Mục lục
Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Làm sao lại lâu như vậy? kẻ này rốt cuộc Luân Hồi bao nhiêu kiếp?”

Bên dưới tán cây Luân Hồi, một đám nhân vật đứng đầu vũ trụ từ những thiên kiêu bậc nhất cho đến cường giả đỉnh cao đều hướng ánh mắt về một phía.

Ở giữa trung tâm, bên dưới gốc đại thụ cổ kính, một tên nam tử diện mạo bình thường, mái tóc bạc trắng ung dung mà ngồi, hai mắt nhắm chặt, biểu lộ trên khuôn mặt là vô số các cảm xúc diễn biến phức tạp qua thời gian…

Biểu hiện trước đó của tên nam nhân này khi lấy tu vi Đại Đế vượt qua vô số cường giả, bằng vào các loại thủ đoạn quỷ dị khó lường thành công chiếm lấy kiện bảo tọa độc nhất vô nhị đã chấn kinh toàn trường.

Vô số yêu tu, tiên tu, ma tu đều muốn biết hắn sẽ đạt được thành tựu như thế nào bên trong luân hồi khi được trực tiếp ngồi dưới gốc Luân Hồi Thụ.

Đáng tiếc, kiện bảo tọa của hắn lấp lánh ánh sáng huyền ảo che đậy đi con số phía sau lưng, dù Thiên Đế cấp cường giả cũng vô pháp nhìn thấu con số đó, không ai hay biết hắn đang ở kiếp thứ mấy.

“Luân Hồi Thụ tiền bối, thời gian bên trong luân hồi như thế nào nếu so với thời gian ở thế giới thực của chúng ta?” Long Ngạo Thiên rốt cuộc nhịn không được hỏi.

Đám người nghe vậy vội vàng vểnh tai, quả thật Long Ngạo Thiên đã hỏi đúng vấn đề mà bọn hắn luôn thắc mắc.

“Thời gian trong luân hồi đương nhiên nhanh hơn rất nhiều so với thực tại, tốc độ nhanh hay chậm tùy vào bổn lão thụ khống chế!” Luân Hồi Thụ cười cười đáp:

“Trước đó phải điều khiển 3000 kiện bảo tọa cho các ngươi trải nghiệm luân hồi, ta chỉ có thể duy trì tiến độ 1 ngày ở thế giới thực tương ứng 1 kiếp bên trong luân hồi…”

“Hiện tại toàn bộ các ngươi đã thức tỉnh, chỉ còn lại một mình hắn, nên bổn lão thụ có đầy đủ thực lực khiến thời gian bên trong Luân Hồi trôi qua vô số lần so với trước đó!”

Toàn trường nghe xong hít một hơi khí lạnh…

Thời gian bên trong Luân Hồi lúc này trôi qua vô số lần? mà bọn hắn đang ở nơi này đã phí công hàng tháng nhìn tên nam nhân kia mà hắn vẫn chưa mở mắt.

Điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ số kiếp luân hồi mà tên nam nhân kia đã trải qua lên đến con số dọa người…

Ít nhất cũng đã hàng ngàn kiếp…

“Hoang đường, tâm cảnh của một Đại Đế làm sao có thể luân hồi nhiều lần đến như vậy? lão phu không tin!” Một vị Thiên Yêu Đế của Thao Thiết Tộc cảm thấy hoang đường quát.

Để trở thành Thiên Yêu Đế, hắn đã sống qua vô số năm tháng, những chuyện từng trải trong cuộc đời thật sự rất nhiều, nhưng chỉ có thể Luân Hồi 78 kiếp, nhờ vậy thành công sáng chế ra một bộ Thân Pháp, cảm thấy thành tựu của mình đã rất khó lường.

Nào ngờ lúc này có kẻ đã luân hồi đến hàng ngàn kiếp, Thiên Yêu Đế như hắn làm sao có thể tiếp nhận?

“Nói không sai, quá mức hoang đường, một người sao có thể luân hồi nhiều kiếp đến như vậy, ý chí của hắn làm bằng sắt sao?”

Lời của Thiên Yêu Đế được rất nhiều cường giả tán thành.

Bọn hắn đều là nhân vật hàng đầu vũ trụ, lúc này bị một tên hậu bối vượt mặt, làm sao có thể chịu nổi?

Thấy đám người này dám nghi ngờ bản lĩnh của đại thúc, Hàm Nhi trong lòng khó chịu, lập tức phản bác lớn tiếng nói:

“Haha, ta rốt cuộc hiểu vì sao đám lão già các ngươi luân hồi với số kiếp ít ỏi đến như vậy, tính cách cổ hủ cố chấp, không chịu công nhận khả năng của người khác như các ngươi, có thể trụ hơn 70 kiếp ở trong Luân Hồi đã là chuyện lạ rồi…”

“Tiểu nha đầu, một con nhãi hỉ mũi chưa sạch như các ngươi thì biết cái gì?” Một đám cường giả như bị đạp phải đuôi, lập tức nhảy dựng lên, ra vẻ trưởng bối trách mắng.

“Nhãi con nhưng ta luân hồi 95 kiếp…” Hàm Nhi bĩu môi nói.

Khóe miệng đám cường giả giật giật, muốn phản bác nhưng lại không nói nên lời, bởi vì thành tích trải nghiệm luân hồi của nha đầu này đích thật lợi hại.

“Hahaha…” Luân Hồi Thụ cao giọng cười to, tán thưởng quan sát Hàm Nhi.

Lời của tiểu nha đầu quả thật có phần đúng.

Với tâm tính hẹp hòi, không chịu công nhận có hậu bối đạt được thành tựu vượt qua mình nhiều lần, đó cũng là một phần nguyên nhân khiến đám Đế Cấp Cường Giả không thể Luân Hồi thành công.

Tiểu nha đầu Hàm Nhi này sở dĩ đạt được thành quả 95 kiếp luân hồi là do tâm tính ngây thơ hoạt bát, tính cách trong veo như nước, vì biết bản thân mình sống trong luân hồi mà không phải thế giới thực nên dù trải qua vô số đau khổ, nàng vẫn mang tâm thái thoải mái để đối mặt, giống như đang diễn những vở kịch vậy…

Luân Hồi Thụ thậm chí quan sát nội tâm của Hàm Nhi, phát hiện trong lòng nàng chỉ có hai thứ là quan trọng.

Thứ nhất là an nguy của sư phụ, môn phái sau lưng nàng.

Thứ hai chính là nam nhân mà nàng gọi là đại thúc kia.

Ở kiếp 94, Hàm Nhi đã phải đối mặt với hạo kiếp toàn tông bị diệt, sư phụ và các tỷ muội lâm vào kết cục thê thảm, dẫn đến tâm cảnh của nàng đau đớn tột cùng nhưng vẫn còn trụ nổi một chút.

Nhưng đến kiếp 95, Hàm Nhi gặp phải viễn cảnh người đại thúc kia phản bội nàng, dẫn đến tâm cảnh của nàng thật sự sụp đổ, lúc này mới chịu không nổi và thức tỉnh.

Sau khi thức tỉnh, nhận ra tất cả chỉ là ảo mộng, người đại thúc kia vẫn đang trải qua quá trình Luân Hồi, Hàm Nhi lập tức trở lại trạng thái vui vẻ, năng động.

Một người có tính cách như nàng, Luân Hồi Thụ cũng là lần đầu được chứng kiến, trong lòng tán thưởng không thôi.

Luân Hồi Thụ đưa mắt nhìn Lạc Nam, thầm nghĩ tiểu tử ngươi đúng là tốt số, trong lòng lẩm bẩm:

“Bất quá nhân quả của các ngươi dây dưa quá nặng, chỉ sợ không tốt để giải quyết a…”

Phải có một người đau, thậm chí là hai người cùng đau…

Hiển nhiên với thiên phú ngao du luân hồi như ăn cơm bữa của mình, Luân Hồi Thụ đã nhận ra Lạc Nam không phải người ở thế giới này, vấn đề giữa hắn và Hàm Nhi vô cùng nghiêm trọng.

“Để bổn lão thụ cho ngươi thấy trước một ít vậy…”

Nghĩ đến đây, Luân Hồi Thụ nghiêm túc, bắt đầu tác động lên quá trình luân hồi của Lạc Nam.



Lạc Nam thật sự không có tâm tình để nhớ số lần Luân Hồi của mình.

Bởi vì hắn thật sự đã trải qua vô số năm tháng lắng động, với các loại cảm xúc từ thiên đàng rơi xuống địa ngục, linh hồn đã sớm phẳng lặng như nước.

So với trước đây, hắn có phần trầm tĩnh hơn, ít nói hơn, ưa thích dùng hành động nhiều hơn lời nói bên trong các kiếp sống luân hồi.

Trong Luân Hồi vạn kiếp, hắn làm đủ các loại người, trải nghiệm vô số kiếp sống khác nhau, học hỏi lĩnh vực hàng vạn, thành tựu không ít thì nhiều.

Cũng giống như kiếp vừa rồi, hắn trở về làm nhi tử phế vật của Lạc Phá Lôi và số phận buộc phải đi theo một hướng hoàn toàn khác biệt.

Vừa ra đời hắn là một phế vật không có Linh Căn, Lạc Gia lại dùng phương thức cực đoan khác để đối xử với hắn.

Thay vì xem hắn như phế vật, số phận chỉ để làm bao cát cho đám trẻ nhỏ Lạc Gia tập luyện vũ kỹ, Lạc Gia lại dùng một môn Bí Thuật đạt được từ di tích cổ thử nghiệm lên cơ thể hắn.

Môn Bí Thuật này cực kỳ tà môn, dùng máu huyết của hàng vạn người dồn nén vào cơ thể một người, tạo ra Huyết Linh Căn.

Lạc Gia muốn biến hắn thành một cổ máy giết người trong bóng tối, thay Lạc Gia làm vô số chuyện mờ ám, tàn nhẫn.

Lạc Nam không chấp nhận sự thật muốn liều mạng phản kháng, Lạc Gia lại dùng tính mệnh của Liễu Ngọc Thanh để uy hiếp hắn.

Trớ trêu thay, mức độ trải nghiệm bên trong Luân Hồi ngày một khó khăn, trí nhớ về các loại Công Pháp, Vũ Kỹ, Thân Pháp…các loại thủ đoạn chiến đấu của hắn đều bị xóa sạch.

Cuối cùng, hắn thật sự trở thành một sát thủ vô tình và máu lạnh, một lưỡi đao sắc bén trong tay Lạc Gia.

Qua hàng trăm năm, rất nhiều người vô tội tử vong dưới bàn tay hắn, máu huyết bị hắn hút thành thây khô, đem về vô số lợi ích cho Lạc Gia ngày càng lớn mạnh.

So với Huyết Sát Ma Quân và Huyết Linh Môn, hắn càng thêm tàn nhẫn, càng khiến vô số người nghe tin đã sợ mất mật.

Mãi đến khi Lạc Gia sắp xưng bá Băng Thiên Đại Lục, Liễu Ngọc Thanh không còn can đảm tiếp tục nhìn thấy nhi tử triệt để hóa thành một cổ máy giết chóc nữa.

Nàng tự bạo, giải thoát cho mình…đồng thời cũng giải thoát cho Lạc Nam.

Quả nhiên, khi mẫu thân tự sát, Lạc Gia không còn thứ gì dùng để áp chế Lạc Nam, chỉ có thể tìm cách trừ diệt hắn.

Nào ngờ thực lực của Lạc Nam lúc này vượt qua khống chế của Lạc Gia.

Một mình hắn đem toàn bộ Lạc Gia từ trên xuống dưới tru diệt, ngay cả Lạc Phá Lôi ở kiếp này cũng do đích thân hắn giết chết.

Đáng tiếc, nhân cách của Lạc Vũ thức tỉnh từ lâu, dựa vào Vương Anh Tà Thể không hoàn chỉnh cùng hắn đại chiến.

Lạc Nam ở kiếp này một thân tu vi đều do hấp thụ máu huyết mà thành, chiến lực đương nhiên chẳng quá mạnh.

Cuối cùng hắn và Lạc Vũ đồng quy vu tận, cả hai cùng chết…

Hoàn thành một kiếp khó khăn, tiếc nuối lưu lại là không thể cho mẫu thân cuộc sống hạnh phúc, ngược lại còn liên lụy đến nàng phải tự bạo để giải thoát cho hắn thoát khỏi khống chế của Lạc Gia.



“Đại thúc…đại thúc…ngươi tỉnh rồi sao?”

Trong cơn mê mang, Lạc Nam nhẹ nhàng mở mắt.

Hắn chứng kiến mình đang nằm trên Phi Thuyền, Hàm Nhi đang loay hoay phía dưới, dùng môi đỏ ngậm côn thịt của hắn, đầu lưỡi đinh hương thành thục liếm láp, khiến Lạc Nam sung sướng như tiên.

“Đây là ảo hay thật?”

Lạc Nam đầu não không đủ dùng, cảm giác môi lưỡi của nàng mang đến quá mức mỹ diệu và khéo léo, thật sự an ủi tâm linh đầy vết sẹo của hắn vào lúc này.

Nghĩ đến đây, hắn không bận tâm thật ảo, nhắm mắt tận hưởng sự dịu dàng, chu đáo của Hàm Nhi.

Một kiếp này, hắn trải qua vô cùng thư thái và dễ chịu, so với vô số kiếp trước tàn nhẫn và khắc nghiệt, kiếp này có thể nói là hưởng hết sung sướng…

Lạc Nam và Hàm Nhi song túc song phi, vui chơi trong vũ trụ, tình cảm ngày một ấm lên.

Quá trình sau đó diễn ra khác biệt, Thiên Cơ Tiên Đế không hề tuyên bố sự xuất hiện của Luân Hồi Thụ.

Lạc Nam mừng rỡ, chỉ có hắn và Hàm Nhi thành công tìm thấy Luân Hồi Thụ mà thôi…

“Luân Hồi Thụ tiền bối, nhờ ngươi mang ta và nàng trở về thực tại của ta!” Lạc Nam thành khẩn nhờ vả.

“Được!” Luân Hồi Thụ nhẹ đáp, ra hiệu Lạc Nam dẫn Hàm Nhi nhảy lên cành cây của mình ôm chặt.

Ánh sáng lóe lên, Luân Hồi Thụ mang theo hai người biến mất…



“Phốc!”

Lạc Nam phun ra một ngụm máu tươi, tâm hồn hoảng sợ đến cực điểm.

Hiển nhiên, kiếp vừa rồi mang đến kết quả làm chấn động tâm linh của hắn không hề nhẹ.

“Đại thúc, đại thúc…ngươi làm sao vậy? sao đột nhiên lại phun máu?”

Thanh âm hồn nhiên đầy vẻ lo lắng vang lên, Hàm Nhi vừa mút côn thịt, vừa ân cần nhìn lấy hắn.

Lạc Nam hốt hoảng mở mắt ra, phát hiện mình vẫn nằm trên phi thuyền, tình cảnh y hệt như cũ.

Hắn thở phào một hơi nhẹ nhõm, cố gắng nặn ra nụ cười:

“Không có gì…”

“Hì hì, đại thúc mau nghỉ ngơi cho khỏe, vài hôm nữa chúng ta đi chơi…”

Lạc Nam hít sâu một hơi, ánh mắt lấp lóe như làm ra một quyết định nào đó.

Thời gian trôi qua, hai người một lần nữa như hoa và bướm, vui đùa khắng khít, tình cảm nồng nhiệt vô cùng.

“Hàm Nhi, ta có chuyện muốn nói cho nàng!” Một ngày nọ, Lạc Nam đem tất cả mọi chuyện về thân phận của mình tiết lộ cho Hàm Nhi.

“Đến từ tương lai?” Hàm Nhi hai mắt trợn tròn sau khi nghe xong những lời hắn nói.

“Chính xác!” Lạc Nam nở nụ cười khổ: “Vì lẽ đó, ta mong nàng cố gắng chờ ta trở lại, vô số năm sau…ta lại xuất hiện trước mặt nàng!”

Hàm Nhi bần thần hồi lâu, cuối cùng nở nụ cười ngọt ngào: “Được, dù thương hải tang điền, dù vật đổi sao dời, Hàm Nhi vẫn đợi Đại Thúc đến cưới ta!”

“Haha!” Lạc Nam cười lớn ôm hôn nàng, lúc này mới lưu luyến chia tay, tìm đến Luân Hồi Thụ.

“Tiền bối, nhờ ngươi mang ta trở về!”

“Chỉ mình ngươi?” Luân Hồi Thụ ý vị thâm trường hỏi.

“Chính xác!” Lạc Nam gật đầu chắc nịch.

“Tốt!”

Luân Hồi Thụ đáp ứng, mang theo Lạc Nam lóe lên và biến mất dạng.



“PHỐC…PHỐC!”

“Ta không cam tâm, kết quả sao lại như vậy?”

Lạc Nam ngửa đầu gào thét thê lương trong tuyệt vọng, phun ra hai ngụm máu tươi, lồng ngực như muốn nổ tung vì những kết quả hắn vừa nhìn thấy.

“Đại thúc…đại thúc có sao không? Đừng làm Hàm Nhi lo lắng!”

Vẫn là tiếng nói dịu dàng quen thuộc đầy vẻ lo âu, Hàm Nhi nhả ra côn thịt trườn người lên ôm lấy hắn, môi đỏ thơm ngát yêu chiều hôn từng giọt mồ hôi trên mặt hắn, quan tâm đến cực điểm.

Lạc Nam toàn thân tê dại, vô thức vòng tay ôm nàng thật chặt, thật chặt như muốn đem thân thể hai người hòa tan…

“Đại thúc, có chuyện gì thì cứ nói ra, đừng làm Hàm Nhi sợ…” Nàng thủ thỉ.

“Không có gì, chỉ là nghĩ đến chút chuyện không vui mà thôi!” Lạc Nam khàn giọng trấn an, ánh mắt tràn ngập đau xót.

Hàm Nhi ngây thơ tin tưởng lời hắn, tiếp tục chăm sóc nam nhân của mình.

Mọi chuyện lại diễn ra như cũ, Lạc Nam và Hàm Nhi ở bên cạnh nhau như uyên ương gắn bó.

Bỗng một ngày, Lạc Nam đột ngột đánh ngất Hàm Nhi, đem nàng mang đến chỗ an toàn, còn hắn đi tìm Luân Hồi Thụ một mình.

“Luân Hồi Thụ tiền bối, nhờ ngươi mang ta trở về móc thời gian thực!” Lạc Nam hít sâu một hơi, cắn chặt răng đề nghị.

“Đồng ý!” Luân Hồi Thụ vẫn đáp ứng.

Mang theo Lạc Nam rời đi.

Và lại một lần nữa, hắn tiếp tục chứng kiến viễn cảnh thê thảm…

“AAAAAAAAAAAAAAAAA, làm sao lại như vậy? ta phải làm sao? ta phải làm sao?”

“Nhân quả…nhân quả khốn kiếp, đi chết con mẹ ngươi…”

Lạc Nam vô vọng thét gào, tê tâm liệt phế…

Hắn đã biết, hắn đã biết mình lại vừa trải qua ba kiếp Luân Hồi, ba kiếp có liên quan mật thiết đến chuyện tình cảm với Hàm Nhi.

Và ở cả ba kiếp, dù hắn đã giải quyết bằng ba phương hướng khác nhau, nhưng kết cục nhận được vẫn quá mức đáng sợ…

Lạc Nam không cam lòng, vạn phần không cam lòng, chưa chấp nhận bỏ cuộc, điên cuồng nghĩ biện pháp vẹn cả đôi đường nhưng mãi vẫn chưa ra.

Đáng tiếc, quá trình luân hồi vẫn không hề dừng lại, một lần nữa mang theo ý thức của hắn chìm vào hắc ám.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
T
Trí15 Tháng sáu, 2023 17:38
Lại là đồ đệ với sư phụ á, có điềm.
T
Trí15 Tháng sáu, 2023 17:37
Lại là sư phụ đồ đệ nữa à :))) có điềm
TN
Thanh Nguyễn15 Tháng sáu, 2023 12:41
Thành chủ là con gái chắc luôn
Y
Ya15 Tháng sáu, 2023 12:28
Hay vãi lồn :>
Y
Ya15 Tháng sáu, 2023 12:27
Đit mẹ truyện
PT
Phạm Thắng15 Tháng sáu, 2023 06:41
Thành chủ kiếm tây thành chắc chắn là nữ
NT
Nam Tran15 Tháng sáu, 2023 03:11
Thằng đỏ mạnh thế ae chắc lnam sắp ăn hành
TẤ
Tiểu Ất15 Tháng sáu, 2023 00:40
Thành chủ là gái chắc luôn
Hắc Đế15 Tháng sáu, 2023 00:34
bão 10 chap 1 ngày đi đại caaaa
TBB
Tâm Bất Biến15 Tháng sáu, 2023 00:18
Sao hệ thống nó có sở thích biến thái thế nhỉ ??? Cứ thích đặt rương kho báu trong phòng ngủ của người ta, hết Ninh Huyền Tâm, Giao Linh, Dạ Thanh Thu giờ đến phủ thành chủ ;))
T
Trí14 Tháng sáu, 2023 23:17
100% thành chủ kiếm tây thành là nữ(và sau này thành 1 trong những \"dân cư\" của Linh Giới Châu) , chỉ cần lướt qua k cần suy nghĩ luôn.
DG
Dragon god14 Tháng sáu, 2023 22:23
Vkl hệ thống lại bóp
HP
Hung Pham14 Tháng sáu, 2023 21:39
Dạo này tụt ít chương vãi
DN
Doann Nguyen14 Tháng sáu, 2023 11:22
Đang hấp dẫn mà ra chap ra chậm quá,mong Hậu sớm xong việc r bão cháp, nghiện quá r
TT
Triệu Toàn14 Tháng sáu, 2023 04:06
Bão chương đi bác hậu..dạo này ít chương quá
NVK
Nguyen Vu Kien14 Tháng sáu, 2023 01:25
Dạo này hậu có vẻ bận ghê mong hậu xong việc sớm và tốt chứ các đạo hữu đói chap mới lắm r
NVK
Nguyen Vu Kien14 Tháng sáu, 2023 01:24
Dạo này hậu có vẻ bận ghê mong hậu xong việc sớm và tốt chứ các đạo hữu đói chap mới lắm r
NT
Nguyễn Tùng14 Tháng sáu, 2023 00:58
Ủa chẳng lẽ con khủng long khí linh băng đỉnh à T có thấy chap nào nói thế đâu
T
Tinhsung98713 Tháng sáu, 2023 18:16
Bão chap đi Hậu. Đọc k đã rồi...
ÁD
Ám Dạ13 Tháng sáu, 2023 17:10
Đợi cu Nam lên cỡ Thánh Tôn thì chắc sẽ có lại hoặc đợi cu Nam tìm về các vị hồng nhan tri kỹ ở Nhất Thế Vũ Trụ
TH
Tiểu Họa13 Tháng sáu, 2023 11:32
Phân bọ hung chứ quỷ gì
TBB
Tâm Bất Biến13 Tháng sáu, 2023 10:51
Sắc nhiều quá thì nhàm lắm ;-)) nào là bú liếm sờ soạn đút vô rút ra... Có bao nhiêu đó cứ làm tới làm lũi hoài. Tác giả Hậu chọn con đường hạn chế bớt sắc mà chú trọng vào phát triển cốt truyện là hợp lý ;-))
TBB
Tâm Bất Biến13 Tháng sáu, 2023 10:48
Admin còn có Công Việc và Gia Đình nữa, chắc dạo này anh ấy đang bận việc gì đó
TBB
Tâm Bất Biến13 Tháng sáu, 2023 10:47
Hehehe, mình cũng thấy vậy ;))
TBB
Tâm Bất Biến13 Tháng sáu, 2023 10:47
Chính xác, Lạc Nam không thích Thiên Địa Dị Vật của mình là giống Đực, mà phải là Giống Cái ;))
BÌNH LUẬN FACEBOOK