• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm dịch: Uất Kim HươngỞ trường Thiết Xuyên tập hợp một đám nhóc đi bắt nạt Đại Oa, nhưng đều bị Đại Oa đánh gục.

Bản thân mấy đứa nhỏ đó không thích học nhưng lại được cha mẹ đặt nhiều kỳ vọng. Trường học mượn cơ hội này đuổi học, sao ba mẹ chúng bằng lòng cho được?

Làm loạn ở trường không có kết quả nên bọn họ đến tìm Thẩm Thiết Xuyên!Đương nhiên Lý Ái Liên và Mã Hồng Mai không chấp nhận yêu cầu của họ, mấy người lớn cãi cọ ầm ĩ, Cố Giai Tuệ nhanh chóng dắt Đại Oa, Tiểu Oa lui về phía sau… dọn bàn ăn cơm, vừa ăn vừa nhìn bọn họ cãi nhau.

Ban đầu các bà các thím chỉ trỏ chửi nhau, sau đó kéo tóc đối phương rồi bắt đầu đánh lộn.

Tuồng hay đặc sắc khiến người ta theo dõi không kịp, Cố Giai Tuệ thật sự muốn cười thật to.

Cô nói với Đại Oa, Tiểu Oa: "

Ha ha, hai đứa mau ăn đi, nhân lúc còn nóng ăn đi! Vừa ăn vừa xem, ha ha ha, thím ba của các con bị người ta đè lên đánh kìa, ha ha ha ha!"

Mã Hồng Mai hung dữ quả nhiên gặp phải đối thủ, cơ thể bị người ta đè xuống đánh nhưng miệng thì vẫn còn hùng hổ: "

Thiết Xuyên nhà tôi rất lợi hại, thằng ngốc nhà các người chỉ là tùy tùng mà thôi! Chính tụi nó đồng ý đi đánh nhau với Thiết Xuyên, bị đuổi học chỉ có thể trách tụi nó hư hỏng! Thả tôi ra, con mẹ nó thả tôi ra!"

Lý Ái Liên cũng bị túm tóc đau đến mức thét lên nhưng vẫn không chịu thua: "

Bồi thường tiền? Bồi thường cái đếch ấy! Cháu trai bảo bối nhà tao cũng bị đuổi học, tao biết tìm ai đòi bồi thường?"

Lưu Văn Tú lo lắng không biết đánh nhau như vậy có ổn không, đang phân vân xem nên xông vào can hay gọi người khác tới thì nhìn thấy Cố Giai Tuệ bảo hai đứa nhỏ ngồi xuống ăn cơm, cô cũng nhanh chóng dắt con lại ăn cơm.

Cuối cùng, đợi các cô và bọn trẻ ăn no, lão nhị và lão tam nhà họ Thẩm đi làm ruộng về xông vào tách đám người ra, trò hề này mới kết thúc.

Mặt mày Lý Ái Liên và Mã Hồng Mai đầy vết cào cấu, đầu tóc rối bù xù, cả hai đứng thở hổn hển. Sau trận hỗn chiến toàn thân họ đau rát bứt rứt muốn chết, bụng dạ đâu mà ngồi ăn cơm?

Thẩm Quốc Vĩ thấy mất mặt quá... bèn cầm đế giày lên dần Thiết Xuyên một trận nhừ tử.

Cố Giai Tuệ cũng lười xem tiếp, quay người dắt con về phòng.Đại Oa ngồi vào bàn học toán và ngữ văn, Tiểu Oa cũng bắt chước tập viết những con số đơn giản. Cố Giai Tuệ nhìn bọn trẻ học bài, buồn miệng nên đứng dậy đi lấy bánh quy trong tủ ra ăn, lại uống một ngụm nước giếng ngọt mát, quá đã.

Chỉ là, thấy tam quan nhà họ Thẩm ‘quái dị’ như vậy, cô càng kiên định với ý nghĩ rời đi. Đợi Thẩm Quốc An trở về, giao hai đứa nhỏ cho anh rồi cô sẽ tìm cách ly hôn với anh! Dù có lòng thương bọn trẻ, cô cũng không thật sự là mẹ ruột của chúng, cô còn cả một cuộc sống tươi đẹp đang chờ ở phía trước.

Lúc này, người đàn ông ở nơi ngàn dặm xa xôi đang tập trung tinh thần lái xe, hai mắt nhìn chằm chằm con đường phía trước.

Anh sở hữu một cặp lông mày kiếm và đôi mắt sáng trong, sống mũi cao thẳng, là một người đàn ông đẹp trai tiêu chuẩn nhưng vì thường xuyên ra ngoài dãi nắng dầm mưa nên không tránh khỏi có chút nhếch nhác, nhưng ở anh vẫn toát lên vẻ cuốn hút đặc biệt.

Nhất là hốc mắt sâu rất có hồn của anh, giống như vầng trăng cong cong, thoạt nhìn hệt như đang cười.

Lão Trần ở bên cạnh Thẩm Quốc An đằng hắng một cái: “Lão Thẩm... cậu nghỉ ngơi một lát đi, không thể lái xe liên tục được, để tôi lái cho. Ài, xong đợt này tôi phải về nhà nghỉ ngơi một tháng mới được.”

Bọn họ đã ra ngoài gần nửa năm trời, thời gian đi trên đường rất vô vị và buồn tẻ, lại dễ gặp chuyện không may, cũng may Thẩm Quốc An làm việc cẩn thận đáng tin, mỗi lần đi xe đường dài cùng lão Thẩm, anh ta không lo lắng chút nào.

Thẩm Quốc An gật đầu dừng xe lại, để lão Trần lái xe còn anh thì đi sang ghế lái phụ nghỉ ngơi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
P
Pvu16 Tháng sáu, 2023 22:37
Hóng hóng hóng
BÌNH LUẬN FACEBOOK