Mục lục
Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Mẹ kiếp!”

Bên trong một gian thạch điện, Long Ngạo Thiên phẫn nộ vỗ bàn.

Sắc mặt đám người Nhị Lang Thần, Vu La, Đại Thủ cũng âm trầm đến đáng sợ.

Du Thiên Nhai đột nhiên bị Nguyền Rủa tử trận, chẳng những làm mất đi bộ phận quan trọng nhất trong đám bọn hắn, mà còn làm bọn hắn bị phản phệ trong quá trình dung hợp.

Hiện tại cả đám trên người tuy đã phục hồi thương thế, nhưng mất đi phần đầu, muốn dung hợp trở lại không thể nào diễn ra trong thời gian một sớm một chiều.

Mặc dù cái đầu vẫn nguyên vẹn sau vụ nổ.

Nhưng nó còn dính Nguyền Rủa Chi Lực bên trên cực kỳ nặng nề, trở thành tử vật không thể tiếp tục sử dụng.

Một khi dùng lại cái xương sọ đầu đó, kẻ thi thuật Nguyền Rủa kia vẫn có thể cảm ứng được và tiếp tục triển khai quấy rối.

Đó là sự lợi hại và đáng sợ của những nhân vật tinh thông Nguyền Rủa hàng đầu.

“Đáng hận, nếu như tổn thất bất kỳ bộ phận nào khác trong số chúng ta, với khả năng hồi phục trời sinh của chủng tộc…chúng ta cũng có thể nhanh chóng trở về như cũ!” Cánh tay trên người Nhị Lang Thần nghiến răng nghiến lợi:

“Nào ngờ bộ phận trọng yếu nhất là đầu lại bị tổn thất!”

Nó từng giúp Nhị Lang Thần đã bị Lạc Nam nghiền thành cặn bả trong Thiếu Đế Chi Chiến phục sinh, đương nhiên bất kỳ một bộ phận nào trên thân thể đều có khả năng phục hồi khủng bố đó.

Nhưng phần đầu lại là vị trí yếu điểm và quan trọng nhất, bị Nguyền Rủa nổ cả linh hồn và dính lại Nguyền Rủa Chi Lực, thật sự quá mức khó khăn.

“Chỉ tại phần đầu lựa chọn kẻ ký sinh quá mức vô dụng, làm hỏng hết đại sự của chúng ta!” Đại Thủ cũng biểu lộ căm hận:

“Đường đường là Thiên Đế lại có ham mê biến thái, để lọt một tia phân thân ra ngoài để kẻ địch nguyền rủa, đúng là phế vật!”

“Được rồi, nóng giận cũng không giúp ích được gì, mau chóng tìm đối tượng thích hợp cho ta nương nhờ đi, nằm yên một chỗ cũng quá mức chán nãn!” Phần thân người được đặt trên bàn lên tiếng nói.

“Nhân tuyển đã chọn xong, chính là Thủy Hoàng của Thủy Tổ Ma Tộc!” Long Ngạo Thiên thản nhiên nói.

Hắn vừa dứt lời, Thủy Hoàng đã từ bên ngoài ngang nhiên tiến vào, đi sau lưng còn có Tru Vô Dạ và Săn Vô Lệ.

Nhìn thấy Thủy Hoàng diện mạo đường đường, thực lực lại không tệ, phần thân có chút hài lòng:

“Cũng khá đấy, nhưng ngươi đã cam tâm tình nguyện chưa?”

Thủy Hoàng nghiêm túc gật đầu, ánh mắt lấp lóe cười dữ tợn:

“Chỉ có cách tiếp nhận ngươi ký sinh ta mới có thể bỏ qua uy áp của Thủy Tổ Thánh Ma Thể, bằng không vĩnh viễn bị Lãnh Nguyệt Tâm áp chế trong trận chiến, đây là điều ta không hề mong muốn!”

“Tốt lắm! khặc khặc!”

Trong tiếng cười ghê rợn của phần thân, Thủy Hoàng bất chợt há to miệng như chậu máu, đem toàn bộ phần thân xấu xí nuốt vào.

ỌC…ỌC…ỌC…

Như thay da đổi thịt, rất nhanh thân thể vốn cường tráng của hắn trở nên khô gầy xấu xí, da thịt nứt nẻ nhưng lại như ẩn chứa sức mạnh vô biên.

“Để dung hợp trở lại còn cần bao lâu?” Phần thân hưng phấn nói.

“Cần phải luyện ra một cái đầu mới, sau đó tách một tia linh hồn của chúng ta vào bên trong nó, bồi dưỡng cho thích hợp!” Bộ phận trên người Đại Thủ nghiêm nghị đáp:

“Phải cố gắng làm cho cẩn thận, một khi sơ suất sẽ lại gặp phản phệ!”

“Chó má!” Cả đám bất mãn mắng chửi:

“Cũng tại cái quy tắc vũ trụ này quá mức cùi bắp, luôn áp chế tồn tại hùng mạnh vượt trội như chúng ta hợp thành, nếu là ở Nguyên Giới đã sớm thành công lâu rồi!”

“Đây không phải thời điểm mắng chửi, quan trọng là dùng nguyên liệu gì để luyện chế phần đầu mới?” Cánh tay trên người Nhị Lang Thần hỏi.

Nghe hắn đặt câu hỏi như vậy, Săn Vô Lệ xen miệng vào đáp:

“Dùng xương cốt của Thiên Ma Đế được không? chúng ta có tích trữ không ít!”

“Bên ta cũng có xương cốt của Thiên Đế!” Tru Vô Dạ gật đầu phụ họa.

“Hừ!” Đám bộ phận bất mãn hừ lạnh:

“Nếu xương của Thiên Đế các ngươi có thể gánh vác nổi sức mạnh của chúng ta, chúng ta đã sớm đoạt luôn thân xác các ngươi lâu rồi, làm gì phải ký sinh một cách vất vả?”

“Thiên Thể Đế được không?” Săn Vô Lệ kiên nhẫn nói: “Thiên Thể Đế sẽ có xương cốt cứng rắn hơn Thiên Đế bình thường!”

“Vẫn không thể, xương cốt thuộc về giới hạn của vũ trụ này là không đủ!” Đại Thủ tức giận đáp.

“Vậy phải làm sao đây? Hiện tại tìm đâu ra nguyên liệu vượt khỏi phạm vi vũ trụ?”

Trong lúc đám người đau đầu nghĩ cách, chợt Long Ngạo Thiên cắn chặt răng, móc ra một kiện đồ vật nặng nề đặt trên bàn.

Chính là Chí Tôn Long Kiếm.

Ánh mắt cả bọn sáng lên, liếm liếm khóe miệng.

Long Ngạo Thiên tiếc nuối nói: “Chí Tôn Long Kiếm được luyện chế từ Long Cốt của Long Chí Tôn, đẳng cấp viễn siêu vũ trụ này, dùng nó làm nguyên liệu luyện thành cái đầu mới đi!”

“Hahaha, quyết đoán lắm!” Thủy Hoàng hài hước ngửa đầu cười to:

“Long Chí Tôn là nhân vật cao cao tại thượng, cực kỳ hùng mạnh dù là ở tại Nguyên Giới bao la!”

“Hiện tại chúng ta dùng xương cốt của hắn luyện thành bộ phận cơ thể mình, hắn có tức chết khi biết được điều đó hay không đây?”

Mấy người còn lại ánh mắt cũng lóe sáng.

Quả thật long cốt của Long Chí Tôn thật sự đủ cứng rắn để đúc thành một cái đầu mới cho bọn hắn.

“Hy sinh cả Vũ Khí vượt qua Đế Binh như Chí Tôn Long Kiếm, ngươi cũng khí phách lắm đấy!” Tru Vô Dạ cùng Săn Vô Lệ kính nể nhìn Long Ngạo Thiên.

“Chỉ cần có thể giúp bọn hắn khôi phục toàn thịnh, giết chết phe cánh của súc sinh Lạc Nam, một chút tổn thất có đáng là gì?” Long Ngạo Thiên sắc mặt vặn vẹo đầy oán độc:

“Huống hồ đi theo các ngươi, ta liền biết tương lai của mình sẽ càng sáng lạng, một cái Chí Tôn Long Kiếm cũng chẳng quá quan trọng! Nguyên Giới mới là đỉnh cao của truy cầu!”

“Hahaha, đây là quyết định sáng suốt nhất đời ngươi!” Nhị Lang Thần, Vu La, Đại Thủ đám người ngửa đầu cười to.

Thủy Hoàng cũng hài lòng gật gù, nghiêm nghị nói:

“Cục diện đã rất gấp rút, đám Trụ Việt Tông bên trên chiến đấu và phòng ngự cực kỳ ngoan cường khiến cường giả của chúng ta khó mà xâm nhập vũ trụ chi viện!”

“Bên trên đã truyền lệnh xuống, thời gian tới phải khiến cục diện càng hỗn loạn càng tốt, diệt sạch những kẻ có xu thế chống đối chúng ta!”

“Hiểu rồi!” Đám người liếm liếm mép môi:

“Lập tức bắt tay vào luyện phần đầu, một khi chúng ta dung hợp thành công chính là ngày tàn của vũ trụ này!”

“Với thực lực khi đó, có tiếp tục Nguyền Rủa cũng trở nên vô dụng mà thôi!”

Long Ngạo Thiên ánh mắt lấp lóe căn dặn: “Tuyệt đối đừng để đám Thần Thú, Ma Thú và Tru Nghịch Liên Minh biết chuyện này, bằng không bọn hắn sẽ có nguy cơ phản bội!”

“Yên tâm đi! chờ đại sự dung hợp hoàn tất, chúng muốn phản bội cũng không dám đâu!”



Phía sau núi của Làng Nhất Thế được Lạc Nam kiến tạo một tòa Bách Lan Sơn để làm kỷ niệm.

“Thiếp nghe nói dạo này chàng đi gieo giống khắp Côn Lôn?”

Trên đỉnh Bách Lan Sơn lúc này, Châu Miên Mạn thân thể phong vận mềm mại, lười biếng tựa vào lòng hắn khẽ hỏi một câu như vậy.

Hai người ngồi trên đỉnh núi, xung quanh là vườn hoa lan, đưa mắt nhìn khắp thiên nhiên thơ mộng…

“Khụ khụ khụ…”

Lạc Nam bị nàng hỏi làm cho ho sặc sụa, giận dữ cắn nhẹ lên vành tai nàng mắng nói:

“Cái gì mà gieo giống? ta và các nàng ấy tình đầu ý hợp cho nên đâm hoa kết quả thôi, mọi chuyện đều thuận theo tự nhiên cả…”

“Haizz…” Châu Miên Mạn u oán thở dài, dung nhan tuyệt mỹ tràn đầy u sầu và mất mát, giọng điệu phiền muộn:

“Vậy ra ta và ai kia không có tình đầu ý hợp nên đến nay vẫn chỉ là một bà lão còn trinh…”

Lạc Nam liền đem nàng quay lại ngồi đối diện với mình, một tay vuốt ve gò má của nàng, một tay chụp lấy bầu sữa bạo mãn trước ngực hung hăng nắn bóp mấy cái, bật cười nói:

“Có bà lão nào da mịn như em bé, chỗ này lại đàn hồi sung mãn như nàng không hả?”

“Bỏ tay ra!” Châu Miên Mạn hờn dỗi đẩy hắn.

Lạc Nam lỳ lợm kéo nàng vào trong lòng, nhẹ hôn khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng, giọng điệu ôn nhu:

“Chúng ta làm vợ chồng thời gian dài như vậy, nàng không biết ta sủng ái nàng đến mức nào sao?”

“Đó là trong ảo mộng!” Châu Miên Mạn bĩu môi anh đào: “Còn thực tế chàng là tên ngựa giống, nữ nhân nhiều hơn bên trong luân hồi gấp hàng chục lần!”

“Mạn Mạn của ta ghen sao?” Lạc Nam nháy nháy mắt.

“Đừng tưởng bở…” Châu Miên Mạn ung dung đáp: “Thiếp suy nghĩ kỹ rồi, thiếp thà sẽ ôm mộng đẹp trong luân hồi, còn hơn bị chàng hờ hững ở thực tại!”

“Ta hờ hững với nàng bao giờ?” Lạc Nam đầu to như cái đấu.

Châu Miên Mạn quay mặt sang nơi khác, bâng quơ nói: “Lâu như vậy mới tìm đến người ta, không hờ hững thì là gì?”

“Là phu quân không tốt, hôm nay bù đắp cho Mạn Mạn cả vốn lẫn lãi chịu không?” Lạc Nam ra vẻ cưng chiều.

Hắn âm thầm quyết định, ngày sau phải đem tất cả thê tử về ở chung một chỗ, mỗi lần ân ái sẽ sủng ái hết tất cả các nàng, không để các nàng một mình cô đơn.

“Ai thèm chàng đền bù?” Châu Miên Mạn muốn đứng lên bỏ đi.

Lạc Nam làm sao không biết nữ nhân nói không sẽ là có?

Hắn ôm chặt lấy nàng không bỏ, một tay luồn vào bên trong áo yếm, hai ngón tay kẹp lấy hạt anh đào, một tay trượt xuống dưới quần nhỏ len lõi vào bên trong, ngón tay nhẹ nhàng ma sát cái khe thịt trơn trượt.

“Không thèm phu quân đền bù mà đầu núm thì cứng, cô bé thì ướt hết cả rồi?” Lạc Nam thủ thỉ vào tai nàng.

Châu Miên Mạn toàn thân run rẩy, cả người như muốn nhũn ra khi bị hắn trêu chọc hai nơi mẫn cảm.

Kiếp này nàng quả thật còn thân xử nữ…nhưng bên trong luân hồi phu thê hai người đã ân ái với nhau không biết bao nhiêu lần, đếm cũng đếm không xuể.

Lạc Nam hiểu rõ từng tấc da thịt của nàng, biết chỗ nào của nàng là nhạy cảm, biết cách trêu chọc để nàng trở nên hứng tình.

Cách hắn nói chuyện với nàng cũng kích tình như vợ chồng lâu năm, không từ tốn như đối với mấy thiếu nữ mới trải sự đời.

Huống hồ ở thực tế, Châu Miên Mạn cũng đã nhịn vô số năm rồi, thân thể so với bên trong luân hồi càng mẫn cảm hơn.

“Phu thê mình luyện Long Tiên Thánh Điển đi nàng!” Hắn dịu dàng đề nghị.

Châu Miên Mạn gò má đỏ lên như trái đào chín, trong luân hồi nàng và hắn từng luyện công pháp này, đương nhiên biết rõ phương pháp.

Trong sự õm ờ của kiều thê, hắn thành công lột xuống cái quần vải dài thướt tha, kế đó là tiểu nội khố của nàng.

Bờ môi đỏ thắm của nàng hiện ra, mang theo mùi hương nồng nạn như rượu ủ lâu năm, thật sự khó cưỡng.

Đã nhiều lần chơi đùa cùng nơi này của nàng rất nhiều lần trong ảo mộng, nhưng Lạc Nam thật sự không biết chán, trái lại càng lúc càng si mê.

Hắn đặt một nụ hôn tình tứ lên đôi môi dọc.

“Hức…ahhh…phu quân…” Châu Miên Mạn quả nhiên tình cảm dâng trào trước sự dịu dàng chiều chuộng của hắn, miệng rên khe khẽ.

Hắn quét một đường lưỡi từ lỗ dưới lên đến lỗ trên, sau đó tập trung đánh lưỡi lên cái hạt ngọc tròn đỏ thắm.

“Sướng thiếp…” Châu Miên Mạn rùng mình, hai mép môi dọc hé mở ra một chút như mời gọi.

Hắn đánh lưỡi càng nhiều, nàng càng chảy nước róc rách…đều bị hắn tinh tế nhấm nháp.

“Đút vào đi chàng, thiếp muốn…” Nàng không chút e lệ nhìn lấy hắn, ánh mắt có một chút quyến rũ và mê hồn.

Như đã nói, hai người sớm quá hiểu nhau về chuyện nam nữ, nàng cũng không ngượng ngùng như lần đầu cùng hắn.

“Đừng có vội, phu quân muốn thưởng thức mọi thứ thuộc về nàng!”

Lạc Nam nhét một ngón tay vào tiểu huyệt chật hẹp của nàng thám hiểm, rút ra đút vào để Châu Miên Mạn không cảm thấy trống rỗng.

Hắn trườn người lên lắp kín đôi môi oánh nhuận hơi dày của nàng.

“Ưm…”

Châu Miên Mạn nhẹ rên một tiếng trong cổ họng, bờ môi tách ra đón nhận chiếc lưỡi tham lam của nam nhân xâm nhập, môi lưỡi quấn quít triền miên.

Lạc Nam đè nàng nằm giữa thảm hoa, bàn tay đang nắn bóp bầu sữa càng thêm dùng sức, hai ngón tay kẹp lấy hạt anh đào trên đỉnh khiến nó ngày càng săn cứng hơn.

Bên dưới ngón tay vẫn ra vào đều đặn, thỉnh thoảng véo véo lên hạt lê của nàng trêu chọc.

“Hừ…hừ…ứ…ứ…” Nàng vừa hôn hắn vừa rên ư ử như con mèo nhỏ động tình, hạ thể siết lấy ngón tay hắn càng thêm chặt chẽ.

Lực lượng chấn vỡ y phục, mái tóc xỏa tung, bầu sữa nẩy nở trong vòng tay hắn từ nãy đến giờ bạo lộ trong không khí.

Rất to…rất tròn…đến mức o ép chặt chẽ vào nhau không để lộ khe sâu ở giữa…

Lạc Nam dùng tay đem chúng nó ép sát vào nhau, miệng ngậm một lúc cả hai bầu như muốn nghẹt thở, cắn bú mút vô cùng thỏa thích.

Vị ngọt và hương thơm của da thịt, một chút sữa rỉ ra cho thấy thân thể của nàng chín mọng mê hồn làm hắn càng thêm say mê.

“Phu quân…thiếp…thiếp thèm cảm giác này lâu lắm rồi, hôn khắp người thiếp đi…” Châu Miên Mạn ôm thật chặt lấy hắn như sợ buông lỏng tay thì nam nhân này sẽ đi mất.

Lạc Nam quấn chặt lấy nàng, hắn hôn khắp khuôn mặt nàng, hôn cổ nàng, vai nàng, hôn từng ngụm trên cánh tay, liếm láp từng ngón tay tinh xảo, ngay cả vùng nách lán mịn trơn nhãn của nàng cũng được môi lưỡi của hắn đảo qua.

Ngọc thể Châu Miên Mạn thấm đẫm nước bọt và dấu vết ửng đỏ.

Nàng chủ động xoay người, đè Lạc Nam nằm ngửa xuống, cơ thể trần truồng màu mỡ nằm sấp lên người hắn:

“Thiếp cũng muốn hôn chàng!”

Một tay nàng thò xuống phía dưới cầm côn thịt vào tay nâng niu xóc lấy, môi và lưỡi nàng hôn khuôn mặt góc cạnh của hắn, để lại dấu son trên khắp cơ thể hắn, liếm láp đầu ti của hắn.

Từng khối cơ bắp của hắn đều được nàng âu yếm…

Quyến rũ nhìn hắn, nàng cúi thấp người, dùng bầu sữa to tròn kẹp lấy côn thịt ngoại cỡ của hắn vào cái khe, phần quy đầu thừa ra được nàng ngậm vào miệng phục vụ.

“Hừ…nàng vẫn tuyệt vời như vậy Mạn Mạn ơi…” Lạc Nam tê tái cả linh hồn.

Chỉ có những thê tử nhiều năm của hắn mới phục vụ hắn tốt như thế này, Châu Miên Mạn là một trong số đó…

Một lúc lâu sau, nhận thấy cây côn thịt đã cứng như sắt nung, nàng chủ động ngồi tách chân trước mặt hắn, dùng ngón tay nhẹ tách hai mép môi để lộ những thớ thịt yêu kiều bên trong, giọng điệu mê ly:

“Chúng rất nhớ chàng!”

Lạc Nam làm sao còn nhịn được trước tình cảnh như vậy?

Hắn gầm lên một tiếng, đem Châu Miên Mạn ôm chặt lấy, thô lỗ tiến vào bên trong chỗ tư mật của nàng, một đâm là lúc cán.

BẠCH…

“Hừ…” Châu Miêu Mạn lười biếng tựa vào người hắn, chân mày nhẹ chau vì đau, bên dưới có máu đỏ nhẹ nhàng chảy dọc ra ngoài.

Thân thể hai người giật giật, cảm giác kết hợp vừa quen thuộc vừa xa lạ, vừa đan xen cảm giác trong ảo mộng và thực tại này thật sự khiến bọn hắn mê ly.

“To hơn cả bên trong luân hồi…” Châu Miên Mạn nhu tình nhìn lấy hắn:

“Chẳng trách mê hoặc nhiều nữ nhân như vậy!”

“Là của nàng quá tuyệt, bên trong nàng quá chật, muốn ép chết phu quân sao?” Lạc Nam thủ thỉ khen ngợi.

“Chàng vừa phá thân thiếp lần hai!” Châu Miên Mạn thở dốc.

“Nàng là của ta mà, phá bao nhiêu lần cũng là của ta!” Lạc Nam bá đạo ghì chặt lấy nàng.

“Của chàng còn không mau chơi đi?” Nàng khiêu khích liếm liếm khóe miệng.

Lạc Nam cười tà một tiếng, hạ thân dùng lực đánh sâu vào.

Bạch bạch bạch bạch bạch…

“Ừ…đúng là cảm giác này rồi…cảm giác có thể giết chết thiếp, làm thiếp chết trong sung sướng…”

Châu Miên Mạn oằn mình đón nhận từng nhịp nắc hữu lực và chất lượng của nam nhân.

Sự bá đạo của hắn, sự cường tráng của hắn, sự mạnh mẽ của hắn, khí tức nam nhân nồng đậm trên người hắn là những thứ khiến nàng mê say.

Nàng bị con đực trên cơ thể mình chinh phục hoàn toàn, linh hồn thăng hoa…

“Thích không?” Lạc Nam thở nặng nề hỏi.

“Thích lắm…” Châu Miên Mạn hai mắt lim dim rên khẽ trả lời, nàng đang tận hưởng từng xúc cảm.

“Yêu phu quân không?” Lạc Nam hỏi tiếp.

“Yêu!” Châu Miên Mạn ôn nhu.

“Yêu nhiều không?” Lạc Nam vẫn không buông tha, bấu bấu bầu sữa nàng.

“Yêu hơn cả chính mình!” Châu Miên Mạn ngoan ngoãn đáp trong cơn rên:

“Hức…ah..hh…yêu…chàng…yêu chết…mất…”

Lạc Nam dâng lên khoái cảm chinh phục dữ dội, hắn vỗ mông, nàng liền hiểu ý thay đổi tư thế, bò xuống vểnh cao mông.

Từ phía sau, côn thịt lại đâm thật sâu đến tận cùng, Lạc Nam thở hổn hển chạy nước rút:

“Ta cũng yêu nàng!”

BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…

Âm thanh da thịt va đập vọng khắp đỉnh Bách Lan, vườn hoa run rẩy trước sự cuồng nhiệt của hai thân thể.

“Á…Thiếp lên đỉnh rồi phu quân…”

Châu Miên Mạn thất thanh hét lớn vô cùng thỏa thích.

“Ra đi nàng, ta bắn đây!” Lạc Nam dốc sức xâm nhập những đợt thủy triều cuối cùng.

“Sướngggggggggggggg!”

Theo tiếng rên cao vút của hai người, bọn hắn cùng lúc rùng mình, ngã xuống giữa thảm hoa, dưới chân chỗ kết hợp là một dung dịch lầy lội.

Hai người thở hổn hển ôm chặt lấy nhau, Châu Miên Mạn lồng ngực phập phồng, chìm đắm trên đỉnh, thì thào nói:

“Luyện Long Tiên Thánh Điển đâu chưa thấy, chỉ thấy chàng làm như sắp giết thiếp…”

“Haha!” Lạc Nam trêu chọc: “Chúng ta lại lập tức tu luyện!”

“Đừng!” Châu Miên Mạn oán trách liếc hắn: “Cho thiếp nghỉ một chút…”

“Mới có một lượt mà chịu hết nổi?” Lạc Nam cười tà: “Vậy còn đi ghen với các tỷ muội?”

“Thiếp không ghen nữa!” Châu Miên Mạn chịu thua với hắn: “Thiếp suy nghĩ rồi, không có các tỷ muội hỗ trợ chỉ sợ một mình thiếp chẳng đủ chiều chuộng chàng!”

Nàng cảm giác được côn thịt vẫn còn lực lưỡng của hắn ngập ngụa bên trong nàng.

“Ngủ đi bảo bối!” Lạc Nam lau đi mồ hôi trên trán nàng:

“Lâu rồi nàng chưa ngủ trong lòng ta! ngủ tỉnh lại tu luyện công pháp!”

Châu Miên Mạn nhoẻn miệng cười như trăm hoa đua nở, nàng lười biếng rúc mình vào lòng hắn, nhắm đôi mắt đẹp thỏa mãn chìm vào giấc ngủ.

Nàng có sở thích ôm hắn ngủ say một giấc sau khi hai người ái ân…

Mặc dù điều này vô nghĩa với Thiên Đế…nhưng nàng vẫn ưa thích cái cảm giác như vậy.

Lạc Nam nhìn thê tử ngủ say, trong lòng bình yên đến lạ…

Hắn ngửa mắt lên nhìn trời, ánh mắt dần trở nên ngưng tụ:

“Nên đi rồi…”



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
HT
Hien Thanh14 Tháng năm, 2023 17:37
Chắc tầm trăm chương á bạn, 1/20 chặng đường đọc cũng tốn vài ngày
TBB
Tâm Bất Biến14 Tháng năm, 2023 17:33
Nhân vật trong truyện mà làm cái gì cũng thuận buồm xuôi gió thì truyện Nhàm lắm ;))
TBB
Tâm Bất Biến14 Tháng năm, 2023 17:31
Nó mới tiểu thánh mà đã đấm vỡ mồm thánh vương, lên đại thánh thì ... ;))
TBB
Tâm Bất Biến14 Tháng năm, 2023 17:30
Chính bản thân chúng ta ở cuộc sống thực cũng đôi chút bất cẩn và để lại quá nhiều sơ hở, trong truyện cũng vậy thôi. Nếu để cho Lạc Nam cái gì cũng nắm trong lòng bàn tay, mà ko có sơ hở hay dị biến nào phát sinh thì nhân vật sẻ không chân thật. Cũng phải có 1 chút bất cẩn của nhân loại sẻ thực tế hơn
HT
Hien Thanh14 Tháng năm, 2023 17:26
LN còn chưa phải vô địch bên trong thánh tôn nữa kìa, mới đánh vs thủy long mà đã ko lại rồi gặp mấy chủng tộc cao cấp hơn chắc liệm, lên đc đại thánh thì cũng chỉ đánh nổi thánh hoàng bth thôi, muốn đánh càn quân phải từ thánh tướng viên mãn cho tới thánh vương và còn phải tăng cường các đường văn + hành tinh + tddv vs vhtt + nâng cấp oanh thiên tổ phù lên lv max
HT
Hien Thanh14 Tháng năm, 2023 17:21
Ko có đâu bạn ơi, do thủ đoạn của LN cao cấp đạt đến cửu tinh cho tới chí tôn nên mới vượt cấp chiến đc thánh tôn bth chứ muốn đánh thánh đế viên mãn khó lắm
HN
hai nguyen14 Tháng năm, 2023 12:18
NTr nghĩa là vợ nhân vật đó bị cưỡng hiếp hay dâng vợ cho thằng khác . Làm người đọc bị ức chế gọi là ntr
HNH
HẢO Nguyễn Hảo14 Tháng năm, 2023 11:39
Tác cho Nam thông minh lên tý đi sao miêu tả như tg đần thế. Để lại bao nhiêu sơ hở
NVK
Nguyen Vu Kien14 Tháng năm, 2023 07:32
Mộng thải vân chứ bác hậu
NVK
Nguyen Vu Kien14 Tháng năm, 2023 07:32
Méo có đâu nó bị ntr là bỏ truyện
BĐN
Bu đây nè!14 Tháng năm, 2023 07:17
H thực lực ku Nam chắc dư dả đấm cho Thánh Tôn Trung, Hậu Kỳ vêu mồm luôn chứ nhỉ=) đc vậy thì quá tốt, đợi đột phá Nguyên, Thể tu thành Đại Thánh nâng thêm 1000 đường Nguyên Văn vs Ma Văn, 200 đường Long vs Phật Văn chắc chơi chetme tk càn quân luôn quá:)
BĐN
Bu đây nè!14 Tháng năm, 2023 07:11
Chân Long Hoàng Tộc? So với Chân Long Tộc của Trụ Việt Tông (k tính Long Chí Tôn) thì địa vị ai nhỉnh hơn nhỉ? Đều là Chân Long hết nhưg tư duy một bên thì phóng khoáng một bên thì như lòn:) Mốt lại bảo s tỉ lệ giống nồi bị suy thái:v
TBB
Tâm Bất Biến14 Tháng năm, 2023 06:15
Thằng Lân Chấn lần này báo cha Lân Mạnh nó thật rồi. Nếu Sát Long Vệ thành công sát hại Lạc Nam thì thôi, nếu bị Lạc Nam giết ngược lại thì nó sẻ điều tra xem kẻ nào đã cung cấp thông tin, và rồi ... ;))
NH
Nghĩa HH14 Tháng năm, 2023 04:37
S ít z bạn, đoc ko đã
ĐN
Đạt Ngô14 Tháng năm, 2023 03:24
truyện đéo có NTR nhá đừng tẩy não ng ta
ĐN
Đạt Ngô14 Tháng năm, 2023 03:23
xàm lol đấy có đéo đâu ông cũng tin
ĐN
Đạt Ngô14 Tháng năm, 2023 03:22
lãnh địa huyết tộc- hệ thống ,truyện sắc nặng=cđbc, bối cảnh mạt thế tận thế đánh nhau với các chủng tộc
NH
Nghĩa HH14 Tháng năm, 2023 00:31
Gì ít z bạn đọc ko đã
NH
Nghĩa HH14 Tháng năm, 2023 00:29
Có cái cc nha bạn
NH
Nghĩa HH14 Tháng năm, 2023 00:28
Gì ít z bạn, đọc ko đã:))
AN
An Nguyên13 Tháng năm, 2023 19:21
Có cực kì mặn luôn bác
TBB
Tâm Bất Biến13 Tháng năm, 2023 18:05
Đạ Mú ! Spam comment cái Lon !
TBB
Tâm Bất Biến13 Tháng năm, 2023 18:05
Truyện tranh: ta sinh ra đã là nhân vật phản diện
TBB
Tâm Bất Biến13 Tháng năm, 2023 18:04
Truyện tranh: ta bị nhốt trong cùng một ngày suốt 10 vạn năm
NT
Nguyễn Tùng13 Tháng năm, 2023 17:57
Chắc tầm khoảng 60 chg
BÌNH LUẬN FACEBOOK