Mục lục
Từ Tiên Hiệp Thế Giới Trở Về (Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rời khỏi công ty Đường Lâm, trước tiên Tiêu Phàm đi tìm cửa hàng điện thoại để mua một cái điện thoại di động sau đó để cho nhân viên cửa hàng đăng ký nhanh giúp mình một sim điện thoại, chuẩn bị tốt hết mọi thứ để đăng nhập QQ của bản thân, bắt đầu liên lạc với lão đại.

Tuy nhiên lão đại không onl nên Tiêu Phàm dù có nhắn tin liên lạc cũng không thấy hồi âm, cho nên hắn cũng chỉ có thể bắt taxi trực tiếp đi hướng thành phố Giang Châu trước tiên.

Sau khi lên xe hắn lấy danh thiếp của Lâm Chính Thiên trước đó nhận từ ông, gọi một cuộc điện thoại thông báo đây là số của mình cho ông biết.

Ngồi trên xe, Tiêu Phàm nhìn hình ảnh hai bên đường chạy vụt qua bỏ dần lại sau lưng, trong đầu lơ đãng nhớ đến cha mẹ cùng đệ đệ lại trong tâm cũng trở nên ấm áp nhưng Tiêu Phàm cũng không ngừng lo lắng hiện tại họ sống có tốt tại đất khách hay không.

"Cha, mẹ, đệ đệ rất nhanh sẽ rất nhanh thôi, cả gia đình chúng ta sẽ đoàn tụ!" Tâm tình vừa mới lo lắng, bất an cũng dần yên tĩnh lại, khóe môi lộ ra mỉm cười.

...

Sau khi Tiêu Phàm bình tĩnh lại hắn bắt đầu tò mò mang theo hiếu kỳ mà nghịch loạn di động mới mua trong tay. Nghĩ đến năm năm trước khhi hắn còn là sinh viên thời đại học làm gì có di động smartphone, trên cơ bản chỉ có thể gọi điện thoại, gửi tin nhắn, nghe nhạc, xem thư điện tử, mà bây giờ sau năm năm không thấy, điện thoại đều trên đều có thể sử dụng như máy tính.

Bất quá hiện tại hắn thật sự thích điện thoại như bây giờ, giá cả tuy đắt hơn một chút nhưng màn hình lớn lại thêm nhiều tính năng đặc biệt là lên mạng cực kỳ nhanh so với điện thoại trước kia thật sự là tiện lợi hơn rất nhiều.

"Đúng rồi không biết trình độ cờ vậy hiện tại ở Trái Đất như thế nào rồi!" Tiêu Phàm đột nhiên suuy nghĩ đến chuyện này. Nói đến cờ vây, trước đây hắn từng bị gia gia bắt buộc học một thời gian, nhưng cờ vây vốn là thứ nghiêng về tính toán suy nghĩ cùng kiên nhẫn, bày binh bố trận, các loại tính toán từng bước đi, phải suy nghĩ rát nhiều cũng như trí nhớ thật tốt, mà Tiêu Phàm vốn không phải là một người thông minh, khi vừa bắt đầu học liền bị giai gia hưng hăng ngược đãi trong từng ván cờ liền tức giận từ bỏ không chơi cờ vây nữa.

Sau khi Tiêu Phàm xuyên đến thế giới tiên hiệp kia hắn liền phát hiện, mặc dù ở thế giới này nhiều mặt đều so với Trái Đất mạnh hơn nhiều, nhưng chỉ có duy nhất về giải trí thì thật sự thua xa đến cái đuôi cũng không bằng. Trên Trái Đất giải trí cực kỳ đa dạng, nhảy disco, KTV, âm nhạc hội, xem phim, chơi bóng rổ, đánh điện tử, cờ vây, cờ tướng…, nhiều vô kể mà ở thế giới tiên hiệp kia thú vui giải trí duy nhất chính là đến thanh lâu nghe hát xem múa ngoài ra không còn bất kỳ hoạt động giải trí nào khác.

Về sau hắn trở thành Ma đế Tiêu Phàm, lúc đó thời gian rảnh rỗi khá nhiều khiến bản thân nhàm chán không thôi, ngay lập tức hắn nhớ đến cờ vây ở Trái Đất liền như vậy "phát minh" ra hoạt động giải trí mới. Nhưng hắn không nghĩ tới khi cờ vây vừa xuất thế, thế giới tiên hiệp lập tức dẫn phát oanh động thật lớn, không đến mười năm liền thịnh hành trong toàn bộ thế giới, nhiều người không có việc gì làm ngồi lại với nhau bày bàn cờ cùng nhau đánh một ván chém giết lẫn nhau, xung quanh nhiều người vây lấy cùng bàn luận trận thế.

Tiêu Phàm không có việc gì làm liền cùng một số lão hữu ngồi cùng nhau làm một ván, bên cạnh đặt thêm vài bình tiên tửu, hạ ván cờ một chút là liền ba ngày ba đêm say mê không dứt không thể tự thoát ra.

Hiện tại đối với Tiêu Phàm cờ vây là hoạt động mà hắn vô cùng yêu thích, thời gian đến thành phố Giang Châu đường đi còn xa mà hắn cũng không có chuyện gì làm vừa vặn lên mạng xem thử có có ván cờ nào không có thể đánh một chút giải buồn. Mở điện thoại đăng tìm kiếm tại trình duyệt Tiêu Phàm tìm được một diễn đàn về "Hội cờ vây" liền nhấn vào.

Sau khi tiến vào diễn đàn hắn liền nhìn thấy mục "Trân lung kỳ cục, có ai có thể phá?" ngay tại bài post đầu trang nhất, mang theo hiếu kỳ liền nhấn mở ra.

Mở ra bài post này chính là một thế cờ, bên dưới còn có thông tin kết nối cùng một câu “Ngàn năm ước hẹn, Trân lung kỳ cục, cười nhìn chúng sinh, có ai có thể phá?” Mà phía dưới bài post hiện tại rất nhiều bàn luận gần đến mười vạn bình luận về thế cờ.

"con mẹ nó, thế cờ này đúng thật quá khó làm sao có thể giải!"

"Lâu chủ (người đăng bài) ngu xuẩn, thế cờ khó như vậy chỉ sợ đến ngay cả bản thân ngươi cũng không biết cách giải!"

"Đây cũng là một ván cờ cổ, thế cờ cực khó, ta có thử tra xét một chút liền thấy đây là từ Chiến Quốc thời đại Quỷ Cốc Tử lưu lại!"

"Không được, cờ trắng đã tuyệt sát chi tượng, thập phương đại quân hoàn toàn bao vây, cờ đen toàn bộ đều là đường chết, làm sao có thể sống lại được!"

"Ta dám đánh cược, thế cờ này tuyệt đối là không ai có thể giải được!"

"Nghe nói đến cả Nhiếp Thanh đại sư là danh thủ quốc gia đối với thế cờ này cũng đành bất lực!"

Nhiều người náo nhiệt thao luận qua lại đến ồn ào đến cực độ.

....

Tiêu Phàm mở kết nối mạng, trình duyệt QQ trên điện thoại tự động liên kết đến bài post về thế cờ trên cùng lúc đó cũng xuất hiện ván cờ trên màn hình điện thoại. Tiêu Phàm nhìn thấy đồng thời cẩn thận nhìn lại cùng lúc đó thần thức trong đan điền lập tức chuyển động, hắn bắt đầu tính toán thế cờ trong đầu.

"Ván cờ này thật có chút ý tứ thú vị!" sau hai mươi phút nhìn qua trên mặt Tiêu Phàm lộ ra ý cười.

Trách không được thế cờ Trân lung kỳ cuộc này khiến toàn bộ mọi người trên diễn đàn thúc thủ vô sách, đơn giản vì trong từng nước cờ sát cơ hoàn toàn liên kết lẫn nhau chỉ cần động sai một nước cờ toàn bộ ván cờ sẽ triệt để sẽ dẫn động đến sát cục, toàn bộ thế cờ giống như thiên quân vạn mã bình thường đem cờ đen vây khốn, nhanh nhất tám nước chậm nhất mười bốn nước là cờ đen hoàn toàn thua trận.

Nhưng bên trong sát cục của thế cờ này vẫn còn tồn tại một chút hi vọng sống, nhưng để xuất hiện con đường sinh cơ này thì bắt buộc phải đi đến bước cuối cùng mới có thể nhìn thấy, đây là cái gọi tìm đường sống trong chỗ chết, đại nạn không chét ắt có hậu phúc.

Sau nghĩ ra được biện pháp hoàn chỉnh Tiêu Phàm liền nở nụ cười, bắt đầu dùng cờ đen đi xuống một nước kế tiếp đén cờ trắng, bản thân một mình hạ từng nước cờ luân phiên. Rất nhanh, Tiêu Phàm liền đi nước cờ đen cuối cùng vừa lúc cờ trắng toàn bộ bị diệt sát triệt để, toàn bộ thế cờ Trân lung kỳ cục được phá giải hoàn toàn.

Nhấn lưu lại ván cờ vừa giải, Tiêu Phàm định thoát ra ngoài đến các diễn đàn khác dạo thử đột nhiên diện thoại không thẻ lên mạng, kiểm tra lại thì ra dữ liệu không đủ cần phải nạp thêm tiền mới có thể tiếp tục, Tiêu Phàm nhạn được thông báo qua tin nhắn về điện thoại.

"Không phải chứ, đưa hai trăm nghìn lưu lượng nhanh như vậy đã sử dụng hết rồi?" Tiêu Phàm ngạc nhiên, trước kia một ngày hắn dùng một trăm nghìn lưu lượng cho tất cả ứng dụng trên điện thoại cũng không hết, thế mà hiện tại với điện thoại mới này chỉ thêm tính năng không ngờ chỉ dùng trong nữa giờ đồng hồ đã hết.

Hiện tại đang nữa đêm mà còn đang trên taxi thì làm sao mà nạp thêm tiền vào điện thoại, Tiêu Phàm chỉ có thể đặt điện thoại qua một bên, nhắm mắt dưỡng thần lẳng lặng đợi đến thành phố Giang Châu.

Chính là Tiêu Phàm hoàn toàn không biết, tại khi hắn phá giả Trân lung ván cờ, sau khi rời khỏi không bao lâu vì không đủ dữ liêu đăng nhập, toàn bộ diễn đàn của''Hội cờ vây'' thoáng cái liền bùng nổ.

----

Cầu ủng hộ để tại hạ có thêm động lực.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK