Mục lục
Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Giao ra tất cả Thẻ Bài trên người các ngươi, bằng không chết!”

Lạc Nam nhìn đám đông tu sĩ lạnh lùng nói, những tên này đã thành công chọc giận hắn, có ý đồ với Tô Mị đã khiến hắn không vừa mắt đám người này, hiện tại lại dám chủ động ra tay với hắn, đúng là không biết chết là như thế nào…

Tại Bí Cảnh này tranh đấu vốn công bằng, có quyền cướp đoạt Thẻ Bài của người khác nếu đủ thực lực, vì thế hắn cũng không cảm thấy mình làm sai điều gì…

Đám tu sĩ rốt cuộc lấy lại tinh thần, nhìn Tống công tử đang nén cơn đau chật vật đứng dậy, trong mắt không ít người xuất hiện vẻ kiêng kỵ…

“Các huynh đệ, chúng ta có đến vài chục người, chẳng lẽ lại sợ hắn? toàn lực xuất kích, xem hắn có thể làm nên trò trống gì?” Tống công tử trong mắt xuất hiện vẻ tức giận, qua lần giao thủ vừa rồi hắn đã biết mình không phải đối thủ của người này, ưu thế duy nhất hiện có bây giờ chính là số đông…

Tốc…

Chỉ là đám tu sĩ chưa kịp phản ứng lời nói của hắn, một âm thanh đã vang lên, thân ảnh Lạc Nam một lần nữa biến mất…

Mục tiêu đương nhiên vẫn là Tống công tử…

“Không ổn, Phong Quyển Hộ Thân Thuật!” Tống công tử bị tập kích sởn cả tóc gáy, bất quá hắn dù gì cũng không phải kẻ tầm thường, thi triển một vũ kỹ phòng ngự…

Chỉ thấy vô số phong hệ linh lực cuồn cuộn hội tụ thành một phong quyển bao quanh bảo vệ thân thể hắn…

Phong quyển tóc độ xoay tròn nhanh đến chóng mặt, sẳn sàng nghiền nát từng luồng công kích tiếp cận…

Loại vũ kỹ này có phần giống Bát Quái Hồi Thiên Chưởng của Lạc Nam, tuy nhiên trước ánh mắt nhìn xuyên yếu điểm của Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn, Lạc Nam có thể nhìn thấy vài điểm yếu nơi cơn gió mỏng manh nhất, cười lạnh một tiếng quát:

“Xuyên Tinh Chỉ!”

Theo âm thanh vừa dứt, Lạc Nam đột ngột nâng lên bàn tay, nơi hai đầu ngón tay giữa và áp út, vô biên vô tận Thủy hệ linh lực hội tụ đến cực điểm…

Hình thành nhất chỉ, phá không mà ra…

XOẸT…

Một chỉ nhanh đến cực hạn, không gian gợn sóng nơi nó đi qua, như có thể xuyên thủng tinh thần, bắn thủng ngôi sao…

Phụt…

Xuyên Tinh Chỉ thành công phá vỡ lớp phong quyển của Tống công tử như trang giấy mỏng, lại bá đạo xuyên thủng qua đùi hắn, thậm chí trước uy lực của một chỉ này, da thịt của Tống công tử nhanh chóng nát bấy, lộ ra xương cốt vỡ vụn trắng phếu bên trong…

Chưa dừng lại ở đó, nó lại tiếp tục ngạo nghễ mà đi, bắn hạ hàng loạt tu sĩ xấu số đứng sau lưng Tống công tử mới chịu tiêu tán trong thiên địa…

Tĩnh…

Tĩnh đến cực hạn…

Dù là người trong hay ngoài bí cảnh cũng trở nên im ắng đến mức đáng sợ…

Cả đám gương mặt kinh hoàng đến cực điểm…

Nhất chỉ có thể xuyên tinh, quả nhiên không thể xem thường…

“Đây ít nhất là Thiên Cấp Hạ Phẩm Vũ Kỹ!” Lão Thất ngưng giọng nói…

“Không, chính xác là Thiên Cấp Trung Phẩm Vũ Kỹ!” Chấp Chính Trưởng Lão chắc nịch gật đầu xác nhận…với ánh mắt của một cường giả Hợp Thể Kỳ như hắn, không thể lầm được…

Đám người hít sâu một hơi, Thiên Cấp Vũ Kỹ là thứ nhiều người cả đời không mơ tới được, rất nhiều thế lực xem Thiên Cấp là chí bảo trấn phái, mạnh mẽ vô cùng…

Không ngờ thanh niên thiên tài này lại sở hữu Thiên Cấp…

Nếu so Xuyên Tinh Chỉ với Vũ Kỹ có thể hình thành Thổ Hùng và Hỏa Phượng chiến đấu kia, quả thật còn nguy hiểm hơn…

Bởi vì Vũ Kỹ hình thành yêu thú kia không thể đánh lén, cũng không thể nhanh chóng hạ sát đối thủ, kẻ địch có thể chạy trốn nếu có tốc độ cao…

Nhưng Xuyên Tinh Chỉ thì lại khác, tin chắc rằng dù ngươi chạy nhanh đến đâu vẫn không thoát khỏi tốc độ kinh hoàng của nó, lại thêm thời gian xuất chỉ quá nhanh, rất dễ ám sát kẻ địch nếu đối phương không đề phòng…

Lạc Nam chứng kiến uy lực một chỉ mình vừa xuất ra, hài lòng gật đầu…

Xuyên Tinh Chỉ là một trong hai loại Vũ Kỹ hắn mua từ Cửa Hàng May Mắn trong thời gian trước, để dành sử dụng khi cần thiết…

Điều khiến Lạc Nam hứng thú với Xuyên Tinh Chỉ vì nó là một loại vũ kỹ đa thuộc tính, có thể dùng bất kỳ linh lực nào ngưng tụ công kích…lúc nãy hắn đã dùng Huyền Thủy…

Nếu dùng Dị Hỏa ngưng tụ Xuyên Tinh Chỉ…

“Ta nhắc lại một lần, giao ra Thẻ Bài hoặc chết!” Lạc Nam trầm giọng quát, một chỉ lại đột nhiên ngưng tụ trên đầu ngón tay…

Đám người nhìn thảm trạng của những nạn nhân trước một chỉ của Lạc Nam, cả đám gương mặt tái nhợt…

Không nói về thực lực, chỉ riêng tốc độ của người này đã khiến bọn hắn cảm thấy bất lực…

Từ cổ chí kim, thiên hạ võ công, duy nhanh không phá…

Tốc độ là thứ quyết định thắng bại trong đa số các trận đấu…

Tô Mị nhìn nam nhân ngạo nghễ đứng giữa thiên địa, trái tim đập thình thịch, mắt đẹp mê ly…cảm thấy khâm phục ánh mắt nhìn người của Tam muội…

Tống công tử móc ra một viên đan dược cấp cao, nhanh chóng mở miệng nuốt xuống, da thịt nơi bắp đùi cấp tốc hình thành, chỉ là gương mặt không còn chút máu cho thấy hắn vẫn trọng thương…

Nghĩ đến cảm giác tử thần ghé qua vừa rồi, Tống công tử trong lòng đắng chát…nếu một chỉ kia xuyên qua không phải đùi mà là Tim hay Đầu…có lẽ hắn đã là một thi thể rồi…

Thực lực trên lệch quá xa, hắn đã từ bỏ ý niệm đối nghịch…dù sao thì Tống công tử không phải người ngu…

Nhìn Lạc Nam, Tống công tử chắp tay nói:

“Các hạ thực lực siêu quần, Tống mổ vô cùng bội phục, chỉ là người ra tay với ngươi là Tống mổ mà không phải bọn họ, hy vọng có thể tha bọn hắn một lần!”

Lạc Nam trong mắt xuất hiện vẻ ngoài ý muốn…không nghĩ đến gia hỏa này lại đột nhiên thốt ra một câu như vậy…bất quá nếu đã trở mặt, Lạc Nam cũng không phải hạng mềm lòng, cười lạnh nói:

“Nếu đổi lại thực lực của ta không đủ, chỉ sợ người bị đuổi khỏi Bí Cảnh sẽ là ta đi, khi đó ta van cầu liệu các ngươi có bỏ qua?”

Tống công tử cũng biết mọi chuyện không thể dễ dàng một câu nhận lỗi là xong, cắn răng tiếc nuối, lột ra nhẫn trữ vật trên tay ném về phía Lạc Nam…

“Một phần tâm ý, xin các hạ chấp nhận, chúng ta đều là người có hoài bảo, mất đi Thẻ Bài chẳng khác nào đoạn tuyệt tương lai, mong các hạ rộng lượng suy xét!” Tống công tử kính cẩn cúi đầu…

“Xin các hạ suy xét!” Đám người vội vàng hô lớn, cùng nhau cúi đầu…

Lạc Nam nhìn tình cảnh này, trong lòng dâng lên cảm giác hào hùng khó tả…

Quả nhiên, khi thực lực của ngươi chỉ hơn người khác một chút, người ta sẽ ghen ghét ngươi, muốn vượt qua ngươi, đè bẹp ngươi…nhưng một khi ngươi vượt họ quá xa rồi, đạt đến mức độ mà họ biết chắc bản thân không thể đạt tới, sự ghen ghét đó sẽ trở thành hâm mộ, kính trọng …

Lạc Nam cũng không khách khí dò xét nhẫn trữ vật của Tống công tử này…

Chỉ thấy bên trong ngoài một số Linh Thạch, vài loại vũ kỹ cũng như công pháp hệ Phong cùng hai viên Liệu Thương Đan không còn thứ gì khác…

Khoan đã…

Một vật nằm khuất sâu trong nhẫn khiến toàn thân Lạc Nam chấn động…đó là một mảnh da cổ xưa phát sáng nhàn nhạt, bên trên có phác họa vài góc của một bản đồ thần bí…

Lạc Nam toàn thân chấn động, mảnh da này có chất liệu hoàn toàn giống hệt với mảnh da mà hắn lấy được từ tay Cố Phi Thiên trong lần càn quét Thanh Vân Tông trước đây…

Bản đồ làm bằng da của Minh Thiên Tượng…một loại yêu thú cổ xưa, khi trưởng thành có thể sánh ngang với Hợp Thể Kỳ tu sĩ nhân loại…

Theo lời Băng Lam Tịch, rất có thể bản đồ này liên quan đến Quang Minh Thánh Địa, một thế lực hùng mạnh thời thượng cổ…

“Ngươi từ đâu đạt được tấm da kia?” Lạc Nam hướng về Tống công tử truyền âm…

Tống công tử giật mình, tấm da đó là thứ hắn mua được trong một lần tham gia chợ đen, bất quá sau khi nghiên cứu thời gian dài không phát hiện manh mối gì, nên vứt xó bên trong Nhẫn trữ vật…

Không ngờ hiện tại vị thiên tài mạnh mẽ này có hứng thú…

Tống công tử không dám chậm trễ, vội vàng kính cẩn đem mọi chuyện kể lại…

Lạc Nam chau mày, manh mối này cũng không quá hữu dụng, bất quá đã có thêm một mảnh bản đồ, hắn tin tưởng mình sẽ có khả năng đem nó thu gom lại…

Chỉ thu mỗi bản đồ, Lạc Nam ném nhẫn trữ vật lại cho Tống công tử, khoác khoác tay nói:

“Các ngươi có thể đi! Lần sau gặp ta tốt nhất né ra! Không có lần thứ hai…”

“Đa tạ công tử khai ân!” Đám người mừng rỡ như điên liên tục cúi đầu, vác theo gần mười tên tu sĩ bị trọng thương bởi Xuyên Tinh Chỉ, nhao nhao rời đi…

Đến lúc này bọn hắn cũng không còn tâm trạng nghĩ đến gốc Linh Dược bên trong hang động kia nữa…

Nhìn theo bóng lưng của đám người, Lạc Nam gật đầu hài lòng, lần này có thể thu được mảnh bản đồ thứ hai đã là thu hoạch rất lớn đối với hắn, huống hồ Điểm tích lũy của mấy người này chắc cũng không được bao nhiêu, hắn cũng lười cướp đoạt…

Có cướp thì cướp của thiên tài Bát cấp, Cửu cấp mới đủ phê a…

“Không sợ thả hổ về rừng sao?” Tô Mị bước đến cạnh hắn, mắt đẹp liếc qua, phong tình vạn chủng…

“Bọn hắn đủ tư cách được ta xem là hổ sao?” Lạc Nam cười cười hỏi lại một câu như vậy…

Tô Mị nhìn dáng vẻ tự tin của nam nhân trước mặt, gò má đỏ hồng thất thần trong thoáng chốc…

Lạc Nam tràn ngập bá đạo phóng khoáng nói tiếp: “Dù bọn hắn có thể trở thành hổ, nhưng trước mặt chân long ngạo nghễ trên chín tầng trời, vẫn chỉ là con kiến nhỏ mà thôi”

Hắn đối với bản thân mình tự tin vô cùng mãnh liệt, chỉ có hắn vượt qua người khác, không có chuyện những kẻ bại trận ngày sau có thể vượt qua hắn…

Đây là niềm tin tuyệt đối của một Bá Chủ…

“Mặc kệ ngươi, dù sao không liên quan gì đến ta!” Tô Mị quay mặt đi, không dám nhìn hắn nữa, nàng sợ bị phong thái của người này hấp dẫn không thoát ra được…

“Sao lại không liên quan? Xung đột lần này hoàn toàn do nàng a, đúng là hồng nhan họa thủy đây!” Lạc Nam nắm người nàng xoay lại đối diện với hắn, mở miệng cười trêu…

“Nếu ngươi sợ họa thủy này mang lại phiền phức cho mình thì có thể để ta đi!” Tô Mị trợn tròn mắt nói…

“Không, ta thích phiền phức, nhất là phiền phức do mỹ nhân mang lại haha!” Lạc Nam ngửa mặt cười to, cúi đầu hôn chụt vào môi đỏ nhu nhuyễn của nàng…

Tô Mị mặc kệ hắn, thời gian qua thỉnh thoảng tên này sẽ nhân cơ hội chiếm tiện nghi của nàng, riết cũng thành thói quen…

RỐNG…

Chợt một âm thanh kinh thiên động địa dững tợn từ Cửa Động truyền ra chấn lỗ tai hai người tê dại, hiển nhiên gia hỏa yêu thú bên trong bị tình hình chiến đấu bên ngoài làm tỉnh giấc…

“Có hứng thú săn Ngũ Giai yêu thú hay không? Linh Dược kia nói không chừng có chút tác dụng!” Lạc Nam nắm tay Tô Mị, chỉ vào cửa động…

Nếu là người khác hỏi Tô Mị câu này, có lẽ nàng đã sớm khinh thường phun một ngụm, đùa sao? Nguyên Anh đòi săn Lục giai yêu thú? Quả thật nằm mơ giữa ban ngày…

Nhưng kẻ hỏi nàng lại là Lạc Nam, đối với nam nhân này Tô Mị có lòng tin tuyệt đối, hắn nói được thì sẽ làm được…

“Sợ gì chứ? có ngươi bảo vệ ta a, sẽ rất kích thích nha!” Nàng lè lưỡi liếm liếm mép môi thơm, bản thân cũng là người hiếu động, không từ chối lời đề nghị của hắn…

“Haha, cùng vào nào!” Lạc Nam cười lớn không chần chờ, lôi theo nàng bước chân vào hang động…

Hắn rất chờ mong, Ngũ giai yêu thú có thể đem lại bao nhiêu Điểm Tích Lũy…



Tại một khu vực khác trong Bí Cảnh…

Một bầy Tê Ngưu số lượng vài chục con đang hạ mình ăn cỏ…

Chợt đỉnh đầu bọn nó xuất hiện hai người toàn thân mặc chiến giáp, khí thế lạnh lẽo như hàn băng ngàn năm…

Rõ ràng là hai trong số năm người thuộc Băng Huyền Đế Quốc…

Nhìn bầy Tê Ngưu dưới mặt đất, hai người nhìn nhau gật đầu, sát cơ nổi lên…

“Băng Kích Trường Không!”

Theo hai âm thanh quát lạnh cùng lúc đó truyền ra, bàn tay cả hai đưa qua khỏi đầu, ngưng tụ vô số Băng Linh Lực…

Bóng tối cấp tốc che phủ không trung, theo ý niệm của hai người, hai khối băng lớn như thiên thạch cấp tốc hình thành trên đỉnh đầu bọn hắn…

Đám Tê Ngưu phát giác nguy hiểm, muốn co giò bỏ chạy…

“Chết!”

Đáng tiếc, hai khối băng lớn như thiên thạch ầm vang nện xuống, như thái sơn áp đỉnh, ép đám Tê Ngưu thành từng mãnh thịt vụn…

Cùng lúc đó, Điểm Tích Lũy trên cả hai Thẻ Bài cấp tốc gia tăng, hai người hờ hững rời đi, tìm mục tiêu mới…

Ngay cả hứng thú quan sát cái chết của đám yêu thú cũng không có…



Nơi sa mạc hoang vu trong Bí Cảnh…

Hai thân ảnh thần bí phủ kính dung mạo, y phục tung bay phất phới, bọn hắn là người của Thiên Sơn Tiên Cảnh…

Nhìn thảm trạng một bầy Thỏ Nâu nằm la liệt trên mặt đất…

“Vương Lân, không phải đã nói đối với Yêu thú hiền lành ăn thực vật ngươi không được hạ thủ sao?” Sau lớp vải che mặt, tiên âm truyền ra, trong trẻo tinh khiết như đóa tuyết liên trên đỉnh Thiên Sơn vậy...

Người được gọi là Vương Lân lắc đầu ngao ngán, chỉ có thể thở dài nói:

“Chúng ta đặt mục tiêu là Thánh Linh Bảng vị trí đầu, nếu không tàn sát, sao có thể thành công đạt được? đúng là lòng dạ nữ nhân!”

“Vậy ngươi có thể đi một mình!” Nữ nhân có giọng nói như tiên nhàn nhạt đáp lại một tiếng, thân ảnh đã biến mất giữa sa mạc mênh mông…

“Hừ, nếu không phải ngươi là vị hôn thê của ta, lão tử đã không thèm nhịn ngươi!” Vương Lân cười lạnh một tiếng, tiếp tục tàn sát vô số yêu thú, gia tăng điểm tích lũy của mình…



ẦM ẦM ẦM

Vô số lôi đình trên thiên không nện xuống mặt đất, phạm vi công kích cực lớn, hàng loạt sinh mệnh dưới mặt đất hóa thành tro bụi, bao gồm cả yêu thú và vài tu sĩ xấu số…

Giữa không trung, cẩm y thiếu niên ngạo nghễ mà đứng, đôi mắt sáng ngời lấp lóe lôi đình, cao cao tại thượng nhìn chúng sinh bị đồ sát…

Nếu Lạc Nam có mặt ở đây, sẽ nhận ra người thiếu niên này là đệ đệ tiện nghi của hắn, Lạc Vũ…

Không biết từ khi nào, trong mắt Lạc Vũ chỉ hiện lên thân ảnh người thanh niến bế mỹ nhân, dẫm đạp 98 bậc thang kinh sợ toàn trường…

Sự phóng khoáng và lòng dạ hào hiệp đó khiến một người nhỏ nhen như hắn cảm thấy căm ghét và khinh bỉ…

Cầm lên Thẻ Bài trên tay, nhìn Điểm Tích Lũy đã vượt quá gấp đôi con số 1000…

Lạc Vũ tròng mắt híp lại, cười lạnh một tiếng:

“Ca ca của ta, rất chờ mong cảnh tượng ngươi bị dẫm đạp dưới chân đây…!”



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
AN
An Nguyên12 Tháng tư, 2023 17:16
chắc Vân Tiêu đại tỷ bước vào cấm kị rồi nhỉ
VTĐ
Vô Thủy Đại Đế12 Tháng tư, 2023 16:36
Riết rồi mang thông thiên với nguyên thủy với đạo đức thiên tôn vào
KQ
Khải Quang12 Tháng tư, 2023 15:55
Donate đều tay kk
L
Lucifer12 Tháng tư, 2023 15:31
Tối nay có chương ko ta
N
nhattalas12 Tháng tư, 2023 13:53
Trong các mối nhân duyên với mỹ nữ, đoạn Lạc Nam gặp Hàm nhi ở chương 1351- 1408 làm đau lòng nhất.
G
Goat14712 Tháng tư, 2023 13:50
ngày nào cũng vào hóng nhưng chỉ nhìn tên chương rồi lặng lẽ đi ra .Tích tầm vài trăm chương đọc một lần cho đỡ ngiền. Cố lên tác
N
nhattalas12 Tháng tư, 2023 11:50
Ngọn nguồn bắt đầu từ khi Lạc Nam lạc trong loạn lưu bắt buộc dùng Đào Hoa Nhược Thủy, và gặp Hàm nhi. chương 1351. Không cần cảm ơn.
TN
Thắng Nguyễn12 Tháng tư, 2023 11:06
Truyện càng ngày càng rác
TP
Tú Phạm12 Tháng tư, 2023 08:08
Vân tiêu chắc là đại tỷ, giống Tam Tiêu nương nương trong phong thần bảng
TP
Tú Phạm12 Tháng tư, 2023 07:05
Vân tiêu là đại tỷ đó! Giống Tam Tiêu nương nương trong phong thần bảng
AL
Atuong Lavi12 Tháng tư, 2023 05:40
Mặc dù chỉ ra 1 chap nhưng m.n có thấy chap này dài hơn mấy chap trc o
DNT
Dũng Nguyễn Tiến12 Tháng tư, 2023 04:00
Hhhjujjjjjjujnnuhggggg
DNT
Dũng Nguyễn Tiến12 Tháng tư, 2023 03:59
T nghĩ 80% bà cô sở hữu vĩnh hằng thuộc tính Quang bị trộm sịp là đại sư tỉ
LN
Long Nguyễn12 Tháng tư, 2023 02:15
Đứa út là tiêu tiêu đứa kế là tiêu xanh
LN
Long Nguyễn12 Tháng tư, 2023 02:14
Hoa tiêu ông ơi
HN
hai nguyen11 Tháng tư, 2023 23:52
T nghĩ chắc k phải cấm kỵ đâu. Nếu nó tồn tại cấm kỵ thì Đông hoa chí tôn sẽ ko nhìn ra dc với lại bà đó còn hù nó chớ có làm loạn nữa mà.
HN
hai nguyen11 Tháng tư, 2023 23:47
Ah hỉu rồi . Thanks các đạo hữu
LM
linh manh11 Tháng tư, 2023 22:39
thêm 1 nhân tuyển vợ tương lai của Lạc Nam
NVK
Nguyen Vu Kien11 Tháng tư, 2023 22:32
Mà diêu quang có liên quan đến quỳnh tiêu bích tiêu k nhỉ có cảm giác thế
NVK
Nguyen Vu Kien11 Tháng tư, 2023 22:29
Hehe bức hậu cho bích tiêu là muội muội thay vì đồng môn đông hoa cung để sau này LN vừa có bảo kê tốt hơn vừa có thêm mấy con vợ ổn hơn nữa
TKT
Tìm Khoảng Trời Riêng11 Tháng tư, 2023 18:43
Cấm kỵ câu gì ko nhớ đến tàn hồn của Đông Hoa Cung Chủ còn biết với đe doạ nó dc à. Nó đoạt là lúc 3 chí tôn đã rời đi bem nhau chỗ khác chẳng hiểu đọc kiểu méo gì mà suy diễn dc ra đoạt trc mặt chí tôn dc
TKT
Tìm Khoảng Trời Riêng11 Tháng tư, 2023 18:39
Vân tiêu là chắc chắn có rồi phải hỏi là có thông thiên giáo chủ không mới đúng
AN
An Nguyên11 Tháng tư, 2023 17:49
quỳnh tiêu, bích tiêu thế có vân tiêu ko bác hậu
KT
Khang Tran11 Tháng tư, 2023 17:41
Đọc lại chương 1868 sẽ rõ nhé có giải thích đấy
HN
Hưng Nguyen11 Tháng tư, 2023 17:30
Nó thân mang cấm kỵ tối cao bất hủ đầu thai mất sạch thì còn gì là cấm kỵ nghịch thiên nếu tuân theo quy tắc thì cấm kỵ xưng tụng lm đell gì
BÌNH LUẬN FACEBOOK