Mục lục
Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Giao dịch?”

Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ lộ ra sắc mặt quái lạ, không biết bao nhiêu năm nó bị giam cầm ở đây, người khác không rút ra lực lượng của nó thì chính là muốn thu phục nó, lần đầu tiên có người mở miệng nói chuyện giao dịch…

“Không sai, giao dịch này có liên quan đến tự do của ngươi…” Lạc Nam cười đáng tin, tiếp tục ném ra miếng mồi ngon béo bở, hắn biết thứ Dị Thổ này muốn nhất là gì…

Quả nhiên nghe đến hai từ “tự do”, ánh mắt to lớn của Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ trừng lớn, thân thể khổng lồ đứng bật dậy, ầm ầm bước đến đối diện với Lạc Nam, cách một tầng trận pháp, hung tợn nói ra:

“Nhân loại, ngươi sẽ rất thê thảm nếu lừa gạt ta…”

“Không hề…” Lạc Nam nhún vai, nắm lấy tay Hoa Ngọc Phượng hỏi:

“Phượng Nhi, nàng xem Trận Pháp này có thể giải trừ hay không?”

Hoa Ngọc Phượng từ lâu đã sớm chăm chú nhìn vào vô số đường vân huyền ảo trong pháp trận, một lúc sau đưa ra kết luận:

“Trận pháp này xuất phát điểm với đẳng cấp không cao, chẳng qua là được gia cố vô số lần chồng chất lên nhau nên khá kiên cố, bất quá cũng chính vì như vậy mà để lại không ít lổ hổng, có thể lợi dụng những điểm yếu đó để phá trận…nếu thuận lợi thời gian cần không đến một canh giờ!”

Lạc Nam nghe vậy lập tức hiểu ra, trận pháp để giam giữ Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ giống như một tấm vải rách được chắp vá nhiều lần vậy, tưởng chừng chắc chắn nhưng không hề có sự đồng nhất, người trong nghề tháo gở nó không quá khó khăn…

“Tiểu nữ nhân, lời ngươi nói là thật?” Dị Thổ lớn tiếng kêu gào đến toàn thân rung rẩy, có thể thấy kích động trong lòng nó.

“Lừa ngươi làm gì?” Hoa Ngọc Phượng ngẩng đầu kiêu ngạo, tính cách của nàng vốn luôn háo thắng, thật ra có một điều nàng không nói ra, đó là phần lớn những điểm yếu bên trên Trận Pháp là do Dị Thổ bạo động tàn phá theo thời gian mà tạo thành…

Bất quá Dị Thổ đang cùng Lạc Nam làm giao dịch, nàng phải cho Lạc Nam chiếm quyền chủ động tuyệt đối, để Dị Thổ tự cho rằng tất cả cần phải dựa vào hai người mình mới có thể phá trận…như thế lợi ích của Lạc Nam sẽ càng lớn trong cuộc giao dịch này.

“Nói đi, phải làm sao hai ngươi mới thả ta ra?” Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ giọng điệu diệu xuống không ít, òm òm nói ra.

“Đơn giản, thứ nhất ngươi phải giúp ta làm gỏi tên Thái Thượng Hoàng…” Lạc Nam đưa lên một ngón tay.

“Không thành vấn đề, dù ngươi không nói ta cũng không bỏ qua cho hắn!” Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ không chút do dự gật đầu, nó bị giam cầm vô số năm, không quậy phá một phen sao có thể hả giận?

“Thứ hai…ngươi đi theo ta trong vòng mười năm, để ta luyện hóa ngươi gia tăng thực lực, đương nhiên ta sẽ giữ lại Linh Trí cho ngươi, mười năm sau thả ngươi tự do!” Lạc Nam đưa lên ngón tay thứ hai, trầm thấp nói…

“RỐNG, nhân loại gian xảo, ngươi vẫn muốn ta phục tùng ngươi? Rống!”

Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ vừa nghe xong lập tức bạo tạc, ngửa đầu lên trời gầm rú, hận không thể xé tên này thành mảnh vụn…

RỐNG…

Mà cùng lúc đó, Thổ Hùng cũng bá đạo ngưng tụ sau lưng Lạc Nam, giương hai nắm đấm cự đại hung hăng nhìn Dị Thổ, không chút nào chịu thua kém.

Hai con gấu lớn trừng mắt nhìn nhau, cảnh tượng có phần quái dị…

“Hừ, Chân Thổ cấp thấp cũng dám ra oai trước mặt ta?” Dị Thổ càng thêm phẫn nộ, hiển nhiên nó cho rằng Lạc Nam đang làm nhục mình…

“Haha, ta vốn nghĩ Dị Thổ mạnh nhất có gì bất phàm, xem ra tầm nhìn vẫn hạn hẹp như vậy…” Lạc Nam lắc đầu thở dài tỏ vẻ thất vọng, không bận tâm phản ứng của Dị Thổ chút nào.

“Nhân loại gian xảo, ngươi nói vậy là có ý gì?” Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ thở phì phò, thân thể nó như ngọn núi lớn khiến mặt đất nhẹ rung rẩy…

“Ngươi bị nhốt bao nhiêu năm rồi? mười năm ngắn ngũi chỉ sợ không đạt đến số lẽ, hiện tại vì tự do chân chính mà hy sinh thêm mười năm lại tức giận sao?” Lạc Nam cười nhạt hỏi.

“Hừ, mười năm không phải là dài, nhưng ta không tin tưởng nhân loại dối trá, biết đâu đến khi đó ngươi không thả ta đi thì sao?” Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ cực kỳ có nhân tính, nó sợ Lạc Nam lừa gạt mình, nếu bị tên này Luyện Hóa rồi, mình chẳng khác nào trở thành nô lệ, khi đó dù muốn tự thoát thân cũng không được…

“Haha, hình như ngươi đang tự đánh giá quá cao mình?” Lạc Nam cười lớn, ý niệm động…

Cùng lúc đó…Đế Diễm, Phệ Thiên Mộc, Niết Bàn Linh Thủy, Hắc Bạch Lôi Đình lập tức hiện thế, lập lòe xung quanh thân thể, như một vị đế vương của các nguyên tố…

“Làm sao có thể? Ba loại dị hỏa, dị mộc, dị thủy, nhị sắc lôi kiếp?” Cố Hùng Trấn Ngục Thổ hét ầm lên, vô số năm rồi nó chưa từng kích động đến thế…

Tổng hợp lại những dị thuộc tính này, đã mạnh hơn nó quá nhiều, chẳng qua bọn chúng tích lũy chưa đủ lâu nên chưa thể sinh ra linh trí mà thôi…

Nhân loại này rốt cuộc là ai? Sở hữu nhiều Dị thuộc tính như vậy nhưng hắn vẫn không bạo thể mà chết?

“Nhìn thấy chưa? Mười năm sau ta đã mạnh đến mức độ ngươi không thể tưởng tượng, lúc đó ai cần ai còn chưa biết đâu…trả tự do cho ngươi là chuyện hết sức đơn giản…” Lạc Nam bá đạo chắp tay sau lưng, sự tự tin hiện rõ trên gương mặt anh tuấn…

Ngay cả Hoa Ngọc Phượng cũng có chút si mê, nam nhân tự tin và có căn cứ để tự tin luôn ẩn chứa sức hấp dẫn khó thể kháng cự…

Sức hấp dẫn đó không chỉ ảnh hưởng đến riêng nữ nhân, nó còn tác động đến những vật sống khác…

Dị Thổ là một ví dụ, lúc này nó đã im lặng…hiển nhiên đang làm ra lựa chọn…

“Mục tiêu của ta không chỉ là ngươi, ta còn muốn những Thiên Địa Dị Vật mạnh mẽ hơn, Dị Hỏa top 1 cũng không ngoại lệ…đừng tự cho rằng giá trị của mình quá cao, ngươi chỉ là bảo vật trong mắt đám người Bạch Sa mà thôi…dù không có ngươi ta cũng vẫn mạnh mẽ, cơ hội chỉ có một!” Lạc Nam nhân lúc còn nóng gằn từng chữ nói, giọng điệu có chút bất cần, giường như chính là Dị Thổ cần hắn…mà hắn không cần nó cũng được.

“Tám năm…ta chỉ theo ngươi tám năm!” Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ không muốn tỏa vẻ thua thiệt, đành đem thời gian rút ngắn lại hai năm.

“Không thành vấn đề, đối với ta tám hay mười năm đều như nhau…” Lạc Nam hài lòng cười, hắn có đủ tự tin rằng Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ sẽ đổi ý đi theo hắn cả đời, chỉ sợ khi đó có đuổi nó cũng không đi.

“Phượng Nhi, giải trận pháp đi!” Lạc Nam lập tức làm ra quyết định…

Hoa Ngọc Phượng gật đầu, bước đến sát vách đại trận, quan sát thật kỹ, chọn điểm sơ hở lớn nhất trên Trận Pháp, hai bàn tay cấp tốc hóa thành vô số tàn ảnh…

Trận Pháp như sinh ra cộng hưởng, nhẹ nhàng rung lên…

Chứng kiến một màn này, Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ ngoài ý muốn xem Lạc Nam hỏi:

“Ngươi không sợ ta lật lọng?”

Lạc Nam không quan tâm lắc đầu: “Nếu ngươi ngay cả chút chữ tính cũng không giữ được, ta cần ngươi làm gì?”

Nói xong không thèm nhìn Dị Thổ, quay đầu quan sát tình hình chiến đấu trên không trung…

Nhìn bóng lưng thẳng tắp như có thể đội trời của nam tử kia, bản thể con gấu nhỏ ẩn sâu bên trong cơ thể khổng lồ rốt cuộc mở mắt, trong mắt lấp lóe ánh sáng…ẩn ẩn một tia chờ mong.



“Thủy Chiến Quyền – Thổ Chiến Quyền!”

Yên Nhược Tuyết và Thủy Hoang Phân Thân của nàng lại đồng loạt tung ra hai quyền bá đạo, quyền kình đem không gian tầng tầng chấn vỡ, khiến Tam Lão bị đánh đến hộc máu…

Một mình Yên Nhược Tuyết hắn đã khó đối phó, có thêm một cổ phân thân tu vi Luyện Hư Viên Mãn, quá mức khó nhằn…

“Giao ra Linh Hồn Bổn Nguyên, tha ngươi khỏi chết!” Yên Nhược Tuyết biết mình có thể áp đảo đối phương nhưng rất khó giết chết, trầm giọng nói ra…

“Nằm mơ, lão phu dù theo chân lão Tứ, lão Lục cũng không khuất phục ngươi!” Tam Lão phẫn nộ nói, chiến ý kinh hồn…

“Vậy ngươi có thể đi chết!” Yên Nhược Tuyết quát một tiếng, đột ngột trong tay xuất hiện một viên Châu nặng tựa thái sơn.

Chính là Thủy Thổ Châu mà Lạc Nam tặng nàng…

“Thủy Thổ Châu – Trấn Áp Sơn Hà!”

Nàng bạo phát toàn lực, cầm Thủy Thổ Châu ném xuống đầu Tam Lão…

Thủy Thổ Châu vừa rời tay Yên Nhược Tuyết đã cấp tốc biến lớn, bên trên ẩn chứa vô số núi non sông suối như một tiểu thế giới, nặng nề vô cùng…

“Thổ Vương Ấn!” Tam Lão nghiến răng, một ấn mạnh mẽ cứng đối cứng với Thủy Thổ Châu…

ẦM…

Thủy Thổ Châu bị đánh bật về, mà Thổ Vương Ấn cũng bị nện đến nát bấy, thân thể tam lão liên tục lùi bước, sắc mặt tái đi…

“Khốn kiếp, tiện tỳ này vì sao Linh Lực vẫn không cạn kiệt?” Tam Lão không cam lòng quát.

Tại chiến trường nồng đậm Thổ linh khí như nơi này, chính là một trong hai loại sân nhà của Thủy Hoang Nhất Tộc, làm sao Yên Nhược Tuyết có thể thiếu thốn Linh Lực?

Thủy Hoang Phân Thân của Yên Nhược Tuyết lúc này cầm lấy Thủy Thổ Châu, tiếp tục nện xuống đầu Tam Lão…

Mà Yên Nhược Tuyết lại tiếp tục ngưng tụ công kích mạnh mẽ đến từ Thủy Hoang Chiến Điển, cùng lúc lao đến cận chiến…

Tam Lão chỉ có thể vừa thủ vừa chạy, thất bại chỉ còn nằm ở vấn đề thời gian, ở trước Thủy Hoang Nhất Tộc – chủng tộc chỉ thuộc về Tiên giới, hắn thua không oan…



Phốc…

Bạch Chí bị một con Người Đá lên gối, cái cằm nhất thời lệch ngang, đau đớn đến mức kêu cha gọi mẹ…

Trong lòng hắn biệt khuất đến cực điểm, con Người Đá khốn kiếp này phòng ngự thật sự quá mức kinh khủng, công kích của hắn hoàn toàn không đủ lực để đem nó phá hủy, Người Đá lại không biết đau đớn là gì, liều mạng chiến đấu…

Bạch Chí trước đó đã bị Hoa Thanh Trúc đánh lén cụt một cánh tay, trong lòng đã sinh ra ý định rút lui…



“Thổ Vương Ấn!”

Thái Thượng Hoàng hai tay vậy mà cùng lúc ngưng tụ hai tôn Đại Ấn, đem thân thể yêu thú của Tố Mai đẩy lùi, Đại Lão cũng bị một ấn đẩy bay vài chục bước…

“Các ngươi không làm gì được trẫm, một ngày trẫm còn…Bạch Sa Hoàng Triều sẽ mãi trường tồn!” Thái Thượng Hoàng đầy khí phách nói ra, ngự trên hư không, lạnh lùng nhìn chằm chằm toàn bộ chiến trường…

Thấy nhân mã bên mình bị đánh cho tan tác, thậm chí tự bạo cũng không giết được đối phương, Thái Thượng Hoàng phẫn nộ đến cực điểm, nhưng cũng tràn đầy hối hận…

Nếu hắn khuyên nhủ Bạch Sa đừng tham lam Vũ kỹ của Văn Lang, nếu hắn không chèn ép quá mức với Hoa gia, có lẽ sẽ không đi đến nghịch cảnh này…

Có câu tức nước vỡ bờ, những gì bọn hắn làm với Hoa gia, thật quá mức chịu đựng…

Bắt đệ nhất nữ thiên tài của người ta gả vào cung dù không có tình cảm, bắt đệ nhất nam thiên tài của người ta trở thành Thái Giám…

Đổi thành bất kỳ ai cũng không thể nhẫn nhịn…

Chẳng qua trước đó Thái Thượng Hoàng chưa từng cho rằng Hoa gia sẽ dám phản bội, cũng chưa từng cho rằng bọn hắn có đủ thực lực để phản bội…Dù sao Ngọc gia và Bạch gia liên thủ đã đủ sức đem Hoa gia diệt đi rồi, cùng lắm trả cái giá hơi lớn một chút mà thôi…

Nào ngờ Hậu Cung xuất hiện, đúng là người tình không bằng trời tính…

ẦM…

Cái đuôi rắn khổng lồ của Bạch Tố Mai lấp lánh ánh sáng tinh thần, hung hăng hướng đầu Thái Thượng Hoàng nện xuống…

“Cút!” Thái Thượng Hoàng mạnh mẽ tung ra hai quyền, đem đuôi nàng đẩy lùi…

Tiếp tục như thế này không phải là cách, cần bảo tồn huyết mạch Hoàng gia…

Nghĩ đến đây, ánh mắt Thái Thượng Hoàng khóa chặt thân ảnh Bạch Thiên đang bị Cơ Băng cùng Cơ Nhã truy sát, quát ầm lên:

“Bạch Thiên, mau bóp nát ngọc bội mà trẫm từng đưa ngươi!”

...

ĐÙNG…

Lại có âm thanh tự bạo truyền ra, trước khi chết Ngũ Lão dùng ánh mắt oán độc cùng cực nhìn Diễm Nguyệt Kỳ…

Đáng tiếc nàng không rảnh để ý, lanh lợi thông qua lệnh bài truyền tống về Cung Đình Thụ…

Lạc Nam cảm giác được Nguyệt Kỳ vừa vào tới lại muốn ra ngoài, đem Linh Giới Châu thả nàng xuất hiện…

“Thiếp thấy Thái Thượng Hoàng ra lệnh gì đó cho Bạch Thiên, cần phải nhanh chóng viện trợ Cơ Nhã và Cơ Băng muội muội…” Diễm Nguyệt Kỳ vừa xuất hiện, thân ảnh đã lập tức bay đi, để lại một câu như vậy cho hắn…

Lạc Nam gật đầu, không chịu thua kém thê tử, căn dặn Hoa Ngọc Phượng một tiếng cẩn thận, Bát Hoang Hoành Thiên Viêm sau lưng gào thét, gia nhập chiến trường…

Mục tiêu của hắn là mạng Bạch Chí…



“Ngọc bội?” Bạch Thiên đang điên cuồng đào tẩu, vừa chạy vừa phản kích hai người Cơ Nhã, do các nàng trước đó từng bị thương nên tạm thời chưa bắt được hắn…

Nhớ lại Thái Thượng Hoàng trước đây từng ban tặng cho mình một kiện Ngọc Bội, căn dặn khi gặp kẻ thù không địch lại thì nên sử dụng, lúc này bừng tĩnh lấy ra…

Hắn mặc dù không biết Ngọc Bội là gì, chỉ từng nghe Thái Thượng Hoàng nói có thể dùng để nhờ vả đồ đệ của một vị cố nhân mà thôi…

Bạch Thiên vốn không mấy xem trọng cái gọi là “đồ đệ cố nhân” này, theo hắn nghĩ ở đây toàn quái vật, gọi tên kia đến cũng không làm nên trò trống gì…

Diễm Nguyệt Kỳ vừa lúc đuổi tới, không dây dưa lòng vòng, một cái Ngũ Lôi Oanh Đỉnh hướng đầu Bạch Thiên nện xuống…

ẦM ẦM…

Thiên không lập tức ngưng tụ thành năm cột sét khổng lồ, nện xuống đầu Bạch Thiên…

“Liều!” Bạch Thiên hết đường lựa chọn, đem Ngọc Bội trong tay nghiền nát…

Cùng lúc đó, năm cột sét sắp giáng xuống đầu hắn…

Tưởng chừng Bạch Thiên lành ít dữ nhiều…

ONG ONG ONG…

Tiếng Kiếm ngâm cao vút bất chợt vang vọng khắp vòm trời, năm luồng Kiếm khí đột ngột xuất hiện trước mặt Bạch Thiên, như xuyên thấu hư không vạn lý…

Kiếm khí sắt bén không cách nào để hình dung, đem năm cột sét đang giáng xuống của Diễm Nguyệt Kỳ chém thành hư vô…

Trong ánh mắt co rụt của đám người, không gian phía trước Bạch Thiên nứt ra một khe hở sắt bén…

Một thân ảnh tay cầm trường kiếm, từ trong đó thong dong bước ra…

Hắn là một nam tử thân mặc thanh sắc y sam giản dị mà phóng khoáng, tóc dài xõa tung tùy tiện, gương mặt bình phàm không có chút đặc trưng nào, thả ở trong đám đông tuyệt đối nhìn không ra bất kỳ điểm nào nổi bậc…

Mặc dù là vậy, nhưng lúc này đây…xung quanh cơ thể hắn, ẩn ẩn có kiếm khí lưu động, sát bén mà bá đạo, như có thể hút đi linh hồn người khác…

Khi vừa chứng kiến nam tử này, ánh mắt tỷ muội Cơ Nhã và Diễm Nguyệt Kỳ cùng lúc co lại, âm thanh tràn đầy ngưng trọng vang vọng đất trời:

“Hoàng Kim Bảng Đệ Ngũ, Thanh Sam Kiếm Khách - Tần Thiên!”



Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ, ngủ ngon nhé ^^!



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
JK
JK King14 Tháng mười hai, 2021 23:22
Trẻ trâu vậy mà hở ra là tao bằng tuổi bố mà đấy ? Buồn cười vl
MT
Ma Tôn14 Tháng mười hai, 2021 23:12
đọc khảng 300 chap rùi thấy éo thú vị nên t bỏ
ÁN
Ánh Nguyễn14 Tháng mười hai, 2021 23:11
Tính ra thì có huyết thống moẹ j nữa đâu bạn. tui chỉ hy vọng tác giả đừng để nó chơi luôn cgai nó
NT
Nhatphong Thap14 Tháng mười hai, 2021 21:14
Mày bằng tuổi bố nó mà nói chuyện thua cc nó nữa. Ko biết mày làm tác giả viết clmm ah. Nói chuyện ngu học
NTL
Nguyễn Trần Long14 Tháng mười hai, 2021 20:11
Thế thì người ta gọi là già đầu rồi mà còn trẻ trâu đấy,k hiểu oai cái gì,m đang thể hiện m đang là 1 thằng óc chó máu lồn dồn lên não đấy
TD
Tấn Duong14 Tháng mười hai, 2021 20:06
Có phang kịp éo đâu
VTT
Vĩnh tường Thái14 Tháng mười hai, 2021 18:58
3h vẫn hóng nhé bác hậu hôm nay có 1 chap sao
PH
Pa hau14 Tháng mười hai, 2021 18:24
Hóng đến 2h27 sáng. Thôi ráng ngủ mai đọc chap mới
PH
Pa hau14 Tháng mười hai, 2021 18:24
Hóng đến 2h27 sáng. Thôi ráng ngủ mai đọc chap mới
PH
Pa hau14 Tháng mười hai, 2021 18:23
Cảm ơn tác giả- cho tôi niềm vui sống
KP
Khuyen Pham14 Tháng mười hai, 2021 17:24
Đọc thử tối cường thần thoại đế hoàng xem
HLĐ
Hắc Long Đế14 Tháng mười hai, 2021 17:13
Bắc cái con đĩ má mày làm điếm đẻ ra m ak
HLĐ
Hắc Long Đế14 Tháng mười hai, 2021 17:11
Thằng ông nội mày sủa ak tao bằng tuổi thằng bố mày đấy ...loại v não như m ko có tư cách để chê...chê con mẹ mày có thai với tao nè
KP
Khuyen Pham14 Tháng mười hai, 2021 17:07
Ko biết đêm nay ra nữa ko
LD
Long Duc14 Tháng mười hai, 2021 14:50
Truyện mà thì sao riêng loại m cút mẹ đi
A
Anh14 Tháng mười hai, 2021 14:36
Nhìn cách nói chuyện cmt là biết vô văn hoá,t cx ko bảo truyện k hay hoặc ngắn ... T chỉ bảo dùm thằng bị hắc long đế nó sủa,người ta nhắn đoàng hoàng động tý vào trả lời cút với ẳng lại chắc là bị động đến ông bà ông vải nhà nó
A
Anh14 Tháng mười hai, 2021 14:31
Nhìn cách bình luận biết bố mẹ đẻ đau lồn,do gặp loại m t mới nhắn bậy chứ m nhìn t ghi dì xúc phạm từ nào chưa?
A
Anh14 Tháng mười hai, 2021 14:29
M bị ngu à,loại m súc vật ko hiểu tiếng người à,ơ thế sao m ko viết đi mà truyện của loại m có ai đọc k,truyện hay hay là không hay người ta có quyền binh phẩm,còn m k bảo người khác k bảo m làm này lm nọ đc thì m có cc gì bảo người khác thôi bình phẩm truyện
TP
Thanh Pham14 Tháng mười hai, 2021 14:23
kể ra không có đoạn phang cả mẹ thì cang hoàn mỹ hơn
L
Lancelot14 Tháng mười hai, 2021 14:08
Có văn hóa tí đi hắc long đế, cứ đc 3 từ là lại có 1 từ bậy, anh hùng bàn phím ít thôi, đã dốt tiếng anh thì ghi tiếng việt cho đỡ quê:))
L
Lancelot14 Tháng mười hai, 2021 14:07
Ko gọi là mẹ ruột đc, vì lạc nam chết rồi mà, đây là cu nam khác chuyển sinh đến, nên ko tính là mẹ
HG
Huy Gia14 Tháng mười hai, 2021 13:55
Ảo thật đấy
PK
Phạm Kid14 Tháng mười hai, 2021 13:45
Vẫn chưa chấp mới à bác hậu
ĐL
Đ Leon14 Tháng mười hai, 2021 13:34
MN biết truyện nào hay kiểu như này cho xin tên với.
HT
hoàng trung14 Tháng mười hai, 2021 13:25
Vãi ko thấy người ta đổ máu và thể xác để duc lại rồi a. Chỉ còn cái chấp niện về lạc nam trước thôi. Còn nvc trong sinh lại me con đéo j nữa. Đọc cho chắc rồi vào bình luan. Toàn đọc lướt rồi nó bậy
BÌNH LUẬN FACEBOOK