Bảy vị Tiên Tôn đối đầu một Vương giả, cảnh tượng đặc sắc nhất tại chiến trường…
Nếu là bình thường, đây sẽ là cảnh tượng cực kỳ buồn cười, số phận tên Vương giả đã bị định đoạt.
Nhưng lúc này đây, không một ai dám cười…bởi vì, kẻ đang chiếm ưu thế và ra vẻ áp đảo, chính là tên Vương giả kia.
Mọi thứ như một giấc mộng…quá mức không chân thật…
“Làm sao có thể chứ?” Một tên Hộ Pháp Vương Giả của Lưu Quang Tinh lẩm bẩm trước tình cảnh này, hắn cũng là một Vương giả…nhưng nếu so với thân ảnh Vương giả đang độc chiến thất thất đại Tiên Tôn kia, lại cảm thấy những năm này mình tu luyện trở nên quá mức vô nghĩa.
PHỐC!
Chiến trường không cho phép những sai lầm, càng không được mất tập trung khi chiến đấu.
Một mũi tên do Kim Thần Tướng bắn ra đã xuyên thủng đầu hắn, một đời Vương giả ảm đạm ngã xuống.
So với chiến trường của Tôn, thì Ngũ Đại Thần Tướng đại chiến hơn năm mươi Tiên Vương càng thêm khốc liệt, bởi vì số lượng người ngã xuống với tốc độ cao.
Mộc Thần Tướng ỷ vào khả năng phòng ngự khủng khiếp của mình, Đại Lâm Nhân Mộc tay cầm hai tấm Khiên khổng lồ như sườn núi, tả xung hữu đột lao vào trực diện trung tâm, ngăn cản phần lớn các loại công kích của đối thủ, Phản Thiên Mộc cùng Phệ Thiên Mộc thể hiện độ lỳ lợm khó chịu, Mộc Chu Kết Dính với tám cái chân nhện di chuyển trên khắp các địa hình, không vì thân thể nặng nề của Mộc Thần Tướng mà tốc độ suy giảm.
Ngược lại, vừa di chuyển nó vừa bắn ra các sợi tơ Mộc với chất kết dính cực độ khó chịu, đám Tiên Vương muốn hóa giải cũng phải tiêu hao không ít công sức.
Vừa phòng thủ…vừa ra sức khống chế…
Hai bên trái phải Mộc Thần Tướng là hai đấu sĩ hạng nặng với sức càn quấy kinh khủng, Hỏa Thần Tướng thống trị bên phải, Băng Thần Tướng tung hoành bên trái, với sự đa dạng kết hợp sức mạnh đến từ các Dị thuộc tính khác nhau, ngay cả Thiên Vương cũng phải đau đầu khi bị nhắm đến, chúng nó càn quét bất chấp chướng ngại vật.
Băng Thần Tướng tay cầm Chiến Phủ thần cản giết thần, phật cản giết phật, kỵ trên Cổ Long Hàn Không Băng miệng phun giá rét, đem không gian trước mắt hóa thành hàn băng, đong cứng các kẻ địch sau đó nện chúng thành mảnh vụn.
Thỉnh thoảng có Thiên Vương mạnh mẽ tập kích, Mộc Thần Tướng lại thay Băng Thần Tướng phòng ngự, để nó thoải mái giết địch, có Vô Lượng Tiên Băng ở vị trí trái tim cung cấp năng lượng, lực chiến của nó là vô cùng vô tận.
Hỏa Thần Tướng một tay tung ra Xích Luyện Hỏa Xà quấn chặt lấy vài tên Tiên Vương kéo đến, tay còn lại cầm Chiến Mâu ngưng tụ từ Nộ Lôi Cương Hỏa vừa lúc đâm thẳng mà ra, nghiền nát những kẻ đáng thương thành tro cốt.
Bọn hắn cố gắng phản kháng, nhưng Trọng Lực nghiền ép lên cơ thể gấp nhiều lần đến từ tọa kỵ Nham Tượng Trọng Viêm, mỗi khi tiếng voi rống vang lên, động tác tay chân lại chậm chạp hơn vài cấp độ…cho đến khi bất lực bị Nộ Lôi Cương Hỏa nghiền nát toàn thân.
Hỏa Thần Tướng so với Băng Thần Tướng càng thêm hoàn hảo, công thủ vẹn toàn…khi có kẻ công kích, một đôi Bát Hoang Hoành Thiên Viêm trên lưng che phủ thân tướng, dùng cánh lớn để thiêu đốt phần lớn công kích của đối thủ, chẳng cần đến Mộc Thần Tướng bảo kê.
Điều đáng nói, lần này điều khiển Hỏa Thần Tướng là Hỏa Nhi, đích thân nàng thay mặt Lạc Nam chưởng khống Hỏa Thần Tướng, thân ảnh tuyệt mỹ mê người xuất hiện trong vị trí trái tim của Hỏa Thần Tướng, có sự tồn tại của nàng…Hỏa Thần Tướng chẳng khác nào một sinh mệnh thực thụ, ác mộng của mọi kẻ thù.
Theo sát phía sau ba tôn Thần Tướng cận chiến chính là hai Thần Tướng ngự trị trên bầu trời với công kích tầm xa, lần lượt là Kim Thần Tướng cùng Hắc Ám Thần Tướng.
Kim Thần Tướng cưỡi trên Kim Bằng Tinh Kim với tốc độ thật sự khủng bố, dù có kẻ thành công móc ra phía sau cũng không thể đánh trúng thân ảnh của nó, từng mũi tên liên tục được bắn ra không thua một chiêu Vương Cấp Vũ Kỹ mạnh mẽ, lại thêm khả năng trảm rách hư không của Trảm Không Cốt Kim, các mũi tên đến từ Kim Thần Tướng xuyên thủng không gian trước mặt trực diện bắn đến mục tiêu được chọn.
Hắc Ám Thần Tướng không chịu thua kém, Xích Nha Hắc Ám thả ra vô số con quạ nhỏ quan sát cục diện trên chiến trường, mang theo Hắc Cốt U Minh Viêm áo choàng tung bay, hai cánh tay của nó liên tục ném ra các nhánh đen xiềng xích phong tỏa toàn thân kẻ địch, nhốt bọn hắn vào lĩnh vực Hắc Ám, để các Thần Tướng khác diệt sát.
Đương nhiên, điều khiển Hắc Ám Thần Tướng chính là Ám Nhi, tiểu cô nương cực kỳ linh hoạt thông minh, hai thanh xiềng xích trên tay Hắc Ám Thần Tướng khi thì hóa thành Vũ Khí hạng nặng nện mấy tên ở gần, khi thì hóa thành Hắc Ám Võng Lưỡi...một lưới quăng ra là vài Tiên Vương xấu số toàn diện bị phong tỏa, bất lực chịu chết.
Có ngũ đại Thần Tướng, không thua gì một Quân Đội do Tiên Vương cấu thành.
Chiến trường hỗn loạn đến cực điểm, ai nấy đều phải tập trung cao độ, chỉ cần một phút lơ là chính là thân tử đạo tiêu.
Không một ai chú ý, vị lão già Hộ Pháp có tên Ám Toàn của Dạ Ảnh Tinh lúc này cũng đang len lỏi qua từng ngóc ngách một cách điệu thấp, ánh mắt đục ngầu già nua quét quanh chiến trường.
“Các ngươi mau lên đánh, ta trị thương một chút sẽ lập tức gia nhập!” Một vị Địa Vương thuộc Lưu Quang Tinh vừa trúng phải một búa trực diện của Băng Thần Tướng sắc mặt tái nhợt quát, lùi về phía sau chiến tuyến lấy ra Đan Dược nuốt vào, cấp tốc luyện hóa khôi phục.
Nghe lời nói của hắn, hàng loạt Hộ Pháp khác lao vọt mà lên, bọn hắn biết đứng trước Ngũ Đại Thần Tướng khủng bố, nếu không đoàn kết chắc chắn sẽ thảm bại.
“Khốn kiếp, thủ đoạn này là gì…vì sao nghe cũng chưa từng nghe qua!” Tên Địa Vương thuộc Lưu Quang Tinh vừa trị thương vừa nhìn Ngũ Đại Thần Tướng mắng chửi cho hả giận, sau đó tập trung trị thương.
Chỉ là lúc này…
Phốc!
Một bàn tay khô gầy đột nhiên đặt lên đỉnh đầu hắn, hấp lực cực mạnh hút ra…
“Ngươi…” Địa Vương của Lưu Quang Tinh ánh mắt hoảng sợ đến cực điểm, hắn đang trị thương lại có người đánh lén?
Vội vàng quay mặt nhìn qua, chỉ thấy gương mặt già nua của Ám Toàn ở ngay bên cạnh.
“Vì sao?” Địa Vương của Lưu Quang Tinh hoảng sợ trong lòng, hắn và Ám Toàn vốn dĩ không thù không oán.
Đang muốn hét lên cho mọi người cảnh giác, nhưng tên Địa Vương lập tức phát hiện…khí tức sinh mệnh của mình đang nhanh chóng trôi đi, sau cùng ngã lăn ra chết…
Người khác nhìn vào cũng chỉ cho rằng hắn trọng thương quá nặng không điều trị khỏi mà thôi, dù sao thì lúc chiến đấu hỗn loạn…đâu có ai tiến đến kiểm tra tình hình thương thế của kẻ khác chứ?
Ám Toàn một mặt bình tĩnh thu tay, nơi lòng bàn tay là Đoạt Sinh Đàm Thủy đen kịch cũng vừa mới khuất dạng.
Hắn như u linh len lỏi trong chiến trường, phát hiện tên Hộ Pháp nào bị thương nhưng chưa chết lùi ra sau chiến tuyến sẽ lập tức ra tay tiễn đối phương thêm một đoạn về nơi chín suối.
Đoạt Sinh Đàm Thủy và Đoạt Mệnh Quyết phối hợp, chỉ hút sạch sinh mệnh của nạn nhân, không để lại bất kỳ dấu vết khác thường nào trên thi thể.
So với giết Hộ Pháp của Lưu Quang Tinh, Ám Toàn bí mật lấy mạng của Hộ Pháp Dạ Ảnh Tinh còn dễ dàng hơn, bởi vì chính hắn cũng là người có tiếng tăm ở Dạ Ảnh Tinh, không một ai đề phòng hắn.
Đại chiến chỉ xảy ra chưa được bao lâu, Ám Toàn đã đưa tiễn gần mười “thương binh” lên đường và mặt vẫn không đổi sắc.
…
“Khốn kiếp, nữ nhân đó là một yêu nghiệt!”
Bên kia chiến tuyến, Quang Lân cùng Ám Cực đại chiến Âu Dương Thương Lan, nhưng cũng bị tình hình chiến đấu bên phía Lạc Nam làm cho sắc mặt âm trầm.
Kế hoạch ban đầu chính là để đám Hộ Pháp cầm cự trước Ngũ Đại Thần Tướng, mà mười Tiên Tôn bọn hắn làm thịt Âu Dương Thương Lan với nữ nhân Vương giả kia là xong chuyện.
Nào ngờ Âu Dương Thương Lan vốn đã khó chơi, nay xuất hiện thêm nữ Vương giả còn khó chơi gấp nhiều lần.
Lấy sức một người giết một Tôn giả, lúc này còn cân bảy Tiên Tôn.
Nếu tình hình tiếp tục kéo dài, chỉ sợ toàn bộ Hộ Pháp sẽ chết sạch.
Đến khi đó Ngũ Đại Thần Tướng cùng Âu Dương Thương Lan liên thủ, hai người bọn hắn không có quả ngon để ăn.
“Chết!”
Âu Dương Thương Lan mặc kệ đối thủ nghĩ gì, lúc này Ngân Dạ Song Thương đã hợp nhất thành Ngân Dạ Đế Thương đâm xuống, Thương Vực kết hợp Đế Cấp Vũ Kỹ mạnh mẽ không cần phải nói.
Lại phối hợp chặt chẽ giữa Hồn Lực và Thể Lực.
Lấy tu vi Tôn giả độc chiến hai vị Địa Tôn, cũng là nhân vật phách tuyệt thiên hạ.
Chỉ tiếc Hồn Lực và Thể Lực của nàng vẫn chỉ là Thiên Vương, nếu tam tu tiến vào Tôn…chỉ sợ chiến cục đã sớm kết thúc.
“Hự!”
Quang Lân vừa trúng phải một đòn Hồn Kỹ công kích sắc mặt trắng bệch, Ngân Dạ Đế Thương hung hăng nhắm ngay đầu hắn cắm xuống.
KENG…
Thanh âm Kim Loại vang lên, Ám Cực một tay cầm Hắc Ám Liêm Đao đón đỡ thay đồng bọn, cánh tay bị chấn đến tê rần.
“Khốn kiếp!”
Trên lưỡi đao xuất hiện không ít vết nứt, Hắc Ám Liêm Đao của hắn cũng là một kiện Tôn Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo, nhưng Tôn Cấp và Đế Cấp chênh lệch thực sự quá xa.
“Tiếp tục thế này không phải là cách!” Quang Lân khôi phục tinh thần, sắc mặt cực độ khó coi.
Ám Cực gật mạnh đầu, nhìn sang bảy tên Tiên Tôn đang giằng co với Lạc Nam gào thét:
“Mau bùng nổ bằng mọi giá, các ngươi muốn chịu chết sao?”
Ám Cực và Quang Lân đã nhận ra, mấu chốt của chiến trường này đã không phải do hai Địa Tôn bọn hắn và Âu Dương Thương Lan quyết định, mà nằm ở chỗ bảy tên Tiên Tôn với nữ nhân Vương giả kia.
Một khi nữ Vương giả chết, Ngũ Đại Thần Tướng cũng sẽ tan biến, bọn hắn liên hợp lại làm thịt Âu Dương Thương Lan sẽ rất dễ dàng.
Vì thế, bằng bất cứ giá nào…Lạc Yên cũng phải chết!
“Các ngươi chết trước!” Âu Dương Thương Lan thấy mấy tên này dám động sát tâm với Lạc Yên, phẫn nộ dâng trào.
Ngân Dạ Đế Thương hung hăng đập xuống, Hắc Ám Liêm Đao của Ám Cực triệt để hóa thành phấn vụn.
…
“Liều mạng vậy!”
Nghe lời của Ám Cực với Quang Lân, bảy tên Tiên Tôn hai mặt nhìn nhau, ánh mắt lóe lên vẻ điên cuồng.
Trong thoáng chốc, trên tay bọn hắn đồng loạt xuất hiện bảy viên Yêu Đan tuôn ra lệ khí nồng đậm.
“Yêu Đan Tinh Không Thú?” Lạc Nam ánh mắt hơi nheo lại.
Sở hữu kiến thức của Đan Đế nên tầm hiểu biết của hắn trở nên phong phú hơn khá nhiều.
Tinh Không Thú cũng giống như Yêu Thú có được Yêu Đan của bản thân chúng nó, nhưng với bản tính điên cuồng và bạo lệ bất chấp linh trí tồn tại, Yêu Đan của Tinh Không Thú được liệt vào các loại nguyên liệu bị cấm sử dụng của Luyện Đan Sư chân chính.
Bởi vì bất kể ngươi dùng biện pháp gì để Luyện Đan, chỉ cần dùng Yêu Đan của Tinh Không Thú làm nguyên liệu, thì sẽ ảnh hưởng tiêu cực đến người phục dụng Đan Dược đó.
Nhẹ thì ảnh hưởng đến tâm trí, nặng thì trở nên điên cuồng tàn bạo như Tinh Không Thú, triệt để đánh mất lý trí của mình.
Đám Tiên Tôn này vậy mà tích trữ Yêu Đan Tinh Không Thú? Hơn nữa dựa vào khí tức còn là đám Tinh Không Thú sánh ngang với Yêu Tôn Hậu Kỳ.
Không cho Lạc Nam cơ hội phản ứng, bảy tên Tiên Tôn ngửa đầu, điên cuồng hốc vào Yêu Đan.
“Bọn này điên rồi!” Lạc Nam biến sắc mặt.
Quả nhiên chỉ nhìn thấy ánh mắt bảy tên cấp tốc trở nên đỏ ngầu như máu, phần lớn lý trí nhanh chóng bị hòa tan thành điên cuồng và bạo ngược, thân thể như sắp nổ tung, không gian xung quanh chấn động.
Lý trí gần như hóa thành dã thú, cảm giác kính sợ của một nhân loại đối với Thiên Đế Biến trở nên phai nhạt hơn nhiều, còn điên cuồng bỏ qua khí tức của Nghịch Long trên người Lạc Nam.
“Tinh Không Thú không hổ danh xưng thiên địch của vạn vật, không sợ bất kỳ thứ gì…” Lạc Nam âm thầm cảm thán, trên môi lại nở nụ cười lạnh:
“Bất quá đợi khi công hiệu của Yêu Đan Tinh Không Thú tan biến, các ngươi sẽ trở thành người điên nửa tỉnh nửa mê, tu vi cũng đừng mong tiến bộ!”
Đương nhiên, Lạc Nam không có ý định để bọn hắn sống đến thời điểm đó.
“CHẾT!”
Bảy người trong mắt lúc này chỉ có một mục tiêu duy nhất, đó chính là giết chết Lạc Nam.
Bọn hắn mặc kệ uy áp của Thiên Đế Biến và Nghịch Long mà lao vọt đến, giống như những con Tinh Không Thú liều mạng công kích bất cứ thứ gì chúng gặp phải vậy.
Đối với Tinh Không Thú mà nói, dù là Thiên Đế hay Nghịch Long Đế chân chính đứng ở trước mặt cũng phải giết.
Bảy tên điên cuồng thi triển công kích, thực lực mạnh mẽ khiến không gian rung lên, từng chiêu từng chiêu đều là lấy mạng đổi mạng.
“Dùng mạng đổi mạng sao? Ta rất thích loại chiến đấu này!” Lạc Nam trong lòng sảng khoái, triệt để giải trừ trạng thái Thiên Đế Biến cho đỡ phí sức.
Bên trong Đan Điền, các tôn Đại Đỉnh chậm rãi dung hợp vào nhau.
Diễm Tâm Đỉnh, Linh Thổ Đỉnh, Huyền Thủy Đỉnh, Thiên Mộc Đỉnh, Kiếp Lôi Đỉnh, Sát Kim Đỉnh, Cổ Băng Đỉnh, Quang Minh Đỉnh, Hắc Ám Đỉnh và cả Long Lực Đỉnh…
Toàn bộ Đại Đỉnh hợp thành, Bá Đỉnh mạnh nhất từ trước đến nay hoàn chỉnh xuất hiện.
Thân thể Lạc Nam sảng khoái đến mức rung lên, Bá Lực luân chuyển đầy ắp các đường kinh mạch, cảm giác sảng khoái chưa từng có dâng trào.
Một cánh tay phải của hắn nhẹ nhàng nâng lên, Bá Lực nhanh chóng hội tụ vào đầu nắm đấm…
Đan Điền…cái phôi của Ma Đỉnh chậm rãi chuyển động…
Bên trên toàn bộ cánh tay, các đường Ma Vân đen kịch như gân mạch tà dị xuất hiện…
“Đó là…” Vừa mới đẩy lùi Quang Lân và Ám Cực, như cảm giác được điều gì, tròng mắt của Âu Dương Thương Lan bỗng nhiên co rụt lại, hoảng hốt nhìn qua Lạc Nam, khóe môi đỏ mọng sau lớp mặt nạ khó tin thốt lên:
“Hồng Hoang Ma Văn?”
Cánh tay của Lạc Nam rung rẩy, tám đường Hồng Hoang Ma Văn luân chuyển, Bá Lực gầm thét vang trời.
Chứng kiến bảy tên Tiên Tôn đang lao đến, Lạc Nam ánh mắt hờ hững nhìn chằm chằm Huyền Dạ Tùng ở bên trong, một đấm tung ra:
“Cuồng Thú Quyền!”
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Khí lãng không cách nào để hình dung, dù là Tỏa Thiên Hắc Ám phong tỏa bên ngoài cũng bị ảnh hưởng, kịch liệt rung rẩy có dấu hiệu rạn nứt.
“Không xong, ta phải gia cố kết giới!”
Ám Nhi hoảng hốt hét lên một tiếng, Hắc Ám Thần Tướng bắt buộc phải giải trừ, hóa thành Hắc Ám lực lượng gia cố bốn phía Tỏa Thiên Hắc Ám đang phong tỏa bên ngoài, bằng không hậu quả khó lường.
Chiến trường chỉ còn lại Tứ Đại Thần Tướng, nhưng không ai bận tâm về điều đó…
Bọn hắn chỉ thấy, Bá Lực kết hợp Hồng Hoang Ma Văn như phát điên gào thét.
Cuồng Thú Quyền vượt qua đẳng cấp vốn có của nó.
Trong ánh mắt hãi hùng khiếp vía của toàn trường, công kích mà Huyền Dạ Tùng đang đánh đến bị nghiền thành bột mịn.
BÙM!
Cơ thể của hắn theo sau đó nổ tung như pháo hoa giữa biển sâu, một chút cặn bả cũng không còn sót lại.
Nhất quyền nghiền nát Đại Tôn…
Toàn trường lâm vào tĩnh lặng đến mức đáng sợ…
Danh Sách Chương: