Mục lục
Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Có ta ở đây…”

Theo một thanh âm vang lên bên tai, Trì Du Điệp toàn thân lập tức run rẩy lên.

Không chân thật, không dám tin tưởng, như ở trong mộng…hàng loạt cảm xúc bất chợt trào dâng khắp cõi lòng Trì Du Điệp, khiến một nữ nhân với tâm cảnh tĩnh lặng từ đầu đến cuối như nàng cũng phải chấn động và thất thố.

Mà ngay lúc này, Trấn Hồn Châu cũng đã mang theo ngập trời Đế Uy hàng lâm mà xuống.

Hạt châu mặc dù không lớn, nhưng bên trong nó như ẩn chứa vô tận Linh Hồn đang gào thét đầy đau đớn, mang theo uy lực nghiền nát cả hư không.

Trấn Hồn Châu là khắc tinh của Hồn Tu, bởi vì nó có thể trấn vỡ cả Linh Hồn của Hồn Đế, đây là kiện Pháp Bảo trấn tộc của Mạc Gia, không nghĩ đến lại được Mạc Nhai đem theo bên người, lại còn lấy ra vận dụng trong lúc tỷ thí.

Vì không lường được, mà tốc độ của một kiện Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo cũng là cực nhanh, toàn bộ Đế Cấp cường giả đang ngồi trên cao muốn cứu lấy Trì Du Điệp cũng đã muộn.

“Điệp Nhi!” Lưu Phương hét ầm lên, thân thể già nua xé không lao vọt đến…

Đáng tiếc vẫn chậm một nhịp…

Ngàn cân treo sợi tóc…

Trong lúc toàn trường đang nín thở, tưởng chừng sẽ phải chứng kiến một vị tuyệt sắc mỹ nhân phải hương tiêu ngọc vẫn, thì một thanh âm uy nghiêm quyết tuyệt vang lên:

“Côn Lôn Ấn!”

Khoảnh khắc đó, một cái Đại Ấn khủng bố đột ngột xuất hiện giữa thiên không, bên trên nó bao phủ vô cùng vô tận lực lượng, bên trong có hỏa diễm, có hàn băng, có lôi đình, có đại địa, hắc ám và quang minh…

Khi chứng kiến đại ấn này, câu đầu tiên xuất hiện trong đầu toàn trường chính là: “Làm sao có thể?”

Bọn hắn không thể nào tưởng tượng được trên đời lại có loại Vũ Kỹ được ngưng tụ từ nhiều lực lượng đến như vậy.

Uy thế không có cách nào để hình dung.

Tất cả chưa kịp lấy lại tinh thần, Côn Lôn Ấn được ngưng tụ từ Bá Lực đã nện thẳng vào Trấn Hồn Châu.

ẦM!

Vụ nổ điếc tai quét ngang toàn trường, đài cao sụp đổ.

Chỉ thấy Côn Lôn Ấn và Trấn Hồn Châu ở giữa hư không liên tục va chạm, lấy cứng đối cứng, ma sát ầm ĩ, dư ba quét ngang bốn phương tám hướng, đem không ít tu sĩ cấp thấp thổi bay.

“Cho ta nát!” Thanh âm nghiêm nghị lại tiếp tục vang lên.

Từ bên trong đan điền, Bá Lực bùng nổ, Đế Độc Lực gào thét gia nhập vào Côn Lôn Ấn.

Trong ánh mắt không dám tin của Mạc Nhai và đám người, đường đường là Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo Trấn Hồn Châu, bị hung hăng nện bay ra ngoài, ảm đạm rơi xuống mặt đất.

Phốc!

Mạc Nhai chịu lực phản chấn như một tấm giẻ rách phun ra máu tươi.

Toàn trường trở nên tĩnh lặng…

Từng đôi mắt mở lớn hết cỡ nhìn lấy thân ảnh vừa mới xuất hiện bên trên đấu trường, che chắn trước mặt Trì Du Điệp.

Áo choàng đen tung bay, diện mạo anh tuấn pha lẫn tà dị, lại có một cổ khí chất uy nghiêm như ẩn như hiện xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

Hắn là một nam tử với thân thể cao lớn hoàn mỹ, ánh mắt một trắng một đen cực kỳ thần dị, gương mặt nam tính như được khắt gọt rõ ràng, khóe môi nhếch lên nụ cười điềm tĩnh.

“Thần thánh phương nào?” Vô số người trong lòng nghiêm nghị.

Chỉ riêng vẻ bề ngoài, nam tử vừa ra mặt này đã cho bọn hắn một cảm giác không hề đơn giản, nhất là khi hắn vừa đẩy lui vị Đế Tử mạnh mẽ của Săn Ma Điện – Mạc Nhai.

“Tiểu Điệp…” Lam Phương trưởng lão vừa lúc bay đến, ánh mắt tràn đầy khẩn trương nhìn lấy đệ tử đắc ý của mình mở miệng:

“Có sao không?”

Nhưng mà, Trì Du Điệp hiện tại đâu còn tâm trí để ý đến sự quan tâm của sư phụ?

Thậm chí có thể nói, toàn bộ thiên địa trời đất, vạn vật xung quanh đã trở thành hư vô trong mắt nàng…

Tất cả sự chú ý, lực tập trung, tinh thần và cả linh hồn của nàng đã toàn bộ bị thân ảnh trước mặt hấp dẫn.

Vẫn là dáng người đó, vẫn là khuôn mặt độc nhất vô nhị đó, vẫn là sự thong dong trầm ổn đó…

Dù đối mặt với Bạch Nguyệt Tộc hay Đế Tử Săn Ma Điện, hắn vẫn luôn biểu hiện ra một mặt như vậy…

Trì Du Điệp hoảng hốt, chuyện ở Hồn Thiên Giới như một thước phim quay ngược trong ký ức nàng, hốc mắt đã xuất hiện từng giọt, bờ môi anh đào đỏ thẳm run run…

Nàng muốn mở miệng, lại hoảng sợ phát hiện mình không đủ can đảm.

Nàng lo lắng tất cả chỉ là ảo giác, tất cả không phải chân thật, nàng sợ phá nát, thức tỉnh khỏi ảo mộng đẹp đẽ này.

Lạc Nam lẳng lặng ngắm nhìn nàng, trong mắt xuất hiện một tia thương tiếc…

Hắn vươn bàn tay rộng lớn ấm áp của mình nắm lấy bàn tay ngọc ngà trơn trượt của nàng, nhẹ cúi đầu hôn xuống thật trân trọng, lại áp lòng bàn tay nàng vào mặt mình.

Như để Trì Du Điệp cảm giác được hơi ấm của hắn, cảm nhận được hắn là tồn tại chân thật, không phải hư ảo.

Nhận thấy hơi ấm từ lòng bàn tay truyền đến, Trì Du Điệp khóc không thành tiếng, cơ thể run lên bần bật.

“Thời gian qua…nàng chịu khổ nhiều rồi!” Lạc Nam giọng điệu khàn khàn, áy náy mở miệng.

Khí tức dương cương nam tính ập vào mặt như một lần nữa khẳng định tất cả là sự thật.

“Tiên Sinh…” Trì Du Điệp như hồng hà vỡ đê nhào thẳng vào lòng hắn.

Ôm chặt lấy vòng eo Lạc Nam, áp mặt vào lòng ngực cường tráng và nghe tiếng tim đập hữu lực.

Khóe môi phẳng lặng nhiều năm của nàng xuất hiện một đường cong hoàn hảo, xinh đẹp như trăm hoa đua nở.

“Tiểu Điệp cười?” Lam Phương đứng ở một bên sững sờ.

Nàng xin thề, từng ấy thời gian thu Trì Du Điệp làm đệ tử, bà ta chưa từng thấy nụ cười xuất hiện trên bờ môi hoàn mỹ ấy.

“Người nam tử này…chẳng lẽ là…” Lam Phương ánh mắt phức tạp nhìn lấy Lạc Nam, âm thầm cảm thấy hoang đường.

“Nữ Hoàng của ta cũng có lúc khóc nhè!” Lạc Nam bàn tay vuốt ve mái tóc mượt mà như thác của nàng, một tay ôm lấy nàng vào trong ngực trêu chọc:

“Như con mèo nhỏ, rất là đáng yêu…”

Trì Du Điệp lúc này thậm chí không nghe được lời của Lạc Nam, nàng đang chìm đắm và tận hưởng…

Một thân một mình phi thăng Tiên Giới, trải qua biết bao sóng gió mới được tựa đầu vào lòng ngực này.

Dù lúc này sống hay là chết, chỉ sợ rằng Trì Du Điệp cũng sẽ không để tâm.

Toàn trường lẳng lặng nhìn đôi nam nữ đang ôm lấy nhau, chỉ cần không phải kẻ ngu ngốc, dựa vào phản ứng vừa rồi của Trì Du Điệp thì bọn hắn cũng biết thân phận của Lạc Nam là gì.

Chính là nam nhân trong lòng mà Trì Du Điệp đã nói từ trước.

Chỉ là không có ai nghĩ đến, một kẻ bị tất cả mọi người ở đây xem nhẹ lại có sự xuất hiện hoành tráng đến như vậy.

Bất quá hiện tại không tiện quan tâm đến việc này, Lưu Hồn Tông Chủ Lưu Lãnh sắc mặt lạnh lẽo đứng lên, nhìn về phía Mạc Nhai gằn giọng chất vấn:

“Mạc Nhai Đế Tử, chỉ là luận bàn mà thôi, ngươi lại vận dụng Đế Cấp Pháp Bảo, còn muốn giết Đế Nữ của chúng ta?”

Lý trí của một vị tông chủ cho Lưu Lãnh biết rằng, nếu không vì Trì Du Điệp lấy lại công đạo, ngày hôm nay mặt mũi của Lưu Hồn Tông sẽ mất hết.

“Không sai!” Một đám trưởng lão Lưu Hồn Tông cũng giận dữ quát:

“Mạc Nhai Đế Tử ngươi khinh người quá đáng, chúng ta nể mặt Săn Ma Điện nên mới tiếp đón ngươi, ngươi lại muốn hại chết Đế Nữ của chúng ta?”

Lưu Hồn Tông có thể tồn tại qua vô số năm đến ngày hôm nay không phải là không có lý, mặc dù đôi khi có nội đấu, nhưng chỉ cần có kẻ bên ngoài động vào đệ tử của mình, toàn tông sẽ đứng ra chống lại.

Ngay cả Nhị Trưởng Lão lúc đầu có ý muốn đem Trì Du Điệp gả cho Mạc Nhai cũng thu lại lời nói, hắn không nghĩ đến Mạc Nhai sẽ làm người đê tiện như vậy.

“Hừ!” Một tiếng hừ lạnh mang theo uy áp ngập trời hàng lâm, sau lưng Mạc Nhai đã xuất hiện một lão già lưng còng tóc trắng.

“Đại Trưởng Lão Mạc Gia?” Sắc mặt một đám Đế Cấp cường giả trở nên ngưng trọng.

Đại Trưởng Lão Mạc Gia ra mặt, chẳng lẽ muốn bảo hộ Mạc Nhai làm xằng làm bậy?

“Các vị bớt giận!” Mạc Nhai lúc này ra vẻ điềm nhiên đứng lên, lau vết máu nơi khóe miệng, bình thản nói:

“Bổn Đế Tử cũng chỉ muốn luận bàn mà thôi, chưa từng biết đến các vị có quy định không được phép vận dụng Pháp Bảo!”

“Ngươi…” Lưu Phương sắc mặt đỏ bừng, nghiến răng: “Không giảng đạo lý!”

“Ai không giảng đạo lý?” Đại Trưởng Lão Mạc Gia cười lạnh lùng:

“Các ngươi có phổ biến cho Đế Tử nhà ta biết không được vận dụng Pháp Bảo hay không?”

“Cái này…” Lưu Lãnh mấy người á khẩu không trả lời được.

Bởi vì từ khi Mạc Nhai đến, bọn hắn quả thật chưa từng nhắc đến điều này.

Huống hồ chưa có ai lường được Trì Du Điệp có thể chiến thắng Mạc Nhai, buộc hắn phải dùng đến Trấn Hồn Châu.

Việc Trì Du Điệp bùng nổ các loại thủ đoạn chiến đấu thành thục và lão luyện vượt qua dự kiến của tất cả mọi người, bao gồm cả Lưu Phương sư phụ nàng.

Chỉ có Lạc Nam là biết rõ Trì Du Điệp từng được Tuế Nguyệt truyền thụ, nếu ngay cả một Mạc Nhai cũng đánh không lại mới là vô lý, vì thế hắn đã tập trung cao độ theo dõi, kịp thời ra tay cứu mạng nàng.

“Hừ, nếu cho phép vận dụng Pháp Bảo, như vậy trước đó chúng ta đã sử dụng rồi, nào đâu chật vật thua cuộc như vậy?” Một đám Đế Tử lúc này chen miệng vào.

Bọn hắn nhìn không quen Mạc Nhai kiêu ngạo hống hách, lúc này lên tiếng lấy lại công bằng cho Trì Du Điệp.

“Ta còn tưởng các ngươi không đủ tư cách vận dụng Đế Cấp Pháp Bảo!” Mạc Nhai lại nhún vai nói.

“Đáng ghét…” Đám Đế Tử nghẹn đỏ cả mặt.

Đại Trưởng Lão Mạc Gia bước lên, ánh mắt đục ngầu nhưng bá đạo quét quanh toàn trường, trầm giọng nói:

“Sự thật đã rõ, Đế Tử không biết quy định do các ngươi đặt ra, ngược lại có kẻ đột nhiên xen vào tỷ thí, đánh lén Đế Tử, tội đáng trách phạt!”

Vô số người rùng mình…

Sau đó, từng đôi mắt mang theo vẻ thương hại nhìn về phía Lạc Nam.

Đại Trưởng Lão của Mạc Gia có tu vi cao nhất ở nơi này, Địa Đế cấp cường giả, hắn muốn ra tay với Lạc Nam…

Trì Du Điệp lúc này mới hoàn hồn, không kịp niềm vui sum vầy cùng với Lạc Nam đã nghe được lời nói ngang ngược của Đại Trưởng Lão Mạc Gia.

Nàng phẫn nộ đến mức gương mặt trắng bệch, nhưng trong lòng cũng tràn đầy lo lắng.

Mặc dù vừa rồi Lạc Nam biểu hiện chiến lực hùng mạnh vượt qua tưởng tượng của nàng, nhưng Mạc Gia là quái vật khổng lồ, làm sao có thể chống lại?

“Đại Trưởng Lão nói đùa, thanh niên này chỉ là lo lắng cho Tiểu Điệp nên ra tay cứu viện mà thôi, nào có tội gì chứ?” Lưu Phương Trưởng Lão ra mặt nói.

Không ít người gật đầu tán thành, nếu không có Lạc Nam ra mặt, chỉ sợ Trì Du Điệp đã chết oan chết uổng.

“Haha!” Đại Trưởng Lão giận dữ cười: “Hắn thiếu gì biện pháp cứu Trì Du Điệp, mang nàng tránh thoát là được, vì sao còn đem Đế Tử Săn Ma Điện của ta đả thương?”

Toàn trường trợn mắt há hốc mồm, đối với sự vô liêm sĩ của Mạc Gia nhận thức thêm một tầng cao mới.

“Không cần nói nhiều!” Mạc Nhai cười lạnh lẽo: “Bổn Đế Tử hoài nghi kẻ này là người của Ma Giới ý đồ ám sát Đế Tử Săn Ma Điện, cần phải mang về điều tra!”

“Vô sĩ a!” Không ít người trong lòng mắng to.

Đem người về Săn Ma Điện của ngươi khác nào bắt cá bỏ vào rọ, đến lúc đó các ngươi thiếu gì cách để vu oan và hại chết một người?

“Đế Tử nói có lý…” Đại Trưởng Lão vuốt râu, bàn tay hóa thành Trảo, Địa Đế chi uy ầm ầm che phủ thương khung, chụp thẳng xuống đầu Lạc Nam.

“Không!” Trì Du Điệp sắc mặt tái nhợt.

“Mang theo Tiểu Điệp chạy trốn, lão thân cầm cự cho các ngươi một hồi!” Lưu Phương Trưởng Lão lúc này đứng ra, sắc mặt già nua đầy kiên quyết nhìn lấy Lạc Nam nói.

“Sư phụ…” Trì Du Điệp ngơ ngác nhìn.

Lần đầu tiên trong đời, nàng nhận ra hình như mình có chút hiểu lầm sư phụ…

“Nha đầu, lão thân cả đời không con không cái, Đệ Tử cũng chỉ có mình ngươi, không che chở ngươi thì che chở ai?” Lưu Phương mỉm cười nói.

“Tam muội, chúng ta trợ giúp ngươi!” Lưu Lãnh, Đại Trưởng Lão, Nhị Trưởng Lão đám người nhanh chóng lao ra, đứng cùng chiến tuyến với Lưu Phương.

Thấy cảnh tượng này, các thế lực khác âm thầm cảm thán, chẳng trách Lưu Hồn Tông có thể trở thành một trong những thế lực đứng đầu Hồn Ngọc Giới.

“Tiên Sinh…” Trì Du Điệp ánh mắt ngập nước nhìn Lạc Nam, cắn răng nói: “Chàng rời đi nơi này, hãy quên Du Điệp!”

“Nàng muốn làm gì?” Lạc Nam hứng thú hỏi.

“Thiếp sẽ ở lại sống chết cùng với Lưu Hồn Tông!” Trì Du Điệp cười thảm, nàng có ơn tất báo, không làm ra được hành vi rời tông môn của mình bỏ trốn.

“Vậy thì ta sẽ sống chết cùng nàng!” Lạc Nam cười lên ha hả.

Thân thể hắn đạp không bước ra, chỉ thoáng chốc đã ngăn cản trước mặt một đám cường giả, đối diện trực tiếp với Đại Trưởng Lão Mạc Gia.

“Hồ đồ!” Toàn trường âm thầm lắc đầu, tiểu tử này hành động quá mức theo cảm tính.

“Chết!” Mạc Nhai ánh mắt oán độc.

“Tự dâng đến cửa, theo lão phu về Săn Ma Điện điều tra!” Đại Trưởng Lão Mạc Gia nghĩa chính ngôn từ nói:

“Yên tâm! nếu ngươi thật sự vô tội, Mạc Gia sẽ thả ngươi đi!”

“Lão già, muốn bắt ta? Gọi Thiên Đế của Săn Ma Điện các ngươi đến đi!” Lạc Nam gằn lên từng chữ.

Nói xong, Lạc Hồng Kiếm đã bá đạo xuất hiện trong tay.

Lúc này đây, Lạc Hồng Kiếm đã thành công thăng thành Đế Cấp Thượng Phẩm.

Kiếm Vực ầm ầm lan tràn bao phủ toàn thân Kiếm.

Bá Lực ngập trời thiêu đốt dữ dội.

Lạc Nam tu vi Tiên Tôn bùng nổ, vô số Bất Hủ Kinh Văn xuất hiện trên cánh tay cầm kiếm:

“Hãm Quân Xa Luân Kiếm!”

Chỉ trong một khoảng cách, sắc mặt Lạc Nam trở nên dữ tợn, dồn toàn bộ Thể Lực vào cánh tay, hung hăng trảm xuống.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…

Vô cùng vô tận, liên miên bất tuyệt, Lạc Hồng Kiếm nặng nề rộng lớn hóa thành tàn ảnh.

Kiếm Vực cô động đến cực điểm, Bá Lực ngông cuồng gào thét, Kiếm sau mạnh gấp đôi Kiếm trước, Kiếm sau chồng chất lên Kiếm trước.

RĂNG RẮC…

Trong biểu cảm trợn mắt há hốc mồm của toàn trường, Cự Trảo do một vị Địa Đế thi triển bị Kiếm ảnh như hồng triệt để hủy diệt.

Một luồng kiếm kinh thiên động địa ngang nhiên mà đến, trảm thẳng vào người Đại Trưởng Lão Mạc Gia.

“Hự…”

Đại Trưởng Lão Mạc Gia rên lên một tiếng đầy đau đớn, cánh tay khô gầy gần như bị rọc làm đôi, lộ ra bạch cốt trắng phếu bên trong.

Máu tươi cuồng phún…



Chúc cả nhà tối vui vẻ

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
NL
Nam Lê13 Tháng hai, 2023 00:20
Haizzz công sức thu gom TDDV hỗn độn khí v mà PN k mang theo ấp trứng wa tiếc
MCN
Minh Châu Nguyễn12 Tháng hai, 2023 21:13
Số TK: 1809205083252 NGUYEN PHUOC HAU Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II) Paypal: [email protected] Momo: 0942973261 Viettelpay: 9704229212704295
BĐN
Bu đây nè!12 Tháng hai, 2023 17:57
Cuối cùng cx chịu thó mặt ra Nguyên Giới r sao? Rồng ra biển lớn thì thỏa sức vẫy vùng, chương típ theo sẽ lí giải công dụng phong ấn cuối cùng của Cấm Kỵ Chi Nhãn, sau vài chương nx sẽ bắt đầu du ngoạn Nguyên Giới, chắc lại lấy đích danh Văn Lang ra thay thế cho cái tên Lạc Nam nhỉ? Tu lên Tiểu Thánh học thêm cái Cấm Kỵ Công Pháp thứ 2 nx thì ối dồi ôi luônn
NP
Ng Phat12 Tháng hai, 2023 17:44
có mà nhậm đc cái cấm kỵ lục đạo luân hồi tâm đó
NP
Ng Phat12 Tháng hai, 2023 17:43
âm dương tạo hoá kinh, lục địa kiện tiên, 12 nữ thần, cao thủ kiếm hiệp
NP
Ng Phat12 Tháng hai, 2023 17:27
Riêng 1phần công dụng của cấm kỵ lục đạo luân hồi tâm khả năng lĩnh ngộ vũ kỹ của lục đạo khá tương đồng với combo đại trí tổ phù+ đa hệ chi không rồi. Nên thiết nghĩ Lạc Nam đưa cho Lạc Kỳ Nam sử dụng sẽ phát huy tốt hơn ưu điểm của cấm kỵ lục đạo luân hồi tâm.
NP
Ng Phat12 Tháng hai, 2023 17:27
Mà tui nghiên về Lạc Kỳ Nam sẽ sở hữu cấm kỵ lục đạo luân hồi tâm hơn vì Tuế Nguyệt đã có dị thời gian phá tắc + dị không gian đa hệ chi không + đại trí tổ phù +tinh huyết thiên địa sủng nhi thời không tộc (chưa luyện hoá).
NP
Ng Phat12 Tháng hai, 2023 17:25
Ý kiến tui thấy cấm kỵ lục đạo luân hồi tâm cho Tuế Nguyệt hoặc Lạc Kỳ Nam dùng sẽ ổn thoả hơn Lạc Nam dùng vì cả 2 đều có thời không thánh thể có thể sử dụng 1 phần lực lượng luân hồi ở 1 mức nhức định nếu sở hữu cấm kỵ lục đạo luân hồi tâm sẽ làm ít công to.
BT
Binh Thanh12 Tháng hai, 2023 16:49
Tiến bước nguyên giới
TAD
tuan anh dao12 Tháng hai, 2023 02:24
Mấy nay ra tác ít vậy Hậu ơi. Đang hồi gay cấn!
DTN
Duy Tân Nguyễn11 Tháng hai, 2023 18:40
Hãy để giải pháp đó được thực hiện. 1 mình LN ra nguyên giới bươn chải rồi gặp những nữ nhân mới.Rồi sau khi tu luyện đến 1 mức độ nào đó sẽ hồi phục lại tất cả kí ức về sự tồn tại của LN trước đó. Chứ cứ na theo cái dàn hậu cung này tôi thấy nguấy quá .
HNL
Hai Ngoc Le Thi11 Tháng hai, 2023 15:22
chuẩn bị làm lại từ số 0.
Z
Zit11 Tháng hai, 2023 14:35
Chương này ngắn quá đọc chưa đã
TH
Trần Hưng11 Tháng hai, 2023 12:46
Nếu cuối cùng mà xuất hiện người tạo ra Hệ Thống hoặc chính Hệ Thống n dùng main như một công cụ hay kế hoạch nào đó, thì khả năng chắc \'như cá nằm trên thớt\'
TH
Trần Hưng11 Tháng hai, 2023 12:42
Chính ra thứ đáng sợ nhất truyện ko phải các nhân vật phản diện bậc Cấm Kỵ mà là Hệ Thống vs ng tạo ra nó(có thể có hoặc ko). Vớ vẩn nv tồn tại cấp Cấm Kỵ kia ko thể ra tay khả năng do Hệ Thống can thiệp nhỉ? (tại Cấm Kỵ công pháp của main chắc cũng thuộc dạng đỉnh cao còn bị n phong ấn cơ mà=)))
VPH
Văn Phúc Hoàng11 Tháng hai, 2023 11:36
ckua kịp húp hi vũ
VPH
Văn Phúc Hoàng11 Tháng hai, 2023 11:35
nó có cách để toàn bộ nguyên giới quên đi nó thì có cái đb mà bị phế
BĐN
Bu đây nè!11 Tháng hai, 2023 02:36
Ae nào bt cách donate thì chỉ em vs ạ
BĐN
Bu đây nè!11 Tháng hai, 2023 02:35
Yeah sure châc chân là như vậy rồi, quãi cả chưởng thiệt ă chớ...
TN
TA Nguyễn11 Tháng hai, 2023 02:15
Tối cường trang bức. Truyện này của trung quốc. Tuy hay nhưng tác hơi dạo bút dài dòng. Giải thích tâm lý quá nhiều..kiểu như mình
LM
linh manh10 Tháng hai, 2023 14:45
tất cả sắp quên Lạc Nam
PNK
Phạm Ngọc Khải10 Tháng hai, 2023 14:32
Dự là có phương án khác nhưng vẫn bị cấm kị đấm, đám vợ con đc đảm bảo nhưng LN chắc cũng phân nửa là bị phế võ công :))))
TP
Tri Phan10 Tháng hai, 2023 11:09
Xong chật vật leo lên ngôi bá chủ bác hậu cho 2 chap đổ sông đổ biển lun
VPH
Văn Phúc Hoàng10 Tháng hai, 2023 10:50
ơ thế mấy nữ quên thì sao
TP
Tri Phan10 Tháng hai, 2023 07:49
Tỉnh lại đe không đọc mấy hàng cuối àh có lẽ cu nam đánh đổi cái j đó để thay đổi quy tắc vũ trụ
BÌNH LUẬN FACEBOOK