Mục lục
Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nơi này là được xưng là Phượng Lệ Suối, Cốt Phượng Sơn…”

Đôi nam nữ không nhanh không chậm tham quan các cảnh sắc Hỏa Phượng Giới một đoạn thời gian, bàn tay cả hai vẫn luôn nắm chặt.

Lạc Nam dường như quân tử đến lạ kỳ, chưa từng làm ra hành vi nào vượt quá giới hạn, uổng cho mỹ nhân vẫn luôn giữ tâm thái đề phòng khi ở bên cạnh hắn.

Đến ngày cuối cùng, Phượng Nghi Nữ Đế trong vai Phượng Cửu Huyền hướng Lạc Nam giới thiệu…

Lúc này hai người đang đứng trên một đỉnh núi hùng vĩ rộng lớn, nhìn xuống dòng suối trong suốt như pha lê đang chảy róc rách phía dưới, trên không có muôn cầm bay lượn, dưới suối có tẩu thú dừng chân uống nước…

Cảnh sắc yên bình, dễ chịu…

Lạc Nam đánh giá một thoáng, ngọn núi mình đang đứng dưới chân có hình dạng như một tôn Phượng Hoàng đang thu mình lại cúi đầu, bộ dạng vô cùng đau đớn, thống khổ…

“Phượng Lệ Suối, Cốt Phượng Sơn…” Lạc Nam lẩm bẩm đọc hai cái tên này, cảm thấy hứng thú hỏi:

“Vì sao con suối và ngọn núi này có tên như vậy?”

Phượng Nghi đưa mắt nhìn ra xa, như nhớ đến một hồi ức không đẹp, thăm thẳm thở dài, giọng điệu hòa cùng làn gió:

“Phượng Hoàng Tộc trải qua nhiều thời đại thịnh suy khác nhau, có thời phồn vinh thịnh vượng, cũng có những thời điểm nội bộ tranh đấu không ngừng, loạn lạc khắp chốn…”

“Cố sự về Phượng Lệ Suối và Cốt Phượng Sơn xảy ra trong thời đại chiến loạn…”

“Chuyện kể rằng một đôi nam thanh nữ tú Hỏa Phượng Tộc đến từ hai gia tộc khác nhau là thanh mai trúc mã cùng lớn lên từ nhỏ, vừa ra đời đã được trưởng bối hai bên đặt ra hôn ước, tình yêu thắm nồng, sau khi kết hôn liền như keo như sơn!”

“Đáng tiếc mọi thứ dường như chấm dứt khi tộc trưởng của hai nhà quyết tâm cạnh tranh ngôi vị Đại Trưởng Lão của Hỏa Phượng Tộc!”

“Tranh đấu không ngừng, dương mưu và âm mưu được bố trí tầng tầng lớp lớp…”

“Người nữ bị gia tộc xúi giục dùng kịch độc mưu sát cả nhà nam nhân mình yêu…”

“Người nam lại được gia tộc yêu cầu dùng thê tử của mình làm con tin để gia tộc cạnh tranh làm ra nhượng bộ…”

“Đứng giữa ranh giới giữa tình yêu và gia tộc, người nữ tuyệt vọng lựa chọn bỏ trốn, ẩn cư nơi thâm sơn cùng cốc!”

“Sau biết mình có thai, ngày đêm u sầu đổ lệ cho đến chết, nước mắt của nàng nhiều đến mức hóa thành một dòng suối…”

“Người nam điên cuồng truy tìm tin tức của vợ, sau bao nỗ lực lại phát hiện thi thể nàng và đứa nhỏ trong bụng bên bờ suối trong, cả người như bị sét đánh, quỳ gối bất động tại chỗ hàng vạn năm không hề di động, mãi đến khi hóa thành một bộ xương trắng, qua nhiều năm được địa hình bồi đắp, xương cốt cũng hóa thành núi cao…”

“Phượng Lệ Suối và Cốt Phượng Sơn được hình thành như thế…”

Phượng Nghi Nữ Đế nhẹ nhàng nhắm lại hai mắt, năm đó khi còn rất nhỏ, nàng từng khóc rống khi nghe mẫu thân kể lại cố sự về nơi này.

Bất kể như thế nào, chỉ cần là người lương thiện có cảm xúc, chắc chắn sẽ không thể vui khi nghe những chuyện như vậy.

Lạc Nam cũng sắc mặt nặng nề.

Chỉ cần nơi nào có sinh mệnh, nơi đó sẽ sinh ra đấu tranh, bất kể là người hay yêu, thậm chí là những sinh vật cấp thấp cũng phải chiến đấu sinh tử để đoạt nhau từng miếng mồi, từng phạm vi lãnh thổ.

Thực tế này mặc dù tàn nhẫn nhưng lại rất khó để thay đổi.

Mà những số phận bị các cuộc đấu tranh cuốn vào dẫn đến kết cục thê thảm tuyệt đối là nhiều vô số kể.

Cố sự về Phượng Lệ Suối và Cốt Phượng Sơn chẳng biết có thật hay không, nhưng chắc chắn những số phận bi thảm như vậy hoặc hơn thế nữa vẫn đã và đang tồn tại…

Bất quá không thể không nói, ở bất kỳ thế giới nào cũng có những danh lam thắng cảnh, những giá trị văn hóa lưu truyền qua nhiều thế hệ.

Phượng Hoàng Tộc cũng không ngoại lệ.

Nhìn sang mỹ nhân cạnh bên có chút u sầu, Lạc Nam trong đầu đột nhiên có ý tưởng.

“Nơi này cảnh sắc thơ mộng lòng người, chúng ta dừng chân bên bờ suối thưởng thức không khí một chút…” Hắn đề nghị nói.

“Được rồi!” Phượng Nghi không từ chối.

Chỉ cần nam nhân này không động tay động chân với nàng, ngoài ra hắn muốn cái gì cũng được.

Lạc Nam tìm một tảng đá tương đối bằng phẳng bên bờ suối ngồi xuống, trong ánh mắt khó hiểu của Phượng Nghi, chỉ thấy một thanh Cổ Cầm đã lơ lửng xuất hiện.

Thân cầm đỏ rực như máu, vừa mới hiện ra đã mang theo một cổ sát khí nặng nề làm lòng người khó chịu, những sợi dây đàn trong suốt như linh hồn, nếu không phải Đế Cấp cường giả chưa chắc có thể nhìn thấy.

Huyết Dẫn Vong Hồn Cầm.

Lạc Nam từ khi thành Thiên Khí Đế đã nâng cấp tất cả Pháp Bảo từng theo mình chinh chiến.

Huyết Dẫn Vong Hồn Cầm cũng không ngoại lệ.

Năm đó còn là một tiểu tu sĩ ở Ngọc Tiên Môn, hắn từng dựa vào một thanh Huyết Dẫn Vong Hồn Cầm đối kháng số lượng lớn thiên tài Tiên Giới bên trong bí cảnh…

Chớp mắt đã là vài chục năm…Huyết Dẫn Vong Hồn Cầm không có nhiều đất diễn.

Thật ra cũng bởi vì Lạc Nam có quá nhiều thủ đoạn chiến đấu diện rộng hiệu quả hơn nên ít khi dùng đến nó.

“Hắn cũng biết cầm thuật?” Phượng Nghi âm thầm lấy làm kỳ, thầm nghĩ tiểu tử thúi này thành tựu về nhiều mặt cao như vậy, không biết cầm thuật đạt đến mức độ nào.

Tình…tinh…tinh…tính…tinh…

Tiếng đàn ngân vang lập tức xóa đi suy nghĩ miên man trong lòng Phượng Nghi, ánh mắt nàng trở nên hoảng hốt, không ngờ chỉ vài nốt cầm âm đầu tiên đã chạm đến cõi lòng mình.

Rất nhanh, toàn bộ linh hồn của nàng đã chìm vào trong đó…

Lạc Nam hai mắt khép hờ, bàn tay lướt trên dây đàn, một khúc cổ cầm da diết hòa vào trong gió…

Không còn sát khí vốn có của Huyết Dẫn Vong Hồn Cầm, có chăng chỉ là thương xót vô tận.

Thả hồn vào tiếng đàn, Phượng Nghi có cảm giác như âm điệu hòa quyện cùng cảnh vật xung quanh, âm thanh vọng lại từ vách núi, tiếng suối chảy vu vơ cũng trở thành một phần hoàn mỹ của bản cầm âm này.

Thoáng hoảng hốt, trước mắt nàng như hiện ra khung cảnh một đôi nam nữ yêu nha sâu đậm, trải qua vô số ngọt ngào từ nhỏ đến khi trưởng thành, tưởng như được hưởng cuộc đời hoàn mỹ bên cạnh người mình yêu, đặt chân vào thiên đường…

Nhưng tình yêu đó lại bị cuốn vào vòng xoay của những cuộc đấu tranh chính trị gay gắt, để kết quả cuối cùng để lại tiếc hận cho các thế hệ mai sau, thiên đường chỉ gần trong gang tấc lại vĩnh viễn không thể với tới được nữa, khiến người nghe vừa đau nhói, vừa tiếc hận thương xót…

Phượng Nghi liên tưởng đến số phận mình, mặc dù cả đời nàng chưa từng đem lòng yêu một nam nhân, nhưng thân là người đã định trước sẽ trở thành nhân vật đứng đầu gia tộc, tất cả những thủ đoạn chính trị, những mặt tối tăm của cái gọi là quyền lực nàng biết rất rõ.

So với những nam nữ yêu nhau một lần rồi vụt tắt, nữ nhân cô đơn chèo chống cả một gia tộc hàng đầu vũ trụ như nàng liệu có hạnh phúc hơn chăng?

Đinh…

Cầm âm kết thúc, Lạc Nam tay dừng trên dây đàn…

Liếc nhìn sang bên cạnh, bắt gặp ánh mắt “Phượng Cửu Huyền” đỏ hoe, hắn không nhịn được hỏi:

“Nàng khóc à?”

Âm thanh của nam nhân khiến Phượng Nghi bừng tỉnh, nàng vội vàng lau đi khóe mắt, yêu kiều hừ một tiếng:

“Nơi này hoang vu như vậy…bụi bay vào mắt của ta!”

Bắt gặp nụ cười của Lạc Nam, nàng đánh trống lãng hỏi: “Khúc đàn vừa rồi gọi là gì? Nghe cũng tạm được…”

“Tam Thốn Thiên Đường…” Lạc Nam hồi đáp.

“Tam Thốn Thiên Đường…” Phượng Nghi lẩm bẩm trong miệng, có chút cảm thán nói:

“Cái tên này rất hay, thiên đường tưởng chừng chỉ gần trong ba tấc nhưng lại không thể nào chạm tới được, như gần mà cũng như xa…”

“Cũng giống như đôi nam nữ kia, tưởng như cả đời hạnh phúc trọn vẹn, nào đâu cách biệt nhân gian…”

Lạc Nam âm thầm gật đầu, sau khi nghe cố sự về Phượng Cốt Sơn và Phượng Lệ Suối, hắn đã ngay lập tức nghĩ đến khúc cổ cầm này.

“Trước giờ chỉ nghe thế nhân đồn Côn Lôn Thiếu Chủ phong lưu đa tình, thiên phú siêu quần, thực lực nổi bật!” Phượng Nghi Nữ Đế có chút trêu chọc:

“Không ngờ ngươi lại tài hoa như vậy, nếu để những người ái mộ của ngươi biết được, sợ rằng số lượng nữ tử điên cuồng sẽ lại gia tăng!”

“Còn nàng thì sao? liệu có điên cuồng vì ta?” Lạc Nam nháy mắt hỏi ngược lại.

“Haha!” Phượng Nghi Nữ Đế hài hước cười:

“Cầm âm của ta cũng đâu thua kém ngươi, vì sao phải mê muội?”

Kiêu ngạo nói một tiếng, trước mặt nàng đã xuất hiện một thanh Cổ Cầm làm bằng gỗ đỏ rực như lửa đỏ, bên trên có điêu khắc Phượng Hoàng bay múa, vô cùng diễm lệ.

“Đây là Phượng Hoàng Vũ Cầm, để ta tặng lại ngươi một khúc!”

Phượng Nghi Nữ Đế hiếm thấy bị gợi lên nhã hứng, từng ngón tay ngọc ngà bắt đầu chuyển động, một khúc cầm âm tuyệt diệu lại được vang lên.

Lạc Nam ngồi một bên ngắm nhìn nàng, chẳng biết vì sao lúc này “Phượng Cửu Huyền” mang đến cho hắn cảm giác rất lạ.

Nàng như hóa thân của một nữ nhân đứng trên đỉnh thế gian, trải qua vô vàn mưa gió và có trong tay tất cả, nhưng lại tràn ngập cô đơn vì nam nhân thiên hạ ở trong mắt nàng chỉ như cát bụi.

Âm nhạc là thứ có thể gắn kết linh hồn, mặc kệ ngươi đến từ chủng tộc nào, quốc gia khác nhau…ngươi vẫn có thể thông qua thứ giai điệu của người đối diện tạo nên để cảm nhận tâm tình của hắn.

Ánh mắt Lạc Nam có chút hoảng hốt, ở giây phút cuối cùng của khúc đàn, hắn thậm chí mơ hồ nhìn thấy hư ảnh Phượng Nghi Nữ Đế xuất hiện bên cạnh Phượng Cửu Huyền, triển khai cầm khúc.

ĐINH…

Tiếng đàn chấm dứt cũng là lúc hư ảnh Phượng Nghi Nữ Đế đột ngột tan biến.

Lạc Nam vội vàng lắc đầu, trong lòng thầm nghĩ: “Có lẽ bởi vì Cửu Huyền là do Phượng Nghi dùng Khai Noãn Đế Đan sinh ra nên mới cho ta cảm giác như vậy…”

Nữ nhân trước mặt rõ ràng là Phượng Cửu Huyền, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn của hắn làm sao có thể nhìn sai được?

Xua tan tạp niệm, Lạc Nam bỗng nhiên lấy ra một bình Đế Tửu, ngửa đầu lên trời tu một ngụm lớn, ra vẻ tiếc nuối cất tiếng thở dài:

“Cảnh vật non nước hữu tình, cầm khúc có, rượu ngon có nhưng lại thiếu một thứ rất quan trọng…”

“Hừ, có giai nhân như ta bồi bạn còn thiếu thứ gì?” Phượng Nghi bất mãn nói.

“Cầm khúc hay sao thiếu được mỹ nhân vũ…” Lạc Nam ánh mắt tràn đầy mong đợi nhìn lấy nàng:

“Đặc biệt còn là Phượng Hoàng Vũ!”

“Phi, nghĩ hay lắm!” Phượng Nghi khẽ gắt một ngụm, gò má vô thức đỏ lên hết sức kiều diễm.

Nam nhân này vậy mà muốn nàng khiêu vũ cho hắn xem.

Ở toàn vũ trụ này, ai dám để Phượng Nghi Nữ Đế, Phượng Hoàng Tộc Trưởng như nàng nhảy múa?

“Bởi vậy ta mới nói là đáng tiếc…đáng tiếc a…” Lạc Nam ra vẻ u sầu, trong mắt khó nén nổi thất vọng, lại nốc một ngụm rượu lớn.

Chẳng biết vì sao nhìn dáng vẻ và ánh mắt thanh tịnh của nam nhân, Phượng Nghi có chút đọng lòng.

Nàng xém chút quên mất, hiện tại nàng đang là Phượng Cửu Huyền chứ không phải Phượng Nghi cao cao tại thượng.

Mà Phượng Cửu Huyền theo lý mà nói đã là nữ nhân của hắn.

Nam nhân yêu cầu nữ nhân của mình khiêu vũ cũng không phải là điều gì quá mức to tác.

“Đúng rồi, ta đang muốn giúp nữ nhi rút ngắn quan hệ với hắn, sao có thể cái gì cũng từ chối hắn?”

Phượng Nghi Nữ Đế âm thầm hạ quyết tâm, yêu kiều lên tiếng:

“Đàn đi!”

Lạc Nam hai mắt tỏa sáng, vội vàng tập trung gãy đánh.

Óng tay áo và tóc dài tung bay, Phượng Nghi đạp ra ngón chân ngọc ngà tinh xảo, thân thể lướt đến mặt hồ, đạp trên mặt nước.

Hai người như tiến vào một loại trạng thái tâm hữu linh tê, nam nhân đánh đàn, mỹ nhân khiêu vũ, xung quanh là thiên nhiên đất trời bầu bạn…

Khác với làn điệu u sầu thương cảm và tràn đầy chua xót mà khúc Tam Thốn Thiên Đường mang lại.

Một khúc đàn lần này Lạc Nam tấu lên lại tràn ngập bầu không khí ngọt ngào, ướt át…

Đây là một khúc đàn phá vỡ quy chuẩn trói buộc, tự do tự tại truy cầu tình yêu, nam nhân theo đuổi nữ nhân, lại giống như Phượng Hoàng nam truy tìm bạn lữ…

Phượng Cầu Hoàng…

Không ngần ngại bày tỏ tình cảm, Lạc Nam chìm đắm vào khúc Phượng Cầu Hoàng một cách đầy phong lưu tiêu sái.

Phượng Nghi Nữ Đế thân thể yểu điệu như hoa hồng nở rộ, từng ngón tay, từng bước chân uyển chuyển xinh đẹp không sao tả hết…

Tưởng như hòa vào tiếng đàn, nhịp tim của nàng lại đập mạnh chưa từng có, sắc mặt đỏ lên, hai mắt ngập nước luân chuyển…

Thân là người lý giải cầm âm, nàng làm sao không nghe ra tình ý của Phượng Cầu Hoàng?

Không nghĩ đến nam nhân này mượn âm nhạc tỏ tình lại hợp với ngữ cảnh đến như vậy…

Phượng Cầu Hoàng như khuyên một nữ nhân giải phóng chính mình, mở rộng trái tim đón nhận tình yêu của nam nhân để ngày sau cùng nhau ngao du thiên hạ.

Đối với một nữ nhân cô đơn vô số năm, gánh nặng của người đứng đầu một tộc đè lên đôi vai như nàng thật sự có sức hấp dẫn quá lớn, chỉ muốn buông bỏ tất cả để đi cùng với hắn.

Ánh mắt hai người chạm nhau như có một luồng điện, Phượng Nghi toàn thân run lên.

Nàng e ngại nếu tiếp tục như vậy mình sẽ chìm đắm vào trong đó không dứt ra được.

Nàng đã đánh giá thấp mị lực của nam nhân này.

Vốn cho rằng với tâm cảnh của một vị Thiên Yêu Đế, nàng sẽ rất dễ dàng qua mặt nam nhân, dễ dàng trêu đùa hắn trong lòng bàn tay, vừa rút ngắn khoảng cách giữa hắn và nữ nhi, vừa không để bản thân mình chìm đắm.

Nhưng từ đầu đến cuối, rõ ràng chỉ có nàng mới là người đang ngày càng lún sâu.

Hắn dường như một cái vực đen tối tăm thần bí, khiến nữ nhân không nhịn được ngày càng hãm vào.

Chẳng biết từ bao giờ tiếng đàn đã sớm dừng lại, Phượng Nghi chưa kịp định thần, đã cảm giác được thân thể mình rơi vào lòng ngực ấm áp rộng lớn của một nam nhân.

Hắn vòng tay ôm nàng, động tác cực kỳ ôn nhu và dịu dàng, dường như chỉ cần nàng hơi dùng sức đẩy ra là có thể thoát khỏi.

“Thời gian còn dài, không nên tự tạo áp lực và gánh nặng cho mình, vẫn luôn có ta ở bên cạnh nàng…” Giọng điệu nam tính tự tin vang lên bên tai, Phượng Nghi Nữ Đế trái tim run lên, bị hắn chạm đến cõi lòng.

Một phút yếu ớt khiến nàng sa ngã, thân thể nhẹ dựa vào người nam nhân.

Lạc Nam nâng nhẹ chiếc cằm của nàng, nhìn ngắm đôi mắt mỹ miều có phần bối rối và tránh né.

Phượng Nghi Nữ Đế không dám tiếp tục chơi đùa với lửa, nàng không muốn lún sâu hơn, vội vàng hé mở bờ môi lên tiếng:

“Đừng…ta là…”

“Ưm…”

Chưa kịp dứt lời, Lạc Nam đã cúi đầu hôn xuống, nhân cơ hội nàng vừa hé miệng đã duỗi ra đầu lưới chiếm đoạt hương tân ngọc dịch bên trong, nồng nàn thưởng thức.

ONG!

Phượng Nghi chỉ cảm thấy linh hồn oanh động khiến toàn thân mềm nhũn, tất cả lý trí Thiên Yêu Đế biến đi đâu mất…bản năng cơ thể thuận theo ý muốn của nam nhân.

Giữa Phượng Lệ Suối, Phượng Cốt Sơn…

Trái tim hòa cùng nhịp đập…



Chúc cả nhà chiều đầu tuần vui vẻ <3

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BĐN
Bu đây nè!09 Tháng năm, 2023 17:36
Một chi tiết khác nx tui nghĩ là do bác Hậu hồi trc chưa suy nghĩ ra Hóa Vũ Bá Thần và cx k quá minh bạch hay chưa có ý tưởng về Hỗn Độn Khí (từ chương đầu đến khi phi thăng lên thành Vương, Tôn Giả chx hề đề cập đến HĐK)
BĐN
Bu đây nè!09 Tháng năm, 2023 17:33
Coy cmt ở dưới của tui nha
BĐN
Bu đây nè!09 Tháng năm, 2023 17:31
Ý kiến này hồi đó tui cx có nghĩ r, nhưng sau khi ngồi ngẫm nghĩ thiệt lâu và có sự xuất hiện của Hóa Vũ Bá Thần thì tui thấy nó tốt nhất vẫn nên đc lập thành Thế Giới bởi, HĐK riêng lẻ sẽ yếu hơn khi hết thảy Ngũ Hàn kết hợp thành Thế Giới, mà uy lực của 1 Thế Giới thì ai cx bt rồi,nếu là nhân vật tầm thường thì trong cùng cấp chỉ cần 1Thế Giới là đủ đánh bay
BĐN
Bu đây nè!09 Tháng năm, 2023 17:27
K thấy khi Hỗn Độn Khí lập thành Thế Giới bị các tôn đại đỉnh thuộc Cấm Kỵ đè ép xuống dưới đáy xã hội hả, năng lượng bên trong HĐK tuy khá lớn, nhưng để so sánh vs các TĐDV như Hồng Hoang Ma Văn, hoặc những Dị Vật hóa hình thì còn non lắm.Vd: ông lấy Hỏa Hệ Hỗn Độn đem so vs Dị Vật Hỏa Hệ (có thể hóa hình hoặc k) sẽ chắc chắn bị lép vế
BT
Binh Thanh09 Tháng năm, 2023 15:41
Ln khi nào cho công pháp Ninh vô song lên chí tôn ta
K
Kctok09 Tháng năm, 2023 06:07
bhdsk đến cả vĩnh hằng thuộc tính cx có thể dễ dàng hấp thì hấp thu hỗn độn khí càng đơn giản, hơn nữa hiệu quả còn hơn xa thiên địa dị vật. lúc còn ở tiểu vũ trụ nếu LN chịu chi hấp thu hỗn độn khí thì k cần tam muội chân hỏa và hóa vũ bá thần thể cx dễ dàng đột phá thiên đế, thống nhất vũ trụ ngay trong tầm tay
K
Kctok09 Tháng năm, 2023 06:04
tự nhiên có một thắc mắc, đó là s chưa bao h thấy LN hấp thu hỗn độn khí để gia tăng tu vi nhỉ?( lúc chưa có hóa vũ bá thần thể) hỗn độn khí là lực lượng còn cao cấp hơn cả thiên địa dị vật, nếu hấp thu k chỉ tăng cao tu vi, thậm chí còn có thể gia tăng uy lực cho các thiện địa dị vật có thuộc tính tương ứng.
HA
Hồ An09 Tháng năm, 2023 05:02
Đọc từ khi mới ra đến chương 50 ngày nào cg đợi ngày nào cũng chờ mà cuốn vãi :))
HA
Hồ An09 Tháng năm, 2023 05:02
Đọc từ khi mới ra đến chương 50 ngày nào cg đợi ngày nào cũng chờ mà cuốn vãi :))
TVK
Trương vạn kiếp 09 Tháng năm, 2023 05:01
Mà m ăn nói cũng như cái đb vậy
TVK
Trương vạn kiếp 09 Tháng năm, 2023 05:00
Nói thật lòng thì ta cũng ghét truyện này 1 chút nhưng nhờ có m thì t ghét truyện này triệt để
HY
Huỳnh Yến09 Tháng năm, 2023 04:21
Luyện hóa cho thế giới chi linh nó xóa sổ à
TP
Tú Phạm09 Tháng năm, 2023 01:21
Nghi nghi rồi! Bữa nào mà ra 3 chương là bữa sao nghĩ khỏe!
TVK
Trương vạn kiếp 09 Tháng năm, 2023 00:12
À , vậy ta xin bỏ truyện này luôn mà sang ủng hộ con đường bá chủ của chim thần
BT
Binh Thanh08 Tháng năm, 2023 17:07
LN khi nào cho Ninh vô song lên chí tôn ta
HQ
Hứa Quang08 Tháng năm, 2023 15:35
Đọc thì lướt qua rồi vào spam hỏi này hỏi nọ ngán
TVH
Thanh Văn Hoàng08 Tháng năm, 2023 13:16
Thánh tôn ma long mà gặp Nam mặt lờ thì chỉ có quỳ nhỉ
SG
Soi gia08 Tháng năm, 2023 11:04
Là cái đầu buồi
TVK
Trương vạn kiếp 08 Tháng năm, 2023 07:42
Do ta đọc mấy comment trước nói có ntr trong truyện nên ta đã bỏ truyện nhưng bây giờ ta muốn đọc lại nhưng vẫn còn kiêng kỵ ntr kia lắm
TVK
Trương vạn kiếp 08 Tháng năm, 2023 07:38
Cho hỏi chương mấy lạc nam bị ntr vậy để ta né
NP
ngáo phong08 Tháng năm, 2023 07:04
chương 8 là truyện sẽ à
NP
ngáo phong08 Tháng năm, 2023 07:04
chương 8 là truyện sẽ à
BĐN
Bu đây nè!08 Tháng năm, 2023 04:06
S hồi lên Nguyên Giới bác Hậu k cho LN luyện hóa 1 mớ hành tinh tầm trung ở đó nhỉ? Vừa làm suy giảm sự đồng hóa giữa Nguyên Giới lên Nhất Thế Vũ Trụ, vừa gia tăng thêm thực lực nx? Hay là do Nguyên Giới nó k tồn tại các hành tinh khác,mà chỉ là 1 khối thế giới duy nhất hả? Khó hiểu quá...
G
Goat14708 Tháng năm, 2023 02:35
dự là 1 năm đến 1 năm rưỡi nữa end . Cố lên tác.
NHT
NGUYỄN HỮU THÀNH TÀI07 Tháng năm, 2023 23:17
Ôi ko truyện đi dc 2/3 r á =((
BÌNH LUẬN FACEBOOK