Uống một ngụm rượu, Phượng Hạo Thiên buông chén xuống, mắt lạnh ám liễm một tia u ám, chính là trong thời gian chớp mắt, hắn cũng đã nghĩ đến đường lui sau này. Hiện thời thế lực khắp nơi của hắn đã đều đã lắng xuống, mà thứ hắn cần thì còn thiếu rất nhiều, nếu nhân cơ hội này đem thế lực Thượng Quan gia tộc kéo về phía mình, như vậy…….
Mặc kệ là Phượng Hạo Hiên, Phượng Hạo Minh, hay là Phượng Hạo Vân, hắn đều có thể nắm chắc……
Thiếu niên sau khi trải qua trận ám sát, sau khi Hàn Lăng ‘chết’, càng ngày càng thành thục, càng thêm thâm trầm. Mặc kệ là ai cũng không thể biết hắn đang nghĩ gì.
Trong lúc tâm tư Phượng Hạo Thiên xoay chuyển, không biết bắt đầu từ khi nào, các thiếu nữ đã đứng ở giữa điện biểu diễn tài nghệ sở trường của mình.
Tiếng nhạc du dương phiêu đãng, êm ái vang lên bên tai.
Các huynh đệ hoàng gia, đều lặng lẽ đánh giá.
Phượng Hạo Vân vẫn tươi cười ấm áp, nữ tử tuyệt diễm phía sau nhẹ giọng nói: “Thượng Quan gia tộc, Triệu thị gia tộc, Mộ Dung gia tộc, tam đại gia tộc, tất cả có hai mươi nữ tử tham gia Bách Hoa yến. Hoàng Thượng muốn thu tiểu thư gia tộc nào vào hậu cung sao?”
“Ngôn nhi, cảm thấy ai thích hợp nhất?” Sắc mặt thiếu niên tái nhợt, thanh âm nhẹ nhàng nói.
“Nếu có thể, thì đem toàn bộ thu vào hậu cung. Nhưng mà, Ngôn nhi biết, Hoàng Thượng khinh thường những nữ tử đó, cho nên, lần Bách Hoa yến này, Hoàng Thượng nhất định sẽ không nạp nữ tử nào vào cung.” Nữ tử tuyệt diễm bí hiểm cười, đi theo bên người hắn ba năm, nàng làm sao không biết suy nghĩ của hắn. Trong lòng hắn, khinh thường nữ tử thế gian, ngay cả nàng, chỉ sợ ở trong lòng hắn, cũng chỉ là công cụ phát tiết dục vọng.
Bất quá, vậy thì thế nào? Ai bảo lần đầu tiên gặp hắn, lúc đem thân thể cho hắn, nàng cũng đã hạ quyết tâm, cho dù không có danh phận, cũng muốn ở bên cạnh hắn.
Trên tuấn dung tái nhợt của Phượng Hạo Vân, chỉ có thản nhiên tươi cười, trong lòng hắn suy nghĩ gì, chỉ sợ không có ai biết được. Trong đôi mắt nhiều màu, xẹt qua một tia cười âm hàn thị huyết. Lúc ngẩng đầu lên, nhìn về phía dưới bên trái, Phượng Hạo Thiên vẫn chưa nói gì.
Một lúc sau, một nữ tử bị vây quanh giữa đám vũ công, hiện ra trước mặt mọi người.
Kỹ thuật múa điêu luyện, nhất thời hấp dẫn tầm mắt mọi người!
Mấy vị Vương gia đều nhìn về phía thiếu nữ.
Thiếu nữ có khuôn mặt xinh đẹp, da thịt trắng nõn, đôi mắt long lanh như thủy linh hàm chứa ý cười diễm lệ, nhất cử nhất động, mỗi một động tác đều câu tâm bọn nam nhân ở đây.
Bốn phía vang lên tiếng hút khí!
Đây là Phượng quốc đệ nhất mĩ nhân, năm nay chỉ mười ba tuổi, Tam Tiểu thư Triệu thị gia tộc – Triệu Ương Ương.
Nàng thế nhưng xuất hiện ở Bách Hoa yến này!
Phượng Hạo Thiên nghe tiếng mọi người hút không khí, chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn về phía Triệu Ương Ương khuynh quốc khuynh thành, hơi hơi thất thần một lúc, sau đó thiếu niên nhanh chóng thu hồi tầm mắt, nữ tử trên đời cho dù mĩ ra sao, cũng vô pháp động đến tâm lãnh như băng của hắn.
Triệu Ương Ương vũ động thân thể, y phục theo động tác xoay tròn của nàng mà phấp phới như cánh hoa, rung động tâm bọn nam tử.
Ngay tại lúc này, mọi người sợ hãi hô một tiếng, đệ nhất mĩ nhân Phượng quốc Triệu Ương Ương thế nhưng đến trước mặt Tứ Vương gia, vì Tứ vương gia mà khởi vũ!
Nguyên lai, đệ nhất mĩ nhân đã có người trong lòng! Người này lại là Tứ Vương gia Phượng Hạo Thiên!
Mỹ nhân hai má xấu hổ đỏ hồng, tươi cười xinh đẹp nhìn Phượng Hạo Thiên.
Phượng Hạo Thiên lạnh như băng chậm rãi ngẩng đầu, khóe miệng gợi lên một nụ cười thản nhiên. Trong mắt mọi người, cảnh tượng hiện ra là thiếp hữu tình, lang hữu ý.
Đám người Phượng Hạo Hiên ngồi bên cạnh, âm thầm nắm chặt tay, mỹ nhân khuynh thành như vậy thế nhưng lại vừa ý Phượng Hạo Thiên!
Trên đài cao, nam tử bạch y nhìn tình cảnh trước mắt, đạm cười nói: “Có ý tứ.”
Thượng Quan Minh Tiệp chuẩn bị biểu diện, thấy tình cảnh như vậy, mắt đẹp nhiễm một tầng băng sương, thế nào cùng không ngờ được, người trong lòng Triệu Ương Ương là Phượng Hạo Thiên! Mà Phượng Hạo Thiên vừa rồi nhìn Triệu Ương Ương biểu diễn dường như rất yêu thích!
Chỉ sợ, Triệu Ương Ương này và nàng có cùng mục đích!
Trong mắt đẹp của thiếu nữ, ẩn ẩn sát khí.
“Dân nữ tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!” Một điệu vừa dứt, Triệu Ương Ương xoay người hành lễ với Phượng Hạo Vân.
“Đứng dậy đi!” Phượng Hạo Vân thanh âm nhẹ nhàng vang lên trên đỉnh đầu mọi người vang lên.
Triệu Ương Ương sau khi đứng dậy, Phượng Hạo Vân vừa cười vừa nhìn Phượng Hạo Thiên, cười nói: “Tứ đệ, cảm thấy Triệu Tiểu thư thế nào?”
Phượng Hạo Thiên trong lòng kinh ngạc, Phượng Hạo Vân có ý gì? Hắn (Phượng Hạo Vân) không sợ hắn (Phượng Hạo Thiên) thu thế lực Triệu gia sao? Vừa rồi hỏi như vậy là muốn đem Triệu Ương Ương hứa cho hắn sao? Tuấn dung thập phần bình tĩnh trả lời: “Rất tốt.”
“Vậy Triệu tiểu thư thì sao?” Phượng Hạo Vân lại nhìn về phía Triệu Ương Ương hỏi.
“Dân nữ đã ngưỡng mộ Tứ Vương gia từ lâu. Hôm nay vừa gặp, Ương Ương lại càng đem lòng yêu mến không thôi. Hết thảy xin Hoàng Thượng làm chủ.” Lời nói của Triệu Ương Ương vừa rơi xuống, liền mỉm cười thản nhiên nhìn về phía Phượng Hạo Thiên.
Phượng Hạo Thiên cũng đồng dạng mỉm cười đáp trả.
Tiếp theo, dưới thần sắc khác nhau của mọi người, Thượng Quan Minh Tiệp lên đài.
Nàng muốn biểu diễn là vừa chơi cờ, vừa vẽ tranh, vừa đánh đàn, vừa thư pháp.
Mọi người lập tức thu hồi ánh mắt trên người Phượng Hạo Thiên và Triệu Ương Ương, hướng về phía Thượng Quan Minh Tiệp.
Ngạc nhiên! Trước kia nghe nói Tứ Tiểu thư Thượng Quan gia tộc không chỉ có mĩ mạo mà còn là tài nữ. Hôm nay nhìn thấy quả nhiên là vậy!
Triệu Ương Ương đứng một bên âm thầm nhíu mày liễu, quả nhiên là một đối thủ mạnh.
Phượng Hạo Thiên cúi đầu trầm tư.
Thanh âm vỗ tay điếc tai, cùng thanh âm khen ngợi không dứt.
Thực hiển nhiên, Thượng Quan Minh Tiệp hôm nay biểu diễn thực xuất sắc.
Một canh giờ trôi qua. Mấy chục danh nữ đều đã biểu diễn xong.
Cùng lúc đó, từng Vương gia đều sẽ viết tên nữ tử trong lòng mình lên giấy Tuyên Thành, sau đó viết lên mặt sau danh phận của từng nữ tử.
Mà từng nữ tử cũng viết tên nam tử trong lòng mình, chỉ cần hai bên đều có tên đối phương, như vậy liền thành chuyện tốt.
Bách Hoa yến hàng năm đều như vậy, đây bất đồng với tuyển tú ba năm một lần ở chỗ, không chỉ có nhóm Vương gia hoàng tộc lựa chọn, mà ngay cả các tiểu thư đại gia tộc cũng có quyền lựa chọn.
Nhưng mà, cái đặc quyền này cũng chỉ nhằm vào cái gia tộc có quyền thế và tiền tài.
Sau nửa canh giờ, kết quả được tuyên bố.
Phượng Hạo Thiên quả nhiên chọn Triệu Ương Ương và Thượng Quan Minh Tiệp, vốn tưởng rằng hai người một là chính phi và một sườn phi, nhưng không ngờ, Phượng Hạo Thiên cho hai người này thân phận ngang nhau, đều là sườn phi!
Thượng Quan Minh Tiệp và Triệu Ương Ương nghe được kết quả, tuy rằng mặt mang ý cười, nhưng toàn bộ đều cứng ngắc. Các nàng đều mang tâm tư trở thành chính phi mà đến. Nhưng, hai người cũng không phải người có ánh mắt thiển cận, chỉ cần gả cho Phượng Hạo Thiên, sau này còn không có cơ hội sao?
Đang lúc Phượng Hạo Vân muốn tuyên bố Bách Hoa yến hôm nay kết thúc viên mãn, thì ở phía sau đám người, xuất hiện hai người chậm rãi đi đến!
Phượng Hạo Dạ tà mị cùng Hàn Lăng khuôn mặt không chút thay đổi!
“Lục Vương gia!” Mọi người kinh hô, Lục Vương gia không phải ở lúc vây thành săn bắn, ngoài ý muốn bỏ mình sao? Hiện tại làm sao có thể hoàn hảo xuất hiện trước mắt bọn họ?
Thượng Quan Minh Tiệp nhìn về phía Hàn Lăng đột nhiên xuất hiện, sắc mặt nhất thời tái nhợt vô cùng.
Phượng Hạo Thiên kinh ngạc nhìn Hàn Lăng, nàng không chết!