Mục lục
Cực Phẩm Vú Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Cao Lôi Hoa nắm tay Bích Lệ Ti bước trên sàn nhảy, trong góc phòng, một đôi đồng tử màu vàng nhìn chằm chặp vào hai người. Sau đó, chủ nhân của đôi đồng tử màu vàng này lộ ra nụ cười tà ác.

Cao Lôi Hoa nếu như quay đầu xem lại một chút thì sẽ nhận ra người này ngay. Chủ nhân của đôi đồng tử màu vàng này chính là Thánh tử của Quang Minh Thần Điện, con trai của Giáo Hoàng – Thánh tử Bruce.

Cũng chính là cái tên Thánh tử đã đối xử bạo lực với Thánh nữ Bích Lệ Ti trước khi Cao Lôi Hoa bắt cóc nàng.

Chỉ có điều là hiện tại, trong mắt gã lại toát ra một cỗ chiến ý cuồng nhiệt. Nhìn gã bây giờ so với một tháng trước thì hoàn toàn bất đồng. Vẻ nhu nhược đã mất đi và được thay bằng một loại khí chất đặc thù.

Vũ khúc nhẹ nhàng vang lên, Cao Lôi Hoa kéo Bích Lệ Ti nhảy theo điệu nhạc. Vũ đạo ở dị giới và những gì Cao Lôi Hoa được học trước kia cũng không có chênh lệch gì nhiều.

- Bích Lệ Ti, lúc này nàng có thể nói cho ta biết, nội dung trong lá thư lúc trước là có ý gì vậy?

Cao Lôi Hoa, mà không, phải nói là ‘Saga’ vừa khiêu vũ, vừa khẽ nói với Bích Lệ Ti. Mục đích của hắn chính là để Bích Lệ Ti có một lời giải thích với Saga.

- Saga, ta…

Bích Lệ Ti hơi khổ sở nói. Saga trước mặt có thể nói ra bức thư này, nên nàng đành tạm thời bỏ qua ý nghi ngờ Saga rồi lắc đầu:

- Sau này ta có lẽ cũng sẽ không ra khỏi Quang Minh Thần Điện được nữa rồi.

- Thế là có ý gì? Không ra khỏi Quang Minh Thần Điện? Là cái lão Giáo Hoàng ôn vật kia ép nàng sao?

Cao Lôi Hoa trong lốt ‘Saga’ nhướn mày, đồng thời trong lòng thầm mắng: “Bố khỉ, nếu cái lão Giáo Hoàng ôn vật này làm trò quỷ gì, lão tử không bổ sống lão ra thì không xong.”

Lúc này đây, chỉ cần Bích Lệ Ti trước mặt gật đầu một cái thôi là Cao Lôi Hoa sẽ không chút do dự lôi ra vài tên ‘huyết kị sĩ’ (chính là những ‘huyết kị sĩ’ trong tay Vong Linh Nữ Thần) đi ‘thăm hỏi’ Giáo Hoàng.

- Giáo Hoàng, lão ôn vật?

Bích Lệ Ti khẽ nhắc lại lời nói của Cao Lôi Hoa, tiếp đó, trong mắt nàng hiện lên một tia sáng khác thường.

- Ngươi, không phải là Saga.

Bích Lệ Ti đột nhiên ngẩng đầu nói với Cao Lôi Hoa.

- ?

Cao Lôi Hoa cũng choáng. Hắn tự nhận là chưa lộ ra sơ hở nào cả.

- Vì sao lại nói thế?

Cao Lôi Hoa cười khẽ, hỏi.

- Saga không phải là người như vậy. Tuy rằng ngươi và Saga rất giống nhau. Nhưng, ngươi không phải là Saga.

Trong giọng nói của Bích Lệ Ti mang theo cả nỗi thương cảm. Nàng thản nhiên nói tiếp:

- Thôi được. Có lẽ đây đúng là ý chỉ của Quang Minh thần. Ta chỉ muốn gặp mặt Saga lần cuối, nhưng lại không thể.

- Saga bị bệnh rồi.

Cao Lôi Hoa mỉm cười nói.

- Nhưng nó lại khăng khăng muốn tham gia vũ hội này. Ta đành phải thay nó đến đây. Nó nói, nó muốn biết ngươi đã nói những lời đó với nó là có ý gì.

- Bệnh ư? Có nghiêm trọng không?

Bích Lệ Ti cắn cắn môi.

- Muốn đến thăm hắn xem không?

Cao Lôi Hoa híp mắt lại cười hỏi.

- Ta…

Bích Lệ Ti vừa mở miệng định đồng ý, nhưng dường như lại nhớ ra cái gì, cười khổ nói:

- Quên đi.

Cao Lôi Hoa nhíu nhíu mày. Cô bé Bích Lệ Ti này chắc hẳn là có chuyện gì khó xử rồi. Có nên ép nàng thêm một lần nữa không? Trong lòng Cao Lôi Hoa âm thầm có chủ ý.

***************.

- Bích Lệ Ti, thời gian không còn nữa. Chúng ta phải đi về.

Lúc này, Thánh tử Bruce vẫn đứng một góc nhìn Bích Lệ Ti và Cao Lôi Hoa bước lại gần. Phía sau lưng gã là năm Thánh điện kỵ sĩ.

Bích Lệ Ti khẽ gật đầu, rồi sau đó định buông tay Cao Lôi Hoa ra.

- Này, tiểu nha đầu, có muốn đến thăm Saga một chút không?

Cao Lôi Hoa không buông tay nàng ra, chỉ hơi ngẩng đầu mỉm cười nhìn nàng.

- Muốn gặp thì làm thế nào?

Bích Lệ Ti cười một cách bất đắc dĩ:

- Ta phải đi, đến giờ rồi.

- Muốn đến thăm, rất dễ dàng. Ta mang ngươi đến.

Cao Lôi Hoa lộ ra nụ cười đắc ý. Kỳ thật, ngay từ đầu hắn cũng không ngờ tới chuyện là Bích Lệ Ti có thể nhận ra hắn không phải là Saga. Tuy nhiên, nhận ra rồi cũng tốt. Nhận ra rồi thì có thể chứng minh được là quan hệ giữa Saga và Bích Lệ Ti trong một tháng kia là không đơn giản.

- Ta…

Bích Lệ Ti có vẻ muốn nói gì đó, nhưng Cao Lôi Hoa lại kiên quyết kéo tay nàng đi ra bên ngoài.

Thánh tử Bruce và mấy tên Thánh điện kỵ sĩ phía sau nhanh chóng chặn hai người Cao Lôi Hoa và Bích Lệ Ti lại.

- Cút ngay!

Cao Lôi Hoa ngẩng đầu, khẽ quát lên.

- Ngươi tên là Saga phải không? Ngươi muốn dẫn Bích Lệ Ti đi đâu?

Thánh tử dẫn theo mấy tên thị vệ của Quang Minh Thần Điện chặn trước mặt Cao Lôi Hoa.

- Ta kêu ngươi cút đi!

Cao Lôi Hoa dồn khí vào đan điền, quát lên một tiếng, đồng thời chân trái bước về phía trước. Khi chân trái chạm mặt đất, một làn sóng năng lượng hùng mạnh bắn ra phía trước theo hình nan quạt. Lập tức, tất cả những người đang đứng chắn trước mặt hắn đều bị cơn sóng năng lượng này ép cho bắn bay tung lên.

- Tiểu nha đầu, hiện tại ta tuyên bố. Hoan nghênh ngươi lại một lần nữa bị ta bắt cóc.

Tiếng nói nguyên bản của Cao Lôi Hoa lộ ra, sau đó, hắn kéo tay Bích Lệ Ti, từ từ đi ra phía ngoài.

- Người là… ba của Saga?

Bích Lệ Ti kinh ngạc nhìn Cao Lôi Hoa đang trong trạng thái của Saga đứng trước mặt.

- Là ta. Có vấn đề gì sao?

Cao Lôi Hoa kéo tay Bích Lệ Ti, khi bước ra cửa lớn, lôi thần lực phát ra nâng thân hình nhẹ như bông của Bích Lệ Ti lên một cách nhẹ nhàng, sau đó, bay lên không trung mang theo cả Bích Lệ Ti.

- Ha ha, không ngờ lại là một cao thủ. Đây là cao thủ hùng mạnh đến cỡ nào nhỉ?

Lúc này, Quang Minh Thánh tử bị năng lượng của Cao Lôi Hoa bắn văng ra nhưng không bị thương tổn chút nào đã đứng được lên. Ánh mắt gã nhìn theo Cao Lôi Hoa trên không trung, đồng tử màu vàng dần chuyển thành màu ngân bạch.

- Không ngờ ta vừa mới giáng lâm lại thấy một cường giả bậc tám. Tốt quá! Thật là tốt quá!

Nói rồi, sau lưng Thánh tử Bruce có tiếng quần áo bị xé toạc, ba đôi cánh trắng nõn bật tung ra. Ngay sau đó, thân thể Thánh tử Bruce cũng bay lên không trung, truy đuổi theo bóng dáng Cao Lôi Hoa.

- Thánh thiên sứ giáng lâm?!!

Hai lão viện trưởng của Học viện Ma Võ Thánh Peter vẫn luôn im lặng chăm chú quan sát hiện trường sau khi nhìn thấy ba đôi cánh sau lưng Thánh tử thì kêu lên kinh ngạc.

Quang Minh Thần Điện là căn cứ địa của Thần Tộc ở nhân gian. Trong Quang Minh Thần Điện thờ phụng bốn vị thần Thiên Sứ tộc “Chiến Thần”, “Thái Dương Thần”, “Quang Minh Thần” và “Hỏa Thần”.

Đồng thời, để trợ giúp Giáo Hoàng thu thập được càng nhiều tín đồ của Quang Minh Thần Điện ở nhân gian, cứ cách một khoảng thời gian Thiên Sứ tộc lại giáng lâm một vị linh hồn thiên sứ hùng mạnh.

Thánh tử và Thánh nữ kỳ thực chính là một cơ thể được chuẩn bị để thiên sứ có thể dùng đến khi giáng lâm. Đương nhiên, sau khi linh hồn thiên sứ trở về Thiên đường, Thánh tử có thể trở thành tân Giáo Hoàng.

Lúc này, Thánh tử Bruce đã không còn là Bruce ban đầu nữa, gã chỉ còn là một hình nộm do thiên sứ chiếm giữ mà thôi.

Sau khi đã triển khai ba đôi cánh, Bruce bay về phía Cao Lôi Hoa trên không trung. Chỉ là tốc độ của gã không sao so được với Cao Lôi Hoa. Trong nháy mắt, gã đã bị mất bóng Cao Lôi Hoa trên không trung.

Thánh tử Bruce thất vọng bay trở về. Gã vốn là một thiên sứ có năng lực chiến đấu tốt nhất trong Thần giới. Hơn nữa, gã cũng là một trong số ít những thiên sứ có được ba đôi cánh đồng thời là cường giả bậc tám của Thần giới. Chỉ là, hiện tại gã không có thần cách mà thôi.

Lần giáng lâm này bởi vì gã nghe nói ở thế giới nhân loại xuất hiện thần cách, lại dường như là một thần cách rất hùng mạnh. Hơn nữa, một phân thân của Thái Dương thần đã bị diệt trừ ở thế giới nhân loại. Cho nên gã mới được Thiên giới phái xuống thế giới nhân loại.

Sau khi về tới vũ hội, đột nhiên ánh mắt gã nhìn đến một người. Ngay sau đó, gã lộ ra một nụ cười gian tà.

- Ha ha, có nàng còn ở đây, ta không tin là ngươi không trở lại.

Ánh mắt Thánh tử Bruce dừng lại đúng chỗ Nguyệt Nhị vẫn còn đang ở vũ hội. Gã nhớ rõ rằng cô gái này và tiểu tử tóc đen kia cùng đi vào với nhau.

Đồng thời ngay lúc đó, Cao Lôi Hoa đang phi hành cũng chợt nhớ ra Nguyệt Nhị:

- Thôi chết, ta quên mất con gái rồi.

Cao Lôi Hoa dở khóc dở cười:

- Xong đời rồi. Không ngờ lại quên mất nó ở vũ hội. Không biết về nhà nó hành mình thế nào nữa đây.

- Bích Lệ Ti, cô đứng đây chờ ta.

Cao Lôi Hoa vung tay phải lên, một hào quang màu vàng tím xuất hiện, tiếp đó, trong không trung xuất hiện hai vật thể hình người màu vàng.

- Chủ nhân.

Hai vật thể hình người màu vàng kia sau khi xuất hiện liền tôn kính chào Cao Lôi Hoa. Đây chính là hai trong số một trăm huyết kỵ sĩ mà Cao Lôi Hoa thu nạp.

- Bảo vệ nàng ta cho tốt. Ta đi một lúc rồi quay lại ngay.

Cao Lôi Hoa phân công rồi vội vàng xoay người bay về phía vũ hội.

Bích Lệ Ti nhìn theo thân ảnh Cao Lôi Hoa, lộ ra nụ cười bất đắc dĩ. Nàng nhớ rõ là nàng đã từng nói qua với Saga rằng nàng không hy vọng Cao Lôi Hoa lại bắt cóc nàng một lần nữa. Nhưng hiện giờ, nàng lại bị bắt cóc rồi, tuy nhiên trong lòng nàng không hề có chút chán ghét mà ngược lại lại có chút hưng phấn?!

**************.

Thần cách song hệ tốc độ và Lôi điện khiến cho tốc độ của Cao Lôi Hoa đạt đến mức độ khủng bố. Khi mang theo Bích Lệ Ti là vì chiếu cố đến nàng cho nên tốc độ phi hành đã giảm bớt rồi. Hiện giờ có một thân một mình, hành động của Cao Lôi Hoa không còn e dè nữa, toàn lực triển khai tốc độ.

Chỉ trong nháy mắt, thân ảnh Cao Lôi Hoa đã lại một lần nữa xuất hiện ở vũ hội. Lúc này đây Cao Lôi Hoa đã hiện ra bản thể, tuy nhiên, mái đầu bạc vẫn tạm thời là màu đen.

Khi vừa xuất hiện ở vũ hội, Cao Lôi Hoa cũng vừa lúc thấy được đội Thánh điện kỵ sĩ đang vây quanh Nguyệt Nhị.

Trước mặt Nguyệt Nhị là hai lão già mà Cao Lôi Hoa cũng quen biết.

Còn đội Thánh điện kỵ sĩ kia, theo sự dẫn dắt của Thánh tử Bruce đang chậm rãi tiến gần Nguyệt Nhị.

- Nguyệt Nhị.

Cao Lôi Hoa đi vào rồi thì ngượng ngùng gọi một tiếng. Hắn cũng chẳng thèm nhìn tới Thánh tử với mấy cái hộ điện kỵ sĩ gì gì kia nữa.

- Hừ!

Nguyệt Nhị hất cái đầu, làm ra vẻ: “đấy, ba tự xử đi”

- Ặc ặc…

Cao Lôi Hoa bắt đầu vò đầu bứt tai. Ngàn lần không nên, vạn lần không nên, không nên quên mất con gái ở vũ hội chứ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK