Mục lục
Tướng Phủ Đích Nữ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Hả? Nếu như dựa vào những gì ngài nói chuyện, ngài chính là ngoại tổ phụ của Hoàng thượng rồi, chẳng phải là giang sơn Đại Dong về sau, đều phải tôn trọng Dương gia các vị sao? : " Hữu Tướng vốn cũng không phải là người mềm yếu, ngôn ngữ càng không kém, không phải người Dương Quốc công có thể ứng phó, hơn nữa lời này không thể nói là không độc, chuyện của Hoàng gia sao có thể dùng lễ nghi tầm thường trói buộc, lại nói, nếu như theo tập tục, Kiếm Thiếu Phong lên ngôi, Tĩnh Thái phi đáng lý nên làm Thái hậu, nhưng hôm nay bà chỉ là một Thái phi, suy cho cùng là bởi vì phạm sai lầm, một tội phi, làm sao có thể ở trước mặt Hoàng hậu phách lỗi!

Nạp Lan Tĩnh lạnh nhạt nhìn người của Kiếm Thiếu Phong cãi vã lẫn nhau, đây quả thật là chó cắn chó, khuôn mặt của Mạnh Vi vĩnh viễn là cái gai trong lòng Tĩnh Thái phi không bỏ được,lúc này Kiếm Thiếu Phong lại không bỏ được binh quyền của Dương phủ, lại còn muốn lôi kéo Hữu Tướng, dưới gầm trời này nào có chuyện tốt như vậy!
                    
"Đủ rồi, các ngươi một người là Quốc Công, một người là tướng gia, ở chỗ này cãi vả, còn ra thể thống gì nữa!" Cuối cùng là Kiếm Thiếu Phong không nhịn được, Dương Quốc công còn muốn nói thêm điều gì, dù sao hôm nay cơn tức của ông là rất lớn, nhưng Kiếm Thiếu Phong khoát tay áo, không để cho ông nhiều lời nữa, "Chuyện này, cuối cùng là Hoàng hậu làm việc không chu đáo, Trẫm cho ngươi thời gian ba ngày, ngươi cần phải tra ra chân tướng chuyện này, nếu không đừng trách Trẫm không nể mặt!" Kiếm Thiếu Phong làm như vậy cũng tính được là công bằng, vô luận là Hữu Tướng hay là Dương Quốc công cũng tìm không ra sai sót!

"Tạ Hoàng thượng!" Mạnh Vi hành lễ, lúc này Kiếm Thiếu Phong mới để cho nàng đứng dậy!

"Hoàng thượng!" Lúc này mới dẹp tan cơn tức của Dương Quốc Công cùng Hữu Tướng, Dương Vân chính là ôn nhu mở miệng, Kiếm Thiếu Phong vốn là để cho nàng lui ra, bây giờ nàng lại chợt quỳ trên mặt đất, trong mắt dâng lên chút sương mù, "Bẩm Hoàng thượng, tuy nói thần nữ là bị người tính kế, nhưng cuối cùng đã khiến dơ bẩn trong sạch, thần nữ cầu xin Hoàng thượng cho phép thần nữ rời khỏi đây, làm bạn với đăng đèn!" Giọng nói của Dương Vân mang theo âm mũi nặng nề, mặc dù đã cố gắng kiên cường, nước mắt rõ ràng đã ở trong hốc mắt đảo quanh, nhưng lại muốn làm bộ như không có gì!

Mọi người không khỏi dâng lên mấy phần đồng tình, một cô nương trong sạch gặp phải chuyện như vậy, là ai cũng không chịu được, nghĩ như vậy, ngược lại cũng không cảm thấy Dương Vân vung tay đối với Trương Siêu Phàm là có gì không đúng!

Ngược lại Nạp Lan Tĩnh thấy thú vị quan tâm nhìn Dương Vân, thấy dáng vẻ của nàng là cố ý, sợ là còn có mục đích gì nữa, nhất định sẽ không như mình nhìn thấy đơn giản như vậy!

"Ngươi nói cái lời hồ đồ gì đấy, trong sạch bị dơ bẩn là như thế nào, cũng không phải là ngươi nguyện ý, cho dù nam nhi khắp thiên hạ đều tầm thường như vậy, ngươi cứ sống ở Dương phủ, nếu ai dám nói gì, tổ phụ nhất đinh sẽ không tha cho hắn!" Dương Quốc công vừa nghe Dương Vân muốn tự xin rời đi, ngược lại trong lòng sốt ruột vô cùng, vào lúc này cũng coi như là lô ra chân tình đi, bây giờ Dương Trạch Dương Hạo, Dương Nghiên đều chết hết, ông cũng già rồi, nếu như Dương Vân lại làm ni cô, phủ Dương Quốc công vắng lạnh như vậy, ngược lại ông cảm thấy còn sống cũng có làm cái gì đâu!

"Dương cô nương đừng vội, chuyện này tuy nói là một cái bẫy được cố ý thiết kế, nhưng cũng là hạ quan lỗ mãng, nếu như tiểu thư không chê, hạ quan nguyện ý phụ trách!" Tâm tư Trương Siêu Phàm khẽ chuyển, hắn làm hỏng chuyện Hoàng thượng, chắc chắn sẽ bị trách phạt, nhưng nếu như cưới Dương Vân, Hoàng đế xem ở trên mặt Dương phủ, cũng sẽ không trách phạt mình quá đáng, tuy nói Dương Vân có chút hung ác, chờ thành thân, còn sợ nàng có thể lật trời được sao!

"Tấm lòng của Trương đại nhân, Vân nhi xin nhận tấm lòng, đến cuối cùng là ý trời trêu người, trong lòng Vân nhi đã có người khác rồi, mặc dù chuyện này vô duyên, nhưng cũng không nghĩ sẽ tìm người khác, hôm nay vẫn còn không bằng rời đi đến nơi thanh tịnh!" Dương Vân nói xong cười khổ một tiếng, một dáng vẻ nhận mệnh, thật sự khiến một vài tiểu thư có chút bội phục dáng vẻ này của Dương Vân thà làm ngọc nát không làm ngói lành, nếu không gả được cho người mình thích, vậy còn không bằng không lấy!

"Đứa bé này nói cái mê sảng gì vậy, trong lòng ngươi đã có người, đó chính là phúc khí của hắn, ngươi hãy nói ra, Hoàng đế biểu ca của ngươi sẽ vì ngươi làm chủ!" Tĩnh Thái phi suy cho cùng vẫn là cô của Dương Vân, thì sao có thể nhìn nàng đang êm đẹp lại đi làm ni cô, huống chi trước nay Dương Vân vẫn là một đứa hiểu chuyện, người của Dương phủ đã chết không ít, bà cũng không hy vọng lại sẽ có người gặp chuyện không may!

"Đa tạ ý tốt của Nương nương, chỉ là danh tiếng của Vân nhi đã hủy, tuyệt đối không thể liên lụy hắn, huống chi hắn sớm có hôn ước, Vân nhi, Vân nhi!" Dương Vân nói xong, chính là khóc không thành tiếng, giống như không biết nên làm thế nào mới tốt, nàng như vậy ngược lại nhiều thêm mấy phần nhu nhược của thiếu nữ, lại được người bên cạnh thương tiếc, dù sao ý tứ của Tĩnh Thái phi lúc này, chính là nàng nói ra, đến lúc đó Hoàng đế sẽ tự mình hạ chỉ, còn sợ người nọ phản đối ư, nhưng Dương Vân tình nguyện chính mình uất ức, cũng không nguyện ý lợi dụng hoàng quyền, làm khó người trong lòng mình, nữ tử như vậy, đến cùng là đáng quý đấy!

"Ngươi sao lại ngu như vậy!" Tĩnh Thái phi tức giận vô cùng, nhưng Dương Vân chính mình không tranh thủ, người khác dù cho có gấp gáp nữa cũng không có bất kỳ biện pháp nào!

"Khó được ngươi có phần tâm tư này, chỉ là nhân khẩu Dương phủ mỏng manh, Dương Quốc công đối với quốc gia có công, Trẫm nể tình Dương Quốc Công cùng trên mặt của Tĩnh Thái phi, đồng ý để ngươi ở trước mặt cùng hắn nói rõ ràng, nếu như hắn nguyện ý thú ngươi, Trẫm nhất định tự mình tứ hôn cho các ngươi!" Kiếm Thiếu Phong nhẹ nhàng thở dài, hình như đối với Dương Vân rất là thương tiếc, chỉ là đến lúc đó mọi người cũng không kinh ngạc chút nào, dù sao Dương Vân là biểu muội của Hoàng đế, hắn làm sao có thể trơ mắt nhìn biểu muội của mình xuất gia làm ni cô!

"Tạ Hoàng thượng ban ơn!" Dương Vân dập đầu một cái thật mạnh, nhưng là gương mặt lại rối rắm, hình như không biết có nên nói ra ngoài hay không, thật lâu sau nàng cắn môi thật chặt, hình như quyết định, "Nhiếp Thượng thư, Vân nhi cũng không muốn khiến danh tiếng của Nhiếp Thượng thư bị hao tổn, không cầu làm thê làm thiếp, chỉ cầu có thể hầu hạ ở bên cạnh Nhiếp Thượng thư, đã hài lòng rồi!" Dương Vân nhìn sang Nhiếp Các, hơi cúi thấp đầu, hình như vô cùng khẩn trương!

Mọi người giống như không ngờ rằng, chỉ là cũng không có phản ứng quá lớn, nếu thật như Dương Vân nói, không vì thê không vì thiếp, đó chính là thông phòng hạ tiện nhất, nữ tử như vậy có đôi khi lại là quà tặng mà các đại gia tộc đưa tặng lẫn nhau, đừng nói là bị người nhìn thân thể, cho dù là bị người dùng qua, thật ra thì cũng không có nhiều chú ý như vậy, nói trắng ra là, chính là một nô tài có tí thể diện mà thôi! Hôm nay với thân phận của Dương Vân, cho dù là không làm thê, làm thiếp cũng đã là hạ thấp thân phận, như vậy thật không có gì để bắt bẻ rồi!

Dương Vân cúi đầu, người khác nhìn thấy nghĩ là bởi vì nàng lo lắng, nhưng nàng biết, trong lòng nàng lại rất rõ ràng, hôm nay Dương phủ đã không còn như trước rồi, bây giờ binh quyền bị đoạt, ngay cả cô cũng đã là phế nhân, vị biểu ca này của nàng trong ngày thường cùng Dương phủ cũng không thể coi là thân cận, nếu như Dương phủ xảy ra chuyện gì, hắn nhất định sẽ không quản, hôm nay nàng nhìn rõ ràng, Kiếm Thiếu Phong cần tới một người giúp hắn giám thị bọn Nạp Lan Hiên cùng Nhiếp Các, mà bây giờ chính là một cơ hội, chỉ cần mình thuận lợi vào Nhiếp phủ, ở trước mặt của Kiếm Thiếu Phong, nàng vẫn có tác dụng, bất kể phải hy sinh bao nhiêu, mình cũng muốn để Dương phủ khôi phục huy hoàng như trước kia!

Phiêu Phỉ nghe được lời Dương Vân nói, sắc mặt chợt biến đổi, nàng chính là biết Dương Vân không có tốt bụng, nhất định phải cùng mình giành Nhiếp Các, trong lòng nàng rất nóng nảy, nhưng lại không có biện pháp gì, mới vừa xảy ra một màn kia, ngược lại dọa nàng không nhẹ, tay của nàng nhẹ nhàng lôi kéo ống tay áo của Vũ Nhi, hy vọng Vũ Nhi có thể giúp nàng một chút!

Khóe mắt Nạp Lan Tĩnh chính là đúng lúc nhìn thấy một màn này, ngược lại cảm thấy có mấy phần buồn cười, xem ra bản tính của Phiêu Phỉ cũng không phải là hư hỏng, cho dù là có chút nhỏ mọn những cũng sẽ không làm bị thương người khác, nếu như đổi thành Nạp Lan Khuynh gặp phải chuyện như vậy, nói không chừng còn sẽ kéo cả đích tỷ là mình xuống nước, Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng cong khóe miệng, có lẽ trời cao vẫn là thương tiếc Nhiếp Các đấy!

Vũ Nhi tức giận trắng mặt nhìn Phiêu Phỉ một cái, từ nhỏ đến lớn nàng nếu xảy ra chuyện một cái đều nghĩ tới mình, nhưng Dương phủ là kẻ địch của Nạp Lan phủ cùng Cung phủ, đương nhiên cũng là kẻ địch của mình, cho dù là nguyên nhân gì, nàng cũng sẽ không để chi kế sách của Dương Nghiên được như ý, "Dương cô nương, than thể của mẫu thân ta khó chịu, cũng không đến, ta đây làm trưởng tỷ  thay mặt mẫu thân thay muội muội nói mấy câu, lại hy vọng Dương cô nương đừng để trong lòng!" Giọng nói của Vũ Nhi rõ ràng, trên mặt lúc này cũng hiện lên vẻ thoải mái, cũng làm cho người khác tìm không ra lỗi để bắt bẻ!

"Thấy Dương cô nương cũng là một người thông hiểu ( thống suốt, hiểu biết), hiện nay sắp tới đại hôn của muội muội cùng Nhiếp Thượng thư, nhưng hôm nay lại muốn trước tiên nghênh (đón) nữ tử khác vào cửa, đây không phải là cố tình để cho người khác lôi xá muội ra làm chuyện cười sao, Dương cô nương là một tri lễ (hiểu biết lễ nghi), những chuyện này nghĩ đến cũng có thể hiểu!" Vũ Nhi cười lớn, nói chuyện cũng có trật tự rõ ràng, Nạp Lan Tĩnh hơi cong môi một cái, nếu như không có nhìn thấy qua mọt bộ mặt điên cuồng của Vũ Nhi, sợ rằng đều cho là nàng là một thiên kim quy củ!

Vũ Nhi nói xong, lại vỗ vỗ Phiêu Phỉ một cái, trong ngày thường cũng chỉ biết đùa bỡn một ít khôn vặt, lúc gặp phải chuyện thật sự, ngược lại chỉ biết lùi bước!

Mọi người không khỏi gật đầu một cái, Vũ Nhi nói cũng hợp lý, mới vừa rồi các nàng bởi vì Phiêu Phỉ này là một thứ nữ, cũng không có nghĩ tới một tầng này, nhưng nếu như nghĩ kỹ lại, một nữ tử hiểu tri lễ, có thể nào ngay trước mặt thê tử xuất giá của người ta, nói lời nói như vậy, rõ ràng chính là có dụng ý khác, nhìn gương mặt của Dương Vân vừa rồi còn khó xử, nếu như thật sự khó xử, tội gì lại nói ra, thật sự là làm bộ!

"Tiểu thư, nàng ta trở lại!" Nạp Lan Tĩnh nhìn sắc mặt của mọi người, đã sớm biết miệng Vũ Nhi lợi hại, quả thật là, Thu Nguyệt ở bên cạnh lặng lẽ nói một câu, Nạp Lan Tĩnh hơi nhấc mắt lên, nhìn nữ tử đang vào cửa, nụ cười càng phát, cuối cùng nàng ta cũng trở lại!


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK