Mục lục
Cố Sự
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở Tích Nguyệt đang chuẩn bị xung kích Bất Hủ Tiên Ma Tôn, Bất Diệt Thiên Công vận chuyển liên tục hấp thu toàn bộ chất dinh dưỡng còn sót lại của mấy ngày trước, liên tục hấp thu Tiên Khí bên ngoài giúp Sở Tích Nguyệt đột phá ngưỡng cửa Bất Hủ Tiên Ma Tôn.

Sau một thời gian ngắn, Tiên Ma Lực trong cơ thể Sở Tích Nguyệt đã hoàn toàn khôi phục, số Tiên Ma Lực dư ra luôn liên tục trùng kích Tiên Ma Thai giúp Tiên Ma Thai ngày càng một lớn hơn.

Tiên Khí xung quanh trăm dặm đều hoàn toàn bị nàng hút sạch không còn lại một chút, hơi thở của Sở Tích Nguyệt ngày càng một bành trướng, Tiên Ma Lực liên tục tăng một cách chóng mặt giúp Sở Tích Nguyệt Bước vào Bất Hủ Tiên Ma Tôn.

Cuối cùng sau mấy hơi thở, Sở Tích Nguyệt cũng hoàn toàn khống chế thành công Tiên Ma Lực trong cơ thể, nàng chính thức bước vào cảnh giới Bất Hủ Tiên Ma Tôn, chỉ trong một khoản thời gian ngắn mà nàng đã tăng lên một cảnh giới so với tiến độ tu luyện trước kia nhanh hơn gấp mấy lần.

Cũng phải thôi dạo gần đây nàng liên tục thôn phệ các Tiên Vương, Tiên Tôn và một số lượng lớn Chân Tiên Cảnh, còn chưa nói đến những thi thể có tu vi thấp hơn cũng đã hơn mấy ngàn thi thể, tu vi tăng một cách chóng mặt cũng là điều hiển nhiên.

.......

.......

Lúc này bên rìa ngoài Thiên Mộc Lâm cách Sở Tích Nguyệt một vạn dặm, bốn bóng người liên tục di chuyển nhanh chóng như đang tìm kiếm thứ đó, bốn người này chính là thuộc hạ của Ảnh Sát, hắn phải ra bốn người để đi bắt Sở Tích Nguyệt, hắn tin tưởng với thực lực cũng bọn họ nếu đánh không lại sẽ dễ dàng chạy trốn, hắn cũng đi sau lưng bốn người để đề phòng bất trắc.

Bốn sát thủ của Thiên Ảnh Tổ Chức tu vi đều là Thiên Tôn Cảnh Hậu Kì, tốc độ của bọn họ cực kì nhanh, chỉ trong vòng nửa giờ đã đuổi đến nơi Sở Tích Nguyệt đang đột phá.

Sở Tích Nguyệt vừa thành công đột phá Bất Hủ Tiên Ma Tôn nên có mấy phần mất cảnh giác, nàng không phát hiện có người đang đến gần.

"Mục tiêu ở trên kia, các huynh đệ đồng loạt ra tay!" Phùng Vân Tịnh mở ra nhãn thuật, phát hiện Sở Tích Nguyệt đang ở trên một thân cây lớn, liền mở miệng bảo các huynh đệ đồng loạt ra tay.

Nghe thấy Phùng Vân Tịnh nói, mấy người kia cũng không chần chừ, một thanh niên cao to trên vai vác theo một cây Đại Đao cực lớn, tuy thân hình to lớn nhưng tốc độ cực kì nhanh chóng vung lên một đạo.

"Huyết Sát Đao Pháp: Tru Diệt".

Một đạo đao khí màu huyết sắc chém thẳng đến nơi Sở Tích Nguyệt đang tu luyện.

ẦM! ẦM!

Cây cổ thụ ngã xuống, may mắn Sở Tích Nguyệt không bị thương, nàng vừa đột phá thành công Bất Hủ Tiên Ma Tôn nên tốc độ tăng lên cũng không ít nhảy xuống nhìn chằm bốn người.

"Các ngươi lại là ai? Lại muốn đến nộp mạng!".

"Haha, Các huynh đệ ta không phải nghe lầm đó chứ, Nữ Nhân này nói chúng ta đến nộp mạng......"

Thanh Niên cao lớn vác theo đại đao cười lớn, hắn còn chưa nói hết câu, một đạo kiếm khí huyết sắc đỏ như máu đã chém đến trên cổ của hắn, tuy hắn tốc độ rất nhanh nhưng không thể né tránh, bị trúng một kiếm hắn liền đầu lìa khỏi cổ.

"Trảm Ngã Minh Đại Kiếm: Huyết Kiếm".

Sở Tích Nguyệt hiện tại đã mạnh hơn rất nhiều, một chiêu Huyết Kiếm liền dễ dàng miểu sát một người trong bốn người đến tập kích nàng.

"Lão Tam, lão tam, Nữ Nhân khốn kiếp giám giết chết lão tam" Hai người khác nhìn thấy huynh đệ của mình bị chém chết tại chỗ, máu dồn lên não trực tiếp phát điên, mang theo vũ khí lao đến công kích Sở Tích Nguyệt.

Nhưng hai người chưa kịp làm gì đã bị chém chết không khác gì Tam Đệ của bọn họ vừa rồi, Sở Tích Nguyệt chỉ dùng một kiếm tiếp tục liền giải quyết hai người, mà Sở Tích Nguyệt lúc này mỗi bước chân của nàng đều mang theo tử khí âm tu, sát khí nồng nặc đi đến gần Phùng Văn Tịnh còn sống sót.

Nàng chỉ đi ngang qua thi thể của ba người vừa chết, thi thể liền bị hút khô chỉ còn sót lại một bộ xương trắng, Phùng Văn Tịnh nhìn thấy cảnh này liền sợ hãi không thôi, hắn từ nhỏ giết vô số người, xé xác hủy thi không biết đã làm biết bao nhiêu lần, nhưng chưa bao giờ hắn nhìn thấy thứ đáng sợ như trước mắt, người chết liền hóa thành xương trắng, ngay cả một chút da thịt cũng không còn.

Phùng Vân Tịnh hoản sợ bỏ chạy, nhưng làm sao hắn có thể sóng sót khỏi tay Sở Tích Nguyệt, nàng chỉ tiện tay nhặt một cành cây ven đường, ném thẳng về phía Phùng Vân Tịnh chạy trốn, cành cây mang theo một đạo kiếm khí dày đặc liền xuyên thủng cơ thể của Phùng Vân Tịnh, hắn cứ như thế mà chết tại chỗ.

Lúc này Ảnh Sát đi theo sau lưng đã đuổi đến, hắn không thể tin được rằng những thứ trước mắt hắn đều là sự thật, Phùng Vân Tịnh thuộc hạ mạnh nhất của hắn cứ như vậy mà chết đi, mấy người khác cũng không thấy đâu, hắn liền biết tất cả đều đã bỏ mạng dưới tay Sở Tích Nguyệt.

Là một sát thủ hắn biết bản thân bất cứ lúc nào cũng có thể chết, nhưng không ngờ hôm nay chứng kiến cảnh tượng huynh đệ của mình chết ngay trước mắt mà không thể làm gì, hắn mới hiểu cảm giác bất lực là như thế nào, hôm nay hắn liền học được một bài học xương máu.

"Ta còn tưởng là cường giả gì tới, không ngờ chỉ là bốn tên phế vật, ngày cả một chiêu còn không tiếp nổi, thật rác rưởi" Sở Tích Nguyệt nâng lên tay ngọc, lau đi vết máu trên tay nhẹ nhàng nói, lúc vừa giết Phùng Vân Tịnh nàng đã phát hiện có người đến, nàng liền mở miệng khích tướng người kia đang ẩn núp.

Sở Tích Nguyệt lúc này cười lớn khuôn mắt mỹ lệ xinh đẹp nở một nụ cười đầy tà mị "Ồ, lại thêm một kẻ không biết sống chết tìm đến cửa!".

"Nếu đã đến thì cũng nên xuất hiện, ta giúp ngươi đi gặp các huynh đệ của ngươi!" Sở Tích Nguyệt mở miệng châm chọc.

Lúc này từ xa Ảnh Sát cũng xuất hiện, hắn biết mình đã bị người kia phát giác ra, khó mà ẩn núp ám sát, lần này chỉ có thể trực tiếp giao phong giết chết mục tiêu, đây cũng là điều làm hắn ghét nhất khi làm sát thủ.

"Các ngươi là ai, là người của Kiếm Tông sao?" Sở Tích Nguyệt mở miệng hỏi thanh niên vừa mới xuất hiện, nàng biết rằng những người này không phải người của Kiếm Vực, nàng cảm nhận được khí tức của bọn họ không phải tu luyện Kiếm Đạo mà là tu luyện một loại ý cảnh khác.

"Hừ, Kiếm Tông là cái thá gì, bọn ta đường đường là Thiên Ảnh Tổ Chức, ngươi lại đi so sánh bọn ta với đám rác rưởi đó" Ảnh Sát hừ lạnh trả lời, hắn không dám lỗ mãng xuất thủ, người này tu vi không kém hắn, hắn muốn kéo dài một chút thời gian thăm dò rõ hư thực.

"Thiên Ảnh Tổ Chức? Chưa từng nghe qua"

"Với một chút thực lực của Kiếm Vực của các ngươi, chưa nghe nói đến cũng là điều hiển nhiên, ngươi rất không tệ theo ta trở về, ngươi chắc chắn sẽ giữ lại được một mạng" Ảnh Sát mở lời thăm dò hư thực, hắn biết cho dù Nữ Nhân này có đồng ý đi theo, nàng cũng không thể sóng sót.

"Haha, thật buồn cười, ngươi ngay cả mạng của mình còn không biết có thể giữ lại hay không, lại còn dám lôi kéo ta trở về tổ chức"

"Vậy phải thử mới biết được!"

Ảnh Sát liền không tiếp tục nhiều lời với Sở Tích Nguyệt, hắn bên hông liền lấy ra hai cái Song Đao tốc độ cực kì nhanh chóng chém tới Sở Tích Nguyệt.

Sở Tích Nguyệt cũng không đứng im chịu trận tay cầm Hồng Huyền Táng đỡ đòn, người này tốc độ rất nhanh một cái chớp mắt đã liền xuất hiện sau lưng Sở Tích Nguyệt tiếp tục chém tới.

Sở Tích Nguyệt tung ra Minh Kiếm đỡ đòn, Minh Kiếm vừa ra tử khí xuất hiện, oan hồn khắp nơi hiện ra, toàn bộ không khí xung quanh như bị hút khô oanh sát mà hướng đến nơi Ảnh Sát xuất hiện.

Ảnh Sát cũng không chừng chừ xuất thủ, hai tay chụm lại liên tục xoay tròn, trên tay hắn Song Đao liên tục tạo thành một trận vũ bão, hóa thành một cơn lốc đao khí phá tan Minh Kiếm mà Sở Tích Nguyệt đánh ra.

"Thiên Ảnh Đao Pháp: Vũ Yến Phi Phong"

Sở Tích Nguyệt nhìn thấy Minh Kiếm của mình bị hóa giải, nàng cũng không đứng im mà tiếp tục tung ra một đạo hỏa kiếm khí đánh về phía Ảnh Sát.

"Mông Lung Kiếm Quyết: Hỏa Viêm Trảm".

Kiếm khí cương mãnh mang theo hỏa kiếm khí, đốt cháy tất cả những thứ nó đi qua, không gì là có thể ngăn cản Hỏa Viêm Trảm của Sở Tích Nguyệt chém tới, phải biết mỗi đạo kiếm khí nàng đánh ra đều mang theo Tiên Ma Lực cực kì quỷ dị khác hoàn toàn với Tiên Lực bình thường.

Ảnh Sát cũng vội vàng cất đi Song Đao hắn biết nếu như tiếp tục dùng Thiên Ảnh Đao pháp sẽ không đỡ được đạo kia kiếm khí đang lao đến, hắn liền hai tay chụm lại cả người hắn khí thế bộc phát mà ra, sau lưng hắn xuất hiện một cái chưởng ấn cực kì to lớn, chưởng ấn này mang theo mấy phần chướng khí, mấy phần tử khí vô cùng kì dị,

"Tham Ma Chưởng".

ẦM! ẦM!

ẦM! ẦM!

Hỏa Viêm Trảm cùng Tham Ma Chưởng va vào nhau, làm cho cả Sở Tích Nguyệt cùng Thiên Ảnh cả hai đều lùi lại mấy bước, cả hai đều trúng đòn, đều bị thương không nhẹ.

Phụt!

Sở Tích Nguyệt phun ra một ngụm máu lớn, đây là lần đầu tiên khi ra khỏi Ma Thiên Sơn nàng bị thương nặng như vậy, vết thương này còn nặng hơn mấy ngày trước rất nhiều.

Ảnh Sát cũng không khá hơn là bao, trên người hắn cũng lưu lại một vết kiếm, vết kiếm kèm theo hỏa kiếm khí liên tục thiêu đốt da thịt của hắn, hắn nhổ ra mấy ngụm máu tươi, sắc mặt cực kì khó coi, đây là lần đầu tiên trong đời hắn bị thương nặng như vậy.

Khung cảnh xung quanh khi hai người chiến đấu cũng không khá hơn bao nhiêu, cây cối khắp nơi đổ xuống, kiếm khí chém ra làm cháy cả một khu vực, chưởng ấn thì tàng phá khắp nơi trên mặt dất, lưu lại rất nhiều cái hố to lớn cực kì kinh khủng.

Đây là trận chiến khó khăn nhất của cả Sở Tích Nguyệt cùng Ảnh Sát, hai người một trận chiến chỉ có thể một người rời đi, chỉ có thể một người sóng sót, trận chiến này sẽ vẫn tiếp tục cho đến khi một người ngã xuống tại Thiên Mộc Lâm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK