• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Văn vừa đi vừa vuốt mặt, mặt cậu mỏi muốn rớt rồi a.

“Văn Hàn, ngươi nghĩ những người này rốt cuộc do ai phái tới, bọn họ nói không thuộc đại thế lực nào.” Vào phòng, ngồi ở trên giường, Tiêu Văn hỏi tang thi huynh đang đóng cửa.

“Không biết, cũng có khả năng là những người đó.” Văn Hàn đóng cửa xong, trong mắt hiện lên một tia ngoan lệ, xem ra những người đó đã nhận ra khối thân thể này, muốn tiếp cận quan sát chính mình.

Hừ, một đám chết tiệt. Ta còn chưa tới tìm các ngươi, các ngươi đã khẩn cấp muốn tới gần ta như vậy. Ta sớm muộn gì sẽ giải quyết các ngươi, nhanh thôi.

“Những người đó?” Văn Hàn, ngươi biết bọn họ rốt cuộc có mục đích gì?

Tiêu Văn dừng động tác nhu mặt lại, những người đó không phải là nhằm vào tang thi huynh đấy chứ. Nhưng rốt cuộc bọn họ vì cái gì? Nếu bọn họ biết tang thi huynh là tang thi, căn bản sẽ không có một màn mời chào như hôm nay, khả năng trực tiếp dùng vũ khí —— oanh sát.

Hiển nhiên bọn họ không biết Văn Hàn là tang thi, hiện tại Văn Hàn nói ‘Những người đó’, chẳng lẽ thân phận Văn Hàn còn điều khác mờ ám?

“Ta cũng không chắc chắn, ta chỉ cảm giác có thể là những người đó.” Bây giờ chưa thể nói với sủng vật, đợi khi nào mọi chuyện hoàn toàn rõ ràng sẽ nói cho sủng vật sau. Hiện tại Văn Hàn không rõ bản thân rốt cuộc có phải được tạo ra từ thí nghiệm hay không. Ký ức của hắn đứt quãng, trên cơ bản chỉ những gì liên quan đến cừu hận mới thực rõ ràng, còn lại không phải rất mơ hồ thì chính là trống rỗng.

Còn nữa, những người đó không có cái gì gọi là lương tâm, nếu bọn họ đã nhận ra thân phận của hắn, khẳng định sẽ gây bất lợi với sủng vật. Nghĩ đến đây, Văn Hàn cảm thấy còn thiệt nhiều sự tình cần phải làm.

“Vậy chờ ngươi hoàn toàn xác định mọi chuyện lại nói cho ta sau, một chữ cũng không được thiếu.” Giờ khắc này Tiêu Văn có loại lỗi giác sinh mệnh cậu như được gắn liền với Văn Hàn, giống như cùng nhau lâu như vậy, bọn họ hiện tại vì an toàn của đối phương mà suy nghĩ.

【 Tiêu Văn, đó là chỉ là ảo giác của ngươi, nhưng ngươi đã vì Văn Hàn suy nghĩ, chúc mừng ngươi. 】

“Được, bất quá bây giờ chúng ta có nên ấn kíp nổ trước đã hay không?” Văn Hàn nheo mắt, sủng vật lúc này hoàn toàn lo lắng cho hắn, không phải cái loại lo lắng như trước kia, cảm giác không đồng dạng như vậy.

“Đúng rồi, ta quên mất. Không biết vừa nãy ngồi xuống có đè vào nút điều khiển không nữa. Lỡ hỏng sẽ không thể chơi.” Tiêu Văn nhớ tới bom liền nghĩ đến công tắc bị cậu tùy ý nhét vào túi quần sau mông, vội vàng đem điều khiển ra xem.

“Văn Hàn, rốt cuộc đã nổ chưa vậy?” Lấy ra nửa ngày, Tiêu Văn không chắc chắn lắm, chỉ biết hỏi tang thi huynh, tuy rằng chưa hẳn tang thi huynh sẽ biết.

“Không có, một quả cũng chưa nổ.” Văn Hàn nhìn thoáng qua, biết bom vẫn chưa được kích hoạt.

“Ha ha, ta đây liền nổ ba quả một lúc.” Tiêu Văn đặt điều khiển trên bàn, hai tay cùng tiến lên đồng thời đè lại cái nút. Một phút đồng hồ trôi qua mới đặt điều khiển xuống.

“Đã nổ chưa vậy?” Tiêu Văn không nghe thấy tiếng động gì.

“Oa nga!” Tuy cậu không nghe được tiếng nổ, nhưng xuyên qua cửa sổ nhìn thấy ánh sáng chớp lóe.

“Xem ra thành công.” Văn Hàn nhìn Tiêu Văn nở nụ cười, nhưng do trời tối, Tiêu Văn chỉ cảm nhận được giọng điệu ấm áp của hắn.

“Đúng vậy, à Văn Hàn, hôm nay ta muốn vào không gian chơi đùa với bọn Tiểu Nhất một hồi, sau đó ngủ lại bên trong.” Tiêu Văn không muốn ở trong căn phòng này nữa, bây giờ cậu chỉ muốn hảo hảo ngủ một giấc, không nghĩ lại bị quấy rầy.

“Ừ, chúng ta cùng vào, ta vừa vặn có việc cần vào không gian làm.” Văn Hàn nói xong mang theo Tiêu Văn tiến vào không gian.

“A ha! Vẫn là trong không gian tốt hơn.” Đứng trong phòng khách Tiêu Văn hít một hơi dài, bầu không khí ở đây cảm giác dễ chịu hơn nhiều.

“Tiểu nhị ngươi đã đến rồi.” Tiêu Văn cảm thấy trong lòng động đậy, thuận tay ôm lấy. Tiểu nhị tuy rằng trước đó bị Tiêu Văn chà đạp nhưng vẫn không làm nó ngừng thích Tiêu Văn a.

“Tiểu nhất, tiểu tam, Tiểu Tứ, Tiểu Ngũ, các ngươi đều đến a, hôm nay ta sẽ chơi cùng các ngươi, sau đó mới đi ngủ. Ha ha ha.” Ôm tiểu nhị, Tiêu Văn ngồi trên lưng tiểu nhất chạy ra ngoài.

Văn Hàn còn định nói một câu hôm nay hắn có việc, nhìn cái dạng này có lẽ không cần phải nói nữa, phỏng chừng Tiêu Văn hôm nay chơi đến mệt chết đi, sau đó trực tiếp ngã vào giường ngủ trước.

Bây giờ đi xem chiếc hòm kia có thể đề cao năng lực không, hiện tại quan trọng nhất là tăng sức mạnh, sau đó sẽ hảo hảo thu thập những người kia. Văn Hàn nhìn nơi Tiêu Văn rời đi, trong lòng không hiểu vì sao cảm thấy bất an.

Bất an a, đây là lần đầu tiên hắn có loại này cảm xúc này. Tiêu Văn, ta nhất định sẽ bảo vệ ngươi, nhất định.

Văn Hàn đi tới khu vực hắn cách ly.

Sau khi đi vào, Văn Hàn cảm thấy nóng, cái loại cảm giác nóng này tựa như nếu không cẩn thận sẽ bị hòa tan vậy.

“Ngươi thật sự không phải thứ tầm thường. Hy vọng ngươi có thể giúp ta, bằng không ta sẽ nhốt ngươi ở chỗ này, vĩnh viễn.” Văn Hàn không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết chiếc hòm có thể nghe hiểu những gì hắn nói.

Cảm giác nhiệt độ chung quanh không còn nóng lên nữa, Văn Hàn khóe miệng dương lên. Chiếc hòm này thời điểm bị hắn ném vào không gian còn trong trạng thái phòng ngự, bây giờ lại có thể chủ động công kích, xem ra nó ở trong không gian hấp thu được rất nhiều năng lượng. Ngươi đã hấp thu năng lượng trong không gian của ta, như vậy cống hiến một chút cũng lad chuyện bình thường.

“Ta hiện tại cần đề cao tinh thần lực, chỉ nâng cấp tinh thần lực ta mới có thể biết rốt cuộc giới hạn của ta đến đâu.” Văn Hàn nói chuyện với chiếc hòm, hắn cảm thấy cái hòm này có thể nói, không biết có phải do hắn bị ảo giác không nữa.

“Ta có thể giúp ngươi, đổi lại ngươi không được nhốt ta.” Thanh âm thực non nớt, tựa như đứa nhỏ ba tuổi.

“Ngươi có thể nói từ lúc nào vậy?” Nhăn mày, xem ra tiềm thức của hắn chính xác.

“Ta đã sớm có thể nói, nhưng lúc đó là nói không nên lời.” Thanh âm trẻ con có chút ủy khuất, có thể nói, nhưng là không có khí lực nói a.

“Nga, xem ra ở trong không gian của ta ngươi có thể hấp thu năng lượng. Vậy ngươi nên hồi đáp ta thế nào đây.” Văn Hàn trở nên phúc hắc, mấy chuyện lừa gạt trẻ con đúng là không tốt, thật sự.

Đứa trẻ, cũng chính là cái hòm, chậm rãi bay lên trước mặt Văn Hàn, sau đó lắc trái lắc phải, cao thấp đong đưa, thẳng đến khi duy trì độ cao mười thước, cách bốn thước.

“Ngươi đang làm cái gì vậy.” Văn Hàn không vì hành vi kỳ quái của chiếc hòm mà cảm thấy buồn cười, hắn rất bình tĩnh hỏi.

“A, ta đang tìm một vị trí chính xác để cùng ngươi mặt đối mặt, bằng không ta và ngươi nói chuyện cũng rất không lễ phép.” Thanh âm non nớt nghe vào lại rất nghiêm túc.

“Nga, vậy hiện tại mặt này chính là mặt của ngươi đúng không.” Văn Hàn vẫn là không có cảm giác có gì buồn cười, hắn hỏi rất đứng đắn.

“Đúng vậy, bên này chính là mặt của ta. Chúng ta nói luôn chính sự đi, ngươi muốn ta giúp ngươi như thế nào, hay là ta giúp ngươi.” Đứa trẻ trả lời khẳng định chứng minh phần có hoa văn chính là mặt của nó.

“Có gì khác nhau sao?” Văn Hàn nghe ra ý tốt của nó.

“Có a, nếu ngươi muốn ta giúp ngươi, như vậy ta cứ dựa theo lời ngươi nói mà làm, tuyệt đối sẽ không qua loa. Nhưng nếu ngươi kêu ta đến giúp ngươi, như vậy ta sẽ cho ngươi những gì mà ta biết.” Thanh âm non nớt vạch ra chỗ bất đồng.

Văn Hàn cúi đầu, không lập tức trả lời, hắn không biết chọn cái nào, về phần có tin cái hòm con nít này không, thật ngại quá, Văn Hàn cho tới bây giờ chưa nghĩ tới khả năng này.

Nếu chỉ có thể hỗ trợ đề cao tinh thần lực, như vậy vẫn là không đủ. Để bảo vệ Tiêu Văn, trình độ như vậy chưa đủ.

“Ta muốn biết vì sao Tiêu Văn tới gần ngươi lại trở nên biến tính như vậy?” Văn Hàn chọn loại thứ hai, nhưng lại là muốn biết về chuyện của Tiêu Văn.

“Tiêu Văn, có phải bạn lữ của ngươi không.” Chiếc hòm suy nghĩ một hồi mới trả lời.

“Đúng vậy.” Ngữ khí khẳng định.

“Không phải do ta, bạn lữ của ngươi ta ảnh hưởng không đến. Ta nghĩ hẳn là bạn ngươi sắp tới sẽ tiến giai (thăng cấp), hoặc là đã tiến giai rồi.”

“Nga, cậu ấy đã tiến giai.” Văn Hàn thế này mới yên tâm, lại đối với việc hắn phát hiện ra cái hòm này mà cảm thấy may mắn. “Ta nghĩ chúng ta rất có duyên, ta bởi vì bạn lữ thời điểm tiến giai thực nóng nảy nên hoài nghi có nguyên nhân nào khác, liền đem ngươi đào ra. Bất quá ta rất muốn biết ngươi vì sao lại bị chôn ở đây, ngày đó ta thấy cũng bị chon không quá sâu.”

Hòm tả hữu lắc một chút, không biết có phải là do ngượng ngùng không. “Ta chỉ nhớ lúc ấy cùng một đống thạch đầu (tảng đá) bị chôn ở đây, sau rồi vẫn luôn luôn tại nơi đó.”

“Ngươi đang ngủ, sau đó bị bọn họ chôn ở đây?” Văn Hàn đoán nguyên nhân khiến chiếc hòm thẹn thùng là vì điều này.

Hòm không biết vì sao mà không đem mặt nhìn thẳng Văn Hàn, lắc lắc lắc lắc bay đi. Không bao lâu lại bay trở về. “Ta cũng không biết, ta chỉ nhớ ngày đó ta đột nhiên mê man, cảm giác năng lượng toàn thân bị xói mòn, hơn nữa ta hấp thu không được năng lượng. Cho nên ta chỉ có thể mang theo một chút năng lượng sót lại mà ngủ say.”

“Ta vừa mới đi ra ngoài lung lay một vòng, nhớ ra một chuyện, ta cảm thấy ngủ đã lâu, thời điểm ngươi tìm được của ta, ta đã tỉnh lại không sai biệt lắm ba tháng. Nếu ta đoán không sai, hẳn là ta có khả năng hấp thu năng lượng, nhưng quá ít, ta hoàn toàn không thể động đậy.”

“Nga, vậy ngươi còn biết gì nữa.” Văn Hàn thật ra đối với nguyên nhân dẫn đến mạt thế rất ngạc nhiên, ngồi xuống chuẩn bị nghe hòm chậm rãi kể.

“Ta thấy thế giới bên ngoài với ngày xưa hoàn toàn bất đồng. Ta nghĩ đại khái là linh khí trong thiên địa đã tiêu tán, làm cho những người tu chân ngày xưa hoàn toàn bị diệt tuyệt, cũng không biết là do con người hay là thiên ý.”

“Hiện tại bên ngoài có điểm giống ngày xưa, linh khí rất sung túc, tu luyện thực dễ dàng, nhưng muốn tiến giai thì hơi khó. Còn nữa, ta hôm nay nhìn thấy thứ mà các ngươi gọi tang thi, ta cảm thấy bọn chúng có khả năng là những linh hồn tiêu tán đột nhiên hấp thu linh lực mà thành.”

“Vậy vì sao có người bị tang thi cắn sau đó cũng sẽ biến thành tang thi?” Văn Hàn không nghĩ ra.

“Ta nghĩ, đó chỉ là bắt đầu, hiện tại dị năng giả các ngươi bị tang thi cắn hoàn toàn không có việc gì, nhưng nếu như bị tang thi ngang cấp cắn, như vậy dị năng giả cũng sẽ biến thành tang thi, nhưng trước mắt hình như có rất ít tang thi ngang cấp với dị năng giả, hoặc là còn chưa xuất hiện.”

“Ta nghĩ dạng tang thi này giống như ta khi đó độ kiếp thất bại, bị một ít tâm ma linh tinh gì đấy chiếm cứ thân thể. Nhưng không biết vì sao, tâm ma giống như được mới được sinh ra, hoàn toàn không có lý trí.”

•••••

Văn Hàn đợi một hồi lâu, không thấy chiếc hòm nói gì.

Một lúc lâu sau, thanh âm chiếc hòm mới vang lên: “Nếu ta không đoán sai, hết thảy đang một lần nữa bắt đầu, mặc kệ là ma hay tiên hay yêu.”

“Ta thì sao.” Văn Hàn rất muốn biết chính mình rốt cuộc thuộc loại nào.

“Ngươi a, giống như linh hồn vừa chiếm đoạt một thân thể mới được tạo ra, miễn ngươi mạnh hơn là được. Có vẻ vận mệnh ngươi rất mạnh đâu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK