Mục lục
Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chúng ta đi!”

Lạc Nam không muốn trên đảo này đợi lâu, nhìn sang Thục Phi lên tiếng nói, ra hiệu nàng mang theo mình xé không rời đi.

Chỉ là rất nhanh, ánh mắt hai người đồng loạt trở nên cổ quái…

Bởi vì một khe nứt hư không trên đảo đột nhiên rách ra, từ bên trong đi ra một thân ảnh.

Chỉ thấy nàng là nữ tử thành thục chín muồi như mật đào thơm ngát, vẫn là một bộ sườn xám màu trắng ôm sát lấy từng tấc da thịt gợi cảm, bộ ngực đầy ắp như bất kỳ lúc nào cũng có thể bung chỉ mà ra, vòng eo nhỏ nhắn tưởng chừng không xương, kết hợp với bờ mông ngạo nhân vểnh cao và đôi chân dài thẳng tắp, tạo thành đường cong lã lướt vô hạn.

Một đầu tóc đen búi cao sau đầu để lộ gáy ngọc ngà trắng nõn, ngũ quan sắt sảo thông minh, đôi môi đầy đặn đỏ mộng như hồng bảo thạch, mày liễu mi cong, ánh mắt thâm thúy như chứa đựng vì sao ở trong đó.

“Khanh khách, tiểu tình nhân vậy mà chủ động tìm đến nơi này? Là muốn ôn lại kỷ niệm xưa sao?”

Mà khi chứng kiến nữ nhân vừa xuất hiện, Thục Phi hơi ngẩng ra một chút…sau đó khanh khách cười rộ lên, bầu sữa phập phồng nhấp nhô lên xuống.

Hiển nhiên, nữ nhân vừa xuất hiện chính là Liễu Tú Quyên.

Không biết vô tình hay cố ý, nàng lại xuất hiện trên hoang đảo này, nơi đây rõ ràng chẳng có thứ gì đáng giá để một vị đương nhiệm Phú gia chủ tìm đến cả.

Có chăng chỉ là hồi ức về lần diễn ra vụ việc hoang đường kia, bờ cát trắng và dòng biển xanh, nơi Liễu Tú Quyên từ nhún nhảy trên thân thể nam nhân theo từng con sóng vẫn còn đó.

Lạc Nam hơi ngẩng ra, hắn cũng không ngờ đến sẽ gặp mặt Tú Quyên ở nơi này…mặc dù còn đang giữ lấy Linh Hồn Bổn Nguyên của nàng, nhưng nếu không chú tâm cảm ứng, vị trí cụ thể của Tú Quyên hắn cũng không nắm giữ.

Nhìn lấy nàng, Lạc Nam mỉm cười ôn hòa nói:

“Ta đang định đến Phú gia tìm nàng!”

Tú Quyên tay chân luống cuống, trong lòng loạn nhịp, sắc mặt thành thục đỏ ửng như trái đào chín.

Hiển nhiên nàng cũng không hề nghĩ đến sẽ ở nơi này chứng kiến Lạc Nam và Thục Phi.

Bởi vì nó là hoang đảo, trước khi xuất hiện nàng cũng chẳng bận tâm thăm dò làm gì…nào đâu lâm vào cảnh lúng túng này.

Dạo gần đây tâm trạng nàng bực bội không vui, chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào tự động tìm lên hoang đảo, vừa lúc gặp hai người, xấu hổ muốn chết.

Để chữa thẹn, chỉ nghe nàng ra vẻ lạnh nhạt hừ một tiếng:

“Hai người các ngươi ban ngày ban mặt trốn lên đảo hoang làm cái gì? Nhất định là làm chuyện mờ ám!”

Thục Phi nghe vậy chẳng những không tức giận, trái lại cười đến càng thêm lợi hại, đầu lưỡi như tiểu xà liếm liếm mép môi khêu gợi nói:

“Không sai nha, vừa vặn ta cũng muốn trải nghiệm cảm giác nữ tướng quân cưỡi ngựa trên bãi biển nên rủ nam nhân xấu xa này lên đảo, ai ngờ chúng ta tư tưởng lớn gặp nhau!”

Tú Quyên nghe vậy thân thể có chút run lên, nàng nhớ lại cảnh tượng phóng túng hôm đó của mình, sẳng giọng quát khẽ:

“Nữ nhân lẳng lơ, đừng đánh đồng ta cùng với ngươi…”

“Khanh khách, đúng rồi…đúng rồi, ta vẫn còn kém Phú phu nhân quá xa, ta ngay cả hành vi cưỡng hiếp nam tử nhà lành cũng chưa từng thực hiện!” Thục Phi không chút yếu kém che miệng cười tủm tỉm.

“Ngươi…” Liễu Tú Quyên toàn thân phát rung, nàng phát hiện mình hoàn toàn thua thiệt khi đấu võ mồm với nữ nhân này.

Cũng không thể trách nàng khi mọi điểm yếu đều bị Thục Phi nắm giữ.

Thấy hai nữ có dấu hiệu động thủ, trong không khí là mùi thuốc súng nồng nặc, Lạc Nam không nhịn được chen vào nghiêm túc nói:

“Đủ rồi, để người khác thấy đường đường là hai vị nữ cường giả lại gây gỗ như trẻ con còn ra thể thống gì?”

“Hứ, chúng ta là trẻ con, đương nhiên không sánh bằng Âu Dương Thương Lan của ngươi!” Hai nữ chợt đồng thanh bĩu môi.

Lạc Nam nghẹn họng nhìn trân trối, ở đâu ra Âu Dương Thương Lan của ta rồi hả?

Hắn nghiêm túc trầm giọng: “Ăn nói hàm hồ, cẩn thận cái mông của hai nàng!”

“Lưu manh!”

Thục Phi với Tú Quyên sắc mặt ửng đỏ, nhớ đến những lần hắn xâm nhập thật sâu, vừa thúc vừa đét vào bờ mông trắng nõn của mình, thân thể mẫn cảm khẽ run lên.

“Để lại không gian riêng cho đôi tình nhân ôn chuyện!” Thục Phi nói một tiếng, co chân muốn chuồn đi.

“Ta…ta cũng về Phú gia!”

Tú Quyên lúng túng, cũng quay người muốn chạy.

“Nàng ở lại!” Lạc Nam nhanh chân hơn một bước, nắm lấy bàn tay mềm mịn mát lạnh của nàng kéo lại.

Tú Quyên ngã nhào vào lòng hắn, sóng biển rì rào cũng không ngăn được nhịp tim đang đập rộn lên của nàng.

“Ngươi…mau buông tay!” Tú Quyên thở gấp, hơi thở nam tính của giống đực ở gần, những tháng ngày trị độc hương diễm bên trong Linh Giới Châu hiện lên trong tâm trí.

Nàng phát hiện chỉ ở bên cạnh nam nhân này, bên dưới của mình đã có chút ướt át.

Lạc Nam nhẹ nhàng vươn ra đầu lưỡi liếm lấy vành tai mẫn cảm của nữ nhân, phả ra hơi thở nóng rực:

“Con người ta ân oán phân minh, có vai có trả, cũng cực kỳ thù dai…”

“Nàng ở tại nơi này làm gì ta…hôm nay ta phải đòi lại toàn bộ!”

Tú Quyên lắp bắp kinh hãi, hơi thở trở nên có chút dồn dập: “Ngươi…ngươi muốn làm gì?”

“Ta muốn làm nàng!” Lạc Nam cười tà một tiếng.

“Không thể…” Tú Quyên xấu hổ muốn chết, nơi này là giữa thanh thiên bạch nhật…tâm lý của nàng hoàn toàn tỉnh táo, không bị thù hận kiểm soát lý trí như lần trước cưỡng hiếp hắn nữa.

“Yên tâm!” Lạc Nam cả người nóng ran, thủ thỉ bên tai Tú Quyên: “Có Thục Phi canh chừng giùm chúng ta, không ai có thể thấy nàng!”

Lời nói của hắn như đánh đổ phòng tuyến cuối cùng của Tú Quyên, cơ thể thành thục của nàng bắt đầu mềm xuống.

Lạc Nam không tiếp tục dây dưa…

Trên bờ cát trắng, hắn đè Tú Quyên xuống…sau đó áp mình lên trên.

Nhìn nàng diễm lệ vô hạn, bộ sườn xám màu trắng ôm siết da thịt gợi cảm…đôi môi đàn hương hé mở phả từng hương thơm.

Lạc Nam cúi đầu, nhìn thẳng vào mắt nàng…

Tú Quyên nhắm lại hai mắt, lông mi rung động ra vẻ cam chịu.

Đôi môi mềm mại đỏ mộng của nàng nhanh chóng bị chiếm hữu, như dung nham va chạm với địa hỏa, bốn cánh môi mơn trớn mãnh liệt, ma sát lấy nhau.

Môi của nàng vẫn rất mềm và ngọt, dù đã nhấm nháp lấy nó không biết bao nhiêu lần…Lạc Nam vẫn thích thú sau mỗi lần tận hưởng.

“Mở mắt ra nhìn ta hôn nàng!” Lạc Nam đầy chiếm hữu truyền âm nói.

Tú Quyên trong lòng rung lên, cảm giác bàn tay của nam nhân đã lã lướt trên thân thể mình, lớp vải sườn xám mỏng manh gần như trở nên không tồn tại, một bên bầu sữa căng tràn đã bị phủ kín, đôi môi liên tục bị mân mê bởi sự lão luyện của nam nhân.

Nàng chậm rãi mở ra đôi mắt đẹp, bắt gặp đôi mắt hắc bạch của hắn lúc này tràn đầy tính chiếm hữu.

Ở khoảnh khắc Tú Quyên mở mắt, Lạc Nam lấy thế xâm nhập mãnh liệt, hàng loạt động tác được hắn triển khai…

Đầu lưỡi thô sáp cấp tốc tiến vào hai cánh môi, bá đạo quét qua hàm răng tinh xảo, sau đó dò thám mọi ngóc ngách trong khoang miệng Tú Quyên, đem hương tân ngọc dịch của nàng tham lam mút sạch.

Một tay bấu vào bầu sữa tròn trịa, ngón tay kẹp lấy đầu núm có phần săn cứng ấy xoe tròn.

Bàn tay khác cũng không nhàn rỗi, có tiếng vải bị xé rách, Lạc Nam chen chút mà vào giữa chân nàng, bàn tay phủ lên gò mu với thảm cỏ thơm rậm rạp trêu đùa, cảm giác ẩm ướt rỉ ra liên tục, hắn vươn ra ngón tay ma sát lấy hai mép môi thịt, thỉnh thoảng lại đâm vào rút ra cái lỗ nhỏ mê người ấy.

“Ưm…”

Tú Quyên quằn quại trong lòng nam nhân, hắn quá mức bá đạo, quá mức cuồng dã, thậm chí không thèm nói lời tình tứ đã đè nàng ra, điên cuồng công kích chỗ mẫn cảm.

“Nam nhân này…thật sự muốn hiếp mình!”

Tú Quyên cơ thể phát nhiệt, hắn muốn thô bạo chiếm hữu lấy nàng, cũng giống như cái cách nàng từng làm với hắn.

Chỉ là khác ở chỗ, khi đó hắn hôn mê bất tỉnh, mà nàng lúc này cực kỳ tỉnh táo…lại không hề kháng cự, thậm chí…nàng cảm thấy thích.

“Trả nợ cho hắn vậy…” Tú Quyên trong lòng tìm cho mình một cái cớ để triệt để trầm luân.

Nàng chủ động vòng tay ôm lấy cơ thể lực lưỡng của nam nhân, vuốt ve khắp thân thể hắn.

Đầu lưỡi không xương chủ động quấn chặt lấy lưỡi nam nhân, tiến vào trong miệng hắn, đem nước miếng của hắn truyền qua nuốt sạch.

Hạ thể ưởn cao hơn một chút để các ngón tay của hắn tùy tiện tác quái, hai hạt anh đào to điểm trên bầu sữa càng săn cứng tợn hơn, cộm lên thấy rõ dưới lớp sườn xám.

Vừa hôn, tay chân hai người quấn chặt lấy nhau như bạch tuột, ánh mắt nhìn đắm đuối không hề trốn tránh…

Tú Quyên là nữ nhân ở tuổi chín muồi, sau khi được nam nhân tưới tắm đã ăn tủy biết vị, thời gian gần đây quả thật cực kỳ thiếu thốn.

Lúc này nàng không e lệ nữa…

Lạc Nam cũng hiểu tận sâu trong thâm tâm nàng mong muốn là gì, thay vì những lời đường mật dỗ ngon dỗ ngọt làm lành cho thiếu nữ, dỗ dành thân thể mẫn cảm và cảm giác tịch mịch của Tú Quyên sẽ càng có hiệu quả.

Đương nhiên, trong quá trình này không thể thiếu những lời ân ái:

“Nàng thật nhiều nước, ta rất thích…”

Cái tiểu nội khố màu trắng không thể ngăn cản những dòng lũ tuôn trào, dâm huyệt của Tú Quyên đã ướt đẫm trơn trượt trong lòng bàn tay hắn…

Mà khi Lạc Nam nói lời dâm mị, hắn cảm nhận được các vách thịt của nàng hơi siết chặt ngón tay của mình thêm một chút, nói rõ Tú Quyên càng trở nên động tình…

“Vướn víu quá…”

Tú Quyên mày liễu hơi nhăn, Tiên Lực bạo phát, chủ động đem y phục của hai người chấn nát.

Thân thể trần truồng của nàng hiện ra, từng tấc da thịt bạo lộ trong không khí…so với cát trắng trên biển càng thêm trắng ngần, chỉ có tuyết trời mới sánh được với màu da nàng.

Lạc Nam vội vàng tách miệng khỏi đôi môi thơm của giai nhân, dở khóc dở cười nhìn nàng:

“Rốt cuộc là nàng đang bị cưỡng hiếp hay tình nguyện bị hiếp?”

Tú Quyên lè lưỡi, vô cùng đáng yêu.

Lạc Nam ngắm nhìn nàng từ trên xuống dưới…

Thân thể hoàn mỹ không thừa không thiếu, mỗi một chỗ da thịt như tác phẩm hoàn hảo nhất thế gian.

Xương quai xanh tinh mỹ, bầu sữa đầy ắp tròn trỉnh như hai quả bóng, quần hồng mê người, hai đầu núm như hai viên ngọc trai đỏ tô điểm cho chúng nó càng thêm hút hồn.

Lỗ rốn nhỏ xinh giữa vùng bụng phẳng lì, bên dưới chính là chốn đào nguyên thần thánh, nơi mà hai đôi môi bằng thịt đang ngậm lấy ngón tay của hắn, phía trên nó…hạt lê rõ ràng bóng loáng dụ nhân.

“Nàng thật đẹp…”

Lạc Nam thở ra một hơi, cúi thấp đầu liếm láp xương quai xanh của giai nhân, hít hà hương thơm cơ thể nàng, một tay đã quay về vị trí củ đem một bầu sữa phủ lên trên, nắn bớp lấy nó một cách mạnh mẽ.

“Đẹp…thì ăn đi…”

Tú Quyên thở hắt ra, nàng nhìn lấy từng khối cơ thể chắc khỏa đàn hồi của nam nhân, cuối cùng ánh mắt dừng lại tại khúc thịt cứng cáp giữa hai chân hắn.

Hơi đỏ mặt, nhưng Tú Quyên vẫn cẩn thận dùng tay nắm lấy nó, nhẹ nhàng ma sát…

Lạc Nam thích mê, cái miệng đã chuyển từ xương quai xanh sang một bên bầu sữa, ra sức bú mút lấy nó như trẻ em thèm khát, hàm răng cắn chặt lấy quầng hoa, đầu lưỡi quấn chặt cái núm đỏ au săn cứng.

“Ưm…ưm…thích…Nam ơi…”

Tú Quyên rùng mình liên tục, nàng tận hưởng từng động tác của nam nhân dù là nhỏ nhất, cơ thể không chỗ nào không mẫn cảm…

Không biết qua bao lâu, khi mỗi một tấc da thịt của nàng đều có dính nước miếng và những dấu răng đỏ ửng nghịch ngợm của nam nhân, chỉ thấy hắn đem nàng lật úp xuống.

Tách ra hai bắp đùi thơm, u cốc của nàng đã sớm mời gọi, một cái lỗ nhỏ vừa vặn đầu ngón tay vẫn còn ở đó, chính là thành quả của Lạc Nam từ nãy đến giờ.

“Ưm, a ui…Á, chết…thiếp!”

Khi vị trí ngón tay được thay thế bằng một thanh côn thịt to lớn nóng hổi hơn rất nhiều lần, Tú Quyên thân thể co giật, thanh âm rên rỉ từ đôi môi đỏ mộng bật thốt ra, lấn át cả âm thanh của biển…

“Bót quá nàng ơi…của nàng sướng quá…”

Lạc Nam khen ngợi một tiếng, côn thịt của hắn xâm nhập từ phía sau, Tú Quyên nằm sấp trên bờ cát, đôi bầu sữa ma sát với từng hạt cát vừa mịn vừa nhám…

Từng vách nhục động ôm siết lấy thân côn, như ngựa quen đường cũ…chúng nó chẳng hề kháng cự, trái lại ra sức hút lấy để kích thước to lớn và dài quá cỡ của nó đâm xuyên vào, mãi đến tận lúc cán…cũng là lúc đỉnh hoa tâm của Tú Quyên bị va chạm.

“Hiếp…hiếp thiếp!”

Tú Quyên rên ư ử một tiếng, cảm giác bị lắp đầy khiến linh hồn nàng như lơ lửng trên mây, không có đau đớn…chỉ có vô tận thỏa mãn.

Lạc Nam bấu lấy mông thịt trắng ngần, nhẹ nhàng ma sát lấy thân côn…

Hắn từ tốn và chậm rãi rút nó ra chín phần, sau đó dùng lực đâm vào một cú thật mạnh…

BẠCH…

Lạc Nam lặp đi lặp lại…mỗi một lần như vậy đầu nấm đều chen chút từng thớ da thịt, tận hưởng xúc cảm một cách kỹ lưỡng giữa hai con người, Tú Quyên thở hắt ra một hơi, ánh mắt lim dim, mặc dù sung sướng…nhưng sự ngứa ngáy lại càng tợn hơn.

Hồi lâu sau, thấy Lạc Nam vẫn chậm rãi tận hưởng mà không có dấu hiệu đẩy nhanh tốc độ, Tú Quyên rên rỉ thành tiếng:

“Ưm…ưm…đừng, nhấp liên tục đi chàng!”

Lạc Nam nhìn nàng mụ mị, hắn cười thích thú, bất chợt rút côn thịt ra khỏi thân Tú Quyên trong ánh mắt hụt hẫng của nàng.

“Chàng làm gì? Mau vào lại trong thiếp!” Tú Quyên lập tức kháng nghị.

“Hầu hạ nam nhân của nàng trước đã!” Lạc Nam trầm thấp nói, banh háng ngồi giữa biển, để côn thịt ngạo nghễ ngẩng cao đầu.

Từng đường gân guốc dữ tợn, bên trên nó còn dính đầy nước đến từ u cốc của Tú Quyên sau nhiều lần xâm nhập.

“Thiếp…thiếp…”

Tú Quyên cắn cắn cánh môi, nàng biết nam nhân này muốn gì, bất quá nàng vẫn chưa từng làm chuyện này cho hắn.

“Ngoan…rồi ta sẽ đền cho nàng!” Lạc Nam kéo Tú Quyên sát lại gần, đặt lên môi nàng một nụ hôn khích lệ.

Tú Quyên thở hổn hển, bên dưới cô bé róc rách nước liên tục, cuối cùng nàng cũng ngoan ngoãn quỳ gối, đầu cuối thấp, vén tóc mai ra phía sau, hé đôi môi đỏ thẳm của mình ngậm lấy thanh hung khí đó.

“Ưm…ta thích…”

Lạc Nam vuốt ve đầu của Tú Quyên, côn thịt càng thêm bành trướng trong miệng của nàng, cảm giác thỏa mãn dâng trào tận óc.

Cuối cùng thì nàng cũng cam tâm tình nguyện phục vụ hắn…

Thật ra, sau khi từ tay Lạc Nam đạt được quá nhiều lợi ích, giải hận với Phú Kim Đoàn, nàng đã triệt để xem mình là người đàn bà của hắn.

Phụ nữ vì nam nhân của mình làm ra chuyện này, không hề mất mặt…

Tú Quyên có hơi không quen, thỉnh thoảng hàm răng vẫn cạ vào thân côn khiến Lạc Nam dở khóc dở cười, bất quá cái lưỡi ướt át của nàng quấn quanh côn thịt, lã lướt trên các đường gân, đôi môi thỉnh thoảng lại hôn vào đầu khấc.

Động tác ôn nhu lấy lòng bạn tình của Tú Quyên khiến Lạc Nam vô cùng hài lòng…

Không biết qua bao lâu…

Bất chợt, Lạc Nam nhìn thấy Tú Quyên vươn xuống một tay giữa hai chân nàng, ngón tay tự ma sát lấy để tìm khoái cảm.

Lạc Nam yêu thương không dứt, chủ động rút côn thịt ra ngoài, đem nàng lật ra:

“Để ta làm nàng sướng!”

“Ưm…vào bên trong thiếp!” Tú Quyên ngoan ngoãn tách ra hai chân.

Lạc Nam gồng mình thúc mạnh.

Ót…

“Thích…” Tú Quyên yêu kiều rên lên, đôi môi mỉm cười thỏa mãn…

Hạ thể trống rỗng của nàng lại được đầy ắp…

BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…

Lần này Lạc Nam không để Tú Quyên thất vọng, từng cú thúc mạnh mẽ, nhanh chóng và chất lượng được hắn đóng sâu vào thân thể nàng…

“Sướng, thiếp sướng…thích quá chàng ơi!”

Tú Quyên chỉ biết cắn môi, vong tình rên rỉ trong khoái cảm.

Lạc Nam nhìn hai mép môi đỏ thẳm phun ra nuốt vào vào thân côn theo mỗi lần nhấp của mình, Tú Quyên lắc lư vòng eo đón nhận, ánh mắt đầy nhu tình như có thể chảy ra nước của nàng…

“Ưm, ra cùng thiếp đi Nam!”

“Ta cho nàng lớn bụng!”

Âm thanh thỏa mãn vang vọng không gian…

Vẫn là vị trí cũ, nơi mà lần đầu của nàng trao cho hắn, bất quá lúc này đây...khác với khoái cảm trả thù Phú Kim Đoàn, linh hồn và thể xác của hai con người mãn nguyện hòa vào nhau một cách hoàn mỹ.

Hoàng hôn buông xuống trên biển, đôi nam nữ quấn chặt lấy nhau tạo thành một cái bóng thật dài trên nền cát trắng…



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TT
Thành Trần28 Tháng mười một, 2022 03:37
Khả năng là thế. Nhưng cấm kỵ cũng chia mạnh yếu. Vd main có cấm kỵ chia nhiều tầng, mỗi tầng một khả năng: luyện hồn, tụ đỉnh,có thể chất, hợp đỉnh,...(khả năng sẽ là bậc cực phẩm cấm kỵ). Còn Quỷ Đỏ, Lâm Tích cấm kỵ ko bằng main( khả năng là trung- thượng phẩm thôi)
HN
Hải Nguyễn28 Tháng mười một, 2022 02:23
Và còn có 1 sự kiện rất hay nữa là gia phả họ LẠC ở hạ giới chính là con cháu của lạc Long quân . Vì truyền thuyết kể rằng lạc Long quân và Âu cơ sinh ra 100 người con. Hiện nay tác giả mới chỉ tiết lộ là lạc Long quân có 3 ng con thôi nên ai bít dc có cú troll nào ko
HN
Hải Nguyễn28 Tháng mười một, 2022 02:18
Săm soi sự kiện sẽ diễn ra tiếp theo : và tui chắc chắn rằng lạc nam sẽ đúc thể chất top 1 trước mới thống nhất vũ trụ . Trùm cuối ơi vũ trụ này chính là đám nhị lang chứ k phải săn ma điện . Đám nhị lang chỉ là tay chân cùi bắp ở bên trên vũ trụ mà thôi. Xem ra lên nguyên giới mới hấp dẫn
HN
Hải Nguyễn28 Tháng mười một, 2022 02:12
Khổ ông quá “ cấm kỵ “ chẳng qua là 1 công pháp mà main chính chưa đủ đẳng cấp để bít độ bá đạo của nó nên mới gọi là cấm kỵ . Huống hồ cấm kỵ chia ra mạnh yếu. Với lại còn có thánh cấp vũ kỹ nữa là gì . Đọc kỹ lại nghe đạo hữu
PT
Pham Thomas28 Tháng mười một, 2022 00:57
Thấy cx đúng á Tại ng đạt đc cấp Cấm Kỵ boss cuối các thế lực ko,giống như Đế cấp ở vũ trụ này thôi
HD
Huy Dương28 Tháng mười một, 2022 00:18
Có thể . Vì cấm kỵ chẳng qua là từ gọi chung cho một cấp bậc cao cấp nào đấy
T
Thanhtungbmt27 Tháng mười một, 2022 23:58
Bản thảo còn chưa đầy đủ thì thành sách thế quái nào được
LGÂ
Lại Gia Ân27 Tháng mười một, 2022 23:44
Bác Hậu thua kèo hay sao mà dạo này ra ít thế
A
AaBb11127 Tháng mười một, 2022 22:41
Điên hả pa, cấm kỵ là từ dùng thay thế cho nó vì đẳng cấp nó quá cao chưa đủ trình để bik, cũng có thể là thánh kỹ mà khả năng sẽ cao hơn
HH
Hiep Hieu27 Tháng mười một, 2022 20:22
Có cái nịt ấy truyện chưa xong ai lại xuất bản ra sách
LĐT
Loan Đỗ Thị27 Tháng mười một, 2022 18:47
Thánh cấp thằng ngu này
BCV
Bá chủ view27 Tháng mười một, 2022 18:28
Cái chữ cấm kỵ ý nói là quyền hạn chưa đủ biết ấy mà, tiết lộ nhiều sẽ bị Nguyên Giới đồng hóa nặng nên nói tránh đi. Cấm kỵ có thể là Thánh cấp công pháp hay bí kỹ, Thần cấp, Chí Tôn cấp, Hồng Hoang, vv...
BCV
Bá chủ view27 Tháng mười một, 2022 18:24
Còn cái chuyện nữa mà không nhớ tên. Nhớ là NVC sống cùng vợ cả lớn tuổi hơn gần con giáp ở trên núi từ bé. Rồi trong 1 lần thay vợ xuống núi chữa bệnh trả ơn nên bị cuốn vào chuyện giang hồ. Tên này trải qua nhiều tình huống nguy hiểm cũng thu phục được thêm nhiều nữ cường cực kỳ đẹp mà mỗi người 1 vẻ... Quên tên truyện nên ai nhớ nhắc hộ
LD
Ly Duy27 Tháng mười một, 2022 18:18
Cấm kỵ là một tên gọi thể hiện , công pháp quá mạnh so với phạm vi chịu đựng của vũ trụ . Hay là quy tác của vũ trụ không thể ảnh hưởng đến công pháp đó . Còn trên nguyên giới nếu công pháp đó không vượt qua được cấm kỵ thì cũng chỉ là công pháp thánh cấp hoặc cao hơn ở nguyên giới mà thôi .
BCV
Bá chủ view27 Tháng mười một, 2022 18:18
Sống cùng mẹ kế y tá
BCV
Bá chủ view27 Tháng mười một, 2022 18:17
Kiều kiều sư nương, Hậu cung xuân sắc hay Vương phi của quỷ vương cũng hay đó. Mình thích truyện xuyên không nên không xem nhiều loại này lắm
BT
binh tranba27 Tháng mười một, 2022 17:48
Nghịch thế thần thông thay đổi quá khứ nghịch loạn luân hồi
MK
MẠNH Khá27 Tháng mười một, 2022 17:37
Xem mấy bộ top tuyệt phẩm ko thể bỏ qua thấy cấn vl , bộ thì mua 2 củ rưỡi ( đấy là combo ,chưa tính mua lẻ ,nếu mua lẻ thì gót 5 củ chát vl ) bộ thì Gót 1 củ ( combo) đã thế lại chẻ 1 chap làm 2 :)) . Vãi l nhắn nói web đắt bạn mẹ luôn tư bản vl
MK
MẠNH Khá27 Tháng mười một, 2022 17:33
Xem mấy bộ top tuyệt phẩm ko thể bỏ qua thấy cấn vl , bộ thì mua 2 củ rưỡi ( đấy là combo ,chưa tính mua lẻ ,nếu mua lẻ thì gót 5 củ chát vl ) bộ thì Gót 1 củ ( combo) đã thế lại chẻ 1 chap làm 2 :)) .
LL
Lann Lan27 Tháng mười một, 2022 17:10
Bộ đó có vẻ hay mà phải trả phí mới đc hết đc
KG
Kirito Go27 Tháng mười một, 2022 17:10
Sắp Map cuối rồi bác :v cấm kỵ cũng phân chia cấp độ mà
HHK
Hưng Hoàng Kim27 Tháng mười một, 2022 17:02
Tự dưng lại dài ra thêm 1 chương Ko đâu thiên cơ bảng để lm j chả nhẽ vì vợ mh mà tiếc điểm danh vọng Cùng lắm mấy mấy trăm tỉ thôi lại còn dài dòng khó hiểu thật
TT
Trọng Trần27 Tháng mười một, 2022 16:41
Ko nha. Muốn đột phá tiên tôn xài vương cấp cũng đc mà nó lâu hơn thôi. Công pháp cấp càng cao thì tu luyện càng nhanh. Tất nhiên là còn phải xem thiên phú nữa
NL
Ngọc Linh27 Tháng mười một, 2022 16:19
Đâu có, ko nhất thiết phải là công pháp, vd có một loại đan dược là giả tôn đan phục dụng có thể có khí thế của tôn giả có thể giúp ng phục dụng đột phá tôn cấp mà ko cần tôn cấp công pháp đấy thôi.
VMN
Vu Minh Nam27 Tháng mười một, 2022 16:06
Theo t nghĩ trên cấm kỵ còn bậc thần nữa .... K biết đúng k nữa
BÌNH LUẬN FACEBOOK