Mục lục
Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên ngoài tinh không…

Lạc Nam cùng Độc Cô Ngạo Tuyết sóng vai đứng trên đỉnh Ngũ Long Đế Cung, tóc dài nhẹ phiêu trong gió…

Trước mắt hai người, một vùng lãnh thổ rộng lớn đã ngay ở trước mặt, nhìn không thấy điểm cuối.

“Lần đầu đến Tiên Ma Vực…ta cảm giác nơi này đã cực kỳ to lớn, nhưng hiện tại sau khi vượt qua Côn Lôn, cảm giác Tiên Ma Vực cũng trở nên bé lại…”

Lạc Nam lẩm bẩm nói, trước mắt như hiện ra một bóng hình lãnh diễm phi phàm, đôi mắt đẹp đằng đằng sát khí muốn giết hắn.

Gần đây hắn thường nhớ đến nàng, nữ nhân này giống như một giấc mộng lướt qua trong đời, mặc dù Vạn Yêu Thánh Địa của nàng gần trong gang tấc, nhưng lại xa xôi khó chạm…

Bất quá Lạc Nam cũng không chủ động đi tìm, một vị Địa Yêu Đế hùng mạnh như nàng chắc cũng chẳng tha thiết gặp mặt hắn.

“Con đường này càng đi xa, tầm mắt lại càng trở nên rộng lớn, những gì bản thân đã trải qua sẽ tự giác thu nhỏ lại!” Độc Cô Ngạo Tuyết tay cầm Trúc Kiếm, ánh mắt mông lung tựa đầu vào vai hắn.

Thời gian nửa năm, quan hệ của hai người đã tăng tiến đến một mức độ mà nàng chưa từng ngờ đến, thậm chí trước đây trong mơ cũng chẳng nghĩ đến những chuyện lần này.

Lạc Nam mỉm cười ôm lấy eo nàng, đối với hành động đêm đó mặt dày chinh phục nàng, đến nay vẫn còn đắc ý.

Quả nhiên lời của Âu Dương Thương Lan nói đúng, đối với nữ nhân có tính cách như Độc Cô Ngạo Tuyết, thủ đoạn bình thường không ăn thua, chỉ có trực tiếp đè ra mới có hiệu quả đột biến.

“Lấy ra được chưa?” Độc Cô Ngạo Tuyết lúc này liếc mắt nhìn qua hắn, u cốc giữa hai chân nàng vẫn còn đang chật nít.

Thời điểm ban đầu có chút khó chịu, nhưng mấy ngày trôi qua cũng trở thành thói quen, thậm chí đôi khi quên mất sự tồn tại của đồ vật đó.

“Hừ, tội của nàng lớn lắm!” Lạc Nam bĩu môi nói: “Khi nào ta cho phép mới được bỏ ra!”

Độc Cô Ngạo Tuyết cắn nhẹ cánh môi, gò má đỏ thẳm.

Nếu để các tỷ muội biết nàng cam chịu bị nam nhân này khi dễ như vậy, hình tượng từ trước đến giờ chắc chắn là mất hết rồi.

Cũng may, tính cách của nàng không hề thay đổi, chẳng qua là biểu lộ ra mặt nội tâm nhất trước mặt nam nhân này mà thôi, ở trước mặt những người khác nàng vẫn che giấu rất tốt.

Nghĩ đến đây, Độc Cô Ngạo Tuyết vuốt nhẹ tóc mai, dung nhan và khí chất một lần nữa trở về bộ dạng điềm tĩnh, trong trẻo và lạnh lùng trước đó.

Lạc Nam thấy vậy âm thầm cười cười, hắn không quan tâm nàng biểu hiện như thế nào trước mặt hắn và người khác…chỉ cần là Độc Cô Ngạo Tuyết, hắn đều ưa thích.

Nhắc đến chúng nữ, hắn lại không nhịn được nhớ đến các nàng…

“Đi!”

Hạ lệnh cho Ngũ Long Đế Cung đẩy nhanh tốc độ, băng qua thiên không.

ẦM ẦM ẦM…

Ngũ Long Đế Cung uy nghiêm khí phách, đến bất kỳ đâu đều khiến hàng loạt tu sĩ chú ý.

Thậm chí có không ít kẻ lòng mang ý đồ không biết sống chết, muốn ngăn cản gây sự cướp đoạt.

Đáng tiếc tốc độ của Ngũ Long Đế Cung quá nhanh, bọn hắn muốn tiếp cận cũng không kịp, chỉ có thể vừa ghen tị vừa ngưỡng mộ nhìn xa giá khí phách cao quý ấy lướt ngang.

Đúng ngay lúc này, Lạc Nam chứng kiến một nữ nhân toàn thân mặc đồ đen, dung mạo tuyệt đỉnh, khí chất thành thục sắc sảo lướt như lưu tinh trong tinh không, quanh thân tạo thành một luồng hắc quang đầy sát khí.

Ngũ quan không chút tỳ vết của nàng hơi tái nhợt, khóe môi rỉ máu, bộ dạng có chút chật vật.

Chẳng biết tại sao, Lạc Nam cảm giác trên thân nữ nhân này có chút gì đó quen thuộc.

Mà như cảm giác được ánh mắt của hắn, nữ nhân cũng lạnh lùng liếc qua.

Sau khi phát hiện người đó là Lạc Nam, tròng mắt đen tuyền của nàng hơi co lại.

Sau khi phát hiện bên người Lạc Nam không có Lạc Hồng Kiếm, nữ nhân âm thầm thở phào một hơi, giả vờ chẳng quen biết Lạc Nam gia tăng tốc độ.

“Nàng này có chút kỳ quái…” Lạc Nam nhíu mày, nhìn theo bóng lưng của nàng lẩm bẩm.

“Người quen?” Độc Cô Ngạo Tuyết cũng chú ý đến một màn này, trong trẻo hỏi.

“Không biết…nhưng có chút cảm giác gì đó quen thuộc!” Lạc Nam lắc đầu.

Hắn còn chưa hống hách đến mức vì cảm thấy kỳ quái mà cản đường người khác, nên chỉ có thể dõi theo bóng lưng tuyệt mỹ của mỹ nhân rời đi.

“Nàng ta rất đẹp, dung mạo mặc dù không bằng đại tỷ nhưng cũng chẳng kém bao nhiêu!” Độc Cô Ngạo Tuyết nhếch môi nói.

Lạc Nam quay sang nhìn chằm chằm nàng.

“Nhìn thiếp như vậy làm gì?” Độc Cô Ngạo Tuyết hơi mất tự nhiên.

“Haha!” Lạc Nam bật cười: “Nàng thật sự thay đổi, nếu là trước đây…nàng sẽ không thèm bận tâm đến dung mạo của người khác, dù người đó đẹp đến cỡ nào đi nữa!”

“Hừ!” Độc Cô Ngạo Tuyết hừ một tiếng.

Chẳng biết vì sao khi thấy Lạc Nam dõi theo một nữ nhân xa lạ, trong lòng nàng cảm thấy khó chịu…

Lạc Nam cười ha ha, nữ nhân trong trẻo lạnh lùng này biết ghen rồi.

Như thế cũng tốt, dù sao thì nàng chỉ mang danh Tuyệt Tình mà không phải thật sự vô tình vô cảm.

Nàng giống với Tô Nhan, lại khác với Tử Yên…



Làng Nhất Thế…

Ngũ Long Đế Cung bằng tốc độ nhanh nhất tiếp cận.

Phía ngoài cổng làng, Âu Dương Thương Lan đã cùng với tất cả nữ nhân chờ sẳn, tiếp đón…

Chỉ mới nửa năm không gặp, Lạc Nam quét mắt qua từng trương dung nhan quen thuộc, các nàng tiến bộ cực kỳ rõ rệch.

Trong đó, Âu Dương Thương Lan và Đình Manh Manh khí tức đạt đến Bán Đế, có thể thấy với sự hỗ trợ của Gia Tốc Trận, thời gian qua các nàng rất tích cực giải khai từng cái mắt xích Ma Ấn trong cơ thể.

Địa Ngọc Huyền thậm chí đuổi kịp hai nữ nhân mạnh nhất của Làng Nhất Thế, bởi vì tiêu hóa truyền thừa của Địa Hoàng Thánh Địa, nàng cũng đang chuyển hóa Tôn Lực thành Đế Lực.

Kế ba nữ, Thục Phi, Thục Thục cùng Phi Phi không chịu thua kém, ba tỷ muội liên thủ tu luyện, hiểu quả theo cấp số nhân, tu vi Thiên Tôn tối đỉnh, chuẩn bị tiến vào quá trình chuyển hóa Tôn Lực thành Đế Lực.

Kiều Tố Tố tu luyện hoàn thiện Cửu Kiếp Lôi Công, sở hữu Cửu Sắc Lôi Kiếp, tu vi Thiên Tôn.

Mộ Sắc Vy cùng Hồn Mỹ Hoa rèn luyện trong Ma Hồn Tháp, sử dụng Tẩy Hồn Thủy làm nguyên liệu, cả hai cùng nhau đột phá Thiên Hồn Tôn.

Vân Tu Hoa, Thiên Vô Ảnh, Ỷ Vân, Hoàng Y Thiền mặc dù cũng là Địa Tôn, nhưng thủ đoạn của các nàng ngay cả Âu Dương Thương Lan cũng không dám xem thường.

Đạm Đài Uyển vì phải phân tâm luyện cả Tôn Lực và Hồn Lực, kém hơn chúng nữ một chút, Đại Hồn Tôn và Đại Tôn.

Ngoài chiến lực nồng cốt, các nữ đệ tử khác cũng không làm Lạc Nam thất vọng…

Trong đó Thu Nhi vẫn luôn sở hữu thiên phú bắt kịp chúng nữ, đột phá Tôn Giả…sắp thành Đại Tôn.

Phần còn lại có một nửa là Bán Tôn, một nửa là Thiên Vương…cực kỳ kinh khủng.

NGAO!

Tiểu Tinh từ trên vai Lạc Nam biến thành to lớn, hưng phấn bay vào trong làng, nó cũng rất nhớ nơi này.

Lạc Nam lúc này cũng dắt tay Độc Cô Ngạo Tuyết nhảy khỏi Ngũ Long Đế Cung, gấp gáp hạ xuống trước mặt chúng nữ.

“Ta trở về…” Hắn liếc mắt nhìn lấy từng dung nhan tuyệt mỹ, ôn hòa nói.

Âu Dương Thương Lan dẫn đầu bước lên, mang theo hàng trăm nữ nhân như hoa như ngọc vén lấy váy dài, khéo léo khom người hành lễ:

“Tham kiến Trưởng Làng!”

“Tham kiến Trưởng Làng!”

Thanh âm trong trẻo vang vọng thiên khung, chúng nữ từng đôi mắt đẹp lóe sáng, tràn đầy tự hào và kiêu ngạo nhìn lấy Lạc Nam.

Hiển nhiên, đối với sự tiến bộ của mình, chúng nữ cực kỳ hài lòng…đang chờ một lời khen ngợi từ hắn.

“Các nàng làm rất tốt, ta thật sự tự hào!” Lạc Nam không để các nàng thất vọng, cao giọng nói ra.

Chúng nữ liếc mắt nhìn nhau, cùng lúc nở nụ cười xinh đẹp.

Âu Dương Thương Lan liếc nhìn Lạc Nam, lại nhìn sang Độc Cô Ngạo Tuyết đang nắm lấy tay hắn, khóe môi nhẹ hé, đang định nói gì đó thì một thân ảnh kiều tiểu đã nhảy vọt lên, nhào đến ôm lấy Lạc Nam làm nũng:

“Tiểu Nam…Tiểu Yên…có quà cho Manh Manh hay không?”

Lạc Nam ôm lấy tiểu nha đầu, vuốt ve gò má bụ bẫm của nàng, trong lòng lại có chút trầm xuống.

Bởi vì hắn phát hiện theo tu vi tăng lên, Đình Manh Manh lại nhỏ đi một chút xíu, dù rất khó nhận ra nhưng thật sự nhỏ đi.

Nếu để nàng tu đến Thiên Đế, có khi nào trở thành trẻ sơ sinh một ngày tuổi?

Âm thầm lo lắng, ngoài mặt lại cười ha ha nói: “Quà là chắc chắn có, làm sao thiếu được của Manh Manh?”

Nói xong, trong tay hắn đã xuất hiện một đống đồ ăn vặt sặc sỡ lạ mắt, hương thơm ngọt ngào lan tràn khắp bốn phía.

Đình Manh Manh hai mắt tỏa sáng như đèn pha, không nói hai lời vươn đôi tay béo mập chụp lấy toàn bộ.

Cảnh giác nhìn xung quanh, phát hiện đại tỷ đang nhìn mình chằm chằm, nàng sắc mặt mếu máo, rù rì nói:

“Đây là trưởng làng cho ta, đại tỷ ngươi không thể đoạt!”

“Phốc!” Chúng nữ cố nén cười.

Âu Dương Thương Lan khóe miệng giật giật, hung hăng trừng mắt nhìn.

Đình Manh Manh bỏ một viên kẹo to tròn như trứng cút vào trong miệng, hai mắt tỏa sáng: “Thật ngon…”

“Chúng đều là đặc sản của Côn Lôn Giới, ta tốn không ít tâm huyết mua sắm đấy!” Lạc Nam xoa xoa đầu nàng.

Trong thời gian cùng Độc Cô Ngạo Tuyết thăm dò Côn Lôn, Lạc Nam mua không ít quà lưu niệm mang về cho chúng nữ, đương nhiên không thể thiếu phần của Manh Manh.

Mặc dù giá trị của mấy thứ này không cao, nhưng ngoài Côn Lôn Giới ra, ở nơi khác rất khó tìm được.

Ví dụ như tơ lụa được dệt từ tơ của Côn Lôn Băng Tằm, do loài tằm này chỉ sống ở Côn Lôn, nên loại tơ lụa này chỉ ở Côn Lôn mới có, chất liệu hảo hạng, dùng để mai y phục mặc vào vô cùng thoáng mát dễ chịu.

Lần này trở về, Lạc Nam mua đến hàng ngàn thước tơ lụa, cho chúng nữ thỏa thích may nội y các thứ.

“Mặc dù ăn ngon nhưng không bằng kẹo do Tiểu Nam luyện chế!” Đình Manh Manh miệng nhai chớp chép, híp lại hai con mắt nhỏ bé nói.

Lạc Nam buồn cười, lại nhét cho nàng một bình Tiên Đan.

Tiểu nha đầu lúc này mới hài lòng cười hì hì: “Trả ngươi lại cho đại tỷ!”

Nói xong nhảy khỏi lòng hắn, hai chân ngắn ngũn như tên lửa chạy vọt vào làng trong ánh mắt phún hỏa của Âu Dương Thương Lan.

Lạc Nam nhìn nàng cười cười, chủ động tiến đến nắm tay Âu Dương Thương Lan ôm vào trong ngực.

Hương thơm như lan hương xạ nhược truyền vào trong mũi, toàn thân ôm ấp ôn nhu nhuyễn ngọc, cảm nhận xúc cảm từng tấc da thịt của nàng sau lớp y phục, trong lòng thỏa mãn vô cùng.

Âu Dương Thương Lan khép hờ đôi mắt đẹp, nhẹ vòng tay ôm lấy eo nam nhân.

“Ta rất nhớ nàng…” Hắn kề tai nàng thủ thỉ lời tình thoại.

“Ừm…” Âu Dương Thương Lan thỏa mãn mỉm cười, có câu nói này của hắn…tất cả đều đáng giá.

Hai người cũng không ôm nhau quá lâu, Lạc Nam chủ động tách ra, lại bước đến mấy nữ nhân còn lại.

Không thể nặng bên này nhẹ bên kia…

Lần lượt từng người ôm ấp một chút, ngay cả các nữ đệ tử cũng được trưởng làng quan tâm.

Độc Cô Ngạo Tuyết cũng được các tỷ muội vây quanh hỏi thăm, cực kỳ vui vẻ…

Toàn bộ Làng Nhất Thế vây trong bầu không khí ấm áp…

Lạc Nam dẫn đầu các nàng vào làng…

“Các nàng thật sự tiến bộ quá nhanh, vượt qua dự kiến của ta!” Vừa đi vừa cảm thán.

Chúng nữ im lặng không nói…

Các nàng sở dĩ tiến bộ nhanh như vậy là vì bị người khác kích thích, hận không thể lập tức trở nên hùng mạnh, trong thời gian vừa qua điên cuồng bế quan, điên cuồng rèn luyện, điên cuồng đột phá.

“Có chuyện?” Lạc Nam nhạy cảm đánh hơi được vấn đề, lập tức quan tâm hỏi.

“Là người của Hỉ Bi Tự - Tây Phương Giáo, bọn hắn cử ra một Địa Thể Đế và một Địa Hồn Đế muốn bắt ngươi về làm Giáo Tử, khi dễ thẳng đến Làng của chúng ta!” Âu Dương Thương Lan vuốt tóc nói.

Nàng biết chuyện này không thể giấu được, hơn nữa nói ra cũng để Lạc Nam đề phòng.

“Hỉ Bi Tự?” Lạc Nam trong lòng trầm xuống.

Không ngờ lời nhắc nhở của A Man đến nhanh như vậy, Hỉ Bi Tự vậy mà trực tiếp đánh đến làng của hắn.

“Các nàng nói rõ!” Hắn nghiêm túc.

Vân Tu Hoa đứng ở một bên đem toàn bộ mọi chuyện kể lại một lần, cười khổ nói:

“Nếu không phải có Mộng Chi Tiên Tử đứng ra giải vây, chỉ sợ Làng chúng ta sẽ bị hai người bọn hắn cường thế xâm nhập!”

“Sau lần bị khi dễ, các tỷ muội đều cực kỳ tức giận, như phát cuồng nỗ lực tu luyện, tiến bộ vượt bậc, muốn tự tay đánh bại bọn hắn nếu có lần sau!” Thục Phi siết chặt nắm tay, nghiến răng nghiến lợi:

“Chỉ là hai tên khốn đó sau khi nhận được tin tức của chàng không ở Tiên Ma Vực, lại không thèm động đến làng chúng ta!”

“Ta hiểu…” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, diện mạo điềm tĩnh.

Chỉ là chúng nữ đều là người thân của hắn, biết bộ dạng lúc này của Lạc Nam là đang thật sự tức giận.

Lạc Nam lòng sinh sát cơ.

Hỉ Bi Tự nếu nhắm vào hắn vì tu luyện Vũ Thể Kỹ của bọn chúng, hắn không có gì để nói.

Nhưng dám đánh đến tận nhà của hắn, khi dễ nữ nhân của hắn…hành vi này trực tiếp chạm vào điểm mấu chốt trong lòng Lạc Nam.

Chẳng trách chúng nữ tiến bộ vượt trội như vậy, xem ra trong thời gian qua sau khi bị Hỉ Bi Tự khi dễ, các nàng đã cưỡng ép chính bản thân tu luyện một cách liều mạng.

Thấy Lạc Nam tức giận, Ỷ Vân khéo hiểu lòng người hỏi sang chuyện khác: "Thiếp không thấy Hồng Nhi?"

"Tiểu nha đầu đang bận thăng cấp!" Quả nhiên nhắc đến con gái, Lạc Nam nhoẻn miệng cười nói.

Hắn đem tất cả vũ khí cấp cao mà văn võ bá quan của Côn Lôn Giới tặng cho mình ngày Thiếu Chủ Quy Vị thưởng cho Hồng Nhi ăn, muốn không lên cấp cũng khó.

Tiến vào nhà trưởng làng, Lạc Nam và các nàng ngồi xuống.

“Thiếu Chủ Côn Lôn là chuyện gì xảy ra?” Âu Dương Thương Lan dẫn đầu cất tiếng hỏi.

Nàng vừa dứt lời, chúng nữ đồng loạt đưa mắt sang Lạc Nam.

Hắn cũng không có gì che giấu, chân thành giải thích: “Sư phụ Kim Nhi không tiện lộ diện, ta cần một thân phận để tham dự Thiếu Đế Chi Chiến!”

“Mà Côn Lôn Nữ Hoàng xét về thực lực hay nhân phẩm đều xứng đáng để ta bái làm sư phụ!”

Hắn đem toàn bộ mọi chuyện kể lại cho các nàng, bao gồm U Minh Các liên quan đến Dạ Đế, lại kể hết diễn biến mọi chuyện trong thời gian qua.

Chúng nữ nghe vậy bừng tĩnh…rốt cuộc cũng hiểu vì sao Lạc Nam tự nhiên chạy đến Côn Lôn làm Thiếu Chủ.

Các nàng không ai cảm thấy có gì kỳ lạ, với bản lĩnh của trưởng làng nhà mình…không tham gia Thiếu Đế Chi Chiến mới thật sự là uổng phí.

“Còn tài nguyên không?” Lạc Nam mỉm cười hỏi.

“Hết sạch!” Âu Dương Thương Lan vuốt mũi lắc đầu.

Toàn làng tiến triển quá nhanh, cái giá cũng là số tài sản khổng lồ mà Lạc Nam để lại trước khi đi đã tiêu hao sạch sẽ.

Lạc Nam cười cười, đem Nhẫn Trữ Vật lấy được từ Đan Tử Dương Diệp, hai tên Đan Đế, hai tên Đế Giả và toàn bộ bảo khố Đan Huyền Môn lấy ra, phân phó cho các nàng.

“Chúng ta đi phân phó cho các đệ tử tu luyện!” Âu Dương Thương Lan thản nhiên nói.

Nàng đứng dậy rời đi, theo sát phía sau chính là Độc Cô Ngạo Tuyết, Kiều Tố Tố và Hoàng Y Thiền, Mộ Sắc Vy, Hồn Mỹ Hoa chúng nữ…

Trong thoáng chốc, bên trong nhà trưởng làng chỉ còn lại mấy nữ nhân của hắn.

Vân Tu Hoa, Ỷ Vân, Thục Phi ba nữ, Thiên Vô Ảnh, Đạm Đài Uyển, Địa Ngọc Huyền…

Lạc Nam cùng các nàng hai mặt nhìn nhau.

“Thiếp có chút chuyện!” Đạm Đài Uyển ngượng ngùng muốn đứng lên.

“Bọn thiếp cũng bận!” Mấy nữ còn lại lúng ta lúng túng nói, gương mặt mỗi người đỏ như ráng chiều.

“Khà khà…” Lạc Nam cười xấu xa, phất tay một cái.

Mấy nữ nhân mất đi khống chế, toàn bộ bị thu vào Linh Giới Châu.

Chuyện cần đến cũng phải đến…



Chúc cả nhà ngủ ngon

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TN
Tan Ngo12 Tháng mười một, 2021 11:14
Hảo))))))))₫))))))))))))
SK
Sơ kỳ12 Tháng mười một, 2021 11:03
Mấy h ra chap mới vậy ae
HVT
Hư Vô Tử12 Tháng mười một, 2021 10:44
Đụ má đã covid viêm phổi vl ra rồi ngày đếu nào bác hậu cũng cho Hít Khí Lạnh thế này ai chịu nổi. Cữ hít khí lạnh vs không rét mà run kiểu câu chương vc
HVT
Hư Vô Tử12 Tháng mười một, 2021 10:44
Đụ má đã covid viêm phổi vl ra rồi ngày đếu nào bác hậu cũng cho Hít Khí Lạnh thế này ai chịu nổi. Cữ hít khí lạnh vs không rét mà run kiểu câu chương vc
TT
Trần Tuân12 Tháng mười một, 2021 09:03
Có bộ nào sắc hơn bộ này với 12 nữ thần k nhỉ
KK
ku kun12 Tháng mười một, 2021 08:02
Truyện tương tự Kẻ Ngu Ngốc Tu Tiên
ETY
Errant tiểu yêu12 Tháng mười một, 2021 07:42
Bạn đọc đc truyện nào hay hơn mà dài hơn thì qua truyện đó đọc , chap vậy cũng kêu ngắn quá thì tôi chịu
MV
Mạnh Vũ12 Tháng mười một, 2021 07:28
đ\' hiểu sao mấy thằng chê cảnh sex cho được. t còn đang muốn tác giả viết nhiều thêm nữa đây :)))
MV
Mạnh Vũ12 Tháng mười một, 2021 07:25
vcđ. vế trước nói chả đòi hỏi gì. vế sau đã đòi phải viết nhiều và dài hơn :))))
H
Hieu12 Tháng mười một, 2021 07:19
Chap. Sau dự up cái bát xong thả nghịch long khi ra thu phục
A
An12 Tháng mười một, 2021 04:19
Sao k triệu hồi thời gian dị vật hay không giản dị vật vậy cho nó OP hẳn nhỉ có thời gian dị vật chắc solo luôn với tuế nguyệt
A
An12 Tháng mười một, 2021 03:52
Sao k triệu hồi thời gian dị vật hay không giản dị vật vậy cho nó OP hẳn nhỉ có thời gian dị vật chắc solo luôn với tuế nguyệt
TĐT
thik đọc truyện12 Tháng mười một, 2021 02:43
bác viết chi tiến quá đấy tôi lại thik thế cho truyện lâu end ko thì chán ko có cái đọc
TĐT
thik đọc truyện12 Tháng mười một, 2021 02:40
mấy thằng trẻ trâu nói rất nguu ko tìm hiểu trc cứ cào spam vớ vẩn
LL
Lê Lộc11 Tháng mười một, 2021 23:42
Ad ơi ..! Truyện rất hay , nhưng ad ra hơi chậm và ngắn quá . Mong ad khắc phục và ra chap nhanh hơn 1 chút , Thank you ad rất nhiều ..!
NA
Ngọc An11 Tháng mười một, 2021 23:31
Cái lùm mía bật cmn nghịch long lên cho đế phòng nhìn coi phản ứng ra sau :))
TT
tuấn tài11 Tháng mười một, 2021 23:25
Viết 1 chap phải mất 2 3h đồng hồ.ngta còn đj làm nữa có phải chỉ ăn vs viết đâu
Z
Zit11 Tháng mười một, 2021 23:20
cần giới thiệu hihi
Z
Zit11 Tháng mười một, 2021 23:20
Tôi chưa thấy chuyện nào hay như chuyện này . Có bộ nào hay ko , ko cần như bộ này đâu . tôi thấy bộ này hay nhất rồi
Z
Zit11 Tháng mười một, 2021 23:18
thui thông cảm cho bác Hậu đi làm cũng mệt ra chap là vui òi
ĐTD
Đinh Tiến Dũng11 Tháng mười một, 2021 23:17
Cao to đen hôi để thay cu nam chăm sóc mấy em dị thuộc kia k hay hơn à
VCT
Văn Cao Trần11 Tháng mười một, 2021 23:17
Do thám tương lai kết hợp nghịch sát tương lai Combo thần thánh :D
HB
Hoạ Bì11 Tháng mười một, 2021 22:31
uhm muốn cao hứng bác tự viết thêm mà đọc bác , với cả bình luận ở ưeb thiendia thì Hậu mới thấy nha
GB
GG Bboy11 Tháng mười một, 2021 21:19
Hy vọng chap sau có cảnh lấy tù không bát úp vào sau đó bật nghịch long lên + thiên đế biến :)
GB
GG Bboy11 Tháng mười một, 2021 21:19
Hy vọng chap sau có cảnh lấy tù không bát úp vào sau đó bật nghịch long lên + thiên đế biến :)
BÌNH LUẬN FACEBOOK