Ngay khoảnh khắc Yêu Đạo và Long Thần Biến kết hợp, trạng thái của Lạc Nam cấp tốc thay đổi gây tác động trực tiếp lên hai vị Long Tộc đang có mặt là Hỏa Long và Băng Long.
Tuy nói mức độ tác động của Yêu Đạo và Long Thần Biến lên Yêu Thánh Đế không thể nào sánh bằng Lạc Nam đã từng tác động lên Yêu Thánh Tôn như Hải Mạn Sa ép nàng phải thuần phục, nhưng hắn vừa đột phá Đại Thánh không lâu, mức độ ảnh hưởng cũng sẽ tăng lên một chút.
Băng Long thân là Yêu Thánh Đế Viên Mãn, hắn chỉ bất ngờ và kinh dị trong khoảng vài giây ngắn ngũi là lập tức khôi phục tỉnh táo.
Nhưng đồng bọn của hắn là Hỏa Long lại không được như thế.
Hỏa Long chỉ là Yêu Thánh Đế Hậu Kỳ, chênh lệch một tiểu cảnh giới ở cấp độ Thánh Đế chẳng khác nào trời và đất, lại thêm áp lực từ phía đối thủ cường đại khiến hắn gần như đứng im bất động ngay khi Yêu Đạo và Long Thần Biến được bật lên.
Nhân cơ hội đó, mỹ phụ nhân áo trắng cũng đồng thời là mẫu thân Ninh Vô Song của Lạc Nam lập tức ra tay.
KENG!
Thanh kiếm đen tuyền thần bí trên tay nàng bọc phát ám quang mãnh liệt, vô số ám quang này vậy mà không khác nào có được linh tính, chúng nó tự động hình thành những nét họa giữa không trung, vẽ ra vô số thanh kiếm giống với bản thể, tầng tầng lớp lớp.
Chỉ thoáng chốc, hàng vạn thanh kiếm hiện ra trên đỉnh đầu Ninh Vô Song, Kiếm Thế, Sát Thế cùng Chiến Thế mãnh liệt.
Một tay nàng chém ra, vạn kiếm tề minh, tất cả thanh kiếm cùng lúc trảm xuống, kiếm khí như đại hồng thủy nặng nề trảm thẳng xuống đầu Hỏa Long khổng lồ.
ONG ONG…
Trước thế công dữ dội bùng phát của đối thủ, pháp bảo Bát Long Hỏa Bàn của Hỏa Long chẳng biết vì sao run rẩy vì kinh sợ, nhưng nó cũng là một kiện Cửu Tinh Thánh Bảo, bản năng hộ chủ mãnh liệt vẫn khiến nó lao về phía trước.
Hư ảnh tám con Hỏa Long từ trong mâm tròn lao ra, dùng thân mình bao trùm Hỏa Long Thánh Đế Lực ngăn cản vạn kiếm.
KENG KENG KENG KENG…
Đáng tiếc trước sức mạnh quá áp đảo của thanh kiếm thần bí, tám con Hỏa Long chỉ có thể nghênh đón kết cục hủy diệt, hóa thành vô số tia lửa văng tung tóe khắp không gian.
Cứ tưởng như vậy đã đủ ngăn cản một kiếp bảo vệ chủ nhân của mình để hắn kịp thời tỉnh táo trở lại, tám con Hỏa Long cũng an tâm trước khi hủy diệt.
Nhưng không.
Chẳng biết từ bao giờ, hiện trường lại hiện ra một vị Nhân Ngư tay cầm Tỳ Bà, từng ngón tay tinh xảo liên tục gãy đàn, Hồn Thánh Đế Hậu Kỳ điều động vô cùng vô tận Hồn Lực bạo phát mà ra.
“Loạn Hồn Khúc!”
Thủy Triều Tịch sắc mặt nghiêm nghị, Tỳ Bà rung động, tiếng đàn như một khúc chiến tranh loạn lạc khuấy động linh hồn, trấn thẳng vào đầu Hỏa Long.
Nếu là ở trạng thái bình thường, Hỏa Long là Thánh Đế Hậu Kỳ còn có thể ngăn chặn Hồn Kỹ tập kích, đáng tiếc hắn đang thất thần, lập tức ăn trọn Loạn Hồn Khúc tác động trực diện vào đại não.
“AAAAAAAAAAA”
Linh hồn như muốn phát điên, bị xé tan thành từng mảnh, tiếng thét gào thê lương như lệ quỷ từ địa ngục của Hỏa Long khiến Băng Long cũng phải giật mình nhìn lại.
Cảnh tượng kế tiếp khiến hai mắt của hắn như muốn nứt ra.
Bóng tối bất chợt hàng lâm, bao trùm một vùng không gian, thôn phệ tất cả ánh sáng và lực lượng tồn tại bên trong nó, ngay cả Hỏa Long Thánh Đế Lực cũng không thể thắp sáng dù chỉ là một tia lửa…
Một vầng trăng khuyết chợt sinh ra giữa đêm đen, nương theo ánh trăng dẫn lối, Băng Long nhìn thấy cái đầu khổng lồ của Hỏa Long bỗng nhiên lìa khỏi cổ, máu tươi rơi vào bóng đêm dường như cũng trở nên ảm đạm…
“Làm sao có thể?” Băng Long kinh dị thốt lên một tiếng, gai óc vô thức rợn lên khắp toàn thân.
Lúc này hắn mới nhận ra vầng trăng khuyết kia chính là một thanh đao, ánh trăng sáng sủa dẫn lối chính là lưỡi đao sắt bén của nó.
Trong bóng đêm tối tăm đó, chỉ có ánh sáng phản chiếu lóe lên từ lưỡi đao mới khiến cho Băng Long nhìn thấy người đồng bọn của mình đã đầu lìa khỏi cổ.
Tất cả đã quá muộn, khi nhận ra khuyết nguyệt là lưỡi đao tử thần cũng là lúc Hỏa Long triệt để bị đồ sát.
“Các ngươi rốt cuộc là người nào?”
Băng Long trong lòng gầm rống một tiếng, động tác không hề đình trệ, hắn điên cuồng lao đến Lạc Nam.
Đồng bọn đã chết, chỉ còn cách bắt giữ con mồi mới có thể chiếm cứ quyền chủ động.
Chứng kiến ba nữ nhân liên thủ thành công giết chết Hỏa Long, Lạc Nam âm thầm vui vẻ nở nụ cười.
Kế hoạch đã thành công y như mong đợi.
Đầu tiên là dẫn dụ một trong hai kẻ đi săn vào trong đỉnh, giả vờ yếu thế đối chiến một tên khiến tên còn lại chủ quan, ham muốn bắt giữ tên tạp chủng đang kích hoạt Chân Long Chiến Thân thể hiện huyết mạch Chân Long tinh khiết.
Trong lúc then chốt Lạc Nam kích hoạt Yêu Đạo và Long Thần Biến tác động đến đại cục, nhân cơ hội đó đồng bạn còn chưa lộ diện sẽ toàn lực ra tay, tru diệt tên đầu tiên tiến vào.
Thật ra nếu như người tiến vào trong đỉnh đầu tiên là Băng Long mà không phải Hỏa Long thì nghênh chiến với hắn sẽ là Thủy Triều Tịch và Ninh Vô Song kết hợp, để Dạ Thanh Thu ẩn nấp chờ cơ hội ám sát.
Dù không giết được Băng Long như giải quyết gọn Hỏa Long thì tin chắc cũng sẽ khiến hắn trọng thương.
Bất quá Hỏa Long là kẻ đầu tiên vào đỉnh cũng giống với dự kiến của Lạc Nam.
Theo như tất cả thông tin Thiên Cơ Lâu cung cấp, Hỏa Long tính cách nóng nảy, bộp chộp và hiếu thắng hơn Băng Long rất nhiều.
Tỷ lệ Hỏa Long là kẻ đầu tiên vào đỉnh gần như đạt đến chín thành so với Băng Long.
Một trường hợp khác nếu cả Hỏa Long và Băng Long quyết định vào đỉnh trong cùng thời điểm thì cũng không có gì phải e ngại.
Phải biết rằng cái đỉnh này không phải là Bá Đỉnh như thường lệ, mà nó là Không Gian Đỉnh.
Không sai, Lạc Nam sử dụng Không Gian Đỉnh để làm mồ chôn của địch nhân.
Nếu như cả hai tên có có ý định cùng lúc đi vào, Không Gian Đỉnh vẫn có thể tạm thời phong tỏa, ngăn cản một tên trong thời gian ngắn, kế hoạch từ đầu được đặt ra không hề thay đổi.
Bá Đỉnh dù hiện tại mạnh hơn không ít, nhưng sức chống chịu của nó vẫn chưa chắc đỡ nổi các vị Thánh Đế toàn lực đại chiến ở bên trong.
Không Gian Đỉnh thì khác, tuy khả năng phòng ngự của nó còn kém hơn Bá Đỉnh rất nhiều nhưng nó có một công năng đặc biệt thích hợp cho đại chiến quy mô lớn.
Đó là Không Gian Đỉnh có thể thoải mái phóng đại không gian bên trong nó ra một phạm vi vô cùng khủng bố, để dù là các Thánh Đế toàn lực tấn công thì khoảng cách không gian vẫn khiến công kích của bọn hắn như chìm vào biển rộng.
Hiện tại không gian bên trong đỉnh như một phiến vũ trụ, vì thế dù hàng chục vị Thánh Đế chiến đấu bên trong nó vẫn vô pháp phá hư.
“Chết!”
Thấy con kiến hôi dám nở nụ cười trước mặt mình, Băng Long phẫn nộ gầm thét.
Trước ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống mình của Băng Long, Lạc Nam đương nhiên còn chưa ngu xuẩn đấu với một vị Thánh Đế.
Ý niệm vừa động, Không Gian Đỉnh đã đem hắn dịch chuyển đến một nơi khác, né tránh va chạm trực diện với đối thủ.
Ở trong Không Gian Đỉnh này, đối thủ muốn đánh trúng chủ nhân Lạc Nam của nó là cả một vấn đề, trừ khi sở hữu Không Gian Lực áp đảo cả Không Gian Đỉnh.
Đáng tiếc Băng Long lại không sở hữu Không Gian Lực, nên chỉ có thể trơ mắt phẫn nộ nhìn địch nhân biến mất trước mũi của mình.
Mà cũng trong thời điểm đó, Ninh Vô Song, Thủy Triều Tịch và Dạ Thanh Thu đã hình thành thế chân vạc đem Băng Long vây vào giữa trung tâm.
Ninh Vô Song tay cầm kiếm, Dạ Thanh Thu tay cầm đao, Thủy Triều Tịch cầm đàn.
Cả ba người đều biểu lộ cực kỳ nghiêm túc, hiển nhiên việc chiến đấu với một Thần Thú tu vi cao hơn bản thân không phải chuyện đơn giản.
Lạc Nam đứng ở bên ngoài, trở thành người hỗ trợ cho tam nữ.
Chỉ thấy hắn điều động Ngự Văn, đem Bỉ Ngạn Hoa nở rộ trên thanh kiếm của mẫu thân.
Ninh Vô Song có chút bất ngờ nhìn thoáng qua nhi tử, đây cũng là lần đầu tiên nàng thấy thủ đoạn này của hắn, không ngờ phát giác được chiến lực của bản thân đại tăng.
Đối với Dạ Thanh Thu, Lạc Nam lại điều động các loại Thiên Địa Dị Vật gia tăng tốc độ và toàn bộ Dị Ám cung cấp cho nàng, khiến nàng càng trở nên quỷ dị khó lường.
“Tiểu tử làm không tệ…” Dạ Thanh Thu hiếm thấy tán thưởng nhìn lấy hắn.
Cuối cùng là Thủy Triều Tịch, bởi vì nàng là Hồn Tu, khả năng phòng ngự yếu nhất nên Lạc Nam kích hoạt Vạn Cổ Bất Hủ Thân cho nàng, đồng thời điều động Hồn Đỉnh của bản thân mình cung cấp Hồn Lực cho nàng sử dụng.
Cảm nhận được chiến lực của mình đều tăng mạnh khi có Lạc Nam phò tá, ba nữ càng hiếu chiến vô cùng.
Không đợi Băng Long ra tay, các nàng đã chủ động phát động công kích.
“Một đám tiện nhân, cho bổn tọa đi chết!” Băng Long cũng bị hành vi của Lạc Nam và tam nữ chọc giận.
Hắn bạo phát tám mươi tầng Sát Vực ngưng tụ thành Sát Thế bảo vệ xung quanh.
Từ trong Nhẫn Trữ Vật triệu hồi ra một kiện áo choàng.
Áo choàng có màu trắng, trên thân là hàng loạt cái đầu rồng bị chém đồng loạt sáng lên.
RỐNG! NGAO! GÀO! HỐNG…
Từ trong áo choàng, tất cả những cái đầu rồng bỗng nhiên phát ra tiếng kêu rên oan ức, phẫn nộ, khốn cùng, tuyệt vọng…tập hợp những cảm xúc cực đoan.
Theo sau đó, đám đầu rồng hiện ra Linh Hồn của các nạn nhân đã từng chết dưới tay Băng Long, tất cả chúng nó đều là nhân loại lai tạp huyết mạch Long Tộc.
Lạc Nam híp mắt lại, đồng phục của Sát Long Vệ không phải là vật tầm thường, chúng nó có tên là Oán Long Áo Choàng, thu thập Linh Hồn của tất cả những kẻ từng bị Sát Long Vệ giết chết tạo thành hình dạng cái đầu rồng bị chém.
Đầu rồng bị chém khảm trên áo choàng càng nhiều, chứng tỏ tên Sát Long Vệ đó càng cường đại, đó là chiến tích đáng tự hào của hắn.
Mà khi chủ nhân điều động, những Linh Hồn này sẽ như oán hồn gào thét lao ra, quấy nhiễu và công kích mục tiêu được chọn.
Cũng may Hỏa Long bị giết trước khi kịp sử dụng đến Oán Long Áo Choàng của hắn, bằng không lại càng thêm phiền toái.
Vô số Linh Hồn oan ức bay ra, chúng nó liền như bóng ma điên cuồng lao tới Thủy Triều Tịch, bộc phát Hồn Lực công kích cực kỳ mạnh mẽ, ngăn cản tiếng đàn của nàng, thậm chí công kích ngược trở lại.
“Bí Thuật – Long Châu Ly Thể!”
Băng Long ngửa đầu thét dài, đột ngột từ trong miệng rộng phun ra một viên Long Châu lạnh lẽo như băng.
Long Châu vừa ra, nó ẩn chứa Hồn Lực và Băng Long Lực của chủ nhân, tạo thành một phân thân Băng Long có tu vi Yêu Thánh Đế Hậu Kỳ.
RỐNG RỐNG!
Hai tôn Băng Long ngửa đầu gào thét, phân biệt lao đến Ninh Vô Song và Dạ Thanh Thu quyết tử.
“Hừ, thủ đoạn thật nhiều, bất quá cũng phải chết!” Dạ Thanh Thu thanh lãnh quát.
Hắc Nguyệt Đao trong tay nàng cũng nổ ra trăm tầng Đao Vực, Chiến Vực và Sát Vực không hề thua kém Ninh Vô Song.
Sau lưng mọc ra một đôi cánh như cánh dơi khổng lồ, ánh mắt biến thành màu đen, cơ thể như chìm vào bóng tối.
Đối thủ của nàng là Băng Long Thánh Đế Hậu Kỳ, Dạ Thanh Thu chẳng hề e ngại.
Nhờ vào Hóa Thân Hắc Ám và các loại Dị Ám mà Lạc Nam hỗ trợ, nàng thoát ẩn thoát hiện giữa bóng đêm khiến Băng Long không tìm ra mục tiêu công kích, thỉnh thoảng Hắc Nguyệt Đao lại hiện ra, hung hăng cấm vào cơ thể nó.
Nhưng Băng Long này là phân thân do Long Châu hóa thành, nó không hề đau đớn, ngược lại nhân lúc Dạ Thanh Thu xuất thủ liền lấy cứng đối cứng, đánh thẳng vào vùng bóng tối mà Hắc Nguyệt Đao lộ ra, tạo nên những đợt xung đột dữ dội.
Ở phía bên khác, Ninh Vô Song phải đấu với bản thể Băng Long, áp lực chênh lệch tu vi không làm nàng hốt hoảng.
Ngược lại cảm ứng được sức mạnh đến từ Bỉ Ngạn Hoa, nàng nâng lên thanh kiếm trong tay, vẽ ra một nhát chém kinh thiên động địa đủ để trọng thương Thánh Đế Viên Mãn trấn thẳng xuống.
Băng Long không hề thua kém, hắn cũng cô động Vực vào Băng Long Pháo, oanh tạc trực diện đối đầu với nàng.
OÀNH OÀNH OÀNH.
Song phương đại chiến kịch liệt, Ninh Vô Song ỷ vào lợi thế về mặt vũ khí và Bỉ Ngạn Hoa mà chiến đấu với địch nhân cao cấp hơn không hề yếu thế.
Chưa dừng lại ở đó, nàng nở một nụ cười lãnh khốc:
“Huyết Chiến Cuồng Quyết!”
Thoáng chốc, tất cả vết thương trên cơ thể khi va chạm trực diện bắt đầu tích lũy, chuyển hóa thành tu vi của nàng trong thời gian ngắn.
Lạc Nam nhìn mà chép miệng liên tục, mẫu thân không hổ là nhân vật có thể khiến Thánh Đế Viên Mãn như Càn Quân Thánh Đế phải kiêng kỵ, thủ đoạn thật nhiều.
Hắn đã nhận ra thanh kiếm thần bí của nàng cũng là một kiện không tầm thường, hoặc là Binh Nhân Tộc…hoặc là Yêu Binh Tộc, từ trước đến giờ vậy mà chưa từng thấy nàng sử dụng đến.
Bất quá điều động Huyết Chiến Cuồng Quyết di chứng khá lớn, Lạc Nam cảm thấy đau lòng mẫu thân phải sử dụng Bí Pháp, vì vậy quyết định hỗ trợ nàng phân định thắng bại trong thời gian ngắn.
Hắn triệu hồi Phá Tắc Thời Gian từ Thời Gian Đỉnh, đem tốc độ của Ninh Vô Song gia tăng gấp mấy lần.
Bất Diệt Viêm, Niết Bàn Linh Thủy, Sinh Mệnh Huyền Mộc, Thánh Mệnh Quang Minh tầng tầng lớp lớp bao phủ lên thân thể Ninh Vô Song, đem các vết thương khi tiếp nhận công kích của nàng làm lành liên tục.
Sau vài đợt như vậy, tu vi của Ninh Vô Song nhờ vào Huyết Chiến Cuồng Quyết rốt cuộc đạt đến Thánh Đế Viên Mãn, sánh ngang đối thủ mà chưa hề trọng thương.
“Sảng khoái, con trai cưng làm rất tốt!” Ninh Vô Song hưng phấn cười dài, càng chiến càng hăng.
Ngược lại Băng Long càng đánh càng ủy khuất, nó như muốn phát điên trước thủ đoạn liên miên không dứt của đối thủ.
Ác mộng vẫn chưa dừng lại.
Lạc Nam uy nghiêm quát: “Long Thần Đệ Nhị Thức – Long Thần Chỉ Lệnh!”
Một bức Long Thần Chỉ hiện trên đỉnh đầu Lạc Nam, khiến hắn uy phong như một vị Long Thần có thể ban bố mệnh lệnh cho vô vàn con dân.
“Bổn Long Thần hạ lệnh cho ngươi dừng lại!”
Long Thần Chỉ Lệnh sáng lên, một cổ Long Thần Lực tác động trực tiếp lên cơ thể Băng Long.
Dù rằng không ảnh hưởng quá nhiều, vẫn khiến động tác của Băng Long chậm lại một nhịp.
Ninh Vô Song đương nhiên tận dụng thời cơ, một kiếm thành thục trảm ngang.
PHỐC!
Vuốt rồng bị chém rụng khiến Băng Long điên cuồng gầm rống.
Hắn vội vàng lấy ra một lượng Đế Đan nuốt vào miệng để duy trì trạng thái chiến đấu.
Lạc Nam vẫn không buông tha, liên tục đứng bên ngoài vận dụng uy quyền của Long Thần Chỉ Lệnh tác động:
“Bổn thần nói ngươi quỳ xuống!”
“Bổn thần kêu ngươi tự sát!”
“Bổn thần muốn ngươi gọi gia gia!”
Băng Long giận muốn nổ phổi, hắn đang chiến đấu nhưng liên tục bị Long Thần Chỉ Lệnh của Lạc Nam làm phân tâm, vết thương trên cơ thể ngày càng nhiều.
Trong cơn phẫn nộ, Băng Long tự chọt thủng hai màn nhĩ của mình, phong tỏa cả thính giác không để nghe thấy thanh âm quấy rối.
Nào ngờ Lạc Nam cực kỳ quỷ dị, vậy mà điều khiển Bất Diệt Viêm và các loại thiên địa dị vật tiến vào lỗ tai Băng Long chữa trị, giúp hắn phục hồi màn nhĩ.
“Để bổn thần giúp ngươi làm lành lỗ tai, còn không mau dâng hiến thê tử tạ ơn?” Lạc Nam nghiêm chỉnh nói.
“Vô liêm sĩ!” Băng Long phát rồ, hai mắt đỏ ngầu như máu, chưa từng thấy kẻ nào trị thương cho địch nhân với mục đích như vậy.
Lạc Nam cảm thấy còn chưa đủ, hắn triệu hồi ra cả Ngọc La Yên, Đình Manh Manh và Bạch Liên Hoa đứng bên cạnh mình.
Ngọc La Yên vận dụng Tà Âm hướng Băng Long nói: “Mau dừng lại thế công!”
Đình Manh Manh cười khanh khách, Ma Âm chuyển động quát lớn: “Tiểu băng giun, gọi cô nãi nãi!”
Bạch Liên Hoa sắc mặt trách trời thương dân, Thiện Âm nhẹ giọng nói: “Băng Long thí chủ, quay đầu là bờ, đừng hiếu sát nữa!”
Lạc Nam lại xuất sử Long Thần Chỉ Lệnh cao cao tại thượng: “Mau quỳ gối tham kiến các chủ mẫu!”
“AAAAAAAAAAAAAAA”
Băng Long triệt để lên cơn điên trước một đám người đứng bên ngoài dùng võ mồm, lý trí của hắn bị khuấy động như muốn sụp đổ, hận ý lên đến tột đỉnh trước hành vi vô liêm sĩ như vậy của địch nhân.
Hắn xin thề, từ trước đến nay chưa từng gặp địch nhân âm hiểm đa đoan như vậy.
Nhưng càng phẫn nộ, sơ hở của hắn lộ ra càng nhiều.
Cho đến cuối cùng, theo hàng vạn kiếm ảnh đầy trời của Ninh Vô Song phủ xuống…
PHỐC! PHỐC! PHỐC!
Thân rồng phá toái, biển máu tràn lan…
…
Chúc cả nhà chiều vui vẻ
Danh Sách Chương: