...
Mới sáng sớm hôm sau, Khuynh Hạ đã bị kéo dậy rồi vứt lên xe đi đến nhà Quân Niệm.
Sao cô có cảm giác như ba mẹ cô hận ko thể nhanh chóng gả cô sang bên nhà nam chủ nhỉ? Cô còn đang tuổi ăn tuổi ngủ mà!
Xe vừa dừng đến cửa, cô đã bị vứt khỏi xe. Ba mẹ cô còn ko quên tặng cô ánh mắt "
Ba mẹ chỉ giúp đến đấy thôi! Còn lại con tự lo liệu! Nhớ mang rể về cho ba mẹ nha!" rồi phóng xe đi?!Để cô đứng bơ vơ ở đó hoài nghi có phải mình là con nuôi ko, chứ con ruột ko thể nào đối xử như vậy đâu >:
UBắt đắc dĩ cô đành phải kéo vali đi vào nhà hắn. Vừa gõ cửa, quản gia liền mở rồi ngạc nhiên nhìn cô: "
Triệu tiểu thư? Sao tiểu thư lại ở đây?"
Cô cũng ko biết tại sao cô lại ở đây nữa... Khóc ko nổi!
Khuynh Hạ vòng vo một hồi mới kể ra được lí do mình đến đây. Quản gia liền chẹp miệng: "
Tiếc quá! Ông chủ với bà chủ cũng vừa đi nghỉ dưỡng rồi. Còn mỗi thiếu gia là ở nhà thôi!"
Thế thôi cô về bây giờ có kịp ko? Còn mỗi hắn ở nhà thì sao mà cô dám qua ăn bám nhà hắn được.
Có phải ba mẹ cô và ba mẹ hắn cố ý thông đồng cùng nhau đi để hai đứa nhỏ ở nhà ko?
Cô mới 11 tuổi thôi đấy!! Điều quan trọng nhắc lại nghìn lần cũng ko đủ!
Tiểu Niệm ghét bỏ: "
Vẻ ngoài 11 tuổi nhưng tâm hồn đã là bà cô rồi!""
Ngươi mới là bà cô ý! Ta là mĩ nữ! Nhớ chưa!"
Quản gia tưởng cô buồn nên cố ý chuyển sang vấn đề khác: "
Vậy tiểu thư ăn sáng chưa?"
Lúc này cô mới nhớ ra cô chưa kịp ăn lo đã bị bắt đem đến đây rồi,bụng vẫn còn đang đói :
Danh Sách Chương: