Mục lục
Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tại một hành tinh xa xăm mệnh danh Hồn Thiên Giới.

Nơi này con người chủ yếu chỉ tu luyện Hồn Lực, xem Hồn là tất cả, xem Hồn là trên hết, Linh Tu và Thể Tu lại bị xem nhẹ.

Ở thế giới này, Hồn Tu có địa vị chí cao vô thượng, tu vi cũng chia từ Luyện Khí đến Độ Kiếp…chỉ bất quá là cấp bậc của Hồn Tu mà thôi.

Cửu Thiên Sơn, ngọn núi cao nhất Hồn Thiên Giới…

Hì hục hì hục hì hục hì hục…

Tiếng thở dốc bất lực lên tục vang lên, một tiểu cô nương nhìn qua chỉ mới 13 14 tuổi, toàn thân đẫm máu, trên lưng cõng theo thi thể của một ông lão điên cuồng đạp không lao lên đỉnh Cửu Thiên Sơn…

Bầu trời đổ mưa tầm tả, mái tóc dài óng ả của tiểu cô nương nay đã rối bời, bết vào trên trán, che đi gương mặt xinh xắn nhưng bàng hoàng của nàng…

Ánh mắt trong veo thanh thuần ngây thơ của một thiếu nữ ở tuổi vị thành niên không hề tồn tại, trái lại tận sâu trong bên trong ánh mắt chính là căm hận ngút trời, vô tận bàng hoàng cũng như bất lực…

XOẠT…

Vì ngự không quá nhanh, tiểu cô nương không cẩn thận hụt chân té nhào trên sườn dốc, khiến y phục đã đẫm máu của nàng nay lại dính đầy bùn đất, thê thảm đến cực hạn…

Nàng chỉ vừa đột phá Nguyên Anh trong thời gian ngắn, ngay cả việc ngự không phi hành bằng Hồn Lực cũng chưa hề quen thuộc nên chật vật vô cùng…

Nhưng với bản tính kiên cường không chịu bỏ cuộc, rốt cuộc tiểu cô nương cũng leo đến đỉnh Cửu Thiên Sơn, lại là bàng hoàng quay đầu lại…

“Bốp bốp bốp bốp!”

Âm thanh vỗ tay tán dương vang lên, phía sau lưng tiểu cô nương…một đám người đang thản nhiên bước đến, từ đầu đến cuối như mèo vờn chuột, ngay cả cơn mưa lớn đang trút xuống cũng không thể chạm vào cơ thể của bọn hắn.

Cả đám ăn mặc cao quý giống nhau, hết sức bất phàm…hiển nhiên là người của cùng một thế lực.

Cầm đầu đám người là một thanh niên nam tử diện mạo anh tuấn, thân thể cao lớn, chỉ là sắc mặt có chút tái nhợt, ánh mắt có chút mơ màng vì phóng túng thân thể một cách quá độ dù không đủ bản lĩnh.

Cũng chính thanh niên này là kẻ vỗ tay, dùng ánh mắt nghiền ngẫm nhìn tiểu cô nương…

“Các ngươi không phải người, các ngươi chính là ma quỷ!”

Tiểu cô nương bần thần lắc đầu, ánh mắt mang theo hận ý như có thể thôn thiên khóa chặt đám người đối diện, phía sau lưng nàng đã là vực sâu vạn trượng, đỉnh Cửu Thiên Sơn đã không còn đường lui nửa rồi.

“Ngoan ngoãn về nhà với tiểu gia, đảm bảo ngươi cả đời vinh hoa phú quý, ăn sung mặc sướng!” Thanh niên nam tử buông giọng dụ dỗ, ánh mắt tràn ngập dục tính nhìn xem tiểu cô nương.

Hắn đường đường là thiếu chủ của một cái Thập Cấp Thế Lực, phụ mẫu chính là Độ Kiếp Hậu Kỳ cường giả, tại Hồn Thiên Giới một tay che trời, không người dám không phục.

Bất quá toàn bộ Hồn Thiên Giới đều biết, vị thiếu chủ này có một đam mê đặc thù, đó là yêu thích những tiểu cô nương từ bảy đến 15 tuổi có dung nhan tuyệt trần xinh đẹp.

Hắn bằng đủ mọi cách bắt các nàng về, lại chơi đùa đến khi tuổi của các nàng vượt quá 16 sẽ tự tay giết chết, tìm đối tượng khác.

Nghĩ đến đây, tiểu cô nương thầm hận chính bản thân mình, thầm hận mình ngu xuẩn vì có được một dung mạo xinh đẹp, tình cờ bị tai mắt của tên ác ma chứng kiến quay về báo cáo.

Thanh niên nam tử nhận được tin, đích thân tìm đến cầu hôn…nhưng đã biết bản tính khốn nạn của hắn, gia tộc tiểu cô nương làm sao đáp ứng?

Bọn hắn cũng là một Bát Cấp Thế Lực, có lòng tự ngạo của riêng mình, dâng hiến hòn ngọc quý của gia tộc cho một tên súc sinh, thà chết còn hơn…

Và kết cục không ngoài dự đoán, toàn bộ tộc nhân trên dưới vạn người toàn bộ tuyệt diệt, chỉ còn tiểu cô nương trong cơn bất lực, cõng lấy thi thể của gia gia toàn lực bỏ chạy, dù nàng biết…kết cục cuối cùng của mình sẽ rất thê thảm.

“Còn không mau theo thiếu gia quay về?”

Một tên Hợp Thể Kỳ trưởng lão quát lạnh, sắc mặt âm trầm, cái gia tộc này thật lớn mật, chỉ một cái Bát Cấp thế lực lại dám ngạnh kháng đến cùng, vô số tộc nhân tự bạo linh hồn ngăn cản bước chân của bọn hắn, mới khiến mục tiêu có thời gian chạy đến tận đây.

Nhưng kết quả vẫn là không khác, cá đã nằm trên thớt, thực lực tuyệt đối vẫn quyết định tất cả, kẻ mạnh luôn cười đến phút cuối cùng.

Tiểu cô nương quật cường cắn môi, nàng vô thức đưa tay rờ lên cổ…

Tại nơi đó, có một mảnh kính vỡ chỉ nhỏ như ngón tay được móc nối xỏ dây, tạo thành một mặt dây chuyển được tiểu cô nương đeo ở trên cổ…

Tiểu cô nương nhớ gia gia nàng từng nói…đây là vật gia truyền mang đến bình an cho gia tộc mình, căn dặn nàng dù thế nào đi chăng nữa cũng không thể tháo nó ra, phải vĩnh viễn đeo ở trên cổ.

Dù không biết mảnh kính vỡ có công dụng gì, nhưng tiểu cô nương là một đứa trẻ nghe lời, chưa bao giờ tháo xuống mảnh kính.

Lúc này đây nó có một công dụng duy nhất.

Chỉ thấy bàn tay nhỏ nhắn của nàng bắt lấy mảnh kính vỡ, sau đó tàn nhẫn đưa lên mặt mình rạch xuống…

“Dung nhan đáng hận này, chính mày đã hại gia gia, phụ mẫu và cả nhà…hôm nay ta sẽ hủy đi!”

Trong ánh mắt tràn ngập phẫn hận, tiểu cô nương vừa hận thế lực của đối phương quá mạnh, vừa hận dung nhan xinh đẹp của mình trở thành mối gây tai họa, nàng muốn tiêu hủy nó.

“Dừng tay!” Thanh niên nam tử vội vàng hốt hoảng, nếu diện mạo đối phương trở nên xấu xí vì một vết sẹo, hắn làm sao có thể chơi đùa.

“Thiếu chủ yên tâm!” Đám nô tài cười lạnh, Hồn Lực cuồn cuộn mà ra, đem thân thể tiểu cô nương triệt để phong tỏa…

Nàng lúc này, ngay cả một đầu ngón tay cũng không thể động đậy…

“Khốn kiếp…khốn kiếp!” Tiểu cô nương trong lòng như dã thú rít gào, nàng bất lực…hoàn toàn bất lực.

Tuổi còn quá nhỏ, đối mặt với thảm cảnh quá bi đát…đã khiến tiểu cô nương xem nhẹ sinh tử.

Nàng thả lỏng toàn thân, cũng không thèm động đậy, trái lại ngã người trên đỉnh núi, mục tiêu chính là vực sâu vạn trượng kia…

Hiển nhiên nàng thà tan thành vạn mảnh, cũng không nguyện ý trở thành đồ chơi trong tay tên ác ma kia.

“Ha hả, bé con quá ngây thơ, ở trước mặt chúng ta…ngươi ngay cả cơ hội tự sát cũng không có!” Tên Hợp Thể trưởng lão cười lạnh, Hồn Lực một lần nữa đánh ra, đem tiểu cô nương đẩy bật trở về, ngã người trên đỉnh núi.

“Hừ, mang ả về!” Tên thanh niên nam tử có chút bực mình, lần này đi chơi hơi lâu nhất định sẽ bị phụ mẫu mắng một trận.

Bất quá không sao, tất cả ta sẽ phát tiết trên thân thể yêu kiều bé bỏng kia, sẽ tràn ngập thỏa mãn.

“Đi!” Hợp Thể Kỳ trưởng lão phất tay, Hồn Lực nâng lấy tiểu cô nương trên không trung, nàng còn tệ hơn cá mắc câu không có chút khả năng phản kháng nào.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn lấy chính mình bị nâng lơ lửng trên không, đi theo một đám ác ma…

Thanh niên nam tử nhìn bộ dạng của nàng trong lòng cười nhạt, hắn chính là từng dùng qua thủ đoạn này với không ít thiếu nữ cũng như gia tộc của các nàng, cho ngươi phản kháng thoải mái, sau khi trở về dùng Linh Hồn thu làm nô bộc, khi đó các nàng sẽ toàn diện trở thành đồ chơi của hắn.

Nghĩ đến đây, thanh niên nam tử thoải mái cười to, đầu thai tốt cũng là một loại năng lực a…

Mặc kệ các ngươi thiên tài cỡ nào, mặc kệ các ngươi xinh đẹp ra sao, ta có phụ mẫu là cường giả đỉnh cao, không ai có thể chống cự.

Hai hàng huyết lệ chảy dài trên má ngọc, tiểu cô nương nhìn thấy thi thể gia gia mình ngã bẹp giữa sườn núi như củi mục, trong đầu bất tri bất giác vang lên giọng nói hiền từ của hắn trong quá khứ:

“Điệp Nhi…nên nhớ bảo vật gia truyền này của chúng ta sẽ che chở cho con, khi gặp chuyện tuyệt vọng nhất hãy đặt niềm tin vào nó!”

Tiểu cô nương thân thể bị nâng lơ lửng trên không, trong tay vẫn nắm chặt mảnh kính vỡ ấy, lời của gia gia liên tục lặp đi lặp lại trong đầu nàng.

Nghĩ đến tất cả đã không còn, nghĩ đến mình không còn hy vọng nào khác, tiểu cô nương tên Điệp Nhi ánh mắt nghiêm nghị, rốt cuộc làm ra lựa chọn.

VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…

Hồn Lực ít ỏi trong cơ thể nàng bí mật vận chuyển một cách cấp tốc, toàn diện hội tụ vào lòng bàn tay, tiến vào bên trong mảnh kính vỡ…

Trong mắt Điệp Nhi, thì mảnh kính vỡ chẳng qua chỉ là một vật kỷ niệm của gia tộc giao cho nàng, một vật mang ý nghĩa tượng trưng tốt lành mà thôi, nó chẳng phải pháp bảo, cũng chẳng có chút công dụng nào.

Nếu truyền Hồn Lực vào trong, chắc chắn sẽ vỡ nát.

Bất quá đây là cơ hội cuối cùng rồi, không còn gì để mất…nát thì nát vậy.

VÙ VÙ VÙ…

Hồn Lực điên cuồng tụ hội vào trong mảnh kính, vài hơi thở sau…mảnh kính vẫn kiên cố vững vàng, khiến Điệp Nhi trong lòng dâng lên một tia hy vọng.

“Hừ, lắm trò!” Hợp Thể Trưởng Lão cảm nhận được Điệp Nhi đang vận chuyển Hồn Lực, bất quá lại là xem thường lắc đầu.

Một Nguyên Anh Hồn Tu, ở trong mắt hắn cùng với con kiến chẳng có chút khác biệt, dù là con kiến này toàn lực cắn hắn…cũng không ảnh hưởng gì.

Mặc kệ Điệp Nhi…

VÙ VÙ VÙ VÙ…

Sắc mặt Điệp Nhi ngày càng tái mét, chút Hồn Lực ít ỏi của nàng bị mảnh kính vỡ kia cắn nuốt hầu như không còn.

“Tốn công vô í…”

Đám người mở miệng cười nhạo, chỉ là lời nói chưa hết câu…sắc mặt bọn hắn cấp tốc cứng lại…

ẦM ẦM ẦM ẦM…

Một cổ lực lượng vô hình mang theo uy nghiêm chí cao vô thượng bất chợt bao phủ toàn bộ không gian…

Đến từ mảnh kính vỡ chẳng đáng chú ý trong bàn tay nhỏ của Điệp Nhi…

Trong thời khắc này, toàn bộ cường giả Hồn Thiên Giới trái tim như bị ai đó bớp chặt đến mức không thở nổi…cả đám vội vàng cúi thấp đầu, không dám tò mò dù chỉ một chút.

“Mau…mau giết chết nàng!” Thanh niên nam tử mặc dù là tay ăn chơi, nhưng cũng biết sắp có thứ gì đó không lành tiến đến, sắc mặt vặn vẹo chỉ thẳng Điệp Nhi ra lệnh.

“Chết!” Một đám trưởng lão phản ứng cũng không chậm, Hồn Lực oanh tạc mà ra, nhắm thẳng Điệp Nhi nện đến…

Nếu trúng phải, Linh Hồn nàng lập tức tan nát, vĩnh viễn không được siêu sinh…

Chỉ là…

“Mảnh vỡ Luân Hồi Kính, kẻ nào thức tỉnh tàn hồn của Bổn Đế…sẽ vì ngươi làm một việc trong khả năng của mình!”

Âm thanh nữ tử trong veo như suối nguồn, lại ẩn chứa quyền uy vô thượng nhẹ nhàng phát ra…

ẦM ẦM…

Trước giọng nói thản nhiên của nàng, đám công kích bằng Hồn Lực kia toàn bộ nát bấy, ngay cả một chút uy hiếp cũng không có.

Điệp Nhi ngơ ngẩn nhìn mảnh kính nhỏ đã bay khỏi tay mình, lại ngơ ngác nhìn tất cả mọi chuyện vừa phát sinh, tất cả như ở trong mộng…

“Là ngươi thức tỉnh Bổn Đế?”

Từ trong mảnh kính vỡ, âm thanh thản nhiên truyền thẳng vào trong đầu của Điệp Nhi…

Nếu Lạc Nam có mặt ở nơi này, hắn nhất định sẽ kích động đến thân thể rung rẩy…bởi vì âm thanh này hắn đã từng nghe qua, bởi vì mảnh kính vỡ hắn cũng từng sở hữu…

Càng là bởi vì, cũng chính tàn hồn bên trong mảnh kính kia đã cứu sống Võ Tam Nương của hắn.

Nàng…tinh thông Thời Gian và Không Gian…

Nàng…sở hữu sức mạnh vượt xa tầm hiểu biết của thế giới này…

Nàng gọi Tuế Nguyệt – Tuế Nguyệt Nữ Đế!

Mà mảnh kính vỡ kia lại chính là một phần nhỏ của pháp bảo Đế Cấp Cực Phẩm – Luân Hồi Kính!

Tiểu cô nương Điệp Nhi đương nhiên không hiểu tất cả, cũng chẳng biết Tuế Nguyệt Nữ Đế là ai…nàng chỉ biết mình làm đúng rồi, kỳ tích thật sự phát sinh, mảnh kính tưởng chừng bình thường kia, thật sự xuất hiện kỳ tích.

“Chính là tiểu nữ, chính là tiểu nữ đã thức tỉnh ngày!” Điệp Nhi kích động đến lắp ba lắp bắp, quỳ gối xuống mặt đất.

Mảnh kính vỡ lơ lửng trước mặt nàng, lại có âm thanh truyền ra:

“Bổn Đế sẽ vì ngươi làm một việc trong khả năng!”

“Cứu! cứu sống gia gia, cứu sống gia tộc của tiểu nữ, tiểu nữ dù làm trâu làm ngựa cũng nguyện ý!” Tiểu cô nương Điệp Nhi dập đầu xuống đất, cái trán trơn bóng của nàng rỉ máu như chưa từng có.

“Aiii…thật là một tiểu cô nương đáng quý!” Tuế Nguyệt Nữ Đế thở dài một tiếng, lại tiếc nuối nói:

“Nếu là Chân Thân của Bổn Đế còn…quay ngược thời gian về một ngày trước dễ như trở bàn tay, chỉ tiếc Bổn Đế hiện tại đã suy yếu quá mức, điều kiện này của ngươi, Bổn Đế không thể làm được!”

“Làm sao có thể như vậy?” Điệp Nhi sắc mặt tái nhợt, một chút hy vọng sau cùng ảm đạm như tro tàn…

“Giả thần giả quỷ, mau diệt nó!” Nam tử thanh niên lấy lại tỉnh táo, sắc mặt lạnh lùng chỉ vào mảnh kính vỡ còn trên không trung.

“Tuân lệnh thiếu chủ!” Một đám trưởng lão mặc dù trong lòng lo lắng nhưng cũng không chút do dự, toàn lực tung ra Hồn Kỹ đánh vào Mảnh Kính…

Đáng tiếc tất cả như đá chìm biển rộng, không có chút ảnh hưởng nào.

Hành động của bọn chúng triệt để kích phát lửa giận trong lòng Điệp Nhi, tiểu cô nương khả ái trở nên tàn nhẫn, tính cách thay đổi, một giọng điệu hận ý không nên có ở lứa tuổi của nàng truyền ra:

“Tiểu nữ muốn mạnh! Tiểu nữ muốn có sức tự tay tiêu diệt Thế Lực của bọn hắn, tiểu nữ muốn tự tay tru diệt Hồn Hoàng Tông gà chó không còn!”

Hồn Hoàng Tông, chính là tên thế lực sau lưng nam tử thanh niên, cũng là đệ nhất thế lực tại Hồn Thiên Giới, sở hữu đến ba vị Độ Kiếp Hậu Kỳ Hồn Tu, trong đó ngoại trừ phụ mẫu của nam tử thanh niên, còn có đại trưởng lão.

Mặc dù biết nguyện vọng của mình quá mức khó làm, nhưng Điệp Nhi cảm thấy mình không còn nguyện vọng nào khác ngoài tự tay trả thù, khi Gia Tộc đã không còn…

Lần này, mảnh kính vỡ không làm nàng thất vọng…

“Như ngươi mong muốn!” Tuế Nguyệt Nữ Đế thản nhiên mở miệng…

VÙ VÙ VÙ VÙ…

Tàn Hồn của Nữ Đế cần Hồn Lực của người khác để thức tỉnh, nhưng không đồng nghĩa nàng không có năng lượng của riêng mình…

Một luồng tàn hồn của nàng mặc dù không thể sánh bằng chân thân một phần triệu, nhưng để gia tăng Hồn Lực cho một tiểu cô nương ở hành tinh cấp thấp, lại không quá khó khăn…

Dễ hơn rất nhiều so với việc thi triển Bí Thuật mang theo nhân quả to lớn như Thời Gian Nghịch Chuyển…

Từ trong mảnh kính vỡ, vô tận Hồn Lực tiến vào cơ thể Điệp Nhi…

Trong khoảnh khắc đó, Điệp Nhi chỉ cảm thấy thân thể lênh đênh trong biển rộng, thực lực của nàng đang điên cuồng như ngồi tên lửa tăng lên…

Hóa Thần…Luyện Hư…Hợp Thể…Độ Kiếp…

Độ Kiếp Trung Kỳ…Độ Kiếp Sơ Kỳ…Độ Kiếp Hậu Kỳ…Độ Kiếp Viên Mãn…

Nữ Đế tiêu hao chính lực lượng của mình để truyền tu vi, chính là kinh khủng như vậy…

Điệp Nhi còn cảm thấy có không ít Hồn Kỹ và Hồn Công cao cấp được cắm vào đầu mình, hiển nhiên là vị cường giả tuyệt thế kia ban tặng…

XOẸT…

“Đã xong! Bổn Đế phải đi rồi!”

Làm xong tất cả, mảnh vỡ Luân Hồi Kính có chút ảm đạm phai màu, bất quá vẫn dễ dàng xuyên thấu vô tận hư không, chỉ trong thoáng chốc đã biến mất dạng.’

Điệp Nhi hướng hư không bái tạ, sau đó xoay người đứng dậy…

Bầu trời vẫn mưa tầm tả…sấm chóp liên hồi…

Trên đỉnh Cửu Thiên Sơn, một vị đỉnh cấp Hồn Tu được sinh ra…tuổi của nàng còn quá trẻ…

Điệp Nhi cảm thụ một thân sức mạnh trong cơ thể mình, ánh mắt bình thản quay sang nhìn đám người của Hồn Hoàng Tông.

RÓC RÁCH…

Có tiếng nước chảy giữa hai chân hòa cùng tiếng mưa, nam tử thanh niên trực tiếp đái ra quần…

“AAAAAA”

Theo sau đó, là âm thanh hét thảm thiết như lâm vào chín tầng địa ngục vang vọng mà lên, khiến người khác rợn cả tóc gáy.

Không biết bao lâu sau…

Điệp Nhi thản nhiên nhìn một đám xác chết không hồn ở trước mặt mình, nàng cẩn thận đào lỗ chôn cất thi thể của gia gia…

Quỳ gối ba ngày ba đêm…

Ánh sáng le lói xuyên qua tầng mây, bình minh vừa đến…

Trên đỉnh Cửu Thiên Sơn, vô vàn cường giả Hồn Hoàng Tông đã bao vây, cầm đầu là ba vị Độ Kiếp Hậu Kỳ cường giả đang hừng hực lửa giận…

Xung quanh đó, vô số thế lực từ lớn đến nhỏ âm thầm xem kịch vui, không hiểu vì sao Hồn Hoàng Tông đột nhiên xuất động quy mô khủng bố như vậy…

Điệp Nhi cúi đầu lạy gia gia thêm một lần, thân ảnh nhỏ nhắn kiều tiểu đứng lên…

Từ trong đôi môi hồng nhuận, một âm thanh lẩm bẩm nhưng lại pha lẫn sát khí ngập trời:

“Bầu trời Hồn Thiên Giới…cũng nên sạch sẽ rồi!”

Và nàng…chưa đầy 14 tuổi!



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
LN
Lâm Nguyễn10 Tháng sáu, 2023 08:28
Tập này sao giống thiên cổ thi địa của đế bá vậy
LN
Lâm Nguyễn10 Tháng sáu, 2023 08:27
Tập này sao giống cổ thi địa của đế bá vậy
QC
Quang Công10 Tháng sáu, 2023 08:03
Cứ phải để Tiểu Niếp Niếp mới chịu hả
TT
Trọng Tín10 Tháng sáu, 2023 00:22
Đế bá cũng có một đoạn như này
MH
Mạnh Hưởng10 Tháng sáu, 2023 00:01
Kiểu kịch bản này giống thằng 7 đi lừa đồ rồi :)
GK
God Knight09 Tháng sáu, 2023 23:32
chap này khá giống với trong Đế Bá
V
vinhcana302109 Tháng sáu, 2023 23:12
Đế bá? :)))
TV
Thần Vương09 Tháng sáu, 2023 22:46
Thi địa có mùi của truyện đế bá ( lý thất dạ)
NQV
Nguyễn Quốc Vương09 Tháng sáu, 2023 22:24
Đoạn thi địa này lại giống bộ Ngã Dục Phong Thiên của Nhĩ Căn rồi. Quỷ nghèo Mạnh Hạo cũng đi vào khu mộ địa giao dịch với hội sắp chết này
NQV
Nguyễn Quốc Vương09 Tháng sáu, 2023 21:45
Đoạn thi địa này lại giống bộ Ngã Dục Phong Thiên của Nhĩ Căn rồi. Quỷ nghèo Mạnh Hạo cũng đi vào khu mộ địa giao dịch với hội sắp chết này
MH
Mạnh Hưởng09 Tháng sáu, 2023 11:54
2 hôm trước mỗi hôm 1 chap , hôm nay mất hut luôn thế tác ơi
NVK
Nguyen Vu Kien09 Tháng sáu, 2023 11:45
Hậu bận j rồi à
TN
Thong Nguyen09 Tháng sáu, 2023 10:55
2018 đọc qua chương này rồi sao 2023 chưa qua vậy akay ơi?
V
vinhcana302109 Tháng sáu, 2023 03:07
Bộ sắc hiệp nhiều người xem nhất nè
V
vinhcana302109 Tháng sáu, 2023 03:07
Bộ sắc hiệp nhiều người xem nhất nè :)
BĐN
Bu đây nè!08 Tháng sáu, 2023 22:49
Ở phần giới thiệu bác Hậu có nói đấy ông :\"Tất cả địa danh, nhân vật, tôn giáo,... trong truyện huyền huyễn này hoàn toàn là hư cấu. Nếu có lỡ trùng hợp xin rộng lượng bỏ qua hoặc nhắc nhở mình sẽ sửa đổi.\" Đây nhé! Truyện thôi, nếu k đá động quá sâu đến tôn giáo thì cta cx k nên lm quá lên, sửa tới sửa lui mệt bỏ bu ra ấy@@
TP
Trung Pham08 Tháng sáu, 2023 21:50
Truyện tu tiên nào cx vậy hắc ám tây du cx v
NVK
Nguyen Vu Kien08 Tháng sáu, 2023 00:10
Thế nó mới mặn ông ạ chứ k độc giả lại tưởng tác giả đang nhả hint rằng thg main sắp đi cạo đầu kkk
VN
Vũ Nam07 Tháng sáu, 2023 15:05
truyen thoi lich su j b
T
Trí07 Tháng sáu, 2023 09:20
Thì chữ kinh là chữ kết thúc của công pháp có nhiều tầng như tầng 1 tầng 3 4 5 6...... Còn cấm kỵ chỉ nhãn là pháp bảo nên không có, lục đạo luân hồi giống như tên chỉ có lục đạo. Đâu ai nói kết thúc kết thúc có chữ kinh phải là cấm kỵ đâu
NHT
NGUYỄN HỮU THÀNH TÀI07 Tháng sáu, 2023 06:56
Đọc cái câu loạn thế nghĩ tộc có hay hơn loạn thế nghĩa tộc ko
ĐN
Đại Nguyễn07 Tháng sáu, 2023 05:07
???? , Bao nhiêu công pháp bt cũng có chữ kinh mà, hoả phượng bộ tam kinh, băng nguyệt dạ phong kinh, công pháp của Liễu Ngọc Thanh nữa..vv
TBB
Tâm Bất Biến07 Tháng sáu, 2023 00:51
Mấy ông Hoà Thượng, Thầy Chùa, Phật Tu,... Trong truyện này cứ đê tiện ra làm sao ấy. Từ Phàm Ẩn Tự cho đến cái ông Phật Đế này
TBB
Tâm Bất Biến07 Tháng sáu, 2023 00:50
ý của bạn Là sao ???
NVK
Nguyen Vu Kien07 Tháng sáu, 2023 00:45
Công nhận, nên đổi kinh thành quyết thì hơn nhỉ
BÌNH LUẬN FACEBOOK