Cao Lập Thịnh và Từ Hán Toàn cũng quỳ trên mặt đất và cầu xin sự thương xót. Họ tin rằng chỉ cần Giao Vũ Tường buông tha, họ vẫn còn cơ hội, ít nhất là chỉ phải ngồi tù vài năm.
“Con đĩ cô không xứng với tôi, cút khỏi đây! Đi đi!” Giao Vũ Tường hung hăng tát vào mặt cô ta.
“Anh…”
“Hai con cầm thú! Không xứng làm học trò của tôi! Cút ngay!”
Giao Vũ Tường đá hai người một cách quyết liệt.
“Không… đừng…” Ngô Mỹ Lệ và ba người họ hồi hận.
Không có gì hối hận hơn trong cuộc đời này! Cuối cùng, Ngô Mỹ Lệ và ba người bị đưa đi cùng với một nhóm huấn luyện viên thể dục. Những gì đang chờ đợi họ là thảm họa nhà tù vô tận! Bởi vì thân phận của Cao Lập Thịnh và Từ Hán Toàn.
Trong vòng vài tiếng mọi người đều biết chuyện này. Vài người đã bị sốc. Hai kẻ phản bội lớn của tập đoàn đã bị quét sạch như thế này sao?
Bốn người đứng đầu của Thương Châu-Hàng Châu còn bận việc làm lễ, không có thời gian chăm sóc bọn họ.
“May mắn thay, các công nghệ của tập đoàn Quất Lâm đã bị chính họ làm rò rỉ, nếu không chúng ta sẽ gặp rắc rối lần này.”
Bạch Thanh Phong vui mừng nói.
“Đúng vậy, thật may là nó không liên quan gì đến chúng ta!”
Thiệu Bính Sơn nói.
Hách Văn Xương tự hỏi: “Chúng ta đã đánh giá thấp Tập đoàn Vân Đình, tôi cảm thấy họ đang có một bước chuyển mình lớn”
“Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy như vậy. Nhưng Tập đoàn Vân Đình quá bí mật!”, Bạch Thanh Phong nói.
Không biết đối phương đang làm gì, đây mới là điều đáng sợ nhất.
Lúc này, Nguyễn Văn Hưng đã thở gấp: “Tôi biết hành động của Vân Đình.”
Nguyễn Văn Hưng uống một ngụm nước và nói: “Họ sản xuất một lô thiết bị y tế, nhưng tôi không biết chỉ tiết. Hiện họ đã được gửi đến Cục Kiểm tra Chất lượng để kiểm tra! Nếu họ đủ tiêu chuẩn, chúng sẽ được sản xuất ra thị trường!”
“Ai nói với anh?” Hách Văn Xương hỏi.
“Một người em họ xa của tôi, anh ấy tình cờ làm việc tại Cục Kiểm tra Chất lượng và đã nói với tôi một cách cụ thể.” Nguyễn Văn Hưng nói.
“Chúng ta không quan tâm Tập đoàn Vân Đình sản xuất cái gì!
Tôi sẽ dừng việc đó lại!” Bạch Thanh Phong đồng thanh.
Nguyễn Văn Hưng mỉm cười: “Dễ thôi! Em họ tôi chỉ cần lo cái này thôi! Nó chắc chắn có thể bị dính vào Tập đoàn Vân Đình!”
Bạch Thanh Phong cười và nói: “Chà, bắt kể sản phẩm nào mà Tập đoàn Vân Đình gửi đi thử nghiệm, nó đều sẽ được trả lại!”
Hạo Nhiên hỏi: “Anh kêu em họ anh làm chuyện đó đi được không? Không thể để cho anh Phong để cho người khác làm chuyện này được.”
“Đúng vậy, chúng ta phải rộng lượng hơn, chúng ta sẽ tận dụng cơ hội của em họ anh trong tương lai. Thật quá đáng.” Thiệu Bính Sơn nói.
“Chà, tối nay tôi sẽ làm gì đó ở câu lạc bộ! Mời anh em họ tham gia mới được!” Bạch Thanh Phong đứng lên và mỉm cười…
Ngày hôm sau. trong nhóm Vân Đình mọi người đang chờ đợi thông báo rằng sản phẩm đạt tiêu chuẩn, sau cùng, số lượng sản xuất sẽ được mở rộng trong tương lai. Lúc này, xe của Cục kiểm tra chất lượng đã đến trước cửa tòa nhà Tập đoàn Vân Đình. Phương Tử Tình đích thân chào anh ta và ba người đến từ Cục Kiểm tra Chất lượng.
Người thanh niên đứng đầu nhìn Phương Tử Tình và những người khác với vẻ khinh thường.
Anh ta ném báo cáo kiểm tra chất lượng cho Phương Tử Tình và chế nhạo: “Tập đoàn Vân Đình có ý nghĩa gì? Sao cô lại muốn sản xuất ra một sản phẩm tôi tệ như vậy? Cô phải biết rằng thứ cô sản xuất là một thiết bị y tế! Điều gì sẽ xảy ra nếu điều gì đó xảy ra được sử dụng cho y tế đãi ngộ trong tương lai? Cô có xứng với người ta không?”
“A? Đồng chí có chuyện gì sao? Không đủ tư cách sao?”Giao Vũ Tường trầm giọng hỏi.
“Không đủ tư cách! Không đủ tư cách nghiêm trọng!”
Danh Sách Chương: