Mục lục
Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bờ môi nam nữ ma sát lấy nhau nhiệt liệt, Phượng Nghi mơ mơ màng màng bị một kẻ lão luyện tình trường như Lạc Nam bất ngờ tập kích, lại thêm lòng đang hoảng loạn nên vô thức bị hắn chiếm hữu mất đôi môi một cách triệt để.

Lạc Nam tham lam hưởng thụ nụ hôn say đắm lòng người, chỉ cảm thấy hương tân ngọc dịch trong miệng Phượng Hoàng Tộc Trưởng còn ngon hơn bất kỳ mỹ tửu nào trên thế gian, bở môi mềm mại ngọt ngào, chiếc lưỡi ẩm ướt trơn mềm…tất cả hòa quyện thành mỹ vị bậc nhất trần giang khiến lòng người say đắm.

Khi hôn hắn vẫn ngắm nhìn dung nhan đằm thắm đẹp đến mê hồn của nàng.

Chỉ thấy Phượng Nghi hai mắt nhắm lại, lông mi cong vút run run, gò má anh đào ửng đỏ.

Lạc Nam vươn tay đem trâm cài tóc của nàng rút ra, mái tóc thất thải như ngân hà chảy xuống thành thác mượt.

Hắn luồn bàn tay mình vào mái tóc thoang thoảng hương của nàng vuốt ve lên xuống, lại nhẹ nhàng xoa xoa đầu nàng, phối hợp với bàn tay còn lại chạm vào gò má nâng niu, động tác yêu chiều đến cực điểm.

Phượng Nghi chìm vào sự dịu dàng như cái bẫy chết người của tên nam nhân, chẳng biết từ bao giờ khi hắn tách rời môi nàng, đặt một nụ hôn nhẹ nhàng xuống cổ, đầu lưỡi duỗi ra liếm láp.

“Ưm…”

Cổ họng Phượng Nghi khẽ động đậy, âm thanh nỉ non như một con mèo nhỏ động tình.

Lạc Nam chậm rãi thưởng thức từng tấc da thịt của nàng, hắn hôn khắp cái cổ cao quý để lại không ít vết tích màu đỏ, sau đó lại tinh tế dùng môi lưỡi mơn trớn xương quai xanh.

Phượng Nghi ngày càng chìm đắm trong từng động tác của nam nhân, nàng chỉ cảm thấy mình đang lạc vào một giấc mộng thật đẹp, thân thể chưa từng tiếp xúc với giống đực mẫn cảm dị thường, đã có chút gì đó chảy ra giữa đôi chân, mãi đến khi chiếc áo yếm tuyết trắng rời khỏi thân trên cũng chưa hề hay biết.

To…tròn…đẹp…hoàn hảo…

Đây là những từ ngữ xuất hiện trong đầu Lạc Nam ngay khi bầu sữa tuyệt phẩm của nàng nẩy nẩy trước mắt hắn.

Chúng nó đầy ắp căng tròn ép sát vào nhau khiến cái khe giữ chật hẹp sâu hun hút, trắng nõn nà không chút tỳ vết, hai đầu nhũ nổi cộm lên lại trở thành tiêu điểm khi đỏ rực vô cùng bắt mắt.

Chẳng biết vì sao Lạc Nam loáng thoáng ngửi được mùi sữa thơm ngát, hắn nhẹ nhàng đặt tay lên một bên bầu ngực nàng.

Đàn hồi, mát lạnh, mềm mại…các loại xúc cảm khiến toàn thân Lạc Nam tê dại.

Phượng Nghi cũng bị động tác của hắn làm cho giật mình, nàng đưa mắt nhìn xuống, phát hiện nam nhân đang si mê ngắm nhìn đôi gò bồng đảo trần trụi của nàng.

“Đẹp không?”

Cắn nhẹ cánh môi, nàng lên tiếng hỏi.

Nàng đã từng được hắn vuốt ve, hôn vào bầu sữa, nhưng đó chỉ là thứ thuộc về nữ nhi.

Hiện tại, hắn mới lần đầu tiên nhìn thấy của nàng.

“Không phải đẹp mà là quá đẹp!” Lạc Nam than thở:

“Chúng đẹp đến mức ta không nỡ mạnh bạo đối xử với chúng!”

“Vậy đừng có đụng vào!” Phượng Nghi hừ một tiếng.

Lạc Nam cười hắc hắc: “Chồng nàng đâu có ngu!”

Nói xong không để nàng phản ứng, tham lam cúi đầu ngậm lấy một bên bầu sữa hút mạnh, đầu lưỡi nóng như lửa quấn lấy nhũ hoa nhấm nháp.

Bên còn lại cũng được bàn tay nắn bóp, đùa nghịch, hai ngón tay xoe xoe lấy hạt anh đào, thỉnh thoảng còn dùng lực kéo kéo.

“Á…đáng ghét, vừa mới nói không nỡ thô bạo!” Phượng Nghi rên rỉ thành tiếng, chỉ cảm thấy đầu núm của mình ngày càng cứng hơn trong miệng và tay hắn, cảm giác tê dại pha lẫn khoái cảm khiến nàng thở hổn hển.

Lạc Nam cảm nhận được bộ ngực ngoại cỡ của nàng phập phồng, hắn chuyển sang bên còn lại bú mút như trẻ nhỏ thèm sữa, đắc ý truyền âm:

“Ai kêu chúng đẹp như vậy? đối với cái đẹp nam nhân thường thích chinh phục!”

Nói xong còn cố tình cắn vài ngụm lên thân bầu sữa của nàng để lại vài vết răng đỏ thẳm.

Đương nhiên cánh tay còn lại của Lạc Nam cũng không hề rảnh rỗi, lúc này nó đang mơn trớn vòng eo nhỏ nhắn mượt mà của Phượng Nghi, từng ngón tay lướt trên da thịt mịn ngần hơn tơ lụa thượng hạng, thỉnh thoảng trêu chọc lỗ rốn nhỏ xinh khiến nàng rùng mình nổi cả gai óc.

Tuy thân thể này lần đầu được tiếp xúc nam nhân nhưng Phượng Nghi đã có không ít kinh nghiệm quấn quít với hắn khi còn ở thân phận Phượng Cửu Huyền.

Cho nên nàng cũng không bị động như trinh nữ chưa nếm mùi đời, ngược lại cũng vòng tay ôm lấy đầu nam nhân, vò tóc hắn, ấn đầu hắn vào sát ngực mình để miệng hắn ngậm sâu thêm một chút.

Bàn tay Lạc Nam rốt cuộc trượt qua vòng eo mỹ miều, tìm đến đôi đùi đẹp nẩy nở xoa nắn cách một lớp quần mỏng, cố ý trêu chọc ở vòng quanh bên ngoài mà không tiến vào vùng cấm địa.

“Ừm…đừng sờ loạn, nhột quá…”

Phượng Nghi hơi thở ngày càng gấp rút, Lạc Nam ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy dung nhan sắc sảo của nàng lúc này vô cùng kiều diễm, bờ môi đỏ căng mộng hé ra để lộ hàm răng trắng ngần, mũi quỳnh hít thở từng đợt, sóng mắt lưu chuyển mê người.

Lạc Nam không nhịn được tham lam lao lên, nửa ngồi ôm chặt Phượng Nghi vào lòng, đặt một nụ hôn thật sâu lên đôi môi quyến rũ.

“Hôn thiếp nhiều vào!” Phượng Nghi nức nở vòng tay ôm lấy cổ hắn, đầu lưỡi chủ động duỗi ra quấn quít với nam nhân.

Mà lúc này, bàn tay vốn đang dạo quanh đôi đùi đẹp bất ngờ tập kích, len lõi qua thảm cỏ thơm trên bờ mu mũm mĩm, bao trùm lấy cấm địa của người phụ nữ.

Hắn có thể cảm nhận được thân thể của Phượng Nghi rung mạnh khi hắn chạm vào vùng nhạy cảm nhất của nàng, nụ hôn của nàng trao cho hắn càng ướt át hơn, nhiệt tình hơn.

Lạc Nam cọ cọ mũi mình vào mũi ngọc của nàng, tách nụ hôn ra buông lời trêu chọc:

“Phượng Nghi bảo bối, thân thể này của nàng còn mẫn cảm hơn, ướt hết tay ta rồi!”

Vừa nói, hai ngón tay hắn vừa tách ra đôi môi dọc giữa hai chân nàng, tiến vào bên trong cảm nhận từng thớ thịt mềm mại đang ép chặt.

“Đừng…đừng có trêu thiếp nữa!” Phượng Nghi phong tình vạn chủng liếc xéo hắn, rên rỉ từng đợt:

“Thiếp ngứa quá, phía dưới ngứa quá rồi!”

“Muốn sao? muốn phu quân chiếm hữu lấy nàng không?” Lạc Nam liếm láp vành tai mẫn cảm của nàng, phà hơi nóng vào bên trong.

“Thiếp muốn, biến thân thể này thành của chàng đi!” Phượng Nghi tình ý ngập tràn nhìn vào mắt hắn, bờ môi thổ khí như lan.

Thời gian nàng ở trong thân phận Phượng Cửu Huyền, hai người ân ái như keo sơn gần một tháng, số lần hòa quyện vào nhau từng đêm đếm không hết, cho nên lúc này Phượng Nghi cũng không xấu hổ hay thẹn thùng gì cả.

Nàng muốn người nam nhân này lắp đầy cơ thể nàng, chiếm hữu nàng một cách triệt để.

Phượng Hoàng Tộc Trưởng, một trong những nữ cường giả cao quý nhất vũ trụ đang cầu hoan trước mặt ngươi, Lạc Nam vừa thỏa mãn vừa kích động, hận không thể xách thương lên ngựa ngay lập tức.

Nhưng hắn vẫn không vội vàng, ngược lại thủ thỉ nói:

“Ta muốn nếm hương vị thuộc về nàng!”

Nói xong đã đặt Phượng Nghi nằm xuống, đầu hắn hạ thấp tìm xuống giữa đôi chân nàng.

Chiếc quần lót trắng tinh khôi đã sớm ướt đẫm trở nên trong suốt, bám sát vào da thịt.

Lạc Nam thích thú lột nó ra cất giữa làm kỷ niệm, nhẹ nhàng tách đôi chân nàng ra, hai mắt thất thần ngắm nhìn khe u cốc hồng hào tuyệt mỹ.

Nơi thầm kín của nàng nhỏ nhắn xinh xắn, hai mép môi khéo léo hé mở ra, cảnh tượng diễm lệ đang động đậy.

Phía trên một chút chính là hạt lê e ấp như ngọc trai đỏ, lẫn tránh dưới đám cỏ thất thải được cắt tỉa gọn gàng theo hình tam giác.

Lạc Nam phát hiện nữ nhân của mình ai nấy đều biết tỉa tót gọn gàng, hiếm có người để rậm rạp che phủ cảnh xuân kiều diễm.

“So với Cửu Huyền của ai đẹp hơn?”

Âm thanh kiều mị của Phượng Nghi chợt hỏi xém chút khiến Lạc Nam phun tại chỗ.

Hắn không đáp vội, ngược lại cúi đầu đặt một nụ hôn lên môi dưới của nàng, để miệng mình bắt đầu ma sát với hai mép môi dọc, đầu lưỡi xoáy sâu vào bên trong.

“Á, sướng…chết…lưỡi chàng đáng ghét quá!” Phượng Nghi toàn thân giật bắn, làn da đỏ lên như lửa, chất mật phun trào từng đợt dữ dội.

Lạc Nam như si như say thưởng thức thứ hương vị tinh khiết lần đầu tiên trong đời của nữ nhân, mùi vị đặc trưng của người mỹ phụ nhân cao quý, tham lam nuốt vào sạch sẽ không chừa chút gì.

Nhưng hắn phát hiện mình càng hút vào thì nước lại càng nhiều hơn, vĩnh viễn cũng không thể khô cạn.

Ngón tay xâm nhập hơi sâu một chút, Lạc Nam chợt giật nảy mình vội vàng rụt tay lại.

Hắn phát hiện mình vừa chạm vào một lớp màng mỏng manh nào đó.

Vừa mừng vừa sợ, Lạc Nam kinh ngạc nhìn Phượng Nghi không dám tin hỏi:

“Bảo bối…nàng…của nàng còn mà?”

Phượng Nghi Nữ Đế trêu tức nhìn hắn, nhoẻn miệng cười như trăm hoa đua nở:

“Ngốc tử, Niết Bàn Thánh Hỏa có thể làm lành mọi vết thương và tổn hại trên cơ thể, chỉ cần thiếp muốn thì lúc nào chẳng thể khôi phục?”

Lạc Nam ngân ngẩn cả người vì sung sướng, hắn vội vàng lật đật ngồi dậy đem tiểu huynh đệ đặt vào vị trí cần vào.

Hiển nhiên là không nhịn được muốn chiếm hữu nữ nhân dưới thân mình một cách toàn vẹn nhất.

“Ngồi lên giường đi!”

Chỉ là lúc này Phượng Nghi ra hiệu cho hắn ngồi xuống.

Còn nàng thì bước xuống bên dưới, quỳ gối giữa hai chân Lạc Nam.

Lạc Nam hô hấp dồn dập, Phượng Nghi lúc này lại quyến rũ và yêu mị như Hồ Ly, nàng liếc mắt lên nhìn hắn đầy khiêu khích, sau đó hé mở đôi môi khiến vô số nam nhân thèm thuồng ngậm lấy phần đầu của côn thịt dữ tợn.

“A…nàng tuyệt vời quá Nghi à!” Lạc Nam toàn thân căng cứng lên.

Tưởng tượng được vị Nữ Thiên Yêu Đế vang danh thiên hạ, là tình nhân của vô số nam nhân trên thế giới này đang chấp nhận quỳ gối hầu hạ mình, cảm giác đó thật sự vô pháp diễn tả.

Sự mãn nguyện về tinh thần đó thậm chí vượt qua cả thể xác…

“Vẫn lớn như vậy!” Phượng Nghi cảm giác được vũ khí nóng rực của hắn càng to hơn và cứng rắn như thép trong miệng mình.

Nàng không thể ngậm hết lấy nó, chỉ có thể dùng đầu lưỡi quấn quanh, lại kẹp nó vào giữa hai bầu sữa chật chội tiến hành ma sát.

“Phượng Nghi, ta muốn làm nàng!”

Lạc Nam rốt cuộc nhịn không được nữa gầm lên một tiếng.

Hắn kéo Phượng Nghi lên mạnh bạo ôm lấy nàng, đặt nàng ngồi lên hạ thân của mình.

Phượng Nghi hiểu ý nới rộng đôi chân, điều chỉnh để hai cánh hoa hé mở, đón nhận côn thịt từ phía dưới xuyên thấu mà lên.

Như đã nói hai người đã nhiều lần ái ân, tư thế cũng trải nghiệm đủ loại, dù lần này trở về thân thể thật sự nhưng Phượng Nghi cũng không cần bắt đầu ở tư thế truyền thống.

Chỉ cần hắn và nàng cảm thấy thoải mái nhất là được.

Ót…

Khi nàng ngồi xuống, côn thịt to lớn kia đã len lõi qua từng ngõ ngách chật chội đến mức đè ép bên trong cô bé của nàng.

Xé tan màn trinh mỏng manh, máu đào chảy dài xuống nơi hai người kết hợp.

“Ưm…sướng…”

Đôi nam nữ rùng mình trong khoái cảm, ôm siết lấy nhau, ngực ma sát vào ngực, trao cho nhau nụ hôn nồng nàn như lửa.

“Tiểu Nam…phu quân…chàng lắp đầy thiếp rồi, chúng ta lại hòa hợp…” Phượng Nghi vừa mút lấy đầu lưỡi hắn vừa thở hổn hển rên rỉ.

“Nàng tuyệt quá, xoắn chặt lấy ta!” Lạc Nam cảm giác được đầu côn đã chạm đến đáy hoa tâm của nàng.

“Sướng không phu quân? Thiếp sướng lắm…” Phượng Nghi động tình đến cực điểm.

“Ta cũng sướng, Phượng Nghi à…nàng sinh ra là giành cho ta!” Lạc Nam tuyên bố chủ quyền.

“Hức, chàng là khắc tinh của nữ nhân bọn thiếp!” Phượng Nghi vừa nói, vừa bắt đầu dao động eo và mông, lắc lư trên côn thịt hắn để tìm kiếm sự ma sát.

Lạc Nam dùng tay kẹp lấy cơ thể nàng nâng lên hạ xuống, côn thịt bắt đầu quá trình ra ra vào vào.

Hai người như thiên lôi gặp địa hỏa, nắng hạn gặp mưa rào.

Không có nhẹ nhàng từ tốn, thay vào đó là mạnh bạo kết hợp ở những phút đầu tiên.

Bạch bạch bạch bạch bạch bạch…

Âm thanh giao hoan vang vọng khắp xa giá, bầu sữa của Phượng Nghi nẩy nẩy lên như hai quả bóng nước mỗi lần nàng nhổm lên ngồi xuống trên đùi hắn.

“Hức…chàng làm mạnh quá nha, lần đầu phá trinh người ta mà…” Trong cơn mê tình, nàng thốt lên những âm thanh dâm mị.

Lạc Nam càng ưa thích nàng như thế này, Phượng Nghi là phượng hoàng lửa, nàng nhiệt tình như lửa khi ở trên giường với nam nhân nàng yêu mới là điều hợp lý.

“Ta muốn phá trinh nàng không chỉ một lần, cả những lần sau nữa!” Lạc Nam tham lam nói, côn thịt tận hưởng từng đợt khoái cảm, dây thần kinh căng cứng sướng đến run người.

“Chỉ cần nàng muốn, mỗi lần chúng ta ái ân thiếp đều sẽ là trinh nữ!” Phượng Nghi yêu kiều thở dốc chiều chuộng hắn đến cực điểm.

Lạc Nam xoay người, Phượng Nghi hiểu ý nửa nằm nửa quỳ trên giường, bờ mông vểnh cao lên.

Hắn từ phía sau đâm vào lúc cán, ôm chặt lấy eo nàng.

“Mạnh lên đi chàng, chiếm hữu Phượng Nghi đi…!” Phượng Nghi mắt đẹp trợn trắng, nước bọt từ môi vô thức chảy ra, toàn bộ linh hồn như đang lơ lửng trên mây.

Lạc Nam tuân mệnh thê tử, từ phía sau điên cuồng dập…

Bạch bạch bạch bạch…

Bụng hắn liên tục đập vào bờ mông màu mỡ của nàng, mỗi một lần đâm đều là đỉnh đến tận cùng của sự khoái cảm.

Đổi lại là nữ nhân lần đầu, chắc chắn đã sớm tiết thân đầu hàng.

Nhưng Phượng Nghi và hắn đã nhiều lần ái ân trước đó, cho nên sức chịu đựng của nàng cũng tương đối khá, vẫn tận hưởng từng đợt xâm nhập của Lạc Nam một cách mê say nhất.

Lạc Nam và nàng quá mức hợp nhau, hắn lại nảy ra ý định khác người.

Ý niệm vừa động, hai người đã xuất hiện trong Linh Giới Châu.

“Hóa thành bản thể đi nàng!” Lạc Nam thở hổn hển nói.

“Chàng là tên dâm tặc!” Phượng Nghi kích thích xém chút lên đỉnh, bất quá vẫn cắn môi làm theo lời hắn.

GÁY!

Bản thể Thiên Mệnh Huyền Phượng cao quý vô song của nàng hiện lên giữa thiên không.

NGAO!

Cùng lúc đó, Nghịch Long khổng lồ cũng được Lạc Nam hóa thành.

Long Phượng quấn quít giữa thiên không.

Lạc Nam uốn lượn thân rồng quấn lấy cơ thể Phượng Hoàng, Long Căn dữ dội một lần nữa đâm vào Phượng Huyệt mẫn cảm.

“Chơi trò gì thế?” Chúng nữ trong Linh Giới Châu trợn tròn mắt nhìn hai tôn Thần Thú đang ái ân mãnh liệt.

Âm thanh rên rỉ vang vọng cửu thiên thập địa.

Rốt cuộc, Phượng Nghi thánh thót ngân vang:

“Thiếp ra phu quân ơi…thiếp sướng chết, chàng giết thiếp đi!”

“Ta không giết nàng…chỉ bắn cho nàng sưng bụng!” Lạc Nam bá đạo gầm lên một tiếng.

Long và Phượng toàn thân co giật, từng đợt sinh mệnh như thác từ long căn tiến sâu vào âm huyệt Phượng Hoàng.

Ánh sáng lóe lên, hai tôn Thần Thú lại hóa thành nhân loại trần truồng ôm nhau, nhẹ nhàng rơi xuống đồng cỏ xanh biếc.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, chứng kiến bên trong là tình cảm sâu đậm không thể chia cắt…

Phượng Nghi ngọt ngào nép vào lòng hắn, bờ môi kiều diễm thủ thỉ thật nhỏ:

“Thiếp yêu chàng lắm…”



Chúc cả nhà ngủ ngon

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
N
Ngọc08 Tháng hai, 2023 12:54
mún biết thì đọc lại đi bro
PNK
Phạm Ngọc Khải08 Tháng hai, 2023 11:25
Chuẩn bị cấm kỵ ra tay, vũ trụ bị dánh nát tất cả chết hết còn mỗi LN, xong được người thần bí cứu đi, sau đó bắt đầu con đường vừa trốn chạy vừa tu luyện, đấy là tôi nghĩ v :))))
TV
Thần Vương08 Tháng hai, 2023 09:54
Ngày này đã đến lạc năm đã quân lâm cửu giới quét ngang bat hoang
TV
Thần Vương08 Tháng hai, 2023 09:54
Ngày này đã đến lạc năm đã quân lâm cửu giới quét ngang bat hoang
TV
Thần Vương08 Tháng hai, 2023 09:54
Ngày này đã đến lạc năm đã quân lâm cửu giới quét ngang bat hoang
BT
binh tranba08 Tháng hai, 2023 09:06
Đầu khấc thì có
TNV
Thịnh Nguyễn Văn08 Tháng hai, 2023 06:51
sương sương hôn lễ 46 vợ trên tiên giới :v
TNV
Thịnh Nguyễn Văn08 Tháng hai, 2023 06:50
sương sương hôn lễ 46 vợ trên tiên giới :v
TNV
Thịnh Nguyễn Văn08 Tháng hai, 2023 06:50
sương sương hôn lễ 46 vợ trên tiên giới :v
BĐC
Bộ đội cụ Hồ08 Tháng hai, 2023 01:53
Chủ yếu là để cho Lạc Nam tiếp xúc vs Vân Duyên Công chua thôi ông ạ
TN
TA Nguyễn08 Tháng hai, 2023 00:19
Đại thủ phát hiện nhò khí tức cấm kỵ. Khi bị bói toán đã mở ra khi tức và thiên đạo chị nhãn mở ra để khóa lấy LN .Đại thủ vô tình đi ngang qua phát hiện
TN
TA Nguyễn08 Tháng hai, 2023 00:14
Bạn nghĩ thử hay chính xác. Có chắc mục đích của tắt cả điều giống nhau. Hãy sẽ có 1 thế lực lun gìn giữ góp nhặt nhân tài. Để đói phó điều gì đó nguy cơ.
A
AaBb11108 Tháng hai, 2023 00:01
Uhm cũng thấy lấn cấn, thay vì bị bọn kia truy sát thay bằng bắt lại để cướp đoạt gì đó nghe hợp lý hơn
HNL
Hai Ngoc Le Thi07 Tháng hai, 2023 19:26
từ đợt Long Ngạo Thiên tấn công mẹ con Cửu Huân Dao suýt chết. thu vào hậu cung nhưng chưa thịt
KT
Khang Tran07 Tháng hai, 2023 17:46
Đấy là do hệ thống nhận thấy giải cứu tam duyên có lợi ích cho LN sau này nên mới ra nv cho LN làm và rõ như ban ngày là chưa lên nguyên giới đã có 1 chí tôn cấp thế lực rồi đó bạn ko thấy à còn chưa tính tới VHTT nữa
BĐN
Bu đây nè!07 Tháng hai, 2023 17:23
Việc so sánh Nhất Khí Hóa Tam Thanh vs Tam Trảm Thi Đạo nó hệt như việc so sánh giữa một đứa con nít với một người trưởng thành đầy sức mạnh v. Sự khủng bố của Nguyên Giới đâu có ít? Thánh Công, Thánh Kỹ, Thánh Bảo,... đâu phải là món hàng rau cải ngoài chợ, thấy bọn Bất Tử Tộc nó đè mấy ng kém hơn LN ra đập k?
BĐN
Bu đây nè!07 Tháng hai, 2023 17:19
Thế là ô chx hỉu rõ khái nịm về Đế Cấp Cực Phẩm Công Pháp và Thánh Công r, chênh lệch giữa Thiên Đế và Nhập Thánh đã như trời vs đất, càng đừng ns là môn Công Pháp Tam Trảm Thi Đạo của Tam Duyên, e rằng đẳng cấp của nó là từ Thất Tinh Thánh Công trở lên ấy
ĐQ
Đạt Quốc07 Tháng hai, 2023 15:59
Đế bá, truyện tu đạo
ĐQ
Đạt Quốc07 Tháng hai, 2023 15:55
Tính ra nó éo liên qua =)) cấm kỵ công pháp là cần thiên địa dị vật để nâng cấp, tăng tu vi, còn cái cấm kỵ pháp bảo kia là cần tu vi để mở khóa xích. Mỗi cấm kỵ là cần 1 thứ khác nhau giống như cái tk kia là cần tài nguyên đề tạo nhiều đan điền (tích chap gần cả năm chưa đọc lại nên ko nhớ rõ, cũng quên mẹ tên tk đó luôn rồi)
N
Ngọc07 Tháng hai, 2023 12:40
same same same same
NC
Nguyễn Châu07 Tháng hai, 2023 12:39
Khi nào mới có chương mới vậy ac
DB
Dũng Bentley07 Tháng hai, 2023 11:49
Giá cát dự báo có phải Hồng Quân Đạo Tổ hông đây ta ^_^
TNT
Thành Nguyễn Tuấn07 Tháng hai, 2023 11:36
Ae cho mình hỏi Thải Quỳnh Dao thành vợ lạc nam khi nào thế
TH
Trần Hưng07 Tháng hai, 2023 04:38
Nhưng khả năng bọn Nguyên Giới đầu óc cũng có vấn đề. (Giả sử trường hợp 1 thg bình thường gặp đang làm phụ hồ sau 1,2 năm gặp lại thành đại gia. Đa số gặp đều phải nghĩ là buôn ma toé hoặc vận may rơi vào đầu nhưng đa phần sẽ phải nghĩ đến phạm pháp nhiều hơn thì mới thế chứ pk. Đến cả ông can còn phải điều tra). Khả năng bọn Nguyên Giới chủ quan hoặc đầu tôm
TH
Trần Hưng07 Tháng hai, 2023 04:23
Đại Thủ (1 thg đến cả cảnh giới trên tiên đế chỉ biết là siêu việt) biết main có Cấm Kỵ t nghĩ căn bản là do n thấy tốc độ tu luyện cũng như chiến đấu kinh người của main. Gặp ở hạ giới đâu đó chắc chưa đến trăm năm mà đã lên tiên giới thành Vạn cổ Yêu Nghiệt r nên nó nghĩ nghịch thiên là cấm kỵ. Chứ Lâm Tích, Quỷ Đỏ làm việc ko khoa trương nên có ai biết ngoài main đâu
BÌNH LUẬN FACEBOOK