Nhưng có hai nhân vật chính lại không co biểu hiện hứng thú với không khí vui mừng này.
Nữ hoàng đang đứng ở trong phòng mình, khi nàng tỉnh táo lại. mơ hồ cảm thấy sự tình không bình thường. Có thể ngồi trên vi trí nữ hoàng hiển nhiên nàng không thể là nhân vật đơn giản. Bình tâm suy nghĩ lại tất cà mọi việc đã phát sinh, cuối cùng ánh mắt hoài nghĩ của nàng lại rơi vào người quay về báo tin là Tuyết Y Nhi. Dưới cấm chú, một bạch ngân kiếm sỉ còn có thể bình an trở về ư? Còn con gái của mình lại không có một chút tin tức? Chẳng qua đây chỉ là phỏng đoán, không có chứng cớ, nàng không thể làm gì hơn. Chỉ có thể phải người âm thầm đi điều tra.
Mặc khác Tuyết Y Nhi cũng không có cảm thấy vui mừng một chút nào, đám người nàng phải tới thành Băng Cơ đã vài ngày rồi không có đưa về tin tức gỉ. cũng không biết bên đó đã xảy ra chuyện gì. Lại nhớ tới tên thành chủ mập map của thành Băng Cơ kia, Tuyết Y Nhi lại cảm thấy bất an. Nàng đã an bài xung quanh đế đô lực lượng bí mật của gia tộc. Một khi phát hiên tung tích tam công chúa, liền giết người diệt khẩu. Nhưng đến giờ cũng chưa có tin tức nào. Chính bởi vì quá yên lặng, cho nên Tuyết Y Nhi cảm thấy bất an, đặc biệt nàng đã cảm giác được nữ hoàng tinh minh đã hoài nghĩ đến nàng.
- Báo cáo, nhị công chúa.
-
Một bóng người màu đen hiên ra trước mát Tuyết Y Nhi.
- Có tin tức chưa?
-
Tuyết Y Nhi cùng không quay đầu lại hỏi
- Không có tin tức, thông tin ma pháp của thành Băng Cơ hoàn toàn không thể đi vào, cùng không truyền đi được. Bồ câu đưa tin cũng không thấy.
Bóng người màu đen khẽ đáp.
"Chẳng lẽ. Sophia thật sự không chét?" Tuyết Y Nhi nhíu mày: "Không, không có khả năng. Cho dù một chưỡng của ta không đánh chết được nó, cái rét lanh của Đại băng nguyên cũng đù để làm nó chét cóng rồi."
- Ngươi tiếp tục quan sát, đừng để lộ ra điểm dị thường nào. Tuyết Y Nhi nói:
- Co lẽ đây là quỷ kế của nữ hoàng điện hạ. Ngồi được trên cái ngôi vị nữ hoàng hiển nhiên sẽ không đon giãn. Nếu đây là quỷ kế của nữ hoàng, nàng mà không cẩn thân lộ ra dấu vết thì không dễ xử lý.
Đúng chính ngọ, đế quốc Băng Tuyết tổ chức quốc lễ. Dường như sự tình cũng không như Tuyết Y Nhi tưởng tượng, đến giờ này không ngờ cùng không có đại sự gì xảy ra.
Đặc biệt là đế đô, tất cà mọi người đều tập trung trên quảng trường ngoài hoàng cung đế quốc Băng Tuyết.
Ở đây, nữ hoàng của đế quốc Băng Tuyết sẽ tiến hành nghi thức sắc phong người kế thừa cho công chúa Tuyết Y Nhi. Đội danh dự đứng thành hai hàng thẳng tấp, tao thành một con đường dành riêng cho nữ hoàng và công chúa Tuyết Y Nhi. Trên con đường này trải đầy hoa tươi, ở đế quốc Băng Tuyết hoa tươi là thứ rất là xa xỉ.
Nữ hoàng cười tủm tỉm nhìn Tuyêt Y Nhi. trong tay của nữ hoàng là vương miện đại biểu cho người thừa kế đế quốc Băng Tuyết.
Vẻ mặt Tuyết Y Nhi lộ ra sự vui vẻ, không nhanh không chậm đi tới trước mặt nữ hoàng, chỉ cần vương miên này đặt lên trên đầu mình. Thì mình sè là người thừa kế đế quốc Băng Tuyết.
- Dưới sự chứng kiến cua Băng Tuyết Nữ Thần! Tế tự của Băng Tuyết thần điện nghiêm trang nói:
- ở trên Đại băng nguyên vĩ đại. công chúa Tuyết Y Nhi xinh đẹp và trí tuệ đã trải qua những cuộc thí luyện nặng nề, nhận được sự chỉếu cố của Băng Tuyết Nữ Thần. Và phần thưởng dành cho nàng là thân phận người thừa kế đế quốc Băng Tuyết.
- Công chúa Tuyết Y Nhi thiên tuế.
Tất cả người dân đế quốc Băng Tuyết đều hưng phấn hét lên.
- Dưới sự chúc phúc của Băng Tuyểt Nữ Thần, đã ban phúc cho Đế quốc Băng Tuyết chúng ta công chúa Tuyết Y Nhi là người kế thừa để lãnh đạo đế quốc phát dương quang đại.
Tế tự hô lên đầy kích động.
Mọi người ở đế quốc Băng Tuyết đều tínữ ngường Băng Tuyết Nữ Thần, dưới danh nghĩa của thần. Mọi người đều hưng phấn hét lên.
- Cùng tồn tại với Băng Tuyết Nữ Thần
Nư hoàng cầm vương miện châm rãi đi tới trước mặt Tuyết Y Nhi. Vơng miện trong tay từ từ hướng tới đầu nàng.
Hô hấp của Tuyết Y Nhi trở nên dồn dập! Rất nhanh thôi, nàng sẽ trở thành người thừa kế nữ hoàng; sau đó, nàng trở thành nữ hoàng của đế quốc Băng Tuyết! Không những thế, nàng còn muốn trở thành nữ hoàng của toàn bộ đại lục.
-
Đột nhiên, từ trên bầu tròi vang lên tiếng rống ngâm! Tiêng rống ngâm vang dội cả trời đất, khiến mọi người run rẩy!
Cao Lôi Hoa cần chính la hiệu quả nầy, hắn và Tiểu Tam đã đến đây từ lâu.
Đứng ở trên không trung chờ thời khắc sắc phong này.
Là Băng Sương Cự Long Furion sao? Một vài vị trưỡng; lão trở nên khẩn trương ° trước đây Băng Sương Cự Long Furion đã từng vào trong hoàng cung mà không gì có thể ngăn cản hắn! Cho nên chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn cướp đi áo choàng của Băng Tuyết Nữ Thần cùng vô số ma tinh!
Anh mắt của mọi người đều hướng lên không trung.
Dưới ánh mặt trời rực rở của Đại băng nguyên, một con cự long màu trắng từ trên trời giáng xuống! Miệng nó không ngùng rít sào, long uy phô thiên cái địa đè ép mọi người dưới mặt đất.
Chỉ trong chốc lát, đám người bên dưới trở nên hỗn loan không chịu nối. Người thường làm sao co thể ngăn cản được long uy?
Cự long dồn dập vỗ bốn cánh, tạo thành một trận cuồng phong xuống đám người ở bên dưới.
Đám người đó chịu không nổi áp lực đành phải dạt sang một bên để lộ ra một khoảng trống để cự lọng từ trên trời hạ xuống.
- Grao.
-
Cự long rít sào một trận. sau đó đáp xuống khoáng trống mà đám đông đã tránh ra, sau khi hạ xuống, nó liền nắm xuống, thu hai đôi cánh lại. Đôi long nhãn lấp lánh ánh sáng nhìn chằm chằm vào Tuyết Y Nhi đang tiến hành nghi thức kế thừa trên hoàng cung
Dưới ánh mắt của toàn bộ mọi người ở đế đô. từ trên lưng con cự long trắng bạc, một bóng người chậm rãi đi xuống.
Từ trên đài cao, Tuyết Y Nhi nhìn thấy con cự long trắng bạc này thì biến sắc. Cự long này nàng tất nhiên đã gặp qua, cũng đã từng cười một lần. Đó chính là sủng vật của nam từ tóc trắng - Slime! Hiên giờ nhìn thấy ánh mắt trêu tức trong mắt Slime khiên cho sắc mát nàng trở nên trắng bêch.
- Xin hỏi. là vị long kỵ sĩ điện hạ nào hạ cô đến bỉ quốc. Không thể tiếp đón từ
xa
Nữ hoãng dù sao cùng là chủ nhân của một quốc gia, nàng nhanh chóng tỉnh táo lại. rồi tiến lên trước một bước nói:
- Long ky sĩ điện hạ chẳng lẽ không biết, không có sự đồng ý của chúng ta mà tiến vào biên giới nước ta, đủ khiến cho hai nước xảy ra chiến tranh rồi sao!
Long ky sĩ là chức nghiệp tối cao của đại lục. Bơi vì cự long ít nhất đều là thánh giai. Long kỵ sĩ tuy rằng bản thân chỉ la thánh cáp, thậm chí còn không đạt tới
nhất trong thánh cấp! Cho nên chỉ cần là long ky sĩ sẽ tự động nhân được danh
xưng điện hạ.
Tuyết Y Nhi đã bắt đầu lui về phía sau, nàng không thấy rõ người trên cự long này là Sophia hay nam từ tóc trắng kia, nhưng bất kể là người nào, đôi với nàng mà nói cũng không phải là chuyện tốt.
- Chị Tuyêt Y Nhi. chị muốn chạy đi đâu thế? Em gái từ đại băng nguyên trở về. Chị cũng không chào đón sao?
Từ trên người cự long vang lên giọng nói châm biếm của Sophia.
Dưới ánh mặt trời. một tay Sophia cầm thanh trường kiếm như băng tinh. Mà trên người nàng; đúng là áo choàng của Băng Tuyết Nữ Thần đã bi Băng Sương Cự Long cướp đi!
-Sophia?!
Nữ hoàng vui mừng kêu lên. Con gái của mình không chết! Đây là tin tức tốt nhất mà nàng nhận được mấy ngày qua!
Tiểu Tam chân khẽ điểm, từ trên người cự long bay xuống. Đi ở trong hư không giống; như là đi trên đất bằng vậy. Đây chính là một trong những tác dụng của bộ đồ Băng Tuyết Nữ Thần. Nếu ở trên băng tuyết đi lại bình thường thì đi lại trên không trung cung là chuyện đơn giản
Nhưng mọi người cũng không biết được Tiểu Tam đã chiếm được bộ đồ Băng Tuyết Nữ Thần, nên đều ngơ ngác nhìn Tiểu Tam.
Chỉêu này của Tiểu Tam đã làm chấn động mọi người bao gồm cả nữ hoàng.
Tiếp theo, hình ảnh Cao Lôi Hoa đã xuất hiên ở phía sau Tiểu Tam. Cao Lôi Hoa cười hà hà hướng về Tuyết Y Nhi ở trên khán đài.
Tiếng cười này, khiến Tuyết Y Nhi không đứng vững được, ngã xuống đất.
Tuyết Y Nhi thật không ngờ, mình đợi ba ngày cùng không có phát hiên tung tích nam nhân này. Nghĩ rằng nam nhân này đã chết, không ngờ tới hắn vẫn còn sống!
Ta nên làm cái gì bây giờ? Làm sao bây giờ? Mồ hôi trên trán Tuyết Y Nhi chảy ròng ròng. Nàng thất bại chính là bởi vì xem nhẹ sức mạnh của Cao Lôi Hoa. Đã mấy lần nàng đánh giá thực lực của Cao Lôi Hoa nhưng đến cuối cùng vẫn không phỏng đoán chính xác.
Đột nhiên, Tuyết Y Nhi nhìn thấy được nữ hoàng đang đứng mặt mình!
A AAAAAAAAAAAh
Máu nóng xộc lên não, Tuyết Y Nhi không suy nghĩ gì nhiều, nhào dậy. Tay phải chụp lấy cổ nữ hoàng hét:
- Các người đừng có lại đây! Tất cả lui sang một bên!
Trong mắt Cao Lôi Hoa hiên lên vẻ khinh miệt.
- Có nghe hay không, lui ra phía sau!
Tuyết Y Nhi quát lên điên cuống. Lúc này không còn biên pháp, chỉ đành xuất ra toàn bô lực lượng của gia tộc. Chỉ cần giữ được nữ hoàng trong tay, thì có thể khống chế được đế quốc Băng Tuyết.
- Này. nhóc con, ngươi dường như tóm sai rồi.
Giọng nói trêu tức của Cao Lôi Hoa vang lên bên tai Tuyết Y Nhi. Tuyết Y Nhi vừa mới cúi đầu. Kinh ngác phát hiện tay minh đang tóm lấy cánh tay của nam từ tóc trắng, còn nữ hoàng lại bị đẩy sang bên cạnh rồi.
- Tuyết Y Nhi!
Nữ hoàng sau khi đứng vững thân minh liền nghiến chặt răng nhìn Tuyết Y Nhi. Cho dù không biết chuyện cụ thể, nhưng nhìn hành vi vừa rồi của Tuyết Y Nhi, nữ hoàng cũng đã có thể đoán ra một ít.
Tuyết Y Nhi sững sở, nhìn thấy tay mình đang nắm lấy cánh tay của Cao Lôi Hoa, thì trong đầu nàng trở nên trông rỗng.
-Hừ!
Cao Lôi Hoa vung tay. Quăng Tuyết Y Nhi đánh phịch một cái.
- Bích!
Tuyết Y Nhi văng vào vách tường, lập tức hôn mê.
Cao Lôi Hoa cười lạnh, hắn cũng không giết nữ nhân này. Bơi vỉ Tiểu Tam đã từng nói, như thế quá dễ dàng cho ả. Lúc này Tiểu Tam cũng từ phía sau chay tới.
- Sophia!
Nừ hoàng ôm chặt Tiểu Tam:
- Sophia. con không có việc gì là tốt rồi. không có việc gì là tốt rồi
- Mẹ, con không sao.
Tiểu Tam khẽ tách nữ hoàng ra, sau đó quay đầu nói với đám vệ sĩ của nữ hoàng ở phía sau:
- Người đâu, bao vậy lấy gia tộc của nhị trường lão! Không buông tha một ra người nào! Trốn thoát một người. ta sẽ trị tội các ngươi!
Tên đội trưởng vệ sĩ ngay cả phản ứng cũng không kịp, vừa rồi trên người tam công chúa phát ra khỉ thế khiên hắn không thể không lựa chọn tuân theo.
Về phần nàng
Tiểu Tam nhìn Tuyết Y Nhi trên mặt đất, cười cay độc nói:
- Bắt lấy ả, ta muốn đích thân tiếp đãi ả.
Nữ hoàng ngơ ngác nhìn Sophia, Tiểu Tam, dường như đã hoàn toàn thay đổi. Giống như là một ngườii khác vậy. Chỉ có điều, nữ hoàng cũng không biết Tiểu Tam thay đổi như vậy rốt cuộc là tốt hay xấu.
- Tiểu Tam, mọi việc cũng đã xong rối, anh cùng phải đi rối.
Nhìn vào hoàng cung. Cao Lôi Hoa thở dài, hắn không thích không khí nơi này, không co nhân tính, cũng không có tình cảm.
- Lập tức phải đi sao? Tiểu Tam ngẩng đầu hỏi.
-Ư.
Cao Lôi Hoa gật đầu.
- Em biết rồi. Tiểu Tam sật đầu:
- Chúng ta còn có thể gặp lại không?
- Người hỏi vấn đề này. là lấy thân phận Sophia hay là Tiểu Tam? Cao Lôi Hoa bước lên trên lưng cự long, sau đó quay đầu hỏi.
- Em hiểu rồi.
Tiểu Tam cúi đầu, nàng chính là Sophia
- Vậy. Tạm biệt.
Cao Lôi Hoa phất tay. Cầu Cầu lại vỗ cánh chở Cao Lôi Hoa bay lên không trung