Đến khi Nguyệt Vũ tỉnh lại sau lần thăng cấp đã là ngày thứ hai, chậm rãi mở hai mắt, vốn là hai tròng mắt trong suốt hàn liệt, lúc này càng thêm khiến cho người ta không dám nhìn thẳng. Ánh mắt linh động, một cỗ uy nghi tự thành, làm cho người ta nhịn không được muốn cúng bái.
"Viện trưởng thúc thúc, ta tìm đến Quân Dạ , nghe nói Quân Dạ mấy ngày nay luôn luôn ở nơi này, cho nên cứ tới đây. Không biết hiện tại Quân Dạ ở đâu a?" Bên ngoài, đột nhiên truyền đến một thanh âm nữ tử mềm mại ngọt ngào.
Thanh âm này làm cho Nguyệt Vũ không khỏi có chút nghi hoặc, Phong Thiển công chúa này không có việc gì đến tìm nàng làm chi a? Sẽ không là tìm U U đùa đi?
Đứng dậy, Nguyệt Vũ sửa sang lại y phục một chút, sau đó hướng về bên ngoài đi đến......
"Công chúa đây là muốn tìm Quân Dạ sao? Chờ một chút, hắn rất nhanh sẽ đi ra." Bạch Thiên Tuyệt cảm giác được Nguyệt Vũ đã muốn đi ra, ôn nhuận trả lời. Đối với vị công chúa này, Bạch Thiên Tuyệt giống như Nguyệt Vũ, cũng không xa cách. Chỉ là đối với từ "thúc thúc"này, tựa hồ có chút bất mãn.
Thúc thúc sao? Nói, hắn có già như vậy sao? Hắn chỉ mới có mấy chục tuổi thôi a? Chẳng qua là thiên phú tốt cho nên tu luyện nhanh hơn chút. Hơn ba mươi tuổi liền có thành tựu như thế, đã là rất khó được! Tuy rằng gọi hắn thúc thúc cũng không sai, nhưng hắn vẫn cảm thấy xưng hô này thực già đi!
Ngay tại thời điểm Bạch Thiên Tuyệt có chút rối rắm, Nguyệt Vũ liền đi ra. Nhìn bóng dáng Nguyệt Vũ bước ra, Hoa Phong Thiển lập tức giống như chim nhỏ hướng về Nguyệt Vũ chạy vội mà đi. Sau đó hung hăng ôm cổ Nguyệt Vũ...
Tư thế này thực khiến cho Nguyệt Vũ ngây người một hồi không kịp phản ứng...
Phong Thiển công chúa này có phải là quá nóng tình hay không? Chủ động yêu thương nhung nhớ như vậy?! Nói thế nào hiện tại nàng cũng đang giả dạng một thiếu niên, cũng chính là một nam nhân, cho dù phong tục Lossa đế đô có bưu hãn thế nào, cũng không có tự nhiên như vậy đi?
"Quân Dạ đáng giận, trong khoảng thời gian này đã đi đâu? Hại ta đến ký túc xá tìm ngươi vài lần cũng không thấy, nếu không phải Lôi Thánh Huyền nói cho ta biết ngươi ở chỗ viện trưởng, ta còn tưởng ngươi biến mất đâu!" Hoa Phong Thiển oán giận nhìn Nguyệt Vũ, còn kích động rơi vài giọt nước mắt.
Thấy vậy, Nguyệt Vũ liền nhìn không được…. Tình hình hiện tại khiến nàng thực xấu hổ a! Nàng như thế nào lại cảm thấy, bộ dáng Phong Thiển công chúa bây giờ cứ như bị nàng vứt bỏ vậy? Trong lúc đó bọn họ còn không có quen thuộc như vậy đi? Còn một phen nước mũi nước mắt kia, như thế nào lại giống cửu biệt trùng phùng như vậy a?
(*) Cửu biệt trùng phùng (久別重逢): xa cách lâu ngày gặp lại!
Quả nhiên, hoàng thất thật đúng là ngạc nhiên a!
"Công chúa, ngươi đây là khóc cái gì a? Ta không phải vẫn rất tốt sao? Làm sao dễ dàng biến mất như vậy a."Nguyệt Vũ bất đắc dĩ, chỉ có thể kiên trì an ủi nói.
"Ngươi còn nói không có. Thời điểm hai tên hắc y nhân che mặt kia xuất hiện, ngươi bảo ta đi một mình, sau ta vẫn không nhìn thấy ngươi, ta còn nghĩ ngươi... Phun ----" Hoa Phong Thiển kích động một cái liền xúc động mà khóc.
Nghe tiếng khóc cực kì sắc bén kia, Nguyệt Vũ quýnh lên, hết chỗ nói rồi. Cái này bảo nàng làm sao bây giờ?
An ủi sao? Sẽ không! Nguyệt Vũ dưới tình thế cấp bách, liền hướng về Bạch Thiên Tuyệt thản nhiên tự đắc xem diễn bên cạnh, ném một cái ánh mắt cầu giúp đỡ, ai ngờ Bạch Thiên Tuyệt nhún vai một cái, cộng thêm thản nhiên chọn mi, rõ ràng là cự tuyệt giúp đỡ Nguyệt Vũ.
Bất đắc dĩ, Nguyệt Vũ đành phải dựa vào chính mình. Nhưng phải nói công chúa này thật đúng là quan tâm nàng a, tuy rằng nàng không biết vì sao Hoa Phong Thiển đối tốt với mình như vậy.
"Tốt lắm, công chúa đừng khóc, dù khổ U U cũng sẽ không giống ngươi. U U không khóc, ngươi như vậy làm sao có thể làm tỷ tỷ của nàng đây?" Nguyệt Vũ không còn cách nào, chỉ có thể đem tiểu thí hài U U ra nói. Có đôi khi, cũng nên bán đứng khế ước thú của chính mình a!
Lúc này, trong không gian giới chỉ, U U rất là bất mãn xem thường một cái, đối với hành vi bán đứng thân nhân của cái vị mình gọi là ca ca này tỏ vẻ vô cùng phẫn hận!
Còn đừng nói, một chiêu này thật sự là hữu dụng a. Hoa Phong Thiển vừa nghe Nguyệt Vũ nói xong, liền lấy tốc ánh sáng ngừng nước mắt, sau đó vẻ mặt hơi sợ hãi nhìn Nguyệt Vũ. Nàng thật đúng là sợ vạn nhất tiểu thí hài U U kia khinh bỉ nàng khóc, sẽ không gọi nàng tỷ tỷ đâu! Không gọi nàng tỷ tỷ, điều này sao có thể? Tuyệt đối không được!
"Công chúa tới đây tìm ta là vì cái gì đâu? Có chuyện gì sao?" Nguyệt Vũ tự nhiên là sẽ không nghĩ đến Hoa Phong Thiển không có việc gì đến tìm nàng đùa giỡn. Nàng không có nhàm chán như vậy mà nàng cũng không nhiều thời gian như vậy.
"Quân Dạ biết ta tìm ngươi có việc a? Thật sự là quá lợi hại ." Hoa Phong Thiển vẻ mặt sùng bái nhìn Nguyệt Vũ, biểu tình này khiến cho Nguyệt Vũ lại thở dài trong lòng: Công chúa này, có phải rất đơn thuần hay không?
"Kỳ thật lần này ta tới tìm ngươi, là vì sắp cử hành đấu giá hội long trọng mỗi năm một lần của Lossa đế đô." Hoa Phong Thiển tiếp tục bổ sung nói.
"Đấu giá hội long trọng? Đó là cái gì?" Nguyệt Vũ nghi hoặc hỏi. Đối với đấu giá hội long trọng của Lossa đế đô này, nàng thật sự cái gì cũng không biết!
"Đấu giá hội long trọng được hội lính đánh thuê giao dịch gánh vác cử hành đại hình đấu giá hội mỗi năm một lần, trình độ long trọng này chính là cao nhất Nguyệt Hoa đại lục. Bình thường chỉ có ở Lossa đế đô này mới có thể gặp được, hơn nữa mỗi năm chỉ có một lần." Hoa Phong Thiển vẻ mặt như xem quái vật nhìn Nguyệt Vũ một lát, sau đó lại giải thích nói. Quân Dạ cư nhiên không biết đấu giá hội long trọng này, thật sự là rất kỳ quái.
Nguyên lai chính là một đám đại hình đấu giá hội a, cũng bất quá chỉ như vậy mà thôi.
"Đấu giá hội long trọng, nếu đã thuộc loại đấu giá hội nhất lưu Nguyệt Hoa đại lục, bảo bối tự nhiên là không ít, không chỉ có như thế, bên trong có rất nhiều thứ các dong binh từ các loại hiểm địa tìm ra, có chút thứ giá trị mà người ta biết, đi xem có lẽ còn có thể tìm được trân bảo gì đó." Bạch Thiên Tuyệt tựa hồ nhìn ra ý nghĩ của Nguyệt Vũ, một bên thản nhiên mở miệng nói, giọng nói sâu không lường được.
Lời nói của Bạch Thiên Tuyệt khiến cho Nguyệt Vũ sửng sốt. Nghe khẩu khí của hắn, tựa hồ đấu giá hội long trọng này không phải chỉ như bên ngoài thuộc loại nơi người giàu có bán đấu giá, có lẽ thật đúng là có thứ tốt gì đó mà người khác không biết?
Nếu thật sự là như vậy, nàng cũng không ngại đi qua nhìn xem.
"Đấu giá hội khi nào thì cử hành?" Nếu đã muốn đi, vậy phải hỏi cho rõ ràng một chút.
"Đấu giá hội ngay buổi tối hôm nay ở trung tâm thành do hội lính đánh thuê giao dịch cử hành đấu giá. Ngươi muốn đi sao? Cùng ta đi đi, ta có một ghế lô nga." Hoa Phong Thiển vẻ mặt chờ mong hỏi.
Nhìn đến bộ dáng chờ mong của Hoa Phong Thiển, Nguyệt Vũ gật gật đầu, tỏ vẻ sẽ đi......
Trên con đường phồn hoa nhất Lossa đế đô, người đến người đi, rộng lớn khôn cùng, xe ngựa nườm nượp.
Trong đám đông, có đủ các loại người. Có một thân huyền giả chuyên chúc trường bào, biểu hiện người nọ là một gã huyền giả địa vị siêu nhiên. Có một thân mang bội kiếm thể hiện hắn chính là kiếm sĩ, có một thân biểu tượng trên trang phục tương ứng với thế lực của chính mình, còn có một thân y phục bí ẩn, thân phận không biết. Bất quá đa số người còn là đều là một thân thường nhân cũng chính là bình dân. Dù sao không phải tu luyện giả trên Nguyệt Hoa đại lục vẫn là không ít.
Hai bên đường cái rộng lớn, đủ loại cửa hàng trưng bày tấp nập, lưu lượng khách lớn đến kinh người. Việc buôn bán tại nơi đây, không kiếm phiên mới là lạ!
Nguyệt Vũ một đường thưởng thức sự phồn vinh của Lossa đế đô, một bên lại đi cùng Hoa Phong Thiển hướng về trung tâm khu vực lính đánh thuê giao dịch cử hành đấu giá hội đi đến.
"Quân Dạ, U U đi đâu? Sao không nhìn thấy U U?" Hoa Phong Thiển lúc này mới nhớ tới, tựa hồ đã lâu không gặp U U.
"U U cũng không phải muội muội của ta, nàng là khế ước thú của ta, bất quá ta đối đãi với nàng cũng giống như muội muội của mình. Cho nên, nàng coi như là muội muội của ta." Nguyệt Vũ cũng không tính giấu diếm chuyện U U không phải con người. Tuy rằng nhỏ như vậy đã có thể biến ảo thành hình người thực là chuyện cực kỳ quỷ dị.
"Cái gì, U U không phải muội muội của ngươi a? Nàng là khế ước thú của ngươi? Khế ước thú nào lại nhỏ như vậy đã có thể hóa thành hình người a? Rất khoa trương đi?" Quả nhiên, Hoa Phong Thiển nghe Nguyệt Vũ giải thích xong, vẻ mặt khó tin hô lên.
Lời này hỏi Nguyệt Vũ thật khiến nàng không biết trả lời thế nào, nàng cũng không thể nói U U là một cái không gian đi?
Giải thích như vậy chỉ sợ sẽ càng làm cho Hoa Phong Thiển kinh tủng!
"Ta cũng không biết a, U U là ta từ trên đường nhận được, sau lại liền cùng ta khế ước." Đúng vậy a, U U là nàng nhặt được .
Nghe Nguyệt Vũ nói như vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn của Hoa Phong Thiển ngưng lại, có chút trầm trọng. Nguyên lai U U là một đứa nhỏ đáng thương không có người chăm sóc, hảo đáng thương a! Về sau nàng càng muốn U U kêu nàng là tỷ tỷ, hảo hảo chiếu cố nàng! Hoa Phong Thiển kiên định nghĩ.
Nếu như bị Nguyệt Vũ cùng U U biết được trong lòng Hoa Phong Thiển lúc này suy nghĩ cái gì, chỉ sợ hai người này tuyệt đối sẽ đổ mồ mô mà chết......
"Công chúa, ngươi ở trong này a." Ngay tại thời điểm hai người Nguyệt Vũ thảo luận chuyện về U U, một đạo thanh âm cực kỳ dễ nghe vang lên.
Nghe vậy, Nguyệt Vũ trước tiên cảm thấy thanh âm này có chút quen thuộc, nhưng lại nghĩ không ra người kia là ai .
"Lôi Thánh Huyền, ngươi như thế nào lại ở trong này? Ngươi không phải có việc sao? Thần thánh sĩ hôm nay chẳng phải là phụ trách công tác đấu giá hội hôm nay sao?" Hoa Phong Thiển nghe nói như thế, mạnh mẽ nhấc đầu, liền nhìn đến bóng dáng cao lớn anh tuấn của Lôi Thánh Huyền, pha nghi hoặc hỏi.
Đấu giá hội long trọng hôm nay, tất nhiên là vô cùng náo nhiệt. Có rất nhiều hoàng tộc quý tộc tham, bởi vậy thành viên đội thần thánh thủ hộ liền phụ trách vấn đề an toàn lần này.
Nguyên lai là hắn, là nam tử nhìn thấy lần báo danh đế quốc học viện lúc trước, đội trưởng đội thần thánh thủ hộ - Lôi Thánh Huyền. Nhìn đến Lôi Thánh Huyền một bộ dáng khách khí nhìn mình, đôi con ngươi trong trẻo nhưng lạnh lùng của Nguyệt Vũ liếc liếc mắt một cái sau đó thản nhiên gật gật đầu, tỏ vẻ chào hỏi.
"Ta hiện tại không vội, trước khi đấu giá hội bắt đầu ta còn có thời gian ." Lôi Thánh Huyền nhìn công chúa xinh đẹp đáng yêu trước mắt, vẻ mặt sủng nịch nói.
Không biết vì cái gì, tuy rằng Lôi Thánh Huyền này làm cho người ta có cảm giác vô cùng ấm áp, nhưng Nguyệt Vũ lại cảm thấy đó là một loại ngụy trang......
"Nếu nói như vậy, ngươi liền mang bọn ta đi đấu giá hội đi." Hoa Phong Thiển vẻ mặt đương nhiên phân phó, sau đó đối với Nguyệt Vũ tươi cười sáng lạn: "Quân Dạ, ngươi biết không, đấu giá hội này....." Hoa Phong Thiển không để ý tới Lôi Thánh Huyền, đối với Nguyệt Vũ nói chuyện đấu giá hội.
Một bên Lôi Thánh Huyền, nhìn đến Hoa Phong Thiển căn bản không thèm liếc hắn, trong mắt xẹt qua ám mũi nhọn, thậm chí còn nhìn thấy một chút hình tượng âm ngoan không phù hợp với hắn. Chỉ trong nháy mắt, Lôi Thánh Huyền lại khôi phục vẻ mặt ấm áp, bộ dáng như ánh mặt trời, tựa hồ người âm trầm vừa rồi không phải là hắn…
Hội lính đánh thuê giao dịch thuộc loại đại gia tộc giàu có nhất đại lục, Vấn gia.Tài sản của Vấn gia so với tứ đại gia tộc chỉ có hơn chứ không có kém, đây chẳng qua là bởi vì thế giới này coi trọng con đường tu luyện, cho nên Vấn gia vẫn chưa thể trở thành gia tộc như tứ đại gia tộc uy danh lan xa như vậy. (đoạn này chém gió đấy! tại k có raw nên méo biết mấy từ nó dịch thế nào!! (ノ=Д=)ノ┻━┻
Tại trung tâm khu vực phồn thịnh nhất Lossa đế đô, một tòa kiến trúc cực kỳ đồ sộ ngạo nghễ đứng thẳng.
Chỉ thấy kiến trúc này vẻ ngoài tinh xảo, thể tích thật lớn, vừa thấy liền biết là tốn rất lớn tâm huyết cùng tài lực tạo ra. Xung quanh kiến trúc tuy rằng đã đủ tinh xảo, nhưng cùng đấu giá hội so sánh lại ảm đạm thất sắc.
Trước đại môn kiến trúc to lớn có ba chữ "Vấn Bảo Hiên" rồng bay phượng múa, thật lớn vô cùng, biểu hiện ra kiến trúc khí phách bên trong khoát xước*.
(*) khoát xước: tiền tài nhiều =>> khoe của
Đó chính là đấu giá hội của lính đánh thuê “Vấn Bảo Hiên”…
Lúc này đã là chạng vạng, Vấn Bảo Hiên cũng vừa mới mở ra mà trước cửa đã kín người hết chỗ .
Rất nhiều người từ sớm đã đi tới Vấn Bảo Hiên, chính là chuẩn bị sự kiện bán đấu giá mỗi năm một lần.
"Quân Dạ, chúng ta đi lên đi, người ở đây nhiều lắm. Bên trên lầu hai có ghế lô." Khi ba người Nguyệt Vũ đi vào Vấn Bảo Hiên, chính là nhìn đến cảnh tượng người người tấp nập. Nhiều người như vậy, khiến cho Nguyệt Vũ nhíu mi. Bất quá hoàn hảo Hoa Phong Thiển dự định một phòng ở lầu hai, như vậy thuận tiện hơn nhiều.
Lầu một Vấn Bảo Hiên lúc này đã chật kín người. Bởi vì tùy tiện mở ra, chỉ cần là muốn đều có thể tiến vào, cho nên tới trước chiếm được chỗ, tới sau liền không có a.
Lầu hai là ghế lô, muốn có ghế lô, ngoài tri tiền ra, còn cần thế lực bối cảnh nhất định. Như Hoa Phong Thiển là thông qua Lôi Thánh Huyền mới có được ghế lô này. Hoa Phong Thiển tuy rằng là công chúa, nhưng cũng không được cho phép tùy tiện tiêu tiền ghế lô như vậy.
Lầu ba cũng đồng dạng là một ít ghế lô, cùng lầu hai giống nhau. Nhưng lầu hai đương nhiên là không thể so với lầu ba.
Ghế lô lầu hai thực ra cũng rất rộng, không thể nói rõ là lớn cỡ nào, nhưng cũng chứa được tới vài người ngồi cùng nhau. Phòng bố trí vô cùng tinh xảo, thoạt nhìn rất là thoải mái.
"Công chúa, đấu giá hội sắp bắt đầu, ta phải đi phụ trách an toàn nơi này, cho nên không thể cùng ngươi, các ngươi ở trong này xem đi, thích cái gì, công chúa có thể chụp được. Ta đi trước." Lôi Thánh Huyền vừa tiến vào ghế lô chỉ chốc lát sau, liền đối với Hoa Phong Thiển nói lời từ biệt . Cũng đúng, đội trưởng đội thần thánh thủ hộ, tự nhiên là có rất nhiều việc cần hoàn thành.
"Nga, đã biết, ngươi đi đi." Hoa Phong Thiển thực tùy ý trả lời, tựa hồ căn bản không thèm để ý Lôi Thánh Huyền đi hay ở lại.
Lôi Thánh Huyền nhìn thái độ của Hoa Phong Thiển, lại nhìn liếc mắt Nguyệt Vũ một cái, đối với Nguyệt Vũ mỉm cười, sau đó xoay người rời đi. Ai cũng không nhìn thấy khi hắn xoay người, trong mắt xuất hiện thị huyết......