Mục lục
Từ Tiên Hiệp Thế Giới Trở Về (Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mời chào đến từ Ân gia!

Dịch: Tĩnh Luân

Biên: Tĩnh Luân

Nguồn: truyencv.com

“Tiêu Phàm, ta có một người bạn nghe nói y thuật của ngươi phi phàm, cho nên nàng liền cố ý tới bái phỏng ngươi, ngươi…!” Mộ Dung Kha Kha hướng với Tiêu Phàm đang đưa lưng với mình đang nói chuyện cùng với Lâm Chính Thiên nói khẽ.

Tiêu Phàm nghe tiếng xoay người nhìn về phía Mộ Dung Kha Kha, mà Ân Y Vũ vừa nhìn thấy thanh niên xoay người lại chính là Tiêu Phàm lập tức liền sửng sốt, sau đó nàng không chịu được đánh gãy Mộ Dung Kha Kha, kinh ngạc nói “Tiêu Phàm, là....là ngươi?”

“Ân Y Vũ?” Tiêu Phàm nhíu mày.

“Các ngươi… Quen biết sao?” Mộ Dung Kha Kha nhìn Tiêu Phàm một chút lại quay nhìn Ân Y Vũ một chút, lập tức liền có chút chần chờ nói.

“Đương nhiên nhận biết!” Ân Y Vũ đặt tay lên vai Tiêu Phàm, cười nói “Chính là bạn học thời đại học, sao có thể không biết?”

“A?” Mộ Dung Kha Kha cùng Lâm Nguyệt Như hai mắt lập tức trợn tròn !

“Ngày đó Kha Kha nói có một người trẻ tuổi chữa khỏi kỳ độc trên người nàng mà đến ngay cả Hứa Đức Hổ đều thúc thủ vô sách, y thuật có thể nói là siêu phàm nhập thánh, còn nói hắn gọi Tiêu Phàm!” Ân Y Vũ nhìn xem Tiêu Phàm, nhịn không được cười lên nói “Ta lúc ấy nghe được còn tưởng rằng là ngươi, nhưng về sau cảm thấy rất không có khả năng, chỉ là không nghĩ tới lần đầu tiên gặp mặt, người kia thế mà đúng thật là chính là ngươi, Tiêu Phàm!”

“Xác thật là ta!” Tiêu Phàm gật đầu.

“Năm năm không gặp, ngươi biến hóa thật sự rất lớn!” Ân Y Vũ nhìn chằm chằm Tiêu Phàm, đột nhiên hơi xúc động nói.

“Có lẽ vậy!” Tiêu Phàm từ chối cho ý kiến nói.

“Có thể hay không ngồi xuống nói chuyện? Ta có một số việc muốn nói với ngươi!” Ân Y Vũ mỉm cười nói.

“Thật không có ý tứ, ta không rảnh, hiện tại còn có việc!” Tiêu Phàm lắc đầu cự tuyệt, nói liền muốn rời đi.

“Tiêu Phàm, ngươi chờ một chút, ta thật sự có chuyện muốn nói với ngươi, có thể cho ta thời gian mười phút để nói được hay không?” Ân Y Vũ vội vàng tiến lên, lập tức ngăn lại Tiêu Phàm, kiên trì nói.

“Ta biết ngươi muốn nói là chuyện gì, nhưng rất xin lỗi, ngươi sợ rằng sẽ thất vọng!” Tiêu Phàm nhìn xem Ân Y Vũ, thản nhiên nói.

Sống năm ngàn năm, cùng vô số người đã từng quen biết, có một ít người tính cách như thế nào, có một số người làm việc như thế nào, sẽ nói những điều gì, căn bản không cần dùng đến cái loại thần thông gọi là Độc Tâm Thuật loại, chỉ cần cùng Tiêu Phàm hắn tiếp xúc một lần liền có thể lập tức biết được.

Đối với Ân Y Vũ, Tiêu Phàm rất rõ ràng tính tình của nàng chính là thực tế, tiêu chuẩn làm việc tất cả đều lấy lợi ích làm chủ, nếu như chuyện đó không có bất kỳ lợi ích gì nàng chắc chắn tuyệt đối sẽ không làm. Hôm nay, nàng đột nhiên tới bái phỏng bản thân, hiển nhiên mục đích cũng chỉ có một cái, đó chính là nàng nhìn trúng y thuật của mình, nghĩ muốn mời chào bản thân, ý đồ muốn để cho mình vì nàng hoặc là vì Ân gia mà làm việc.

Cho nên, Tiêu Phàm mới có thể sớm dứt khoát cự tuyệt!

Nhưng nói đi thì nói lại, không riêng những đại gia tộc ở thế giới Địa Cầu này, cho dù những thế lực lớn, bao quát ở cả thế giới tiên hiệp những thế gia vạn năm kia, truyền thừa thánh địa, vô thượng đại giáo, ngoại trừ số ít mấy người bên ngoài, còn lại cũng căn bản chính là cùng một loại tính tình như vậy.

Nhìn thấy dung nhan siêu tuyệt nhưng lại không có bối cảnh lớn, lập tức liền nghĩ hết biện pháp đem hắn thu nhập làm thủ hạ dưới trướng của bản thân cho mình sử dụng, mà một khi bị cự tuyệt, liền không chút nào do dự tiến hành vây bắt cùng truy sát để phòng ngừa những kẻ đó gây cản trợ đến bá nghiệp của bản thân, vì chính bọn họn không muốn bất kỳ có sự uy hiếp nào.

Nhớ ngày đó, chính mình là bởi vì chuyện này mà đưa tới Đông Phương thế gia, yêu nguyệt thánh địa, Thiên Kiếm Tông liên thủ truy sát, một mực chạy trốn hai trăm năm, kém chút nữa đã chết bên trong một hẻm núi lớn!

“Ta còn chưa nói, làm sao ngươi biết ta muốn nói gì?” Ân Y Vũ nhướng mày, cười nói “Tiêu Phàm, ngươi không nên cự tuyệt quá sớm, cẩn thận hối hận!”

“Ngươi không phải liền là nhìn trúng y thuật của ta, nghĩ muốn mời chào ta sao?” Tiêu Phàm thở dài nói.

“Hả? Ngươi biết?” Ân Y Vũ trên mặt lộ ra vẻ ngoài ý muốn.

“Được rồi, thừa dịp ta hôm nay tâm tình coi như không tệ, vẫn là mời ngươi trở về đi!” Tiêu Phàm lắc đầu, sau đó đi vòng qua Ân Y Vũ, liền hướng về phía trước đi đến.

Ân Y Vũ đứng ở nơi đó, lập tức liền có chút sững sờ!

Nàng trước khi đến ở trong lòng chuẩn bị rất nhiều lời thuyết phục, nhưng không nghĩ tới chưa nói được bất cứ lời nào đã bị Tiêu Phàm trước tiên đánh trở về, không lưu tình chút nào cự tuyệt, để nàng trong lúc nhất thời cũng có chút không biết làm sao.

Nhưng nàng chỉ là trầm ngâm trong chốc lát, liền một lần nữa nghĩ đến tất cả các đường thuyết phục để không bị từ chối một lần nữa, sau đó không nói hai lời, vội vàng đuổi theo.

Sau lưng Lâm Nguyệt Như, Mộ Dung Kha Kha cùng Lâm Chính Thiên ai cũng là hai mặt nhìn nhau, ngơ ngác một chút, cũng vội vàng đi theo.

“Tiêu Phàm, ngươi có thể hay không để cho ta nói hết?” Ân Y Vũ ngăn Tiêu Phàm lại ngay trong phòng khách, nàng đứng trước mặt Tiêu Phàm, bình tĩnh nói.

Mà lúc này, không riêng Lâm Nguyệt Như, Mộ Dung Kha Kha cùng Lâm Chính Thiên từ phía sau chạy tới, ngay cả lão đạo sĩ gầy còm hèn mọn cùng Trương Phi Dương nghe tiếng cũng liền đi xuống lầu.

Tiêu Phàm mày nhíu lại, nhưng không đợi hắn mở miệng, Ân Y Vũ liền tự mình nói.

“Tiêu Phàm, mục đích của ta hôm nay đến thật là đến mời chào ngươi trợ giúp cho Ân gia chúng ta, nhưng ngươi không cần vội vàng cự tuyệt trước, ngươi trước hết nghe nghe lời của ta, chờ ngươi nghe xong ta, sau đó mới quyết định cũng không muộn!”

“Hiện tại chính thức tự giới thiệu mình một chút, ta Ân Y Vũ, Ân gia cực chữ lót, gia gia là Ân Giang Hạo!”

“Gia gia của ta Ân Giang Hạo danh tự có lẽ ngươi hẳn là sẽ không lạ lẫm, không sai, chính là người đứng đầu của đại tập đoàn có thực lực được xếp bài danh thứ ba trong nước, là chủ tịch tập đoàn Thiên Giang, Ân Giang Hạo!”

“Đương nhiên, đây chỉ là một trong những thân phận gia gia của ta Ân Giang Hạo, hắn còn có rất nhiều thân phận ta cũng không tiện liệt kê ra hết ở dây cho ngươi, bởi vì chỉ từ bên trên thân phận này ngươi cũng có thể biết được địa vị cùng thân phận của gia gia ta!”

“Mặt khác, gia gia của ta Ân Giang Hạo chính là vị trưởng lão xếp hạng thứ mười bên trong Ân gia, tại bên trong Ân gia chúng là có sức ảnh hưởng cực kỳ lớn cũng vô cùng quan trọng!”

“Mà nói xong gia gia của ta, lại nói đến Ân gia chúng ra, đối với Ân Gia chúng ta, tin tưởng ngươi hẳn cũng có nghe thấy a?”

“Đúng, chúng ta chính là một trong năm đại hào môn ở Hoa Hạ được mọi người nhắc tới, có được năng lực lớn đến mức tuyệt đối vượt qua sự tưởng tượng của ngươi, tại Hoa Hạ…!”

“Ta biết!” Tiêu Phàm đột nhiên đánh gãy Ân Y Vũ, hắn thản nhiên nói “Đối với năm đại hào môn, đối với Ân gia, thậm chí đối gia gia ngươi, ta đều phi thường rõ ràng, mà so với ngươi cũng càng rõ ràng, ngươi cũng không cần ở đây giới thiệu cho ta cái gì!”

Tiêu Phàm sau khi đối với Mạc Không Phong thi triển Thiên Ma Vạn Chủng đại pháp, từ trong trí nhớ Mạc Không Phong biết được rất nhiều thứ, mà Mạc Không Phong lại là Mạc gia là trưởng lão, mặc dù chỉ là ở ghế chót, nhưng Mạc Không Phong y nguyên biết rất nhiều bí mật, cho nên Tiêu Phàm hiện tại cũng là đồng dạng biết.

Gia gia Ân Y Vũ mặc dù địa vị không thấp, có lẽ sẽ biết so Mạc Không Phong nhiều thứ hơn, nhưng hắn cũng không có khả năng tùy ý nói cho Ân Y Vũ, bởi vì Ân Y Vũ mặc kệ là tiểu bối ưu tú cũng chỉ là tiểu bối Ân gia mà thôi, có nhiều thứ căn bản nàng không có quyền biết được.

Cho nên, hiện tại Tiêu Phàm đối rất nhiều chuyện so với nàng biết đến đều rõ ràng.

“Ồ?”

Nghe được lời Tiêu Phàm nói đối với năm đại hào môn, đối Ân gia, đối gia gia mình Ân Giang Hạo đều phi thường rõ ràng, thậm chí so với mình đều rõ ràng, Ân Y Vũ lập tức liền giương lên lông mày.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK