Mục lục
Trọng Sinh Chi Làm Bé Ngoan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lời nói của Bạch Tuyết Tình vừa rơi xuống, trong phòng khách trầm mặc không nói nên lời. Thật lâu sau, Bạch Ngạn mới lên tiếng:

"Tuyết Tình nói...... Có lẽ đúng là sự thật. Con bé là phụ nữ, trực giác luôn luôn rất chuẩn, hơn nữa tâm tư, quan sát tỉ mỉ. Vào đêm tiệc mừng thọ của Nghiêm lão, Hàm Hàm bị Phùng Quần làm cho hoảng sợ, thần trí không quá thanh tỉnh, cũng là trong suốt quá trình nắm chặt vạt áo của Tĩnh Viễn, như thế nào cũng không chịu buông ra

Sau đó Tĩnh Viễn nói rằng sau khi Hàm Hà trở nên tỉnh táo thì liền lập tức kéo khoảng cách với mình, hơn nữa thái độ của thằng bé lại xa cách với cậu ta, hoàn toàn trái ngược với hành động theo bản năng khi thần trí không rõ. Lúc ấy chúng ta không chú ý, hiện tại nghĩ đến, đây đúng là bằng chứng cho thấy Hàm Hàm yêu Tĩnh Viễn, sợ bản thân lộ ra manh mối nên bức bách chính mình rời xa cậu ta."

Như vậy, mọi người nhớ lại trong các mối quan hệ thông thường, Bạch Nhất Hàm ỷ lại vào Mục Tĩnh Viễn đích xác không giống bình thường. Chỉ là tựa như Bạch Tuyết Tình nói, nhiều năm như vậy vẫn luôn là như thế này, mọi người đều tập mãi thành thói quen, ai cũng không nghĩ nhiều."

Mẹ Bạch thân thể chấn động, nước mắt đổ rào rào xuống, bà run giọng nói: "Tại sao lại như vậy? Hàm Hàm kia...... Nhưng chuyện này sao có thể?"

Bạch Bác Nhân thật sâu nhìn cô gái một cái, trầm giọng nói:

"Có nên để Tĩnh Viễn rời đi không, làm hai đứa tách ra một khoảng thời gian. Hàm Hàm còn nhỏ, thời gian dài, có lẽ liền phai nhạt cũng nói không chừng."

Bạch Tuyết Tình kinh hoảng, kích động nói: "Không được!"

Ba người bị cô làm giật mình, mẹ Bạch ngốc ngốc nói:

"Đây cũng là chuyện không có cách nào khác, dù chúng ta cưng chiều Hàm Hàm, cũng không thể không màng luân lý cương thường. Con cùng Tĩnh Viễn đã có hôn ước, vậy Tĩnh Viễn chính là anh rể nó, hai đứa nó ở bên nhau, chính là rối loạn luân thường. Nếu bị người ngoài biết Hàm Hàm cùng anh rể mình ở bên nhau, hai đứa nó cũng sẽ vĩnh viễn không dám ngẩng đầu!"

Bạch Tuyết Tình "Phủi" một chút đứng dậy, hốc mắt đỏ lên, giọng nói trở nên sắc bén không ít:

"Làm như vậy là đang muốn mạng Hàm Hàm! Con không biết luân lý cương thường gì, con chỉ biết em trai con chịu ủy khuất rất lớn! Hôm nay mọi người có thấy vết thương trên người nó khi được cứu về không?! Cổ, ngực đều là dấu răng......" Cô ngẹn ngào một chút, một giọt nước mắt lăn dài xuống dưới, đôi mắt cô mở to, nói tiếp:

"Nhưng sau khi thằng bé tỉnh lại không có bất luận biểu hiện quá kích nào, còn đang an ủi mẹ. Chẳng lẽ mọi ngươi không nghĩ tới điều này là không bình thường sao? Con chắc chắn rằng, thằng bé bình tĩnh như vậy, nhất định là trong lòng có một ý định đáng sợ nào đó. Theo như Tĩnh Viễn miêu tả, lúc anh ấy chạy tới, kẻ bắt cóc kia còn đang định vặn gãy...... Vặn gãy cổ em trai, mọi người ngẫm lại, tên súc sinh kia nếu nảy sinh tâm tư như vậy với nó, vì cái gì sẽ lại từ bỏ khi không thành công mà lại định trực tiếp giết nó?

Khi anh hai đi vào, tên súc sinh kia đang lăn lộn trên mặt đất, hiển nhiên là em trai nghĩ đến cá chết phá lưới, liều chết đánh tên súc sinh kia thì hắn mới có thể thẹn quá thành giận muốn mạng em trai! Khả năng này, đúng là mục đích của em trai, thằng bé...... Là từ bỏ bản thân, mới có thể liều mạng kích thích Phùng Quần giết mình!

Sau khi nó tỉnh lại, thản nhiên như vậy, còn có thể cân nhắc lợi hại......, thật giống như người đã chịu thương tổn không phải nó vậy, nhưng trong lòng nó là thế nào, chúng ta ai có thể biết được?

Em trai chưa từng muốn...... tranh giành với con, nó là muốn nước chảy bèo trôi, bất chấp tất cả, nó từ bỏ tình cảm của bản thân, cũng từ bỏ hy vọng của mình, sống chết, danh dự hay ô nhục nó đều hoàn toàn không thèm để ý. Làm như vậy vì người thân, vì chúng ta, chẳng lẽ những người tự xưng là vì yêu nó, cũng muốn từ bỏ nó sao?!"

Cô nhắm mắt lại, một lần nữa ngồi xuống, trầm giọng nói:

"Tính tình của em trai trước kia như thế nào chúng ta hiểu rõ hơn ai hết. Bây giờ thằng bé ngoan, chúng ta liền phải lợi dụng nó "Hiểu chuyện", mà làm tổn thương nó như lẽ hiển nhiên sao? Nó không khóc không nháo, không tranh không đoạt, thái độ tiêu cực. Có thể có một nguyên nhân rất lớn là bởi vì tâm lý nó xuất hiện vấn đề, chẳng lẽ những nguyên tắc lung tung rối loạn đó còn quan trọng hơn mạng của em trai sao?!

Chẳng lẽ mọi người muốn nhìn nó vì những luân thường buồn cười kia, rời xa chúng ta, một mình âm thầm thống khổ tồn tại? Trạng thái tinh thần nó nguy hiểm như vậy, chờ đến một ngày Hàm Hàm hoàn toàn cảm thấy vô vọng với cuộc sống, lúc muốn tìm kiếm sự giải thoát......" Hai mắt mỹ lệ của cô lại chứa đầy nước mắt, nhưng nỗ lực không để nó rơi xuống, buồn bã nói:

"Bác sĩ đã nói, khuynh hướng tự sát của thằng bé rất nghiêm trọng, một người nếu quyết tâm muốn chết, ai có thể trong tầm tay? Nếu nó thật sự thành công, chúng ta dù có hối đau lòng cũng vô dụng.

Cha mẹ Bạch gia hít một hơi, Bạch Ngạn vỗ vỗ bả vai em gái, thở dài nói: "Cho nên, em định làm sao?"

Bạch Tuyết Tình ngửa đầu, ngạo nghễ nói:

"Bạch Tuyết Tình em đường đường là đại tiểu thư Bạch gia, chẳng lẽ còn sầu gả sao? Bất quá chỉ là một cuộn hôn nhân có thể so sánh với mạng em trai sao? Huống hồ, giữa em cùng Tĩnh Viễn cũng cũng không có cái loại tình yêu khắc cốt minh tâm này, chỉ là thân phận tương đương, năng lực xứng đôi, cả hai cảm thấy tương đối thích hợp mà thôi. Em tin vào sự thương yêu mà Tĩnh Viễn dành cho Hàm Hàm, nếu anh ấy ở đây nhất định cũng sẽ đồng ý với suy nghĩ của em, chỉ cần em trai có thể bình phục thì sự hy sinh nhỏ bé này quả thực không thể đáng giá hơn!"

Thân thể mẹ Bạch chấn động, giữ chặt tay con gái, bả vai rung động, khóc không thành tiếng:

"Tuyết Tình, sao con có thể chịu ủy khuất như vậy......"

Bạch Tuyết Tình ôm bả vai mẹ mình, ôn nhu nói:

"Mẹ đừng như vậy, con cũng không cảm thấy ủy khuất. Ngược lại, con thấy rất vui, bởi vì chuyện của em trai rốt cuộc cũng có bước đột phá. Mẹ ngẫm lại, nếu em trai đạt thành mong muốn, dưới tình huống tâm tình thoải mái, liệu thằng bé có sớm bình phục không? Nó không tranh, con liền chủ động cho nó, thằng bé là báu vật trong lòng cả nhà chúng ta, con yêu nó nên con không thể làm nó lại chịu ủy khuất. Đừng nói chỉ là một cuộc hôn nhân tình càm không sâu đậm, dù có là muốn mạng sống của con, con cũng sẽ lấy ra!"

Bạch Bác Nhân vỗ vỗ tay con gái, thở dài nói:

"Dù con có chịu, Tĩnh Viễn nó......, dù nó có chịu, trong chuyện của Hàm Hàm, Bạch gia chúng ta đã thiếu nó đủ nhiều, sao có thể ủy khuất nó như vậy?"

Bạch Tuyết Tình ở trong lòng bĩu môi, nghĩ thầm, ba chịu đồng ý cho anh ta cùng Hàm Hàm ở bên nhau, anh ta ngủ còn có thể cười thành tiếng, còn ủy khuất? Ủy khuất cái rắm!

Nhưng bên ngoài cô nghiêm mặt nói:

"Chuyện này con sẽ nói cho anh ấy, con tin rằng anh ấy nhất định sẽ hiểu được nổi khổ của chúng ta. Hơn nữa em trai con tốt như vậy, cùng anh ấy ở bên nhau, cũng hoàn toàn không tính là ủy khuất."

Bạch Bác Nhân dở khóc dở cười nói:

"Nha đầu ngốc, em trai con tốt cỡ nào, cùng chuyện người ta có thích nó hay không, là hai việc khác nhau. Aiii*, nếu Tĩnh Viễn thật sự đồng ý thì Bạch gia chúng ta đây thật sự không trả nổi những gì đã nợ nó."

('Ai' ở đây là thán từ như " Than ôi")

Mẹ Bạch dùng mu bàn tay xoa xoa nước mắt, ôm ngực lẩm bẩm:

"Đứa con đáng thương của mẹ, chịu nhiều đau khổ như vậy. Người làm mẹ này, thế nhưng cái gì cũng không biết, thằng bé cũng thật ngốc, sao lại không nói ra? Lại một mình yên lặng giữ trong lòng, thậm chí khó chịu đến muốn tự sát, nghĩ đến lại khiến cho người khác đau lòng......"

Bạch Ngạn dùng sức nắm tay vịn sô pha, nặng nề nói:

"Không nghĩ đến tên súc sinh kia thế nhưng lại tồn tại thứ tâm tư xấu xa như vậy với Hàm Hàm! Nhất định là hắn đã nổi lên ý định đó với Hàm Hàm từ lâu, nhưng khiếp sợ thân phận Hàm Hàm, không dám xuống tay với nó, mới có thể dẫn Hàm Hàm nhận thức chuyện đồng tính! Đều do chúng ta không kịp thời phát hiện ý đồ tên đó, mới có thể làm Hàm Hàm bị thương. Hàm Hàm cũng là, trong lòng có chuyện sao lại không nói với chúng ta? Nếu nó nói, vô luận như thế nào, con đều sẽ không làm nó khó chịu tới hôm nay!"

Bạch Tuyết Tình gật đầu nói:

"Nếu em sớm biết suy nghĩ của em trai thì em sẽ không đề cập đến hôn sự với Tĩnh Viễn, đứa nhỏ ngốc này!"

Bạch Bác Nhân có chút mỏi mệt đem thân mình dựa vào lưng ghế sô pha, thở dài:

"Nhìn thấy các con yêu thương em trai như vậy, ba và mẹ các con cũng an tâm rồi. Bạch gia chúng ta, thứ tài sản quý giá nhất nhất chính là tình thân không chê vào đâu được. Chỉ là ủy khuất Tĩnh Viễn, Tuyết Tình, con nói với nó, nếu nó không đồng ý, cũng không thể cưỡng cầu, Bạch gia chúng ta đã thua thiệt nó đủ nhiều. Nếu nó không chịu, chuyện em trai con, chúng ta lại nghĩ cách khác."

Bạch Tuyết Tình ý vị thâm trường nói:

"Ba yên tâm đi, anh ấy khẳng định sẽ đồng ý." Tên khốn nạn kia cầu còn không được

Mẹ Bạch vỗ vỗ tay chồng mình, cũng thở dài:

"Chúng ta luôn miệng nói đối dãi với Tĩnh Viễn như con ruột, suy cho cùng lòng người cũng thiên vị. Đối với chuyện Hàm Hàm, chúng ta muốn Tĩnh Viễn hy sinh như vậy,thật sự là......, Tĩnh Viễn vì Hàm Hàm đã làm đủ nhiều, aiiii!

Chúng ta thực có lỗi với Tĩnh Viễn, càng có lỗi với anh chị dưới suối vàng. Lúc ấy em còn ở trước mộ họ thề, nhất định sẽ chiếu cố cho Tĩnh Viễn. Nhưng giờ......, tương lai chúng ta trăm năm sau, cũng không còn mặt mũi nào nhìn mặt anh chị nơi chính suối."

Bạch Bác Nhân gật gật đầu, nắm lấy tay vợ, lại thở dài.

Bạch Tuyết Tình thấy cha mẹ như thế, trong lòng rất là áy náy, nhưng những lời cô nói vừa rồi tuy rằng có chút chỗ giả dối, nhưng tổng thể lại là suy đoán thật sự trong lòng cô. Cô chỉ là đem mũi tên hai hướng của hai người bọn họ nói thành mũi tên đơn hướng của em trai. Nhưng tất cả đều là vì sự an toàn của Bạch Nhất Hàm lại là sự thật. Bây giờ khi em ấy cảm thấy thống khổ, không hề phát tiết ra ngoài, mà là yên lặng nghẹn ở trong lòng. Đừng nói thằng bé hiện tại tinh thần không ổn định, dù có là lúc khỏe mạnh, cô làm sao có thể nhẫn tâm làm em trai yêu dấu chịu khổ như vậy? Huống chi Bạch Nhất Hàm có thể tự sát lần đầu tiên thì sẽ có lần thứ hai. Khi cảm xúc thằng bé nhẫn nhịn tới điểm giới hạn, em ấy nhất định sẽ còn dùng loại phương thức cực đoan này để giải thoát chính mình, cô quyết không thể làm loại chuyện này lại xảy ra một lần nữa!

Cô nghĩ nghĩ, an ủi nói:

"Ba mẹ hai người không cần khổ sở, khi cô chú Mục còn sống,thích Hàm Hàm nhất, thường xuyên ôm thằng bé đi khắp nơi, Hàm Hàm chạm vào giấy bị trầy da một chút họ đều phải đau lòng rất lâu. Nếu hai người họ còn sống, biết Hàm Hàm chịu khổ như vậy, nhất định cũng sẽ đau lòng.

Ngày mai, con sẽ nói chuyện với Tĩnh Viễn, tất cả đều xem ý nguyện của anh ấy. Nếu anh ấy không đồng ý, con sẽ không cố khuyên anh ấy. Bất quá con tin, Tĩnh Viễn thực sự yêu thương Hàm Hàm, vì mạng nhỏ của Hàm Hàm suy nghĩ. Anh ấy nói không chừng cũng giống con, vui vì chuyện Hàm Hàm khôi phục có hi vọng. Bất luận như thế nào, chuyện này, anh ấy có quyền được biết và quyết định cũng nằm trong tay anh ấy, nếu chúng ta không nói với Tĩnh Viễn, một khi Hàm Hàm xảy ra chuyện anh ấy mới biết được chuyện này, nhất định càng thêm thống khổ áy náy, nói không chừng còn sẽ trách cứ chúng ta.

Huống hồ, chúng ta cũng không phải ép buộc hai người họ cột vào cùng nhau cả đời. Hiện tại chỉ là kế sách tạm thời, để Tĩnh Viễn dỗ dành em trai, trấn an cảm xúc nó, chờ đến khi em trai tốt hơn, đi con đường nào, chúng ta tự nhiên sẽ tôn trọng anh ấy."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
CD
Cỏ Dại21 Tháng năm, 2022 17:16
Không hiểu lắm, nếu đời trước Mục Tĩnh Viễn thích Bạch Nhất Hàm vậy tại sao khi BNH tỏ tình thì không đồng ý, còn đi ra nước ngoài?
L-G
Lotter - Gacha19 Tháng mười, 2021 22:48
có lịch ra chương không mn ơi
TLT
Tuệ Liễu Thanh Nam04 Tháng tám, 2021 04:50
Hóng a, mong chờ tình tiết tiếp theo
TLT
Tuệ Liễu Thanh Nam01 Tháng tám, 2021 03:39
Oa hấp dẫn quá, lót dép ngồi hóng chương mới
TLT
Tuệ Liễu Thanh Nam31 Tháng bảy, 2021 01:26
Càng ngày càng mong chờ tình tiết tiếp theo, hóng quá đi a
TLT
Tuệ Liễu Thanh Nam28 Tháng bảy, 2021 13:15
Hóng chương tiếp theo, editer cố lên.Hóng chương mới a
TLT
Tuệ Liễu Thanh Nam28 Tháng bảy, 2021 02:30
Hóng chương tiếp theo, editer cố lên.
TLT
Tuệ Liễu Thanh Nam24 Tháng bảy, 2021 14:03
Hóng chương mới a~
BÌNH LUẬN FACEBOOK