chị Violet là thần tượng của em làm sao có thể đi ganh tị. Hơn nữa chị đẹp như vậy em đây là phụ nữ còn muốn yêu mến huống gì là anh Kiều.
Khưu Dĩ Đình cười nhẹ: - Cô quá lời rồi. – Nói rồi cô đưa mắt nhìn Trần Kiều: - A Kiều, xem ra anh thật có phúc khí.- Đình Đình.
Lúc này, một thanh âm quen thuộc từ sau vọng đến.
Khưu Dĩ Đình xoay người nhìn thấy Hoắc Tuấn đã ở rất gần mình. Người đàn ông mặc một bộ âu phục xa hoa đắt tiền được chế tác riêng, mặt mũi thâm thúy tuấn dật, máu tóc màu bạch kim làm tăng khí độ bất phàm.
Không thể không thừa nhận, chỉ cần gương mặt cùng một thân khí độ này, Hoắc Tuấn quả thật có thể đem các cô gái mê đến thần hồn điên đảo.
Chẳng qua, nếu là cùng so với tên yêu nghiệt Trần Kiều, trong nháy mắt khó nhận ra sự chênh lệch. Dù sau Trần Kiều cũng là mỹ nam khuynh quốc vạn người mê, nếu nhan sắc tầm thường sau có thể ngồi ở vị trí ảnh đế mấy năm liền.
Hoắc Tuấn đứng cách xa cô mấy bước, nhìn cô một cái, sau đó nhìn đến Trần Kiều, chân mày nhất thời không dễ phát hiện mà nhíu lại.
Khưu Dĩ Đình phát hiện cái phản ứng nhỏ xíu này của hắn, vì vậy đôi mắt nhìn sang Trần Kiều một cái. Cô nhẹ nhàng thở ra, cưỡng ép làm cho bản thân quên đi sự tồn tại của Hoắc Tuấn, ánh mắt lãnh đạm nhìn về phía hắn, khẽ nói:- Hai người từ từ nói chuyện, tôi đi xem buổi lễ chuẩn bị thế nào.
Nói rồi Khưu Dĩ Đình liền rời đi, cô dường như muốn trốn tránh Hoắc Tuấn ở chốn đông người. Bởi vì cô biết Hoắc Tuấn đối với cô không kiềm chế được sự yêu chiều, cô dù gì cũng từng là vợ Tưởng Thiên, nhưng bây giờ lại cùng hắn dây dưa, loại chuyện này nếu mà truyền ra ngoài, để cho mặt mũi của hắn bay đi đâu.
Hoắc Tuấn nhìn theo bóng lưng Khưu Dĩ Đình trầm tư vài giây rồi nhanh chóng lấy lại sắt mặt sát khí hướng Trần Kiều nói chuyện.
Cuộc nói chuyện của hai người đàn ông sắp hợp tác làm ăn thì chỉ nói về công việc, bên cạnh đó còn là sự se kè thấp cao.
Dự án lần này Hoắc Tuấn cùng Trần Kiều hợp tác với phía chính phủ Thái Lan. Hoắc Tuấn muốn xây dựng một số sòng bạc và khu giải trí ở đây, Trần Kiều lại nhắm vào việc khai thác khoáng sản, nhà nước Thái Lan được lợi về kinh tế và phát triển du lịch. Tất cả bọn họ đều có mục đích riêng của mình.
Buổi lễ sắp bắt đầu một cấp dưới đến ghé tai Trần Kiều nói gì đó, sắt mặt tươi cười của hắn liền thay đổi, trở nên nghiêm chỉnh.- Violet đâu, cô ấy có thể giải quyết chuyện này.- Anh khẳng định tin tưởng tôi vậy sao?
Hoắc Tuấn và Trần Kiều thuận theo phương hướng âm thanh truyền tới đưa mắt nhìn. Vừa nãy cô đang ngồi uống rượu ở một góc đã được trợ lý thông báo tin tức Lục Thanh Thanh đang trên đường đến đây.
Cô ta hẵn đã nghe qua chuyện gì đó cho nên mới đến đây bắt ghen, với tính khí ngang bướng không xem ai ra gì, nếu để cô ta nhìn thấy Tiểu Mỹ ở đây chắc chắn sẽ phá hỏng buổi lễ ký kết hôm nay.- Tiểu Đình, chẳng lẽ em thấy chết không cứu.
Trần Kiều lúc này như cầu cứu cô, hắn không muốn chuyện tốt thế này ngày mai lại lên báo đâu.- A Kiều, chết dưới hoa hải đường làm ma cũng phong lưu. - Khưu Dĩ Đình đối với hắn làm vẻ mặt giễu cợt.
Hoắc Tuấn ở bên cạnh che miệng cười thầm. Bên ngoài vẫn làm ra bộ mặt lạnh nhạt không để tâm bên trong một phen cười Trần Kiều đáng đời.
Trái ngược với ba người bọn họ, Tiểu Mỹ lúc này sắc mặt tái nhợt không còn chút máu. Cô ta vốn muốn bám vào Trần Kiều tìm chút lợi ích nhưng mà sự tình hôm nay nếu để phóng viên đăng lên trang nhất khẳng định cô ta sẽ bị phong sát sự nghiệp. Hơn nữa nhà họ Lục có thế lực, Lục Thanh Thanh đanh đá như vậy cũng không dễ dàng tha cho cô ta.- Chị Violet, xin chị hãy giúp em lần này. Sau này có cơ hội em nhất định sẽ báo đáp. - Giọng Tiểu Mỹ run run.
Khưu Dĩ Đình nhìn thấy cô gái trước mặt sợ sệt cũng không đánh lòng, xem ra con mèo nhỏ này là lần đâu tiên làm chuyện xấu cho nên mới sợ hãi bị bắt quả tang như thế.- Bây giờ chắc cô đã hiểu việc leo lên giường của đàn ông đáng sợ đến cỡ nào?
Nói rồi cô quay sang Trần Kiều: - Chỉ lần này thôi, lần sau tôi sẽ không tự tìm rắc rối nữa đâu.
Khưu Dĩ Đình đem ly rượu trong tay nặng nề để xuống bàn, hít một hơi thật sâu giao cho Susan đưa Tiểu Mỹ lên thuyền nhỏ đi đường tắc trở về đất liền còn cô sẽ đi tàu lớn ra tận nới đón Lục Thanh Thanh. Sau đó cố ý đi một đường khác tránh cho Lục Thanh Thanh cùng Tiểu Mỹ chạm mặt nhau. Buổi lễ cứ diễn ra đúng giờ, gần kết thúc thì hai người Khư Dĩ Đình và Lục Thanh Thanh vừa đến. Lục Thanh Thanh không thấy người cũng sẽ không có ly do làm lớn chuyện.
Hai người đàn ông ở bên cạnh thầm thán phục trí thông minh của cô, nhanh như vậy mà đã nghĩ ra cách.
Tàu lớn của Khưu Dĩ Đình nhanh chóng đã đến bến cảng đón Lục Thanh Thanh. Từ sân bay ra cảng phải mất ba mươi phút đi xe cho nên vừa kịp thời gian để Khưu Dĩ Đình đến nơi.- Cô Lục có phải không? Tôi là người Trần thiếu nhờ đến đón cô.
Khưu Dĩ Đình đã chờ sẵn từ trước vừa nhìn thấy. Lục Thanh Thanh cô niềm nở vặn ra một nụ cười.- Cô là Violet bạn thân của Trần Kiều nhà chúng tôi đây mà, làm phiền cô rồi, đưa tôi đi đến gặp anh ấy.
Khưu Dĩ Đình lắc đầu: - Không phiền, chúng ta lên thuyền thôi.
Lục Thanh Thanh theo Khưu Dĩ Đình lên thuyền rời đi, gần một giờ trôi qua vẫn chưa thấy đích đến, cô ta nhiều lần xem đồng hồ, cuối cùng cũng chịu không nổi mà hỏi:- Cô Tưởng, thật ra còn bao lâu nữa thì đến nơi?
Khưu Dĩ Đình chỉ nhẹ nhàng cười, đáp: - Lục tiểu thư đừng gấp, sắp đến nơi rồi. Thời tiết hôm nay không tốt có thể gặp vòi rồng trên biển sẽ rất nguy hiểm, đi đường này là an toàn nhất.
Lục Thanh Thanh cũng không nói thêm, cô ta sắc mặt vô cùng khó coi. Cô ta nhìn thấy thư ký của Khưu Dĩ Đình nghe xong một cuộc điện thoại thì trực tiếp đến nói gì đó vào tai Khưu Dĩ Đình. Chỉ thấy cô nhẹ gật đầu ra hiệu gì với thư ký, mười phút sau thuyền cặp vào đảo. Lục Thanh Thanh nhanh chóng đến khu nghỉ dưỡng, buổi lễ ký kết lúc này cũng vừa kết thúc tốt đẹp.
Trần Kiều nhìn thấy Lục Thanh Thanh ở bên dưới khuông mặt tuấn mỹ lộ ra một tia chán ghét liền nhanh chóng thu hồi trở về dáng vẻ vui hòa.- Sau em lại chạy đến đây?- Em đến chúc mừng anh và Hoắc thiếu không được sao? Hay là anh đang giấu em gái nào ở đây nên nhìn thấy em liền không vui.
Lục Thanh Thanh ngoài nhan sắc xinh đẹp ra, giọng điệu đúng là làm cho người ta chán ghét thật sự.
Vì Lục Thanh Thanh chạy quá nhanh Khưu Dĩ Đình lúc này mới đuổi kịp, đến đây liền nghe hai người họ cãi nhau, góp một lời khuyên nhũ:- Cô Lục đừng giận A Kiều đến đây vì công việc, tôi có thể bảo đảm là không có người phụ nữ khác ở đây.
Hoắc Tuấn ngồi bên ngoài xem kịch vui, một chút cũng không xen vào nhưng mà nếu Khưu Dĩ Đình xuất hiện thì khác.- Phải rồi cô Lục, ở đây không có cô gái nào đâu. Nhưng mà cô Lục đây lo lắng cũng phải, Trần thiếu phong lưu đa tình như vậy bên ngoài ắt hẳn có nhiều cô gái bám theo.
Lời này của Hoắc Tuấn như đổ dầu vào lửa, hắn sợ thế giới chưa đủ loạn chăng. Khưu Dĩ Đình liếc nhẹ hắn một cái.- Chỉ là nói đùa thôi, Lục tiểu thư đừng để tâm đến lời của đàn ông bọn họ. Tôi đưa cô về phòng cất đồ sau đó đi tham quan nơi này.- Nể mặt Violet tha cho anh lần này.
Lục Thanh Thanh gương mặt đầy biểu tình không vui những cũng theo Khưu Dĩ Đình rời đi.
Trần Kiều nghe những lời này, nhất thời khuôn mặt đen xịt như đáy nồi.
Danh Sách Chương: