Mục lục
Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lần trước công tử thi triển Bí Thuật khiến hoàng hôn buông xuống, chẳng lẽ còn thủ đoạn nào khác mang đến ánh trăng đêm sao?”

Kiếm Uyên Nhi mắt đẹp lóe lên từng tia mong đợi nhìn lấy hắn.

Lạc Nam nở nụ cười, Lục Đạo Luân Hồi Tâm vận chuyển, Nhân Đạo mở ra.

Trong khoảnh khắc, Kiếm Uyên Nhi chỉ cảm thấy một cổ áp lực tác động lên thân thể và cả tinh thần, nàng dường như chỉ là một dân nữ tầm thường đang phải diện kiến bậc Đế Hoàng của nhân tộc.

“Quảng Hàn Thần Thông – Gọi Trăng!”

Lạc Nam trong lòng động ý niệm, thủ đoạn của Quảng Hàn Tộc được học từ Thường Nga đã được hắn triển khai.

Chỉ trong thoáng chốc, tại phạm vi ngàn dặm xung quanh hai người đã không còn sự tồn tại của mặt trời, thay vào đó là màn đêm buông xuống, ánh trăng nhô cao, nguyệt quang chiếu vào bia đá.

Các nét điêu khắc trên bia đá luân chuyển, diễn biến hư ảnh một đôi nam tử tiếp tục tu luyện Uyên Ương Lưỡng Cực Kiếm Pháp.

“Thật thần kỳ…” Kiếm Uyên Nhi rạng rở nở nụ cười, một nụ cười tràn ngập thỏa mãn, chút tiếc nuối trong lòng quét sạch.

“Mời giai nhân…” Lạc Nam lịch sự khom lưng, đưa tay ra làm động tác mời như muốn mời đồng bạn khiêu vũ.

Kiếm Uyên Nhi cắn cắn môi thẹn thùng, bàn tay kiêu sa mềm mại đặt vào lòng bàn tay hắn, Nương Tử Kiếm đã hưng phấn ngân vang.

Cứ như thế…đôi nam nữ lại cùng nhau luyện kiếm dưới ánh trăng, mặt trời lại chưa từng xuất hiện ở vùng không gian này.



Thời gian thấm thoát, nửa năm đã như gió mà qua.

“Vẫn chưa đủ a…” Lạc Nam cùng Kiếm Uyên Nhi có chút tiếc nuối thở dài, tay cả hai vẫn nắm chặt lấy nhau.

Hai người đã luyện xong thức thứ ba là Lưỡng Nghi Thức, đến thức thứ tư lại xuất hiện bình cảnh, dù luyện thế nào cũng không thể thành thạo được như hư ảnh đôi nam nữ trên bia đá.

Thức thứ tư có tên gọi Uyên Ương Thức, đây là một thức rất quan trọng của Uyên Ương Lưỡng Cực Kiếm Pháp, đòi hỏi giữa nam nhân và nữ nhân phải tâm ý tương liên, cùng một nhịp thở, cùng một nhịp tim, hiểu được nội tâm của nhau trong từng khoảng khắc, gắn bó như đôi uyên ương chân chính.

Uyên Ương Thức là tiền đề quan trọng để luyện nên thức tiếp theo là Lưỡng Cực Thức.

Lưỡng Cực Thức là thức tạo nên sự gắn bó chặt chẽ nhất của Nương Tử Kiếm cùng Phu Quân Kiếm, để hai thanh kiếm có thể mượn lấy lực lượng của nhau, gia tăng sức mạnh của Kiếm Thế của mỗi người lên gấp hai lần, Kiếm Kỹ chém ra cũng đạt đến một trạng thái toàn thịnh mới.

Nhưng Uyên Ương Thức không thể luyện thành, Lưỡng Cực Thức sẽ cao xa khó vời.

“Thật xin lỗi, là do Uyên Nhi vô dụng, vẫn còn ngại ngùng quá…” Kiếm Uyên Nhi cắn cắn bờ môi chín mộng, có chút xấu hổ nhìn lấy hắn.

Với thiên phú của nàng, dù là Kiếm Thức cấp Chí Tôn cũng không thể làm khó được.

Vấn đề nằm ở chỗ đúng như cái tên, Uyên Ương Thức đòi hỏi hai người phải quấn quít như một đôi uyên ương, khi thi triển khó tránh khỏi một chút tiếp xúc thân mật của cơ thể, nội tâm phải có thân ảnh của đối phương.

Trong khi đó Lạc Nam và cả Kiếm Uyên Nhi hiện tại xem nhau như một mối quan hệ hợp tác, vậy nên dù hai người thiên phú kinh khủng đến đâu cũng khó lòng trở thành đôi uyên ương chân chính.

Lạc Nam dám cam đoan nếu để mình và thê tử của mình tu luyện, tùy tiện một người cũng có thể dễ dàng lĩnh ngộ Uyên Ương Thức, thậm chí tiếp đó là Lưỡng Cực Thức.

Bởi vì nội tâm của hắn và các nàng từ lâu đã thuộc về nhau, cực kỳ thân mật, không phải Kiếm Uyên Nhi có thể so sánh.

Có chút suy nghĩ, Lạc Nam nở nụ cười động viên:

“Trong từng thấy thời gian chúng ta đã luyện được Lưỡng Nghi Thức đã là lợi hại lắm rồi, cứ để tâm cảnh bình ổn lại đã.”

“Ừm.” Kiếm Uyên Nhi nhu nhuận gật gật đầu.

Lạc Nam nắm tay nàng hạ người rơi xuống, hắn nằm ngửa trên thảm cỏ xanh, Phu Quân Kiếm đặt bên cạnh Nương Tử Kiếm, ngửa đầu ngắm nhìn ánh trăng.

Kiếm Uyên Nhi ôm đùi ngồi ở bên cạnh, hương thơm cơ thể như tuyết đọng trong sương, mi cong mắt sáng, làn da so với trăng đêm còn sáng hơn.

Thấy nàng không rời đi giải quyết sự vụ ở Kiếm Tây Thành mà ở lại bên cạnh mình, Lạc Nam vô thức nhếch miệng, rõ ràng nàng cũng muốn hiểu rõ hơn về hắn để có thể đáp ứng điều kiện của Uyên Ương Thức.

“Trăng sáng thật đẹp, chỉ tiếc còn thiếu ánh sao đêm…” Kiếm Uyên Nhi nhỏ giọng thì thào.

Lạc Nam phất nhẹ óng tay áo, hàng loạt Trận Văn thiên ti vạn lũ kéo ra, một tòa Tinh Thần Trận cấp tốc hình thành.

Mà khi Tinh Thần Trận xuất hiện, hàng vạn ngôi sao đã lấp lóe giữa tinh không, tô điểm cho màn đêm càng thêm rực rỡ.

Kiếm Uyên Nhi vô thức cười ngọt ngào, liếc mắt nhìn sang hắn, sóng mắt lưu chuyển thầm thì:

“Công tử chiều Uyên Nhi như vậy, không sợ Uyên Nhi hư hỏng?”

“Nữ nhân sinh ra là để sủng ái mà.” Lạc Nam nhún nhún vai.

Kiếm Uyên Nhi thăm thẳm nhìn hắn, trong đêm dung nhan của nàng càng thêm kiều diễm, bờ môi đầy đặn oánh nhuận, đường cong thân thể lã lướt mê người.

Cỏ xanh, suối trong, lưng tựa sườn núi, thác đổ như cầu vòng, từng làn gió hòa cùng hương hoa tươi mát, khung cảnh thật sự dễ khiến người ta động lòng.

Ọt…ọt…ọt…

Bỗng nhiên cái bụng Lạc Nam sôi lên, thanh âm cồn cào phá vỡ mỹ cảnh truyền ra khiến Kiếm Uyên Nhi vô thức tròn xoe mắt.

Lạc Nam có chút xấu hổ vuốt vuốt mũi, thân là tu sĩ cao cấp đương nhiên không thể nào đói bụng được.

Chẳng qua lần trước Cự Mỹ Anh truyền cho hắn một số thủ đoạn cường đại của Vu Tộc, để tu luyện những thủ đoạn này cần phải ăn uống một lượng tài nguyên và lương thực khổng lồ để có thể duy trì.

Hắn đang mở ra Nhân Đạo để duy trì thần thông Gọi Trăng, vô tình bị mấy thủ đoạn kia của Vu Tộc làm cho đói bụng nên mới phát ra âm thanh khó nghe phá hỏng cả mỹ cảnh.

“Khanh khách…”

Kiếm Uyên Nhi hiếm thấy bật cười thành tiếng, âm thanh như chuông bạc ngân vang, dễ nghe vô cùng.

“Cũng phải, công tử cùng Uyên Nhi luyện kiếm lâu như vậy đương nhiên sẽ đói bụng rồi.” Kiếm Uyên Nhi lên tiếng, nàng một tay chống cằm suy nghĩ nói:

“Để Uyên Nhi cho người tìm kiếm một số nguyên liệu nấu ăn cho công tử.”

“Không cần, ở nơi này cũng được.”

Lạc Nam cười haha, chẳng biết vì sao cảm thấy có phần thích thú.

Tại một nơi hoang sơ, trong màn đêm đốt lửa trại cũng là một trải nghiệm không tệ.

Trước sự tò mò của Kiếm Uyên Nhi, chỉ thấy hắn lấy ra một cái đùi cực lớn, bên trên còn có vảy giáp kiên cố màu đỏ bao phủ.

“Đây là thịt của Hỏa Long Tộc?” Kiếm Uyên Nhi khóe miệng giật giật.

“Chính xác.” Lạc Nam gật đầu, lần trước làm thịt hai tên Sát Long Vệ, cơ thể của bọn hắn quá khổng lồ, Cự Mỹ Anh còn chưa ăn hết.

Hắn vén tay áo bắt đầu chế biến thịt rồng, dùng Phu Quân Kiếm cạo sạch lớp vảy và da dày bên ngoài, dùng Thủy Thánh Lực rột rửa sạch sẽ không còn một tia tạp chất.

Dựa vào kiến thức của Luyện Đan Sư, sử dụng các loại nguyên liệu tẩm ướp ngon ngọt phủ lên thịt rồng.

Trong lúc chờ đợi thịt ngấm da vị, Lạc Nam lại nổi lửa, Đế Diễm hừng hực thiêu đốt, làm một cái lò nướng lớn, đem thịt rồng đặt lên.

Kiếm Uyên Nhi ánh mắt như nước nhìn hắn một người cặm cụi, nàng muốn tiến lên hỗ trợ nhưng lại lúng túng chẳng biết nên làm thế nào, thân là thiên kim tiểu thư lá ngọc cành vàng, đã bao giờ từng làm những chuyện như thế?

Đế Diễm của Lạc Nam khủng bố vô cùng, thịt rồng cấp Yêu Đế mà ngay cả Thánh Tôn Lực cũng chưa chắc xuyên thủng đã bị Đế Diễm nướng lên.

“Hít…”

Mặc dù không hề đói bụng, nhưng khi mùi thịt hấp dẫn truyền vào mũi quỳnh, Kiếm Uyên Nhi cũng nhịn không được hít một hơi.

Trong lúc đó Lạc Nam lại lấy ra một số Bàn Đào Quả, Lập Ma Quả dùng để tráng miệng.

Cảm nhận được thịt đá chín, Lạc Nam hạ thấp Đế Diễm để duy trì độ nóng, cắt một khối thịt vừa vặn bày ra đĩa, đưa đến trước mặt Kiếm Uyên Nhi cười:

“Xem thử tay nghề của ta thế nào?”

“Công tử còn là một Trù Sư sao?” Kiếm Uyên Nhi thất thần xem lấy hắn.

“Không phải, chỉ là nấu ăn theo kiểu người bình thường mà thôi…” Lạc Nam cười haha:

“So với các Trù Sư chân chính ta còn kém rất nhiều.”

Kiếm Uyên Nhi gật đầu tiếp nhận, một tay che miệng, ưu nhã ăn vào một khối thịt.

Trong khoảnh khắc chỉ cảm thấy vị giác của mình như bùng nổ, thịt rồng tưởng chừng cực kỳ dai và khó ăn rơi vào tay hắn đã trở nên mềm xốp, vừa vào trong miệng đã như tan ra, lực lượng chạy dọc cơ thể khiến tinh thần sảng khoái, phục nồi năng lượng, mà ngon miệng không thể tả.

“Rõ ràng ngươi là trù sư.” Kiếm Uyên Nhi trừng mắt nhìn hắn, lại cúi đầu tiếp tục ăn, động tác ăn uống cao sang vô cùng.

Lạc Nam thì không được như vậy, hắn lại chừa cho nàng một phần, còn mình thì ngồi ôm cả đùi gặm cắn.

Cơn đói khi tu luyện thủ đoạn của Vu Tộc thật không dễ chịu chút nào, chẳng trách Cự Mỹ Anh trở thành kẻ tham ăn, còn tranh giành với cả Đình Manh Manh.

Kiếm Uyên Nhi ăn rất chậm, nàng còn chưa ăn hết phần mình, Lạc Nam đã miệng đầy dầu mỡ cạp đến phần xương rồng bên trong, cái bụng căng lên như trống.

“Phi…”

Dáng vẻ của hắn làm giai nhân nhịn không được lại bật cười, hình tượng lúc này thật sự hoàn toàn khác với thời điểm hắn độc chiến toàn trường, đem những thiên tài kiệt xuất đánh cho tháo chạy.

Nam nhân này, vì sao lại thú vị đến thế?

Sau một đêm như vậy, chẳng biết vì sao Kiếm Uyên Nhi cảm thấy thoải mái và tự nhiên hơn rất nhiều, dường như việc tiếp xúc gần gũi một chút để có thể nhanh chóng tu luyện Uyên Ương Thức không còn quá khó khăn nữa.

“Cảm giác như họ đang không mặc quần áo vậy.” Lạc Nam lại thốt lên một câu khiến Kiếm Uyên Nhi muốn đánh hắn, cái tên này quá phá hư phong cảnh.

Nàng đưa mắt nhìn, chỉ thấy Lạc Nam chỉ vào hư ảnh đôi nam nữ đang luyện kiếm dưới ánh trăng mà bia đá chiếu rọi ra.

Bởi vì chỉ có hư ảnh nên nhìn như hai cái bóng thoáng ẩn thoáng hiện, hoàn toàn không thể thấy rõ chi tiết.

“Vì sao nói bọn họ không mặc y phục?” Kiếm Uyên Nhi không phục hừ một tiếng.

“Thì nàng nhìn đi, ta đâu có thấy bóng dáng của óng tay và tà áo của hai người họ bay múa?” Lạc Nam cười hắc hắc.

“Ngộ nhỡ bọn họ đang mặc áo da ôm sát cơ thể để lưu lại hư ảnh này thì sao?” Kiếm Uyên Nhi bĩu môi:

“Đâu nhất thiết phải là tà áo rộng thùng thình.”

“Bọn họ là phu thê.” Lạc Nam ung dung nói: “Trần truồng luyện kiếm với nhau mới là điều thú vị, thiên thời địa lợi nhân hòa.”

“Vô sỉ.” Kiếm Uyên Nhi đỏ hồng cả mặt, hắn dám nghĩ về hai vị tổ tiên của Kiếm Tây Thành như thế, đúng là đáng đánh mà.

“Phu thê thân mật như vậy mới là điều đáng trân quý, tiểu thư vì sao lại nói vô sỉ?” Lạc Nam khó hiểu nhìn nàng.

“Ta nói công tử ngươi vô sỉ, nào nói hai vị tổ tiên.” Kiếm Uyên Nhi yêu kiều hừ một tiếng:

“Chẳng lẽ ngươi cùng các vị tỷ tỷ cũng thường…thường như vậy luyện kiếm sao?”

Lạc Nam sững sờ, hình như là chưa nha, hắn có chút tiếc hận vuốt cằm đáp:

“Ý tưởng không tồi, tương lai ta sẽ thử.”

“Đáng giận.” Kiếm Uyên Nhi chẳng biết vì sao có chút căm tức, nổi giận đùng đùng muốn đứng lên rời đi.

Lạc Nam với theo nắm tay nàng kéo lại.

Kiếm Uyên Nhi bị kéo ngã vào trong lòng hắn, Lạc Nam nhìn chăm chú ánh mắt của nàng lẩm bẩm:

“Ta có cảm giác như không mặc y phục sẽ là một điều kiện rất quan trọng để luyện được Uyên Ương Thức.”

“Công tử xin tự trọng.” Kiếm Uyên Nhi sắc mặt lạnh lùng, vung tay tát hắn.

Lạc Nam chụp lấy bàn tay của nàng nắm chặt, lắc đầu cười khổ:

“Ta chỉ muốn giúp nàng đẩy nhanh quá trình tu luyện kiếm pháp mà thôi, hoàn toàn không có ý khinh nhờn.”

Nói xong thả nàng ra, nghiêm mặt nói: “Nếu ngay cả việc như vậy mà nàng cũng không thể chấp nhận, làm sao có thể cùng ta chung một nhịp tim, cùng một nhịp thở?”

“Ta mặc kệ…” Kiếm Uyên Nhi cắn răng:

“Ta tin chỉ cần kiên trì, chúng ta có thể bằng vào quan hệ bằng hữu luyện được…”

“Khó.” Lạc Nam lắc đầu: “Rõ ràng bởi vì chúng ta ngại ngùng trước một số động tác thân thể động chạm thân mật trong lúc luyện kiếm giữa phu thê nên mới nhiều lần thất bại.”

“Đây là Kiếm Pháp do hai vị tiền bối là một đôi phu thê tạo nên, nàng lại muốn chúng ta như bằng hữu bình thường luyện kiếm, cho dù luyện đến vạn năm nữa cũng thất bại mà thôi.”

“Cũng không phải tại hạ muốn chiếm tiện nghi, chỉ hy vọng nàng có thể sáng suốt mà suy nghĩ.”

Kiếm Uyên Nhi thất thần nhìn hắn hồi lâu, cánh môi đỏ thẳm cắn chặt, nhịp tim có chút loạn, nghiêng đầu sang một bên:

“Ta cần có thời gian suy nghĩ.”

“Tốt.” Lạc Nam gật đầu đồng ý, lại chân thành đề nghị:

“Nếu nàng vẫn cảm thấy quá mức khó khăn, ta có đề nghị dùng một thủ đoạn Chí Tôn hùng mạnh khác của ta để giao dịch công bằng với Uyên Ương Lưỡng Cực Kiếm Pháp, ta tin rằng mình và thê tử có thể dễ dàng thành thạo môn kiếm pháp này.”

“Nằm mơ.” Kiếm Uyên Nhi lòng ngực phập phồng, nghiến răng nghiến lợi:

“Đây là Kiếm Pháp do tổ tiên để lại, ta chắc chắn sẽ có thể luyện thành.”

“Ta tin nàng.” Lạc Nam nở nụ cười.

Kiếm Uyên Nhi không thèm để ý tới hắn, thân ảnh đã phiêu nhiên đi xa, dáng vẻ có chút chật vật.

“Haizz…” Lạc Nam nhìn theo mà thở dài.

Bản thân hắn tinh thông Nghịch Mệnh Phá Cấp Công, thân mang Cấm Kỵ, kiến thức đa dạng phong phú, từng tự sáng tạo ra Nghịch Thế Thần Thông.

Hắn đã nhận ra nguyên lý hoạt động của Uyên Ương Lưỡng Cực Kiếm Pháp từ lâu, nếu giữa hắn và Kiếm Uyên Nhi không có tình cảm như một đôi uyên ương chân chính, vĩnh viễn cũng sẽ không luyện thành công những thức sau cùng.

Nếu là bình thường, hắn không ngại dần dần cùng nàng bồi dưỡng tình cảm, mười năm không được thì trăm năm, không tin không thể bắt được trái tim mỹ nhân.

Đáng tiếc thời gian hiện tại của hắn có hạn, không thể cứ mãi lãng phí ở nơi này, vậy nên mới muốn thúc đẩy tiến độ, kích thích tâm trí và cảm xúc của nàng.

Nếu Kiếm Uyên Nhi vẫn không chấp nhận, hắn chỉ có thể lựa chọn rời đi…



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TNT
Thiên Nguyệt Thanh Trà27 Tháng một, 2022 03:03
Vì nó có khí vận nên mới có cấm kỵ
QC
Quang Cao27 Tháng một, 2022 03:02
là khí vận chi tử nên được vũ trụ ban cấm kỵ
NQT
Nguyễn Quốc Trinh27 Tháng một, 2022 02:50
Cho e hỏi ngu tí. Nhị đế tử của săn ma điện cùng với lạc vũ đệ đệ của cu nam phải chăng sau này sẽ có sự kết hợp gì đó rồi đấu với cu nam quyết sinh tử phải ko nhỉ
LN
Long Nhi27 Tháng một, 2022 02:17
Chuẩn rồi, tui cũng dự thế
BCC
Bé Củ Cải27 Tháng một, 2022 02:15
Đế cấp pháp bảo là đủ sức che sạch bạn nhé. Nhà chị Nguyệt không thiếu nhất mấy loại đó. Ngay cả hàng hiếm như Hồn Hậu mà còn giấu được nữa mà.
ETY
Errant tiểu yêu27 Tháng một, 2022 01:52
Ku Nam có hệ thống đạo hữu hỏi tại sao thì tôi cũng chịu
ETY
Errant tiểu yêu27 Tháng một, 2022 01:49
1) là thuận thiên giả đc thiên địa giúp đỡ 2) đạo hữu hiểu khí vận ko tùy tiện nhặt cục đá cũng là bảo vật thì hỏi có cấm kỵ lạ ở chỗ nào
ZĐĐ
Zanis Đại Đế27 Tháng một, 2022 00:40
Là tại vì hắc y nhân là Thuận Thiên Giả chủng tộc của hắc y nhân có công lớn cho vũ tru nên dc vũ trụ trả ơn, còn Lâm Tích là khí vận chi tử chắc ăn may tìm dc cấm kỵ vs ko thể chết dc nếu ku Lam giết Lâm Tích thì sẽ bị nguyền rủa liên lụy đến ng thân bên cạnh ku Lam còn vì sao LT có khí vận chi tử thì hỏi vũ trụ ấy
LN
Lạc Nam27 Tháng một, 2022 00:28
quá bth, chỉ có hệ thống là thứ duy nhất mà khí vận chi tử đếch có tuổi nhận
TĐT
thik đọc truyện27 Tháng một, 2022 00:07
Thì truyện đã end đâu tấm màn đã mở ra đâu
TĐT
thik đọc truyện27 Tháng một, 2022 00:06
Đại đế nói chí phải
PN
Phong Nguyen26 Tháng một, 2022 23:43
Tuế Nguyệt cảm ứng được \"Thể chất thời không thánh thể\" của LKN nha bro. Còn huyết mạch của LKN là Kim Ô mà
TLN
Tuấn Long Nguyễn26 Tháng một, 2022 23:11
Chắc cuối năm bác ấy bận rộn
TLN
Tuấn Long Nguyễn26 Tháng một, 2022 23:07
Không đọc thì biến
BĐN
Bu đây nè!26 Tháng một, 2022 22:48
Còn anh Nam thì đc tồn tại vượt ngoài tầm của Vũ Trụ chọn lựa, cx như Lâm Tích đó là hoàn thành sứ mệnh chống lại trận chiến sinh tử trong tương lai, nhưng k thuộc phạm vi của Vũ Trụ, có thể là từ Vũ Trụ này đánh qua Vũ Trụ khác, hoặc Đa Vũ Trụ diệt sát lẫn nhau?!
BĐN
Bu đây nè!26 Tháng một, 2022 22:45
Đìu này chứg tỏ, mẹ Chồn k hề đơn giản như vẻ bề ngoài, hơn nx trog TĐCC, con chồn cx bạo lộ tu vi, khí tức Thiên Yêu Đế trog time ngắn. Còn Khí Vận, ns cho dễ hỉu 1 tí thì Lâm Tích cx như Lạc Nam, Tích thì đc Vũ Trụ chọn lựa để can thịp vào đại chiến sinh tử, quyết định sự tồn vong của Vũ Trụ
BT
binh tranba26 Tháng một, 2022 22:44
Hệ thống nó dấu thì làm sao biết được. Còn tuế nguyệt biết là lúc hạ giới lạc nam dùng để đánh tuế nguyệt nên biết.
BĐN
Bu đây nè!26 Tháng một, 2022 22:43
Còn Thứ 2, Khí Vận Chi Tử là sự lựa chọn của Vũ Trụ, kẻ đc Vũ Trụ giao trọg trách đối diện vs Sinh Tử Đại Chiến trog tương lai. Thấy mẹ Chồn hôi nằm ở ngực bả k? Nó cx từ Khí Vận mà tìm ra, mẹ Chồn đó sở hữu trí tuệ Viễn Siêu nhìu thứ, ngay cả Cấm Kỵ là tồn tại chỉ các cấp cườg giả bậc nhất Vũ Trụ ms bt, nhưg s nó lại bt?
L
Lancelot26 Tháng một, 2022 22:42
Những người có thể chất top3 thì sẽ cảm ứng đc nhau
BĐN
Bu đây nè!26 Tháng một, 2022 22:34
Thứ nhất Lôi kiếp của Hắc là từ quy tắc Thiên Địa và Vũ Trụ sinh ra, vì thế nó có thể xâm nhập đấu trường dễ dàng, Cổ Việt Tộc cx gờm đấy, nhưg quy tắc của Vũ Trụ thì sau này chỉ mỗi anh Nam ms có thể phá vỡ đc thôi. Vì thế, dù có hàng 100,ngàn Thiên Đế cấp bậc cx chẳg thể chống đối, k cho Lôi kiếp của Thiên Địa và Vũ Trụ xâm nhập vào đại điện, đấu trường
VTT
Võ Toàn Tâm26 Tháng một, 2022 22:32
vì hồi đó lạc nam có sử dụng long lực trước mặt tuế nguyệt nữ đế, còn h trong thiếu đế thì ko dùng nên hok ai bik
VTT
Võ Toàn Tâm26 Tháng một, 2022 22:30
hắc y nhân triệu hồi được trong đấu trường là vì nó là thuận thiên giả, còn lâm tích là khí vận chi tử nên mới có dc cấm kỵ
BĐN
Bu đây nè!26 Tháng một, 2022 22:28
Theo t thì Tuế Nguyệt 1 là có Pháp Bảo dạng ngụy trang, che đậy khí tức các kiểu, còn 2 là bả tự mình tác động lên Lạ Kỳ Nam, dùng sức mạnh Thể Chất của mình và cả nhi đồ, hợp tác phong ấn khí tức, lực lượng của Chân Long Lực tạm thời.
NN
Nhan Nguyen26 Tháng một, 2022 22:27
Hắc y là Thuận thiên giả, được thiên địa ưu ái nên được thiên địa hỗ trợ. Còn Lâm Tích thì từ khi sinh ra đã là KVCT, sau này tu luyện mới đạt được Cấm Kỵ
BĐN
Bu đây nè!26 Tháng một, 2022 22:24
Có Sư Phụ cường đại chống lưng còn sợ cái củ chuối? Mà Tuế Nguyệt cx k ngốc đến độ khiêu khích Long tộc rằg mk có đệ tử sở hữu huyết mạch Chân Long tinh thuần nhưg lại k phải giống loài rồng mà là con ng.
BÌNH LUẬN FACEBOOK