Mục lục
Hắc Nguyệt Quang Cầm Chắc Kịch Bản Be
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Sư đệ, sư đệ?” Tàng Hải đẩy người bên cạnh Đạm Đài Tẫn, “Đệ sao vậy, gọi đệ vài lần đệ đều không nghe thấy?”

Đạm Đài Tẫn hoàn hồn, thấp giọng nói: “Không có việc gì.”

Tàng Hải nói: “Huynh vừa mới đến phòng đệ tìm đệ, nhưng đệ không có ở đó. Đệ đi đâu vậy?”

“Tâm trạng không tốt, ra ngoài đi dạo”

Tàng Hải ngược lại cũng không có hoài nghi, từ trong sơn động ra ngoài, sắc mặt Đạm Đài Tẫn trắng bệch, nhìn liền biết trong lòng có nhiều tâm sự. Sư đệ ra ngoài đi dạo là một chuyện tốt.

Không phải sao, nhìn qua giống người bình thường hơn một chút.

“Ban ngày huynh đi tìm hiểu, biết được ngày mai là Nguyệt Dạ, đến lúc đó bách yêu sẽ dạ hành* (kiểu bách yêu đi dạo), cửa ma vực sẽ mở rộng, nghênh đón các vị Yêu chủ ma chủ trở về, trong tay chúng ta có lệnh bài, đêm mai liền đi ma vực. Sư đệ, đệ điều chỉnh trạng thái tốt nha, ma vực nguy hiểm trùng trùng, không thể phớt lờ.”

Đạm Đài Tẫn nói: “Ừ đệ biết rồi”

Đạm Đài Tẫn đoạt lấy hồ lô rượu bên hông của Tàng Hải: “Huynh cũng đừng uống rượu, uống rượu hỏng việc”

“Ài ài ài” Tàng Hải thật đau đớn: “Ta cam đoan không uống rượu, đệ để ta tự giác đi”

Đạm Đài Tẫn không để ý tới hắn.

Tàng Hải không nghĩ đến mình đến chính là muốn căn dặn hắn một phen, lại bị nhắc đến chuyện hồ lô rượu, ủ rũ trở về phòng sát vách.

“Không biết lớn nhỏ, không biết lớn nhỏ?”

Tàng Hải vừa đi, Đạm Đài Tẫn từ trên thân xuất hiện hạt châu óng ánh.

Dưới ánh trăng, hạt châu tỏa ra tử quang yếu ớt, mê hoặc lòng người.

Nhìn bên ngoài của viên châu này Đạm Đài Tẫn tựa như hồ trông thấy gương mặt cười quỷ dị của Trương tiểu công tử.

Huyễn Nhan châu đã hòa làm một với Trương tiểu công tử, dù cho ma khí của nó không hiện, cũng không phải vật gì tốt, mặt dù là nó còn nhỏ nhưng cũng đã bước lên con đường mà tu.

Huyễn Nhan châu ẩn giấu đi khí tức của hắn, mặc kệ là Tô Tô hay là Tàng Hải, đều nhìn không được gì.

Đạm Đài Tẫn vốn định lặng yên không một tiếng động giết hắn.

Thế nhưng là…

Nhìn hạt châu trong tay có chứa lực lượng của Huyễn Nhan châu, Đạm Đài Tẫn cầm thật chặt nó.

Một người đã đến bước đường cùng, ai lại để ý cùng ma làm giao dịch chứ?

Như Tàng Hải nói, đêm thứ hai liền Nguyệt Dạ. Trên trời xuất hiện một vòng ánh trăng màu đỏ, trong không khí yêu khí dày đặc.

Trên đường phố gió đêm thổi lá bay bay, phần lớn phàm nhân đều đã đóng cửa.

Đối với yêu vật mà nói, tối nay là thời gian tu luyện tốt nhất, ánh trăng màu đỏ ẩn chứa lớn yêu lực, tu hành một đêm như là mấy trăm năm.

Từ khi Hoang Uyên giải phong ấn, nhân gian yêu ma hoành hành, mỗi khi gặp Nguyệt Dạ, phàm nhân cùng yêu ma đã đạt chung một nhận thức. Một bên trốn tránh, một bên hoành hành thiên hạ.

Bốn người Tô Tô cầm lệnh bài, đi dưới ánh trăng đỏ, chờ ma vực mở cửa.

Diêu Quang lại gần, hỏi Tô Tô: “Tô Tô, muội có cảm thấy hay không, bọn họ đều nhìn chúng ta?”

Quả nhiên, những tiểu yêu xung quanh đều nhìn bọn họ chằm chằm.

Có yêu nữ áo đỏ, còn có đầu trâu thân người Ngưu Đầu Quái, thậm chí trên ngọn cây một con nhện mặt người Nhân Diện Tri Chu đều nhìn bọn họ.

Bọn họ không nghĩ tới dù đã ẩn giấu tiên khí, dựa theo lời dạy của Tàng Hải, đem lông của yêu hồ đeo lên bên hông, ngụy trang khí tức của yêu hồ, vẫn là bị chú ý đến.

Trên người bọn họ hiện tại là y phục của chính đạo của tiên giới, tại chỗ tiểu yêu còn chói mắt, huống chi tiến vào ma vực?

Nghĩ đến đây, Tô Tô nói: “Chúng ta đi thay y phục”

Diêu Quang liên tục gật đầu.

Mấy người bọn họ đi vào nơi hẻo lánh, Tô Tô nghĩ trong đầu bộ dáng của ma tu, xoay tròn một vòng, váy màu trắng tiên khí liền biến thành váy màu lam, trên trán cũng xuất hiện dây tua rua màu bạc, che lại nốt chu sa giữa chân mày.

Đuôi mắt của nàng hiện lên yêu văn, sóng tình lưu chuyển, phong tình vô hạn.

“Muội như vậy được chứ?”

Diêu Quang cùng Tàng Hải hai mắt trợn tròn, mắt Tàng Hải nhìn một lượt dừng trên đôi bàn chân trắng muốt của nàng.

Được chứ, quá được, cái này không phải yêu mà là yêu nghiệt câu dẫn nha.

Đạm Đài Tẫn trong mắt ngấm ngầm, khóe miệng lại nhướng lên, nhẹ gật đầu.

Tô Tô liếc hắn một cái.

Trong sơn động sau khi ra ngoài, Đạm Đài Tẫn đã thu lại vẻ luống cuống, che giấu tốt cảm xúc, để cho người khác không nhìn thấu.

Hiểu được vì sao yêu ma lại nhìn bọn hắn, mấy người liền lập tức đổi trang phục.

Diêu Quang cắn răng, dứt khoát để lại trên đầu đôi tay hồ ly. Dù sao cũng là yêu, không kiêng kị gì.

Đạm Đài Tẫn nhắm mắt lại, mở ra, ma văn màu xanh đen như cành cây khô xuất hiện từ trán đến khóe miệng hoa lệ yêu dị.

Tô Tô nhìn thấy một màn này, trong lòng có mấy phần cảm thấy cổ quái. Nàng khi còn bé đã gặp Ma Thần của năm trăm năm sau.

Lúc ấy hắn ngồi trên vương tọa ở Ma Vực, Ma Vực âm lãnh, nơi xa xa còn thấy được dòng chảy dung nham, không có một ngọn cỏ. Dưới lớp mặt nạ nàng chỉ thấy được chiếc cằm thon gọn của Ma Thần như có như không những đường ma văn.

Tô Tô rất nhanh thu hồi ý nghĩ này.

Hẳn là sẽ không, Đạm Đài Tẫn đã có thần tủy, tự nhiên sẽ cách xa ma đạo.

Bây giờ không phải Yêu Hoàng xuất hiện sao, chứng minh tiên giới ở quá khứ kia sẽ không phát sinh.

Mấy người hóa trang y phục xong đi ra ngoài, quả nhiên lúc này những yêu quái nhìn chằm chằm họ đã ít đi.

Cũng không lâu lắm, tiếng gió lạnh thấu xương, cát đá bị thổi lên.

Một cánh cổng lớn xuất hiện, bên cạnh cánh cổng lớn có một cái bia đá màu đen.

Cửa vào Ma Vực xuất hiện!

Bọn người Tô Tô liền tránh ở phía sau cây, yên lặng theo dõi tình hình.

Để tránh lộ ra sơ hở, bọn họ quyết định để yêu ma đi vào trước, bọn họ sẽ theo sau.

Đợi một lát, một cổ kiệu hoa lệ từ không trung hạ xuống, một bàn tay tinh tế tái nhợt vén lên màn kiệu, người đến đi vào hướng cửa Ma Vực.

Chiếc kiệu trên không trung không một tiếng động xuất hiện, nữ tử giơ tay, lệnh bài hóa thành một con Huyết Nha* (con quạ máu) dừng lại trên bả vai nàng, Huyết Nha dẫn đầu bay vào kết giới vì nữ tử dẫn đường, nữ tử đi theo sau.

Ẩn ẩn có âm thanh truyền đến.

“Cung nghênh Nam U Chủ”

Tàng Hải đè thấp âm lượng nói: “Đó là một ma tu, nghe sư tôn ta nói, Hoang Uyên trước kia trấn áp rất nhiều lão yêu quái cùng ma tu cường đại, Nam U Chủ chính là một trong số đó”

Tô Tô nhẹ giọng lẩm bẩm nói: “Kỳ quái..”

“Tô Tô sao vậy?”

“Hoang Uyên phong ấn bị vỡ đi, những ma tộc này lại có thực lực như vậy, cho dù ở đâu cũng là chúa tể một phương, yêu ma tính tình kiêu ngạo, Ma Vực âm trầm lại khắc nghiệt, ma tu lớn tại sao lại lại không đợi tại động phủ của chính mình, ngược lại tình nguyện quy phục về phía Yêu Hoàng.”

Tô Tô nói như vậy, Diêu Quang cũng nghĩ không thông, nàng suy đoán nói: “Có lẽ Yêu Hoàng thực lực mạnh mẽ, làm cho những ma tu này quy thuật hắn?”

Nói như vậy cũng không đúng, nếu như bị ép, thì yêu ba đầu cũng không phí hết tâm tư để làm “Ma anh” tạo một cái đại lễ để tiến vào Ma Vực lấy lòng Yêu Hoàng.

Tô Tô như nhớ đến cái gì, nhìn về phía Đạm Đài Tẫn.

“Nếu như ngươi là Yêu Hoàng, dưới tình huống gì ngươi sẽ mở ra Ma Vực, triệu hồi ma tu ở khắp phương”

Lời vừa hỏi ra, tất cả mọi người đều nhìn về phía Đạm Đài Tẫn. Diêu Quang có chút kỳ quái nhìn Tô Tô, Tô Tô sao lại hỏi đệ tử vô danh của Tiêu Dao tông vấn đề này.

Nói đùa gì chứ, tư duy của Yêu Hoàng có thể giống với đệ tử phổ thông sao?

Đạm Đài Tẫn chớp chớp mắt, nhìn thấy đôi mắt Tô Tô nhìn chằm chằm mình, hắn đảo mắt nói: “Có lẽ là, cần thuộc hạ trong trận chiến Tiên Ma”

Tô Tô có điều suy nghĩ, chỉ có như vậy sao?

Tàng Hải thúc giục nói: “Mau mau, thừa dịp hiện tại không có ai, chúng ta nhanh tiến vào Ma Vực.”

Đạm Đài Tẫn phía sau bọn họ, hắn ngước mắt nhìn về hướng ma khí ngập trời đằng trước, cửa Ma Vực cao lớn vài chục trượng.

Nếu như hắn là Yêu Hoàng? Không, hắn sẽ không là Yêu Hoàng.

Tô Tô xuất ra lệnh bài, học bộ dáng của nữ tử, ý đồ để lệnh bài biến thành Huyết Nha dẫn đường.

Bọn họ khó tránh khỏi có chút khẩn trương, họ là đang giả làm người ma vực, đồ trên tay cũng là lấy của người khác, nếu như không dùng được thì nguy rồi.

Cũng may, lệnh bài giật giật, sau đó trước mắt bọn họ biến thành Huyết Nha.

Tô Tô nhìn chằm chằm Huyết Nha, khóe miệng nhếch lên.

Đạm Đài Tẫn thì ngược lại không ngạc nhiên chút nào.

Huyết Nha trước mắt lại bị dị dạng, một bên cánh lớn một bên cánh nhỏ. Nó trên không trung bay xiêu xiêu vẹo vẹo, không nhanh nhẹn bằng những con Huyết Nha khác, không có ma khí sắc bén.

Tàng Hải khẽ nguyền rủa nói: “Trương tiểu tử kia sẽ không chơi chúng ta chứ”

Huyết Nha xấu xí bay chậm chạp vào bên trong Ma Vực, cửa mở rộng hướng về phía bọn họ.

Đập vào mắt là một mảnh đất hoang sơ trống rỗng, nếu như Hoang Uyên giống như một cái mộ rộng lớn thì, Ma Vực lại là nơi hoang vu đến cùng cực.

Nhìn không rõ phương hướng, khắp nơi đều là cảnh vật giống nhau, không biết nên đi hướng nào. Mùi máu tanh thoang thoảng trong không khí, những con Huyết Nha thấp kém bay ở phía trước, dẫn đường cho bọn họ.

Diêu Quang nhìn hai bên một chút, nói: “Vậy mà thật sự không có sinh mệnh sống nào”

Nghe đồn trong ma vực không có một ngọn cỏ, vạn vật đều không sống được.

Càng đến gần trung tâm Ma Vực, không khí càng nóng bức , Đạm Đài Tẫn nhìn dung nham trên mặt đất cuồn cuộn, máu tanh nồng đậm chóp mũi, hắn liền nhíu mày một cái nhỏ không ai nhìn thấy.

Trong lòng ngực, trái tim bị tổn thương di diệt hồn đinh gây nên lại điên cuồng đập lên, một dự cảm đáng sợ làm cho hắn cảm thấy khó chịu dừng bước. Đối với những nguy hiểm, hắn trước nay rất là nhạy cảm.

Ma Vực phát sinh những sự tình không tốt, mỗi tế bào trên người hắn đều cảnh giác, nói hắn phải rời khỏi nơi này.

Thế nhưng vừa nhìn lên, Tô Tô cùng Tàng Hải như cũ theo Huyết Nha đi về phía trước.

Hắn nắm chặt tay, đè cảm giác khó chịu trong lòng, đi theo họ. Ngọn lửa nhấp nháy, âm thanh lửa đốt vang lên tách tách. Ánh lửa yếu ớt chiếu lên vương toạ màu đen, một nữ tử váy đỏ nằm bên cạnh.

Dưới đáy vô số ma tu tụ tập, nàng lại chưa từng quay đầu nhìn một chút. Nàng quyến luyến vuốt ve vương tọa màu đen kia, giống như là vuốt ve thân thể người yêu.

Nữ tử tóc như thác nước, lúc nàng nằm sấp, sợi tóc uốn lượn trên mặt đất. Nàng không có mang giày, trên chân có buộc hai cái vòng bạc.

Trong lòng Tàng Hải cảm thán: Ngoan ngoãn nha, nhìn bóng lưng lại là một mỹ nhân .

Nhưng mà không được bao lâu, trong ma điện nhiệt độ càng ngày càng cao, giống như đem người ném vào lửa, hắn xoa xoa mồ hôi trên trán, tâm tư vừa rồi biến mất tâm.

Bọn người Tô Tô trốn ở đằng sau cột đá, trong ma điện tụ tập rất nhiều ma tu, sự tồn tại của bọn họ sẽ không gây chú ý. Thẳng đến có tiếng bước chân vang lên, các yêu ma trong điện quay đầu nhìn lại, vội vàng nhường ra một con đường.

Thấy rõ người tới là ai, Tô Tô nhíu mày lại.

Lại là nam tử áo tím cùng đánh nhau với bọn họ hôm đó, người Hợp Thể kỳ ma tu.

Tử y ma tu xuất hiện, có người thấp giọng nghị luận: “Là Kinh Diệt”

“Kinh Diệt vậy mà còn sống”

Nam tử gọi là “Kinh Diệt” chậm rãi đi đến bên người nữ tử áo đỏ, cao giọng hô: “Tự Anh”

Nghe thấy âm thanh của hắn, nữ tử chậm rãi quay đầu. Nàng mang đôi đồng tử màu xanh lá, trong tròng trắng mắt trong như màu trắng đục.

Trông thấy Kinh Diệt, nàng che môi cười lên: “Ngươi lại bị thương, ai có thể tổn thương được Kinh Diệt đại nhân của chúng ta nha?”

Thấy rõ bộ dáng của nữ tử trong nháy mắt Tô Tô run lên.

Diêu Quang hỏi: “Sao vậy?”

“Thế gian chỉ có một người đồng tử màu xanh lá”

“Ai?” Diêu Quang ngẩn người, nàng không có bảo bối thượng cổ Câu Ngọc, tự nhiên không biết những điều này.

“Hạn Bạt” Tô Tô trầm giọng nói.

Hạn Bạt là Thượng Cổ Yêu ma, Thượng Cổ Ma thần đều chết hết, vậy mà Thượng Cổ Hạn Bạt lại sống đến hôm nay. Khó trách toàn bộ núi Thái Hư lặng yên không một tiếng động bị diệt môn.

Y phục đỏ… năm đó tu vi cực cao, giết người vô tình là tả hộ pháp! Lại là Thượng Cổ Hạn Bạt, thủ hạ trung thành nhất của Đạm Đài Tẫn.

Tô Tô đột nhiên nhìn về phía Đạm Đài Tẫn.

Đạm Đài Tẫn trên mặt ma văn yêu dị, mắt cũng không chớp nhìn chằm chằm vương tọa Ma Vương.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
NĐK
Nguyễn Đức Khang25 Tháng sáu, 2023 02:28
chuong 106 xong doc tiep chuong nao vay
TL
Thương Lê14 Tháng tư, 2023 16:34
Chương 92 xong tìm chương 107 là theo mạch truyện nha mn, bị đảo chương rồi. Tới 140 thì quay lại chương 93
TL
Thương Lê14 Tháng tư, 2023 16:33
Chương 92 xong tìm chương 107 là theo mạch truyện nha mn, bị đảo chương rồi.
TL
Thương Lê13 Tháng tư, 2023 10:36
Thì phim đó chuyển thể từ truyện này mà
VLT
Vinh Lê thị12 Tháng tư, 2023 17:16
Sao giống trường nguyệt minh tẫn vậy
PNQ
Phan Như Quỳnh11 Tháng tư, 2023 11:15
Hay lắm nhé
PNQ
Phan Như Quỳnh11 Tháng tư, 2023 11:15
Hay lắm nhé
H
Hsb31 Tháng mười hai, 2022 03:39
Truyện chưa hoàn nhé, từ chương 32 là không đọc được gì nữa cả.
NT
Nhi Thiên07 Tháng mười, 2022 09:37
bậy rồi đó
BÌNH LUẬN FACEBOOK