Mục lục
Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nơi này là được xưng là Phượng Lệ Suối, Cốt Phượng Sơn…”

Đôi nam nữ không nhanh không chậm tham quan các cảnh sắc Hỏa Phượng Giới một đoạn thời gian, bàn tay cả hai vẫn luôn nắm chặt.

Lạc Nam dường như quân tử đến lạ kỳ, chưa từng làm ra hành vi nào vượt quá giới hạn, uổng cho mỹ nhân vẫn luôn giữ tâm thái đề phòng khi ở bên cạnh hắn.

Đến ngày cuối cùng, Phượng Nghi Nữ Đế trong vai Phượng Cửu Huyền hướng Lạc Nam giới thiệu…

Lúc này hai người đang đứng trên một đỉnh núi hùng vĩ rộng lớn, nhìn xuống dòng suối trong suốt như pha lê đang chảy róc rách phía dưới, trên không có muôn cầm bay lượn, dưới suối có tẩu thú dừng chân uống nước…

Cảnh sắc yên bình, dễ chịu…

Lạc Nam đánh giá một thoáng, ngọn núi mình đang đứng dưới chân có hình dạng như một tôn Phượng Hoàng đang thu mình lại cúi đầu, bộ dạng vô cùng đau đớn, thống khổ…

“Phượng Lệ Suối, Cốt Phượng Sơn…” Lạc Nam lẩm bẩm đọc hai cái tên này, cảm thấy hứng thú hỏi:

“Vì sao con suối và ngọn núi này có tên như vậy?”

Phượng Nghi đưa mắt nhìn ra xa, như nhớ đến một hồi ức không đẹp, thăm thẳm thở dài, giọng điệu hòa cùng làn gió:

“Phượng Hoàng Tộc trải qua nhiều thời đại thịnh suy khác nhau, có thời phồn vinh thịnh vượng, cũng có những thời điểm nội bộ tranh đấu không ngừng, loạn lạc khắp chốn…”

“Cố sự về Phượng Lệ Suối và Cốt Phượng Sơn xảy ra trong thời đại chiến loạn…”

“Chuyện kể rằng một đôi nam thanh nữ tú Hỏa Phượng Tộc đến từ hai gia tộc khác nhau là thanh mai trúc mã cùng lớn lên từ nhỏ, vừa ra đời đã được trưởng bối hai bên đặt ra hôn ước, tình yêu thắm nồng, sau khi kết hôn liền như keo như sơn!”

“Đáng tiếc mọi thứ dường như chấm dứt khi tộc trưởng của hai nhà quyết tâm cạnh tranh ngôi vị Đại Trưởng Lão của Hỏa Phượng Tộc!”

“Tranh đấu không ngừng, dương mưu và âm mưu được bố trí tầng tầng lớp lớp…”

“Người nữ bị gia tộc xúi giục dùng kịch độc mưu sát cả nhà nam nhân mình yêu…”

“Người nam lại được gia tộc yêu cầu dùng thê tử của mình làm con tin để gia tộc cạnh tranh làm ra nhượng bộ…”

“Đứng giữa ranh giới giữa tình yêu và gia tộc, người nữ tuyệt vọng lựa chọn bỏ trốn, ẩn cư nơi thâm sơn cùng cốc!”

“Sau biết mình có thai, ngày đêm u sầu đổ lệ cho đến chết, nước mắt của nàng nhiều đến mức hóa thành một dòng suối…”

“Người nam điên cuồng truy tìm tin tức của vợ, sau bao nỗ lực lại phát hiện thi thể nàng và đứa nhỏ trong bụng bên bờ suối trong, cả người như bị sét đánh, quỳ gối bất động tại chỗ hàng vạn năm không hề di động, mãi đến khi hóa thành một bộ xương trắng, qua nhiều năm được địa hình bồi đắp, xương cốt cũng hóa thành núi cao…”

“Phượng Lệ Suối và Cốt Phượng Sơn được hình thành như thế…”

Phượng Nghi Nữ Đế nhẹ nhàng nhắm lại hai mắt, năm đó khi còn rất nhỏ, nàng từng khóc rống khi nghe mẫu thân kể lại cố sự về nơi này.

Bất kể như thế nào, chỉ cần là người lương thiện có cảm xúc, chắc chắn sẽ không thể vui khi nghe những chuyện như vậy.

Lạc Nam cũng sắc mặt nặng nề.

Chỉ cần nơi nào có sinh mệnh, nơi đó sẽ sinh ra đấu tranh, bất kể là người hay yêu, thậm chí là những sinh vật cấp thấp cũng phải chiến đấu sinh tử để đoạt nhau từng miếng mồi, từng phạm vi lãnh thổ.

Thực tế này mặc dù tàn nhẫn nhưng lại rất khó để thay đổi.

Mà những số phận bị các cuộc đấu tranh cuốn vào dẫn đến kết cục thê thảm tuyệt đối là nhiều vô số kể.

Cố sự về Phượng Lệ Suối và Cốt Phượng Sơn chẳng biết có thật hay không, nhưng chắc chắn những số phận bi thảm như vậy hoặc hơn thế nữa vẫn đã và đang tồn tại…

Bất quá không thể không nói, ở bất kỳ thế giới nào cũng có những danh lam thắng cảnh, những giá trị văn hóa lưu truyền qua nhiều thế hệ.

Phượng Hoàng Tộc cũng không ngoại lệ.

Nhìn sang mỹ nhân cạnh bên có chút u sầu, Lạc Nam trong đầu đột nhiên có ý tưởng.

“Nơi này cảnh sắc thơ mộng lòng người, chúng ta dừng chân bên bờ suối thưởng thức không khí một chút…” Hắn đề nghị nói.

“Được rồi!” Phượng Nghi không từ chối.

Chỉ cần nam nhân này không động tay động chân với nàng, ngoài ra hắn muốn cái gì cũng được.

Lạc Nam tìm một tảng đá tương đối bằng phẳng bên bờ suối ngồi xuống, trong ánh mắt khó hiểu của Phượng Nghi, chỉ thấy một thanh Cổ Cầm đã lơ lửng xuất hiện.

Thân cầm đỏ rực như máu, vừa mới hiện ra đã mang theo một cổ sát khí nặng nề làm lòng người khó chịu, những sợi dây đàn trong suốt như linh hồn, nếu không phải Đế Cấp cường giả chưa chắc có thể nhìn thấy.

Huyết Dẫn Vong Hồn Cầm.

Lạc Nam từ khi thành Thiên Khí Đế đã nâng cấp tất cả Pháp Bảo từng theo mình chinh chiến.

Huyết Dẫn Vong Hồn Cầm cũng không ngoại lệ.

Năm đó còn là một tiểu tu sĩ ở Ngọc Tiên Môn, hắn từng dựa vào một thanh Huyết Dẫn Vong Hồn Cầm đối kháng số lượng lớn thiên tài Tiên Giới bên trong bí cảnh…

Chớp mắt đã là vài chục năm…Huyết Dẫn Vong Hồn Cầm không có nhiều đất diễn.

Thật ra cũng bởi vì Lạc Nam có quá nhiều thủ đoạn chiến đấu diện rộng hiệu quả hơn nên ít khi dùng đến nó.

“Hắn cũng biết cầm thuật?” Phượng Nghi âm thầm lấy làm kỳ, thầm nghĩ tiểu tử thúi này thành tựu về nhiều mặt cao như vậy, không biết cầm thuật đạt đến mức độ nào.

Tình…tinh…tinh…tính…tinh…

Tiếng đàn ngân vang lập tức xóa đi suy nghĩ miên man trong lòng Phượng Nghi, ánh mắt nàng trở nên hoảng hốt, không ngờ chỉ vài nốt cầm âm đầu tiên đã chạm đến cõi lòng mình.

Rất nhanh, toàn bộ linh hồn của nàng đã chìm vào trong đó…

Lạc Nam hai mắt khép hờ, bàn tay lướt trên dây đàn, một khúc cổ cầm da diết hòa vào trong gió…

Không còn sát khí vốn có của Huyết Dẫn Vong Hồn Cầm, có chăng chỉ là thương xót vô tận.

Thả hồn vào tiếng đàn, Phượng Nghi có cảm giác như âm điệu hòa quyện cùng cảnh vật xung quanh, âm thanh vọng lại từ vách núi, tiếng suối chảy vu vơ cũng trở thành một phần hoàn mỹ của bản cầm âm này.

Thoáng hoảng hốt, trước mắt nàng như hiện ra khung cảnh một đôi nam nữ yêu nha sâu đậm, trải qua vô số ngọt ngào từ nhỏ đến khi trưởng thành, tưởng như được hưởng cuộc đời hoàn mỹ bên cạnh người mình yêu, đặt chân vào thiên đường…

Nhưng tình yêu đó lại bị cuốn vào vòng xoay của những cuộc đấu tranh chính trị gay gắt, để kết quả cuối cùng để lại tiếc hận cho các thế hệ mai sau, thiên đường chỉ gần trong gang tấc lại vĩnh viễn không thể với tới được nữa, khiến người nghe vừa đau nhói, vừa tiếc hận thương xót…

Phượng Nghi liên tưởng đến số phận mình, mặc dù cả đời nàng chưa từng đem lòng yêu một nam nhân, nhưng thân là người đã định trước sẽ trở thành nhân vật đứng đầu gia tộc, tất cả những thủ đoạn chính trị, những mặt tối tăm của cái gọi là quyền lực nàng biết rất rõ.

So với những nam nữ yêu nhau một lần rồi vụt tắt, nữ nhân cô đơn chèo chống cả một gia tộc hàng đầu vũ trụ như nàng liệu có hạnh phúc hơn chăng?

Đinh…

Cầm âm kết thúc, Lạc Nam tay dừng trên dây đàn…

Liếc nhìn sang bên cạnh, bắt gặp ánh mắt “Phượng Cửu Huyền” đỏ hoe, hắn không nhịn được hỏi:

“Nàng khóc à?”

Âm thanh của nam nhân khiến Phượng Nghi bừng tỉnh, nàng vội vàng lau đi khóe mắt, yêu kiều hừ một tiếng:

“Nơi này hoang vu như vậy…bụi bay vào mắt của ta!”

Bắt gặp nụ cười của Lạc Nam, nàng đánh trống lãng hỏi: “Khúc đàn vừa rồi gọi là gì? Nghe cũng tạm được…”

“Tam Thốn Thiên Đường…” Lạc Nam hồi đáp.

“Tam Thốn Thiên Đường…” Phượng Nghi lẩm bẩm trong miệng, có chút cảm thán nói:

“Cái tên này rất hay, thiên đường tưởng chừng chỉ gần trong ba tấc nhưng lại không thể nào chạm tới được, như gần mà cũng như xa…”

“Cũng giống như đôi nam nữ kia, tưởng như cả đời hạnh phúc trọn vẹn, nào đâu cách biệt nhân gian…”

Lạc Nam âm thầm gật đầu, sau khi nghe cố sự về Phượng Cốt Sơn và Phượng Lệ Suối, hắn đã ngay lập tức nghĩ đến khúc cổ cầm này.

“Trước giờ chỉ nghe thế nhân đồn Côn Lôn Thiếu Chủ phong lưu đa tình, thiên phú siêu quần, thực lực nổi bật!” Phượng Nghi Nữ Đế có chút trêu chọc:

“Không ngờ ngươi lại tài hoa như vậy, nếu để những người ái mộ của ngươi biết được, sợ rằng số lượng nữ tử điên cuồng sẽ lại gia tăng!”

“Còn nàng thì sao? liệu có điên cuồng vì ta?” Lạc Nam nháy mắt hỏi ngược lại.

“Haha!” Phượng Nghi Nữ Đế hài hước cười:

“Cầm âm của ta cũng đâu thua kém ngươi, vì sao phải mê muội?”

Kiêu ngạo nói một tiếng, trước mặt nàng đã xuất hiện một thanh Cổ Cầm làm bằng gỗ đỏ rực như lửa đỏ, bên trên có điêu khắc Phượng Hoàng bay múa, vô cùng diễm lệ.

“Đây là Phượng Hoàng Vũ Cầm, để ta tặng lại ngươi một khúc!”

Phượng Nghi Nữ Đế hiếm thấy bị gợi lên nhã hứng, từng ngón tay ngọc ngà bắt đầu chuyển động, một khúc cầm âm tuyệt diệu lại được vang lên.

Lạc Nam ngồi một bên ngắm nhìn nàng, chẳng biết vì sao lúc này “Phượng Cửu Huyền” mang đến cho hắn cảm giác rất lạ.

Nàng như hóa thân của một nữ nhân đứng trên đỉnh thế gian, trải qua vô vàn mưa gió và có trong tay tất cả, nhưng lại tràn ngập cô đơn vì nam nhân thiên hạ ở trong mắt nàng chỉ như cát bụi.

Âm nhạc là thứ có thể gắn kết linh hồn, mặc kệ ngươi đến từ chủng tộc nào, quốc gia khác nhau…ngươi vẫn có thể thông qua thứ giai điệu của người đối diện tạo nên để cảm nhận tâm tình của hắn.

Ánh mắt Lạc Nam có chút hoảng hốt, ở giây phút cuối cùng của khúc đàn, hắn thậm chí mơ hồ nhìn thấy hư ảnh Phượng Nghi Nữ Đế xuất hiện bên cạnh Phượng Cửu Huyền, triển khai cầm khúc.

ĐINH…

Tiếng đàn chấm dứt cũng là lúc hư ảnh Phượng Nghi Nữ Đế đột ngột tan biến.

Lạc Nam vội vàng lắc đầu, trong lòng thầm nghĩ: “Có lẽ bởi vì Cửu Huyền là do Phượng Nghi dùng Khai Noãn Đế Đan sinh ra nên mới cho ta cảm giác như vậy…”

Nữ nhân trước mặt rõ ràng là Phượng Cửu Huyền, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn của hắn làm sao có thể nhìn sai được?

Xua tan tạp niệm, Lạc Nam bỗng nhiên lấy ra một bình Đế Tửu, ngửa đầu lên trời tu một ngụm lớn, ra vẻ tiếc nuối cất tiếng thở dài:

“Cảnh vật non nước hữu tình, cầm khúc có, rượu ngon có nhưng lại thiếu một thứ rất quan trọng…”

“Hừ, có giai nhân như ta bồi bạn còn thiếu thứ gì?” Phượng Nghi bất mãn nói.

“Cầm khúc hay sao thiếu được mỹ nhân vũ…” Lạc Nam ánh mắt tràn đầy mong đợi nhìn lấy nàng:

“Đặc biệt còn là Phượng Hoàng Vũ!”

“Phi, nghĩ hay lắm!” Phượng Nghi khẽ gắt một ngụm, gò má vô thức đỏ lên hết sức kiều diễm.

Nam nhân này vậy mà muốn nàng khiêu vũ cho hắn xem.

Ở toàn vũ trụ này, ai dám để Phượng Nghi Nữ Đế, Phượng Hoàng Tộc Trưởng như nàng nhảy múa?

“Bởi vậy ta mới nói là đáng tiếc…đáng tiếc a…” Lạc Nam ra vẻ u sầu, trong mắt khó nén nổi thất vọng, lại nốc một ngụm rượu lớn.

Chẳng biết vì sao nhìn dáng vẻ và ánh mắt thanh tịnh của nam nhân, Phượng Nghi có chút đọng lòng.

Nàng xém chút quên mất, hiện tại nàng đang là Phượng Cửu Huyền chứ không phải Phượng Nghi cao cao tại thượng.

Mà Phượng Cửu Huyền theo lý mà nói đã là nữ nhân của hắn.

Nam nhân yêu cầu nữ nhân của mình khiêu vũ cũng không phải là điều gì quá mức to tác.

“Đúng rồi, ta đang muốn giúp nữ nhi rút ngắn quan hệ với hắn, sao có thể cái gì cũng từ chối hắn?”

Phượng Nghi Nữ Đế âm thầm hạ quyết tâm, yêu kiều lên tiếng:

“Đàn đi!”

Lạc Nam hai mắt tỏa sáng, vội vàng tập trung gãy đánh.

Óng tay áo và tóc dài tung bay, Phượng Nghi đạp ra ngón chân ngọc ngà tinh xảo, thân thể lướt đến mặt hồ, đạp trên mặt nước.

Hai người như tiến vào một loại trạng thái tâm hữu linh tê, nam nhân đánh đàn, mỹ nhân khiêu vũ, xung quanh là thiên nhiên đất trời bầu bạn…

Khác với làn điệu u sầu thương cảm và tràn đầy chua xót mà khúc Tam Thốn Thiên Đường mang lại.

Một khúc đàn lần này Lạc Nam tấu lên lại tràn ngập bầu không khí ngọt ngào, ướt át…

Đây là một khúc đàn phá vỡ quy chuẩn trói buộc, tự do tự tại truy cầu tình yêu, nam nhân theo đuổi nữ nhân, lại giống như Phượng Hoàng nam truy tìm bạn lữ…

Phượng Cầu Hoàng…

Không ngần ngại bày tỏ tình cảm, Lạc Nam chìm đắm vào khúc Phượng Cầu Hoàng một cách đầy phong lưu tiêu sái.

Phượng Nghi Nữ Đế thân thể yểu điệu như hoa hồng nở rộ, từng ngón tay, từng bước chân uyển chuyển xinh đẹp không sao tả hết…

Tưởng như hòa vào tiếng đàn, nhịp tim của nàng lại đập mạnh chưa từng có, sắc mặt đỏ lên, hai mắt ngập nước luân chuyển…

Thân là người lý giải cầm âm, nàng làm sao không nghe ra tình ý của Phượng Cầu Hoàng?

Không nghĩ đến nam nhân này mượn âm nhạc tỏ tình lại hợp với ngữ cảnh đến như vậy…

Phượng Cầu Hoàng như khuyên một nữ nhân giải phóng chính mình, mở rộng trái tim đón nhận tình yêu của nam nhân để ngày sau cùng nhau ngao du thiên hạ.

Đối với một nữ nhân cô đơn vô số năm, gánh nặng của người đứng đầu một tộc đè lên đôi vai như nàng thật sự có sức hấp dẫn quá lớn, chỉ muốn buông bỏ tất cả để đi cùng với hắn.

Ánh mắt hai người chạm nhau như có một luồng điện, Phượng Nghi toàn thân run lên.

Nàng e ngại nếu tiếp tục như vậy mình sẽ chìm đắm vào trong đó không dứt ra được.

Nàng đã đánh giá thấp mị lực của nam nhân này.

Vốn cho rằng với tâm cảnh của một vị Thiên Yêu Đế, nàng sẽ rất dễ dàng qua mặt nam nhân, dễ dàng trêu đùa hắn trong lòng bàn tay, vừa rút ngắn khoảng cách giữa hắn và nữ nhi, vừa không để bản thân mình chìm đắm.

Nhưng từ đầu đến cuối, rõ ràng chỉ có nàng mới là người đang ngày càng lún sâu.

Hắn dường như một cái vực đen tối tăm thần bí, khiến nữ nhân không nhịn được ngày càng hãm vào.

Chẳng biết từ bao giờ tiếng đàn đã sớm dừng lại, Phượng Nghi chưa kịp định thần, đã cảm giác được thân thể mình rơi vào lòng ngực ấm áp rộng lớn của một nam nhân.

Hắn vòng tay ôm nàng, động tác cực kỳ ôn nhu và dịu dàng, dường như chỉ cần nàng hơi dùng sức đẩy ra là có thể thoát khỏi.

“Thời gian còn dài, không nên tự tạo áp lực và gánh nặng cho mình, vẫn luôn có ta ở bên cạnh nàng…” Giọng điệu nam tính tự tin vang lên bên tai, Phượng Nghi Nữ Đế trái tim run lên, bị hắn chạm đến cõi lòng.

Một phút yếu ớt khiến nàng sa ngã, thân thể nhẹ dựa vào người nam nhân.

Lạc Nam nâng nhẹ chiếc cằm của nàng, nhìn ngắm đôi mắt mỹ miều có phần bối rối và tránh né.

Phượng Nghi Nữ Đế không dám tiếp tục chơi đùa với lửa, nàng không muốn lún sâu hơn, vội vàng hé mở bờ môi lên tiếng:

“Đừng…ta là…”

“Ưm…”

Chưa kịp dứt lời, Lạc Nam đã cúi đầu hôn xuống, nhân cơ hội nàng vừa hé miệng đã duỗi ra đầu lưới chiếm đoạt hương tân ngọc dịch bên trong, nồng nàn thưởng thức.

ONG!

Phượng Nghi chỉ cảm thấy linh hồn oanh động khiến toàn thân mềm nhũn, tất cả lý trí Thiên Yêu Đế biến đi đâu mất…bản năng cơ thể thuận theo ý muốn của nam nhân.

Giữa Phượng Lệ Suối, Phượng Cốt Sơn…

Trái tim hòa cùng nhịp đập…



Chúc cả nhà chiều đầu tuần vui vẻ <3

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TN
Thiên Ngọc23 Tháng tư, 2023 04:37
Ai có bộ sắc hiệp ngoài 3 bộ âm dương hoá tạo hay lục địa kiện tiên và bộ này nứa
TTT
Thánh Toxic truyện khi ....22 Tháng tư, 2023 16:54
Chương 1973 chán thật
BĐN
Bu đây nè!22 Tháng tư, 2023 16:36
Mấy chap sau nx là chit chit em đệ non tơ r các mày ạ=)Mà bác Hậu buff ghê thiệc,đầu tiên cho LN kế nhịm Đông Hoa Cung-Chí Tôn thế lực, tiếp đến là con vk hờ của LN đc tuyển vào Chí Tôn thế lực,bây h lồi thêm Tiểu Tiểu và bà Nương Nương kia chưa rõ thông tin thế lực,kém nhất cũng là Chí Tôn?Má ơi bảo kê đầy mình như này bộ định xin nốt Ngũ Châu luôn hay j?
LM
linh manh22 Tháng tư, 2023 14:31
chuẩn bị thịt đồ đệ rồi
TNN
Tùng Nguyễn Nguyễn22 Tháng tư, 2023 12:51
Cấm Kỵ Chi Nhãn cho dù yếu đi nữa cũng là CK mà chỉ được 1 môn Nghịch Thế Thần Thông Trong khi đó cũng là chí tôn nhưng Long Chí Tôn và Trụ Việt Mẫu mỗi ng sáng tạo đc 1 môn cmnr ảo thật đấy !ko biết cấm kỵ chi nhãn còn công năng khác ko chứ như vậy là éo ổn rồi :v kkk
LT
Long Thanh22 Tháng tư, 2023 03:02
Hí du hoa tùng có 3 sư phụ
N
Nam21 Tháng tư, 2023 22:51
hi du hoa tùng
KQĐ
Khánh Quốc Đoàn21 Tháng tư, 2023 14:05
Mấy thành niên thích kêu ca thì kêu nhiều vô, không như bên yy bị khoá mõm r nên cayyyy đây mà
TH
Thiên Hạ21 Tháng tư, 2023 12:15
Tìm truyện nam chính xuyên không có 4 hay 5 sư phụ . Từ luyện công pháp có 7 kim đan
TH
Thiên Hạ21 Tháng tư, 2023 12:11
Tìm truyện:: nam chính xuyên không có 4 hay 5 sư phụ ...từ luyện công pháp gì có 7 kim đan hay nguyên anh í....
TH
Thiên Hạ21 Tháng tư, 2023 12:11
Tìm truyện:: nam chính xuyên không có 4 hay 5 sư phụ ...từ luyện công pháp gì có 7 kim đan hay nguyên anh í....
TH
Thiên Hạ21 Tháng tư, 2023 12:05
Tìm truyện..năm chính xuyên không hình như có 4 sư phụ với lại từ luyện công pháp gì mà có 7 kim đan ..
TBB
Tâm Bất Biến21 Tháng tư, 2023 08:25
Trái đất 7 tỷ người, mỗi người mỗi sở thích. Thích truyện này thì đọc, ko thích thì tìm truyện khác. Toxic ! Để anh Hậu viết theo ý của anh Hậu, vì sao Hậu phải chiều theo ý bọn mày ??? Đã xem chùa ko đóng góp được đồng nào thì im mẹ cái mõm vào !
TBB
Tâm Bất Biến21 Tháng tư, 2023 08:20
Vậy mà cũng có thằng vô đây đọc rồi comment. Đúng là cái đồ móc bọc bới rác
HN
hai nguyen21 Tháng tư, 2023 07:03
Khi đọc mình hỉu là dc r. Nhìu khi đánh máy sai là chuyện bt. Bớt soi kỹ lại bro
HN
hai nguyen21 Tháng tư, 2023 07:01
Chắc chắn sẽ có nha bro. Điều ông nói là hợp lý có j mà gạch đá.
PAB
Phương Anh Bùi21 Tháng tư, 2023 04:53
Dcm rác thì tìm truyện khác mà đọc . Đã đọc chùa con đòi hỏi
TH
Trần Hưng20 Tháng tư, 2023 18:12
Còn tuỳ tác muốn main tạo CK hay buff BHDSK thành no.1 ,nhưng nếu có thì khả năng cũng gần end game ms làm đc(các cảnh giới trong CK khả năng là kịch kim r)
BĐN
Bu đây nè!20 Tháng tư, 2023 16:01
Nam nó độc chiếm 2Công Pháp Cấm Kỵ, 1Pháp Bảo Cấm Kỵ, 1 lần tự sáng tạo Nghịch Thế Thần Thông, 2 lần thi triển Nghịch Thế Thần Thông, từng nhìu lần cải tiến Công Pháp, t đang có 1 ý nghĩ điên rồ là có khi nào đến 1 thời điểm nhất định nó có thể cải biến hoặc giả sử thành công tạo ra Cấm Kỵ Công Pháp hay k? (Suy luận cá nhân, k gạch đá)
G
Goat14720 Tháng tư, 2023 14:30
Yếu tố sắc bây giờ ; tầm 20 30 chương 1 lần cũng được nhưng kiểu đã có là Hậu sẽ viết cực chi tiết cho ae .Thay đổi vậy là hợp lý rồi các đạo hữu.
TNN
Tùng Nguyễn Nguyễn19 Tháng tư, 2023 05:54
Nhưng càng về sau bố cục từ map Hạ đến Tiên giới càng ngày càng hay sắc cũng ít lại nên mấy ông bị cuốn vào truyện tu tiên thuần như lúc ban đầu cmnr
TNN
Tùng Nguyễn Nguyễn19 Tháng tư, 2023 05:54
với lại trong thời gian chờ chương mấy ông đọc bộ truyện khác thấy main trong đó tác phong nói chuyện cool hơn rồi về đọc lại những đoạn của LN thấy ko quen, ko phải tác thay đổi mà là mấy ông thay đổi rùi , nếu LN tính cách ko như vậy thì sao mà mặt dày cua gái hả mấy ông?
TNN
Tùng Nguyễn Nguyễn19 Tháng tư, 2023 05:53
Không phải truyện càng ngày ko hay, mà mấy ông quên mục đích ban đầu đọc của bộ này rồi lúc trc đọc chỉ vì Sắc và Harem thôi.
TTT
Thánh Toxic truyện khi ....19 Tháng tư, 2023 04:46
Đm mấy thằng đọc chùa mà cứ sủa chương 1 là sủa ra lâu 2 là sủa nội dung
TTT
Thánh Toxic truyện khi ....19 Tháng tư, 2023 04:44
Đm mấy thằng đọc chùa mà cứ sủa chương
BÌNH LUẬN FACEBOOK