Hứa Thâm không khỏi tỉ mỉ cảm nhận cái bụng của mình, thậm chí hắn còn lấy tay nhẹ nhàng vuốt ve nó.
Rất từ từ, bỗng nhiên Hứa Thâm lại có cảm giác, tựa như ở chỗ sâu trong tràng vị (hệ tiêu hóa bao gồm dạ dày, ruột non và đại tràng) của mình, mơ hồ một thứ gì đó vừa bị châm ngòi, bị đánh thức. . .
Cảm giác ấm áp trào ra, hắn cũng cảm thấy trái tim mình vừa đập nhanh hơn rất nhiều. Trái tim liên tục thình thịch, thình thịch nhảy lên, tựa như có một thứ gì đó rất đáng sợ đang muốn phun trào ra.
Và đương nhiên, hiện tượng này cũng khiến bản thân hắn hoảng sợ tới mức nhảy dựng lên.
Nương theo quá trình Hứa Thâm giật mình bừng tỉnh ấy, loại cảm giác nóng rực nọ lập tức tựa như thủy triều rút đi, toàn thân hắn khôi phục lại bình thường.
"Này. . ." Hứa Thâm có chút kinh ngạc, chẳng lẽ cảm giác vừa rồi chính là khư lực?
Hắn thử mô phỏng lại trạng thái và cảm giác đã mất đi hồi nãy, trong đầu hồi tưởng lại những món ăn được "Ma ma” dùng để nuôi dưỡng mình cùng với hương vị của chúng.
Rất nhanh, thân thể hắn lại xuất hiện phản ứng.
Cảm giác nóng rực từ bên trong tràng vị trào ra, lưu thông khắp toàn thân, lần này Hứa Thâm không hề ngăn cản nó, ngược lại dưới đáy lòng kêu gọi càng nhiều hơn.
Rất nhanh, cả người hắn đều bị bao phủ bởi loại cảm giác nóng cháy ấy, ấm áp lan rộng.
Hứa Thâm thử ngưng tụ loại ấm áp này lên hai mắt, rất nhanh hắn đã có cảm giác đôi mắt của mình đang nóng lên, phát nhiệt. Nhưng kỳ quái chính là, cảnh vật ở phía trước tầm mắt của hắn chẳng xảy ra biến hóa gì cả.
"Hành động này của mình. . . được coi là đang dùng Khư Nhãn sao?" Hứa Thâm không dám xác định.
Đáng tiếc ở nơi này không có gương.
Hắn thử làm lại thí nghiệm này, khổ nỗi ở đây chẳng có gương cho hắn soi một chút, cuối cùng, hắn chỉ có thể buông tha cho.
Ngược lại hắn bắt đầu chuyển qua thí nghiệm ngưng tụ luồng lực lượng nóng rực này lên tay chân mình.
Về cách điều khiển loại cảm giác này, hắn phát hiện chỉ cần bản thân hắn im lặng suy nghĩ tới những món đồ ăn từng được "Ma ma" dùng để nuôi dưỡng chính mình, sau đó tưởng tượng chúng nó từ trong tràng vị, lưu thông đến nơi nào đó là được.
Ví dụ như lưu thông tới ngón tay chẳng hạn. Tựa như luồng cảm giác nóng rực kia bị thứ gì đó dẫn dắt, nhanh chóng ngưng tụ trên ngón tay.
"Toàn thân mình đều được mỹ thực của 'Ma ma' vây quanh. . ." Hứa Thâm thầm nghĩ trong đầu, lập tức hắn có cảm giác tầng da thịt bên ngoài thân thể đã trở nên nóng bỏng vô cùng.
. . .
. . .
Trong quãng thời gian, Hứa Thâm đang đắm chìm với quá trình cảm thụ khư lực, mười vòng làm nóng người của những thành viên khác đã chấm dứt.
Hạ Tĩnh Tương lựa chọn chạy 20 vòng. Cô vẫn luôn yêu cầu bản thân mình phải hoàn thành bài tập cao hơn những người khác. Huấn luyện viên cũng không nói gì thêm, dù sao chỉ cần chuyện này không làm ảnh hưởng tới những chỉ tiêu huấn luyện khác do ông ấy bố trí là được.
Vượt mức mặc kệ nhưng thiếu một chút, ngươi cứ thử xem.
"Hạ lão đại, cô nhận rồi ư? Cô để cho người mới này gia nhập vào tổ chúng ta hả? Chúng ta chỉ còn một tháng nữa là khảo hạch rồi. Dù cậu ta có đặc thù hơn nữa, cũng là gánh nặng với chúng ta đó!"
"Đúng vậy, hơn nữa tôi cũng chẳng thấy nhóc con kia có chút đặc thù gì cả. Tôi còn dùng Khư Nhãn nhìn rồi. Cái tình huống khư lực nồng đậm mà cô nói. . . Hình như không thấy được nha?"
Hai đội viên cùng đi với Hạ Tĩnh Tương bước vào sân huấn luyện. Theo quy củ mà Hạ Tĩnh Tương đề ra, bọn họ cũng phải chạy 20 vòng theo cô ấy.
"Anh không nhìn ra sao?" Hạ Tĩnh Tương nhướng mày.
Đôi mắt trầm tối xuống một chút, dùng Khư Nhãn thăm dò, lập tức phát hiện, lượng khư lực nồng đậm vốn vờn quanh trên người cậu thiếu niên kia lúc trước, lúc này đều biến mất cả rồi.
"Chuyện gì vậy?" Hạ Tĩnh Tương có chút kinh ngạc, đây là tình huống gì?
Vừa rồi khư khí đậm đặc còn quấn quanh toàn thân, thế mà đảo mắt một cái chúng nó tiêu tán sạch sẽ rồi?
Chẳng lẽ là lúc trước cô bị hoa mắt?
Hoặc là, chỉ trong một khoảng thời gian vô cùng ngắn ngủi kia, hắn đã học xong cách điều khiển khư lực rồi?
Hạ Tĩnh Tương có chút nghi hoặc, nhưng rất nhanh cô đã phủ định ý tưởng này.
Cách thu liễm khư khí bí mật nhưu vậy, dù là người đã sơ bộ thuần thục nắm giữ khư lực như cô, cũng không thể làm được cơ mà?
Cô không tiếp tục đoán mò lung tung nữa, thay vào đó là lập tức đi đến trước mặt Hứa Thâm, hỏi thẳng: "Khư lực của cậu đâu rồi?"
. . .
Hứa Thâm đang mải suy nghĩ về một loại mỹ thực 'Nước canh' của "Ma ma", để cho loại dịch thể đang bao trùm toàn bộ làn da ngoài cơ thể kia, từng bước thẩm thấu vào xương cốt bên trong cơ thể hắn.
Bỗng nhiên hắn lại nghe được âm thanh, hơi hơi sửng sốt một chút, rồi ngẩng đầu nhìn thấy Hạ Tĩnh Tương đang cau mày đứng cạnh.
"Khư lực?" Hứa Thâm vừa thử nghiệm qua, đã biết bản thân hắn không thể nhìn thấy khư lực. Dường như Khư Nhãn của hắn đã bị "Con mắt" thay thế cho loại khả năng "Thấy" rồi.
Mà những người khác, dường như bọn họ lại có thể nhìn thấy khư lực từ trên người hắn.