Mục lục
Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ngươi là kẻ nào?”

Lạc Nam nhìn thanh niên đang ra vẻ cao cao tại thượng cười nói:

“Muốn vì mỹ nhân ra mặt sao? Loại người ưa thích làm nhân vật quần chúng như ngươi ta giết không biết bao nhiêu tên rồi.”

“Cuồng vọng!”

Lời của Lạc Nam càng thêm chọc giận đám đông, thanh niên gầy gò với làn da trắng bệch quát lớn:

“Ngu xuẩn, ngay cả Mặc Vô Ý công tử cũng không biết.”

Lạc Nam có chút hiểu ra, trước đó nghe nói tên Mặc Vô Ý này chỉ là tán tu, may mắn được truyền thừa của một vị Kiếm Đế bên trong Kiếm Mộ nên mới nhất phi trùng thiên.

Bất quá ngoài mặt hắn ra vẻ ngờ vực: “Mặc Vô Ý? Trí nhớ của ta không tốt, thường không có ấn tượng với thể loại vô danh tiểu tốt.”

Con hàng này vừa mới xuất hiện đã dám buông lời uy hiếp mình, với bản tính của Lạc Nam, nếu nơi này không phải Kiếm Tây Thành, có lẽ nắm đấm của hắn đã hỏi thăm khuôn mặt Mặc Vô Ý rồi.

Ánh mắt Mặc Vô Ý lóe lên, hướng thị nữ của phủ thành chủ chắp tay nói:

“Vô Ý xin được ra tay giáo huấn kẻ không biết trời cao đất rộng này, để hắn hiểu ở Kiếm Tây Thành không ai được phép làm trái ý tiểu thư.”

“Câm miệng!” Nào ngờ thị nữ trừng mắt quát lên: “Ngươi là ai? Có tư cách gì thay mặt tiểu thư nhà chúng ta xuất thủ? Hơn nữa dựa vào cách nói của ngươi, chẳng lẽ tiểu thư không biết lý lẽ, ỷ thế hiếp người hay sao?”

“Cái này…” Mặc Vô Ý nhất thời sắc mặt trướng đến đỏ bừng, xấu hổ như muốn độn thổ.

Tên thanh niên gầy gò liền lên tiếng thay hắn giải vây: “Vị tiểu tỷ tỷ này đừng tức giận, chẳng qua là chúng ta nhìn kẻ kiêu ngạo này không vừa mắt mà thôi, rõ ràng đã có gia đình còn muốn đến kén rể, chẳng phải xem thường tiểu thư hay sao?”

“Ngươi nói cũng đúng.” Thị nữ gật đầu, nhìn Lạc Nam trừng mắt: “Với thân phận của tiểu thư, làm sao sẽ cùng nữ nhân khác chia sẽ nam nhân?”

“Biết đâu được…” Lạc Nam nhún nhún vai.

“Hừ, ta nhớ rõ mặt ngươi rồi.” Thị nữ hai tay chống nạnh, hùng hùng hổ hổ đáp:

“Đợi đến lúc lễ hội diễn ra, để xem ngươi làm sao qua được.”

“Mỏi mắt mong chờ.” Lạc Nam cười hì hì.

“Chúng ta đi!” Thị nữ thở hổn hển leo trở về lâu đài, ra lệnh cho tám con Kiếm Mã rời khỏi hiện trường.

Hiển nhiên mặc dù tức giận vì vật phẩm vừa ý bị hớt tay trên nhưng nàng cũng không ỷ thế hiếp người, ngược lại chấp nhận rời đi, cũng không muốn những tên không liên quan lợi dụng danh nghĩa vì tiểu thư ra tay mà gây khó dễ cho Lạc Nam.

Điều này khiến cả Lạc Nam và Lạc Hà đánh giá Kiếm Tây Thành cao hơn một bậc, rất có khí độ, ngay cả một thị nữ cũng không cậy mặt chủ mà tác oai tác oái.

Bất quá Kiếm Tây Thành không ra oai không có nghĩa là những kẻ khác không ra oai.

Mặc Vô Ý, thanh niên gầy gò và một đám người khác đã vây Lạc Nam vào trung tâm.

“Hừ!”

Lạc Hà lạnh lùng hừ một tiếng, uy áp quét ngang bốn phương.

“Phốc!”

Đám đông sắc mặt trắng xém bị chấn đến ngã nhào ra đất, Mặc Vô Ý càng là liên tục lùi bước, không dám tin nhìn Lạc Hà thét lên:

“Kiếm Thánh Đế?”

Không ai ngờ đến một nữ nhân im lặng từ đầu đến cuối, âm thầm đứng sau lưng Lạc Nam lại có tu vi Thánh Đế.

Dù là ở Kiếm Châu này, nhân vật có được Thánh Đế cấp cường làm người hộ đạo cũng là cực kỳ hiếm hoi.

Thanh niên gầy gò và đám đông mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, không ngờ mình trêu vào kẻ có bối cảnh lớn như vậy.

Mà bởi vì nể mặt quy tắc Kiếm Tây Thành, Lạc Hà chỉ dùng uy áp giải tán đám đông, bằng không với tính cách lạnh lùng của nàng thì một đám vô cớ sinh sự này đã đầu lìa khỏi cổ.

Lạc Nam cũng cảm thấy như vậy, đã rút kinh nghiệm từ vụ việc Lân Chấn ở Thú Nhân Thành, một tiểu nhân vật tưởng chừng không đáng chú ý cũng có thể cắn sau lưng mình bất cứ lúc nào, dẫn đến những hậu quả khôn lường dù đôi bên chỉ xảy ra chút mâu thuẫn.

Nếu như đây không phải Kiếm Tây Thành, hắn đã nhổ cỏ tận gốc để loại trừ các phiền toái không đáng có.

Trong lúc đám đông còn bận định thần trở lại, bóng lưng Lạc Nam và Lạc Hà đã khuất xa.

“Khốn kiếp, còn không phải ỷ vào thân phận?” Mặc Vô Ý nghiến răng đầy căm tức, không phục siết chặt nắm đấm:

“Chờ ta thành công trưởng thành, nhất định sẽ khiến đám con ông cháu cha các ngươi trả giá.”

Bên trong một tửu lâu, hai thanh niên cùng nhau nâng chén, thu hồi tầm mắt khi cảnh tượng vừa rồi kết thúc.

Trong đó một vị mày kiếm mắt sáng, thần thái phi dương, thân khoác cẩm bào nhàn nhạt cười nói:

“Xem ra sự tình ngày càng thú vị, chúng ta lại có thêm một đối thủ…Kiếm Cuồng huynh.”

Kẻ ngồi đối diện cũng là một tên thanh niên với thần sắc kiêu ngạo, toàn thân mặc kim bào cao quý chói mắt, khinh miệt nói:

“Haha, vô danh tiểu tốt không đáng chú ý mà thôi, Ngự Lỗi ngươi lá gan ngày càng nhỏ.”

Không sai, hai nhân vật này đều là đối thủ nặng ký, cũng là những thiên kiêu kiệt xuất nổi tiếng ở Kiếm Châu.

Thanh niên mặc cẩm bào là Kiếm Tử Ngự Lỗi của Ngự Kiếm Tông, còn thanh niên khoác kim bào cuồng ngạo chính là Kiếm Cuồng của Kiếm Gia.

Bất kể là Ngự Kiếm Tông hay Kiếm Gia đều là thế lực Thánh Đế Viên Mãn, uy phong một cõi.

“Cũng không thể xem thường được, không nói việc hắn ta có Thánh Đế hộ đạo, chỉ riêng việc có tầm mắt nhìn ra những thứ giá trị mà chúng ta cũng không phát hiện đã là cực kỳ bất phàm.” Ngự Lỗi nhấp một ngụm rượu nói.

“Thánh Đế Sơ Kỳ mà thôi, cũng không có gì lợi hại, nếu như muốn ta có thể điều động cả Thánh Đế Hậu Kỳ.” Kiếm Cuồng cười gằn:

“Kiến thức bao la như biển, có những thứ hắn biết mà chúng ta không biết, ngược lại cũng có những thứ chúng ta nhận ra nhưng hắn lại không nhận ra là chuyện bình thường.”

“Nói cũng đúng…” Ngự Lỗi ánh mắt lấp lóe, biết kẻ trước mặt này vẫn luôn cực kỳ cuồng ngạo đúng với cái tên của hắn, cực ít tán thành người khác.

“Đối thủ chúng ta cần chung tay đối phó là Triệu Lăng Nhiên của Kiếm Trũng, loại tiểu tốt như kẻ kia cứ để mấy tên như Mặc Vô Ý giải quyết là được.” Kiếm Cuồng hờ hững nói.

“Cũng phải…” Ngự Lỗi nghiêm túc gật đầu:

“Triệu Lăng Nhiên tuy rằng có thực lực, nhưng còn kém Triệu Lăng Tà quá xa, hai người chúng ta liên thủ tin chắc có thể giải quyết hắn.”

Nghe nhắc đến cái tên Triệu Lăng Tà, sắc mặt Kiếm Cuồng lần đầu tiên xuất hiện vẻ ngưng trọng, có cảm giác như đang nhắc đến một ngọn núi cao mà mình không thể vượt qua, ép đến bản thân không thở nổi.

Kiếm Trũng là Chí Tôn Thế Lực, chủ nhân của Kiếm Trũng có rất nhiều người con, Triệu Lăng Nhiên chỉ là một kẻ hơi bất phàm trong số đó.

Nhưng Triệu Lăng Tà mới là nhân vật đáng sợ nhất, áp đảo toàn diện, cũng may người đến kén rể lần này là Triệu Lăng Nhiên mà không phải Triệu Lăng Tà, bằng không đám người bọn hắn cũng chẳng cần cạnh tranh nữa.

Bất quá dù là như vậy, hai người cũng phải cẩn thận ứng đối Triệu Lăng Nhiên.

Sau đó mới phân định thắng bại.



Lạc Nam lại cùng Lạc Hà dạo chơi Kiếm Tây Thành một vòng, bất quá bởi vì nơi này cấm xảy ra mâu thuẫn xung đột nên cũng tương đối nhàm chán, ngoài cảnh sắc hào hùng và hầu hết tu sĩ đều dùng Kiếm ra thì không có gì thú vị nữa.

Thế là hai người trở lại khách sạn…

Tiến vào trong phòng, Lạc Nam đang định kiểm tra lại mấy kiện vật phẩm mình vừa mua được, bất chợt không gian trước mặt vặn vẹo, hai thân ảnh cùng lúc xuất hiện.

“Kẻ nào?” Lạc Hà theo bản năng rút kiếm, bất quá ngay lập tức liền ngẩn ra.

Trước mắt là hai mỹ nhân tuyệt mỹ khuynh thành, mỗi người mỗi vẻ, mang một loại khí chất khác nhau.

Một người toàn thân mặc chiến giáp màu trắng ôm sát cơ thể, mái tóc trắng cắt ngắn ngang vai, da trắng như tuyết, mũi cao thẳng tắp, môi đỏ như mật đào oánh nhuận, có nét đẹp cuồng dã của tây phương.

Một người ẩn mình trong cung trang màu tím đen rộng thùng thình, dù là y phục rất rộng nhưng vẫn như ẩn như hiện các đường cong hoàn mỹ của thân thể, sở hữu mái tóc đen tuyền óng ả, mang vẻ đẹp thuần nét á đông, da như mỡ đông, chân mày thướt tha như liễu, mũi quỳnh xinh đẹp, đôi mắt thăm thẳm, bờ môi mộng mị như mật đào chín.

Điểm đặc biệt nhất là ở khóe mắt kéo dài tới khuôn mặt bên phải của nàng là một hình xăm con bướm màu đen, khiến dung nhan của nàng trở nên yêu dị và thần bí hơn không ít.

Đối diện với ánh mắt của Lạc Nam và Lạc Hà, mỹ nhân mặc cung trang lập tức lấy ra một cái nón rộng vành đội lên đầu, vảy lụa đen quanh nón phủ xuống che kín dung mạo.

“Mộng Kha thật đẹp…” Lạc Nam nhịn không được cảm thán một tiếng, đây là lần đầu tiên nhìn thấy dung nhan của Điệp Mộng Kha, hình xăm hồ điệp của nàng vô cùng ấn tượng.

“Hừ, ta không đẹp sao?” Nữ nhân mặc giáp trắng hai tay chống nạnh, bất mãn trừng mắt nhìn hắn.

“Đẹp mà hung.” Lạc Nam cười haha.

Không sai, hai nữ nhân này chính là Bạch Long và Điệp Mộng Kha, là Chiến Thú của Tây Thi.

Các nàng được đưa vào Phản Tỉnh Huyết Hồ trong Cửa Hàng May Mắn bắt đầu quá trình biến dị và giác tỉnh, hiện tại đã thành công xuất quan vì vậy được Cửa Hàng May Mắn đưa ra ngoài.

Lạc Nam đánh giá một thoáng, tu vi của hai nàng vẫn là Thánh Tôn Viên Mãn, nhưng rõ ràng căn cơ, thiên phú và tâm cảnh đều đã đề thăng rất nhiều so với trước đó.

“Cảm giác thế nào? Đã biến dị thành giống loại nào? Giác tỉnh thành công?” Lạc Nam hứng thú hỏi.

Bởi vì hai nàng không hóa thành bản thể, hắn cũng rất khó cảm ứng.

Nhưng lúc này huyết mạch Long Tộc của hắn đang sục sôi và rạo rực khi ở gần Bạch Long, nàng mang đến cảm giác hấp dẫn quá lớn đối với Nghịch Long như hắn, phải cố gắng áp chế để giữ bình tĩnh.

“Đa tạ công tử…” Điệp Mộng Kha vẫn là cực ít mở miệng, chỉ lên tiếng cảm tạ hắn đã mang đến cơ duyên cho mình, cũng không giải thích gì thêm.

Ngược lại thì Bạch Long lại ngạo nghễ chống nạnh, hùng hùng hổ hổ nói:

“Mang con giun nước kia đến đây, ta dạy cho ả một bài học.”

Hải Mạn Sa từng ỷ vào thân phận bất phàm mà bày tỏ thái độ xem thường, điều này khiến Bạch Long ôm một bụng uất khí, hiện tại liền muốn đánh ra cho hả giận.

Lạc Nam vuốt vuốt cằm, Hải Mạn Sa vẫn luôn ở trong Thất Tinh Nhẫn, nàng chưa thể khiến hắn tin cậy để đưa vào Linh Giới Châu, vì vậy khó mà tỷ thí ở Hư Tử Chiến Trường.

Còn ở Kiếm Tây Thành thì càng không thể chiến đấu, vì vậy lắc đầu nói:

“Nơi này tạm thời chưa thích hợp chiến đấu, ta sẽ tạo cơ hội khác.”

“Tây Thi đâu rồi?” Bạch Long thấy bên cạnh Lạc Nam là Lạc Hà mà không phải chủ mình, liền bất mãn hỏi.

BỐP!

Sóng thịt run lên, bờ mông tê dại, thì ra bàn tay của Lạc Nam đã hỏi thăm cái mông tròn của nàng.

“Ngươi làm cái gì?” Bạch Long thở phì phò xem lấy hắn, gò má vô thức đỏ lên.

“Hừ, thái độ của nàng không tốt, đáng ăn đòn.” Lạc Nam trừng mắt, nữ nhân này vẫn luôn ra vẻ chống đối hắn, phải dạy cho nàng một bài học.

Bạch Long còn muốn nói thêm gì đó, lại nghe Lạc Nam cười gằn:

“Tin hay không ta lột trần nàng đánh cái mông?”

“Ngươi…” Bạch Long tức giận đến giậm chân:

“Uổng công ngươi lúc đầu luôn miệng kêu Bạch Long tỷ tỷ, ra vẻ ngoan ngoãn lừa gạt Tây Thi động lòng, hiện tại liền khôi phục bộ mặt thật, vô sỉ xấu xa.”

“Còn không phải do nàng luôn chống đối ta?” Lạc Nam hừ một tiếng, bàn tay vô thức nhào nặn bờ môn Bạch Long một trận, xúc cảm rất tốt.

Bạch Long vung tay tát hắn, Lạc Nam vội vàng rụt cổ né tránh.

Nàng liền như con mèo nhào đến cắn hắn, đè Lạc Nam xuống giường đấm đá túi bụi.

Lạc Nam không chịu thua kém đảo khách thành chủ, dùng Long Uy ức hiếp Bạch Long, đem nàng đè xuống đánh mông liên tục.

Lạc Hà với Điệp Mộng Kha hai mắt nhìn nhau, tính cách hai nữ đều khá nội liễm nên cũng không tỏ vẻ cái gì, thản nhiên đứng bên cạnh nhìn đôi nam nữ như trẻ nhỏ vật lộn.

Bạch Long bị đánh mông vừa đau vừa tê dại, một cảm giác kỳ quái lan tràn khắp toàn thân, bụng dưới nóng lên đến mức lợi hại, cái tiểu khố bên trong áo giáp vô thức trở nên ẩm ướt.

Mùi hương thoang thoảng của nữ tính Long Tộc truyền vào trong mũi, Lạc Nam rung động trong lòng, theo bản năng hôn xuống bờ môi kiều diễm.

“Ưm…”

Bạch Long hai mắt tròn xoe mở lớn, không dám tin cái mùi vị dương cương của con đực đang khóa chặt lấy môi mình, đầu lưỡi vô thức duỗi ra.

Lạc Nam quấn lấy cái lưỡi đinh hương ướt át của nàng, ngọt ngào và đầy quyến rũ.

Huyết mạch Long Tộc của hai người sôi lên sùng sục, sự hấp dẫn của nòi giống làm tinh thần cả hai mụ mị, chỉ thoáng chốc đã tứ chi ôm chặt, môi lưỡi triền miên trên giường lăn qua lăn lại.

Điệp Mộng Kha cùng Lạc Hà không biết phải nói cái gì cho phải, làm sao có thể ở đây chứng kiến cảnh tượng đáng xấu hổ như vậy?

Cũng may trong lúc tiến thoái lưỡng nan, một thanh âm vui mừng từ Linh Giới Châu truyền ra kịp thời khiến Lạc Nam lấy lại tinh thần.

“Phu quân, nhờ Dục Tài Thánh Thủy của chàng, Tiên Thiên Hồ Lô Đằng lại có thể kết quả!”

Đó là giọng nói của Mộc Ái My, Lạc Nam liền giật mình cùng Bạch Long mắt to trừng mắt nhỏ.

Hắn vội vàng tách môi ngồi dậy, có chút xấu hổ vuốt vuốt mũi.

“Tên khốn kiếp…” Bạch Long cụt hứng nhất thời, vung lên chân ngọc đạp hắn.

Lạc Nam bắt lấy bàn chân tinh xảo trắng nõn như búp măng của nàng vuốt ve, hôn lên một cái.

Bạch Long rụt chân lại, trái tim như muốn nhảy ra ngoài, vùi đầu vào trong chăn không dám nhìn hắn, cái tiểu khố đã sớm ướt đẫm nước.

“Nhất thời không kìm lòng được, nàng quá hấp dẫn.” Lạc Nam cười khổ.

“Ta sẽ nói cho Tây Thi, ngươi ức hiếp ta.” Bạch Long lí nhí.

Lạc Nam nhìn nàng kiều diễm như hoa xém chút xách thương lên ngựa, bất quá nể mặt Lạc Hà và Điệp Mộng Kha còn đứng một bên, ra vẻ bình tĩnh ho khan một tiếng:

“Tiên Thiên Hồ Lô Đằng lại thành thục nhờ Dục Tài Thánh Thủy, kế tiếp ta nên bồi dưỡng loại lực lượng nào đây?”

Đây là cơ hội để hắn tăng tiến tu vi…



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Vi Út17 Tháng hai, 2022 11:20
Mình còn 1 năm nũa Ra quân roi
BĐN
Bu đây nè!17 Tháng hai, 2022 07:20
Clm, web nào chã là web? Nó mún đọc ở mô là ý của nó. M xen vào lm quái gì? Web này đọc chậm nó vẫn tự có thể qua web khác đọc đc, đợi m nhắc ắ? Bớt dùm nha!
BĐN
Bu đây nè!17 Tháng hai, 2022 07:17
Có khi m ngồi hơn 1 tiếng mà chưa nghĩ ra được ý tưởng nx là?!
BĐN
Bu đây nè!17 Tháng hai, 2022 07:17
T thử viết rồi, m thử nghĩ xem nhá, viết 2000 chữ đã ngốn tận gần 2 tiếng đồng hồ mẹ ròi, chưa kể tới chuẩn bị ý tưởng, suy luận tư duy,.... Để tạo ra 1 tác phẩm lôi cuốn, hấp dẫn đọc giả m tưởng đơn giản như v à? Huống hồ, tác viết hơn 4000 chữ, lại còn đòi 2 chap mỗi ngày? mà m còn kêu ca như vậy là ít? Viết mấy chữ?
SK
Sơn Kim17 Tháng hai, 2022 07:03
Cần mày hóng à ???
KG
Kẹo Gp17 Tháng hai, 2022 04:25
Đã đọc fee rồi còn ns năng như bố đời ai cần m vào đọc
LP
Linh Phạm17 Tháng hai, 2022 04:24
Đéo chờ được thì đọc truyện khác người ta còn công, việc rảnh người ta viết cho đọc rồi còn kêu ca, đã đọc free rồi còn đòi hỏi, người ta còn có công việc của người ta chứ rảnh như mấy bố cứ ngồi canh cháp à
ĐĐ
Đoàn Đức17 Tháng hai, 2022 04:23
Ráng 1 ngày 1 chương củng ok đó tác
ĐĐ
Đoàn Đức17 Tháng hai, 2022 04:23
Ráng 1 ngày 1 chương củng ok đó tác
KVN
Khoa Võ Ngọc17 Tháng hai, 2022 02:31
Kkk đạo hữu nói buồn cười vãi chưởng kkkk
H
Hoả_Ảnh17 Tháng hai, 2022 02:21
Ngon thì tự mình mà viết. Đã không bằng người khác thì đừng ở đây tự nhục
NLQ
Nguyễn Lê Quốc Bảo17 Tháng hai, 2022 02:12
m thuê người ta viết cho m đọc ? hay m đọc chùa ? ko bỏ tiền ra được ủng hộ người khác thì ngậm mẹ mồm m lại mà đọc đi, người ta ko có nghĩa vụ phải phục vụ loại hạ đẳng như m
-
----Pi----17 Tháng hai, 2022 01:08
Nói ko b ngượng à giỏi vào mà viết
TĐT
thik đọc truyện17 Tháng hai, 2022 00:53
Thế m ko viết đi rồi tự đọc thằng nguu này
NL
Ngọc Linh17 Tháng hai, 2022 00:40
Ai cũng có việc bận của mình mà, thông cảm cho tác với chứ, đọc miễn phí còn đòi hỏi, muốn thì tự viết mà đọc,
PN
Phương Nguyễn17 Tháng hai, 2022 00:38
Chắc là ad cũng mê truyện này nên mới thức khuya thế.
HLB
Hoàng long bá16 Tháng hai, 2022 23:58
Vl ạ,viết 1 chương cho bác phải mất tầm tiếng 2 tiếng ạ, bác giỏi vô mà viết thử xem, ko đợi được thì để tháng sau vô đọc liền tù tì khỏi hóng
L
Lancelot16 Tháng hai, 2022 23:46
Bận địt mẹ mày đấy, ghê ko
L
Lancelot16 Tháng hai, 2022 23:32
Kệ cụ m, sủa làm cc gì
TM
Thanh Mi16 Tháng hai, 2022 23:05
Đéo đọc thì cút, giỏi như mày thì đi mà tự viết vào đây xem chùa làm gì rồi sủa. Có ai mượn mày hóng không
HT
Hóng truyện16 Tháng hai, 2022 22:43
Bạn mgon vào viết , ai bắt bạn hóng đâu
L
linhlinh16 Tháng hai, 2022 22:30
Tác cực khổ rồi.nhớ giữ gìn sức khỏe tác ơi.
DV
Doan Vinh16 Tháng hai, 2022 22:21
K coi đc thì cút tác giả còn đi làm còn lo cho gd giỏi thì tự viết tự động đã đọc free còn lắm mồm
~
~Joker~16 Tháng hai, 2022 22:18
Đụ má. Đọc free còn sủa sủa cl. Nqta còn công ăn việc làm dell rảnh rang như m ngồi ẳng ẳng. Dkm đọc k đọc thì cút. Có cc sồn sồn vậy
T
Thanhtungbmt16 Tháng hai, 2022 22:07
K cần phải giải thích đâu ad, kệ mẹ mấy thằng tinh trùng lên não đi, giải thích với tụi nó chi cho mất công
BÌNH LUẬN FACEBOOK