Mục lục
Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai vị Đan Đế đã chấp nhận, để tránh đêm dài lắm mộng, Cẩn Hào liền mang theo bọn họ ra ngoài, chẳng những xóa sạch trí nhớ liên quan đến thiên phú của nữ nhi của mình, còn cẩn thận thay đổi trí nhớ thành nàng chỉ là đứa bé có được hai loại Linh Căn Thủy và Hỏa, ngoài ra không có gì đặc sắc.

Sau đó, hắn lại ban thưởng cho hai vị Đan Đế thật nồng hậu rồi mới đưa tiễn rời đi.

Vừa mới trở lại trong phòng, Cẩn Hào liền được các Trưởng Lão kéo vào một góc vắng.

Đại Trưởng Lão trầm giọng nói ra: “Gia chủ, thiên phú của tiểu thư thật sự quá mức nghịch thiên, dù là ở Đế Thiên Ta Ma Giới rộng lớn này cũng chưa từng nghe ai nói đến một người sở hữu cả Thời Gian và Không Gian linh căn!”

“Ta hiểu!” Cẩn Hào nghiêm túc gật đầu.

“Thiên phú như vậy nếu tiểu thư thuận lợi trưởng thành chính là đại phúc phận của Cẩn Gia chúng ta, nhưng nếu không may bị người khác biệt được sẽ dẫn đến đại họa!” Nhị Trưởng Lão hít sâu một hơi nói:

“Vậy nên chỉ có người chết mới giữ kín được bí mật tuyệt đối, chúng ta đề nghị bí mật giải quyết hai vị Đan Đế diệt khẩu!”

“Không được!” Cẩn Hào biến sắc nói: “Bọn họ đã chấp nhận bị thay đổi ký ức, chúng ta làm sao có thể giết người vô tội?”

“Gia chủ à, thay đổi ký ức chỉ có thể qua mặt những tu sĩ thông thường, nếu không may gặp những cường giả có bản lĩnh thông thiên, bọn hắn thậm chí có thể khôi phục cả ký ức bị mất!” Tam Trưởng Lão nhắc nhở nói:

“Vậy nên cách tốt nhất vẫn là loại trừ nguy cơ từ phút đầu!”

“Tuyệt đối không được!” Cẩn Hào nghiêm nghị quát: “Nếu vì an toàn của nữ nhi mà giết hai người vô tội, ngày sau người làm phụ thân như ta còn đâu mặt mũi để dạy dỗ nàng?”

“Hơn nữa cường giả có thủ đoạn thông thiên như các ngươi nói chắc gì đã thèm nhắm vào Cẩn Gia chúng ta!”

“Nhưng mà…” Chúng trưởng lão vẫn còn lo lắng.

“Không có nhưng nhị gì cả, ý của ta đã quyết!” Cẩn Hào chém đinh chặt sắt, thái độ đanh thép nói.

“Được rồi!” Chúng trưởng lão bất đắc dĩ tuân thuận.

“Gia chủ, ngươi cũng thay đổi ký ức của mấy người chúng ta đi!” Đại Trưởng Lão tiếp tục đề nghị:

“Chuyện này thật sự liên quan đến sự tồn vinh của gia tộc, thiên phú của tiểu thư chỉ nên để ngươi và Chủ Mẫu biết đến là được.”

“Ta tin tưởng các vị trưởng lão.” Cẩn Hào cảm động nói.

“Không được! đợi khi tiểu thư thật sự trưởng thành, khôi phục trí nhớ cho chúng ta cũng không muộn.” Đám trưởng lão vẫn kiên quyết không thay đổi quyết định.

Cẩn Hào suy nghĩ lời bọn hắn nói cũng đúng, vì an toàn của nữ nhi…tốt nhất là bảo trì bí mật tuyệt đối.

Nghĩ đến đây, hắn nói: “Các vị thả lỏng tinh thần đi!”

Một đám Trưởng Lão cam tâm tình nguyện mở ra linh hồn mình, để Cẩn Hào thay đổi ký ức.

Làm xong tất cả, Cẩn Hào ra lệnh cho bọn hắn rút lui.

Tiến vào trong phòng, nhìn ngắm thê tử hiền diệu đang tràn đầy mẫu tính cho nữ nhi bú sữa, Cẩn Hào ánh mắt trở nên nhu hòa, chậm rãi ngồi xuống bên giường.

“Mọi chuyện ổn thỏa, không có làm khó dễ hai vị Đan Đế chứ?” Cẩn Huệ lo lắng hỏi.

Nàng là nữ nhân thông minh, biết kiểu gì các Trưởng Lão cũng vì lợi ích chung của gia tộc mà đề nghị loại trừ hậu hoạn.

Cẩn Hào ôn nhu mỉm cười: “Nàng yên tâm đi! nữ nhi của chúng ta chính là đại phúc tinh chiếu rọi, làm sao sẽ để người vô tội liên lụy?”

“Vậy thiếp an lòng!” Cẩn Huệ thở phào một hơi, cưng nựng khuôn mặt búng ra sữa của nữ nhi, giọng điệu vừa mừng vừa lo:

“Chỉ tiếc Cẩn Gia chúng ta quá yếu, không thể bảo hộ con trước mọi sống gió, thiên phú cao như vậy vừa là hữu hạnh cũng vừa là bất hạnh!”

Ánh mắt nàng đỏ hoe, giọng điệu nức nở: “Thời Gian và Không Gian, đã định trước hoàn cảnh lớn lên của nàng sẽ khác biệt những đứa trẻ bình thường!”

Cẩn Hào bất đắc dĩ thở dài, hắn hiểu ý của thê tử, phu thê hai người phải cố gắng để nữ nhi tiếp xúc với càng ít người càng tốt, tránh việc sở hữu thiên khú khủng bố bị bại lộ.

Mà một khi như vậy, đồng nghĩa với nữ nhi sẽ không có tuổi thơ vui sướng, thoải mái như nhiều đứa trẻ đồng trang lứa.

“Ta sẽ bí mật tìm mua hai loại Linh Căn Quả hệ Hỏa và Thủy để nữ nhi phục dụng để che giấu linh căn bẩm sinh của nàng!” Cẩn Hào nói:

“Chúng ta sẽ làm mọi cách để nữ nhi hạnh phúc trưởng thành!”

“Ừm!” Cẩn Huệ ngoan ngoãn tựa vào lòng phu quân.

“Nàng nói xem, nên đặt tên tiểu bảo bối là gì?” Cẩn Hào quan tâm hỏi.

“Chàng là phụ thân, sao chàng không đặt mà lại hỏi thiếp?” Cẩn Huệ che miệng cười khẽ.

“Khả năng đặt tên của ta đần độn, phu nhân nổi tiếng là tài nữ thông tuệ, chắc chắn sẽ đặt tên hay hơn ta!” Cẩn Hào cười haha.

Cẩn Huệ cũng biết phu quân nói lời thật lòng, ngắm nhìn nữ nhi bảo bối một hồi, yêu thương nói:

“Chàng nhìn tiểu bảo bối của chúng ta, làn da trắng sáng như đêm trăng rằm, đồng tử lấp lánh như sao, khi cười hai mắt to tròn híp lại như vầng trăng khuyết vậy…”

“Tất cả đều liên quan đến một chữ Nguyệt”

“Vậy gọi nàng là Cẩn Nguyệt, chàng thấy thế nào?”

“Cẩn Nguyệt, tên rất hay, rất xinh đẹp…” Cẩn Hào mừng rỡ không thôi, cúi đầu hôn nhẹ lên gò má tiểu nữ:

“Nguyệt Nhi của phụ thân!”

Oe oe oe oe oe…

Đứa trẻ khóc lên, hai tay nhỏ nhắn đem mặt Cẩn Hào đẩy ra mạnh mẽ.

“Xem chàng kìa, râu của ngươi dày cộm đâm đau nữ nhi rồi, da của nàng còn rất mỏng!” Cẩn Huệ vội vàng giận trách, bàn tay đánh hắn.

“Sai lầm, sai lầm, ngày mai phụ thân sẽ cạo râu nha tiểu Nguyệt Nhi!” Cẩn Hào rối rít xin tha.

Đứng bên cạnh nhìn lấy cảnh tượng này, Lạc Nam đưa mắt sang Tuế Nguyệt.

Chỉ thấy nàng đứng thất thần ở nơi đó, ánh mắt thanh tịnh cao quý thường ngày lúc này nổi lên từng đợt gợn sóng lăn tăn, bên trong có một ít thủy vụ mờ mịt.

Hắn thở dài một tiếng, nắm bàn tay nàng càng chặt hơn.

Trong khoảnh khắc này, Lạc Nam cảm nhận được bàn tay tinh xảo của Tuế Nguyệt thoáng run lẩy bẩy.



Năm năm trôi qua…

Suốt năm năm thời gian, Lạc Nam và Tuế Nguyệt vẫn lặng lẽ xem tiểu Cẩn Nguyệt ngày càng lớn lên.

Đúng là tiểu thiên tài, thông minh lanh lợi, chạy lót tót như con gà con, tóc đen kết thành bím, xinh xắn dễ thương, khả ái không ai không thích.

Tiểu Cẩn Nguyệt nghiễm nhiên trở thành bảo bối được toàn bộ Cẩn Gia từ trên xuống dưới ưa thích.

Bất kể là một người hầu cho đến Trưởng Lão, ai cũng yêu thương Tiểu Cẩn Nguyệt từ tận đáy lòng.

Nàng được Cẩn Hào cho ăn hai viên Linh Căn Quả từ khi còn chưa nhận thức, tập luyện Công Pháp Thủy và Hỏa hệ, theo thời gian cũng cho rằng mình vốn sở hữu Hỏa và Thủy linh căn.

Rất nhiều thế lực lân cận cũng biết Cẩn Gia vừa có một tiểu công chúa, tuy thiên phú là Song Linh Căn bình thường, nhưng lại khả ái như búp bê, dung mạo hiếm có khi còn bé tí.

Lúc này bên trong đình viện, Cẩn Huệ đang ngồi bên bờ hồ cố gắng nhịn cười, ánh mắt nhìn xa xa, thỉnh thoảng liếc nhìn nữ nhi.

“Mẫu thân đừng có động đậy con mắt, Nguyệt nhi vẫn còn chưa họa xong đấy…”

Cách nàng không xa, một tiểu cô nương như thiên sứ trong bộ váy công chúa màu trắng, tay cầm cọ, miệng bập bẹ, một bên vừa quan sát mẫu thân, một bên vẽ lên giấy trắng.

Ngoài thời gian tu luyện thường ngày, Tiểu Cẩn Nguyệt được phụ mẫu cho phép làm bất cứ điều gì mà nàng yêu thích.

Không thích thi từ hay đánh cờ, Tiểu Cẩn Nguyệt chỉ học vẽ tranh và đánh đàn…

Lúc này, nàng đang yêu cầu mẫu thân của mình làm người mẫu để bản thân trổ tài họa sĩ.

Động tác vụng về, màu mực nhanh chóng lấm lem toàn thân từ trên xuống dưới, Tiểu Cẩn Nguyệt vẫn cực kỳ chăm chú vào tác phẩm.

“Xong rồi!”

Hoan hô nhảy cẩng lên, Tiểu Cẩn Nguyệt lót tót cầm lấy bức tranh, thở hổn hển chạy đến bên cạnh mẫu thân khoe khoang.

Cẩn Huệ nhìn vào, chỉ thấy những nét vẽ nguệch ngoạc ngây thơ có phần lộn xộn, cố gắng nhìn thật kỹ loáng thoáng có thể nhìn ra hình dạng của một nữ nhân ngồi bên bờ hồ, dù rằng chỉ có hai vòng tròn làm đôi mắt, một đường thẳng làm cái mũi, nửa miếng dưa hấu để làm khuôn miệng.

Phía dưới đó, dòng chữ “mẫu thân của Nguyệt Nhi” viết như cua bò nhưng vẫn có thể miễn cưỡng đọc được.

“Đẹp không mẫu thân?” Tiểu Cẩn Nguyệt chu môi hỏi.

“Rất đẹp, đây là bức tranh đẹp nhất mà mẫu thân từng nhìn thấy, Nguyệt Nhi của ta đúng là tiểu thiên tài!” Cẩn Huệ mẫu quang phóng xạ, ôm nữ nhi vào lòng, lau đi những vết mực trên khuôn mặt nhỏ của nàng.

“Đây là quà con tặng cho người, ngày hôm nay là sinh nhật của người…” Tiểu Cẩn Nguyệt nhảy cẩng lên khi được mẫu thân khích lệ.

Cẩn Huệ sừng sỡ, hạnh phúc như muốn bật khóc: “Tiểu bảo bối, sao con biết hôm nay là sinh nhật mẫu thân?”

“Phụ thân nói nha…” Tiểu Cẩn Nguyệt chu môi thành thật.

“Hahaha!” Cẩn Hào từ xa cười to đi đến, cướp lấy bức tranh trong tay hai mẹ con quan sát, nhìn Cẩn Huệ cười tủm tủm:

“Tiểu nữ nhi vẽ thật đẹp, còn đẹp hơn cả mẫu thân ngoài đời rồi…”

“Phụ thân xấu, mặc dù Nguyệt Nhi vẽ rất đẹp nhưng không thể đẹp bằng mẫu thân thật được!” Tiểu Cẩn Nguyệt bênh mẹ nói.

“Nghe thấy chưa nam nhân xấu xa?” Cẩn Huệ oán trách liếc nhìn trượng phu:

“Chàng nói sinh nhật thiếp làm gì để nữ nhi chúng ta vất vả vẽ tranh như vậy?”

“Haizz!” Cẩn Hào thở dài: “Nàng bận rộn vất vả đến mức ngay cả sinh nhật mình cũng không nhớ, người làm phu quân như ta đương nhiên không thể quên được!”

“Thiếp mà bận rộn gì chứ? Chơi đùa dạy dỗ Tiểu Cẩn Nguyệt là việc sung sướng nhất trên đời, sao có thể nói là vất vả hay bận rộn!” Cẩn Huệ không đồng tình cách nói của hắn.

“Được rồi, hôm nay là ngày đặc biệt nên ta sẽ đích thân hộ tống phu nhân và tiểu công chúa của chúng ta ra ngoài dạo chơi!” Cẩn Hào đề nghị.

“Hoan hô!” Tiểu Cẩn Nguyệt sung sướng nhảy cẩng lên trời.

Từ nhỏ nàng đã được giáo dục, bởi vì bên ngoài có rất nhiều người xấu nên nàng không được tự ý đi ra, chỉ khi nào có phụ thân hoặc mẫu thân theo kèm mới được.

Tuy hiếu kỳ với thế giới bên ngoài, song Tiểu Cẩn Nguyệt rất nghe lời.

Chỉ tiếc phụ thân là gia chủ quá mức bận rộn, số lần mang theo nàng đi chơi cực kỳ ít ỏi, Tiểu Cẩn Nguyệt vì vậy rất kinh hỉ mỗi khi được ra ngoài.

Thấy tiểu nữ nhi mừng đến tươi cười rạng rỡ, Cẩn Hào cùng Cẩn Huệ nhìn nhau thở dài, trong mắt ngập tràn áy náy.

Hai người thay quần áo cho Tiểu Cẩn Nguyệt, cùng nàng rời khỏi Cẩn Gia.

“Tiểu Cẩn Nguyệt rất ngoan nha, phụ mẫu của tiểu nha đầu cũng rất khổ tâm!”

Tựa lưng vào cột, Lạc Nam cảm thán một tiếng.

Tuế Nguyệt ngồi ở bên cạnh đình viện, chân trần duỗi xuống hồ nước, mắt nhìn xa xăm, yên lặng không nói tiếng nào.

Nàng và hắn đã quan sát Tiểu Cẩn Nguyệt từ nhỏ đến lớn, tiêu tốn năm năm thời gian trong quá khứ…nhưng nàng không hề thấy vô bổ.

Ngược lại dường như nàng đã quên mất cả mục đích quan trọng là tìm Dị Không Gian, chú tâm thả hồn theo quá trình lớn lên của Tiểu Cẩn Nguyệt, tận hưởng từng phút giây…

Lạc Nam cũng chưa từng than phiền hay hối thúc, một mực bầu bạn bên cạnh nàng.



Lại là ba năm trôi qua.

Thời điểm này, Ma Giới có một thế lực kinh doanh mới thành lập, thủ đoạn cực kỳ đa dạng và hung tàn, bằng mọi giá cũng muốn cạnh tranh trực tiếp với Thiên Địa Hội, ít nhất là ở phạm vi Ma Giới.

Ma Thương Thị!

Bên trong một gian đại điện, những cường giả đầu tiên của Ma Thương Thị tập hợp, gồm có Thị Trưởng, Phó Thị Trưởng và năm vị Trưởng Lão.

Trong đó Ma Thương Thị Trưởng là Thiên Đế, tất cả những người còn lại kém nhất cũng là Đại Đế.

Liếc mắt nhìn quanh các thuộc hạ, Ma Thương Thị Trưởng giọng điệu nghiêm nghị lên tiếng:

“Ma Thương Thị chúng ta vừa thành lập, nội tình so với Thiên Địa Hội còn nông cạn rất nhiều, ngay cả thanh danh ở Ma Giới cũng không tốt, khó mà làm ăn kinh doanh, các vị có ý kiến gì không?”

Nghe hắn đặt câu hỏi, một đám Trưởng Lão nhíu mày.

Bọn hắn đều là những kẻ xuất thân cùng hung cực ác, bởi vì nhìn thấy lợi nhuận khổng lồ mà Thiên Địa Hội đạt được nên muốn bắt chước, hoàn toàn không có quá nhiều kinh nghiệm kinh doanh.

Chỉ có Phó Thị Trưởng là suy nghĩ cẩn thận một phen, sau cùng vuốt cằm nói:

“Muốn tạo dựng danh tiếng cho Ma Thương Thị để khách hàng tin tưởng, chúng ta cần phải có một loại mặt hàng chuyên dụng đặc biệt nào đó để thu hút khách, lâu dần từ một mặt hàng mở rộng kinh doanh ra nhiều lĩnh vực!”

“Không tệ…” Ma Thương Thị Trưởng nhẹ gật đầu: “Nhưng quan trọng là mặt hàng nào đây? Ma Thương Thị căn cơ chưa vững, khó mà sáng tạo ra mặt hàng đặc biệt!”

“Không thể tự tạo ra, chúng ta có thể đi cướp mà?” Một đám Trưởng Lão cười gằn, thói quen cũ lặp lại.

Ánh mắt Ma Thương Thị Trưởng lấp lóe, hiển nhiên là cũng tán thành với cách suy nghĩ của thuộc hạ.

“Nhưng quan trọng là cướp thứ gì để có thể kéo dài sinh ý mà không đứt đoạn?” Phó Thị Trưởng đặt câu hỏi.

Một vị Trưởng Lão không hề do dự, nở nụ cười quỷ dị:

“Dựa theo tin tức mà ta nhận được, tại Đế Thiên Tiên Ma Giới có một Gia Tộc khá giàu có, kinh doanh Y Phục phụ trợ chiến đấu và tu luyện hàng vạn năm qua!”

“Cẩn gia đúng không?” Vài trưởng lão khác cũng đã nghe qua về gia tộc này.

“Không sai, Cẩn Gia này chỉ là một Đại Đế cấp gia tộc!” Vị trưởng lão gật đầu khoái trá:

“Chỉ cần thu phục bọn chúng về dưới trướng, ép Cẩn Gia phải cống hiến cho Ma Thương Thị, chúng ta sẽ lập tức có được mặt hàng thu hút khách, kinh doanh lâu dài lấy uy tín, sau đó tiếp tục mở rộng quy mô!”

“Tin tưởng riêng về lĩnh vực kinh doanh Y Phục, Cẩn Gia tuyệt đối sánh ngang Thiên Địa Hội!”

“Tốt lắm!” Ma Thương Thị Trưởng hưng phẫn quát: “Cứ quyết định như vậy!”

“Cẩn Gia có đồng minh nào mạnh mẽ không hả?” Hắn chợt suy nghĩ chu đáo hỏi.

“Không có…” Đám người lắc đầu:

“Đế Thiên Tiên Ma Giới loạn lạc vô cùng, Cẩn Gia cũng chỉ giữ khư khư một phần đất của mình mà thôi, không có nội tình gì cả.”

“Tốt!” Ma Thương Thị Trưởng vỗ bàn đứng lên:

“Còn chờ gì mà không hành động?”

“Nếu bọn hắn không phục tùng thì sao?” Phó Thị Trưởng hỏi.

Ma Thương Thị Trưởng nở nụ cười lãnh khốc: “Vậy thì giết và sưu hồn, chiếm lấy phương thức luyện chế Y Phục của chúng!”

“Tuân lệnh!”



Chúc cả nhà ngủ ngon

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
HN
hiếu nguyễn12 Tháng bảy, 2021 14:04
Lót dép ngồi hóng =))
TB
Thái Bi12 Tháng bảy, 2021 10:14
cái loài súc vật
TB
Thái Bi12 Tháng bảy, 2021 10:13
m rảnh đi bênh thẳng tác giả thì về mua con cặc giả thọc vào lz mẹ m kìa
TB
Thái Bi12 Tháng bảy, 2021 10:13
chuyện t đọc hay k là quyền của t chứ liên quan thằng chó bố m địt con đĩ mẹ m hả
TB
Thái Bi12 Tháng bảy, 2021 10:12
t nói tác giả chứ nói m hả. hay tác giả là ông cố nội m, hay m là chó của thằng tác giả mà m sủa. súc vật
C
C1912 Tháng bảy, 2021 09:10
Nhờ mọi người tìm giúp 1 truyện , nhân vật chính tên là Hạ Mộc Đoan , hồi xưa nó ăn chơi sau này cả nhà bị ( nữ chính)giết mới học võ dần mạnh lên,thằng phản diện chính hình như tên là mậu tôn gì gì đó trong truyện có xuất hiện thanh phong kiếm . hồi lớp 6 đang đọc nửa quấn bị gv tịch thu mất nên k nhớ rõ nội dung , quấn này màu vàng đậm còn được in thành truyện giấy để bán .
NNV
Nam Nguyễn Văn12 Tháng bảy, 2021 09:01
Đọc ko đọc thì cút Ko thấy đây là chuyện sắc à thằng ngu
N
Nana12 Tháng bảy, 2021 07:58
Review giúp mình những truyện thể loại như này với mọi người
LT
Lê Thắng12 Tháng bảy, 2021 07:24
Tượng con Hổ Giờ thêm tượng con Ngựa Lại sắp có sự kiện liên quan 12 con giáp rồi
YRN
Yêu rất nhiều em12 Tháng bảy, 2021 04:46
Với kiến thức uyên bác của Kim Nhi thì tôi mạnh dạn đoán cu Nam sẽ có thêm 1 vị bằng hữu tiên đế :))
P
Phuczzz12 Tháng bảy, 2021 04:45
Nghe đến đây là bt cái pho tượng con hổ đó liên quan đến 12 con giáp rồi
P
Phuczzz12 Tháng bảy, 2021 04:45
Nghe đến đây là bt cái pho tượng con hổ đó liên quan đến 12 con giáp rồi
HLĐ
Hắc Long Đế12 Tháng bảy, 2021 04:31
Ae ủng hộ cho bác hậu để có động lực viết chứ dịch bệnh này bác ấy vừa công việc vừa viết bài chịu sao đk Mk cx đọc chùa lâu r lên ủng hộ bác lấy tinh thần viết bài thỉnh thoảng nổ cho vài chương
TN
Tuấn Nguyễn12 Tháng bảy, 2021 01:38
nay có thêm tượng con ngựa , đoán là sẽ có đủ tượng 12 con giáp
THQ
Trần Hà Quốc Thắng12 Tháng bảy, 2021 01:14
Hehe hay r đây :3
M
MrT12 Tháng bảy, 2021 01:10
Pho tượng con hổ với con ngựa chắc liên quan đến 12 con giáp
M
MrT12 Tháng bảy, 2021 00:13
Pho tượng con hổ giờ thêm con ngựa nghĩ chắc truyền thuyết hay bảo vật gì liên quan đến 12 con giáp
TM
Tuấn Minh11 Tháng bảy, 2021 23:26
Của nam hết chứ còn của ai nữa đã thế còn hốt được em thánh nữ thik
TN
Trần Nên11 Tháng bảy, 2021 22:22
Thằng vô học thức này
MK
Minh Khang11 Tháng bảy, 2021 22:07
Ko đọc thì cút nha m
T
Tsuki11 Tháng bảy, 2021 21:54
Con heo mập sưu tầm dc tượng con ngựa giống tượng con hổ của Lạc Nam. Dự là đủ 12 con giáp sẽ ghép lại thành 1 key mở ra 1 siêu việt bí cảnh nào đó. Chắc cái đấy cũng là kết cho truyện. Vì con heo mập tầm mắt rất cao. Ah con heo mập khả năng trc là tâm phúc của Nghịch Long Đế
ĐTH
Đoàn Thế Hùng11 Tháng bảy, 2021 21:20
Truyện sắc mà ông, hiếm có truyện nào xen sắc và tiên hiệp như vậy.
HN
hiếu nguyễn11 Tháng bảy, 2021 19:56
Không ai mướn mày đọc đâu không thích có thể cút sủa lên cho người ta thấy làm con mẹ gì để bị chửi
MTN
Minh Trưởng Nguyễn11 Tháng bảy, 2021 19:29
Truyện lol j 200 chương cắm mãi cực tiên, trong khi đó kẻ thù toàn tiên vương ko
BNH
Bảo Nguyễn Hoàng11 Tháng bảy, 2021 19:11
Cay đéo chịu được =)
BÌNH LUẬN FACEBOOK