Lúc nghĩ tới, đôi mắt màu đen ảm đạm rủ xuống, ngay cả khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo cũng không khôi phục lại vẻ lạnh nhạt bình thường,mà bao phủ bởi một vẻ u buồn,bất đắc dĩ!
Trên thực tế, cô không thể không thừa nhận, sâu trong nội tâm của cô không hi vọng anh ta có một đứa con khác, thậm chí là đã có gia đình! Về phần nguyên nhân vì sao, cô cũng không dám nghĩ, cũng không cho phép mình suy nghĩ đến !
Cho nên, năm năm qua cô sống ở nước Pháp, chưa bao giờ lưu ý tin tức trong nước, thậm chí là không muốn biết tất cả tin tức trong nước, đặc biệt là tin tức về người đàn ông đó, bởi vì cô không có dũng khí thừa nhận cô vẫn còn có tình ý___ vẫn còn có tình ý với người đàn ông đó, người đàn ông lạnh lùng đó chưa bao giờ biến mất trong giấc mộng lúc nửa đêm tỉnh lại của cô!
Cô sợ biết được tin tức kết hôn của người đàn ông đó, cô sợ mình không kiềm chế được mà chạy về phá hư hôn lễ của anh ta, cô sợ mình trở thành một người phụ nữ ghen tị, cô sợ một lần nữa thấy bản thân mình bất lực, ngu xuẩn và ngốc nghếch…..Rất nhiều chuyện đều là chính cô không thể tiếp nhận, cô cũng sẽ không đi nếm thử, cho nên cô lựa chọn để cho mình không biết chuyện gì! Cô cho là làm như vậy cô sẽ không có gì để nhớ, không có gì tưởng niệm, nhưng không nghĩ người đàn ông kia cứ xuất hiện rõ ràng trong giấc mộng, mà cảnh tượng trong hôn lễ năm đó làm cho cô không biết làm sao thậm chí rất khó chịu, nó như cơn ác mộng vẫn đi theo làm phiền cô!
. . . . . .
Bởi vì ngày mai sẽ là buổi phát biểu thời trang đầu tiên sau khi cô về nước, nên cô sắp xếp cho tiểu Tô Niệm xong lập tức phải trở về chuẩn bị cho buổi phát biểu!
Phi trường thành phố A
Vừa ra cửa phi trường, Diệp Phong lạnh lùng nhìn xung quanh đại sảnh phi trường, đang muốn thu hồi tầm mắt, chợt nhìn thấy một bóng dáng màu đen làm cho cố định tầm mắt của mình lại!
Không nhìn phụ tá ở sau lưng, anh ta chạy nhanh về phía bóng dáng kia_____
“Được, tôi đã đến bên này, chờ một chút sẽ chạy đến đó….” SKY nói xong thì cúp điện thoại, đột nhiên cô rủ xuống, trong tầm mắt xuất hiện một đôi giày đen sáng bóng, nhanh chóng nhìn ra đó là đôi giày da phẩm chất rất sang trọng____ Cô dừng bước, chậm rãi ngẩng đầu lên, trong mắt là gương mặt thanh tú phi thường đã từng rất quen thuộc, dường như so với năm năm trước càng thêm thành thục, tuấn nhã! Anh ta mặc bộ đồng phục công sở màu xám tro được cắt may tinh xảo, càng lộ ra thêm vẻ cao lớn! Cặp mắt lạnh lùng thản nhiên nhìn cô, trong đáy mắt dâng lên một chút rung động, hình như là không nghĩ tới sẽ gặp cô ở đây, có lẻ chính xác mà nói là không nghĩ đến có thể gặp lại cô! Cứ như vậy, bình tĩnh đứng trước mặt nhìn cô, ánh mắt càng thêm sâu xa, nhìn kỹ có thể phát hiện một chút ánh sáng dịu dàng!
Cô mặc áo khoác màu đen ôm lấy thân thể mềm mại, nhỏ nhắn! Tóc dài, đen bóng, hơi xoăn lại tùy ý xõa trên vai, cho thấy một mặt nhu mì của người phụ nữ! Cùng với mái tóc cắt ngang trán lộ ra khuôn mặt trái xoan, cô không phải là người phụ nữ đặc biệt xinh đẹp, nhưng là người mỗi lần gặp có thể làm cho người ta kinh ngạc, bởi vì gương mặt ấy là loại đặc biệt dễ nhìn, càng nhìn càng thấy đẹp mắt !
Hình như người con gái trước mặt này so với năm năm trước không có thay đổi bao nhiêu, vẫn thanh xuân và mỹ lệ, chỉ là thành thục hơn một chút nên có vẻ yêu kiều và xinh đẹp hơn! Trong đôi mắt lạnh lẽo kia trừ chút kinh ngạc ban đầu khi nhìn thấy anh ta,thì không có chút dao động nào nữa, so với năm năm trước càng thêm lành lạnh, thậm chí là lạnh lẽo!
“ Đã lâu không gặp !” Diệp Phong nhìn người con gái trước mặt nói!
“ Đã lâu không gặp!” SKY thản nhiên nói, trong đôi mắt cũng chỉ là gió thoảng mây bay!
“ Em có thể cùng đi uống một ly cà phê không?” Diệp Phong nhỏ giọng hỏi, trong giọng nói không khỏi mang theo chút thận trọng, ánh mắt nhìn về phía SKY quan sát xen lẫn chút mong đợi! Thật ra thì anh ta cũng không còn chắc chắc cô ấy sẽ đồng ý đi uống cà phê cùng anh ta, nhưng mà lại không kiềm được nên mở miệng!
Nghe lời của anh ta, SKY trầm tư, cuối cùng khi nhìn thấy ánh mắt mong đợi của anh ta thì gật đầu một cái, sau đó hai người một trước một sau đi ra khỏi phi trường! Mà ở nơi không xa, phụ tá của Diệp Phong nhìn thấy hai người đi ra, đầu tiên là sững sờ, ngay sau đó hiểu rõ, cũng xoay người đi ra khỏi phi trường, chỉ là anh ta rất thức thời lên xe taxi không có quấy rầy hai người! Bởi vì, anh ta biết cô gái vừa rồi, rõ ràng lúc trước cô ấy chính là giám đốc sáng tạo Tô Úy ! Anh ta đã ở bên cạnh Diệp Phong từ khi công ty mới thành lập, nên đối với chuyện tình của tổng giám đốc và vị giám đốc sáng tạo này anh cũng biết ít nhiều, thậm chícả một số chuyện mà bên ngoài không biết ___ Nhưng mà làm phụ tá, những chuyện này dĩ nhiên không nằm trong phạm vi quản lý, cho nên anh ta nên tránh là tốt hơn nhiều, anh ta cũng không muốn trở thành kỳ đà cản mũi, như vậy thật đáng xem thường!
. . . . . .
Hai người đi đến trước mặt một chiếc xe thể thao sang trọng màu đen đã chờ sẵn ở ngoài phi trường, Diệp Phong sau khi mở cửa xe ra, kiên nhẫn đứng ở bên phải sườn xe chờ SKY lên xe, trang nghiêm có phong cách một thân sĩ!
SKY nhìn động tác của anh ta, cũng hơi sửng sốt một chút! Dường như trong ấn tượng, anh ta chưa bao giờ giúp cô mở cửa xe ra, mà bây giờ anh ta thay đổi tính tình rồi sao?
Nhưng mà, dĩ nhiên cô cũng không phải là loại người bụng đang đói có người mời ăn thì kêu no rồi mà từ chối, chỉ là sững sốt một chút rồi nhanh chóng lên xe! Đợi cô ấy ngồi vào ghế phía sau, Diệp Phong cũng ngồi vào ghế phía sau ___ bên cạnh cô ấy !
SKY liếc mắt nhìn anh ta, trong mắt lóe lên sự kinh ngạc, ngay sau đó chuyển ánh mắt sang ghế phụ bên cạnh tài xế trước mặt, trống rỗng! Như thế nào cũng không nghĩ ra, không phải anh ta nên ngồi vào ghế kế bên cạnh tài xế sao?
Cô ở bên cạnh anh ta ba năm, cũng thường xuyên ngồi xe cùng anh ta, nhưng mà anh ta luôn ngồi ở ghế phụ bên cạnh tài xế, còn cô ngồi ở ghế phía sau, dường như là anh ta muốn giữ khoảng cách giữa hai người! Nhưng bây giờ tình trạng này,cô thật không đoán ra tâm tư của anh ta!
Chẳng lẻ hiện tại anh ta đã kết hôn, cho nên không còn sợ cô quấn lấy sao?
Nghĩ tới đây cũng không muốn suy nghĩ nhiều!
Năm năm qua cô sống ở nước Pháp, đối với chuyện tình trong nước cũng là thờ ơ, không để ý chút nào, cho nên cô không biết là người đàn ông bên cạnh này căn bản vẫn chưa kết hôn. Hơn nữa, năm năm trước khi sắp chuẩn bị đính hôn, anh ta đã cùng Doãn San San giải trừ hôn ước! Đối với chút chuyện này cô sẽ không biết, cô cũng không có bất kỳ hứng thú nào muốn biết!
. . . . . .
Quán cà phê được trang trí xa hoa nhưng không mất đi vẻ thanh lịch, trang nhã, chỉ có thưa thớt vài người, thoảng trong không khí là mùi cà phê nhàn nhạt!
Một bàn bên cạnh cửa sổ sát sàn, hai người ưu nhã ngồi ở chỗ ngồi của mình, thỉnh thoảng cầm ly cà phê trước mặt mình từ từ thưởng thức! SKY đưa mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ, xuyên qua cửa sổ, thỉnh thoảng có một chiếc xe vụt qua, trong cửa hàng đối diện, nhiều người ở đó không rõ bày biện , trang trí cái gì, khóe miệng cô nhẹ nhàng nâng lên, trong đôi mắt càng thêm trong suốt, thanh thản! Cô cảm thấy cứ như vậy mà lẳng lẳng nhìn những thứ cảnh vật này, đó cũng là một sự hưởng thụ niềm vui cuộc sống, nhưng mà đã bao lâu cô không được nhìn ngắm như vậy rồi, cô cũng không nhớ rõ___
Cuộc sống thật sự là một việc khó khăn, vĩnh viễn cũng không biết được cuộc sống trong một giây kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì? Cho đến giây phút thật sự này, cô mới hiểu thì ra tất cả mọi thứ đều không tốt đẹp như trong tưởng tượng!
Mà lúc này, Diệp Phong lại nhìn chằm chằm người con gái đối diện, nhìn thấy khóe miệng cô nâng lên cũng không nhịn được nhẹ nhàng cười!
“ Mấy năm nay em có khỏe hay không?”năm năm trước, đối với hôn lễ thịnh thế của cô và Hạ Nam, lúc đó anh ta cũng có mặt, cho nên biết rõ ràng chuyện xảy ra , anh ta cũng không ngờ cuối cùng hôn lễ sẽ biến thành như vậy! Chẳng qua khi tất cả mọi người kịp phản ứng, thì cô và Hạ Nam đã biết mất khỏi đại sảnh của buổi tiệc!
Sau đó, chính là việc tìm kiếm quy mô lớn trước nay chưa từng có, nhưng mà lại không có chút tin tức nào của cô, cô mai danh ẩn tích ở một nơi nào đó trên thế giới! Không ai nghĩ tới, cô cứ như vậy mà biến mất, vừa biến mất chính là năm năm!
“ Rất tốt!” SKY nghe lời anh ta nói, tự thu hồi tầm mắt đang nhìn bên ngoài, đơn giản nói, trong giọng nói là tràn đầy sự xa cách và lạnh lùng!
“ Vài năm nay, em vẫn sống ở nước ngoài sao?” Diệp Phong thử dò xét hỏi! Bởi vì Diệp Phong vừa đi công tác ở nước ngoài trở về, cho nên anh ta tất nhiên không biết hiện tại thành phố A đang tranh cãi về đề tài gì, nếu không anh ta cũng sẽ không hỏi vấn đề này! Hiện tại, mọi người bàn luận đề tài nóng bỏng nhất chính là học trò của siêu sao thời trang quốc tế Kiệt Lặc Thụy_ Nhà Thiết kế FIR về nước ,lần đầu tiên sẽ tổ chức buổi phát về thời trang của riêng mình! Mà tất cả phương tiện truyền thông đều đưa tin nhà thiết kế này có tên tiếng Trung là Tô Úy và một tên tiếng Anh khác là SKY…..
“Ừm!” Đối với câu hỏi của anh ta, SKY im lặng một chút, sau đó nhún vai một cái, đề tài của anh ta thật không có chút tính kiến thiết nào!
“ Vậy lần này em trở về là chuẩn bị ở lại đây luôn sao?”
“ Có lẻ vậy!” Lúc nói, mang theo một chút phiền muộn! Thật sự, việc này cô vẫn còn đang suy tính! Dường như năm năm qua, cuộc sống không tranh quyền thế đã làm cho cô cảm thấy thật ra thì cứ tiếp tục như vậy mà sống cũng thật tốt, an nhàn, thoải mái, bình yên, hình như đây là đều mà cho đến nay cô vẫn luôn theo đuổi!
. . . . . .
Qua thời gian rất lâu, SKY vẫn ngồi ở bàn bên cạnh cửa sổ trong quán cà phê, dù Diệp Phong đã rời đi từ sớm!
Cho đến khi nhìn bóng lưng Diệp Phong vừa rời đi, SKY mới phát hiện cô đã sớm chân chính buông xuống việc để cho một người đàn ông mà cô xem là quan trọng nhất tồn tại ba năm trong tuổi thanh xuân của mình! Cũng là vào giờ phút này cô mới phát hiện, thật sâu trong lòng mình nên cảm tạ anh ta, bởi vì anh ta để cho cô biết rõ, thì ra cô là người kiêu ngạo không ai bì nổi, nhưng cái cô muốn có được cũng không thể lấy được! Cũng là anh ta dạy cho cô làm thế nào để yêu một người, cho dù cô có kiêu ngạo như vậy nhưng cũng bởi vì anh ta mà học được cách yêu, dù cuối cùng người cô yêu không phải là anh ta!
Ý thức được mình yêu người đàn ông kia, cả người nàng sững sờ ở đó, trong lòng có chút run rẩy, ngay sau đó bình tĩnh trở lại!
. . . . . .