Đám hộ vệ Cốt Nhân Tộc chật vật băng qua tinh không, cố gắng trở về tộc nhanh nhất có thể…
Thủ lĩnh cầm đầu của bọn hắn tên là Cốt Nhân Lĩnh, tu vi Bán Đế, chính là tay sai đắt lực của Cốt Nhân Đế Tử…
Lần này Đế Tử bị bắt sống, Cốt Nhân Lĩnh hắn mang theo tàn quân trở về chắc chắn sẽ bị lửa giận của toàn tộc trút xuống đầu, nghĩ đến thôi đã thấy lạnh cả sống lưng.
Nhất là khi thế lực bắt đi Đế Tử chính là một Thiên Đế cấp thế lực, Cốt Nhân Tộc không những không dám trả thù, trái lại còn phải chuẩn bị tiền chuộc theo như yêu cầu của đối thủ.
Mà để bình ổn lửa giận của toàn tộc, chắc chắn phải có người đứng ra gánh lấy trách nhiệm.
Đế Tử là con trai của Tộc Trưởng, đương nhiên không thể.
Mỹ phụ lẳng lơ chính là Trưởng Lão có tu vi Đại Đế, quyền cao chức trọng, càng không thể bị định tội.
Như vậy cuối cùng còn ai khác ngoài Cốt Nhân Lĩnh hắn trở thành kẻ chết thay?
Cốt Nhân Lĩnh đủ lý trí để nhìn rõ kết cục của mình trong tương lai, nhưng lại không thể không cam chịu, lúc này hắn thậm chí cảm nhận được ánh mắt thương hại của đám hộ vệ khác, bởi vì bọn hắn cũng đoán được kết cục thê thảm của Cốt Nhân Lĩnh.
RỐNG RỐNG RỐNG…
Đúng lúc này, từ nơi xa xăm vang lên tiếng gầm rống kiệt ngạo bất tuần bên tai, lập tức khiến toàn bộ hộ vệ Cốt Nhân Tộc trong lòng rung sợ…xém chút nữa phải quỳ rạp xuống đất.
Bởi vì từ trong những tiếng gầm kinh thiên kia, bọn hắn cảm nhận được một cổ uy nghiêm bá đạo đến từ tận xương tủy, khí tức cao cao tại thượng khiến bọn hắn không rét mà run.
Phải biết rằng huyết mạch Cốt Nhân Tộc bọn hắn cũng không hề kém cạnh, sánh ngang với Bán Thần Thú.
Có thể khiến bọn hắn kinh sợ như vậy, kia chắc chắn là tồn tại khủng bố.
Khó khăn ngẩng đầu, Cốt Nhân Lĩnh nhìn thấy một cảnh tượng khiến hắn rét lạnh.
RỐNG!
Một con Tam Đầu Hỏa Long băng qua tinh không, thân thể dài đến ngàn trượng, vảy rồng đỏ thẳm như lửa thiêu cháy dữ dội, ánh mắt đỏ ngầu như khuyết nguyệt, sừng rồng ngạo nghễ vươn dài, tứ chi tráng kiện, đuôi dài tung hoành ngang dọc…
Những nơi nó lướt qua, không gian đều bị thiêu cháy, vô số ngôi sao hóa thành than đen, thảm thiết vô cùng.
Thần Thú Hỏa Long!
Khí tức của một Đại Yêu Đế không thể cản phá.
“Ực…” Cốt Nhân Lĩnh nuốt một ngụm nước bọt.
Hỏa Long Tộc là chủng tộc Thần Thú hùng mạnh nổi danh, là một chi trực thuộc Long Tộc, được Long Tộc công nhận!
Tại Tiên Giới, thỉnh thoảng vẫn có cường giả của Hỏa Long Tộc hành tẩu, không ít người biết đến danh tính bọn hắn, cường thế vô cùng.
Nhưng đây chưa phải điều khiến Cốt Nhân Lĩnh phải khiếp sợ.
Điều khiến cả linh hồn và thân thể của hắn run rẩy chính là, bên trên đỉnh đầu của con Hỏa Long cấp Đại Yêu Đế này đang đứng một người.
Không sai!
Một người đứng trên đầu rồng, hơn nữa còn là đầu của Hỏa Long, xem Thần Thú như Hỏa Long là tọa kỵ.
Đó là một tên thanh niên mặc Lục Trường Bào, phong trần tuấn lãng, sắc mặt bình thản, ánh mắt ngạo nghễ, hai tay chắp sau lưng, tóc dài tung bay, khí độ cực kỳ cao quý.
Cốt Nhân Lĩnh nhìn kỹ, lập tức phát hiện trên đỉnh đầu thanh niên có một đôi Long Giác màu Hoàng Kim đang nhô lên…
“Ực…Chân Long…Chân…Long Tộc!”
Cốt Nhân Lĩnh nuốt một ngụm nước bọt, trong lòng dâng lên sóng lớn ngập trời.
Hoàng Kim Long Giác chính là biểu tượng của Chân Long Tộc, tượng trưng cho uy nghiêm của hoàng quyền, vạn long triều bài.
Rốt cuộc, Cốt Nhân Lĩnh cũng hiểu được vì sao thanh niên kia có thể đứng trên đầu Hỏa Long Đại Yêu Đế và xem nó như tọa kỵ.
Đơn giản, bởi vì bên trong Long Tộc, Chân Long là tồn tại tối thượng…
Dù là một Chân Long còn sơ sinh, huyết mạch của bọn hắn vẫn cao quý và hiển hách hơn những nhánh khác bên trong Long Tộc.
Giống như hoàng thất đối với quần thần, dù những quân thần khác có quyền cao chức trọng cỡ nào, cũng không thể sánh bằng thái tử vừa mới ra đời, thân phận tôi tớ của bọn hắn đối với Chân Long là vĩnh cửu.
Nhưng mà mặc dù như vậy, để điều động một Hỏa Long Đại Đế làm tọa kỵ, thì người thanh niên kia cũng là tầng thứ nồng cốt bên trong Chân Long.
Nghĩ đến đây, Cốt Nhân Lĩnh cố gắng hồi ức, nhớ lại dung mạo của thanh niên Chân Long.
Rất nhanh, sắc mặt hắn kịch biến.
Bởi vì hắn đã nhớ ra người thanh niên kia là ai…
Một trong những nhân vật vang danh Tiên Ma lưỡng giới mấy ngàn năm về trước, chiến tích kinh khủng của hắn hiện nay vẫn như đang hiện rõ mồn một trước mặt Cốt Nhân Lĩnh.
Mặc dù Cốt Nhân Đế Tử cũng là nhân vật bất phàm, nhưng nếu so sánh với thanh niên Chân Long này, chẳng khác nào trò hề, ngay cả tư cách đứng cùng cũng không có.
Top 5 Thiếu Đế Bảng – Long Ngạo Thế!
Sự kinh khủng của Long Ngạo Thế, những ai từng chứng kiến qua chắc chắn sẽ khó mà quên được.
Nếu không phải bị vị Tản Viên kia của Cổ Việt Tộc trọng thương nặng nề từ trước, chưa chắc hắn sẽ bại vào tay Viên Hồng Ma của Thiên Địa Hội và dừng ở vị trí top 5.
“HỬ!?”
Mà lúc này, Long Ngạo Thế cũng cảm ứng được có con chuột nhắt đang nhìn lén mình.
Đôi mắt lãnh ngạo nhướn lên nhìn đến.
“PHỐC!”
Một ngụm máu tươi cuồng phún, Cốt Nhân Lĩnh đường đường là Bán Đế lập tức thổ huyết tại chỗ, Linh Hồn trọng thương.
“Thủ lĩnh!” Đám hộ vệ khác của Cốt Nhân Tộc lấy lại tinh thần, cả đám chật vật pha lẫn sợ hãi nhìn về phía Long Ngạo Thế, vây quanh bảo vệ Cốt Nhân Lĩnh vào bên trong.
Không phải bọn chúng tốt lành hay can đảm gì, mà vì Cốt Nhân Lĩnh cần phải sống để trở về Cốt Nhân Tộc gánh tội, bằng không lửa giận của toàn tộc sẽ trút xuống đầu bọn hắn.
Long Ngạo Thế cũng chẳng có ý định giết đám kiến hôi này làm gì, chỉ hờ hững cảnh cáo một chút, muốn thống ngự Hỏa Long rời đi.
“Chậm đã!”
Nào ngờ ngay lúc này, Cốt Nhân Lĩnh lau đi máu tươi trên người, khàn khàn lên tiếng.
“Ngươi có chuyện?” Long Ngạo Thế sinh lòng hứng thú, không hiểu tên thương binh này muốn làm gì.
Bọn hắn mặc dù đang cách nhau rất xa, nhưng thân là tu sĩ cấp cao, đương nhiên có thể cách không trao đổi.
Trong ánh mắt khó hiểu của đám người, Cốt Nhân Lĩnh run rẩy bước ra, quỳ rạp xuống giữa tinh không, bên trong lòng nảy sinh ý nghĩ điên cuồng, liều lĩnh nói:
“Bẩm Long Ngạo Đế Tử, Cốt Nhân Đế Tử của chúng tôi vừa bị một tên thanh niên hống hách bắt đi, cực kỳ kiêu ngạo!”
“Ngưng nói lời thừa, bằng không chết!” Long Ngạo Thế lạnh lùng nói, thái độ như thái thượng đế hoàng tùy ý quyết định sinh tử của tiện dân.
Hiển nhiên hắn không có hứng thú với chuyện của Cốt Nhân Tộc, Đế Tử chó má gì đó của các ngươi bị ai bắt đi liên quan gì đến ta?
Cốt Nhân Lĩnh sợ hãi cúi đầu, ra vẻ bất nhẫn nói:
“Thưa Đế Tử, điều đáng nói chính là tên khốn kiếp đó dám dùng năm bộ Long Cốt để kéo Cung Điện cho hắn!”
Ánh mắt Long Ngạo Thế lập tức co rụt lại, mà Hỏa Long Đại Đế dưới chân hắn cũng hiện lên vẻ phẫn nộ bên trong mắt.
Long Tộc bọn hắn cực kỳ kiêu ngạo, bất kỳ là chủng tộc nào chỉ cần có một chữ “Long”, như vậy bọn hắn chỉ nguyện phục vụ cho Chân Long Tộc cao quý, đối với tất cả chủng tộc còn lại bọn hắn vẫn cao cao tại thượng, không người dám khi nhục.
Vậy mà có kẻ dám dùng Cốt Long để kéo xe?
Long Cốt cũng là thi thể của rồng, bất khả xâm phạm.
Cốt Nhân Lĩnh cực kỳ tinh khôn nhìn mặt nói chuyện: “Chính vì thế, thuộc hạ cảm thấy thân là một tính đồ của Long Tộc, ta nên bẩm báo việc này cho Đế Tử, để trừng trị kẻ kiêu ngạo dám khinh nhờn Long Tộc cao quý kia!”
“Nói ra mục đích của ngươi!” Long Ngạo Thế lạnh nhạt nói, hắn không có thời gian nghe tên này nịnh nọt vô nghĩa.
Cốt Nhân Lĩnh cười khan: “Thuộc hạ hy vọng sau khi trừng trị kẻ không biết điều kia, Long Ngạo Đế Tử có thể bố thí mà tha cho Đế Tử của chúng tôi một mạng!”
Long Ngạo Thế ung dung hỏi: “Kẻ kia đang ở đâu?”
Cốt Nhân Lĩnh lập tức chỉ dẫn phương hướng.
“Đi!” Long Ngạo Thế một chân đạp xuống đầu Hỏa Long.
RỐNG!
Tu vi Đại Yêu Đế ầm ầm bùng nổ, Hỏa Long thiêu đốt không gian trước mặt thành một lỗ đen, sau đó điên cuồng chui vào.
Cấp tốc truy kích.
“Phù…” Cốt Nhân Lĩnh lau đi mồ hôi lạnh, nhịp tim đập lên thình thịch ngồi bệch xuống.
Dám đối diện ra điều kiện với Long Ngạo Thế, hắn cảm thấy đây là thành tựu lớn nhất trong cuộc đời mình.
“Thủ lĩnh thật lợi hại!” Một đám Cốt Nhân Tộc thủ vệ ánh mắt tràn đầy sùng bài nhìn Cốt Nhân Lĩnh:
“Nếu Long Ngạo Đế Tử thành công làm thịt mấy kẻ kia, Đế Tử của chúng ta nói không chừng được thả đi!”
“Đương nhiên, hừ!” Cốt Nhân Lĩnh trong lòng đắc ý.
Nếu kế mượn đao giết người này thành công, hắn xem như lấy công chuộc tội, trở về chẳng những không bị khiển trách, thậm chí còn được khen thưởng.
Về phần Đế Thiên Côn Lôn mặc dù là Thiên Đế Cấp Thế Lực, nhưng ở trước mặt Long Tộc quả thật yếu đến đáng thương.
Cốt Nhân Lĩnh không cho rằng Long Ngạo Thế sẽ thất bại.
…
“Tiểu nha đầu này là Tiểu Tiểu, đồ đệ ta vừa thu nhận không lâu!”
Bên trên Ngũ Long Đế Cung, Lạc Nam mỉm cười giới thiệu Tiểu Tiểu cho Tử Yên nhận biết.
Đương nhiên bởi vì Tử Yên cũng tu luyện Tử Khí và Tử Lực, kinh nghiệm phong phú hơn Lạc Nam không biết bao nhiêu lần, có nàng chỉ dẫn Tiểu Tiểu thì không thể tốt hơn.
“Tiểu Tiểu gặp qua Tử Yên sư mẫu!” Tiểu Tiểu ngoan ngoãn khoanh tay, ánh mắt tròn vo long lanh đánh giá Tử Yên ba nữ, trong lòng thầm nghĩ:
“Vì sao sư mẫu của mình đều là mỹ nhân?”
Mặc dù vị Tử Yên Sư Mẫu này vẫn còn che mặt, nhưng nhìn có vẻ không thua Thương Lan sư mẫu quá nhiều nha.
Thấy Tử Yên ánh mắt trở nên khác thường, Thu Thi với Đông Mai trợn trừng mắt, Lạc Nam vội vàng ho khan xoa đầu Tiểu Tiểu:
“Khụ khụ, Tử Yên là bằng hữu của sư phụ…”
“À!” Tiểu Tiểu giật mình, vội vàng sửa sai: “Tiểu Tiểu gặp qua dì Yên!”
Âu Dương Thương Lan âm thầm buồn cười, ánh mắt có chút hoảng hốt…
Tiếng “dì” này khiến nàng nhớ lại tình cảnh bên trong mật thất của Mạc gia, có người cũng gọi nàng như vậy.
Tử Yên nhu hòa nhìn lấy Tiểu Tiểu, đưa tay kéo lấy tay nhỏ của nàng, ung dung gật đầu:
“Quả thật là trời sinh Tử Vong linh căn, so với Tử Khí của ta càng thêm thuần túy, vô cùng khó được!”
“Cái gì?” Thu Thi cùng Đông Mai tròn xoe mắt.
Tại Phiêu Miểu Tiên Cung, Tử Khí của Đế Nữ chính là nồng đậm nhất, chỉ kém hơn so với Cung Chủ mà thôi.
Vậy mà tiểu nha đầu nhìn qua chẳng khác nào phàm nhân này còn kinh khủng hơn?
Hai nữ liếc xéo Lạc Nam, chẳng trách tên này thu tiểu nha đầu làm đồ đệ, thiên phú quá kinh người.
Tử Yên ngưng trọng nói: “Tử khí và Tử Lực là mảnh đất màu mỡ cho người tu luyện chúng nó, có thể khai thác ở nhiều khía cạnh!”
“Cũng giống như ta, khai thác và phát triển theo hướng kết nối vong linh, điều khiển thi cốt của những sinh mệnh đã chết!”
“Tiểu Tiểu sở hữu Tử Lực nồng đậm, có thể phát triển rộng hơn!”
Đám người gật đầu, bất kỳ loại lực lượng nào cũng có nhiều con đường riêng biệt để phát triển, Tử Lực và Tử Khí cũng giống như vậy.
“Ta muốn toàn bộ!” Lạc Nam lập tức nói: “Ta sẽ hỗ trợ hết mình để Tiểu Tiểu khai thác mọi ngóc ngách của mảnh đất Tử Vong này…”
Tiểu Tiểu mắt to trừng mắt nhỏ, cố gắng chăm chú nghe sư phụ cùng các dì nói chuyện, chỉ cảm thấy vô cùng cao thâm huyền bí, trong lòng loạn cào cào.
Bất quá nghe đến sư phụ sẽ toàn tâm hỗ trợ mình, tiểu cô nương lập tức nở nụ cười ngọt ngào.
“Hiện tại Tiểu Tiểu đã có thiên phú, nhưng cách khả năng tự làm chủ và điều động đực Tử Lực còn quá xa, ta có thể dạy nàng những thứ cơ bản!” Tử Yên thánh thoát nói.
Nhìn thấy Tiểu Tiểu là đệ tử của Lạc Nam, nàng vừa sinh lòng yêu tài, vừa cảm thấy Tiểu Tiểu không khác nào đồ đệ của mình…
“Như vậy tốt quá!” Lạc Nam lập tức mừng rỡ.
Ngay cả Kim Nhi cũng tán thưởng qua Tử Yên về khả năng thống ngự Tử Khí, có nàng dạy dỗ, Tiểu Tiểu sẽ có bước đầu tiến triển thuận lợi rồi.
“Tiểu Tiểu cảm ơn dì Tử Yên!” Tiểu Tiểu lập tức thân thiết kéo tay Tử Yên, tiểu cô nương rất biết lấy lòng người khác.
RỐNG RỐNG RỐNG RỐNG!
Ngay tại lúc này, năm con Kim Cương Cốt Long bất chợt rống lên, bên trong tiếng gầm pha lẫn sự kinh sợ…
Chúng nó cảm giác được có thứ gì đó cao cấp hơn bản thân mình đang lao đến, sự áp chế thiên sinh về mặt huyết thống khiến cả đám vô thức thả chậm tốc độ.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Bên trong đan điền, Long Lực Đỉnh bất chợt gầm rống, cấp tốc xoay tròn như phẫn nộ, khí tức của nó tỏa ra lập tức làm năm con Kim Cương Cốt Long lấy lại bình tỉnh.
GÀO!
Bỗng nhiên, từ trong không gian có tiếng gầm phẫn nộ của thứ gì đó…
Theo sau đó là một Cột Lửa với đường kính hàng ngàn mét xuyên phá tầng tầng không gian, hung hăng bá đạo nghiền thẳng đến Ngũ Long Đế Cung, phần thiên phệ địa…
Lạc Nam cùng chúng nữ ánh mắt ngưng tụ, trong lòng nghiêm nghị:
“Kẻ đến không thiện!”
…
Tranh thủ viết sớm tránh tối ngủ quên :P
Chúc cả nhà buổi chiều vui vẻ
Danh Sách Chương: