Vũ Đức Hải hiểu chuyện này, dĩ nhiên là biết thế lực Kiếm Thiếu Huyền lớn như thế nào, nếu Kiếm Thiếu Huyền bọn họ nổi giận thật, ai có thể bảo hộ được hắn đây?
Ở hiện tại, binh quyền là lực lượng cốt yếu, đừng quên Đại Dung có một phần ba của mình, Kiếm Thiếu Phong lên ngôi, nhưng còn nửa giang sơn không phải hắn có thể khống chế!
Ngược lại Tiêm Dạ đứng một bên không ưa Nạp Lan Tĩnh cao giọng làm vậy, dù sao đây là Hoàng cung, ba thế lực kìm hãm lẫn nhau, ai cũng không dám đánh vỡ thế cục bây giờ, cách làm của Nạp Lan Tĩnh phách lỗi như vậy, truyền đi cũng không tiện!
Chỉ là Nạp Lan Tĩnh không biết Tiêm Dạ nghĩ như vậy, nàng có chút xin lỗi Kiếm Thiếu Huyền, hắn có tình ý với mình, dĩ nhiên Nạp Lan Tĩnh hiểu rõ, hôm nay lại lợi dụng tình cảm của hắn!
Lúc này Xuân Hương cùng Ngọc Bích mới yên lòng lại, Nạp Lan Tĩnh ra mặt, thân thể Vận Ninh sẽ tốt lắm, rốt cuộc trong cung phải có người mà mình có thể dựa vào!
Nạp Lan Tĩnh lôi kéo tay Vân Ninh thật chặt, nhìn sắc mặt nàng khó coi như vậy, nhưng trong lòng thì lo lắng, nàng ở trong lòng lẩm nhẩm, biểu tỷ, ngươi nhất định không được có chuyện gì, con đường này cho dù khó khăn, chúng ta cũng cùng đi xuống, ngươi chớ bỏ lại ta một mình, Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng lau khóe mắt, Vận Ninh luôn luôn biết mình muốn cái gì, giống như hôm qua, nàng còn tự nói với mình, nàng phải làm người ở trên, nhưng bây giờ nằm đó, không có bất kỳ ý thức nào!
Ước chừng qua một nén nhang, Thu Nguyệt dẫn người tiến vào, nhìn người đầu tiên là Tôn Thái y, chỉ là tay của hắn quấn vải rách, hình như bị đứt một ngón tay, Nạp Lan Tĩnh hơi cau mày, nhưng trong lòng thì đã có định lượng, tất nhiên Tôn thái y sợ bại lộ hắn là ngừoi của Vận Ninh, cố ý đi đằng trước, làm bộ dáng này cho mọi người nhìn, vừa có thể làm người bên ngoài kinh sợ, có thể tẩy thoát hiềm nghi của chính mình!
"Tham kiến Vương phi nương nương!" Các vị thái y run rẩy đi tới, nhìn Nạp Lan Tĩnh ở chỗ tối không rõ mặt, nhưng trong lòng thì rất khẩn trương, người nào không biết Tiêu Dao Vương sủng ái nhất chính là vị Vương phi này, hôm nay Tiêu Dao Vương tay nắm binh quyền, nếu một ngày không theo lẽ thường, Vương Gia nổi giận, nói không chừng sẽ mang binh huyết tẩy Đại Dung!
"Miễn lễ, tất cả đều nhớ cho bổn Vương phi, nếu có lần sau, tuyệt không nương tay!" Nạp Lan Tĩnh lạnh giọng, hiện tại hậu cung vô chủ, liền không người nào dám quang minh chính đại đòi phạt Nạp Lan Tĩnh!
Mọi người vội vàng cúi đầu, ai cũng không dám phách lối trước mặt Nạp Lan Tĩnh, Ngọc Bích kéo rèm xuống, dùng dây đỏ cột vào cổ tay Vận Ninh, những thái y bắt mạch cho Vận Ninh, tình thế này, sợ là chỉ có Thái hậu cùng Hoàng hậu mới có thể như thế đi! Mọi người bắt mạch xong, thương lượng cùng nhau mấy câu, lúc này mới bẩm báo Nạp Lan Tĩnh!
Nói Vận Ninh tâm khí tích tụ, hơn nữa vì đẻ non không trị tận gốc, chứng khí hư huyết ứ, mới xuất hiện tình trạng này, cần tĩnh dưỡng ít ngày, mới có thể thật tốt!
Nạp Lan Tĩnh gật đầu một cái, nghe được Vận Ninh không có cái gì đáng ngại, trong lòng mới yên tâm, để Lưu Thúy đưa người ra ngoài, một lát sai Thu Nguyệt đi lấy thuốc, dù sao Ngọc Bích không biết võ công, Xuân Hương muốn ở lại bên người Vận Ninh!
"Lưu Thúy, ngươi đi với Xuân Hương, đi Nội Vụ phủ tìm mấy người có thể làm cung nhân!" Chờ Lưu Thúy từ bên ngoài đi vào, lúc này Nạp Lan Tĩnh mới phân phó, tất nhiên nàng không biết Xuân Hương, nhưng Lưu Thúy là một người thận trọng, đi theo bên người nàng lâu như vậy, dĩ nhiên hiểu được nên chọn người như thế nào, để nàng đi, không sợ chọn kém, trở lại ở bên trong cung Vận Ninh cũng có người của mình, để Xuân Hương đi theo, có thể quang minh chính đại tới, dù sao bên người Vận Ninh cần một người biết chăm sóc!
"Thu Nguyệt lôi người ra ngoài đánh chết, Chung Túy cung không lưu người vô dụng!" Nạp Lan Tĩnh lạnh giọng, cái này cũng chỉ là giết gà dọa khỉ thôi, nhưng để người trong cung nhìn một chút, chậm trễ kết quả Vận Ninh!
Ngọc Bích nhìn thủ đoạn Nạp Lan Tĩnh cứng rắn, rất giống tác phong Vân Ninh, trong lòng rất vui mừng!
Sau khi phân phó xong, Nạp Lan Tĩnh lại ngồi bên mép giường Vận Ninh một lúc, dù sao nàng chưa từng thấy Vận Ninh như vậy, trước kia đều là nàng che chở mình, hiện tại cũng nên tự mình che chở Vận Ninh rồi!
Nhìn Ngọc Bích đút thuốc cho Vận Ninh, lúc này Nạp Lan Tĩnh mới rời đi, sau khi đi, lòng của nàng lại khó chịu, từng cảnh tượng ấy lại lần nữa lướt qua, đến tột cùng là người tính không bằng trời tính!
Hình như đường đi rất dài, thậm chí Nạp Lan Tĩnh đã quên vì sao nàng không đi từ đường ngoài ra, thật may là trời vào thu rồi, thời tiết không còn quá nóng!
Chạm mặt một người đang đợi, hắn một thân áo vàng, giống như ở chỗ này đã lâu rồi, Nạp Lan Tĩnh ngừng bước chân, nhìn Kiếm Thiếu Phong, giống như đã chờ mình ở đây rất lâu!
"Tham kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế!" Nạp Lan Tĩnh cũng không tránh né, nếu Kiếm Thiếu Phong ở chỗ này chờ mình, tránh một lần cũng không tránh được một đời, nàng phải nhìn một chút mục đích của Kiếm Thiếu Phong là gì!
"Miễn lễ!" Kiếm Thiếu Phong phất tay áo, để Lưu Thúy lui về sau một bước, ánh mắt lại nhìn chằm chằm khuôn mặt Nạp Lan Tĩnh rạng rỡ!
Nạp Lan Tĩnh ngẩng đầu, không sợ hãi chút nào nhìn người nàng yêu lâu như vậy, cũng hận lâu như vậy, giống như nàng nhìn thấy kiếp trước, hắn là Hoàng đế cao cao tại thượng, mình cùng hắn sóng vai, có bao nhiêu người hâm mộ thân phận của mình, tuy nhiên nó rơi vào kết quả như vậy, hôm nay hắn vẫn là Hoàng đế, mà nàng cũng không còn là Nạp Lan Tĩnh không hiểu chuyện như trước đây, nhớ Giám Chính nói hắn là Thiên định Đế Tinh, chẳng lẽ đây là ý trời, mình không cam lòng, nếu ông trời để cho mình sống lại một đời, dĩ nhiên muốn mình có thể báo thù!
Thời điểm Nạp Lan Tĩnh quan sát Kiếm Thiếu Phong, hắn cũng quan sát Nạp Lan Tĩnh, thời gian trôi nhanh, Nạp Lan Tĩnh càng ngày càng kiều mỵ, mang theo kiều mỵ chỉ thuộc về nàng, diễm lệ làm cho người ta không dời tầm mắt, cho dù là một thân áo trắng, cũng không che giấu được nàng, Mạnh Vi tuy đẹp, nhưng lại ít đi cảm giác tôn quý, như vậy, Nạp Lan Tĩnh so với Mạnh Vi mạnh hơn không biết bao nhiêu lần!
"Nếu ban đầu ngươi gả cho trẫm, tôn vị Hoàng hậu, chắc chắn trẫm sẽ dành cho ngươi!" Kiếm Thiếu Phong khẽ mở môi mỏng, chẳng biết tại sao, hắn luôn cảm thấy một màn trước mắt rất quen thuộc, giống như trước đây rất lâu đã có cảm giác này!
Đều nói nam tử môi mỏng thường bạc tình, quả là không sai, Nạp Lan Tĩnh hừ lạnh một tiếng, tôn vị Hoàng hậu nàng không lạ gì, nàng hơi cười, "Tướng công của ta vốn là Tiêu Dao Vương tay cầm binh quyền, vị trí Vương phi không thất thế chút nào với hậu vị Hoàng đế, ta là nên cảm thấy may mắn, vì không trong viện ngươi!" Môi Nạp Lan Tĩnh rất đỏ, hơi thở yêu mị, chẳng biết tại sao, Nạp Lan Tĩnh cũng là thích loại này.
Nam tử không cách nào thừa nhận bị nữ tử mình yêu mến khinh miệt, mà Kiếm Thiếu Phong cũng không yêu Nạp Lan Tĩnh, chỉ có ham muốn giữ lấy, lại càng không thể nào tiếp thu được khinh thường trong mắt Nạp Lan Tĩnh, hắn vẫn cảm thấy thân phận của hắn so với Kiếm Thiếu Niệm tôn quý hơn gấp trăm lần.
"Ngươi cho rằng trẫm không dám giết ngươi!" Nhìn thấy sự khiếu khích trong mắt Nạp Lan Tĩnh, cuối cùng Kiếm Thiếu Phong cũng không nén được tức giận, ngay cả chiêu bài tươi cười cũng không thấy bóng dáng, tay của hắn nắm lấy cổ của Nạp Lan Tĩnh!
Thu Nguyệt nhìn Kiếm Thiếu Phong sẽ xuống tay với Nạp Lan Tĩnh, vội vàng đuổi tới, thật may là Lưu Thô tay mắt lanh lẹ, chặn lại, mắt hơi hướng một bên, Thu Nguyệt theo ánh mắt của nàng nhìn, lúc này mới hơi yên tâm, chỉ là vẻ mặt vẫn căng thẳng như cũ, chỉ sợ Nạp Lan Tĩnh xảy ra chuyện!
Hừ! Nạp Lan Tĩnh cười lạnh một tiếng, tay Kiếm Thiếu Phong, không có dùng sức, Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng giơ cánh tay lên, không chút khách khí gạt tay Kiếm Thiếu Phong sang một bên, nàng lạnh lùng mở miệng, cũng mang theo sức mê hoặc trí mạng, "Ngươi dám sao?" Giọng Nạp Lan Tĩnh rất nhẹ!
Cũng nặng nề đập vào trong lòng Kiếm Thiếu Phong, hắn dám không, cũng chỉ là ba chữ đơn giản, vào lúc này, càng nặng nề, hắn dám không, nói thật, hắn thật không cam lòng, Tiên đế giao binh quyền cho Kiếm Thiếu Niệm nhiều nhất, hơn nữa tình cảm Kiếm Thiếu Niệm đối với Nạp Lan Tĩnh không che giấu chút nào, nếu giết Nạp Lan Tĩnh, hắn không dám đảm bảo Kiếm Thiếu Niệm dưới cơn thịnh nộ sẽ làm gì chuyện, hắn không nghĩ, cũng sẽ không dám để giang sơn thật vất vả có được, để cho người khác phá hủy đi!
"Tham kiến Hoàng thượng, gặp qua Nhị Hoàng tẩu!" Giọng Kiếm Thiếu Huyền vang lên bên cạnh, hắn nhẹ nhàng ho vài tiếng, không biết bởi vì nguyên nhân gì, thân thể hắn chẳng còn như xưa!
"Miễn lễ!" Kiếm Thiếu Phong phất tay áo, cũng thu lại lệ khí, ở trước mặt người, hắn như cũ vẫn là một Hoàng đế ấm áp!
Kiếm Thiếu Huyền không khỏi lặng lẽ nhìn Nạp Lan Tĩnh, đại tang Tiên đế đi qua, hắn chính là biết được Nạp Lan Tĩnh nhất định sẽ đến thăm Vận Ninh, cố ý chờ ở chỗ này, không ngờ ngẫu nhiên gặp được loại chuyện như vậy, hắn vốn chỉ muốn ở trong bóng tối lặng lẽ là được, nhưng trong nháy mắt đó, thế nhưng hắn lại không quản được chân của mình, bước nhanh đi ra!
Nhìn bộ dáng Kiếm Thiếu Phong, đại khái cũng có tình ý đối với Nạp Lan Tĩnh, hắn nhìn khuôn mặt Nạp Lan Tĩnh sáng rỡ, hoặc là nàng trời sinh chính là yêu nghiệt vạn người quỳ lạy!
"Vốn muốn đi thỉnh an mẫu phi, khéo như vậy, lại gặp được Hoàng thượng, cùng Nhị Hoàng tẩu!" Kiếm Thiếu Huyền lộ ra một nụ cười xán lạn tính, giống như thiếu niên không có tâm cơ, nhưng mọi người trong cung đều biết được hắn như vậy là nói mò, Cung Bình Thái phi cách đây khá xa, cho dù Kiếm Thiếu Huyền đi như thế nào, hắn cũng không thể đến được nơi này!
"Đúng là rất đúng dịp!" Kiếm Thiếu Phong mang theo ý vị không rõ nhìn Kiếm Thiếu Huyền, đều nói nữ tử rất nhạy cảm với chuyện này, nhưng không nghĩ nam tử cũng không kém, cơ hồ là bản năng, hắn biết được Kiếm Thiếu Huyền có tâm tư đối với Nạp Lan Tĩnh!
Trong lúc này, ba nam nhân quyền lực nhất, đều mơ tưởng lấy được Nạp Lan Tĩnh, tựa như thiên hạ đều ở trên người của Nạp Lan Tĩnh, Kiếm Thiếu Phong càng hạ quyết tâm, chắc chắn là muốn lấy được Nạp Lan Tĩnh, hắn từng nhận được mật báo, nói Giám Chính đơn độc cùng Nạp Lan Tĩnh nói chuyện, trên người của Nạp Lan Tĩnh có bí mật gì đó, thậm chí ngay cả Giám Chính cũng ra mặt!
Kiếm Thiếu Phong nói xong, liếc nhìn Kiếm Thiếu Huyền cùng Nạp Lan Tĩnh, không nói thêm gì nữa, chỉ là xoay người rời đi!