Sở Tích Nguyệt bị hút vào thông đạo mà Hoàng Long tạo ra, thông đạo truyền thẳng nàng đến một thảo nguyên xanh bát ngát, khắp nơi toàn là cỏ xanh, xa xa có thể thấy được một cánh rừng thảo mộc trãi dài.
Sở Tích Nguyệt xem hoàng cảnh xung quanh, nàng biết rằng mình hiện tại đã đi đến một nơi khác, thoát ra khỏi Sinh Mệnh Cấm Khu thật sự.
Nàng không biết nơi này là nơi nào, cầm theo Hồng Huyền Táng bay thẳng về phía trước kiểm tra tình hình.
Nơi này là một tiểu thế giới, nhưng mà nồng độ Tiên Khí cưc kì nồng đậm, tinh khiết cực kì, làm cho Sở Tích Nguyệt có chút nghi hoặc, nhưng nàng cũng không nghĩ nhiều mà tiếp tục tìm hiểu.
Sở Tích Nguyệt bay giữa thảo nguyên tiến thẳng đến khu rừng thảo mộc, nhưng nàng bay mãi, bay mãi vẫn không thể đến được rừng thảo mộc, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra, làm sao nàng đã bay được một canh giờ nhưng vẫn ở chỗ cũ, không nhúc nhích được một chút nào.
Lúc này có một con chim bay trên bầu trời, thân hình to lớn với sải cánh rộng gần trăm thước, mỏ và móc vuốt rắn chắc, bén nhọn như kim cương. Toàn thân phủ lông vũ hoàng kim sáng chói, được xem như kim thân bất hoại thể trước tác động của ngoại lực. Tính chất tương đồng với Phượng Hoàng và Côn Bằng.
"Nhân Loại từ đâu đến, dám xuất hiện ở Sinh Mệnh Cấm Khu" Kim Sí Đại Bằng Điểu từ trên không trung mở miệng quát lớn hỏi.
"Là ngươi đang hỏi ta ?" Sở Tích Nguyệt nhìn lên bầu trời nhìn lên bầu trời, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy một con chim to lớn màu hoàng kim như vậy.
"Nhân Loại hỗn xược, dám hỗn xược với bổn vương" Kim Sí Đại Bằng Điểu từ trên bầu trời giơ móng vuốt sắc nhọn vung thẳng đến người Sở Tích Nguyệt.
Sở Tích Nguyệt nhìn thấy móng vuốt hoàng kim to lớn đập xuống chỗ mình, nàng nhếch miệng cười một cái sau đó giơ lên Hồng Huyền Táng, trảm một kiếm về phía Kim Sí Đại Bằng Điểu.
Kim Sí Đại Bằng Điểu tuy là Thần Thú từ thời thượng cổ, nhưng nó chỉ mới ở trình độ Yêu Vương Cảnh làm sao phải là đối thủ của nàng, Kim Sí Đại Bằng Điểu nhìn thấy một đạo kiếm khí đánh thẳng vào móng vuốt của nó vừa tung ra, nó chợt hoảng sợ, muốn vội vàng bay đi nhưng đã quá muộn, nó trúng một kiếm của Sở Tích Nguyệt rơi xuống.
"Con chim ngu ngốc, ngươi dám tấn công ta" Sở Tích Nguyệt một chân đạp lên người Kim Sí Đại Bằng Điểu nói.
"Nhân Loại tha mạng!" Kim Sí Đại Bằng Điểu nằm co ro dưới đất run rẫy nhìn Sở Tích Nguyệt cầu xin.
"Sao ta phải tha cho ngươi, nhìn ngươi đẹp long lanh như thế này chắc chắn ăn rất ngon!" Sở Tích Nguyệt vừa nói vừa chảy nước miếng, nàng đã rất lâu không ăn thịt, hôm nay nàng muốn ăn một bữa thật thịnh soạn, lại có nguyên liệu trước mắt, nàng làm sao có thể bỏ lỡ.
"Đừng ăn ta, ta thịt rất dai, ăn rất không ngon, tha cho ta, cứu mạnggggg........" Kim Sí Đại Bằng Điểu rùng mình khi nghe đến việc Sở Tích Nguyệt muốn ăn mình, hắn thật sự rất uẩn khúc, vừa mới ra ngoài chưa kịp làm gì đã bị nữ ma đầu này đánh bại, còn muốn đem hắn đi làm thịt, hắn thật sự rất hối hận vì không chịu nghe lời mà chạy trốn ra ngoài làm loạn.
"Hừ đừng nói nhiều, hôm nay ta chắc chắn sẽ ăn ngươi" Sở Tích Nguyệt tiếp tục hù dọa Kim Sí Đại Bằng Điều.
"Đại nhân, tha mạng" Kim Sí Đại Bằng Điểu nước mắt nước mũi chảy dài, cả người cứng ngắt, sợ sệt.
"Ngươi có thể giúp được gì cho ta, tại sao ta phải tha cho ngươi, là ngươi tấn công ta trước ".
"Ta có thể đưa người đi xung quanh Sinh Mệnh Cấm Khu, ta biết rất nhiều nơi có Thần Dược" Kim Sí Đại Điểu run run sợ sệt nói.
"Được, vậy mau đưa ta đi tìm Thần Dược" Sở Tích Nguyệt nghe đến Thần Dược đôi mắt tỏa sáng long lanh, lần trước nàng nhìn thấy rất nhiều Thần Dược ở Sinh Mệnh Cấm Khu nơi mà Hoàng Long ở nhưng nàng đâu thể làm gì, dù sao nơi đó cũng là nơi ở của sư huynh nàng, nàng cũng không dám mở miệng xin một hai nhánh Thần Dược, như vậy thật sự không lễ phép.
Sở Tích Nguyệt bỏ chân khỏi người Kim Sí Đại Bằng Điểu sau đó leo lên người nó, Kim Sí Đại Bằng ủy khuất mà vung cánh chở theo Sở Tích Nguyệt bay đi.
"Nhân Loại ngu ngốc, ngươi nghĩ ta dễ dàng dẫn ngươi đi tìm Thần Dược như vậy sao, ta đưa ngươi đến gặp con Thông Thiên Thần Viên kia, ngươi vào địa bàn của nó, ngươi chỉ có một con đường chết" Kim Sí Đại Bằng Điểu suy nghĩ trong đầu, trên miệng nở lên một nụ cười quỷ dị.
Sở Tích Nguyệt cũng không quá để ý đến việc Kim Sí Đại Bằng Điểu giở trò, chỉ cần nó có thể đưa nàng đến chỗ có Thần Dược là được, mọi thứ cản trở trước mắt nàng chỉ cần đánh bại là được, không quá phiền phức, với thực lực hiện tại của nàng có thể dễ dàng làm được điều đó.
Sở Tích Nguyệt ngồi ở trên lưng Kim Sí Đại Bằng Điểu nhìn xung quanh, đánh giá tình hình xung quanh rừng thảo mộc mà Kim Sí Đại Bằng đang bay đến, nàng cũng rất khó hiểu không biết vì sao nàng đi mãi không thể thoát khỏi thảo nguyên mà Kim Sí Đại Bằng bay một lát đã thoát khỏi thảo nguyên một cách dễ dàng.
Nghe Kim Sí Đại Bằng giải thích một hồi nàng mới biết, ở thảo nguyên có trận pháp vây khốn người bên ngoài tiến vào bên trong Sinh Mệnh Cấm Khu nên nàng mới không thể di chuyển một cách tự nhiên như vậy, may mắn nàng gặp được Kim Sí Đại Bằng nên mới có thể dễ dàng thoát khỏi trận pháp.
Sở Tích Nguyệt cũng khá là hài lòng với Kim Sí Đại Bằng, nó giải thích rất nhiều chuyện của nơi này cho nàng, nên nàng cũng yên tâm nó không phản bội nàng, nhưng nàng đâu biết rằng Kim Sí Đại Bằng đang có một ý nghĩ xấu xa trong đầu.
Bay trên bầu trời Sinh Mệnh Cấm Khu được hai giờ, cuối cùng thì cũng đến nơi có Thần Dược mà Kim Sí Đại Bằng nói, từ xa đã ngửi thấy mùi thảo dược thơm ngát, làm toàn thân của nàng run lên vì hương phấn, Bất Diệt Thiên Công biểu thị muốn thôn phệ toàn bộ số Thần Dược này.
Bay đến một sơn cốc gần đó, mùi thảo dược tỏa ra từ sơn cốc này vô cùng nồng đậm, chỉ cần nghe mùi thôi đã biết bên trong có rất nhiều Thần Dược nằm bên trong sơn cốc này, nàng cũng biết nơi có Thần Dược cũng sẽ có nguy hiểm.
"Được rồi dừng lại, ngươi đứng đây đợi ta, ta vào bên trong hái Thần Dược, nếu ngươi mà chạy trốn để ta bắt được ta sẽ ăn ngươi!" Sở Tích Nguyện dặn dò, trong lời nói có vài phần đe dọa.
"Biết rồi đại nhân" Kim Sí Đại Bằng khuôn mặt giả bộ ủy khuất nói.
"Ngươi không biết có thể sống được hay không mà còn dám đòi ăn ta, nhân loại ngu ngốc" Kim Sí Đại Bằng suy nghỉ trong đầu cười quỷ dị.
Sở Tích Nguyệt nhảy xuống khỏi lưng Kim Sí Đại Bằng, cước bộ thật nhanh chạy đến sơn cốc tỏa ra mùi Thần Dược.
Trong sơn cốc Thông Thiên Thần Viên cảm nhận được có người đến gần, nó không chần chừ đứng thẳng dậy tung quyền hướng đến Sở Tích Nguyệt đánh tới.
Sở Tích Nguyệt cảm nhận được một tia nguy hiểm tránh né sang một bên, may mắn nàng có Tử Cực Huyết Ma Đồng có thể cảm nhận được nguy hiểm mới có thể tránh một quyền này của Thông Thiên Thần Viên.
ẦM! ẦM!
"Gràoooooooooooooooooo"
"Nhân loại từ đâu đến, dám xông vào địa bàn của bản Hoàng, muốn chết" Thông Thiên Thần Viên to lớn cao hơn trăm trượng, thân thể vàng óng, cả người tràn đầy sức mạnh, hay tay vỗ ngực ầm ầm, nhìn nàng tức giận nói.
"Mau giao toàn bộ Thần Dược ra, ta có thể tha cho ngươi một mạng" Sở Tích Nguyệt giọng nói trắng trợn, đúng cách đang đi ăn cướp.
"Hừ, nhân loại muốn chết, dám nhòm ngó đến Thần Dược của bản Hoàng, nên giết" Thông Thiên Thần Viên hừ lạnh, một thân lạnh toát cự lực bùng nổ, tung một quyền đánh về phía Sở Tích Nguyệt.
Quyền này mang theo trăm vạn cân cự lực, Thông Thiên Thần Viên lấy sức mạnh làm chủ, nhục thân cường hoành là vương giả trong Yêu Tộc, sức mạnh cơ thể cực kì khủng bố.
"Hừ, vậy bổn cô nương cũng không khách sáo" Sở Tích Nguyệt mở miệng, Tiên Ma Lực lượng tràn ra, trên tay cầm Hồng Huyền Táng Tiên Ma Lực khuếch tán, tạo nên một đạo kiếm khí nửa đen nửa trắng như Âm Dương cách biệt, xuyên thủng cả hư không mà đánh tới.
"Trảm Ngã Minh Đạo Kiếm: Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm" Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm là một trong năm chiêu thức của Trảm Ngã Minh Đạo Kiếm mà nàng đã ngộ ra trước đây, hôm nay nàng dùng kiếm này để đánh bại Thông Thiên Thần Viên.
Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm cùng Cự Quyền trăm ngàn cân lực lượng va vào nhau tạo nên một vụ nổ khủng khiếp, cả một khung rừng gần như san bằng, một mảnh rừng thảo mộc bị kiếm khí xé nát, Thông Thiên Thần Viên cũng trúng một kiếm bay ra xa cách đó mấy trăm dặm.
ẦM! ẦM!
SOẸT! SOẸT!
Thông Thiên Thần Viên cực kì tức giận, từ trăm dặm chạy với một tốc độ thật nhanh lao tới chỗ Sở Tích Nguyệt.
Sở Tích Nguyệt ở trên bầu trời nhìn thấy Thông Thiên Thần Viên quay lại, cả người nàng sát khí cùng Tiên Ma Lực khuếch trướng mà ra, tạo ra một lĩnh vực cực kì kinh khủng.
"Tu La Lĩnh Vực" Sở Tích Nguyệt nhẹ giọng nói, toàn bộ xung quanh đều đóng băng cả một khu vực, từ xa Thông Thiên Thần Viên cảm nhận được sát khí cực kì kinh khủng, nó lui lại mấy bước không dám đến gần.
Bên ngoài Kim Sí Đại Bằng nhìn thấy Sở Tích Nguyệt đánh văng Thông Thiên Thần Viên, sau đó lại mở ra Tu La Lĩnh Vực làm cho nó dựng lên hết cả mười hai cái lông vũ, cả người run run, nhìn Sở Tích Nguyệt như Ma Thần hiện thế.
"Nữ nhân này thật đáng sợ" Kim Sí Đại Bằng nuốt một ngụm nước bọt lẩm bẩm.
Bên trong sơn cốc, Thông Thiên Thần Viên nhìn thấy Sở Tích Nguyệt mở ra Tu La Lĩnh Vực nhìn chằm chằm mình, nó cảm giác được nguy hiểm đến tính mạng, nó biết rằng nó mà dám lại gần hay trái ý nàng một lần nữa, tính mệnh của nó chắc chắn không giữ được.
"Bằng hữu, thu lại sát khí, dĩ hòa vi quý, dĩ hòa vi quý a !" Thông Thiên Thần Viên nhẹ giọng nói.
"Vậy ngươi có giao Thần Dược cho ta hay không, ta sẽ không lấy hết của ngươi" Sở Tích Nguyệt sát khí lại bùng nổ, như đang cảnh cáo Thông Thiên Thần Viên.
"Cứ tự nhiên, cứ tự nhiên" Thông Thiên Thần Viên trong lòng cực kì đau nhói, nhưng vì giữ mạng nó đành giao ra toàn bộ Thần Dược mà nó bảo quản bấy lâu nay.
Danh Sách Chương: