...
Hình như là lúc này theo thời gian là cô phải bê thức ăn cho nam chủ...
Ha! Hắn có tay thì tự mà bê đi... cô còn chưa được ăn thì mắc gì phải bê cho hắn ăn chứ... >:(Nhưng thế giới này cô chỉ là nha hoàn nhỏ bé lên ko cãi được... bất lực thôi!
Thôi dù sao cũng phải tiếp xúc với nam chủ để thể hiện sự tồn tại, không thôi mai mốt gặp nữ chính kia lại chết hồi nào không hay......
Theo sau một đám nha hoàn khác lần lượt đem đồ ăn tiến vào gian phòng của Quân Niệm, cô không khỏi cảm thán...
Một căn phòng âm u, xung quanh bọc màn che màu đen , đồ vật hầu như chỉ là màu đen...
Cái này hoàn toàn phù hợp với nội tâm lạnh lùng của hắn nha!
Chắc do vậy mà hạ nhân được bước vào phòng này cũng là những người hết sức can đảm và có độ tin cậy...
Nhưng ko hiểu sao nhìn bàn đồ ăn này được bày ra cô lại thấy đói thế nhỉ...?
Vì mải nhìn đồ ăn thèm nhỏ dãi mà cô quên mất nam chủ đang tiến lại gần mình...
Cô liền giật mình mà ngẩn mặt lên thì liền bắt gặp ánh mắt kia đang nhìn cô...Ủa gì mà cứ nhìn người ta vậy...? Bất lịch sự quá nha... phá hỏng tâm trạng nhìn đồ ăn của cô!
Các hạ nhân khác nhìn cô đều nghĩ số cô toang rồi... ai đời, bọn họ hành lễ mà cô lại đứng nhìn thức ăn bao giờ!
Quân Niệm nhìn thấy vẻ mặt của cô có chút ngạc nhiên... hay là hắn dọa cô sợ đến đứng hình rồi chăng? Bình thường bọn họ làm sai đều quỳ rạp xuống chân hắn xin tha thứ vậy mà cô nàng này còn dám trưng trưng mắt nhìn hắn?
Nhưng tiếc là Khuynh Hạ lại đang buồn bực vì cô ko được ăn... huhu!
Quân Niệm nhìn cô rồi mở lời trước: "
Ngươi đây là làm sao?"
Huhu còn hỏi nữa à... ko được ăn chứ sao nữa...! Đói sắp nghẻo rồi đây này...
Cô bình tĩnh cúi người từ tốn: " Xin Quốc Sư thứ lỗi... hmm nô tì..."
Chưa kịp nói xong thì tiếng bụng của cô reo....
Nhục quá trời! Có cái lỗ nào ko để cô chui xuống...
huhuTiểu Niệm đành offline vì xấu hổ với kí chủ nhà nó... trông như chết đói thế kia... haizz!
Hắn vừa nghe xong liền bật cười, cô nhóc này thật là... haha!
Thấy nam chủ cười càng làm cô đỏ mặt.... cô cũng cần thể diện nữa chứ!
Quân Niệm liền chỉ tay về phía Khuynh Hạ rồi ra lệnh: "
Các ngươi lui ra đi, còn cô ở lại hầu hạ ta dùng bữa!"
Lúc sau một đám người hầu lui xuống... trong phòng chỉ còn cô với hắn...
Giờ phải nói gì bây giờ... cô tỏ ra khó xử... vừa nãy nhục quá nên IQ của cô bay hơi rồi.
Hắn thấy cô lúng túng liền nói: "
Ngươi còn không mau lại hầu ta dùng bữa?"
Thật là dọa người mà...
Cô theo lời từng bước lại hầu nam chủ dùng bữa... có nghĩa là thử từng món xem có độc ko... hmm nếu thức ăn có độc thì nô tì là người đầu tiên nghẻo trước...
Nhưng theo trí nhớ nguyên chủ thì hắn rất ít khi cho người hầu dùng bữa mà... vì phủ của hắn canh giữ rất nghiêm ngặt nên chuyện có độc là tuyệt đối ko xảy ra.
Quân Niệm dùng mắt nhìn cô rồi lại nhìn bàn ăn ý bảo cô kiểm tra, và thế là những món ăn ngon cứ từ từ vào miệng cô, cô ăn một cách ngon lành không từ tốn, vừa ăn vừa thỏa mãn...Ôi! Hạnh phúc quá... mặc kệ có độc hay ko thì cô vẫn nguyện ý được chết trong sung sướng này nha...
Quân Niệm hắn từ trước đến nay chưa từng thấy một cô nương nào tự nhiên như vậy... tự nhiên không che đậy cảm xúc, không cẩn trọng, không lo sợ khi đối mặt với hắn... khiến tâm tình hắn có chút thoải mái.[ Hệ thống hảo cảm mở... ][Tinh tinh~ Hảo cảm nam chủ dành cho nữ chính hiện tại là 80 ][Tinh tinh~ Hảo cảm nam chủ dành cho kí chủ là 30 ]Khuynh Hạ vừa ăn vừa nhìn lại số liệu...
Nhìn mà sầu á... thế quái nào nữ chính tận 80 lận... khó công lược rồi huhu...
Cô ngừng đũa quay sang nhìn hắn trước mặt rồi cúi đầu nói: "
Thưa Quốc Sư, mời ngài dùng bữa..."
Quân Niệm cúi đầu bắt đầu dùng bữa, hôm nay hắn ăn nhiều hơn mọi khi... ăn cũng cảm thấy ngon hơn khiến quản gia tấm tắc khen ngợi côThậm chí còn giao phó cho cô công việc mỗi ngày bồi hắn dùng bữa, trong phủ cũng dần được chiếu cố nhiều hơn...
Loại ân huệ này cô ko dám nhận nha! Hắn sát khí thế kia làm hỏng tâm trạng ăn của cô...
Sau khi lui ra cô đi thẳng một mạch về phòng nghỉ ngơi, trong đầu cũng đang nghĩ kế hoạch nhưng rồi cũng dẹp sang một bên mà đi vào giấc ngủ...
Nghĩ thì để sau đi... bây giờ cô buồn ngủ lắm rồi!
Hôm nay như mọi khi hạ nhân đều phải thức sớm chuẩn bị công việc, cô được Nhu Hương gọi dậy từ liền ko khỏi nhíu mày...
Cmn... cô còn chưa ngủ đủ mà... gọi gì mà sớm thế ko biết!?
Cô mà không ngủ đủ thì sẽ rất là cau có... tiếc là ko tìm được ai trút giận...
Nhu Hương nhìn cô với giọng gấp gáp: "
Khuynh tỷ! Tỷ nhanh lên còn bồi Quốc Sư dùng bữa không thôi muộn mất!"
Hắn có cần phải ăn sớm vậy ko... với lại đồ ăn cũng đâu có độc chứ! Cô muốn đi ngủ cơ, hào cảm nam chủ vứt sang 1 bên đi...
Cô đành phải nhanh chóng chuẩn bị tươm tất rồi theo thói quen dọn bữa cùng các hạ nhân đợi bọn họ lui xuống cô thì ở với Quân Niệm.
Bỗng hắn liền nhìn cô rồi nói vọng ra: "
Ngươi vào giúp ta thay y phục!"
Ha! Y phục thì hắn tự đi mà mặc đi, bộ ko có tay hay gì mà cần phải giúp... >:(Với lại cô ko biết thay...
Hắn đợi một hồi liền thấy cô đứng ngốc ở đó mà mất kiên nhẫn lên tiếng nói: "
Ngươi còn ở đó làm gì không mau vào giúp ta!"
Nhìn hắn mặc 1 trang phục trắng mỏng... hmm hình như là áo trong thì phải nhưng còn mấy thứ linh tinh này mặc sao...? Cô ko phải người cổ đại nên ko rõ...
Quân Niệm nhìn cô khó chịu nhăn mày liền không khỏi tức giận vì nghĩ cô không muốn phục vụ hắn liền lớn tiếng hỏi: "
Ngươi đây là muốn làm sao?"
Cô uất ức nhìn hắn mà nhỏ giọng: "
Nô tì... hmm thật sự ko biết làm cái này!"
Nghe thấy hắn liền cười... tuy hơi ngốc nhưng rất thành thực nha... haha[Tinh tinh~ Hảo cảm nam chủ dành cho kí chủ tăng +10, hiện tại là 40]Hắn liền chỉ tay hướng dẫn cô từng cái, cô theo lệnh hắn từng hành động nhanh lẹ từng cái mộtGương mặt cô nghiêm túc học tập... cúi đầu lộ ra vài phần vô cùng cẩn thận, khiến hắn tâm tình ko tệ... hắn thấy cô có chút đáng yêu!
Tự nhiên nghĩ đến đấy liền giật mình, sao hắn có cái suy nghĩ kì lạ đó? Trên đời này chỉ có Hạ Như là tốt nhất thôi!
Ha! Bị nữ chính lợi dụng mà ko cả biết...
Thật ra cái lần mà hắn nghĩ là Hạ Như cứu hắn thiệt ra là tiện tay thôi, cô ta bị mẹ mắng vì không trân trọng đồ ăn liền bực tức ném cho một kẻ mà cô ta tưởng là ăn mày chính là Quân Niệm đây!
Haizz... nam chủ ngu ngốc......
Danh Sách Chương: