Một người hầu kỵ sĩ cấp cao cơ thể cường tráng lại ít nói, thực lực mạnh mẽ như Howson sao có thể biến mất mà không có bất kỳ tiếng động gì như thế được?!
Cảm giác lạnh lẽo toát từ lòng bàn chân nhanh chóng lan ra toàn thân, Lucien bắt đầu thở một cách nặng nề.
Nắm thật chặt kiếm ánh sáng, Lucien nhanh chóng quay người ra sau.
Ở trên một vách tường nào đấy trong đường nước ngầm, màu rêu xanh tỏa ra ánh sáng nhạt lập lòe không có một bóng người càng khiến chúng trở nên càng quỷ dị.
Đột nhiên vang lên tiếng hét thảm, Lucien liền căng thẳng theo bản năng quay lại đằng sau một lần nữa.
Một con chuột có thân hình to lớn như con người hất Correa ngã nhào xuống đất, móng vuốt sắc nhọn của nó phá tan tỏa tử giáp đâm lên vai anh ta, máu tươi chảy ra ròng ròng nhuộm đỏ cả mảnh giáp bạc, đôi mắt đỏ bừng ma quái của nó như đang biểu thị sự coi thường.
Nó há to miệng ra, hai hàm răng kinh khủng khiến người ta mới nhìn liền phát khiếp cắn xuống đúng ngay mũi trường kiếm Correa đang đâm tới.
Bản thân là một người hầu kỵ sĩ cấp cao, ở thời điểm nguy hiểm nhất, Correa đã thực hiện một chiêu kiếm thuật tiêu chuẩn nhất để cứu tính mạng của anh ta. Bên cạnh đó, anh ta giơ tay trái cầm tấm khiên đấm thẳng tới bụng con chuột lớn kia.
Với Lucien, dù lúc này anh cũng cảm thấy rất sợ hãi nhưng dù sao, cái này còn dễ chịu hơn so với việc bản thân hoang mang không biết gì. Việc một con chuột mắt đỏ lớn như con người lặng im không một tiếng động mà xuất hiện anh còn cảm thấy dễ tiếp nhận hơn là chuyện ai đó đột nhiên biến mất một cách bí ẩn.
Hít sâu một hơi, Lucien nhanh chóng chém thanh kiếm ánh sáng lên con chuột kia để giải cứu Correa.
Thế nhưng lúc này, sau lưng Lucien đột nhiên phát ra tiếng hét trầm thấp tựa như tiếng dã thú gầm gừ.
“Gary cũng xảy ra chuyện rồi sao?” Lucien đang nghĩ tới Gary thì đột nhiên lưng anh bị một thanh trường kiếm kỵ sĩ chém lên.
Màn sáng trắng nhạt tỏa ra từ Thánh quang hộ thuẫn lay động dữ dội, thoáng một cái đã ảm đạm đi rất nhiều. Cùng lúc đấy, do lưng Lucien trúng phải một chiêu mạnh mẽ này mà ngã loạng choạng tới trước.
Thanh trường kiếm kỵ sĩ liên tiếp chém tới khiến Lucien không thể giữ được thăng bằng nên anh không thể đưa thanh kiếm ánh sáng lên đỡ được, càng không thể tập trung tinh thần sờ nhẹ lên Thánh huy để sử dụng thần chú kích hoạt sức mạnh của thần được.
Lucien né một cách hoảng loạn, trong lòng vừa sợ vừa khó hiểu: “Sao đột nhiên Gary lại tấn công mình?”
Vũ khí tấn công là trường kiếm kỵ sĩ, lại chém từ đằng sau tới, nếu như không phải là Gary thì chỉ một khả năng là anh ta đã chết rồi.
Tiết tấu chém tới của thanh trường kiếm kỵ sĩ rất chặt chẽ khiến Lucien không có cơ hội để giữ thăng bằng cho cơ thể, anh loạng choạng né tới né lui trong căn phòng bí mật này.
Sau khi Lucien liên tục bị chém trúng, phát hiện ra bản thân không bị chút thương tích nào thì dần bình tĩnh lại, anh tự nhủ bản thân có Thánh quang hộ thuẫn thì cần gì phải giữ thăng bằng để đánh giáp lá cà nữa.
Ý nghĩ chợt lóe lên, khi trường kiếm kỵ sĩ chém tới lần nữa thì Lucien chúi người lăn một vòng trên nền đất, tay trái nắm chặt Thánh huy đã chuẩn bị trước đó.
Lúc này, cuối cùng Lucien cũng biết người đánh lén anh là ai.
Quả thật là Gary, một Gary luôn nghiêm nghị và bình tĩnh.
Thế nhưng lúc này cơ thịt trên mặt anh ta đã vặn vẹo, hai mắt đỏ ngầu, trông rất giống dã thú đã đói khát lâu ngày.
“Chẳng lẽ chất độc của lũ chuột mắt đỏ chưa bị tiêu trừ triệt để, hơn nữa lại có thể khiến người ta mất đi lý trí, trở thành một con dã thú khát máu sao?” Lucien thấy bộ dạng của Gary như thế liền nảy ra suy nghĩ này.
“Vậy sao mình lại không bị như anh ta, không cảm thấy chút khác thường nào nhỉ?!”
Lucien không có thời gian để nghĩ kỹ hơn chuyện này, anh nhanh chóng tập trung tinh thần, tay trái cầm thập tự giá trên Thánh huy định đọc thần chú.
Một tấm khiên tròn được bọc bởi lá sắt đấm lên Thánh quang hộ thuẫn khiến nó khẽ lung lay.
Tuy rằng một đòn này của tấm khiên không thể đánh tan được Thánh quang hộ thuẫn nhưng lại truyền đến bên trong những đợt rung động khiến ngực Lucien đông lại không thở được, thần chú đọc được một nữa thì dừng lại.
Một đòn nghiêm trọng từ tấm khiên đã khiến cho nhịp hô hấp của Lucien bị rối loạn nên anh cũng không thể nào tập trung tinh thần nổi.
Gary là người có khả năng trở thành người hầu kỵ sĩ chính thức nên đã được huấn luyện khá giỏi ở phương diện ngăn cản người khác thực hiện pháp thuật.
Tất nhiên là mục sư, ma pháp sư hay thậm chí là những người có thể làm phép khác sẽ không giống như Lucien. Bản thân anh chưa hề học qua những điều căn bản nhất để làm phép nên mới có thể bị người hầu kỵ sĩ ngăn cản trong lúc làm phép mà thôi. Nếu đổi lại là một mục sư tập sự hoặc học đồ của ma pháp nào đấy đã kích hoạt sẵn Thánh quang hộ thuẫn cũng như học được thánh huy của Chân lý cấp một thì Gary hẳn đã sớm chết từ lâu rồi.
Chiến đấu cùng cấp thì người thực hiện pháp thuật luôn là người có được lợi thế tuyệt đối.
Lucien đang buồn khổ khi không thể nào tập trung được tinh thần kích hoạt sức mạnh của thần thì Correa ở bên kia đang ở trong tình trạng hết sức nguy hiểm, dường như tay chân đã mềm nhũn, tay phải nắm trường kiếm đã bị ép tới phải kề sát trước ngực dần run rẩy.
Cũng may là con chuột to lớn kia hình như cũng không quá mạnh như biểu hiện hung hãn lúc đầu của nó.
Lucien không thể nào đọc được thần chú nên cầm kiếm ánh sáng đỡ đòn của Gary, cũng không gấp gáp muốn kích hoạt sức mạnh của thần nữa.
Qua lần chém giết lũ chuột mắt đỏ trước đó, Lucien đã hiểu rõ phần nào sự sắc bén của thanh quang kiếm được anh triệu hoán ra này, nó tuyệt đối hơn xa thanh trường kiếm kỵ sĩ trong tay Gary.
Dưới sự ngăn cản của tấm khiên của Gary, những đòn tấn công của Lucien không thể thực hiện liên tục được, cũng không thể chém trúng chổ hiểm của Gary được.
Nhưng mà Gary thì khác, khi đối mặt với thanh kiếm ánh sáng của Lucien thì nhanh chóng giơ trường kiếm lên đỡ, biểu hiện bình thường không giống như là một con dã thú đã bị mất đi lý trí.
Dường như anh ta không tránh đi, một khi hai bên nới rộng khoảng cách thì anh ta sẽ dính phải sức mạnh của thần. Cho dù anh ta kích hoạt sức mạnh huyết thống của kỵ sĩ cũng sẽ gặp phải nguy hiểm, lơ là một chút sẽ bị trọng thương, thậm chí là có thể chết ngay.
Thanh kiếm ánh sáng chém lên trường kiếm kỵ sĩ nhưng không có tiếng “leng keng” của kim loại chạm nhau.
Không một tiếng động, trường kiếm kỵ sĩ giống như một khúc gỗ bị kiếm ánh sáng chém làm hai. Thế nhưng lúc này Gary đã kịp giơ tấm khiên tròn đỡ trước người.
Trên tấm khiên tròn dần xuất hiện những vết rạn nhiều như mạng nhện, gần như muốn nứt làm đôi.
Lucien muốn nhân cơ hội này để phản công nhưng lúc này ánh sáng lấp lánh trên kiếm ánh sáng mờ dần rồi tan thành từng tia sáng nhỏ rơi xuống sàn.
Kể từ khi phá tan bức tường ẩn chứa cạm bẫy pháp thuật, sức mạnh của thanh kiếm ánh sáng bắt đầu cạn dần rồi đến lúc này thì tiêu tán hết, không thể nào giữ lại được.
Lucien thoáng sững sờ, Gary tranh thủ lúc đó đập tấm khiên tròn lên tầng bảo hộ mỏng manh mà ảm đạm của Quang huy chi thuẫn.
Tấm khiên bể thành nhiều mảnh bay đầu trời còn Thánh quang hộ thuẫn thì lấp lóe lay động một chút rồi cũng biến mất luôn.
Chỗ dựa lớn nhất của Lucien là Thánh quang hộ thuẫn có thể chịu được liên tục những đòn tấn công lúc này cũng đã bị phá tan.
Không có thời gian để suy nghĩ do bản thân thiếu kinh nghiệm chiến đấu hay do không giữ được bình tĩnh mà liên tiếp mắc phải những sai lầm chết người, Lucien khẽ sờ lên thập tự giá trên Thánh huy, liều mạng tập trung tinh thần đọc chú văn.
“Tư… ặc ặc.”
Lucien mới đọc được một nửa đã bị Gary đánh một quyền ngay bụng khiến cho cả người anh cong lên như một con tôm, cổ họng xuất hiện một ngụm nước nhờn.
Gary cắt ngang quá trình làm phép, tay còn lại của anh ta đột nhiên bóp mạnh lên cổ Lucien.
Tay phải của Lucien gắt gao gỡ năm ngón tay của Gary ra. Nhưng là một người hầu kỵ sĩ cấp cao, dù chiến đấu trong một thời gian khá lâu, cả tinh thần lẫn thể lực đều sụt giảm nghiêm trọng thì Gary cũng dư sức để khống chế một người bình thường như Lucien.
Lucien càng lúc càng khó thở, cổ họng đau đớn nên mọi thứ trước mặt anh dần biến thành màu đen. Tay trái anh nắm chặt Thánh huy bị Gary đè mạnh trước ngực, cả người anh cũng bị anh ta ôm chặt luôn.
Tiếng thở phì phò của dã thú vang lên bên tai Lucien, cảm giác lạnh lẽo từ hai bàn tay truyền tới đại não Lucien khiến anh từ trong cơn mê đột nhiên tỉnh táo lại đôi chút.
Linh hồn trôi nổi bồng bềnh tạo ra một loại cảm giác kỳ diệu, vì bản năng muốn được sống tiếp của mình, Lucien đã bộc phát ra sức mạnh khiến tinh thần anh như đột phá một giới hạn nào đấy, trào ra ngoài như nước biển tràn dâng.
Lúc này, tay phải Gary đang siết chặt cổ Lucien thoáng nới lỏng ra cũng như cuộc chiến kịch liệt giữa Correa cùng con chuột khổng lồ khiến anh có được cơ hội thở gấp quý giá.
Mặc dù Lucien không biết tại sao đột nhiên Gary lại nới lỏng tay nhưng trải qua kinh nghiệm quý giá lần trước, anh không dám đờ người ra. Anh nhanh chóng tập trung tinh thần trong sự ngạc nhiên, chạm nhẹ lên Thánh huy.
Vừa mới tiếp xúc, tinh thần Lucien bỗng nhiên chấn động, một hình vẽ phóng to được tạo thành từ hình tròn,hình tam giác, hình vuông và thập tự giá mang theo chút huyền bí xuất hiện trong cảm quan của anh.
Cẩn thận cảm nhận, Lucien phát hiện trên thập tự giá kia có hơi thở của Benjamin.
Lucien tò mò chạm khẽ lên thập tự giá, đột nhiên nó xoay tròn như bị xâm phạm, hình vẽ xung quanh chợt sáng lên, ánh sáng tụ lại mang khí thế hết sức mạnh mẽ.
Lucien sợ hết hồn, nhanh chóng rút lại cảm ứng tinh thần nhưng lại hơi chậm một chút, một cột sáng trắng noãn từ trên Thánh huy bắn lướt qua giới hạn tinh thần của anh khiến anh buồn nôn, đầu đau như bị búa bổ, lỗ mũi chợt chảy ra chất lỏng lành lạnh hôi tanh mùi sắt gỉ.
Sau khi cột sáng bắn ra, nó bắt đầu hút lấy sức mạnh xung quanh, càng lúc càng lớn lên. Gary như phát hiện ra nguy hiểm lớn nên cuống cuồng tránh qua một bên. Đáng tiếc, do ở khoảng cách gần như thế nên dù anh ta có phản ứng nhanh hơn nữa cũng không thể tránh được cột sáng trắng noãn kia, tay phải và vai anh ta hoàn toàn hóa thành không khí, vết thương cháy đen không có chút máu chảy ra.
“Không cần đọc thần chú cũng như chạm nhẹ lên Thánh huy cũng có thể kích hoạt ra sức mạnh của thần à?” Đây là suy nghĩ đầu tiên hiện ra trong đầu Lucien, sau đó anh vội vàng lăn sang một bên, sợ Gary đỡ được đòn này sẽ lại đánh tới chỗ anh.
Sau khi lăn, Lucien mới phát hiện tay chân bủn rủn không có chút sức lực, cứ thế lăn tới gần chỗ Gary.
“Hả?!” Lucien kinh ngạc thốt lên, bởi anh không ngờ được cảnh tượng đang xảy ra trước mắt.
Gary nằm trên nền đất, hai mắt khép hờ gần như sắp chết nhưng gương mặt không còn biến dạng, hai mắt cũng không còn mang màu đỏ nữa.
Còn ở xung quanh, bãi máu do những con chuột mắt đỏ bị bọn họ chém chết không biết từ bao giờ đã bốc hơi thành làn sương mù màu hồng nhạt, phủ kín cả gian phòng bí mật lẫn con đường nước ngầm gần đó.
Bên trong gian phòng bí mật, cái cây kỳ quái có hình người ở trong làn sương mù màu hồng nhạt xòe cành lá trông rất thích ý.
Còn trận chiến bên kia lại càng kết thúc theo một cách khó có thể tưởng tượng nổi, con chuột to lớn đánh cùng Correa không ngờ lại là Howson trầm mặc ít nói.
Kiếm của hai người bọn họ cắm lên trên người nhau.