...
Ban đêm, Khuynh Hạ ôm gối bước xuống nhà lấy nước uống. Bỗng tiếng sấm vang lên khiến cô ko lạnh sống lưng.
Giật cả mình! Trái tim mĩ nữ bị tổn thương nha! Hình như trời bắt đầu mưa?
Cố lết thân xác lên phòng ngủ tiếp, cô đi ngang qua phòng Quân Niệm bỗng thấy cửa không đóng?
Tên não tàn này sao lại ko khóa cửa phòng vậy nhỉ? Cô cầm điện thoại soi đèn lên rồi bước vào phòng hắn. Do ánh sáng điện thoại ko đủ sáng cô mới tìm công tắc bóng đèn để mở lên.
Mò mãi mới thấy công tắc thì bật lại ko có điện?Đùa nhau à? Sao mất điện đúng lúc thế? Trong phòng hắn còn tối nữa, ko nhìn thấy nhìn cả. Không biết phòng quản gia ở đâu nhỉ? Đi tìm bác đấy mới được.
Cô quay ra định đi ra ngoài thì một bàn tay kéo lấy cô rồi đẩy ngã xuống giường. Do lưng đập vào chăn cho nên ko đau nhưng mà cô vẫn nhăn nhó khó chịu.Điện thoại rớt đâu rồi? Ko nhìn thấy rõ ai cả? Tên chết tiệt nào vậy?
Bỗng cô bị túm chặt lấy cổ tay rồi đặt lên đầu, còn nghe thấy âm thanh một thứ gì đó đâm mạnh vào gối ngay sát mặt cô.
Dao? Hoặc thứ gì đó rất sắc nhọn? Ko phải định giết cô đấy chứ?
Ngoài trời, một tia sét lóe lên làm sáng cả căn phòng trong vài giây nhưng cũng đủ để cô nhận ra người phía trên là ai.
Quân Niệm? Ko phải chứ? Cô đã làm gì đâu?
Hắn đang nhìn cô chằm chằm nhưng ko phải vẻ mặt ôn nhu thường thấy mà thay vào đó tựa như đang muốn giết chết cô vậy.Đáng sợ quá! Sợ phát khóc ::(Mẹ Khuynh Hạ: *Hắt xì! Ai mong mình vậy ta? "
Anh thấy trò kia hợp kìa!""Đâu? Đâu ạ?!"
Nhìn hướng hắn chỉ, cô bỗng trầm cảm... Kia là trò đu quay hình mấy con ngựa gỗ mà? Đùa nhau với cô à? Cái đó mấy bọn trẻ con mới chơi thôi, cô lớn rồi nha!
Cô quay ra kéo tay hắn, đáng thương: "
E-Em lớn rồi! Ko chơi... đâuu! Mình chơi cái khác nhaa!"
Quân Niệm buồn cười xoa đầu cô: "Được rồi! Vậy mình chơi cái khác!"
Chơi cái khác là cái gì? Lớn rồi đừng bắt chơi mấy trò trẻ con nữa, thích chơi đùa tình cảm người khác cơ...!....
Danh Sách Chương: