“Hài tử thật bụ bẫm đáng yêu, có thể cho ta bế một chút hay không?” Hoàng Quý Phi niềm nở tươi cười nhìn Lạc Nam trong vòng tay mẫu thân nói:
“Ta cũng muốn sinh cho Bệ Hạ một đứa bé đáng yêu như vậy…”
Trước mặt vô số người, Hoàng Quý Phi muốn bế tiểu hài tử của Lạc Gia, về tình về lý đều không thể từ chối.
“Đương nhiên là được!” Mẫu thân liền đưa Lạc Nam truyền sang, chỉ là khí tức của nàng đã bắt đầu tỏa ra khóa chặt lấy Hoàng Quý Phi, mà ngay cả tỷ tỷ và đại tẩu của hắn cũng theo sát kè kè bên cạnh.
Hoàng Quý Phi dường như không phát hiện mình bị đề phòng, vẫn vui vẻ bế lấy Lạc Nam.
Mà khi vừa chứng kiến đôi mắt của hắn, đồng tử của nàng có chút co lại, sau đó lại tỏ ra thương tiếc nói:
“Đứa nhỏ đáng thương, ta nhất định sẽ bẩm báo với Bệ Hạ mời Luyện Đan Sư giỏi nhất trong cung để trị khỏi đôi mắt của hắn.”
Trong lúc nói chuyện, nàng còn chậm rãi đặt tay lên lưng Lạc Nam, điều tra trạng thái tu vi của hắn.
Phát hiện đứa trẻ này như con của một nhân loại bình thường, không hề có dao động lực lượng trong cơ thể, cũng chẳng có chút Linh Căn hay thiên phú nào, Hoàng Quý Phi trong lòng khó tin, âm thầm suy nghĩ:
“Chẳng lẽ Lạc Gia dùng kế thay mận đổi đào, dùng đứa trẻ giả để lừa gạt ta, đứa trẻ thật sự đã bị bọn họ che giấu mất?”
Nàng không tin nhi tử của vị Đại Tướng Quân kia sẽ là một phế vật như vậy.
Mà lúc này những người hầu kẻ hạ đi cùng với Hoàng Quý Phi cũng đã phát hiện ra sự bất thường, cả đám nhao nhao biểu lộ không dám tin tưởng.
Phải biết rằng ở Nguyên Giới này, chỉ cần là con của tu sĩ sẽ có được ưu thế cực lớn.
Bởi vì khi còn là thai nhi trong bụng mẹ, đứa trẻ sẽ được mẫu thân hấp thụ Nguyên Khí bồi bổ, tu vi tiến triển nhanh chóng vô cùng.
Dù là con của Nhập Thánh hay Thánh Giả thì khi chào đời kém nhất cũng đã là Chân Tiên, thiên phú tốt hơn thậm chí có thể là Tiên Vương, Tiên Tôn.
Đối với con của những nữ cường giả như Lạc Gia Chủ này, tệ gì cũng là Tiên Đế, thậm chí thiên phú vượt trội hơn người có thể đã là Nhập Thánh Sơ Kỳ.
Vậy mà đứa trẻ này chỉ được cái to xác ngoài ra chẳng có chút tu vi nào, đôi mắt còn bị chột hết một bên.
Chuyện này chắc chắn không đơn giản, chẳng ai nghĩ đến hy vọng của Lạc Gia lại là đứa trẻ bình thường đến mức không thể bình thường hơn như thế.
Không…phải nói là so với bình thường còn chẳng bằng.
Phải biết rằng nếu so sánh đứa trẻ này với bất kỳ một thiên tài nào trong Đế Quốc thì điều đó chẳng khác nào sỉ nhục vị thiên tài đó cả.
Càng đừng nói Đại Thiếu Gia và Nhị Tiểu Thư của Lạc Gia trước đây vừa chào đời đã trong quá trình hình thành Thánh Lực rồi.
Tuy rằng Đại Thiếu Gia đã tử trận, nhưng Nhị Tiểu Thư vẫn còn, hiện tại còn là một vị Nữ Thánh Vương nổi tiếng, đúng chất thiên chi kiêu nữ.
Cả đám nhất thời cúi thấp đầu, đây là việc động trời, dù là Hoàng Quý Phi cũng không dám tùy tiện phán xét.
Bầu không khí trở nên có chút ngưng trọng.
“Á…” Bất chợt Hoàng Quý Phi giật mình kinh hô một tiếng.
“Hộ giá!” Cả đám thuộc hạ tưởng chuyện gì nghiêm trọng, nhất thời ầm ầm bùng phát tu vi, sắc mặt đại biến.
Nào ngờ giây tiếp theo sắc mặt bọn hắn trở nên cực kỳ quái dị.
Chỉ thấy đứa trẻ kia đang giang ra hai cánh tay, mỗi một tay bóp lấy một bên bầu ngực căng tròn của Hoàng Quý Phi, còn dùng miệng cắn chặt ra sức mút lấy mút để.
“Thật mềm, trước tiên chiếm tiện nghi nữ nhân của lão cẩu Càn Quân một chút vậy…” Lạc Nam hận mình còn chưa mọc răng nên cắn không được mạnh.
Sắc mặt Hoàng Quý Phi trướng đến đỏ bừng, nàng vừa mới thất thần suy nghĩ nên đâu kịp đề phòng, chẳng ngờ liền bị đứa nhỏ tập kích.
“Khanh khách!” Tỷ tỷ của Lạc Nam, đồng thời cũng là Nhị Tiểu Thư Lạc Gia cười đến run rẩy cả người, ra vẻ trách mắng nhưng lại tràn ngập hân hoan:
“Tiểu tử thúi này thật hư hỏng, vừa mới chào đời đã biết xàm sỡ nữ nhân.”
“Nhị muội đừng nói bậy!” Đại tẩu vội vàng lên tiếng nhắc nhở, dù sao Hoàng Quý Phi cũng là nữ nhân của Càn Quân Thánh Đế, có những từ ngữ không thể nói lung tung được.
“Quý phi thứ tội, chắc là nó khát sữa rồi…” Mẫu thân của Lạc Nam ra vẻ áy náy, chỉ là nụ cười nơi khóe môi của nàng là không sao che giấu được.
“Haha, hài tử còn nhỏ vô ý ấy mà, là ta đường đột quấy rầy khiến hắn đói bụng rồi!” Hoàng Quý Phi lấy lại vẻ cao quý ung dung, trả lại Lạc Nam cho mẫu thân của hắn.
“Thỉnh an đã xong, không tiếp tục quấy rầy Lạc Gia, chúng ta xin được phép cáo lui, trở về bẩm báo với Bệ Hạ!” Vị thái giám lên tiếng.
Cả đám để lại một mớ lễ vật rồi cáo từ rời đi, đại tẩu và tỷ tỷ của Lạc Nam ra ngoài đưa tiễn.
“Khanh khách, ngay cả nữ nhân của Thánh Đế mà ngươi cũng dám động, không hổ là nhi tử bảo bối của ta…”
Ở một mình mẫu thân liền cười đến run rẩy cả người, bất quá cũng không suy nghĩ nhiều, cho rằng Lạc Nam thật sự đói bụng, bèn vạch lấy bầu sữa căng tròn thơm ngát ra trước mặt hắn.
Lạc Nam nhìn nhũ hoa đỏ thẳm của nàng kề sát miệng mình, theo bản năng không muốn chiếm tiện nghi của mẫu thân, bất quá lại ngửi được mùi vị Nguyên Khí cực kỳ nồng đậm trong giọt sữa trắng đục rỉ ra ngoài.
“Vật đại bổ…”
Hắn liền không khách khí ngậm lấy mút chùn chụt.
Nhi tử sơ sinh bú mẹ là chuyện thiên kinh địa nghĩa, huống hồ điều này có lợi cho tu vi của hắn, Lạc Nam cũng chẳng ngại ngần.
Hiện tại hắn là đứa nhỏ vừa chào đời hàng thật giá thật, chẳng qua còn sót lại trí nhớ của kiếp trước mà thôi.
Bên trong đan điền, Bá Đỉnh hưng phấn xoay tròn, bắt đầu tiếp nhận lượng Nguyên Khí dồi dào được chủ nhân nuốt vào trong bụng.
Một hồi sau tỷ tỷ và đại tẩu đi vào, sắc mặt không còn bình thản, ngược lại ngưng trọng nói:
“E rằng ngày mai, tin tức về đệ đệ sẽ lan truyền khắp Đế Quốc, ảnh hưởng đến danh vọng của Lạc Gia ta!”
“Hừ, danh vọng tính là thứ gì? Danh vọng có là gì tốt?” Mẫu thân bất mãn nói:
“Chính cái gọi là danh vọng vô nghĩa đó đã khiến phụ thân và đại ca của ngươi lao đầu vào chỗ chết!”
Nàng lại nhìn ngắm Lạc Nam, bàn tay vuốt ve khuôn mặt kháu khỉnh của hắn ôn nhu nói:
“Ta không cần hắn phải có thiên phú siêu quần, cũng chẳng cần hắn khiến thế gian nể phục, ta chỉ cần hắn có thể bình an trưởng thành, sống một cuộc đời vô lo vô nghĩ, sung sướng thoải mái là được.”
Lạc Nam âm thầm cảm động, thì ra đây là thứ gọi là tình thương của mẫu thân sao?
“Mẫu thân ngươi an tâm đi, có ta bảo vệ hắn, cả Đế Quốc này cũng không ai dám khi dễ hắn!” Tỷ tỷ tự tin vỗ vỗ ngực nói.
“Bên ngoài sáng không dám nhưng bên trong tối thì chưa chắc!” Mẫu thân cười lạnh, ánh mắt hiền lành ngày thường trở nên quyết tuyệt quả đoán:
“Bất quá có ta ở đây, trừ khi đích thân cẩu Thánh Đế ra tay, bằng không đừng hòng ai động đến một sợi tóc của hắn.”
Lạc Nam hận không thể cất tiếng cười dài, đây là cảm giác của con ông cháu cha sao? thật hưởng thụ nha.
“Hai người đừng có đằng đằng sát khí như thế nữa, hay chúng ta nghĩ đến việc quan trọng hơn đi…” Đại tẩu ôn nhu chen miệng vào:
“Tiểu thúc còn chưa được đặt tên đấy.”
“Phải nha.” Mẫu thân và tỷ tỷ giật mình, sực nhớ ra tiểu tử bụ bẫm này vẫn chưa có tên.
Trong lúc nhất thời, ba nữ nhân liền lâm vào trầm tư.
Mẫu thân lẩm bẩm nói: “Phụ thân của ngươi là Lạc Chiến Quốc, đại ca lại là Lạc Chiến Chinh, cái tên đều gắn với chữ Chiến thật sự không tốt lành gì, tên của ngươi phải ôn hòa hơn một chút, cả đời bình an vô sự…hay gọi là Lạc An?”
“Không được, tên Lạc An quá giống nữ nhân!” Tỷ tỷ vội vàng phủ quyết:
“Nếu chúng ta muốn hắn sống một đời tiêu dao tự tại, vô lo vô nghĩ, hay gọi hắn là Lạc Tiêu?”
“Lạc Tiêu? Cái tên này cũng rất tốt…” Đại tẩu tán thưởng điểm nhẹ đầu.
OA OA OA OA…
Nào ngờ lúc này đứa nhỏ bất chợt khóc rống lên, lắc đầu như trống bỏi, cái môi chúm chím bập bẹ những âm thanh non nớt:
“Nam…nam…nam…oe oe oe…nhi nha nhi nha, nam nha…”
“Tiểu hài tử chưa mọc răng đã muốn nói chuyện, đứa nhỏ này thật thông minh.” Đại tẩu nhu hòa mỉm cười.
“Ta nghe hắn gọi cái gì mà nam…nam nam ấy?” Tỷ tỷ cảm thấy tức cười.
Mẫu thân bất chợt vỗ tay, quả quyết nói: “Nếu trùng hợp như vậy, không bằng gọi hắn là Lạc Nam?”
“Nam trong nam nhân, ám chỉ hắn là nam nhân duy nhất của Lạc Gia chúng ta, về phần cuộc đời của hắn thế nào sẽ do hắn tự mình quyết định, chỉ cần toàn bộ Lạc Gia hậu thuẫn chống lưng cho hắn vô điều kiện là được!”
Lạc Nam nín khóc mỉm cười, đầu nhỏ gật gật.
“Nhìn kìa, đệ đệ đồng ý rồi!” Tỷ tỷ che miệng kinh hô.
Đại tẩu cũng dùng ánh mắt kỳ dị xem lấy hắn, chẳng lẽ thằng bé này thông minh đến vậy sao? biết tự chọn tên cho chính mình.
“Cứ quyết định như vậy, quý tử độc đinh của Lạc Gia chính là Lạc Nam!”
Mẫu thân chốt hạ.
…
Trong cùng một ngày, toàn bộ Càn Quân Đế Quốc chấn động kịch liệt, một tin tức như nước thủy triều quét ngang bốn phương tám hướng.
Cũng chẳng biết ai tiết lộ đi ra, vị Lạc Gia quý tử, hậu nhân của Lạc Chiến Quốc Đại Tướng Quân lại là một đứa trẻ phế vật không có Linh Căn, hơn nữa còn bị chột một bên mắt.
Tin tức này như một hòn đá làm động lên sóng lớn ngập trời, vô số người lần đầu tiên nghe được cảm giác đầu tiên là không tin tưởng.
Phải biết rằng chỉ cần là người của Càn Quân Đế Quốc, dù là một đứa trẻ ba tuổi cũng đã từng nghe qua danh tiếng của Lạc Gia.
Càn Quân Đế Quốc là Thánh Đế Cấp Thế Lực có tiếng tăm ở Tây Châu Nguyên Giới.
Nhưng mà để có được địa vị và ngày hôm nay, Càn Quân Đế Quốc cũng phải trải qua giai đoạn phát triển dài đằng đẳng với những trang sử hào hùng.
Tương truyền rất nhiều thời đại trước, Càn Quân Đế Quốc được lập ra bởi một nhóm năm vị huynh đệ kết nghĩa, tình như thủ túc, mỗi một người đều là tài năng xuất chúng, tay trắng lập nên quốc nghiệp.
Năm người kết hợp xây dựng và phát triển, đánh bại vô số kẻ địch, mở rộng lãnh thổ, tìm kiếm tài nguyên, sẳn sàng vào sinh ra tử để Đế Quốc ngày càng lớn mạnh.
Sau khi Càn Quân Đế Quốc có được vị thế vững vàng, đại ca trong năm người liền được bốn vị đệ đệ ủng hộ lên ngôi Đế, trở thành Hoàng thất, mà bốn vị Đệ Đệ cũng được xưng tụng là Lập Quốc Công Thần.
Tổ tiên của Lạc Gia chính là một trong bốn vị Lập Quốc Công Thần đó.
Từng đời từng đời trôi qua, tổ tiên năm đó đã lần lượt ngã xuống nhưng Lạc Gia vẫn không ngừng sản sinh tướng tài qua các thế hệ, thống lĩnh quân đội, chiến lực siêu quần, nhiều lần xả thân vì nước, lập vô số chiến công.
Nếu nói rằng một nửa vạn lý sơn hà của Càn Quân Đế Quốc là do Lạc Gia đánh ra cũng hoàn toàn chính xác, không ai dám phủ nhận.
Càn Quân Đế Quốc hiện tại có hàng vạn gia tộc và thế lực phụ thuộc, đủ mọi tầng lớp, đủ loại cường giả, đủ mọi ngành nghề…nhưng Lạc Gia vẫn luôn là một trong các Gia Tộc hàng đầu.
Qua đó có thể thấy địa vị và quyền thế của Lạc Gia kinh người đến mức nào, chỉ ở dưới mỗi Hoàng Thất của Càn Quân Đế Quốc mà thôi.
Hơn thế nữa, bởi vì Lạc Gia là gia tộc phụ trách việc huấn luyện đào tạo, chấp chưởng quân đội chính thống của Càn Quân Đế Quốc nam chinh bắc chiến từ xuyên suốt lịch sử cho đến ngày nay, vậy nên danh vọng của Lạc Gia ở trong Quân Đội là không thể thay thế.
Lạc Gia các đời cường giả đều đảm nhiệm chức vị Đại Tướng Quân, đó chính là vị trí cao nhất trong Quân Đội.
Có người lớn mật nghĩ rằng, Quân Đội của Càn Quân Đế Quốc chỉ nghe lệnh Tướng Lạc Gia, không nghe lệnh Thánh Đế.
Chính vì những nguyên nhân kể trên, sau khi Đại Tướng Quân Lạc Chiến Quốc và Thiếu Soái Lạc Chiến Chinh của Lạc Gia hy sinh vì nhiệm vụ, toàn bộ Đế Quốc đều ngày đêm mong chờ vị tiểu thiếu chủ của Lạc Gia kia sẽ là người xứng đáng thừa kế trọng trách lớn lao mà phụ thân và đại ca để lại, kế thừa binh quyền của Càn Quân Đế Quốc.
Ai nấy đều dám vỗ ngực khẳng định hậu nhân Lạc Gia không có người phàm, kiểu gì cũng sẽ sinh ra dũng tướng tương lai.
Vậy nên tin tức tiểu thiếu chủ Lạc Gia vừa chào đời chỉ là một phế vật không có linh căn, bị chột một mắt liền khiến vô số người tiếc hận, cảm thấy khó thể tưởng tượng, đả kích rất lớn trong sự chờ mong của bọn hắn.
Mặc dù tất cả đều biết rằng với nội tình của Lạc Gia, việc chữa trị đôi mắt và sử dụng tài nguyên như Linh Căn Quả để tạo ra Linh Căn là vô cùng dễ dàng, những thiếu khuyết kia đều có thể bù đắp.
Nhưng vấn đề đáng nói nằm ở chỗ, dù rằng hiện tại có lập tức sản sinh linh căn thì vị tiểu thiếu chủ của Lạc Gia đã mất đi ưu thế ban đầu so với những tu sĩ trong cùng độ tuổi.
Thời gian trong bụng mẹ phát triển tu vi là cực kỳ quan trọng, vì như vậy mẫu thân sẽ là cường giả tu luyện hộ chính mình, đúc nên căn cơ vững chắc.
Tiểu thiếu chủ của Lạc Gia đã đánh mất điều đó, hắn phải từng bước tu luyện như phàm nhân bình thường sau khi chào đời.
Từ Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Hợp Thể, Độ Kiếp, Bán Tiên, Chân Tiên,…mãi cho đến Thiên Đế rồi mới được đặt chân vào Thánh Cấp.
Lúc này mẫu thân của hắn đã không thể tu luyện thay hắn, căn cơ của hắn cũng không thể vững chắc ngay từ đầu, phải rèn giũa qua từng đại cảnh giới.
Trong khi đó những đứa trẻ khác trong Đế Quốc vừa ra đời đã là Tiên Đế, có số ít thậm chí là Nhập Thánh, Tiểu thiếu chủ Lạc Gia phải mất bao nhiêu năm mới đuổi kịp bọn hắn đây?
Sợ rằng vĩnh viễn cũng không thể, bởi vì người ta cũng đâu có giậm chân tại chỗ để chờ đợi hắn?
Ấy là còn chưa kể những thế hệ thiên tài đi trước.
Thất vọng, cực độ thất vọng…
Toàn bộ Càn Quân Đế Quốc đều thay Lạc Gia tiếc hận, thay Lạc Chiến Quốc Đại Tướng Quân tiếc hận.
Không có người nối dỗi ra hồn, dù Lạc Gia có được mấy vị nữ cường giả tọa trấn thì cũng sẽ phải suy tàn theo thời gian mà thôi.
“Hổ phụ sinh khuyển tử a…”
Vô số lời cảm thán lặng lẽ được sinh ra.
…
Chúc cả nhà tối vui vẻ
Danh Sách Chương: