Nguyên Giới…
Thái Sơ Chi Địa trực thuộc Bắc Châu, nơi được xem là một trong những hiểm địa hàng đầu Nguyên Giới, ngay cả một số cường giả đỉnh cấp bên dưới Cấm Kỵ cũng không dám bén mảng tiến vào.
Nhưng từ khi Trụ Việt Tông xuất hiện tại Thái Sơ Chi Địa cho đến nay, nơi này lại mặc nhiên trở thành địa bàn của toàn bộ Trụ Việt Tông.
Một tông môn thành lập và phát triển bên trong Hiểm Địa, điều này nói ra có vẻ cực kỳ hoang đường nhưng chẳng hiểu vì sao lại trở thành sự thật, ngay cả nhiều vị cường giả có trí tuệ hàng đầu cũng chưa suy đoán và lý giải được.
Có người nói rằng Trụ Việt Tông Chủ là vị Long Chí Tôn kia may mắn xuất hiện trong vùng an toàn hiếm có của Thái Sơ Chi Địa, sau đó từng bước một tu luyện và phát triển.
Có người nói rằng Trụ Việt Tông Chủ được một tồn tại khủng bố nào đó ẩn cư bên trong Thái Sơ Chi Địa thu làm đệ tử, từ đó nước lên thuyền lên, số phận thay đổi.
Lại có người nói Trụ Việt Tông Chủ là Khí Vận Chi Tử của Bắc Châu, nhờ vậy có thể an toàn sống trong tất cả Hiểm Địa ở nơi này.
Tuy nhiên tất cả chỉ là suy đoán và lời đồn đại vô căn cứ, thực hư vẫn chưa có ai xác minh được.
Nhưng không thể phủ nhận rằng, Thái Sơ Chi Địa chính là miếng bánh màu mỡ đến cực điểm, nhờ vào lượng tài nguyên khổng lồ khai thác được từ trong ra ngoài mà Trụ Việt Tông nghiễm nhiên phất lên như diều gặp gió, trở thành một trong các thế lực có danh tiếng không nhỏ ở Bắc Châu.
Dạo gần đây, tình hình chiến sự của Trụ Việt Tông và Bất Tử Chí Tông kinh động toàn bộ Bắc Châu.
Không biết vì nguyên nhân gì mà hai thế lực vốn luôn ở tư thái cầm cự lẫn nhau đột ngột chuyển sang liều chết ta sống, chiến trường khủng bố ngày càng khuếch đại, tin tức đã sớm lan truyền khắp Bắc Châu rồi.
Ai cũng biết tiền thân của Trụ Việt Tông là một phiến Tiểu Vũ Trụ trôi dạt vào Nguyên Giới, còn mục đích tiến đánh Trụ Việt Tông của Bất Tử Chí Tông lại chính là ham muốn chiếm hữu phiến Tiểu Vũ Trụ đó.
Điều này khiến vô số người tò mò, không biết Tiểu Vũ Trụ kia có gì hấp dẫn mà gây nên hai thế lực có danh tiếng kia phải liều mạng tranh đoạt.
Phải biết rằng, không riêng gì ở Bắc Châu…tính luôn cả phạm vi Nguyên Giới thì Trụ Việt Tông và Bất Tử Chí Tông đều là thế lực nổi bật.
Bên trong hai thế lực này có cường giả tiệm cận Cấm Kỵ tọa trấn, đủ khiến vô số thế lực nhỏ yếu nghe qua đã rợn cả người.
Nhưng càng là như vậy, sức hấp dẫn của phiến Tiểu Vũ Trụ kia lại càng trở nên kỳ bí.
Cho nên, đã có một ít cường giả tài cao gan lớn, ý đồ nhân lúc Trụ Việt Tông và Bất Tử Chí Tông xung đột mà lén lút tiến vào.
Tuy nhiên ngàn tính vạn tính cũng khó lòng tìm ra cửa khẩu đột phá, bởi lẽ các lối vào tiếp giáp giữa Tiểu Vũ Trụ kia và Thái Sơ Chi Địa đều có cường giả Trụ Việt Tông trấn thủ.
Lưu Tinh Đoàn là một binh đoàn lính đánh thuê do một vị Thánh Tôn cầm đầu, ở trong giới đánh thuê cũng là có thanh danh hiển hách.
Sở dĩ có tên là Lưu Tinh Đoàn, bởi tốc độ hành động và hoàn thành nhiệm vụ của bọn hắn nhanh chóng như Lưu Tinh.
Phương châm của Lưu Tinh Đoàn là chỉ thu nhận thành viên tinh anh, chú trọng chất lượng nhiều hơn số lượng.
Thế cho nên dù đã thành lập nhiều năm, thành viên của Lưu Tình Đoàn chỉ có bảy người, cao nhất là Thánh Tôn cấp cường giả, thấp nhất cũng là Thánh Vương cấp.
Tài cao thì gan lớn, sau nhiều năm miệt mài nghiên cứu, Lưu Tinh Đoàn cũng phát hiện một khe hẹp liên kết giữa Thái Sơ Chi Địa và phiến Tiểu Vũ Trụ kia.
Khe hẹp này được hình thành một cách vô tình khi bề mặt Tiểu Vũ Trụ và Nguyên Giới sát nhập ngày càng mở rộng.
Theo Lưu Tinh Đoàn phán đoán, ngay cả Bất Tử Chí Tông và Trụ Việt Tông cũng chưa biết đến sự tồn tại của khe hẹp này.
Vì vậy, bọn hắn quyết định qua mặt hai tôn quái vật khổng lồ, lén lút ùa vào vũ trụ.
Khi đó với thực lực vượt trội và những thủ đoạn viễn siêu của Nguyên Giới này, bọn hắn sẽ dễ dàng cướp đoạt tất cả thứ tốt bên trong Tiểu Vũ Trụ, sau đó phẩy tay áo bỏ đi, mặc kệ hai đại thế lực vẫn liều mạng chiến đấu.
Dám nghĩ dám làm, Lưu Tinh Đoàn trang bị tận răng, mặc áo choàng che phủ khí tức, trên người trang bị các loại Phù Chú Tiềm Hành, thi triển Thân Pháp như quỷ mị, len lõi qua khe hẹp không gian…
“Lão đại, chúng ta thành công!” Một thành viên bên trong Lưu Tinh Đoàn mừng rỡ quá đỗi.
Nhưng hắn cũng cực kỳ chuyên nghiệp, không hề để lộ cảm xúc ra ngoài, cũng chẳng hề lên tiếng, chỉ lén lút truyền âm mà thôi.
“Đừng vội mừng, vạn sự phải cẩn thận, không gian liên kết giữa một cái Tiểu Vũ Trụ và Nguyên Giới không đơn giản đâu, một khi tiến vào, tu vi của chúng ta sẽ bị quy tắc của vũ trụ đó ảnh hưởng, buộc phải áp chế xuống nếu không muốn kinh động Trụ Việt Tông!” Lão đại có tu vi Thánh Tôn nghiêm túc nói.
“Lão đại cẩn thận là tốt, nhưng chúng ta một khi thành công lẻn vào, mang theo Thánh Kỹ, Thánh Bảo, Thánh Công…có ưu thế Thánh Lực, chẳng lẽ sợ một đám thổ dân cấp thấp?” Vài thành viên truyền âm đùa cợt.
Lão đại Thánh Tôn không nói thêm tiếng nào, hiển nhiên cũng cho rằng các huynh đệ của mình nói đúng.
Xuyên qua tầng tầng không gian, rất nhanh bọn hắn chợt nhìn thấy trước mặt mình xuất hiện một cái Thông Đạo kỳ lạ…
Thông Đạo này có màu nâu cũ kỹ, ẩn chứa khí tức của sự tang thương lắng đọng, tồn tại ở nơi tiếp giáp Nguyên Giới và Tiểu Vũ Trụ, ngăn cách giữa khe hẹp không gian.
Dường như muốn tiến vào Tiểu Vũ Trụ kia buộc phải đi qua thông đạo kỳ lạ đó vậy.
“Cái thông đạo quái quỷ này là gì vậy?” Một thành viên Lưu Tinh Đoàn thắc mắc.
“Ai mà biết, nhưng xem ra cũng không hề có khí tức nguy hiểm, nếu không đi vào thử?” Một người khác đề nghị.
“Cẩn thận đi, đột nhiên có một thông đạo kỳ lạ như vậy, có trời mới biết phía sau ẩn chứa cái gì!” Lão đại Thánh Tôn ra hiệu mọi người lùi bước.
“Lão đại à, dù phía sau nó ẩn chứa thứ gì thì cũng chỉ là thuộc về Tiểu Vũ Trụ kia mà thôi, chẳng lẽ có thể uy hiếp được mấy người chúng ta?” Một người bực mình hỏi.
“Công kích nó thử xem!” Lão đại Thánh Tôn cân nhắc nói.
Như chỉ chờ có vậy, một đám cường giả Lưu Tinh Đoàn liền triển khai thế công, Thánh Uy tràn ngập, hung hăng nện vào thông đạo màu nâu sậm.
OÀNH OÀNH OÀNH…
Thế công liên miên bất tuyệt, thông đạo vẫn án binh bất động, không hề có chút dấu vết bất thường nào.
“Xem ra chỉ là một vùng không gian hơi kiên cố, chúng ta suy nghĩ nhiều rồi!” Lão đại Thánh Tôn hài lòng gật đầu, hướng mắt ra hiệu:
“Toàn bộ tiến vào!”
Cả đám hưng phấn bừng bừng, nhảy vọt vào trong thông đạo.
Tưởng chừng mọi thứ sẽ trót lọt, đột ngột dị biến phát sinh.
Một cổ Không Gian Chi Lực cao thâm huyền ảo trực tiếp phong tỏa tất cả bảy vị cường giả của Lưu Tinh Đoàn.
Mặc cho bọn hắn biểu lộ kinh hãi, cố gắng dùng sức mạnh của Thánh thoát khỏi khống chế cũng không ăn thua.
XOẸT!
Không gian bên trong thông đạo dịch chuyển, bảy thành viên của Lưu Tinh Đoàn biến mất tại chỗ.
…
Tại vùng không gian xa lạ…
Một cái thông đạo màu nâu sậm quen thuộc xuất hiện, từ bên trong đó…bảy thành viên Lưu Tinh Đoàn bị ném ra.
Thông đạo biến mất như chưa từng tồn tại.
“Khốn kiếp, chuyện quái quỷ gì thế này?” Một người của Lưu Tinh Đoàn chửi ầm lên, chưa hiểu ra sao cả.
“Chúng ta bị cái thông đạo màu nâu kia truyền tống đến nơi khác rồi!” Thánh Tôn trầm giọng nói.
“Cái thông đạo đó rốt cuộc là thứ quái quỷ gì? Vậy mà tọa trấn ở lối vào Tiểu Vũ Trụ, còn truyền tống chúng ta đến nơi khác?” Đám người nhao nhao cảm thấy khó hiểu.
“Mặc kệ như thế nào, tất cả an toàn là được rồi, tìm đường trở về đi!” Thánh Tôn Lão Đại nghiêm túc nói.
Chỉ là hắn vừa mới dứt lời, một cảm giác tê dại lan tỏa từ đầu đến chân.
Toàn bộ bảy vị Thánh Tôn rùng mình, kinh nghi bất định ngửa đầu nhìn lên.
Ở phía trên thiên không, một tồn tại đang dùng ánh mắt hờ hững quan sát bọn chúng như đang chứng kiến một đám kiến hôi bé nhỏ.
Trong đôi mắt hờ hững đó đã có những tia Sát Khí chậm rãi ngưng thực, mỗi tia Sát Khí này nồng đậm như một Sát Vực hoàn chỉnh, sau đó phong tỏa toàn bộ thế giới, trấn áp cửu thiên thập địa.
Đây là một loại viễn siêu Sát Vực thông thường, Cửu Tầng Sát Vực cũng trở nên hèn mọn so với đó.
Đứng trước loại lực lượng đó, đám người Thánh Tôn như bị định trụ, mất đi khả năng phản kháng.
Chủ nhân của đôi mắt đáng sợ đó là một con chim, toàn thân thiêu đốt ngọn lửa tội lỗi màu đen, ẩn chứa nồng đậm Nguyền Rủa Chi Lực.
Một khi bị ngọn lửa này thẩm thấu mà vào, ngươi dù không chết cũng sẽ đời đời kiếp kiếp bị Nguyền Rủa, bị thiên địa xa lánh, bị đất trời ruồng bỏ, kết cục thảm thiết vô pháp hình dung.
“Chu Đấu…đây là Thần Thú Chu Đấu, loại Chu Tước biến dị theo dạng Nguyền Rủa…” Lão đại Thánh Tôn nuốt một ngụm nước miếng khô khốc.
“Trời ạ, Chu Đấu bởi vì toàn thân thiêu đốt ngọn lửa nguyền rủa, thần trí của chúng luôn ở trạng thái hỗn loạn, nửa tỉnh nửa mê…bảo vệ lãnh thổ ở mức độ cực đoan!” Những người khác tê dại cả da đầu:
“Cái thông đạo ác ôn kia truyền tống chúng ta vào địa bàn của Chu Đấu, rõ ràng muốn diệt chúng ta, tội ác tày trời a!”
“Chạy!” Thánh Tôn lão đại gầm lên một tiếng.
Mặc dù như vậy, như hắn phát hiện khí thế và sức mạnh toàn thân của mình như bị phong bế, ngay cả động đậy một đầu ngón tay cũng không làm nổi.
Phải biết rằng hắn là Thánh Tôn đấy.
Chu Đấu thản nhiên hé miệng phun ra một đóm lửa nhỏ.
Xèo xèo xèo…
Bảy vị cường giả Lưu Tinh Đoàn liền hóa thành tro tàn.
…
Hư ảnh một gốc đại thụ khổng lồ che phủ tinh không hoàn vũ ở một góc vắng lặng hoang vu trong vũ trụ, nơi ở phạm vi Hạ Giới.
Cành cây khổng lồ vừa mới vươn dài thu trở lại thân cây…
Nếu đám người Lưu Tinh Đoàn có mặt ở đây, chắc chắn sẽ hãi hùng phát hiện cành cây khổng lồ kia có màu sắc y hệt cái thông đạo kỳ lạ mà bọn hắn vừa tiến vào.
“PHỐC!”
Một thân ảnh khoanh chân ngồi xếp bằng dưới gốc cây hé miệng phun ra máu tươi, sắc mặt trắng nhợt, đôi mắt ngưng trọng, bờ môi lẩm bẩm:
“Cưỡng ép truyền tống bảy tên Thánh Cấp quả nhiên tiêu hao quá nhiều, nhất là khi bên trong bọn chúng còn có nhân vật cấp Thánh Tôn!”
“Hy vọng trong thời gian tới đừng kẻ nào tiếp tục mò vào, bằng không ta cũng trụ không nổi a…”
Nói xong, thân ảnh khép lại đôi mi cong vút.
Từ trong vũ trụ, vô cùng vô tận Tiên Khí và Ma Khí điên cuồng phủ xuống, như hóa thành thực chất tràn vào cơ thể nàng, cố gắng khôi phục lực lượng cho nàng càng nhanh càng tốt.
Bằng vào tốc độ thu nạp Tiên Khí và Ma Khí như vậy ở hạ giới, chắc chắn chỉ có được sự trợ giúp của quy tắc vũ trụ mới có thể làm được mà thôi.
Nàng là một mỹ nhân trong bộ cung trang màu xanh ngọc, với mái tóc sáng rực tinh quang, làn da trắng trong không chút tỳ vết, ngũ quan hoàn mỹ như tuyệt tác của tạo hóa…
Cao quý vô song, khuynh thành khuynh quốc, phong hoa tuyệt đại…đều không đủ để hình dung nàng.
Nàng mang đến một cảm giác hoàn mỹ không chân thực, dường như không nên tồn tại trên thế gian này…
Ngồi xếp bằng dưới gốc đại thụ to lớn lại như cùng toàn bộ vũ trụ hòa làm nhất thể.
Cảnh tượng nổi bật như vậy, kỳ quái ở chỗ là thỉnh thoảng có những Pháp Bảo của tu sĩ bay ngang qua nhưng không một ai phát hiện sự tồn tại của nàng và gốc đại thụ khổng lồ đó.
Bởi lẽ rất đơn giản, nàng được linh tính của vũ trụ tận lực che giấu, không ai có thể nhìn thấy, dù là Thiên Đế cấp cường giả cũng không được.
Bất quá ngay lúc này, đột ngột có một tên thanh niên đi thẳng về vị trí của nàng, thản nhiên ngồi xuống tựa lưng vào gốc cây, nhìn sang nàng mỉm cười thân thiện:
“Cho ta ngồi với được không?”
“Ngươi…ngươi…ngươi…” Mỹ nhân mở ra đôi mắt to tròn, lắp ba lắp bắp, ngón tay run run chỉ về phía hắn.
Hiển nhiên nàng không ngờ được cái tên này vì sao có thể phát hiện ra sự tồn tại của mình.
“Haha, không cần ngạc nhiên, ta là kẻ nằm ngoài khí vận của vũ trụ này, sẽ không bị nó che đậy tầm mắt!” Lạc Nam cười ung dung nhìn mỹ nhân nói.
“Vậy ngươi muốn làm gì nha?” Mỹ nhân ánh mắt đề phòng nhìn lấy hắn.
“Không gì cả, thấy nàng bảo vệ vũ trụ vất vả quá, lại thêm một thân một mình cô đơn, ta liền đến hỗ trợ và bầu bạn với nàng!” Lạc Nam mỉm cười thân thiện.
”Ngươi nói gì ta đây không hiểu!” Mỹ nhân một lần nữa nhắm lại hai mắt, bắt đầu tu luyện, không thèm để ý đến hắn.
Nụ cười trên mặt Lạc Nam thu liễm, ánh mắt phức tạp nhìn lấy mỹ nhân.
Trong lòng hắn đang đấu tranh dữ dội.
Thụ…tâm…thụ tâm…nàng là hiện thân của Thế Giới Thụ, thụ tâm của thế giới thụ chỉ có một, hắn phải hạ thủ với nàng để luyện hóa Thụ Tâm sao?
Nhưng rõ ràng, nàng đang dốc sức mình để bảo vệ vũ trụ này.
Thế Giới Thụ tên như ý nghĩa, có thể liên kết và câu thông với các phương thế giới, mọi ngõ ngách trên thế giới.
So với Vạn Giới Môn của Hệ Thống chỉ có hơn chứ không kém.
Mặc dù vừa rồi không thấy rõ tình huống phát sinh, nhưng dựa vào biểu hiện của mỹ nhân, Lạc Nam liền biết nàng vừa truyền tống những kẻ đến từ Nguyên Giới tiến vào một hiểm cảnh nào đó.
Nhờ có Thế Giới Thụ trấn thủ, các lỗ hổng thời không liên kết giữa Thái Sơ Chi Địa và Tiểu Vũ Trụ này vẫn tạm thời an toàn.
Cũng bởi vì như vậy, quy tắc vũ trụ vẫn âm thầm ủng hộ và trợ giúp Thế Giới Thụ che đậy hành tung, phục hồi nhanh chóng.
Đối với sự cao cả âm thầm cống hiến như vậy của Thế Giới Thụ, hắn làm sao nỡ cướp đoạt Thụ Tâm đây?
Nhưng nếu không có Thụ Tâm, làm sao đúc nên Hóa Vũ Bá Thần Thể?
Nhiệm vụ thất bại, hậu quả nặng nề.
Trong lúc nhất thời, Lạc Nam thật sự tiến thoái lưỡng nan.
“Lại có chuột nhắt đến rồi!”
Mà lúc này, mỹ nhân sắc mặt lại trở nên lạnh lùng, chân mày nhíu chặt.
Nàng vẫn chưa khôi phục hoàn toàn lực lượng a…
“Để cho ta đi!” Lạc Nam ở một bên bỗng nhiên lên tiếng đề nghị:
“Cho ta tiến vào thông đạo, ta sẽ nghênh tiếp bọn chúng, không cần nàng phí sức!”
Hắn muốn làm một chút gì đó để xứng đáng với Thụ Tâm của nàng.
Hắn đã làm ra lựa chọn…
Danh Sách Chương: