Trong nhà hàng xa hoa, Lâm Hiểu Ninh như một viên ngọc quý được người người ngắm nhìn.
Một nhóm con gái nhà giàu đến bắt chuyện với Lâm Hiểu Ninh, Lâm Hiểu Ninh đều nhiệt tình cùng họ trò chuyện và nhanh chóng kéo gần mối quan hệ với họ. Còn đối với mấy chàng trai nhà giàu, Lâm Hiểu Ninh chỉ nói chuyện theo kiểu xã giao chứ không hề có ý thân thiết. Vài anh chàng có ý muốn trao đổi số điện thoại với Lâm Hiểu Ninh nhưng Lâm Hiểu Ninh đều tìm cớ từ chối khéo. Vậy mà Lâm Hữu Kỳ đứng ở cách đó không xa lại vẫn ghen tuông đến nỗi nổi cả gân xanh trên trán.
Lâm Tuấn Trì đứng bên cạnh đang nói chuyện với mấy cô tiểu thư xinh đẹp. Nhưng thấy Lâm Hữu Kỳ tức giận, anh vẫn phải quay sang khuyên bảo: “Đừng có ghen chứ! Hiểu Ninh mới chỉ nói chuyện với mấy cậu con trai kia thôi mà em đã ghen rồi. Hiểu Ninh mà biết thì chắc sẽ nghĩ em nhỏ nhen, trẻ con lắm đấy!”
Lâm Hữu Kỳ nghe vậy thì siết chặt bàn tay, nói với Lâm Tuấn Trì: “Anh im mồm đi!” Tuy nhiên, Lâm Hữu Kỳ vẫn lo lắng Lâm Hiểu Ninh chê cười mình nên liền thu lại ánh mắt ghen tuông của mình.
Trong lúc đó, Trần Uyển Đồng - bạn gái cũ của Lâm Thế Lăng đang vô cùng giận dữ.
Trần Uyển Đồng hôm nay đến đây với mục đích thân thiết với Lâm Hiểu Ninh. Nhưng vì phát nhìn thấy Lâm Hiểu Ninh xinh đẹp, Trần Uyển Đồng liền coi Lâm Hiểu Ninh là tình địch nên không muốn tiếp cận Lâm Hiểu Ninh nữa.
Sau đó, cô ta muốn đi đến gọi Lâm Thế Lăng ra nói chuyện riêng. Thế nhưng, khi vừa đến gần Lâm Thế Lăng, Trần Uyển Đồng lại phát hiện ra ánh mắt si mê của Lâm Thế Lăng đang hướng về phía một người con gái khác.
Người con gái đó chính là Lâm Hiểu Ninh.
Lâm Thế Lăng không biết tại sao cứ thỉnh thoảng, bản thân lại không thể tự chủ được mà cứ nhìn về phía Lâm Hiểu Ninh.
Anh nhìn cô nói chuyện, anh nhìn cô mỉm cười,... Thậm chí, khi nhìn cô đứng yên không làm gì cả, anh cũng cảm thấy bản thân như bị thu hút, khó có thể rời mắt khỏi bóng hình cô.
Trần Uyển Đồng bắt gặp được cảnh tượng Lâm Thế Lăng say mê nhìn Lâm Hiểu Ninh thì đương nhiên tức giận vô cùng.
Mặc dù cô ta thấy Lâm Hiểu Ninh xinh đẹp, nhưng cô ta nào có nghĩ Lâm Thế Lăng lại có thể bị Lâm Hiểu Ninh mê hoặc nhanh đến thế.
Ánh mắt của Lâm Thế Lăng dành cho Lâm Hiểu Ninh lúc này không phải là ánh mắt yêu thương của một người anh trai dành cho một người em gái. Ánh mắt đó rõ ràng là ánh mắt say mê của một người đàn ông dành cho người phụ nữ mà anh ta mến mộ.
Trần Uyển Đồng càng nhìn thấy ánh mắt này thì càng phẫn nộ. Ánh mắt này trước đây vốn dĩ là dành cho cô ta, vậy mà bây giờ Lâm Thế Lăng lại chuyển nó cho Lâm Hiểu Ninh rồi.
Trần Uyển Đồng phẫn nộ, liền nhìn về phía Lâm Hiểu Ninh bằng ánh mắt căm ghét.
Mà lúc này, Lâm Hữu Kỳ sau một hồi cố gắng kìm nén cơn ghen thì trong lòng cực kỳ khó chịu. Thỉnh thoảng, anh cứ nhìn về phía Lâm Hiểu Ninh để xem xem có tên con trai nào đến bắt chuyện với cô không.
Tình cờ, Lâm Hữu Kỳ lại bắt gặp ánh mắt đầy ý thù địch của Trần Uyển Đồng đang hướng về phía Lâm Hiểu Ninh.
Anh nhíu mày, ngay lập tức cảm thấy Trần Uyển Đồng có vấn đề. Thế là anh liền gọi Lâm Tuấn Trì rồi hỏi: “Anh có biết người phụ nữ kia là ai không?”
Lâm Tuấn Trì quay lại, hỏi: “Người phụ nữ nào?”
Lâm Hữu Kỳ nhìn về phía Trần Uyền Đồng rồi đáp: “Người mặc đầm màu đỏ đang đứng cách anh Thế Lăng không xa.”
Lâm Tuấn Trì nghe vậy thì liền nhìn về phía Lâm Thế Lăng. Sau đó, anh ngay lập tức nhìn thấy cách Lâm Thế Lăng không xa có một người phụ nữ mặc chiếc đầm màu đỏ vô cùng nổi bật.
Rất nhanh, Lâm Tuấn Trì liền nhận ra đó là Trần Uyển Đồng nên liền nói với Lâm Hữu Kỳ: “Cô ta là Trần Uyển Đồng - bạn gái cũ của anh Thế Lăng đấy!”
Lâm Hữu Kỳ nghe vậy thì có chút bất ngờ.
Lâm Tuấn Trì lại kể: “Lúc trước anh Thế Lăng yêu Trần Uyển Đồng lắm. Nhưng mà trong một lần cãi vã, hai người họ chia tay. Tuy nhiên, anh đoán rằng Trần Uyển Đồng vẫn còn yêu anh Thế Lăng lắm. Mà lúc còn là người yêu của anh Thế Lăng, cô ta rất hay ghen tuông vớ vẩn, còn thường xuyên đến công ty của anh Thế Lăng để theo sát anh ấy, không cho anh ấy tiếp xúc gần với mấy nhân viên nữ trong công ty.”
“Cái đợt Trần Uyển Đồng thường hay lui tới công ty tìm Lâm Thế Lăng, không biết cô ta đã giở trò gì mà có mấy nhân viên nữ nhân viên phải chủ động xin từ chức. Mẹ nuôi biết được chuyện này thì không thèm nể mặt nhà họ Trần mà ngay lập tức cấm Trần Uyển Đồng không được đến công ty tìm anh Thế Lăng nữa. Từ đó thì công ty nhà chúng ta mới trở lại bình thường.”
“Mà mẹ nuôi cực kỳ không ưa Trần Uyển Đồng. Mẹ bảo với anh rằng bà cảm thấy Trần Uyển Đồng là một người tâm cơ, gian xảo nên tuyệt đối sẽ không cho cô ta bước chân vào nhà họ Lâm chúng ta. Kết quả thì không lâu sau đó, Trần Uyển Đồng và anh Thế Lăng chia tay.”
Nói đến đây, Lâm Tuấn Trì cười nhạt: “Chia tay là may cho anh Thế Lăng đấy! Chứ rước cô vợ như Trần Uyển Đồng về thì chắc đời anh Thế Lăng coi như xong. Cô ta hay ghen tuông điên cuồng, luôn luôn có ác ý đối với những người phụ nữ xung quanh anh Thế Lăng. Đôi lúc, anh còn cảm thấy như cô ta muốn những người phụ nữ xung quanh anh Thế Lăng biến mất hết để anh Thế Lăng chỉ có thể nhìn ngắm cô ta thôi đấy!”
Muốn những người phụ nữ xung quanh anh Thế Lăng biến mất hết.
Lâm Hữu Kỳ nghe đến đây thì nhíu mày. Nhớ đến vừa rồi Trần Uyển Đồng dùng ánh mắt đầy ý thù địch nhìn Lâm Hiểu Ninh, Lâm Hữu Kỳ liền cảnh giác, đề phòng cô ta có ý định làm điều gì đó với Lâm Hiểu Ninh.
Trong lúc đó, Trần Uyển Đồng càng nhìn Lâm Hiểu Ninh lại càng cảm thấy khó chịu.
Lâm Hiểu Ninh được mọi người vây quanh, được mọi người chú ý, được Lâm Thế Lăng si mê ngắm nhìn.
Trần Uyển Đồng thầm nghĩ: Lâm Hiểu Ninh kia thì có cái tài đức gì mà có thể được ưu ái như thế? Chắc chắn cô ta chỉ có cái mặt, còn đầu óc thì ngu ngốc, nhân cách cũng không ra gì. Chỉ cần nhìn qua thôi cũng biết cô ta là loại người giả tạo, thường tỏ vẻ ngây thơ để mồi chài đàn ông, nếu không thì Thế Lăng đã không rơi vào bẫy của cô ta rồi.
Nghĩ đến đây, Trần Uyển Đồng liền nhìn vào ly rượu vang trên tay mình.
Hôm nay là bữa tiệc công bố thân phận của Lâm Hiểu Ninh. Vì thế, Trần Uyền Đồng liền muốn đổ ly rượu này lên người Lâm Hiểu Ninh, để cho Lâm Hiểu Ninh phải mất mặt ở trong bữa tiệc của chính mình. Nhận tiện, cô ta còn muốn ra oai với Lâm Hiểu Ninh để cho Lâm Hiểu Ninh không dám tơ tưởng gì đến Lâm Thế Lăng nữa.
Thế là cô ta liền cầm theo ly rượu bước về phía Lâm Hiểu Ninh.
Mà từ nãy tới giờ, Lâm Hữu Kỳ luôn quan sát Trần Uyển Đồng nên đã ngay lập tức phát hiện ra hành động của cô ta.
Cảm thấy không ổn, Lâm Hữu Kỳ cũng nhanh chóng đi về phía Lâm Hiểu Ninh để đề phòng Trần Uyển Đồng giở trò gì đó với cô.
Lúc này, Trần Uyển Đồng chỉ chú ý đến Lâm Hiểu Ninh để chuẩn bị hắt rượu lên người cô. Vì thế, cô ta không nhìn thấy Lâm Hữu Kỳ đang tiến tới gần.
Lâm Hiểu Ninh thì đang nói chuyện với nhóm con gái nhà giàu nên không biết Trần Uyển Đồng đang đi về phía mình từ phía sau. Cô chỉ nhìn thấy Lâm Hữu Kỳ đang đứng một chỗ bỗng nhiên lại tiến về phía mình.
Lâm Hiểu Ninh từ lúc đến nhà hàng còn chưa nói chuyện với Lâm Hữu Kỳ câu nào nên thấy Lâm Hữu Kỳ đi tới, cô cảm thấy rất vui. Nhưng cô còn chưa kịp lên tiếng nói với Lâm Hữu Kỳ câu nào, Trần Uyển Đồng đã giả vờ trẹo chân. Cô ta kêu “A” một tiếng rồi giả bộ mất thăng bằng, nhân tiện hắt rượu về phía Lâm Hiểu Ninh.
Không ngờ Lâm Hữu Kỳ phản xạ nhanh, liền cầm lấy tay Lâm Hiểu Ninh rồi kéo cô vào lòng mình.
Lâm Hiểu Ninh đang ngơ ngác thì đã bị Lâm Hữu Kỳ kéo vào lòng, sau đó ôm chặt.
Trong khoảnh khắc cơ thể hai người chạm vào nhau, Lâm Hiểu Ninh liền cảm nhận được tim mình đập nhanh hơn, mạnh hơn. Cơ thể cô có chút tê dại, lại có chút dễ chịu. Còn đầu óc cô thì có chút choáng váng, không hiểu tại sao Lâm Hữu Kỳ lại tự nhiên đi đến ôm mình.
Thế nhưng, cô vẫn để anh ôm mà không biết rằng vừa rồi, khi anh kéo cô về phía mình, chiếc váy của cô đã tránh khỏi chỗ rượu mà Trần Uyển Đồng hắt ra.
Cho đến khi anh lớn tiếng, quát Trần Uyển Đồng: “Cô vừa làm cái quái gì vậy hả?”, Lâm Hiểu Ninh mới biết hình như có chuyện vừa xảy ra rồi.
Danh Sách Chương: