Thương Ngạn Thần không nói gì anh thô bạo ôm chặt cơ thể mềm mại của cô, cường hãn lấp kín đôi môi anh đào run run.
Nụ hôn của anh vừa tham lam vừa đói khát, đầu lưỡi nóng bỏng tiến quân thần tốc.
Hơi thở nóng bỏng của anh tràn ngập khoang miệng khiến cô không thể hô hấp được rồi.
Đầu lưỡi anh linh hoạt cuốn lấy lưỡi cô, mang theo sự rung động, cướp đoạt lý trí của cô.
Khi cô sắp thiếu dưỡng khí, anh mới buông cô ra.
Nhưng đầu lưỡi nóng bỏng của anh lại lập tức rời xuống dưới, hôn lên những điểm mẫn cảm của cô.
Nhã Hân bây giờ như một con cá khô chết giữ sa mạc…cô nằm im bất động mặc cho Thương Ngạn Thần làm càn trên cơ thể của mình.
Hàm răng của cô cắn chặt vào nhau để không phát ra những âm thanh ái muội, hai tay cô nắm chặt grap giường trái tim của cô bây giờ đã thấu lạnh không còn cảm xúc gì nữa.
Đôi mắt tràn ngập dục tình của Thương Ngạn Thần nhìn Nhã Hân càng trở lên thâm trầm...
Ngón tay thon dài bắt đầu tàn nhẫn châm lên sự nhiệt tình không thể khống chế của Nhã Hân
“A!” – Cô đã cố kiềm chế để không phát ra tiếng kêu *** dục đó nhưng bất giác không nhịn được mà cả người cô căng cứng khẽ rên lên một tiếng.
Thương Ngạn Thần nheo mắt lại, ánh mắt khiến người khác phải sợ hãi đó nhìn thẳng vào mắt cô.
Khóe môi khêu gợi dần cong lên nụ cười châm chọc…
Gân xanh trên trán anh nổi đầy lên cho thấy anh đang hết sức kìm nén mà trêu đùa trên cơ thể mảnh mai của cô.
Làn da màu đồng của Thương Ngạn Thần càng làm toát lên sự cuồng ngạo và ngỗ ngược của anh. Anh tàn nhẫn hành hạ cô khiến cơ thể của Nhã Hân bây giờ bất giác khó chịu không còn nghe theo cô nữa mà tuỳ ý bị Thương Ngạn Thần chiếm lấy.
Ý cười bên khóe miệng Thương Ngạn Thần không hề giảm đi, nhưng đôi mắt lại hết sức mãnh liệt, khuôn mặt đầy sắc bén...tham lam mà tàn nhẫn như ma quỷ
Giọng nói thô tục của anh dán sát bên tai cô ánh mắt lạnh như băng như muốn ăn tươi nuốt sống cô “Hừ! Còn ra vẻ thanh cao cái gì cũng chỉ vì tiền cũng chỉ biết lấy lòng đàn ông thật bẩn thỉu”
Hàm răng trắng của cô cắn chặt đôi môi đỏ mọng, cô không kìm lòng được trái tim cô chua xót, anh nghĩ cô như thế nào cũng được chỉ cần nhanh chóng thoát khỏi sự gò bó đeo bám thì cô sắp được tự do rồi nước mắt của cô cứ thế mà chảy ra. Đó là nước mắt chua chát, lòng tự trọng của cô bị chính Thương Ngạn Thần dẫm đạp lên…
Nói xong anh hung hăng tra tấn mà hành hạ cô không thương tiếc. Ngón tay thô ráp của Thương Ngạn Thần lướt đến đâu, cả người Nhã Hân lại run lên đến đó.
Cơ thể của Nhã Hân mềm nhũn cả ra, cả người như không còn chút sức lực nào.
Vật cứng rắn nóng ấm đặt trước nơi mềm mại của cô, anh miết nhẹ bên ngoài *** *****.
Nhã Hân cắn chặt đến nỗi cô cắn rách cả môi để kiềm chế tiếng kêu từ bản thân mình. Cô không mình bản thân mình phải khuất phục trước mặt anh.
Thương Ngạn Thần nhìn biểu cảm không chịu khuất phục của cô anh nâng chân cô lên vòng qua eo mình rồi mạnh mẽ đi vào, không có bước dạo đầu nào, h-o-a h-u-y-ệ-t vẫn chưa thích ứng anh đã mạnh mẽ tiến công. Bên trong cô chật hẹp khiến cho Thương Ngạn Thần khó khăn di chuyển
“Thả lỏng!”
Thương Ngạn Thần thô lỗ nâng bàn tay lên, hung hăng vỗ lên mông cô một cái. Da thịt trắng muốt bỗng chốc trở nên đỏ ửng một vùng, khiến cho Nhã Hân bị kích thích mà thở gấp.
Thương Ngạn Thần hung hăng luận động, đem thân thể cô nâng lên, bàn tay vòng lên phía trên trực tiếp phủ lên bộ ngực phập phồng của cô, ra sức xoa nắn. Sau đó, anh khẽ nâng cô lên lưng cô dán sát vào ngực anh, điên cuồng ở sau lưng vận động.
Nhã Hân không còn mạnh mẽ được nữa cô buông bỏ lòng tự trọng của mình, khuôn mặt Nhã Hân nhăn nhó khoé miệng cô bất giác bật ra một tiếng rên
“Đau…Đau!” Cánh tay cô đập mạnh vào cơ bắp của anh mà kêu lên.
Thương Ngạn Thần mặc kệ cô khóc lóc van xin đến thế nào vẫn tiến công dồn dập. Cơ thể cô quá mê người khiến anh phát điên lên. Bên trong cô quá ấm và quá khít, hoàn toàn rút sạch lí trí của anh.
Dù có làm bao nhiêu lần với cô anh vẫn thấy không đủ.
Thương Ngạn Thần điên cuồng hành hạ cô đủ mọi tư thế…
Anh xoay người nằm xuống cho cô lên trên, c-ô-n t-h-ị-t to lớn lần nữa tiến sâu bên trong cô xoay một vòng khiến anh sung sướng, suýt chút nữa là bắn khí. Anh đưa tay bóp hai bên ngực cô, Nhã Hân khó chịu uốn éo trên cơ thể anh…
Phạch..phạch.. Tiếng da thịt chạm nhau tạo nên những âm thanh ái muội
Tiếng rên của cô cũng hết sức mê người “Ư…Ưm…Ưm…”
Mỗi một tiếng rên như muốn cổ vũ tiếp thêm năng lượng cho Thương Ngạn Thần anh ra vào như vũ bão lúc nhanh lúc chậm khiến cho thân thể của Nhã Hân hoàn toàn bị anh dẫn dắt lúc thì lên thiên đường lúc thì xuống địa ngục.
Danh Sách Chương: