Mục lục
Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



“Tiểu tử ngươi tìm nhầm người, Mê Linh Sâm Lâm tuy có nhiều tài nguyên không giả, nhưng bởi vì chúng ta không thể ra ngoài, số lượng yêu tộc lại ngày càng nhiều nên tài nguyên dù nhiều vẫn cung không đủ cầu, tuy mang tiếng thế lực Chí Tôn nhưng chắc chắn nghèo hơn ngươi.”

Bồ Ma Thụ hờ hững đáp trả yêu cầu tham lam của tên tiểu tử thúi.

“Hừ, vậy sao rất nhiều tu sĩ bên ngoài từng đạt được cơ duyên trong Mê Linh Sâm Lâm?” Lạc Nam bất mãn hỏi.

“Những cơ duyên và truyền thừa đó là do các cường giả chết trong trận chiến năm xưa lưu lại, đạt được hay không tất cả đều tùy vào duyên phận, không thể cưỡng cầu.” Bồ Ma Thụ vẫn đạm mạc trả lời:

“Nếu không tôn trọng ý nguyện những người đã khuất, lão phu cũng đã cướp sạch hết rồi, nào để tu sĩ bên ngoài các ngươi tiến vào tầm bảo?”

Lạc Nam có phần ảo não, hắn cũng hiểu trong trận đại chiến năm xưa khi Tu La Giáo và các đại tộc Thần thú vây công, phần lớn của cải và tài sản của Bách Yêu Cung đều bị các phương đoạt đi, những năm này yêu tộc trong Mê Linh Sâm Lâm sinh tồn cũng không dễ.

Ngoài ra hắn thừa biết Bồ Ma Thụ vẫn còn tích lũy chút tài nguyên quý giá, nhưng đó là gia tài lão để lại cho hậu duệ của Cửu Yêu Chí Tôn sau này, xem trọng hơn cả tính mạng nên tuyệt đối sẽ không lấy ra.

Nghĩ nghĩ một hồi, Lạc Nam chưa chịu bỏ qua nói: “Nếu không tiền bối cho ta một đòn công kích cấp Chí Tôn làm thủ đoạn giữ mạng cũng được?”

“Ngươi không dám nhận!” Bồ Ma Thụ cười nhạt:

“Công kích của ta một khi sử dụng ở bên ngoài sẽ có cường giả cảm ứng được, đến khi đó rất nhiều kẻ thực lực cường đại sẽ biết rằng có một gốc Bồ Ma Thụ còn tồn tại, bọn chúng sẽ tìm đến ngươi hỏi thăm rất nhiều”

Lạc Nam rùng mình, cười khan một tiếng đành thôi...

“Bất quá có một thứ lão phu nghĩ sẽ hợp với ngươi...” Bồ Ma Thụ đột nhiên nói.

“Không biết là thứ gì?” Lạc Nam hưng phấn hỏi.

“Vũ Kim, mang hắn đi luyện thể!” Bồ Ma Thụ nhàn nhạt phân phó.

Vũ Kim cung kính gật đầu: “Tuân lệnh!”

......

“Lạc tiểu hữu, nơi này được chúng ta xưng là Bồ Ma Giang, do Bồ Ma Thụ tiền bối dùng lực lượng của mình tạo thành nhằm giúp các hậu bối Yêu Tộc rèn luyện thể phách.”

Vũ Kim giọng điệu tự hào giới thiệu.

Lạc Nam đưa mắt nhìn, phía trước là một con sông lớn màu đen kịt, nhìn thì sóng yên gió lặng, nhưng hắn có thể cảm nhận được loại lực lượng cường đại ẩn chứa trong từng giọt nước màu đen đó.

Mỗi một giọt nước này đều là do Bồ Ma Thụ dùng lực lượng cường đại ngưng tụ thành, có tác dụng rèn luyện thể phách, cường thân kiện thể, rất thích hợp cho Thể tu.

Cũng phải mà thôi, Yêu Tộc ngoại trừ huyết mạch thì còn rất chú trọng cường độ thân thể, đa số Yêu Tộc đều là Thể tu, vì vậy có một nơi chuyên dụng dùng để luyện thể cũng là điều dễ hiểu.

Bất quá thông thường người khác luyện thể bằng tài nguyên, Mê Linh Sâm Lâm lại cần đến cường giả Chí Tôn sáng tạo hoàn cảnh tu luyện, đủ thấy tài sản tích lũy của bọn hắn thật sự không nhiều.

Lạc Nam có chút hưng phấn, hiện tại cả Hồn tu và Nguyên tu đều đã là Đại Thánh, chỉ riêng Thể tu vẫn còn kém hơn.

Đây là cơ hội tốt...

Không hề do dự, hắn trực tiếp nhảy vào bên trong Bồ Ma Giang.

PHỐC!

Máu thịt cuồng phún, toàn bộ cơ thể Lạc Nam lập tức nổ tung.

“Không thể!” Vũ Kim hoảng sợ quát to một tiếng, thầm mắng tên tiểu tử nóng nảy.

Bồ Ma Giang là do Chí Tôn ngưng tụ lực lượng, mức độ cường đại của nó ngay cả Thể Thánh Đế rèn luyện cũng có hiệu quả, cái tên này vậy mà liều lĩnh xông vào, chẳng phải tìm chết sao?

Vũ Kim tâm trạng chìm vào đáy cốc, thầm nghĩ vừa kết thành đồng minh mà tiểu tử này chết rồi, làm sao bàn giao với Bồ Ma Thụ tiền bối?

“Móa nó, thật cuồng bạo nha.”

Đột ngột có thanh âm mắng chửi truyền vào trong tai.

Vũ Kim trừng mắt nhìn, phát hiện thì ra Lạc Nam vẫn chưa chết.

Ngược lại lúc này đang có một bộ xương cốt màu đồng cổ lấp lóe kim quang đang được Bồ Ma Giang vây quanh, bên ngoài xương cốt là lục phủ ngũ tạng, da thịt, máu huyết và các kinh mạch đang liên tục phục hồi và hủy hoại.

Linh hồn của Lạc Nam lơ lửng đánh giá cơ thể mình được Bồ Ma Giang rèn luyện, mức độ hiệu quả vượt xa tưởng tượng của hắn.

“Đó là Phật Cốt?”

Chứng kiến bộ khung xương của Lạc Nam, Vũ Kim âm thầm kinh dị, không nghĩ đến tiểu tử này lại có được thiên phú cao như vậy.

Phật Cốt là một trong những thiên phú tốt nhất của Phật tu, nó là nơi chứa đựng Phật Văn, gia tăng sức mạnh của Phật Văn và các loại Phật Kỹ được đánh ra.

Trong quá khứ, rất nhiều cường giả Phật tu thèm khát một nhánh Phật Cốt còn không có, nào ngờ cả khung xương của Lạc Nam đều là Phật Cốt.

Bất quá dù là Phật Cốt lợi hại thì lúc này nó cũng đang được Bồ Ma Giang rèn giũa, tăng cường đẳng cấp.

Vũ Kim đứng ở trên bờ quan sát, phát giác được tốc độ sinh ra máu thịt của Lạc Nam ngày càng nhanh hơn.

“Tốc độ luyện thể thật kinh khủng!” Vũ Kim nhịn không được hít sâu một hơi.

Đồng thời hắn cũng phải âm thầm thán phục và tán thưởng ý chí, nghị lực của Lạc Nam.

Ngay cả hắn mỗi lần luyện thể bên dưới Bồ Ma Đàm còn nhăn mặt nhíu mày, đau đớn đến mức phải buột miệng rên rỉ.

Không ngờ Lạc Nam lại vô cùng tập trung, linh hồn biểu hiện cảm xúc bình tĩnh, bất chấp đau đớn tầng tầng lớp lớp từ cơ thể thay da đổi thịt liên tục truyền đến vẫn không hề hấn gì.

Thật ra Bồ Ma Giang này tuy rằng lợi hại nhưng cảm giác đau đớn mà nó mang đến còn thua xa Phản Tỉnh Huyết Hồ.

Ngay cả các nữ nhân của Lạc Nam còn chịu đựng được để thông qua Phản Tỉnh Huyết Hồ thì huống gì là hắn?

Đối với một kẻ đã từng kinh qua vô số lần sinh tử thăng trầm như hắn, đau đớn về nhục thể từ lâu đã không còn đáng sợ, càng không đủ làm hắn cau mày.

Ngay cả Luyện Hồn Nguyện Tử Ấn tra tấn trực tiếp nơi linh hồn còn không thể khuất phục hắn, vậy cơn đau thể xác có đáng là gì?

Hiện tại nếu có kẻ thù nào muốn tra tấn Lạc Nam, e rằng chỉ còn cách duy nhất là tác động lên tinh thần, tâm cảnh và điểm mấu chốt của hắn bằng cách động vào thân nhân của hắn mà thôi.

Thấy Lạc Nam chăm chú như vậy, Vũ Kim cũng giúp hắn kích hoạt Gia Tốc Trận bên dưới Bồ Ma Giang, đẩy nhanh tốc độ luyện thể.

Bách Yêu Cung vậy mà còn lại chút nội tình, Gia Tốc Trận này có tiến độ nhanh gấp 300 lần thời gian thực.

Lạc Nam bắt đầu vui mừng, hắn phát giác được giới hạn mà Bồ Ma Giang mang đến cho mình không chỉ dừng lại ở Đại Thánh Sơ Kỳ.

Sau khi trở thành Đại Thánh Sơ Kỳ, hắn vẫn tiếp tục hấp thụ sức mạnh từ Bồ Ma Giang tiếp tục luyện thể.

......

Tu luyện không ngày tháng, Lạc Nam chính thức đặt chân vào Đại Thể Thánh Trung Kỳ, tu vi Thể tu tạm thời dẫn đầu so với Nguyên tu và Hồn tu.

Tài nguyên luyện thể do Chí Tôn tạo ra không phải nói giỡn.

Nhưng cũng chính lúc này, hắn phát giác được cơ thể của mình đã sinh ra kháng cự đối với năng lượng từ Bồ Ma Giang.

Hiển nhiên nó đã kén chọn, không thể tiếp tục mượn nhờ nguồn tài nguyên này để thăng cấp nữa.

Lạc Nam hơi tiếc nuối chép miệng, nhảy ra khỏi Bồ Ma Giang trong ánh mắt chấn kinh của Vũ Kim.

Toàn thân trần trụi, cao lớn và cân đối, từng khối cơ bắp như được tạo hóa tỉ mỉ điêu khắc mà thành ẩn chứa lực lượng cường đại, hơi thở nam tính và cái côn thịt ngoại cỡ hùng hổ ngẩng cao đầu.

Phối hợp khuôn mặt tà mị anh tuấn, quả thật có thể mê hoặc trí mạng mọi oán phụ phu nhân.

Nhưng Vũ Kim đương nhiên sẽ không vì hình dáng của Lạc Nam mà chấn kinh, hắn lắp bắp nói:

“Tiểu hữu, Bồ Ma Giang thật sự đã vô dụng đối với ngươi sao?”

Xem quá trình luyện thể của Lạc Nam từ đầu đến cuối, Vũ Kim cũng chứng kiến tất cả.

Phải biết rằng Bồ Ma Giang này là thứ đủ để một vị Thể Thánh Vương rèn luyện đến khi đột phá Thể Thánh Đế cũng được, vì độ cao cấp của nó khiến cho Thể tu có thể ỷ lại và rèn luyện không ngừng chỉ cần đủ ý chí và nghị lực.

Nhưng cái tên quái thai trước mắt lại kỳ dị vô cùng, chỉ từ Tiểu Thể Thánh đột phá đến Đại Thể Thánh Trung Kỳ mà thôi, sau đó Bồ Ma Giang liền lập tức trở nên vô dụng đối với hắn, những giọt nước ẩn chứa sức mạnh tàn phá kia hoàn toàn không thể giúp cường độ thân thể hắn tiến triển thêm chút nào nữa.

Phải biết rằng theo như dự kiến của Vũ Kim lúc đầu, chỉ cần Lạc Nam chịu đựng được khoảng vài ngàn năm trong Bồ Ma Giang sẽ có thể luyện đến mức Thể Thánh Vương.

Nào ngờ mọi chuyện hoàn toàn sai lệch, kẻ này không thể đánh giá theo lẽ bình thường.

“Cơ thể ta có chút đặc biệt, độ kháng tính của nó cao hơn người thường” Lạc Nam bất đắc dĩ giải thích:

“Cũng không phải Bồ Ma Giang yếu đi, mà vì cơ thể ta đã thích nghi với nó, cần phải đổi nguồn lực lượng khác mới tiến bộ thêm được nữa.”

Việc sở hữu Bất Hủ Diễn Sinh Kinh và Vạn Cổ Bất Hủ Thân khiến con đường luyện thể của hắn luôn trắc trở chông gai hơn người thường, không chỉ cứ đủ tài nguyên là được, mà nó còn đòi đa dạng tài nguyên, đa dạng hoàn cảnh.

Bằng không cũng giống như trường hợp của Bồ Ma Giang, chỉ giúp Thể tu tiến triển đến một mức nào đó là trở nên vô dụng.

“Haizz...!” Vũ Kim lắc đầu thở dài, cảm khái nói:

“Lão phu đột nhiên cảm giác may mắn, kết minh với yêu nghiệt như ngươi nói không chừng là quyết định sáng suốt của chúng ta.”

“Đó là đương nhiên rồi!” Lạc Nam cười hắc hắc, Bá Y bao phủ toàn thân, hắn đâu có thói quen trần truồng trước mặt lão già?

Có chút thèm thuồng nhìn Bồ Ma Giang, hắn nói: “Nơi này nhiều như vậy, cho tại hạ xin một hồ được không?”

Thê tử có không ít người cũng là Thể tu, như Võ Tam Nương, Đình Manh Manh, Cự Mỹ Anh các nàng...

Hắn muốn đem một lượng Bồ Ma Giang về cho các nàng luyện thể.

“Cái này...!” Vũ Kim chưa biết đáp trả ra sao, thanh âm của Bồ Ma Thụ đã truyền đến:

“Cứ lấy bao nhiêu tùy thích.”

Tài nguyên cao cấp thì lão không có cho, nhưng riêng lực lượng của bản thân mình cũng chẳng có gì phải keo kiệt cả.

“Đa tạ tiền bối!” Lạc Nam vui vẻ chắp tay.

Hắn động ý niệm, liền thu khoảng một hồ chứa nước Bồ Ma Giang vào trong Đan điền của mình, tạo thành một chỗ luyện thể mới trong Linh Giới Châu.

......

“Mẫu thân, đã xong rồi chứ?” Lạc Nam rời khỏi địa phương luyện thể, nhìn Ninh Vô Song hỏi.

“Yên tâm, xem như hoàn tất!” Ninh Vô Song thoải mái cười.

Nàng và nhi tử đã thương lượng sẽ bố trí đầu ra của một Truyền Tống Trận ngay tại địa bàn của Bồ Ma Thụ.

Mà lối vào của Truyền Tống Trận sau khi trở về sẽ bố trí ở Lạc gia.

Như vậy ngày sau một khi Lạc gia gặp nguy hiểm, tất cả tộc nhân đều sẽ dễ dàng truyền tống đến Mê Linh Sâm Lâm ẩn náu.

Nếu kẻ địch vẫn truy sát xông vào, kết cục của bọn hắn chính là táng thân tại Mê Linh Sâm Lâm.

Đây là mục đích chính của Lạc Nam cho chuyến đi lần này.

Một khi không cần lo lắng về an nguy của tộc nhân Lạc gia, hắn và mẫu thân đã có thể an tâm chơi tới cùng với Càn Quân Thánh Đế.

“Có thể đi được chưa?” Bích Tiêu có phần mất kiên nhẫn lên tiếng.

Lạc Nam gật gật đầu, thu Thủy Triều Tịch và mẫu thân vào trong Thất Tinh Nhẫn.

Về phần Dạ Thanh Thu đã sớm trở về Dạ Linh Tộc, nàng lo lắng nếu bản thân rời đi quá lâu không có ai tọa trấn Vĩnh Dạ Thung Lũng, chẳng may có kẻ đánh vào thì phiền toái.

“Bồ Ma Thụ tiền bối và các vị trưởng lão, tiểu tử đi trước một bước, đa tạ các vị chiếu cố.” Lạc Nam chào tạm biệt.

“Đi thôi, đừng quên ngươi chỉ có thời hạn 300 năm” Bồ Ma Thụ thăm thẳm nói một tiếng, lại trở về trạng thái ngủ say như án binh bất động.

Lạc Nam còn chưa kịp nói thêm câu nào, Bích Tiêu đã xách lấy cổ hắn.

Một chân đạp ra, không gian dịch chuyển toàn diện biến mất.

......

Hằng La Đại Hải...

“Chậm đã nha, chóng mặt quá.”

Lạc Nam ho khan kịch liệt, vừa rồi chỉ cảm thấy trời đất xung quanh quay cuồng, việc na di không gian cùng một vị Chí Tôn với tốc độ và khoảng cách kinh khủng trong nháy mắt thật sự quá nhức đầu chóng mặt, áp lực quá lớn, ngay cả thân thể Đại Thánh Trung Kỳ của hắn cũng rạn nứt vì không chịu đựng nổi.

“Vừa rồi chẳng phải rất oai phong sao? Lợi dụng bổn nương nương để kết minh cùng Chí Tôn rất mây trôi nước chảy, hiện tại sao lại chật vật như vậy?” Bích Tiêu Nương Nương lạnh nhạt mở miệng, thanh âm có chút trêu tức.

“Sư thúc à, ngài đại nhân không chấp nhặt tiểu nhân mà, chỉ đứng im một chỗ đã khiến Bồ Ma Thụ phải kiêng dè, thật sự quá mức oai tuyệt, tiểu tử kính ngưỡng không dứt!” Lạc Nam cười hề hề, vận chuyển Bất Diệt Viêm trị thương.

“Bớt nói nhảm đi, đồ đệ đâu?” Bích Tiêu đòi người.

“Sư bá đâu nha?” Lạc Nam đưa mắt nhìn xung quanh, chẳng phải nói người muốn thu đồ đệ là đại tỷ của Bích Tiêu và Đông Hoa Chí Tôn sao? Vì sao chưa thấy mặt?

“Đại tỷ ở đây!” Bích Tiêu duỗi ra cánh tay nõn nà tinh mỹ không chút tỳ vết.

Lạc Nam trừng mắt nhìn, phát giác được một chiếc Nhẫn màu trắng tinh khiết, không biết được làm từ chất liệu gì đang đeo trên tay Bích Tiêu sáng rực hẳn lên.

Theo sau đó, toàn bộ biển cả Hằng La Đại Hải lay động kịch liệt, mực nước biển của toàn bộ biển cả vô tận đột ngột co rút dồn nén xuống tận đáy dường như bị áp bách cực mạnh, không dám ngoi lên.

Từ bên trong chiếc nhẫn màu trắng, một luồng ảnh ảo hiện lên khiến Lạc Nam trợn mắt há hốc mồm, hai mắt đầy vẻ kinh diễm, nhịp tim vô thức đập lên thình thịch.

Đó là hư ảnh của một mỹ nhân không biết nên dùng mỹ từ gì để có thể miêu tả.

Khuynh quốc khuynh thành? Không xứng với nàng.

Phong hoa tuyệt đại? Hơi có vẻ tầm thường so với nàng.

Họa quốc ương dân? Quá đỗi dung tục như đang hạ thấp nàng.

Nữ nhân này toàn thân mặc váy dài màu trắng có viền kim sắc tằm ti, ôm lấy cơ thể hoàn mỹ nhất của tạo hóa, tóc trắng như tuyết phiêu lãng tự do không chút trói buộc.

Nàng chỉ đứng lẳng lặng ở nơi đó, mặt biển bên dưới đều dồn nén đến mức ép dẹp xuống như một tấm ván, vô số giọt nước như muốn dồn nén vào nhau, để kéo dài khoảng cách với nàng càng xa càng tốt.

Điều đặc biệt là toàn bộ khuôn mặt của nàng đeo một chiếc mặt nạ màu hổ phách đơn giản, che phủ từ trán cho đến cằm, chỉ để lộ đôi mắt thăm thẳm như ẩn chứa vô hạn tinh không, tuế nguyệt chuyển dời, bên trong có nhật nguyệt tinh thần luân chuyển như các thời đại liên tục đổi thay.

Lạc Nam chỉ mới nhìn thoáng qua mắt nàng liền cảm thấy linh hồn đau nhức kịch liệt, tâm cảnh phẳng lặng như muốn nổ tung, hắn thở dốc hổn hển, vô thức muốn dời ánh mắt.

Nhưng bản năng của một nam nhân tự tin, sự kiêu ngạo và bất khuất mãnh liệt ép hắn phải nhìn thật kỹ vào mắt của nữ nhân này, như một loại chứng minh nam nhân phải có can đảm nhìn vào mắt của nữ nhân.

Nếu như ngay cả mắt của đối phương còn không dám nhìn, chẳng phải quá mức yếu kém?

“Hử?” Nữ nhân híp mắt lại, đáy mắt hiện qua một tia nguy hiểm.

Phốc!

Mắt của Lạc Nam rỉ máu, nhưng Cấm Kỵ Chi Nhãn, Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn và Phật Nhãn vẫn cưỡng ép mở to nhìn chằm chằm, bất chấp cơn đau và máu vẫn luôn rơi vãi xuống.

Mà câu nói đầu tiên của nữ nhân liền khiến toàn thân Lạc Nam co rúm lại:

“Đan điền của ngươi có chút thú vị!”

Lời nói vừa xong, nữ nhân cũng chẳng thèm bận tâm đến Lạc Nam, cánh tay bá đạo đến cực điểm hướng Đan điền của hắn duỗi đến.

......____________________________Chúc cả nhà trưa cuối tuần vui vẻ

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
HTT
Hòa Trần Thị10 Tháng tư, 2023 18:23
Mn cho em xin chap nào lạc nam thu phục được phiêu miểu cung chủ với ạ
LT
Long Thần10 Tháng tư, 2023 16:37
Ngu vl ngu. Ko nói ra thì thôi, nói ra bị anh em người ta chửi cho ko ngóc đầu lên được, ngu như này mà lúc trước còn bày đặt đòi viết truyện thay tác giả.
ND
Nghia Dao10 Tháng tư, 2023 16:33
Đúng rồi từ lúc sắp phi thăng lận
HP
Huy Pham10 Tháng tư, 2023 16:26
Đừng cày sớm,đợi cuối năm có thu hoạch
CNN
Cơ Như Nguyệt10 Tháng tư, 2023 14:35
Tui dừng đọc từ lúc Lạc Nam về quá khứ với Tuế Nguyệt ở Tiên Giới í, giờ ra coi bộ nhiều phết :D cái này bắt đầu cày tiếp được rồi nè =)))
NT
Nhật Thành10 Tháng tư, 2023 12:52
Đừng nói LN nó thu luôn mẫu thân vào hậu cung :))
THV
Tú Hoàng Võ10 Tháng tư, 2023 09:24
Gần 1k8 chap mà chỉ mới được đến vũ trụ lv 2 thôi thì chắc bộ này cũng phải 5k chương giống linh vũ thiên hạ quá
TN
Thắng Nguyễn10 Tháng tư, 2023 08:13
Dku mày rác vậy còn chó
TN
Thắng Nguyễn10 Tháng tư, 2023 08:13
Dku mày rác vậy còn chó
NT
Nhật Thành10 Tháng tư, 2023 06:29
Thằng thổ hùng buồn cười v
N
Nick10 Tháng tư, 2023 05:02
Ủa :))) bạn nói câu trên nguyên giới ai cũng bá mà sao bạn nói kì thế :)))))) tiểu thánh xưng bá ở tiểu vũ trụ, lên nguyên giới chỉ mới là vạch xuất phát thôi mà.
PT
Pham Thomas10 Tháng tư, 2023 01:37
Lên Nguyên giới phải thánh hoàng mới xé rách ko gian đc,Long Mã mới tiểu thánh mà làm đc thì ông đòi hỏi j
AA
Aff A09 Tháng tư, 2023 23:06
Thì ko gian trên NN kiên cố hơn tiểu vũ trụ gấp nhiều lần nên,TKLM liên tục phá vỡ ko gian để di chuyển lên hết nhiều mana hơn.9 con rồng cx là 9 tinh pháp bảo chứ éo phải 10 tinh pháp bảo mà phá 1 cái đồng cấp nhẹ nhàng và éo bị j
VK
Võ Kiệt09 Tháng tư, 2023 23:06
M bị ngày m để ý cấp bạc củ nó xem ở trên nguyên giới tới thánh vương mới tác động lên không gian đc còn thấp hone thánh vương làm gì đc nó chạy đc vạy là nhanh lắm r ở đó mà đòi hỏi cao còn bá điện nod là cửu tinh thánh bảo chắc bên kí thấp hơn à
S
SoundFury09 Tháng tư, 2023 22:27
M ngu vừa thôi, ví dụ giờ m trùm trường tiểu học mà gặp tụi cấp 3 thì chả phế à, so sánh tiểu vũ trụ với nguyên giới là thấy m não cứt rồi
BĐN
Bu đây nè!09 Tháng tư, 2023 18:17
=)) Bt là trên Nguyên Giới ai cx bá, quy tắc thiên địa lại khủng bố, nhưg sao t thấy mấy nhân vật từng xưng hùng 1 cõi ở Tiểu Vũ Trụ lên đây kiểu phế vãi cứk ra, mọe con Long Mã bay có chút xíu mà đã hết mana? 9 con rồng giao đấu vs 1pháp bảo cùng cấp k bao lâu đã nát, lại còn phải mượn nhờ Bỉ Ngạn Hoa của LN hỗ trợ:)? Thấy hơi giống Boruto r đó nhen
LT
Long Thần09 Tháng tư, 2023 17:34
Bố mẹ mày đẻ ra một bịch rác đấy súc vật ạ
NSH
Nguyễn Sông Hà09 Tháng tư, 2023 17:30
Coi biết nhiu chap xem biết bao nhiu cmt ... Giờ mới thấy ad cmt
KT
Khang Tran09 Tháng tư, 2023 16:26
Rồi up phần mới lại đi chứ Hậu đang hóng nải giờ
S
Squirtle09 Tháng tư, 2023 15:59
2 TẬP TRÙNG NHAU MẤT RỒI
VTĐ
Vô Thủy Đại Đế09 Tháng tư, 2023 15:56
Chịu ad luôn
HTT
Hòa Trần Thị09 Tháng tư, 2023 15:47
Rác dcm k đọc thì cút
TS
Trung Say09 Tháng tư, 2023 15:44
Lỗi à Hậu mà trùng chương
TS
Trung Say09 Tháng tư, 2023 15:44
Lỗi à Hậu mà trùng chương
D
duma19809 Tháng tư, 2023 15:43
Trùng chap 1951 với 1952 rồi admin ơi
BÌNH LUẬN FACEBOOK