Mục lục
Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đường cái lớn Linh Vũ Thành

Trần Giang giật mình tỉnh giậy, gặp vị công tử đang nhìn hắn chằm chằm bằng con mắt bạc trắng tà dị, hơi rùn mình, hắn cũng lanh lợi, không hỏi tại sao vô cớ bị đánh ngất, trái lại cười hì hì nói:

“Công tử, Đa Bảo Các buôn bán ổn thỏa sao?”

“Quả thật không tệ, ngươi làm rất tốt” Lạc Nam gật gật đầu, tiểu tử Trần Giang này làm người biết tiến thối, lại thông minh lanh lợi, đáng tiếc tu vi quá thấp.

Thật ra trong thế hệ trẻ tại Linh Vũ Thành, Trần Giang tu vi đã xem như có chút thành tựu, bất quá Lạc Nam vừa xuất đạo đã gặp toàn các con hàng khủng, không phải thánh nữ thì là tiểu thư của thế lực lớn, đương nhiên tầm mắt cũng tăng cao rất nhiều.

“Đây là phần thưởng cho ngươi, sẳn tiện dẫn ta đến khách sạn nào ổn thỏa một tí” Lạc Nam vỗ vỗ vai Trần Giang, đồng thời nhét vào tay hắn 10 viên Thượng Phẩm Linh Thạch.

Nhìn mười viên đá lấp lánh ánh sáng, tỏa ra dồi giàu linh khí trong tay, Trần Giang toàn thân run lẩy bẩy, ngẩng đầu nhìn Lạc Nam lắp bắp cà lăm:

“Công.. công tử, quá..quá..quý..quý..giá rồi.. tiểu nhân..”

“Câm miệng, đây là ngươi nên được” Lạc Nam khoát tay, đá vào mông hắn cười nói: “Còn không dẫn ta tìm khách sạn?”

“Cứ giao cho tiểu nhân” Trần Giang tửng li từng tí thu hồi linh thạch, đây là số tiền lớn nhất đời này hắn đạt được, hào khí vỗ vỗ lòng ngực tự tin nói.

Nói xong lập tức đi trước dẫn đường, lúc này trời cũng vào chiều.

Lạc Nam theo sau hắn, không lâu sau xuất hiện trước một tòa xây theo phong cách cổ điển khách sạn, có rào chắn trãi dài mấy chục dặm, vô số phòng ốc lớn nhỏ nói liền không dứt sau hàng rào, cửa vào là một đại môn rộng rãi, bên trên treo hai cái lồng đèn lớn bắt mất vô cùng, người ra vào cũng tấp nập vô cùng, chỉ kém hơn Đa Bảo Cát một chút mà thôi.

Lạc Nam nhìn tấm biển lớn có viết bốn chữ thư pháp với khí thế hào hùng như rồng bay phượng múa lẩm bẩm:

“Quân Lâm Khách Sạn”

“Thật khí phách tên, cũng là cái tên có thể lấy lòng khách tốt nhất, chủ khách sạn này không đơn giản” Hắn âm thầm cảm thán, Quân Lâm chẳng khác nào ý nói tất cả quan khách vào khách sạn này như Hoàng Đế Quân Lâm Thiên Hạ, người người đều được xem như Hoàng Đế, mà khách sạn này là cả thiên hạ.

“Hắc hắc, bối cảnh của Quân Lâm Khách Sạn này cũng không đơn giản đâu, nếu không chỉ riêng việc đặt cái tên này đã sớm bị cường giả nào đó phá nát” Trần Giang một mặt hiểu biết cười gian nói.

Lạc Nam gật đầu, dám lấy khách sạn ra so sánh với thiên hạ, nếu không có bản lĩnh phi phàm, không có đại khí phách thử hỏi làm được sao?. Hắn càng ngày càng hứng thú với tòa này Linh Vũ thành, quả thật là ngư long hỗn tạp.

“Tòa này khách sạn là một kiện pháp bảo loại hình kiến trúc” Bên trong đầu Lạc Nam, Kim Nhi đột ngột lên tiếng nói.

Lạc Nam chấn động, một mặt khó tin nhìn chằm chằm cái này diện tích vài chục dặm khách sạn, trong đầu lắp bắp hỏi: “Pháp bảo là sao?”

“Thứ này khá giống Linh Giới Châu của công tử, cũng có khả năng từ lớn biến nhỏ một cách tùy ý, bất quá hiển nhiên đẳng cấp của nó vượt qua Linh giới Châu, rất có thể là một kiện Thiên Cấp Cực Phẩm hay Linh Cấp pháp bảo.

Lạc Nam hít sâu một hơi lấy bình tĩnh, dám bày ra một kiện pháp bảo đẳng cấp cao giữa thanh thiên bạch nhật để làm ăn, hiển nhiên tu vi người chủ khách sạn này phải cực kỳ khủng bố.

Dần dần tiến gần khách sạn.

Lạc Nam cùng Trần Giang ung dung tiến vào, cũng không có thị nữ đứng trước đón khách như Đa Bảo Các, càng tạo nên một loại cảm giác tự nhiên như ở nhà.

Xuyên qua đại môn, đi đến đại sảnh.

Vừa tiến vào trong, vô số âm thanh nhộn nhịp vang lên, mà Lạc Nam lập tức cảm nhận được khá nhiều ánh mắt dồn vào hai người bọn hắn.

“Haha, hình như lại có người mới đến rồi”

“Haha, thú vị thú vị”

“À cái đó không phải tiểu tử Trần Giang sao? hắn cũng dám đến nơi này?”

Đại sảnh nơi này rộng lớn vô cùng, tiếng huyên náo ồn à oxen lẫn, mà nơi này bày trí vô số bàn ghế, người thì ăn thịt, người thì uống rượu, nhộn nhịp như hội.

“Công tử, đại sảnh khách sạn này có thể xem như tửu lâu” Trần Giang lên tiếng giải thích nói.

Lạc Nam gật đầu chợt hiểu, âm thầm đánh giá xung quanh, nơi đây ngoại trừ bàn ghế nhậu nhẹt ăn uống dưới mặt đất, còn có nhiều tòa lầu cát xây cao, bên trên lầu cát có thể quan sát toàn bộ không gian nơi đại sảnh, mà người ngồi trên lầu cát rõ ràng đều có khí chất và tu vi cao hơn đám thô lỗ phía dưới này ít nhất một bậc.

Bất quá lúc này, bất kể là người ở lầu cát, hay người ngồi ở bên dưới đều nhìn Lạc Nam với ánh mắt mang vài phần hài hước, cười cợt, thú vị, chờ mong… khiến hắn phải nhíu mày khó hiểu, thậm chí gia hỏa Trần Giang cũng xấu xa hài hướt nhìn.

Lạc Nam thầm rùng mình, bản thân cảm thấy một tia kỳ quái.

“Khách quan, hoan nghênh ngài đến chúng tôi Quân Lâm Khách Sạn. Nơi đây có đầy đủ thức ăn ngon lạ, bên trong lại có phòng óc nghỉ ngơi, nhìn bộ dạng ngươi rõ ràng phong trần mệt mỏi, chúng ta khách sạn có đầu bếp giỏi nhất Linh Vũ Thành, không biết ngài dùng gì hay không?”

Một tên tiểu nhị lanh lợi chạy đến cười ha hả giới thiệu, dẫn hai người Lạc Nam đến bàn ghế trống trãi ngồi xuống.

“Ồ, không biết các ngươi có đặc sản nào ngon miệng không?”

Lạc Nam vừa hỏi, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn âm thầm chuyển động.

“Thấu Thị Vạn Lý”

Ánh mắt hắn không tự chủ nhìn về một tòa sang trọng lầu cắt nằm ở trung tâm đại sảnh. Ánh nhìn lập tức phát hiện một đạo tươi đẹp thướt tha bóng lưng đơn độc dựa vào cây cột.

Nhìn xem bóng lưng giai nhân, trái tim bất ngờ chợt nóng lên, hắn như lọt vào tận cùng mị hoặc, chỉ thấy nàng mặc cung trang màu tím, vai choàng lụa mỏng, tấm lưng trắng nõn như ẩn như hiện, vành tai tinh xảo, tóc mây cũng thuần một màu tử sắc, mị hoặc vô cùng.

Bất quá, nhớ lại dáng vẻ khác lạ của đám quan khách, Lạc Nam gia tăng cường lực quan sát của Thấu Thị Vạn Lý, muốn quan sát gương mặt nàng.

Chợt, trong lòng âm thầm giật mình chửi mẹ nó, cũng hiểu vì sao đám quan khách đối với hắn có biểu cảm kỳ lạ như vậy.

Ngoài mặt Lạc Nam lúc này vẫn tỏ vẻ bình thản tiếp tục ngắm nhìn bóng lưng tuyệt trần, nhưng trong lòng âm thầm âm thâm cười khổ.

Bởi vì, dung mạo nữ nhân có bóng lưng tuyệt đại phong hoa kia lại khó coi vô cùng, môi dày mắt xếc, mặt lại lấm tắm tàn nhan, mũi vừa to vừa tẹt.

Mà hiển nhiên đám gia hỏa kia mong chờ Lạc Nam xấu mặt, bất ngờ thậm chí kinh hoảng khi phát hiện ra nhan sắc thật của nữ nhân kia.

“Muốn ta xấu mặt? các ngươi còn non lắm” Lạc Nam trong lòng cười lạnh.

Đúng lúc này, không biết vô tình hay cố ý, như cảm nhận được có người quan sát mình, đạo bóng lưng tuyệt đại phong hoa kia ngoái đầu nhìn lại.

Tất cả quan khách bắt đầu thú vị nhìn chằm chằm Lạc Nam, đợi xem bộ dạng thất thố của hắn, thậm chí có tên há miệng sẳn chuẩn bị cất tiếng cười to.

1 2 3

Không cười, éo có ai cười…

Đời không như mơ, cả đám quan khách đột ngột như nuốt một con ruồi khó chịu, bởi vì gia hỏa mới vào này vẫn ung dung bình thản khi chứng kiến nhan sắc chênh lệch cực lớn với thân hình của nữ nhân kia, vài tên khách quan quê độ quay mặt đi uống rượu.

Chứng kiến bộ dạng của bọn hắn, Lạc Nam cười thầm trong bụng, ngoài mặt vẫn tỏ vẻ bình thản hướng nữ nhân xấu xí kia gật đầu chào hỏi, thậm chí trong con mắt bạc trắng tỏa ra một tia đồng cảm trước dung nhan xấu xí của nàng.

“Đây rốt cuộc là ánh mắt gì? Dĩ nhiên không đối với dung mạo ta cảm thấy chán ghét, cũng không khinh rẻ, không thương hại, chỉ có một tia đồng cảm. Đây rốt cuộc là ai?” Trên lầu cát nữ nhân vô cùng mẫn cảm, chỉ dựa vào một ánh mắt đã nhìn ra nhiều thứ.

Nàng thường ngồi ở nơi này, hầu như mỗi một vị khách tiến vào khách sạn, nàng đều sẽ xoay người nhìn liếc mắt một chút, muốn xem phản ứng đám nam nhân trong thiên hạ này sẽ ra sao.

Không ngoại lệ chút nào, những người kia thấy khuôn mặt nàng lúc, không phải căm ghét thì chính là tiếc hận, thậm chí có kẻ còn ghen ghét nàng, cho rằng nàng không xứng sỡ hữu thân hình quá hoàn mỹ. Trong lòng cũng thành thói quen, không ngờ tới lần này dĩ nhiên gặp phải trường hợp khác biệt.

Nữ nhân lập tức sinh ra một tia hiếu kỳ.

“Nàng này rốt cuộc có thân phận gì?” Trong lòng Lạc Nam hiếu kỳ không kém, mặc dù đã dùng Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn nhưng hắn không nhìn thấu ti vi của nữ nhân này, thậm chí gương mặt xấu xí kia của nàng có phải ngụy trang hay không cũng chả biết.

Đây là trường hợp đầu tiên hắn thám thính thất bại dù sở hữu Thiên Cấp pháp bảo như Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn.

“Đó là bà chủ của chúng ta Tần Mộng Ảnh, thế nào? Kinh diễm không có?” Tiểu nhị haha cười nói, một mặt thân thuộc như người nhà.

“Xác thật rất kinh diễm, người cũng như tên, như mộng như ảnh” Lạc Nam gật đầu cảm thán nói, hắn quả thật bị kinh diễm khi chỉ nhìn bóng lưng của nàng, điều bất ngờ duy nhất nàng lại là chủ nhân của Khách sạn này, không nhìn thấu tu vi của nàng cũng là điều đương nhiên.

“Nữ nhân này vượt qua Luyện Hư Kỳ” Kim Nhi thong dong giải đáp khiến Lạc Nam hít một ngụm khí lạnh.

“Được rồi, có món nào ngon mang…”

Lạc Nam đang định gọi món ăn, bỗng nhiên như cảm giác được điều gì, hắn đứng bật dậy dứt khoát nói:

“Trần Giang, ngươi muốn ăn gì cứ gọi, ta sẽ tính tiền, tiểu nhị lập tức cho ta một gian phòng, chọn loại tốt nhất”

“Không thành vấn đề” Tiểu Nhị mặc dù không biết Lạc Nam đột ngột bị gì, bất quá khách hàng là thượng đế, hắn vẫn tuân lệnh lật đật dẫn đường.

“Công tử đến lúc đại tiện sao?” Trần Giang nhìn Lạc Nam hấp tấp rời đi, ngơ ngắc lẩm bẩm.

Mà bên trên lầu cát, nữ nhân xấu xí Tần Mộng Ảnh dõi theo bóng lưng Lạc Nam, môi dày hơi nhếch lên khiến nàng xấu càng thêm xấu.



Lạc Nam theo tiểu nhị nhận phòng, nhanh chóng đuổi tên này đi, đóng chặt cửa lại.

Không có thời gian quan sát căn phòng xa hoa này, thân ảnh Lạc Nam lập tức biến mất, Linh Giới Châu luôn trong trạng thái nhỏ hơn hạt bụi hơi lóe lên, ẩn mình trong đám chăn mềm.

Bên trong Linh Giới Châu

Chứng kiến vỏ trứng tròn vo bằng da rắn ngày một run rẩy kịch liệt, Lạc Nam một mặt mong đợi, mang trong lòng tâm trạng lại khó tả vô cùng.

Bạch Tinh Xà có động tĩnh sau thời gian dài luyện hóa Hóa Hình Thảo.

Lạc Nam cảm nhận được tình hình nơi này nên mới hấp tấp như thế.

Từng giây trôi qua, lòng Lạc Nam như lửa đốt, võ trứng run rẩy ngày càng mãnh liệt.

“Răng rắc”

Chợt âm thanh nứt vỡ vang lên, trái tim Lạc Nam như nhấc lên đến cổ họng.

Răng rắc

Âm thanh nứt vỡ cuối cùng kết thúc, mà miệng Lạc Nam dần dần hé lớn, hơi thở từ từ dồn dập, ngơ ngác nhìn thân ảnh vừa xuất hiện sau lớp vỏ.

Nữ tử tầm hai mươi, làn da căn tràn trơn bóng đầy sức sống, mái tóc mượt mà trắng như tuyết dài đến tận bờ mông tròn trịa, mày liễu mi cong tất cả đều thuần một màu trắng, mắt to, mũi quỳnh, tròng mắt xanh thẩm như ánh sao, hai vú đầy đặn ngạo nghễ vươn cao điểm lấy núm hồng như ngọc, bắp đùi non da em bé, đôi chân thon dài như bảo vật nhân gian, giữa chúng nó là nơi huyền bí và mị hoặc nhất, hai mép thịt trắng hồng khép chặt kín kẽ, gò mu mọc lấy một thảm cỏ trắng như phủ đầy tuyết,..

Tinh khôi

Thánh khiết

Đây là những mỹ từ Lạc Nam có thể nghĩ đến lúc này, nàng như một thiên sứ trời cao ban cho hắn, một đóa tuyết mai giữa bầu trời đêm, nếu không phải đôi môi đỏ hồng hơi cong lên cùng hai hạt ruby đỏ khảm nơi bầu vú, Lạc Nam thậm chí hoài nghi nàng có bệnh bạch tạng hay không?

Màu trắng của nàng thánh thiện quá, lại hoàn mỹ khiến hắn nghẹn ngào, không nỡ khinh nhờn.

Lạc Nam vẫn đứng bất động ngắm nhìn nàng…

Hắn bất động nhưng nàng động…

Hai cánh tay thon dài choàng qua vòng eo rắn chắc, cái đầu nhỏ nhắn đã tựa vào lòng ngực rộng rãi của hắn, nàng nhắm mắt tham lam ngửi mùi hương nam nhân trên thân thể này.

Trước sự ngơ ngác của Lạc Nam, thiên sứ bé bỏng ấy bất ngờ nắm lấy ngón tay hắn đưa lên môi, hàm răng tinh xảo như ngọc cắn mạnh, một giọt máu tự giác nhỏ lên mi tâm nơi trán nàng…

Trong thân thể Lạc Nam, Kim Nhi lẩm bẩm rất nhỏ: “Khế ước tự nguyện của yêu thú bậc cao.”

Một cảm giác huyết mạch tương liên bất chợt sinh ra giữa hai con người, bọn hắn toàn thân lâm vào trạng thái kỳ diệu, Lạc Nam cảm giác như có thêm một linh hồn mới, một thân nhân mới trên cõi đời này, chỉ cần một ý niệm của hắn nàng sẽ thân tử ngọc tiêu… toàn bộ nàng đã thuộc về hắn…

“Chàng đã cứu thiếp, thiếp đã nhìn trúng chàng, xin đừng rời bỏ thiếp! chủ nhân…” Nàng ngẩng đầu, ngắm nhìn nam nhân mình đã chọn, hơi thở như u lan, hai mắt mang theo vô tận mong chờ, đôi môi hồng thỏ thẻ nói.

Lạc Nam ngắm nhìn nàng hồi lâu, tận hưởng cảm giác thân tình như vốn là nhất thể, cánh tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt thiên thần, trầm thấp hỏi:

“Nàng có tên chứ?”

“Mời chủ nhân ban tên cho thiếp!” Nàng vẫn đầy mặt mong đợi, trái tim nhỏ nhắn đập thìn thịt.

Lạc Nam hai tay siếc lấy vòng eo nhỏ thon thả trơn tuột, ghì chặt thân thể trần truồng của nàng vào lòng, miệng kề sát vành tai tinh xảo, bá đạo tuyên bố:

“Nàng là Bạch Tố Mai, Tố Mai của riêng Lạc Nam ta!”

“Vâng, Tố Mai của riêng chàng!”



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
AN
Anh Nguyễn13 Tháng ba, 2022 13:32
Tác buff cho màn bt mà.mình thấy trong cùng cảnh giới đẳng cấp ko tới đâu thì bị vượt cấp là phải r.thấy hy vũ ko. Nữ hoàng căng 4 á.
Q
quan13 Tháng ba, 2022 12:49
ma la thiên chinh bác hậu chắc học theo thần la thiên chinh (shinra tensei) của pain trong naruto nhỉ
Q
quan13 Tháng ba, 2022 12:49
ma la thiên chinh bác hậu chắc học theo thần la thiên chinh (shinra tensei) của pain trong naruto nhỉ
Q
quan13 Tháng ba, 2022 12:47
ko mà phải là shinra tensei( thần la thiên chinh ) của pain
Z
Zit13 Tháng ba, 2022 12:19
truyện còn dài buff quá tay cũng ko sao mà buff chứ để bọn kia hành LN nhìn tội vch
AN
Andy Nguyen13 Tháng ba, 2022 11:36
chắc 2-3 chương nữa H lại cho LN có thêm the tử nữa rồi kkk
ML
Mr long13 Tháng ba, 2022 10:55
Chắc chỉ có tuế nguyệt mới cứu dc thôi
QA
Quỳnh Anh13 Tháng ba, 2022 05:38
Vãi thật. Bthg nam chính chưa đế. Đã chiến địa đế ra bã. Giờ thành đế thì vô địch trong đế. Trc giờ nam chính luôn vô địch trong cùng cấp. Nếu thấy bã quá. Thì mời next.
ĐVA
Đỗ Việt Anh13 Tháng ba, 2022 04:54
Nguy hiểm quá thăng thị trường đến rồi
ĐVA
Đỗ Việt Anh13 Tháng ba, 2022 04:54
Nguy hiểm quá thăng thị trường đến rồi
HH
Hoàng Hiệp13 Tháng ba, 2022 04:52
Ma la thiên chinh giống như của pain thiên đạo nhở
HL
Hung Lu13 Tháng ba, 2022 04:03
Main có phải tu luyện theo hệ thống tu luyện của mấy vi thiên ma đế đâu mà là tu luyện theo hệ thống của hệ thống vả lại main ko bế quan tu luyện mà là dùng cả đống thiên địa dị vật với năng lượng lớn như thế mạnh là cg hợp lý và lại main có lực lượng vô hạn và trước đây làm sao so sánh đc vs bây h của main
NN
Ng Nhut13 Tháng ba, 2022 03:33
Đọc free đòi hỏi đcm
BĐN
Bu đây nè!13 Tháng ba, 2022 01:52
Theo dự đoán Tộc Trưởng Long Tộc có thể solo cả mấy chục thằng cấp Thiên Đế chỉ với Long Lực hùng mạnh. Đó là ước lượng, chứ chỉ sợ chú Hậu lại buff cho thằng Long Trưởng lên vippro luôn thì toang, mà càng buff mạnh kẻ địch thì đồng nghĩa với việc LN cx sẽ đc buff quá tay cho mà xem!!!
BĐN
Bu đây nè!13 Tháng ba, 2022 01:48
Lúc trước hạ giới LN dùg Nghịch Long lực đã diệt sát hơn mấy trăm thằg Chân Tiên Xamlon ròi, mà lúc đó LN chx lên được Độ Kiếp nx, với cả chx chuyển Linh lực sang Tiên lực mà vẫn có thể solo hàg tá thằg. H mới Bán Đế choảg vài Thiên Ma Đế thì chả là cái quái gì? Chưa kể mấy Thiên Ma Đế này chỉ là xoàn hoi đứg trc Tộc Trưởng Long Tộc còn cái lịt à?
HTP
Hà Thanh Phong13 Tháng ba, 2022 00:39
Mấy cha ơi truyện còn dài lắm còn phải đánh với các nhân vật ngoài vũ trụ nữa k buff mạnh tí thì biết chừng nào mới xong truyện.
HTP
Hà Thanh Phong13 Tháng ba, 2022 00:39
Mấy cha ơi truyện còn dài lắm còn phải đánh với các nhân vật ngoài vũ trụ nữa k buff mạnh tí thì biết chừng nào mới xong truyện.
L
Lancelot12 Tháng ba, 2022 23:44
Haha đời mà bác, tránh sao đc mấy con ý
HQ
Hồng Quân12 Tháng ba, 2022 22:01
Nay CN bác Hậu bão chương đi ạ!
NL
Ngọc Linh12 Tháng ba, 2022 22:00
Vậy đạo hữu nhìn kĩ lại coi, thiên đế yếu như sên, không có lĩnh vực, đế cấp cực phẩm vũ khí cũng hok, vũ kĩ thì có mỗi một chiêu ( đế cấp cực phẩm), không phải kiêm tu song thể hay song hồn, phù chú hay bí pháp j cũng hok, phải nói là trừ thiên đế lực ra chả thấy mạnh chỗ nào, một mình man cân ba dư sức ( buff toàn lực ). Ý kiến riêng xin đừng chửi .
TL
Thiên Lý12 Tháng ba, 2022 21:42
K đọc thì cút đẽo ai nói gì còn muốn đọc thì im mày k nói k ai nói m câm.
TĐT
thik đọc truyện12 Tháng ba, 2022 16:28
Ý kiên của mình thì thấy đúng mà ko buff thì để bọn thiên đế sờ gáy hết à còn lực lượng ngoài vũ trụ giống cái tay trong ng nhị lang đã biết gì đâu. Bạn nghĩ thống nhất tiên ma mà lực lượng khi main là thiên đế bằng vs thiên đế khác thì có thống nhất bằng niềm tin
TN
Toại ngô12 Tháng ba, 2022 15:10
Không hiểu kiểu gì mà vẫn có người kêu buff quá tay ạ.ở hạ giới LN đã có thể vượt ít nhất 1 đại cảnh giới để chiến đấu vì cấm kị của LN đã mạnh rồi. Từ lúc phi thăng cũng thế thôi vậy thì bán đế như LN sử dụng gần như max sức mạnh có thể PHÒNG THỦ trước 3 thiên đế có gì là sai đâu? Rồi nếu muốn LN đánh từng bước thì bao giờ mới đánh được Long Tộc vs Thiên Đình ?
ỚX
Ớt xanh12 Tháng ba, 2022 10:29
Cám ơn bạn nha
NPL
Nguyễn Phương Linh12 Tháng ba, 2022 09:08
Sau này chắc vợ của LN rồi kaka
BÌNH LUẬN FACEBOOK