"Tiểu bối đánh không lại, Trưởng bối lại đến, đây là cách hành xử của Ngũ Đại Thế Gia các ngươi" Sở Tích Nguyệt ở trên lầu giọng nói truyền xuống, âm thanh truyền khắp cả Linh Văn Khách Sạn.
"Đạo hữu, tiểu bối không hiểu chuyện, đã đắc tội với đạo hữu, đạo hữu có thể nể mặt Bạch Y Môn chúng ta tha cho chúng một lần" Bạch Thiển giọng nói có mấy phần lễ độ, nàng không muốn chuyện này ngày càng thêm lớn.
"Từ nãy đến giờ ngươi cứ gọi ta là đạo hữu, ta cũng không phải cái gì đạo hữu của ngươi, Bạch Y Môn là cái thá gì ta phải nể mặt" Sở Tích Nguyệt giọng nói có có mấy phần không vui, trên tay nâng lên ly rượu một hơi uống hết.
"Đạo hữu, chẳng lẽ muốn cùng Bạch Y Môn và Đế Vương Môn đối đầu, đạo hữu phải biết cho dù là các đại Tông Môn của Tiên Giới cũng không dám đắc tội chúng ta" Bạch Thiển giọng nói tỏa ra mấy phần tức giận, nàng lần đầu tiên nhìn thấy có người ngông cuồng đến vậy.
Suốt mấy vạn năm qua Ngũ Đại Thế Gia luôn đứng hàng đầu ở Tiên Giới, trong đó Bạch Y Môn, Đế Vương Môn hai đại gia tộc lừng lẫy Tiên Giới, thế hệ trẻ nhân tài xuất hiện lớp lớp, khắp Tiên Giới không ai không kính trọng, không ai dám đắc tội bọn họ một chút nào, còn chưa nói đến sau lưng bọn họ còn có Thiên Đình che chở, Thiên Đình là một trong những đỉnh cấp thế lực cho dù là Diệt Ma Điện đã xuất hiện lâu đời cũng phải kiên nể mấy phần.
"Haha, Ngươi cũng thật buồn cười, các Tông Môn khác như thế nào bản Đế không quan tâm, chỉ là một gia tộc nho nhỏ cũng muốn uy hiếp bổn Đế" Sở Tích Nguyệt giọng nói lạnh lùng, uy áp từ trên người tỏa ra.
Trên lầu Sở Tích Nguyệt lộ ra uy áp, uy áp tỏa ra khắp toàn bộ Linh Văn Khách Sạn, bao phủ toàn bộ mọi người.
Đám người Bạch Thiển thần hồn, chợt cứng lại, gánh chịu vô tận trùng kích.
Thậm chí Vương Chấn Thiên không kịp chuẩn bị, thân thể lảo đảo, thổ huyết, bị uy áp đè ép xuống đất, trên trán mồ hôi lạnh chảy ra không ngừng.
Người trên lầu tỏa ra uy áp thật đáng sợ!
Bạch Thiển giờ phút này là người tỉnh táo nhất trong đám người, nàng thật sự không thể tin được chỉ một luồng uy áp liền làm cho mấy người bọn họ, tinh thần, thần hồn bị vô tận trùng kích, nếu như không phải nàng thần hồn cường đại, giờ phút này nàng cũng không khác gì đám người Vương Chấn Thiên mà quỳ rạp xuống đất.
"Đạo hữu thật sự, muốn đối đầu với Ngũ Đại Thế Gia sao?" Bạch Thiển liên tục chịu đựng áp lực, lần này nàng đã không giữ được dáng vẻ xinh đẹp động lòng người, trong miệng nhổ ra một ngụm máu lớn.
"Bạch Thiển, chuyện của các ngươi liên quan gì đến Ngũ Đại Thế Gia, đừng lôi Diệp Gia chúng ta vào!" Diệp Vũ từ trên lầu, giọng nói truyền xuống dưới, hắn từ đầu đến cuối đều ở Linh Văn Khách Sạn, chuyện này từ đầu hắn cũng hiểu rõ một chút. Tuy rằng vị cường giả thần bí có mấy phần không đúng, nhưng tính cách của đám tiểu bối của Bạch Y Môn, Đế Vương Môn đúng là không làm cho người ta ưu thích.
Diệp Vũ trước nay vân du tứ hải, từ khi bước vào Bất Hủ Tiên Đế đến nay, hắn chưa từng xuất hiện ở Đế Đô Tiên Giới lần nào, lần này đi ngang qua là nhớ rượu ở Linh Văn Khách Sạn, cũng là về thăm người thân một chút, hắn từ trước đến này không xen vào việc tranh đấu của gia tộc, nhưng có người muốn kéo Diệp Gia vào vũng nước bùn thì không được.
"Diệp Vũ, ngươi trở về lúc nào? Tại sao lại bên vực người ngoài?" Bạch Thiển tức giận ngước lên nhìn Diệp Vũ nói lớn.
"Ta trở về thì có liên quan gì đến các ngươi, hay là các ngươi sợ ta lại làm mất uy phong của Đế Vương Môn, Bạch Y Môn các ngươi" Diệp Vũ khuôn mặt thay đổi, giọng nói có mấy phần tức giận.
"Ngươi......." Bạch Thiển tức giận không nói nên lời.
"Chuyện của Ngũ Đại Thế Gia các ngươi ta không quan tâm, nếu đã đến thì quỳ xuống đi" Giọng nói lạnh lùng, uy áp tỏa ra, nhấn ép bốn người Bạch Thiển quỳ xuống.
"Ngươi........"
Đám người Bạch Thiển cảm nhận uy áp một ngày càng mạnh, như có một ngọn thái sơn ép xuống người bọn hắn, không cho bọn hắn sử dụng khí lực đứng đây, ngay cả sử dụng đến Tiên Lực cũng không thể đứng dậy, bọn họ chỉ còn có cách thiêu đốt Tiên Nguyên mà đứng lên.
"Ồ lại thiêu đốt Tiên Nguyên, đúng là ngu ngốc" Sở Tích Nguyệt lắc đầu cười cười, nàng không nghĩ đám người này lại ngu ngốc đến như vậy, phải biết Tiên Nguyên nếu như thiêu đốt, thì khó lòng mà bù đắp lại, ngay cả nàng sở hữu Bất Diệt Thiên Công cũng không dám làm điều này.
"Nếu các ngươi đã muốn chết, ta liền giúp các ngươi" Sở Tích Nguyệt cả người sát khí lộ ra, toàn thân khí cơ bùng nổ, nàng nhẹ nhàng phất tay một cái vô số bọt nước trở thành kiếm khí, vô cùng vô tận trùng kích năm người Bạch Thiển.
"Mông Lung Kiếm Quyết: Thủy Lưu Trảm"
Sở Tích Nguyệt nhẹ nhàng phất tay trái, tay phải cầm ly rượu tự nhiên mà uống, giống như giết đám người Bạch Thiển chỉ là chuyện đơn giản giống như giết đám kiến.
Đám người Bạch Thiển sau khi thiêu đốt Tiên Nguyên muốn lao lên đánh một trận, nhưng chưa kịp làm gì thì đã chết ngay tại chỗ, nhẹ nhàng một đạo kiếm khí liền giết Gia Chủ, Đại Trưởng Lão của Bạch Y Môn, hai Trưởng Lão của Đế Vương Môn.
Sở Tích Nguyệt cũng muốn thôn phệ đám người phía dưới, nhưng làm như vậy kế hoạch của nàng liền sẽ không suôn sẻ, nàng đành phải có gắng ép Bất Diệt Thiên Công, không cho nó tự động vận chuyển.
Vương Vũ Long, Bạch Vân Thiền, Vương Thiên Long ba người không tin được những điều bọn họ nhìn thấy, Gia Chủ, Đại Trưởng Lão của Bạch Y Môn vậy mà bị giết ngay lập tức, ngay cả một chút phản kháng đều không thể phản kháng.
Bạch Vân Thiền lúc này trong nội tâm điên cuồng khủng hoảng, nàng không biết bản thân nàng đắc tội phải thứ gì, ngay cả Gia Chủ của Bạch Y Môn cũng dám giết, vậy thì nàng chỉ là một nho nhỏ Tiên Tôn Cảnh thì kết cục của nàng rốt cuộc ra làm sao.
Diệp Vũ ngồi ở trên lầu nhìn xuống cũng kinh ngạc bội phần, hắn không tin rằng vị này cường giả lại quyết đoán như vậy, chỉ một hai câu không hợp liền giết người, người này chẳng lẽ không sợ Bạch Y Môn, Đế Vương Môn sao? Rốt cuộc thực lực của nàng như thế nào mới có tự tin đến như vậy.
..................
..................
Bạch Y Môn.
Ngọc bài của Bạch Thiển, Bạch Hải My bị vỡ nát, các Trưởng Lão khác cũng cảm nhận được, rốt cuộc chuyện gì xảy ra, tại sao ngọc bài của hai vị Gia Chủ, Đại Trưởng Lão vở nát, không phải chỉ đi cứu Bạch Vân Thiền thôi sao? Chẳng lẽ đi cứu người mất luôn cả mạng, rốt cuộc là ai gây ra chuyện này.
Bên trong mật thất của Bạch Y Môn, hai vị già nua lão nhân xuất hiện, các nàng cũng cảm nhận được ngọc bài của Bạch Thiển vỡ nát, tuy là không biết chuyện gì xảy ra, nhưng ngọc bài vỡ nát đồng nghĩa với cái chết, Gia Chủ chết như vậy bọn họ thân là Lão Tổ của Bạch Y Môn cũng muốn ra ngoài xem một chút rốt cuộc có chuyện gì.
"Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Tại sao ngọc bài của Thiển Nhi lại vỡ nát?" Hai vị Lão Tổ tức giận đùng đùng, nhìn các Trưởng Lão của Bạch Y Môn tức giận quát mắng.
"Bẩm hai vị Lão Tổ, sáng nay Gia Chủ, Đại Trưởng Lão cùng nhau ra ngoài cứu Bạch Vân Thiền, không hiểu lý do gì hiện tại ngọc bài lại vỡ nát."
"Hừ, lại có chuyện đó, Bạch Thiển rốt cuộc đi nơi nào, bổn Tọa cũng muốn xem kẻ nào lại có gan giết Gia Chủ của Bạch Y Môn chúng ta" Bạch Thải Vân tức giận, từ khi nàng truyền lại chức Gia Chủ cho Bạch Thiển đến nay đã hơn vạn năm, uy thế của Bạch Y Môn chưa một lần suy giảm, thậm chí là càng ngày càng cao, nàng rất hài lòng với Bạch Thiển, nhưng hôm nay nàng lại nghe tin Bạch Thiển bị người khác giết chết, nàng không kìm được lửa giận, muốn lập tức giết chết người sát hại Bạch Thiển.
"Bẩm Lão Tổ, Gia Chủ cùng Đại Trưởng Lão đi đến Linh Văn Khách Sạn, còn chuyện gì xảy ra đệ tự thật sự không biết rõ" Nhị Trưởng Lão cái trán chảy đầy mồ hôi lạnh, nàng nhìn thấy Lão Tổ tức giận như vậy, nàng cũng không kìm được trong lòng sợ hãi.
Bạch Thải Vân cùng Bạch Thải Nguyệt tức giận, hai người phi hành với tốc độ cực nhanh đi đến Linh Văn Khách Sạn, các nàng muốn xem kẻ nào dám động đến uy nghiêm của Bạch Y Môn.
....................
....................
Đế Vương Môn.
Vương Vấn Long đang bên trong mật thất tu luyện, cảm nhận được ngọc bài của Vương Chấn Hào, Vương Chấn Thiên vỡ nát, không phải hai người bọn họ cùng Vương Thiên Long đi ra ngoài cứu Vương Vũ Long sao, lý do gì lại kiến cho ngọc bài vỡ nát.
Vương Vấn Long bước sâu vào bên trong mật thất, hắn khom người hành lễ trước hai lão nhân đang bế quan tu luyện.
"Vấn Long chuyện gì?" Vương Lạc nhìn Vương Vấn Long hỏi.
"Lão Tổ, Chấn Hào, Chấn Thiên bị người khác giết chết rồi!" Vương Vấn Long khom người nói.
"Chuyện này ngươi giải quyết là được, sao phải làm phiền đến chúng ta"
"Lão Tổ, người này lai lịch không rõ ràng, tu vi cũng cực kỳ cao cường, đệ tử sợ một mình không phải đối thủ của người này, kính xin hai vị Lão Tổ ra tay giúp đỡ" Vương Vấn Long khuôn mặt lo lắng, trịnh trọng nói, hắn thật sự không nắm chắc mới dám đi mời hai vị Lão Tổ.
"Được rồi, ta cũng muốn ra ngoài một chuyến xem như thế nào. Vương Hiền đệ thì sao?" Vương Lạc nhìn sang người ngồi bên cạnh hỏi.
"Ta đi cùng huynh, ta cũng muốn xem kẻ nào lại co gan giết người của Đế Vương Môn chúng ta ngay tại Đế Đô như vậy" Vương Hiền tiếp lời.
"Vấn Long, ngươi dẫn đường, cùng chúng ta đi!".
"Vâng"
Vương Vấn Long chắp tay hành lễ, may mắn hắn có thể mời được hai vị Lão Tổ ra ngoài. Nếu để một mình hắn chuyện này liền khó giải quyết.
Ba người bước ra khỏi mật thất phi hành với tốc độ nhanh nhất đến Linh Văn Khách Sạn.
Bốn vị Lão Tổ của Đế Vương Môn, Bạch Y Lâu cuối cùng cũng tụ họp tại Thiên Linh Khách Sạn.
Danh Sách Chương: