Mục lục
Tướng Phủ Đích Nữ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này Dương Vân thật sự là trăm miệng cũng không thể bào chữa, mặc dù nàng có mồm miệng khéo léo, tranh luận với hài tử, bản thân đã thua ba phần!

"Càn rỡ, nói, ai cho ngươi hại Vân nhi như vậy!" Dương Vân từ nhỏ đã hiểu tri lễ , Dương Quốc Công không tin Dương Vân sẽ làm ra chuyện như vậy, suy nghĩ một chút, tất nhiên là có người hại nàng, Dương Quốc công trầm mặt, đưa tay muốn kéo Trúc An qua!

Trúc An hơi híp mắt, lộ ra thâm trầm không thuộc về độ tuổi của nàng, nhìn tay Dương Quốc Công cách nàng ngày càng gần, muốn kéo cổ áo của nàng, Trúc An khóe miệng lộ ra mấy phần lãnh ý, thuận thế ngã trên mặt đất, tay giống như  theo bản năng lôi kéo một cái gì có thể cứu nàng, trong lúc bối rối đã lột y phục khoác trên người Dương Vân xuống!

Trúc An bị dọa sợ đến nỗi con mắt mở thật to, hình như quên mất khóc thút thít, chỉ là ánh mắt của mọi người toàn bộ rơi trên cánh tay của Dương Vân, cánh tay sáng bóng không có bất cứ ấn ký gì, khiến mọi người càng khinh bỉ, mới vừa rồi mặc dù nàng cũng lộ thân thể, chỉ là tất cả mọi người cũng không có chú ý, vào lúc này, thủ cung sa có thể chứng minh sự trong sạch của nữ tử, lại không thấy đâu cả, Dương Vân rõ ràng đã sớm không còn tấm thân xử nữ rồi, Dương Vân không ngờ rằng nàng thua trên tay một tiểu nha đầu, nhưng lúc này nàng lại chỉ có thể vội vàng nhặt quần áo dưới đất lên, bao quanh thân thể!

Cả Dương Quốc Công, ánh nhìn của mọi người cũng mang theo chút khinh bỉ, người quả Dương gia thật như Vận Ninh nói, mỗi một người đều rất tốt, muội muội cùng người bỏ trốn bị đánh đến chết, này tỷ tỷ lại cùng người ta vụng trộm, hôm nay Dương Quốc Công lớn tuổi như vậy, vẫn còn thẹn quá thành giận đánh một đứa bé, thực sự dạy tốt!

Nạp Lan Tĩnh bình thản thưởng rượu, hôm nay tất cả mọi người nhìn thấy Dương Quốc công động thủ với Trúc An, cho dù hắn giải thích thế nào đi nữa cũng vô ích, về phần Trúc An, có lẽ mọi người đều sẽ bị bề ngoài của nàng làm cho mê hoặc, có ai sẽ tin tưởng, nàng lại là một tiểu cô nương tâm cơ, nhưng cũng không thể so với Đại Nhân Môn! Vốn là một nàng công chúa, nhưng không biết nàng đã chịu bao nhiêu thiệt thòi!

Sợ là Trúc An cố tính đến gần Dương Vân, chính là vì dùng thuốc trên cơ thể nàng, khiến thủ cung sa biến mấy, thủ pháp của một đứa bé mà có thể lừa gạt người, thực sự không bình thường, mà người Quy Tư quốc vốn am hiểu dùng cổ độc, nếu nàng có thể khiến thủ cung sa của Dương Vân biến mất, thì tự nhiên cũng có biện pháp khiến ma ma trong cung không tra được Dương Vân có còn tấm thân xử nữ hay không!

Dương Vân khoác y phục, khóc hoa lê đái vũ, "Hôm nay Vân nhi bị hãm hại, dùng cách độc ác như vậy, tốt, tốt, hôm nay chỉ có đường chết mới có thể chứng minh trong sạch!" Dương Vân nói xong, chạy tới một cây cột trong điện!

"Vân nhi, không được làm bậy!" Dương Quốc công gấp gáp, nhanh ngăn Dương Vân ngăn lại, hắn đã già, chịu không nổi việc người đầu bạc tiễn người đầu xanh, "Hoàng thượng, rõ ràng chính là có người cố ý muốn hãm hại Vân nhi, cầu xin Hoàng thượng vì Vân nhi làm chủ!" Hắn hướng về phía Kiếm Thiếu Phong mở miệng!

Kiếm Thiếu Phong hừ lạnh một tiếng, sắc mặt vô cùng khó coi, "Vậy ngươi liền để cho nàng đi chết đi!" Mặc kệ Kiếm Thiếu Phong có phải đang giận lẫy hay không, chỉ là lời này thật sự rất sắc, tâm thật sự có chút tức, Dương Vân không biết kiểm điểm, mất đi trong sạch, lại để người trên đại điện nhìn thấy thân thể nàng lần nữa, dù bị người hãm hại, đó là nàng ngu muội, tự làm tự chịu, về phần Dương Quốc công, chỉ biết kích động, trước mặt mọi người, cả công chúa Hoàng gia cũng dám đánh, thật sự là lợi hại, mình vốn muốn mượn việc xử trí Dương Vân, thả Dương Quốc công một con ngựa, hắn tốt hơn, còn dám nhắc lại chuyện này!

"Hoàng đế người nói gì vậy, Vân nhi là biểu muội ngươi, hôm nay nàng bị người hãm hại, người nên tra rõ ràng!" Đều nói quan tâm sẽ bị loạn, hơn nữa bởi vì TĩnhThái phi công việc bề bộn như vậy, bị kích thích quá lớn, dụng ý của Kiếm Thiếu Phong  bà không hiểu, trong đầu đang trách Kiếm Thiếu Phong không che chở Dương gia!

Tần Thái phi cũng không bẩm báo Kiếm Thiếu Phong, nhìn Trúc An té xuống đất, nhanh chạy trên đại điện, che chở Trúc An, trong mắt càng thêm đau lòng!

"Tiện nhân các người, nói, có phải ngươi cố tình hãm hại Vân nhi hay không?" Dương Quốc công nhìn Kiếm Thiếu Phong không màng tới Dương Vân, trong lòng căm tức, lại chỉ có thể xả giận lên Tần Thái phi!

Tần Thái phi chỉ yên lặng chảy nước mắt, cũng im lặng, khiến Dương Quốc công càng tức giận, mắt nhìn thấy người Dương gia càng ngày càng ít, liên tiếp xảy ra chuyện không may, trong lòng hắn vô cùng nóng nảy, "Tiện nhân!" Dương Quốc công nói xong liền đá Tần Thái phi một cước!

Tần Thái phi cũng không né tránh, cứng rắn chịu đựng , "Mẫu phi!" Rốt cuộc Trúc An công chúa sợ đến phát khóc, mẫu tử ôm nhau ở đại điện, để cho người khi dễ, càng lộ vẻ người Dương gia phách lối bá đạo, chỉ là phụ nhân, nhẹ nhàng lau khóe mắt, vì Tần Thái phi mà thương tiếc!

"Dương Quốc công thật là lợi hại, khi tiên đế còn tại thế, cũng chưa từng đối với Trúc An công chúa như vậy, còn Tần Thái phi Thái phi nương nương, Dương Quốc công so tiên đế còn lợi hại hơn!" Rốt cuộc Tần Thượng Thư không thể ngồi yên, một nhà tới Đại Dung làm mật thám, vốn không dễ dàng, nên càng thêm đoàn kết, hôm nay nhìn con gái của mình bị khi dễ, nào có thể ngồi yên, cách nói chuyện, càng ám chỉ Dương Quốc công không tuân theo quy củ, so với tiên đế còn lợi hại hơn, không phải là bọn họ muốn tạo phản sao!

"Càn rỡ!" Kiếm Thiếu Phong vỗ mạnh vào bàn một cái, ly trà trên tay cũng là hướng Dương Quốc công đập xuống, đôi mắt đã nhuốm lửa giận, hắn vốn cùng Tần Thái phi hợp tác, dĩ nhiên biết thủ đoạn của nàng, Tần Thái phi biết võ, nếu không có lòng, tại sao có thể gánh chịu một cước của Dương Quốc công, hắn thật sự không hiểu, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, khiến Tần Thái phi nhất định đưa Dương phủ vào chỗ chết, mắt của hắn nhìn Nạp Lan Tĩnh, tất cả những chuyện này, nàng lại an tĩnh chẳng hề nói một câu, giống như thật sự không liên quan đến nàng, nhưng cố tình Kiếm Thiếu Phong kiêng kỵ nhất Nạp Lan Tĩnh, chuyện này  ban đầu là hắn an bài, nhưng kết thúc thế nào, hắn cũng không thể định đoạt!

"Hoàng thượng bớt giận." Lời của mọi người, nói chỉ là hình thức, dù sao nhìn Kiếm Thiếu Phong mất hứng, cũng chỉ có thể nói câu này!

"Hỗn trướng, Hoàng muội của trẫm, há là ngươi có thể động vào , người tới kéo Dương Quốc công lĩnh 30 đại bản!" Kiếm Thiếu Phong không vui cau mày!

"Hoàng thượng, cựu thần không phục, rõ ràng có người cố ý muốn hại Dương gia!" Hoàng đế ra lệnh một tiếng, lính đến dẫn  Dương Quốc công đi, Dương Quốc công đứng bất động, giọng lớn dần!

"Càn rỡ, uy nghi của Thiên gia, há là ngươi có thể xúc phạm, đi xuống!" Kiếm Thiếu Phong phất tay áo, Nạp Lan Tĩnh không khỏi nhếch khóe miệng, 30 đại bản này, không lấy được mạng của Dương Quốc công, hắn dùng cách trừng trị này, rốt cuộc cũng là vì bảo vệ Dương gia, dù sao Dương phủ đắc tội cả hai đồng minh của hắn, hắn không thể không bày tỏ ít thành ý!

"Hoàng đế, ngoại tổ phụ ngươi tuổi đã lớn, ngươi như thế há muốn mạng của người sao?" Tĩnh Thái phi muốn cầu tình, trước đó vài ngày Dương Quốc công bị Thái Hoàng thái hậu đánh, lúc này lại bị con trai mình đánh, nàng làm sao có thể không lo lắng!

"Đủ rồi, ý trẫm đã quyết, đừng nhiều lời!" Kiếm Thiếu Phong lạnh lùng liếc Tĩnh Thái phi một cái, nhưng trong lòng thì đã đoán được gì, chỉ cần xử trí thích đáng, có thể vãn hồi Tần phủ, có thể khiến Tần Thái phi tức giận như vậy, tất nhiên chỉ có Tần thị, mình cũng phải nhanh chóng tìm, Tần thị rời Cung phủ, không biết tung tích, đến bây giờ mình không tìm được, sợ đã có người tìm được Tần thị, cố ý muốn hại mình đi!

"Được, rất tốt!" Tĩnh Thái phi cười lạnh vài tiếng, đây là nhi tử bà nuôi, nhiều năm như vậy, nàng đặt tất cả tinh lực trên người Kiếm Thiếu Phong, nhưng tốt lắm, hắn leo lên đại vị, ngay cả mặt ngoại tổ phụ cũng muốn đánh!

"Trúc An, ngươi có thể nhìn rõ chứ, đại thần cả điện, ngươi có thể nói ai là đại ca ca?" Kiếm Thiếu Phong không cùng Tĩnh Thái phi nhiều lời, nhìn trên người Trúc An, Trúc An ở hậu cung, tới tiền điện cũng chỉ đi bộ lúc ấy, nghe nàng nhiều lời, lúc ấy Tần Thái phi cũng không bên cạnh nàng, sau mới biết, như vậy nàng đụng phải Dương Vân tất nhiên là ở hậu cung, hậu cung chỉ có chút thái giám, nếu nói nam tử, tất nhiên tân khách hôm nay!

"Dạ!" Trúc An đáp một tiếng, cẩn thận từ trong ngực Tần Thái phi lộ ra một đôi mắt ra ngoài, nàng nhẹ nhàng nhìn mọi người xung quanh, hồi lâu nàng mới hơi lắc đầu một cái, "Theo lời Đại ca nói, đại ca ca kia cũng không ở nơi này!" Trúc An nói xong, những công tử thở phào nhẹ nhõm, chỉ sợ Trúc An nhận lầm, đến lúc đó có trăm miệng cũng không thể bào chữa!

"Hừ, dĩ nhiên là không có, rõ ràng chính là ngươi nói bậy, người tới vả miệng, tuổi còn nhỏ mà đã mở miệng nói dối, khi nào nói thật, thì dừng tay!" Ánh mắt của Tĩnh Thái phi sáng lên, giờ mới hiểu được dụng ý của Kiếm Thiếu Phong, nàng biết, con trai của nàng làm sao mặc kệ Dương phủ !

"Mẫu phi cứu ta!" Tĩnh Thái phi nói xong, mấy ma ma liền đi tới, chính là muốn mang Trúc An đi, Trúc An bị dọa sợ, nhanh kêu Tần Thái phi cứu mạng!

"Không...không nên!" Tần Thái phi ôm thật chặt thân thể nhỏ bé của Trúc An không buông tay, trong mắt nhìn Tĩnh Thái phi mang theo hận ý, " Thái phi nương nương, chính là cháu gái người quyến rũ nuôi nam sủng, còn đổ thừa người khác hay sao!" Tần Thái phi hận nói xong, ý tứ cá chết lưới rách! Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng để ly rượu xuống, rốt cuộc kịch hay phải trình diễn, nàng muốn nhìn một chút Tần Thái phi sẽ có kết quả gì!


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK