“Xin chào! Hoan nghênh đến cửa hàng chúng tôi!” Vừa mới mở cửa đi vào đã có một nhân viên phục vụ tiếp đón!
“Mị chi yêu” là một chuỗi cửa hàng quần áo, ở mọi thành phố trong cả nước đều giữ độc quyền thương hiệu. Nghe nói chủ nhân của “Mị chi yêu” là một người phụ nữ, tên tiếng anh là FIR, những bộ quần áo bên trong đều là do chính tay cô thiết kế, có nhiều cửa hàng trong cả nước như vậy nhưng mỗi bộ quần áo này đều chỉ sản xuất một cái, không có cái thứ hai, hơn nữa đều là hàng hạn chế nên giá tiền không nói cũng có thể nghĩ được . Cho dù như thế, cũng có rất nhiều khách hàng đến đây lựa chọn những bộ quần áo độc nhất vô nhị này cho riêng mình!
Tô Úy liếc mắt một vòng thì thấy trong cửa hàng đang có một ít khách đang lựa chọn trang phục.
Dưới sự hướng dẫn của nhân viên phục vụ cô đi đến khu vực quần áo theo ý muốn của mình, ngay sau đó chọn lựa mấy bộ quần áo công sở.
“Xin chào quý khách! Trang phục công sở mà quý khách vừa lựa chọn đều là những mẫu thiết kế mới nhất của cửa hàng, hơn nữa chúng tôi đảm bảo đây đều là những mẫu duy nhất! Trước tiên cô có thể thử một chút, phòng thay đồ ở bên kia !” Nhân viên phục vụ nhìn cô lựa chọn mấy bộ quần áo công sở liền tiến lên giới thiệu.
“Gói lại!” Tô Úy chỉ nói một câu duy nhất sau đó không nói gì tiếp. Nhân viên phục vụ lập tức hiểu ý liền gật đầu, đem mấy bộ quần áo cô vừa chọn bọc lại.
Quầy thu ngân.
Tô Úy lấy thẻ ra, nhân viên phục vụ nhận lấy thẻ, thấy tấm thẻ trong tay, run rẩy thiếu chút nữa làm rơi xuống đất. Đây là thẻ bạch kim, trên thẻ in dòng chữ Tô Úy (FIR), đây là thẻ riêng dành cho Tông giám đốc của “Mị Chi Yêu”, mặc dù chưa thấy qua thẻ thật, nhưng đã từng được nhìn qua ảnh, bởi vì mỗi nhân viên trước khi được nhận vào làm việc đều được học qua một khóa bổ túc, điều thứ nhất khi học khóa bổ túc này chính là thẻ của Tổng giám đốc. Tấm thẻ vàng này khi thanh toán trong chuỗi cửa hàng trong cả nước đều miễn phí toàn bộ, chỉ cần Tổng giám đốc kí tên là được rồi.
Không ngờ hôm này lại gặp được tấm thẻ này, còn gặp được Tổng giám đốc thần bí chứ! Xem xét cẩn thận Tổng giám đốc trong truyền thuyết, mặc dù trên người mặc một bộ quần áo đơn giản, thoải mái, lại đeo gọng kính to màu đen che hơn nửa khuôn mặt nhưng vẫn không che được phong thái cao ngạo tỏa ra trên người cô, làm tất cả mọi người đều phải chú ý.
Nhìn nhân viên phục vụ trước mắt đang chìm đắm trong mạch suy nghĩ của mình, trong miệng còn lầm bầm nói gì đó, ký tên lên biên lai rồi cầm lấy thẻ của mình trong tay của nhân viên phục vụ, cầm lên chỗ quần áo đã được gói ghém cẩn thận rời đi. Sớm biết thế này hôm nay đã không đến, hôm nay xuát hiện ở đây thực tế có hai nguyên nhân: một là cô không có tâm trạng để thiết kế trang phục hơn nữa bây giờ cô cũng không có trang phục phù hợp để mặc, hai là tới kiểm tra cửa hàng, trước kia không xuất hiện trong tiệm, có thiết kế mới đều là do trợ lý phụ trách cho nên hôm nay mới đột nhiên muốn đến xem.
Khi Tô Úy lái xe rời đi, nhân viên phục vụ vừa rồi mới hồi phục lại tinh thần, lại phát hiện không còn bóng dáng của Tô Úy? Lập tức chạy đi kể với các nhân viên khác về vị Tổng giám đốc trong truyền thuyết mà mình vừa nhìn thấy.
Ngày thứ hai.
Tô Úy đi vào tập đoàn Hạ thị, trong lòng không khỏi cảm thán: không hổ là Hạ thị, được xây dựng ở dải đất trong trung tâm thành phố, khí thế mạnh mẽ, đến ngay cả nội thất cũng không phải loại bình thường. Đối xử với nhân viên càng khỏi phải nói, chẳng trách bao người dù có sứt đầu mẻ chán cũng muốn được vào làm ở đây.
Tô Úy đến bàn tiếp tân ở đái ảnh nói: “Chào cô! Xin hỏi phòng làm việc của Tổng giám đốc ở chỗ nào? Tôi là thư ký mới của Tổng giám đốc.”
Nhân viên tiếp tân mỉm cười nói với cô: “Bên trên đã thông báo, Tô tiểu thư đã đến rồi, mời cô đi bằng thang máy lên phòng Tổng giám đốc trên tầng 88 để trình diện! Thang máy ở phía bên kia!” Sau đó dùng tay chỉ cho cô vị trí của thang máy.
Tô Úy nhàn nhạt nói tiếng cảm ơn rồi theo hướng thang máy đi tới.
Mà nhân viên tiếp tân, nhìn bóng lưng Tô Úy rời đi thật lâu mới lấy lại tinh thần. Trên thế giới sao lại có cô gái như vậy chứ, thoạt nhìn rất bình thường, nhưng trên người cô có một phong thái khiến người ta không thể rời mắt được, cáo quý mà thanh nhã, cao ngạo mà điềm tĩnh, nhu nhược nhưng vẫn rất kiên cường, rõ ràng là rất mâu thuẫn với nhau vậy mà ở trên người cô gái ấy lại tự nhiên, hòa hợp đến vậy.
Đi thang máy lên tầng 88, thấy trên của phòng làm việc có treo mấy chữ vàng thật to Phòng làm việc Tổng giám đốc, gõ cửa nhẹ một cái, nghe giọng nói trầm thấp bên trong vọng đến “Đi vào” rồi mới đẩy cửa đi vào.
Sàn nhà làm bằng đã cẩm thạch, giấy dán tường là hai màu đen trắng xen kẽ, bàn làm việc sang trọng, cửa sổ to đến sát đất, bột bộ bàn ghế salon bằng da thật, đèn treo theo phong cách của châu Âu thời xa xưa, có thể nói alf cực kì xa hoa.
Trước cửa sổ, một người đưa lưng về phía cửa, vả thân thể dựa trên ghế làm việc, tay phải nâng trán, ngắm nhìn phong cảnh bên ngoài, hình như đang trầm tư suy nghĩ điều gì đó.
Tô Úy đứng Yên thật lâu nhưng không thấy người ngồi trên ghế kia xoay người lại, cả phòng làm việc yên lăng không một chút âm thanh, không khí có chút quỉ dị. Tô Úy không thể làm gì khác hơn là nhìn trái nhìn nhìn phải, quan sát căn phòng này.
“Nhìn đủ chưa?” Âm thanh lạnh lùng truyền đến, gọi tầm mắt của Tô Úy về, vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy ánh mắt thâm thúy của người đối diện, trong nháy mắt cô đứng hình vì kinh ngạc, cô nên nghĩ ra từ trước, Hạ Nam là thiếu gia của tập đoàn Hạ Thị, trở về thì nên tiếp nhận cái ghế Tổng giám đốc này! Nhưng điều làm cô buồn bực chính là bên ngoài không phải có tin đồn hạ Nam không gần nữ sắc trong 10m sao, tại sao lại tuyển nữ thư ký đây? Còn có hôm qua anh ta đến nhà mình, khoảng cách cũng gần như vậy,…
Chẳng lẽ tin đồn là giả?
“Chào anh! Tôi là Tô Úy là thư ký mới!” Ngần ngơ trong chốc lát liền lập tức khôi phục lại vẻ lạnh nhạt, nở nụ cười nhàn nhạt với Hạ Nam nói.
Hạ Nam nhìn Tô Úy xa cách như thế, chỉ lạnh lùng nói: “Tô tiểu thư, bắt đầu từ hôm nay, cô chính là thư ký của tôi, giúp tôi xử lý một số công việc hàng ngày. Mỗi sáng sau khi tới công ty, tôi hy vọng sẽ thấy lịch trình trong ngày sẽ được chuẩn bị xong cùng một tách cà phê nóng! Có vấn đề gì hay không?”
“Không có!” Hai chữ đơn giản.
“Vậy là được rồi, bây giờ ra ngoài đi, bên ngoài sẽ có người đưa cô đến phòng làm việc của mình!” Nói xong lời này anh chăm chú quan sát vẻ mặt của Tô Úy, lại phát hiện ra vẻ mặt của cô vẫn lạnh nhạt như cũ.